Tu La Khuynh Thành

Chương 106: Trở về hội theo cách không ngờ

Trước Sau
Đúng rồi!! Bọn chúng! Bọn chúng bị hạ rồi chứ??? -Tử Nguyệt đang nghỉ về ba tên của hội Ám Hoàng.

Dạo này thân thể ta yếu đi nhiều nên khi ngươi bị bất tỉnh ta cũng không biết tình hình bên ngoài! -Hoàng Nguyệt.

Có tiếng bước chân đang đi ở hành lang rồi dừng lại trước cửa phòng cậu. Cánh cửa dần hé ra, ánh sáng bên ngoài theo khe cửa gọi vào. Nhìn vào ánh sáng thì hiện tại đã là hơn giờ trưa. Cánh tay hiện ra, một thân ảnh quen thuộc bước vào. Vừa cầm một cái đùi gà quay thơm tho, vừa cắn vừa nhai lấy nhai để.

- Dậy... rồi à!! -Thiên Vũ trên mặt còn vướn ít thịt gà.

- Haizzz! Ngươi đúng là... Hết thuốc chữa!! -Tử Nguyệt quay mặt đi lắc đầu đau khổ.

- Còn không khoẻ à?? Ngủ tiếp nha?? -Thiên Vũ.

- Ta đói, cảm thấy rất đói... Ngươi hiểu hay không hiểu??? -Tử Nguyệt như muốn khóc.

- Kêu la cái gì! Bọn họ chuẩn bị cho ngươi cả tá đồ ăn kìa! Ta định ăn họ còn đánh ta nữa là. Dù lấy được cái đùi gà nhưng ăn cũng phải cẩn thận mà ăn!! -Thiên Vũ thốn khổ.

- À! Bọn chúng! Đã hạ được bọn chúng chưa!! -Tử Nguyệt.

- Ngươi nói ai?? À... Cả 4 tên bị đám người của Vương Nhất Thiên dùng cồng đá ma thuật cồng lại mang về trong lúc bọn chúng bất tỉnh! Hiện giờ đang bị giam ở hàm ngục của bang, nghe nói Vương Nhất Thiên đối đãi khá tế nhị. -Thiên Vũ vừa xoa tóc vừa nói.

- Đi thôi! Ta sẽ thay y phục! Ngươi ra ngoài chờ đi! -Tử Nguyệt.

- Ơ Hay nhỡ!! Cứ như t chưa thấy ngươi mặc đồ lót ấy! Thui được rồi ta đi ra là được. -Thiên Vũ vừa nói vừa mở cửa ra ngoài.



Trên đường đi đến bàn ăn, hai người trao đổi nhiều thứ với nhau. Cả 4 bọn chúng đươcj giam ở bốn phòng khác nhau, đối đãi không tồi (theo cách nói của hiện đại là chính sách nhân đạo với tù nhân chiến tranh). Do trận đánh vừa rồi Tử Nguyệt đã thăng tiến ngũ giai tinh sư.

Bàn ăn đã được chuẩn bị, mọi người rất vui khi thấy cậu. Người người mang ánh mắt ngưỡng mộ, người thì vui mừng, còn những người biết đến Tử Nguyệt và trận đánh vừa rồi thì vô cùng tháng phục cậu.

- Giới thiệu với mọi người đây người có thực lực bật nhất bang hội ta! Là người có công đưa bang hội ta trở thành Đệ Nhất Bang Hộ Đệ Nhất Vương Thần. Tử Nguyệt!!!! - Triệu Linh tự hào tuyên bố lớn.

- Hô!!! Hô!!!! Tử Nguyệt! Tử Nguyệt!!! -Tiếng hô vang và vỗ tay liên tục háo hức.

- Đa tạ mọi người đã tán dương chỉ là Tử đệ may mắn chỉ là may mắn! Hihihi! -Cậu vừa ngại vừa vui.

Bàn tiệc mở ra, mọi người không định tham gia nhưng vì quá nhiều đồ ăn nên Tử Nguyệt đã đề nghị mọi người ăn chung. Và tất nhiên được hưởng ứng và tích cực nhất vẫn là Thiên Vũ.

Buổi tiệc kết thúc, Nguyệt Vũ bang chủ và Nhất Thiên cùng nhau đến nhà giam của bang hội.

Là một bang hội nhưng ngục giam của họ lại khá kiên cố! Đúng là có chút bất ngờ!! -Hoàng Nguyệt có chút thích thú.

Đương nhiên rồi! Trong thế giới này việc chém giết nhau luôn luôn có khả năng diễn ra nên chuẩn bị một nơi chứa tù nhân như vậy cũng là điều hiển nhiên! Chỉ có lợi ích chứ không phí! -Tử Nguyệt.

Cấu trúc của nhà ngục này đều xây bằng đá cứng, khoảng 30 phòng giam và theo lời của Vương Chiêu Quân thì có 5 phòng giam hoàn toàn xây bằng loại đá chuyên dụng cho người có ma lực, kiên cố vô cùng. Số lượng tù nhân cũng không quá nhiều, hiện tại có khoảng 5 người.

- Theo ta biết bốn tên mà tiểu đệ đánh bại thực lực điều rất khủng bố. Đặc biệt là tên A Lực. Đã là lục giai tinh sư thực lực quả là đáng sợ. -Vương Nhất Thiên tim đập nhanh.



- Cuối cùng cũng thua bọn đệ thôi!! -Thiên Vũ đắc ý.

- Quả thật ta không nghỉ đến việc hai tiểu mỹ nam nhân như các ngươi lại ra tay tàn ác như vậy!! -Vương Chiêu Quân lắc đầu ngán ngẫm.

- À đúng rồi! Nhờ có con Cự Xà mà mọi người truy đuổi đã giúp bọn ta một mạng!! -Thiên Vũ.

- Là ý gì!! -Vương Chiêu Quân.

- Thì ra là con cự xà ấy!! -Tử Nguyệt.

- Trong lúc bọn đệ đi làm nhiệm vụ khi quay về thì vô tình phát hiện một con cự xà mà tinh hạch của nó vừa ý bọn đệ nên đã truy đuổi theo! Cuối cùng nó lại giúp hai tiểu tử này một chút ưu thế. Thật đúng là trùng hợp. -Vương Nhất Thiên.

- Ra là vậy!! -Tử Nguyệt.

- Lúc bọn ta đến nơi thì phát hiện ở đó có đánh nhanh. Theo như cảm nhận là những người không thể động vào nên bọn ta đã tránh ra xa! Đợi khi kết thúc mới có thể lộ diện xem tình hình... Kết quả... -Vương Nhất Thiên.

- Kết quả bọn chúng đã bị bọn đệ đánh bại! -Thiên Vũ.

- Đúng rồi!! Đây là thứ đó! -Vương Nhất Thiên.

- Là gì??? -Cả ba người đồng thanh.

Vương Nhất Thiên mang từ trữu không nhẫn ra một chiếc cung tên vàng! Là Thần khí Cung Thất Thần. Vì năng lực còn hạng chế với lại không phải của bản thân giành được nên ông giao trả lại cho Tử Nguyệt. Tất nhiên Tử Nguyệt làm sao có thể không lấy được một món hời như vậy mà. Qua chuyện đánh nhau vừa rồi mọi người cũng hiểu được Tử Nguyệt không chỉ là Ma thuật sự song hệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau