Tôi Làm Gay Trong Chương Trình Yêu Đương
Chương 20
【 Bát quái 】 cầu búa đập búa, anh chàng gay áo tím trên màn hình lớn hôm nay rốt cuộc có phải Bumblebee không?
7 giờ tối, trên hội nhóm người chơi《 Tam Quốc Chiến kỷ 》 thâm niên nhất đột nhiên xuất hiện một post, cũng trong vài giờ ngắn ngủi đã thành "hot".
Lâu chủ: Tôi đã cắt một góc gương mặt Bumblebee từ video trận chung kết s3, dùng ps chồng lên so sánh, phát hiện cơ bản giống với nam áo tím. 99% có thể xác định nam áo tím chính là Bumblebee, 1% có thể là anh em song sinh của Bumblebee, kết quả bên dưới!
[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]
Thật buồn, đáng tiếc.
Không biết có phải vì tay phải của Bumblebee bị thương không bao giờ tuốt được nữa cho nên mới biến mình thành gay không......
"Ngọa tào, hình như là Bumblebee thật!"
"Bumblebee là ai?"
"Tình cảm với Bee thần thật là bền chặt, đã mấy năm mà vẫn còn nhớ anh ấy mãi không quên."
"Trời đất cha mẹ ta ơi, ta nhìn thấy gì đây?! Thật sự là Bee thần! Anh ấy vẫn soái như vậy! Mê người như vậy! Tựa như đom đóm trong đêm tối chiếu sáng thế giới của ta! Ma ma hỏi ta vì sao hay rưng rưng nước mắt, bởi vì tình yêu của ta đối với Bee thần sâu tựa biển!"
"Lầu trên là gà con nơi nào, tới diễn đàn này mà lại không biết Bee thần? Năm đó một mình anh ấy gánh vác toàn bộ lưu lượng(1) của diễn đàn đó......"
(1) Lưu lượng: là từ để hình dung giá trị thương nghiệp của minh tinh nào đó cực kỳ cao, người này thường sở hữu lượng fan hùng hậu. Có thể hiểu là độ hot
......
"Lựa thời gian quay lại thật tốt, Bee Thần sắp tẩy trắng, keke."
"Ha ha! Ta đánh nhau, ta cấm quay lại, ta khuấy nước, nhưng ta là Bee Thần bất diệt."
"Bee Thần mà cần phải tẩy trắng á? Ngươi ăn gan hùm sao? Đừng giả bộ nói mát, các ngươi đều là người chơi WTK, cho dù Bee thần dùng một bàn tay cũng có thể ấn đám hắc tử các ngươi xuống mặt đất!"
"Không biết Bee Thần thì kỳ quái sao? Đã sớm bị nhấn dưới rãnh biển Mariana rồi, hiện giờ có mấy người biết đến anh ta? Lịch sử địa vị đều không thấy tên họ."
"Người duy nhất mang về quán quân thế giới, còn là Mvp(2) mà dám bảo là không có địa vị hả? Ha ha, lầu này mỗ bổng nhân dân cùng mỗ kẻ phản bội đội miến bgm vang động trời!"
* Câu này mình không hiểu nên chỉ đưa tạm, cầu cao nhân: "此楼某棒国人和某犹大队的粉丝bgm震天响" (lầu này mỗ bổng nhân dân cùng mỗ kẻ phản bội đội miến bgm vang động trời)
(2)Mvp: Most Valuable Player, chỉ người chơi có thành tích tốt nhất trận và để lại những ảnh hưởng lớn đến kết quả trận đấu.
......
"Từ từ, chỉ có tôi chú ý tới lâu chủ có video trận chung kết s3 sao? Quỳ quỳ quỳ quỳ cầu a a a! Có thể chuyển khoản! Có thể giao dịch ngoài!"
"Lâu chủ có vẻ cũng yêu Bee thần sâu sắc nhỉ, lưu trữ video phong thần của người ta để mỗi ngày liếm liếm, vừa cười vừa khóc vừa mắng sao?"
"Trái tim rỉ máu.jpg."
......
Thẩm Ương vừa nhìn thấy tiêu đề trên diễn đàn đã dự cảm cần phải dùng thuốc trợ tim, lúc đọc nội dung thì giận muốn ngất!
Hai mươi tuổi giải nghệ, đến bây giờ đã được bốn năm, sao những người này còn không buông tha cho anh? Để anh lặng lẽ làm gay...... Không phải, làm mỹ nam tử không tốt sao?!
Rất muốn nổi giận, dù sao thì giờ anh có mang áo số cũng chẳng ai biết, đang muốn rep lại thì thấy một comment ——
"Cho dù tìm khắp thế giới, cũng không có tuyển thủ nào có thiên phú bằng Bumblebee, không ít cao thủ top đầu năm đó trở thành đá kê chân trên đường phong thần của anh ấy, các người hỏi những người đó mà xem, dám nói anh ấy không có địa vị sao?"
"6 năm trước, WTK chỉ là một game bình thường, độ phổ biến kém xa hôm nay. Hơn nữa giới truyền thông còn bài xích thi đấu game, các câu lạc bộ lớn cũng không để ý marketing, càng không có live stream, cho nên tư liệu về Bumblebee trước khi giải nghệ đều rất ít, có người mới chơi không biết đều nói anh ấy thực bình thường, nhưng đây cũng không phải lý do để các người hạ giá trị của anh ấy."
"Nhiều lời vô ích, số liệu mới là chân lý."
[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]
......
Mấy chục tấm ảnh lũ lượt đăng tải, Thẩm Ương kéo mãi mới lên được trang đầu, lúc nhìn thấy thì chấn kinh!
Có tấm chụp số liệu sau mỗi lần đấu chuyên nghiệp của anh, thậm chí còn có số liệu luyện tập và đấu solo, nhiều trận đến cả Thẩm Ương cũng đã quên thì đối phương lại sắp xếp rất rõ ràng rành mạch.
Trừ mấy tấm đó, ở cuối còn có số liệu đánh giá năng lực cao nhất, thấp nhất và bình quân của các tuyển thủ nổi tiếng để so sánh.
Người này thực sự là dành tình yêu vô tận cho Bumblebee!
Tình cảm sâu sắc đến mức còn hiểu Bumblebee hơn cả chính Thẩm Ương!
Có thể tưởng tượng được sau bình luận này, quỹ đạo sẽ chệch hướng, Thẩm Ương cũng lười xem tiếp, anh mở ID "gjhhh123" của đối phương, phát hiện post của người này không nhiều, nhưng mỗi cái đều liên quan đến Bumblebee.
Thẩm Ương cảm động đến hai mắt phiếm hồng, không chỉ được nhớ tới, được thừa nhân, được bảo vệ, được yêu thích, mà còn là một người hoàn toàn xa lạ nhưng lại ở không gian và thời gian mà anh không biết tới, yên lặng hiến dâng tâm ý chân thành mà nóng bỏng.
Thậm chí, Thẩm Ương còn muốn gửi lời cảm ơn tới đối phương.
Nhưng suy xét đến thể chất tinh phong huyết vũ của mình, Thẩm Ương đành dùng áo khoác nhỏ, khẽ meo meo tặng like cho đối phương cùng toàn bộ hoa tươi anh tích góp được trên diễn đàn.
Tối nay, Thẩm Ương trốn trong phòng tắm thật lâu mới bình tĩnh lại, ban đêm còn mơ thấy mình đứng giữa sân khấu, đeo quốc kỳ trên vai, tay ôm cúp vàng, pháo hoa đầy trời bay xuống, cả sân thi đấu rộng lớn chỉ quanh quẩn một cái tên —— Bumblebee!
Tỉnh lại sau giấc ngủ, tâm tình của Thẩm Ương vô cùng sung sướng, tinh thần no đủ, từ lúc rời giường đến khi lên xe đều nở nụ cười.
Ô tô rời khỏi nhà nhỏ, Túc Hàn Anh vừa nhìn đường vừa hỏi: "Có chuyện tốt gì sao?"
Thẩm Ương nhìn Túc Hàn Anh một cái, tối hôm qua anh còn lo đối phương cũng lên diễn đàn kia, sẽ biết thân phận của anh. Nhưng hôm nay thấy Túc Hàn Anh vẫn bình thường, Thẩm Ương cũng không định nói tới, anh gật gật đầu: "Coi như là chuyện tốt đi, quen được bạn mới trên mạng."
"Ồ." Túc Hàn Anh có vẻ hoàn toàn không tò mò, hỏi ngược lại: "Anh định chọn ai trực nhật cùng?"
Thẩm Ương giật mình, lúc này mới nhớ tới nhiệm vụ mà đạo diễn mới phân hôm qua, "Tôi còn chưa nghĩ tới, cậu thì sao?"
Túc Hàn Anh: "Đoạn Vi Vi."
"Vì sao?" Thẩm Ương mở to hai mắt, cũng không phải cảm thấy nguy cơ gì mà là qua thời gian ở chung anh cũng nhận ra mình và Đoạn Vi Vi không cùng quan điểm, ấn tượng ban đầu sớm đã nhạt nhòa gần hết, anh chỉ ngạc nhiên là Túc Hàn Anh không chút do dự đã chọn xong cộng sự, là động tâm sao?
Túc Hàn Anh nhìn anh, rồi nói: "Lần trước hẹn hò với Đoạn Vi Vi, lần này tiện thể."
Thẩm Ương: "......"
Cũng đúng, người tính tình lãnh đạm như Túc Hàn Anh sao có thể dễ dàng động tâm được?
Thẩm Ương nghĩ nghĩ, ngập ngừng nói: "Vậy tôi cũng nên hẹn Gia Kỳ nhỉ? Nhưng Thiên Trì ca nhất định sẽ chọn cô ấy......"
Nhưng nếu chọn Long Nữ, Thẩm Ương lại lo không khí giữa hai người sẽ rất nhạt nhẽo......
Túc Hàn Anh: "Muốn nghe đề nghị của tôi không?"
Thẩm Ương: "Muốn!"
Túc Hàn Anh: "Hẹn Nghiêm Gia Kỳ đi."
Thẩm Ương: "Lỡ Thiên Trì ca cũng chọn cô ấy thì sao? Không thì tôi cứ thương lượng với anh ấy trước?"
"Không cần thương lượng." Túc Hàn Anh: "Lần trước hẹn hò, Long Nữ và Thiên Trì rõ ràng ở chung rất tốt, lần này Thiên Trì sẽ hẹn cô ấy."
Thẩm Ương hồ nghi, "Thật không? Nhưng tôi cảm thấy......"
Túc Hàn Anh: "Thật, tôi đã hỏi Thiên Trì rồi."
Thẩm Ương ngạc nhiên, lại nghĩ nếu đã như vậy thì anh cũng không cần phải do dự nữa, vừa lúc bớt phiền.
Lúc tới A đại, Túc Hàn Anh nói với Thẩm Ương hôm nay có chút việc, khả năng không kịp đón anh, người sau vội nói: "Không sao, tôi có thể ngồi tàu điện ngầm trở về! Lái xe cẩn thận nha!"
Thẩm Ương cười vẫy vẫy tay, xoay người vào trường, cũng không phát hiện xe của Túc Hàn Anh lúc này lại quay đầu theo đường cũ trở về.
Mãi cho đến hơn 4 giờ chiều, Túc Hàn Anh mới chạy tới phòng huấn luyện, đám Anh Tuấn nhìn cậu đang ôm một chú chó nhỏ trong lòng, bao nhiêu thắc mắc cũng nuốt trở về, dồn dập xông tới.
"Chó con ở đâu đây?"
"Nhìn giống chó hoang."
"Đội trưởng, cậu nhặt mèo xong lại bắt đầu nhặt chó sao? Chó nhỏ đã tiêm vắc-xin phòng bệnh chưa?"
"Tiêm rồi." Túc Hàn Anh lời ít ý nhiều, cậu đặt chó nhỏ xuống, lại lấy chậu cho chó trong túi ra, phân phó nói: "Trên xe có thức ăn và ổ chó, còn có sữa tắm và chải lông trong túi màu lam, Anh Tuấn xuống lấy giúp tôi, tôi đưa nó đi dạo."
Anh Tuấn nhận chìa khóa xe, "Lão đại hôm nay tới muộn là vì tiểu gia hỏa này sao?"
Túc Hàn Anh gật đầu, hôm nay cậu đến phố mỹ thực khoa đại tìm chó nhỏ, sau đó mang tới bệnh viện thú y, kiểm tra xác nhận chó nhỏ ngoài thiếu dinh dưỡng thì không có bệnh gì khác, tiếp theo tiêm vắc-xin phòng bệnh, tắm rửa, cắt lông, diệt bọ...... Cuối cùng, cậu còn về nhà lấy hộ khẩu đi làm đăng ký nuôi chó, bận đến mức còn chưa ăn cơm trưa.
Nam Nam thấy chó nhỏ không sợ người, còn liên tiếp vẫy đuôi, vì thế ngồi xổm xuống vuốt vuốt đầu nó, hỏi: "Cẩu cẩu tên là gì vậy?"
Túc Hàn Anh: "Chưa đặt tên."
"Thế để tôi đặt nhé?" Nam Nam tự nhận rất có trình độ tiếng Trung, "Đại Uông thế nào? Sau này nhặt thêm về thì gọi Nhị Uông Tam Uông?"
"Không cần đâu." Túc Hàn Anh cúi đầu nhìn chó nhỏ, khẽ cười nói: "Sẽ có người đặt."
Nam Nam: "Ai?"
Túc Hàn Anh không định nói, ôm chó nhỏ đi dạo cho quen nhà mới.
Chờ người ra khỏi phòng huấn luyện, Nam Nam đột nhiên nói: "A! Quên hỏi chuyện hot search rồi."
A Phiêu ủ rũ nói: "Tôi khuyên cậu đừng hỏi."
Nam Nam: "Tại sao? Tôi tò mò chết đi được! Đội trưởng và Bee thần thật sự thành một đôi hả? Không biết cảm giác hôn môi đàn ông là như thế nào a......"
A Phiêu cảm thấy ngữ khí của Nam Nam đầy chờ mong, lại nghĩ tới sở thích đặc biệt của đối phương, hoảng sợ muốn đưa tay lên che miệng, nhưng nghĩ đến sức chiến đấu phi phàm của đối phương thì lại nhịn xuống, đánh trống lảng: "Hôm qua chúng ta náo loạn trên WeChat nửa ngày, đội trưởng có nói gì không?"
Nam Nam: "Không."
A Phiêu: "Cậu ấy không muốn nói, chúng ta hỏi có ra không?"
Nam Nam: "...... Không."
Ánh mắt A Phiêu chợt lóe, "Mà Anh Tuấn đâu rồi nhỉ......"
"Có lý!" Nam Nam bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhìn A Phiêu khen ngợi, "Kẻ hèn vẫn là cậu a!"
A Phiêu: "......"
Vì thế chờ Anh Tuấn thở hồng hộc ôm đồ đi lên, liền thấy Nam Nam cùng A Phiêu đều nháy mắt với mình, Anh Tuấn khó hiểu, dứt khoát không thèm để ý tới, quay lại nói với Túc Hàn Anh: "Lão đại, đồ đã mang lên."
Túc Hàn Anh lúc này đã ngồi trước máy tính, thả chó nhỏ cho nó tự chơi, "Cảm ơn, cứ đặt trên sô pha trước, lát tôi sẽ sắp xếp."
Anh Tuấn làm theo, sau đó dịch bước đến bên cạnh Túc Hàn Anh, lắp bắp nói: "Lão đại, tôi có thể thỉnh giáo chuyện này......"
"Nếu là chuyện WeChat ngày hôm qua, có thể câm miệng."
Anh Tuấn: "......"
A Phiêu và Nam Nam nhìn nhau, đồng thời thở dài —— đồ vô dụng!
Anh Tuấn bất đắc dĩ đành về chỗ ngồi, vừa chuẩn bị đấu một trận lại nghe thấy Túc Hàn Anh hỏi: "Cậu cảm thấy tôi loại người gì?"
Anh Tuấn không cần nghĩ ngợi, buột miệng thốt ra: "Phú cường, dân chủ, văn minh, hài hòa......" Chú ý tới ánh mắt dần lạnh của Túc Hàn Anh, hắn sợ tới mức bật ra lời nói thật: "Cao, đóa hoa cao lãnh......"
Túc Hàn Anh nhíu mày, có vẻ không hài lòng với đáp án này, "Nếu tôi đối xử với cậu nhiệt tình thêm một chút......"
Anh Tuấn không chút nghĩ ngợi: "Tôi chắc chắn nghi ngờ cậu bị nhập hồn!"
Túc Hàn Anh trầm mặc, "Rất tốt."
Chương trình yêu cầu trong thời gian ở chung không được chia sẻ phương thức liên hệ cá nhân, nhưng nếu cậu kết bạn với người hoàn toàn không đoán ra được mình là ai thì không tính là phạm quy.
Hạ quyết tâm, Túc Hàn Anh đăng nhập hội nhóm người chơi WTK, nhưng lại gặp phải nan đề......
"Anh Tuấn, lúc trước Thường Nga của chiến đội Bạch Hùng vào nhầm phòng phát sóng của cậu, cậu nói gì mà khiến cô ấy chỉ qua một lần phát sóng đã có hảo cảm với mình?"
Anh Tuấn nghe thấy tên của nữ thần, lập tức ngượng ngùng, "Lão đại nói gì vậy a? Hảo cảm gì đâu, cô ấy nói thích giọng của tôi, khen tôi thao tác linh hoạt, tặng tôi hai cái hỏa tiễn, còn......"
"Nói trọng điểm."
Anh Tuấn nghẹn, tiếc nuối nói: "Nhờ cầu vồng nghệ thuật gia công quá cầu vồng thí cùng quỳ liếm bái."
*Lại cầu cao nhân 靠艺术加工过的彩虹屁和跪舔呗 Dựa vào nghệ thuật gia công quá cầu vồng cái rắm cùng quỳ liếm chứ
Túc Hàn Anh khẽ mím môi: "Tôi đổi cách nói khác, nếu ngày nào đó Thường Nga dùng account phụ nói chuyện với cậu......"
Anh Tuấn: "Vì sao cô ấy phải dùng account phụ?"
Túc Hàn Anh: "Cô ấy không muốn lộ thân phận, nhưng cậu đã biết, cậu sẽ đáp lại thế nào?"
Anh Tuấn nghĩ nghĩ nói: "Buzz? Giả vờ ngẫu nhiên kết bạn? Thỉnh thoảng lại gửi mấy cái icon ôm ấp hôn hít gì đó...... Tóm lại biểu hiện nhiệt tình đáng yêu một chút?"
"...... Thôi, sao tôi lại đi hỏi cậu làm gì nhỉ." Túc Hàn Anh đối với hành vi của mình thật khó hiểu, quả nhiên ai khi tuyệt vọng cũng khó tránh khỏi thử bậy thử bạ.
Cùng lúc đó, Thẩm Ương trên đường về nhà nhàn rỗi không có việc gì làm đang lướt trong hội nhóm người chơi, hệ thống đột nhiên gửi thông báo thành viên "gjhhh123" trong forum gửi cho anh một tin nhắn.
Thẩm Ương bất ngờ, nhanh chóng nhấn mở ——
gjhhh123: Buzz! Cậu cũng thích Bumblebee đại thần sao? Kết bạn nhé! [ ái ngươi ][ thân thân] [ ôm ôm ][ hoa hồng ]
* Ái ngươi
* Thân thân
* Ôm ôm
* Hoa hồng
Tác giả có lời muốn nói: Lặng lẽ làm từng việc vì ngươi, một ngày nào đó, phải để cho ngươi biết.
7 giờ tối, trên hội nhóm người chơi《 Tam Quốc Chiến kỷ 》 thâm niên nhất đột nhiên xuất hiện một post, cũng trong vài giờ ngắn ngủi đã thành "hot".
Lâu chủ: Tôi đã cắt một góc gương mặt Bumblebee từ video trận chung kết s3, dùng ps chồng lên so sánh, phát hiện cơ bản giống với nam áo tím. 99% có thể xác định nam áo tím chính là Bumblebee, 1% có thể là anh em song sinh của Bumblebee, kết quả bên dưới!
[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]
Thật buồn, đáng tiếc.
Không biết có phải vì tay phải của Bumblebee bị thương không bao giờ tuốt được nữa cho nên mới biến mình thành gay không......
"Ngọa tào, hình như là Bumblebee thật!"
"Bumblebee là ai?"
"Tình cảm với Bee thần thật là bền chặt, đã mấy năm mà vẫn còn nhớ anh ấy mãi không quên."
"Trời đất cha mẹ ta ơi, ta nhìn thấy gì đây?! Thật sự là Bee thần! Anh ấy vẫn soái như vậy! Mê người như vậy! Tựa như đom đóm trong đêm tối chiếu sáng thế giới của ta! Ma ma hỏi ta vì sao hay rưng rưng nước mắt, bởi vì tình yêu của ta đối với Bee thần sâu tựa biển!"
"Lầu trên là gà con nơi nào, tới diễn đàn này mà lại không biết Bee thần? Năm đó một mình anh ấy gánh vác toàn bộ lưu lượng(1) của diễn đàn đó......"
(1) Lưu lượng: là từ để hình dung giá trị thương nghiệp của minh tinh nào đó cực kỳ cao, người này thường sở hữu lượng fan hùng hậu. Có thể hiểu là độ hot
......
"Lựa thời gian quay lại thật tốt, Bee Thần sắp tẩy trắng, keke."
"Ha ha! Ta đánh nhau, ta cấm quay lại, ta khuấy nước, nhưng ta là Bee Thần bất diệt."
"Bee Thần mà cần phải tẩy trắng á? Ngươi ăn gan hùm sao? Đừng giả bộ nói mát, các ngươi đều là người chơi WTK, cho dù Bee thần dùng một bàn tay cũng có thể ấn đám hắc tử các ngươi xuống mặt đất!"
"Không biết Bee Thần thì kỳ quái sao? Đã sớm bị nhấn dưới rãnh biển Mariana rồi, hiện giờ có mấy người biết đến anh ta? Lịch sử địa vị đều không thấy tên họ."
"Người duy nhất mang về quán quân thế giới, còn là Mvp(2) mà dám bảo là không có địa vị hả? Ha ha, lầu này mỗ bổng nhân dân cùng mỗ kẻ phản bội đội miến bgm vang động trời!"
* Câu này mình không hiểu nên chỉ đưa tạm, cầu cao nhân: "此楼某棒国人和某犹大队的粉丝bgm震天响" (lầu này mỗ bổng nhân dân cùng mỗ kẻ phản bội đội miến bgm vang động trời)
(2)Mvp: Most Valuable Player, chỉ người chơi có thành tích tốt nhất trận và để lại những ảnh hưởng lớn đến kết quả trận đấu.
......
"Từ từ, chỉ có tôi chú ý tới lâu chủ có video trận chung kết s3 sao? Quỳ quỳ quỳ quỳ cầu a a a! Có thể chuyển khoản! Có thể giao dịch ngoài!"
"Lâu chủ có vẻ cũng yêu Bee thần sâu sắc nhỉ, lưu trữ video phong thần của người ta để mỗi ngày liếm liếm, vừa cười vừa khóc vừa mắng sao?"
"Trái tim rỉ máu.jpg."
......
Thẩm Ương vừa nhìn thấy tiêu đề trên diễn đàn đã dự cảm cần phải dùng thuốc trợ tim, lúc đọc nội dung thì giận muốn ngất!
Hai mươi tuổi giải nghệ, đến bây giờ đã được bốn năm, sao những người này còn không buông tha cho anh? Để anh lặng lẽ làm gay...... Không phải, làm mỹ nam tử không tốt sao?!
Rất muốn nổi giận, dù sao thì giờ anh có mang áo số cũng chẳng ai biết, đang muốn rep lại thì thấy một comment ——
"Cho dù tìm khắp thế giới, cũng không có tuyển thủ nào có thiên phú bằng Bumblebee, không ít cao thủ top đầu năm đó trở thành đá kê chân trên đường phong thần của anh ấy, các người hỏi những người đó mà xem, dám nói anh ấy không có địa vị sao?"
"6 năm trước, WTK chỉ là một game bình thường, độ phổ biến kém xa hôm nay. Hơn nữa giới truyền thông còn bài xích thi đấu game, các câu lạc bộ lớn cũng không để ý marketing, càng không có live stream, cho nên tư liệu về Bumblebee trước khi giải nghệ đều rất ít, có người mới chơi không biết đều nói anh ấy thực bình thường, nhưng đây cũng không phải lý do để các người hạ giá trị của anh ấy."
"Nhiều lời vô ích, số liệu mới là chân lý."
[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]
......
Mấy chục tấm ảnh lũ lượt đăng tải, Thẩm Ương kéo mãi mới lên được trang đầu, lúc nhìn thấy thì chấn kinh!
Có tấm chụp số liệu sau mỗi lần đấu chuyên nghiệp của anh, thậm chí còn có số liệu luyện tập và đấu solo, nhiều trận đến cả Thẩm Ương cũng đã quên thì đối phương lại sắp xếp rất rõ ràng rành mạch.
Trừ mấy tấm đó, ở cuối còn có số liệu đánh giá năng lực cao nhất, thấp nhất và bình quân của các tuyển thủ nổi tiếng để so sánh.
Người này thực sự là dành tình yêu vô tận cho Bumblebee!
Tình cảm sâu sắc đến mức còn hiểu Bumblebee hơn cả chính Thẩm Ương!
Có thể tưởng tượng được sau bình luận này, quỹ đạo sẽ chệch hướng, Thẩm Ương cũng lười xem tiếp, anh mở ID "gjhhh123" của đối phương, phát hiện post của người này không nhiều, nhưng mỗi cái đều liên quan đến Bumblebee.
Thẩm Ương cảm động đến hai mắt phiếm hồng, không chỉ được nhớ tới, được thừa nhân, được bảo vệ, được yêu thích, mà còn là một người hoàn toàn xa lạ nhưng lại ở không gian và thời gian mà anh không biết tới, yên lặng hiến dâng tâm ý chân thành mà nóng bỏng.
Thậm chí, Thẩm Ương còn muốn gửi lời cảm ơn tới đối phương.
Nhưng suy xét đến thể chất tinh phong huyết vũ của mình, Thẩm Ương đành dùng áo khoác nhỏ, khẽ meo meo tặng like cho đối phương cùng toàn bộ hoa tươi anh tích góp được trên diễn đàn.
Tối nay, Thẩm Ương trốn trong phòng tắm thật lâu mới bình tĩnh lại, ban đêm còn mơ thấy mình đứng giữa sân khấu, đeo quốc kỳ trên vai, tay ôm cúp vàng, pháo hoa đầy trời bay xuống, cả sân thi đấu rộng lớn chỉ quanh quẩn một cái tên —— Bumblebee!
Tỉnh lại sau giấc ngủ, tâm tình của Thẩm Ương vô cùng sung sướng, tinh thần no đủ, từ lúc rời giường đến khi lên xe đều nở nụ cười.
Ô tô rời khỏi nhà nhỏ, Túc Hàn Anh vừa nhìn đường vừa hỏi: "Có chuyện tốt gì sao?"
Thẩm Ương nhìn Túc Hàn Anh một cái, tối hôm qua anh còn lo đối phương cũng lên diễn đàn kia, sẽ biết thân phận của anh. Nhưng hôm nay thấy Túc Hàn Anh vẫn bình thường, Thẩm Ương cũng không định nói tới, anh gật gật đầu: "Coi như là chuyện tốt đi, quen được bạn mới trên mạng."
"Ồ." Túc Hàn Anh có vẻ hoàn toàn không tò mò, hỏi ngược lại: "Anh định chọn ai trực nhật cùng?"
Thẩm Ương giật mình, lúc này mới nhớ tới nhiệm vụ mà đạo diễn mới phân hôm qua, "Tôi còn chưa nghĩ tới, cậu thì sao?"
Túc Hàn Anh: "Đoạn Vi Vi."
"Vì sao?" Thẩm Ương mở to hai mắt, cũng không phải cảm thấy nguy cơ gì mà là qua thời gian ở chung anh cũng nhận ra mình và Đoạn Vi Vi không cùng quan điểm, ấn tượng ban đầu sớm đã nhạt nhòa gần hết, anh chỉ ngạc nhiên là Túc Hàn Anh không chút do dự đã chọn xong cộng sự, là động tâm sao?
Túc Hàn Anh nhìn anh, rồi nói: "Lần trước hẹn hò với Đoạn Vi Vi, lần này tiện thể."
Thẩm Ương: "......"
Cũng đúng, người tính tình lãnh đạm như Túc Hàn Anh sao có thể dễ dàng động tâm được?
Thẩm Ương nghĩ nghĩ, ngập ngừng nói: "Vậy tôi cũng nên hẹn Gia Kỳ nhỉ? Nhưng Thiên Trì ca nhất định sẽ chọn cô ấy......"
Nhưng nếu chọn Long Nữ, Thẩm Ương lại lo không khí giữa hai người sẽ rất nhạt nhẽo......
Túc Hàn Anh: "Muốn nghe đề nghị của tôi không?"
Thẩm Ương: "Muốn!"
Túc Hàn Anh: "Hẹn Nghiêm Gia Kỳ đi."
Thẩm Ương: "Lỡ Thiên Trì ca cũng chọn cô ấy thì sao? Không thì tôi cứ thương lượng với anh ấy trước?"
"Không cần thương lượng." Túc Hàn Anh: "Lần trước hẹn hò, Long Nữ và Thiên Trì rõ ràng ở chung rất tốt, lần này Thiên Trì sẽ hẹn cô ấy."
Thẩm Ương hồ nghi, "Thật không? Nhưng tôi cảm thấy......"
Túc Hàn Anh: "Thật, tôi đã hỏi Thiên Trì rồi."
Thẩm Ương ngạc nhiên, lại nghĩ nếu đã như vậy thì anh cũng không cần phải do dự nữa, vừa lúc bớt phiền.
Lúc tới A đại, Túc Hàn Anh nói với Thẩm Ương hôm nay có chút việc, khả năng không kịp đón anh, người sau vội nói: "Không sao, tôi có thể ngồi tàu điện ngầm trở về! Lái xe cẩn thận nha!"
Thẩm Ương cười vẫy vẫy tay, xoay người vào trường, cũng không phát hiện xe của Túc Hàn Anh lúc này lại quay đầu theo đường cũ trở về.
Mãi cho đến hơn 4 giờ chiều, Túc Hàn Anh mới chạy tới phòng huấn luyện, đám Anh Tuấn nhìn cậu đang ôm một chú chó nhỏ trong lòng, bao nhiêu thắc mắc cũng nuốt trở về, dồn dập xông tới.
"Chó con ở đâu đây?"
"Nhìn giống chó hoang."
"Đội trưởng, cậu nhặt mèo xong lại bắt đầu nhặt chó sao? Chó nhỏ đã tiêm vắc-xin phòng bệnh chưa?"
"Tiêm rồi." Túc Hàn Anh lời ít ý nhiều, cậu đặt chó nhỏ xuống, lại lấy chậu cho chó trong túi ra, phân phó nói: "Trên xe có thức ăn và ổ chó, còn có sữa tắm và chải lông trong túi màu lam, Anh Tuấn xuống lấy giúp tôi, tôi đưa nó đi dạo."
Anh Tuấn nhận chìa khóa xe, "Lão đại hôm nay tới muộn là vì tiểu gia hỏa này sao?"
Túc Hàn Anh gật đầu, hôm nay cậu đến phố mỹ thực khoa đại tìm chó nhỏ, sau đó mang tới bệnh viện thú y, kiểm tra xác nhận chó nhỏ ngoài thiếu dinh dưỡng thì không có bệnh gì khác, tiếp theo tiêm vắc-xin phòng bệnh, tắm rửa, cắt lông, diệt bọ...... Cuối cùng, cậu còn về nhà lấy hộ khẩu đi làm đăng ký nuôi chó, bận đến mức còn chưa ăn cơm trưa.
Nam Nam thấy chó nhỏ không sợ người, còn liên tiếp vẫy đuôi, vì thế ngồi xổm xuống vuốt vuốt đầu nó, hỏi: "Cẩu cẩu tên là gì vậy?"
Túc Hàn Anh: "Chưa đặt tên."
"Thế để tôi đặt nhé?" Nam Nam tự nhận rất có trình độ tiếng Trung, "Đại Uông thế nào? Sau này nhặt thêm về thì gọi Nhị Uông Tam Uông?"
"Không cần đâu." Túc Hàn Anh cúi đầu nhìn chó nhỏ, khẽ cười nói: "Sẽ có người đặt."
Nam Nam: "Ai?"
Túc Hàn Anh không định nói, ôm chó nhỏ đi dạo cho quen nhà mới.
Chờ người ra khỏi phòng huấn luyện, Nam Nam đột nhiên nói: "A! Quên hỏi chuyện hot search rồi."
A Phiêu ủ rũ nói: "Tôi khuyên cậu đừng hỏi."
Nam Nam: "Tại sao? Tôi tò mò chết đi được! Đội trưởng và Bee thần thật sự thành một đôi hả? Không biết cảm giác hôn môi đàn ông là như thế nào a......"
A Phiêu cảm thấy ngữ khí của Nam Nam đầy chờ mong, lại nghĩ tới sở thích đặc biệt của đối phương, hoảng sợ muốn đưa tay lên che miệng, nhưng nghĩ đến sức chiến đấu phi phàm của đối phương thì lại nhịn xuống, đánh trống lảng: "Hôm qua chúng ta náo loạn trên WeChat nửa ngày, đội trưởng có nói gì không?"
Nam Nam: "Không."
A Phiêu: "Cậu ấy không muốn nói, chúng ta hỏi có ra không?"
Nam Nam: "...... Không."
Ánh mắt A Phiêu chợt lóe, "Mà Anh Tuấn đâu rồi nhỉ......"
"Có lý!" Nam Nam bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhìn A Phiêu khen ngợi, "Kẻ hèn vẫn là cậu a!"
A Phiêu: "......"
Vì thế chờ Anh Tuấn thở hồng hộc ôm đồ đi lên, liền thấy Nam Nam cùng A Phiêu đều nháy mắt với mình, Anh Tuấn khó hiểu, dứt khoát không thèm để ý tới, quay lại nói với Túc Hàn Anh: "Lão đại, đồ đã mang lên."
Túc Hàn Anh lúc này đã ngồi trước máy tính, thả chó nhỏ cho nó tự chơi, "Cảm ơn, cứ đặt trên sô pha trước, lát tôi sẽ sắp xếp."
Anh Tuấn làm theo, sau đó dịch bước đến bên cạnh Túc Hàn Anh, lắp bắp nói: "Lão đại, tôi có thể thỉnh giáo chuyện này......"
"Nếu là chuyện WeChat ngày hôm qua, có thể câm miệng."
Anh Tuấn: "......"
A Phiêu và Nam Nam nhìn nhau, đồng thời thở dài —— đồ vô dụng!
Anh Tuấn bất đắc dĩ đành về chỗ ngồi, vừa chuẩn bị đấu một trận lại nghe thấy Túc Hàn Anh hỏi: "Cậu cảm thấy tôi loại người gì?"
Anh Tuấn không cần nghĩ ngợi, buột miệng thốt ra: "Phú cường, dân chủ, văn minh, hài hòa......" Chú ý tới ánh mắt dần lạnh của Túc Hàn Anh, hắn sợ tới mức bật ra lời nói thật: "Cao, đóa hoa cao lãnh......"
Túc Hàn Anh nhíu mày, có vẻ không hài lòng với đáp án này, "Nếu tôi đối xử với cậu nhiệt tình thêm một chút......"
Anh Tuấn không chút nghĩ ngợi: "Tôi chắc chắn nghi ngờ cậu bị nhập hồn!"
Túc Hàn Anh trầm mặc, "Rất tốt."
Chương trình yêu cầu trong thời gian ở chung không được chia sẻ phương thức liên hệ cá nhân, nhưng nếu cậu kết bạn với người hoàn toàn không đoán ra được mình là ai thì không tính là phạm quy.
Hạ quyết tâm, Túc Hàn Anh đăng nhập hội nhóm người chơi WTK, nhưng lại gặp phải nan đề......
"Anh Tuấn, lúc trước Thường Nga của chiến đội Bạch Hùng vào nhầm phòng phát sóng của cậu, cậu nói gì mà khiến cô ấy chỉ qua một lần phát sóng đã có hảo cảm với mình?"
Anh Tuấn nghe thấy tên của nữ thần, lập tức ngượng ngùng, "Lão đại nói gì vậy a? Hảo cảm gì đâu, cô ấy nói thích giọng của tôi, khen tôi thao tác linh hoạt, tặng tôi hai cái hỏa tiễn, còn......"
"Nói trọng điểm."
Anh Tuấn nghẹn, tiếc nuối nói: "Nhờ cầu vồng nghệ thuật gia công quá cầu vồng thí cùng quỳ liếm bái."
*Lại cầu cao nhân 靠艺术加工过的彩虹屁和跪舔呗 Dựa vào nghệ thuật gia công quá cầu vồng cái rắm cùng quỳ liếm chứ
Túc Hàn Anh khẽ mím môi: "Tôi đổi cách nói khác, nếu ngày nào đó Thường Nga dùng account phụ nói chuyện với cậu......"
Anh Tuấn: "Vì sao cô ấy phải dùng account phụ?"
Túc Hàn Anh: "Cô ấy không muốn lộ thân phận, nhưng cậu đã biết, cậu sẽ đáp lại thế nào?"
Anh Tuấn nghĩ nghĩ nói: "Buzz? Giả vờ ngẫu nhiên kết bạn? Thỉnh thoảng lại gửi mấy cái icon ôm ấp hôn hít gì đó...... Tóm lại biểu hiện nhiệt tình đáng yêu một chút?"
"...... Thôi, sao tôi lại đi hỏi cậu làm gì nhỉ." Túc Hàn Anh đối với hành vi của mình thật khó hiểu, quả nhiên ai khi tuyệt vọng cũng khó tránh khỏi thử bậy thử bạ.
Cùng lúc đó, Thẩm Ương trên đường về nhà nhàn rỗi không có việc gì làm đang lướt trong hội nhóm người chơi, hệ thống đột nhiên gửi thông báo thành viên "gjhhh123" trong forum gửi cho anh một tin nhắn.
Thẩm Ương bất ngờ, nhanh chóng nhấn mở ——
gjhhh123: Buzz! Cậu cũng thích Bumblebee đại thần sao? Kết bạn nhé! [ ái ngươi ][ thân thân] [ ôm ôm ][ hoa hồng ]
* Ái ngươi
* Thân thân
* Ôm ôm
* Hoa hồng
Tác giả có lời muốn nói: Lặng lẽ làm từng việc vì ngươi, một ngày nào đó, phải để cho ngươi biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất