Quân Y Khó Làm (Quân Y Nan Vi)

Chương 23

Trước Sau
Hai chân bị kéo mạnh ra, nội bộ yếu ớt bị nam nhân hung ác thao làm nhanh chóng phơi bày, *** thủy chảy ra theo từng cỗ từng cỗ, lông đen cứng rắn mạnh mẽ ghim chặt thịt đế yếu mềm, cọ đến sắp hỏng. Tính khí cương lên vểnh cao để nam nhân tuốt động, hai đầu nhũ no tròn nhạy cảm cũng bi hắn chà đạp, khi gặm cắn khi lại nhào nặn khiêu khích. Lâu Minh Tuyết vừa muốn từ chối nhưng lại nhịn không được đón ý hùa theo.

“A a a a… Nhiều lắm… Muốn hỏng… Cũng bị chơi hỏng…”

Nướt bọt chưa kịp nuốt men theo hai bên mép chảy xuống, y chỉ cảm thấy hoa huy*t sắp bị hắn thao đến hư nát rồi, chua xót, giống như sắp bị tan ra. Hai tay nắm chặt ráp trải giường, đôi chân thon dài vì dạng rộng quá lâu mà tê dại run rẩy cử động theo từng nhịp từng nhịp.

Người dưới thân lãng rên, Tạ Ngự Khi phun ra đầu nhũ đã sưng to như hạt đậu phộng, động tác hung ác cũng dần chậm lại, híp mắt nhìn Lâu Minh Tuyết đã bị thao đến thất thần, bàn tay thô ráp tha cho đầu nhũ đáng thương, thuận theo vòng eo mảnh dẻ trwjt xuống âm thần, cảm nhận gò đất trong khe hở đang mềm xốp ướt át: “Nơi này chảy thật nhiều nước, Tiểu Tuyết!”

“A… Thật là nhột… Muốn…” Giọng nói trầm thấp *** đãng như dẫn dụ y cong chân lên, hoa huy*t càng cắn chặt lấy côn th*t không cho nó rời đi, hậu huyệt hư không chì với ngón tay cũng không thể thỏa mãn.

“Đừng nóng vội, hiện tại liền cho ngươi!” Hắn bị huyệt đạo căng mịn kia siết một cái liền suýt nữa bắn ra, hít sâu một hơi bảo vệ những tiểu tinh, cầm lấy Giác tiên sinh bị ném sang một bên từ lâu. Nước thuốc bên trong đã nguội, phân thân cũng lạnh theo, giống như một tảng băng nhỏ.

Tạ Ngự Khi tách thân thể đã co rúm, bức bách huyệt đạo đã lầy lội chảy nước nhiều hơn, đem phân thân một hơi đâm vào an ủi.

“A… Hảo nguội lạnh… Lấy ra đi… Không muốn… A… Tiểu… Nha nha…” Bởi vì bất thình lình xâm nhập, Lâu Minh Tuyết nhịn không được tiểu ra, nghe tiếng nước ào ào rơi xuống đất, toàn thân đều biến thành màu phấn hồng.

Tạ Ngự Khi thõa mãn nhìn y.

“Tiểu Tuyết muốn liền tiểu ra, rất thoải mái sao?” Hắn một bên xoa xoa đầu đỉnh đang run rẩy, một bên mò lấy đường tiết niệu đặc biệt của y, “Dùng nơi này tiểu, có thể hay không thoải mái hơn?”



“A…” Y lắc đầu muốn cự tuyệt nhưng là chống lại không được khoái cảm nam nhân đùa bỡn.

Giác tiên sinh chôn trong hậu huyệt vì nhiệt độ quá cao cũng dần nóng lên, hai cái huyệt đạo đều được lắp đầy, cảm giác vô cùng thỏa mãn khiến y nhịn không được cùng hùa theo, vòng eo mảnh dẻ giãy giụa.

Cảm nhận được người dưới thân chủ động, Tạ Ngự Khi vừa tăng nhanh tốc độ xâm phạm mật huyệt, vừa dùng tay trừu động Giác tiên sinh, cả hai như song kiếm hợp bích, chặt chẽ phối hợp một vào một ra. Khoái cảm mãnh liệt, hai cự vật ma sát vào niêm mạc thật mỏng ở giữa nhượng y hoảng hốt, cảm thấy một giây thôi mình sẽ bị đâm thủng.

“A… Nhiều quá… Không chịu được… Bỏ qua cho ta đi… Đừng lại muốn đến… A a a…” Hai cái huyệt đồng thời khẩn cấp co rút, phảng phất như cửa thành sắp đóng kín, Tạ Ngự Khi nổi gân xanh. Hắn không hề dừng lại, côn th*t vẫn đỉnh đến hoa tâm nhạy cảm, biết rõ người dưới thân đã không chịu nổi vẫn tàn nhẫn đâm vào.

“Ây…” Lâu Minh Tuyết tròn mắt nhếch miệng nhưng không phát ra bất kỳ cái gì âm thanh gì, tận sâu trong cuống họng chỉ có một tia nhỏ vô lực. Y chỉ thấy trước mắt hóa mờ, không thấy rõ bất cứ thứ gì, chỉ còn duy nhất cảm giác nam nhân vẫn đang điên cuồng.

“Ha!” Tạ Ngự Khi nặng nề đỉnh đến, đem chất lỏng nóng hổi phun vào thật sâu mới sảng khoái nằm nhoài trên người Lâu Minh Tuyết hưởng thụ dư vị cao trào. Da thịt y đã ẩm ướt, hắn đột nhiên cảm thấy coi như thời khắc này chết đi, hắn cũng sẽ không tiếc nuối.

Lâu Minh Tuyết mê man chậm rãi mở mắt, thân thể như đã hỏng rồi, không có nửa phần tri giác, chỉ còn hai cái thịt huyệt đang ê ẩm sưng để y cảm nhận mình đang còn tồn tại.

“A… Ta có phải là hỏng rồi… Bị ngươi làm hỏng… Nha nha…”

Thấy người trong lòng bỗng nhiên đỏ mắt khóc lên, Tạ Ngự Khi đầy cưng chìu đem y ôm vào ngực, trở mình để y nằm úp sấp trên người hắn, vuốt ve phần lưng trần trụi mượt mà, hôn lên cái trán ẩm ướt của y: “Sẽ không hỏng, làm sao sẽ hỏng đây, Tiểu Tuyết ngươi là phải bị ta làm cả đời, làm sao có thể khả năng dễ dàng như vậy liền hỏng, ngoan, ngủ một hồi, ta sẽ ôm ngươi.”

Lâu Minh Tuyết ở trong ngực nam nhân cà cà, lần đầu tiên ngoan ngoãn nghe lời nhắm mắt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau