Sau Khi Thuê Phòng Bị Học Đệ Trà Xanh Lừa

Chương 2

Trước Sau
Thư Từ cười lắc đầu:"Không cần."

Bị cự tuyệt.Tiểu tỷ tỷ chỉ có thể rời đi tiếp đãi khách hàng khác.

"Cậu chưa từng mua đồ sao?"Thư Từ có chút nghi hoặc.Như thế nào tiểu học đệ này bộ dáng giống như cái gì cũng không hiểu.

Không phải chưa từng mua đồ,mà là nhà cậu có chuẩn bị tốt,cậu căn bản không cần tự mình tới siêu thị làm gì.

Nhưng đối mặt với học trưởng,cậu khẳng định không thể nói thật,chỉ có thể ngụy biện lí do.

"Em,em đều ở trên mạng mua đồ...."

"Tổng không cái gì cũng đều ở trên mạng mua đi,tuy rằng trên mạng mua sắm xác thật cũng rất tiện nghi."Thu Từ thở dài,xem ra tiểu học đệ này có điểm xã giao khủng nha.

Căng Cảnh khiêm tốn nhận sai:"Em về sau sẽ sửa."

"Aiz,không phải nói cậu đã sai,Cậu...Thôi để tôi giúp cậu lựa đi!"Thư Từ hướng lên trên kệ hàng quét mắt một vòng,cầm 1 lọ dầu gội hoa lan hương.

"Tôi cảm giác cái này dùng rất tốt,tôi vẫn luôn dùng loại này,cậu xem xem chất liệu làm rất tốt."

"Vâng,học trưởng".Có thể cùng học trưởng xài chung chai dầu gội đầu đương nhiên hắn sẽ không có ý kiến.

"Oke".Thư Từ đem dầu gội đầu bỏ vào xe mua sắm.

Mãi cho đến quầy thu ngân tính tiền.Thư Từ cũng chưa nghĩ thông suốt,rõ ràng cậu bồi học đệ tới,như thế nào cậu biến thành người chọn đồ cho học đệ.

Nhân viên thu ngân đem hàng hóa quét xong."Tộng cộng 122 đồng.Xin hỏi cậu dùng tiền mặt hay là quét mã để trả."

Trước một ngày vội đổi di động.Căng Cảnh căn bản là không nghĩ đến vấn đề này.

"Tiền mặt."

Thư Từ nhìn học đệ dùng tiền mặt để trả lại nghi hoặc,cậu ta không phải thích mua đồ trên mạng sao,như thế nào lại dùng tiền mặt để trả?.

Mua xong đồ dùng.Bọn họ đi theo đường cũ để về.

Càng về trưa thì càng nắng gắt.Mặt trời càng ngày càng cực liệt.

Đi ngang qua một cửa hàng tiện lợi.Căng Cảnh bỗng dưng dừng chân lại.

"Học trưởng,em mời anh uống nước".

Thư Từ nghe được âm thanh quay đầu lại.Nhìn học đệ trên mặt tươi cười."Sao lại đột nhiên muốn mời tôi uống."

"Cảm ơn học trưởng đã cùng em đi mua đồ dùng sinh hoạt."Căng Cảnh đẩy ra cửa cửa hàng tiện lợi,đi vào.

Thư Từ đành phải theo ở phía sau,đi vào.

Căng Cảnh kéo tủ đông ra,quay đầu lại hỏi:"Học trưởng,anh uống nước gì."

"Coca đi."Nếu học đệ muốn cảm ơn cậu.Cậu sẽ không cự tuyệt phần tâm ý này.

Nói thật ra,đi lâu như vậy,cậu cũng có chút khát.

Coca lành lạnh thật thích hợp trong điều kiện thời tiết nóng bức như này.

Thư Từ vặn nắp lon ra,đang chuẩn bị uống thì phát hiện học đệ cầm theo túi mua hàng đang nỗ lực bất nắp chai,nhưng có điều là nắp chai chẳng chút sứt mẻ.

"Cầm."Thư Từ đem chính Coca của mình đưa cho hắn.

Căng Cảnh sửng sốt.Giây tiếp theo Thư Từ liền cầm chai Coca trên tay vặn ra

"Cậu dẫn theo túi mua hàng không thuận tiện.Cứ uống lon của tôi đi,tôi chưa uống qua đâu."Thư Từ thuận tiện giải thích,cậu sợ học đệ hiểu lầm cậu mang coca đổi cho hắn.

Căng Cảnh giơ lên tươi cười:"Cảm ơn học trưởng!"

Cho nên tính cách tốt như vậy.Tiểu học đệ rốt cuộc vì cái gì mà bị bạn cùng phòng cô lập a.

Không nghĩ ra,thật sự là không nghĩ ra!!

Khi về đến nhà,Thư Từ chạy vào phòng tắm nước lạnh.

Cái loại thời tiết quỷ quái này,quả thật cậu không nên ra cửa!

Rất nhanh đã đến bữa trưa.Thư Từ vốn định đặt một phần cơm hộp.Cậu vỗn dĩ cũng chẳng phải loại người chăm chỉ gì,có thể làm một bữa sáng quả thật tốt lắm rồi.



Nhưng khi chuẩn bị đặt đơn thì,cậu đột nhiên lại nghĩ tới trong nhà nhiều thêm một người bạn cùng phòng,cậu vẫn lên làm một lễ nghĩa của một người chủ nhà,hỏi cậu ta một chút xem có ăn cơm hộp không để tiện đặt luôn.

Thư Từ mới vừa đẩy cửa phòng ra,đã nghe thấy mùi hương của đồ ăn.

Thư Từ đi theo mùi hương tới phòng bếp.Trong phòng bếp,học đệ mặc một bộ tạp dề tựa hồ như đang nấu ăn.

Đột nhiên nghĩ tới,thấy được bạn cùng phòng sẽ nấu cơm là một loại trải nghiệm gì?

Đừng hỏi,hỏi chính là đương sự thật sự ngốc.

"Cậu biết nấu cơm sao?"

Căng Cảnh nghe được âm thanh của học trưởng thì hơi kinh ngạc một chút:"Vốn em định khi làm tốt sẽ kêu học trưởng tới."

Đừng,phải đợi cậu làm tốt phỏng chừng cơm hộp đã đặt cũng đã giao tới rồi.

So sánh về mặt khác,học đệ dùng tiền của hắn để mua nguyên liệu nấu ăn,làm cậu tiết kiệm được chút tiền.

Không thể không nói,học đệ này rất biết điều.

Xem thử hắn làm đồ ăn tốt như thế nào,cũng không so đo hắn dùng tiền của chính mình để mua nguyên liệu nấu ăn.

"Được,nếu tôi không thể ăn cậu phải chi ra một nửa số tiền mua nguyên liệu nấu ăn".Không phải cậu keo kiệt,mà là cậu trước mặt còn phải trả nợ.Tuy nói nợ nần cũng không phải con số gì to to lắm.Nhưng trước mắt 2 năm này phải trả nợ nần hết trước đã.

3:Cậu đang đợi tôi?

Học đệ làm đồ ăn vượt quá mức tưởng tượng.So với dự đoán là ngon hơn rất nhiều.

Căng Cảnh cười nói:"Học trưởng thích là được rồi".

Nhìn học đệ vui vẻ tươi cười.Thư Từ lại lần nữa cảm khái,như vậy học đệ ngoan ngoãn như thế này lại bị bạn cùng phòng cô lập.

Sau khi ăn xong,học đệ gánh vác nhiệm vụ rửa chén,Thư Từ cũng liền về phòng để ngủ trưa.

Thư Từ ngủ thật sự rất lông.Nhưng bên ngoài một chút thanh âm ầm ĩ đều không có.

Xem ra học đệ thật sự rất nghiêm túc mà nhìn bản hợp đồng kia,Thư Từ rất vừa lòng đối với tiểu học đệ thuê cùng phòng này.

5 giờ chiều.Thư Từ mặc quần áo chỉnh tề chuẩn bị đi ra cửa để đi làm.Cậu ra khỏi phòng cũng không nhìn thấy học đệ ở phòng khách,xem ra học đệ đang ở phòng nghỉ ngơi.

Thư Từ cũng không nghĩ quá nhiều,để lại tờ giấy nhắc nhở buổi tối không cần khóa cửa quá kĩ liền đi làm.

Ngồi xe điện ngầm nửa giờ sau cậu tới địa phương làm việc.Cậu đang làm ở một nhà hàng cao cấp hay ăn chơi.Cậu chủ yếu là bán rượu,chỉ cần cậu bán rượu đủ quý và đủ nhiều.

Cũng dựa vào công việc này,cậu mỗi tháng có thể kiếm được mấy vạn tiền.

Cho nên,cho dù có chút khách hàng vô lễ mà yêu cầu,nhưng nếu không quá phận thì Thư Từ có thể đáp ứng được đều sẽ đáp ứng.

Khả năng cũng vì sau lưng nhà hàng lợi hại.Rất ít người dám nháo sự.

Thư Từ mới vừa đến nơi,liền thấy được Nhan Thi cầm một lon Coca đi đến chỗ cậu.

"Thư Ca,sao hôm nay lại đến sớm vậy?"Nhan Thi cười đem lon Coca từ trên tay ném đến cho cậu.

Thư Từ duỗi tay tiếp lấy."Tôi luôn luôn đến rất sớm,cảm ơn."

Thư Từ cầm trên tay giơ giơ lon Coca.Nhan Thi cười mắng cậu một câu:"Cậu lấy tự tin từ đâu ra vậy,thường thường đều gần sát giờ làm mới thấy mặt cậu,không nhớ rõ sao?"

"Thật ngượng,nhưng mà tôi không có kí ức".Thư Từ nhíu mày,giống như thật sự không có kí ức.

"Cậu vào phòng thay đồ đi,đừng có ngớ ngẩn ở đó".Nhan Thi sửa sang lại bộ quần áo của mình."Tôi phải đi ra ngoài mở tiệc,cậu nhanh nhanh mà thay quần áo đấy".

Nhan Thi sau khi đi rồi,chính mình Thu Từ đi đến trước quầy đem quần áo lao động mang ra.

"Tiểu Từ,giám đốc nói cậu hôm nay vẫn ở khu 2 bán rượu"Tổ trưởng từ bên ngoài đi qua,báo cho cậu.

Thư Từ xoay người cười nói:"Cảm ơn tổ trưởng".

Tổ trưởng rất có ấn tượng với chàng trai này,tiểu tử bán rượu này rất lễ phép,bán rượu cũng rất tốt.Tiểu tử này làm được một năm liền thăng được lên làm phó tổ trưởng,năng lực nghiệp vụ rất chuyên nghiệp.

"Làm tốt"

"Tốt"

Thư Từ làm ở đây quả thật rất hoàn mỹ,có người còn không tìm ra được tật xấu của cậu.Nhưng cũng không phải là không có người biết,trước đây Thư Từ rất nhiều khi bị té ngã.Gặp nhiều ít tội mới biến thành như vậy.



Bắt đầu công việc,Thư Từ mang theo nụ cười ôn hòa trên mặt xuyên qua vài bàn tiệc.

Bởi vì bề ngoài xuất sắc,rất nhiều tiểu thư,phu nhân đều sẽ yêu cầu Thư Từ lại đây để Thư Từ có thể đề cử vài loại rượu.

Mỗi khi Thư Từ mở lời đề cử,câu đầu tiên vĩnh viễn đều là" Vị tiểu thư xinh đẹp này" "Vị nữ sĩ xinh đẹp này".Làm cho các vị tiểu thư,phu nhân đều sẽ luôn mua vài loại rượu quý.

Thẳng đến 3h sáng,mãi mới đến giờ thay ca.

Nét tươi cười trên mặt Thư Từ cũng biến mất,cậu đầy mệt mỏi mà đi đến phòng thay quần áo,tan tầm về nhà.

Mới ra từ phòng thay quần áo,đã thấy Nhan Thi đứng ở trước cửa chờ cậu.

"Thư ca,hôm nay tâm trạng không tồi nha".Nhan Thi câu đầu tiên nói liền khen cậu trước.

"Giống nhau,giống nhau,so ra kém các cậu chạy phòng"Thư Từ đáp lễ nàng 1 câu.

Nhan Thi cười một tiếng:"Cậu còn nói được,trong phòng một chút đều không tốt,tất cả đều là mấy ông đại thúc trung niên người đầy dầu mỡ.Tuy rằng bọn họ có tiền,nhưng là không chịu nổi động tay động chân với chị đây,vẫn là các cậu ở đại sảnh thoải mái một chút.

Bọn cậu chia công việc đều dựa theo giới tính mà chia,giống như cậu chỉ có thể đi giới thiệu rượu,còn Nhan Thi thì sẽ vào phòng phục vụ rượu.

Như vậy cũng là vì có thể mang lượng rượu tiêu thụ đi ra ngoài,nhưng đối với nữ sinh có vẻ tương đối có hại một chút.

"Nếu không thì tôi có thể nói với tổ trưởng mang cậu tới đại sảnh làm".Thư Từ xem như quen biết Nhan Thi gần một năm,tự nhiên cũng không nghĩ nha đầu này trước mắt lại bị chiếm tiện nghi.

Nhan Thi ánh mắt sáng lên:"Thật vậy sao,Thư Ca".

"Cậu thật đúng là.Ngày mai tôi giúp cậu hỏi một chút".Kì thật muốn đổi cũng không có khó khăn gì cho lắm,chỉ cần tổ trưởng bên kia cầu thông một chút,liền có thể đổi.

"Oaaa,Thư Ca,cậu thật tốt"Nhan Thi hưng phấn mà nhảy bắn lên.

Cô rốt cuộc cũng được làm việc ở đại sảnh a.

"Thôi,tôi về nhà ngủ bù đấy".Thư Từ nhéo nhéo vòng eo đau nhức của chính mình.

"Thư Ca,lên đường cận thận".Nhan Thi sau khi dặn dò xong,xoay người đi tới cửa chờ bạn trai đón về.

Thư Từ đi ra từ cửa sau,tìm bãi đậu xe gần đây,quét mã giải khóa liền lái xe về nhà.

Về đến nhà cũng không muộn lắm tầm 4h.Thư Từ lấy chìa khóa ra mở cửa.

Cậu vốn tưởng phòng khách sẽ là một điểm đen nhánh,nhưng khi cậu mở cửa ra,phòng khách vẫn còn ánh đèn sáng nhu hòa.

Phản ứng đầu tiên của Thư Từ chính là học đệ cư nhiên có thói quen ngủ mà không thèm tắt đèn.

Thế này không được,loại thói quen này phải sửa nha,tiết kiểm,không lãng phí mới là thói quen tốt.

Đột nhiên trên sofa thò ra một cái đầu,ngay sau đó,Thư Từ liền thấy được học đệ từ trên sofa đứng lên.

"Học trưởng,anh đã trở về".Căng Cảnh nhìn thấy Thu Từ,trong nháy mắt lại hiện lên vẻ tươi cười.

Thư Tử không khỏi sửng sốt:"Cậu đang đợi tôi...trở về?".

Căng Cảnh giải thích:"Học trưởng tuy rằng đã để lại tờ giấy cho em,nhưng mà em sợ học trưởng lỡ như để quên chìa khóa thì không thể vào được,cho nên liền,liền ở phòng khách chờ đợi học trưởng,vừa mới chờ có chút mệt nên đã ngủ một hồi..."

Sau khi nghe được học đệ giải thích,Thu Từ đỡ trán:"Tôi không phải là tiểu hài tử 3 tuổi sao có thể sẽ quên mang theo chìa khóa,cậu từ nay đừng chờ tôi,tôi về rất muộn.

Bọn cậu cũng được tính là cùng giáo đồng học hơn nữa còn có hợp đồng thuê phòng.Cũng chỉ là quan hệ như vậy thôi thật sự không cần thiết muộn thế này rồi mà lại chờ cậu.Điều này làm cho Thu Từ có chút khó tiếp thu.

Bị giáo huấn,trên mặt Căng Cảnh có chút ủy khuất:"Thực xin lỗi học trưởng..."

Nhìn đến bộ dạng ủy khuất của học đệ.Thư Từ bất đắc dĩ nói:"Không phải,tôi không có nói cậu làm sai,cậu cũng có một phần tâm ý,chỉ là về sau đừng có như vậy,thức đêm không tốt đâu"

Thư Từ cảm giác mình đang giáo dục một tiểu bằng hữu,nháy mắt cảm thấy tâm hơi mệt mỏi.

"Cậu mau ngủ đi,tôi đi tắm trước đã".Làm việc cả đêm,cậu đã mệt đến lỗi muốn nằm trên chiếc gường thân yêu của mình rồi.

"Vâng,học trưởng ngủ ngon"Căng Cảnh nghe Thư Từ nói,ngoan ngoãn mà đi về phòng ngủ.

Thư Từ về phòng ngủ liền cầm một bộ áo ngủ đi về hướng của nhà tắm.Tắm nhanh một chút liền có thể ngủ rồi.

Một giấc trực tiếp đem cậu ngủ đến giữa trưa.Thư Từ mơ mơ màng màng đặt một phần cơm hộp xong mới rời giường rửa mặt.

Mới vừa rửa mặt xong,người giao hàng liền gọi điện nói cơm hộp viên đã giao đến nới rồi.

Thư Từ cầm hộp cơm trên tay mới phát hiện nồi cơm điện có nấu cháo rau xanh thịt lạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau