[Hồng Trần Phàm Thế] Chi Bằng Cướp Một Lão Bà
Chương 5
Từ sau lần đó, Hồng Hài Nhi cũng không ép y đi học nữa, vốn việc học nát này không đi cũng được, sổ sách tùy tiện làm làm là được, chủ yếu là làm Trương Tiểu Phàm nhìn thấy thành ý của hắn.
Nhưng mà, hắn luôn cảm thấy Trương Tiểu Phàm đang trốn tránh hắn, ngoại trừ buổi tối lúc ngủ là ở cùng một chỗ, ngày thường Trương Tiểu Phàm không ăn vạ trong thư phòng thì chính là đến phòng bếp, hoặc là ra sau núi trốn.
Dù sao chính là rất khó bắt được y, giằng co vài ngày như vậy, cuối cùng Hồng Hài Nhi không nhịn được đã nổi giận.
Sắc trời đã tối, Trương Tiểu Phàm vẫn ở trong thư phòng tô loạn, đắm chìm trong tác phẩm của mình không cách nào thoát khỏi, vừa giơ tay lên liền nhìn thấy Hồng Hài Nhi đang nhìn chằm chằm y, Trương Tiểu Phàm sờ sờ mũi, hơi chột dạ, vội vàng đứng dậy hành lễ, nói nồi trong phòng bếp của mình sắp cháy, ra ngoài xem một chút.
Lại không ngờ Hồng Hài Nhi đen mặt kéo y vào phòng ngủ.
"Ngươi là muốn nhìn nồi cháy hay là bổn vương cháy?"
"Sao vậy a."
"Bao lâu rồi, còn đi ngủ hay không, bình thường không thấy được bóng, có biết bổn vương nhịn ngươi rất lâu rồi không?" Hồng Hài Nhi đề cao âm lượng, thành công khiến Trương Tiểu Phàm sợ tới mức co rúm lại.
"Nói với ngươi một lần nữa, đừng cậy sủng mà kiêu."
Trương Tiểu Phàm vừa lờ mờ vừa sợ hãi, cũng không dám làm gì, liền chớp đôi mắt to đáng thương vô cùng nhìn hắn như vậy.
Hồng Hài Nhi bị nhìn mà phần hông căng thẳng, lại nghẹn hỏa, cảm xúc giảm chút, đi tới đẩy Trương Tiểu Phàm lên giường, "Mẹ nó, ngươi tự tìm!"
Trương Tiểu Phàm ngây ngốc thất thần, bị người bên cạnh dán chặt dùng háng cọ xát.
"Đại vương, muốn, muốn làm gì?"
"Tiết tiết hỏa!"
Ngay khi y còn chưa phản ứng lại, người bên cạnh đã vội vàng lấn người cọ lên, thân thể nóng bỏng kề sát, đầu tròn tròn ủi vào ngực, hai bàn tay to kia chậm rãi từ eo trượt vào y phục, duỗi vào, làn da nhẵn nhụi non mềm tức khắc khiến hạ thân của Hồng Hài Nhi cứng thêm vài phần.
"Thật trơn." Hắn không áp chế nổi lửa nóng trên thân thể, loạn xạ lột Trương Tiểu Phàm sạch sẽ.
Trương Tiểu Phàm luống cuống, càng hoảng càng không biết nên làm gì, bị Hồng Hài Nhi đè nặng trêu chọc, hai tay vội vàng giao nhau che lại ngực mình, "Ngươi, lưu manh."
"Đối với ngươi thật tốt, ngươi lại trốn, cần phải dạy dỗ một trận." Hồng Hài Nhi tức muốn hộc máu nói, vừa nhanh chóng cởi y phục của mình, vừa dạng chân ngồi trên người Trương Tiểu Phàm, đánh một cái "bốp" lên mông của y.
"A!" Người dưới thân run lên một cái, bắt đầu không an phận vặn vẹo, Trương Tiểu Phàm cũng kiên định với ý nghĩ trước kia hơn, không thể gả cho hắn, nếu không khó bảo toàn tính mạng.
"Không nghe lời thì đêm nay làm ngươi chết trên giường."
Trương Tiểu Phàm không dám phản kháng nữa, chết và bị ngủ một lần, y vẫn cảm thấy vế sau tương đối có lời, người còn sống thì còn hy vọng.
Hai thân thể trần trụi xa lạ kề sát nhau, khô nóng vô cùng.
Trương Tiểu Phàm nước mắt lưng tròng nhìn người trên người ủi tới ủi đi. Y không hiểu những điều này, trước kia có phản ứng, cũng chỉ dám tự mình len lén sờ sờ, xấu hổ không làm gì khác, cũng không biết cách làm cái khác.
"Kẹp chặt chân." Hồng Hài Nhi chọc vật căng căng phồng phồng vĩ đại mà dữ tợn vào đùi Trương Tiểu Phàm, nhìn vô cùng nguy hiểm, hắn cũng là lần đầu tiên làm loại chuyện này, chỉ có thể nghĩ đến những gì học được từ họa bản trước kia mà đi từ từ, Trương Tiểu Phàm nhìn kích cỡ này hơi sợ, nhưng vẫn nghe lời mà kẹp chân lại, sau đó vật lớn cực nóng vô cùng kia liền gấp khó dằn nổi mà cứng rắn chen vào giữa hai chân mềm.
"Ha..." Hồng Hài Nhi thoải mái, không nhịn được mà thở dài một tiếng, dựa vào bản năng nhanh chóng thọc vào rút ra, nghiêm túc một chút, thịt mềm của bắp đùi non mềm bao chặt lấy dương v*t của Hồng Hài Nhi, một bàn tay theo eo bụng của Trương Tiểu Phàm sờ lên ngực y, liên tục nhào nặn khiến đậu đỏ cứng dần, một tay khác tùy ý làm bậy trên bờ mông mượt mà đầy đặn của y.
"Ha... Thật thoải mái, muốn thao vào làm chết ngươi..." Hồng Hài Nhi thoải mái bạo nổ thô tục, động tác dưới thân càng ngày càng nhanh.
Thân thể của Trương Tiểu Phàm hồng giống như trứng tôm chín, xấu hổ dùng cánh tay che khuất đôi mắt, một tay khác duỗi xuống cọ xát tính khí cứng rắn, cảm thấy thẹn khi tự an ủi trước mặt người khác.
Hồng Hài Nhi sướng ngước cổ thọc vào rút ra, bận tâm Trương Tiểu Phàm còn chưa có danh phận nên chịu đựng không thật sự đi vào, đôi tay không ngừng nắn bóp cơ thể y, cúi đầu nhìn thấy Trương Tiểu Phàm khó nhịn loát động vật phấn hồng của mình, môi đỏ hơi hơi mở ra thở dốc, còn có cái lưỡi hơi lộ ra, cầm lòng không đậu thò lại gần hôn một cái lên miệng y, non non nóng nóng, cảm giác chưa từng có.
Hôn xong còn hơi xấu hổ, bên tai hồng hồng, không được tự nhiên quay mặt đi.
Trương Tiểu Phàm cũng là lần đầu tiên bị hôn, còn chưa cẩn thận cảm nhận được là cảm giác gì thì Hồng Hài Nhi đã dời môi đi.
Hồng Hài Nhi chặn y vào trong ngực, Trương Tiểu Phàm mềm mụp ngồi quỳ trên người hắn, không còn sức lực mà nằm trên vai trắng nõn trần trụi, mặt dán cổ hắn, tay vô thức vuốt ngực hắn.
Môi đỏ mê người không ngừng rên rỉ yêu kiều, vật trên bụng nhỏ vẫn đỉnh về phía trước, dương v*t của Hồng Hài Nhi lại cứng thêm vài phần.
Hắn hảo tâm mà đặt hai cây côn th*t vào chung một chỗ, vuốt ve lẫn nhau, chính mình sướng cũng làm Trương Tiểu Phàm thoải mái một phen.
Đỉnh côn th*t chậm rãi mài ra nước, Hồng Hài Nhi tăng nhanh động tác trong tay.
Cực nóng lại kích thích.
Hai người rên rỉ và thở dốc đan chéo vào nhau.
"Ưm... A..." Trương Tiểu Phàm nhịn không được giao ra, bắn vào giữa háng Hồng Hài Nhi.
Hồng Hài Nhi đỏ mắt nhìn người mềm mại nằm trên người mình, thả tay y lên trên dương v*t của mình, điên cuồng loát động, thật muốn thao y, cái gì nam hay không nam, có thể khiến người điên là được.
"Ưm... Chậm một chút, ta không còn sức."
"Lại chờ một lát, ha... hô..."
Người bên cạnh không nghe, một bàn tay to bắt lấy tay nhỏ còn đang ra sức vuốt ve, không ngừng than thở thoải mái, một bàn tay to khác bóp cổ của người xụi lơ trong ngực mình, khiến y bị bắt ngẩng đầu lên hôn môi với mình, đầu lưỡi chui vào trong ấm áp của y, vội vàng ôn nhu liếm láp, lui ra ngoài lại tùy ý trằn trọc chèn ép nốt ruồi nhỏ trên cánh môi sưng đỏ.
Cảm giác cũng không khó chịu, Trương Tiểu Phàm vô thức nhận lấy nụ hôn này.
Mãi đến khi hai người không thở nổi mới ngừng.
Một nụ hôn kết thúc.
Sau đó Hồng Hài Nhi cũng hạ xuống cao trào.
Hạ thể của hai người, lông mu lầy lội một mảnh.
Người trong lòng tuột xuống giường.
Hồng Hài Nhi theo đó nằm úp sấp trên ngực vú trần trụi của y, trong tay còn đang nắm tính khí đã mềm xuống của hai người, đều là lần đầu tiên làm loại chuyện này với người khác, trái tim nhảy lên không thể ngủ yên, khuôn mặt mềm mại cọ tới cọ đi trên ngực thấm mồ hôi, hung khí phía dưới lại có xu thế ngẩng đầu, liên tục cọ xát biên độ nhỏ giữa đùi y.
"Có thể làm một lần nữa không?" Hồng Hài Nhi ở trên người y, hơi ngửa đầu nhìn đến đường viền hàm tinh xảo xinh đẹp của y, thở hổn hển hỏi.
"Đừng được không..."
Náo loạn một trận, thời gian không ngắn, Trương Tiểu Phàm đã sớm mệt vô cùng, tự mình lui ra ngoài nằm vào trong ổ chăn, lúc lật người qua mơ mơ màng màng nhắm mắt lại cảm giác được sau lưng khác thường, nhưng cũng không còn sức quản, bắp đùi đau vô cùng, tay cũng đã tê rần, ngủ hơi có chút ủy khuất.
Tuy Hồng Hài Nhi chưa muốn được mấy lần, nhưng thấy Trương Tiểu Phàm thật sự mệt vô cùng liền hiếm thấy ôn nhu một lần, lấy khăn lau khô cho người ta, ôm chặt người trần trụi vào trong ngực, dương v*t cắm vào kẽ mông cọ mài, nhét kỹ chăn, đầu tóc đỏ rối và đầu tóc đen nhánh quấn quýt lấy nhau.
Vẻ mặt thoả mãn.
Hắn cũng có lão bà rồi.
- -------
Nhưng mà, hắn luôn cảm thấy Trương Tiểu Phàm đang trốn tránh hắn, ngoại trừ buổi tối lúc ngủ là ở cùng một chỗ, ngày thường Trương Tiểu Phàm không ăn vạ trong thư phòng thì chính là đến phòng bếp, hoặc là ra sau núi trốn.
Dù sao chính là rất khó bắt được y, giằng co vài ngày như vậy, cuối cùng Hồng Hài Nhi không nhịn được đã nổi giận.
Sắc trời đã tối, Trương Tiểu Phàm vẫn ở trong thư phòng tô loạn, đắm chìm trong tác phẩm của mình không cách nào thoát khỏi, vừa giơ tay lên liền nhìn thấy Hồng Hài Nhi đang nhìn chằm chằm y, Trương Tiểu Phàm sờ sờ mũi, hơi chột dạ, vội vàng đứng dậy hành lễ, nói nồi trong phòng bếp của mình sắp cháy, ra ngoài xem một chút.
Lại không ngờ Hồng Hài Nhi đen mặt kéo y vào phòng ngủ.
"Ngươi là muốn nhìn nồi cháy hay là bổn vương cháy?"
"Sao vậy a."
"Bao lâu rồi, còn đi ngủ hay không, bình thường không thấy được bóng, có biết bổn vương nhịn ngươi rất lâu rồi không?" Hồng Hài Nhi đề cao âm lượng, thành công khiến Trương Tiểu Phàm sợ tới mức co rúm lại.
"Nói với ngươi một lần nữa, đừng cậy sủng mà kiêu."
Trương Tiểu Phàm vừa lờ mờ vừa sợ hãi, cũng không dám làm gì, liền chớp đôi mắt to đáng thương vô cùng nhìn hắn như vậy.
Hồng Hài Nhi bị nhìn mà phần hông căng thẳng, lại nghẹn hỏa, cảm xúc giảm chút, đi tới đẩy Trương Tiểu Phàm lên giường, "Mẹ nó, ngươi tự tìm!"
Trương Tiểu Phàm ngây ngốc thất thần, bị người bên cạnh dán chặt dùng háng cọ xát.
"Đại vương, muốn, muốn làm gì?"
"Tiết tiết hỏa!"
Ngay khi y còn chưa phản ứng lại, người bên cạnh đã vội vàng lấn người cọ lên, thân thể nóng bỏng kề sát, đầu tròn tròn ủi vào ngực, hai bàn tay to kia chậm rãi từ eo trượt vào y phục, duỗi vào, làn da nhẵn nhụi non mềm tức khắc khiến hạ thân của Hồng Hài Nhi cứng thêm vài phần.
"Thật trơn." Hắn không áp chế nổi lửa nóng trên thân thể, loạn xạ lột Trương Tiểu Phàm sạch sẽ.
Trương Tiểu Phàm luống cuống, càng hoảng càng không biết nên làm gì, bị Hồng Hài Nhi đè nặng trêu chọc, hai tay vội vàng giao nhau che lại ngực mình, "Ngươi, lưu manh."
"Đối với ngươi thật tốt, ngươi lại trốn, cần phải dạy dỗ một trận." Hồng Hài Nhi tức muốn hộc máu nói, vừa nhanh chóng cởi y phục của mình, vừa dạng chân ngồi trên người Trương Tiểu Phàm, đánh một cái "bốp" lên mông của y.
"A!" Người dưới thân run lên một cái, bắt đầu không an phận vặn vẹo, Trương Tiểu Phàm cũng kiên định với ý nghĩ trước kia hơn, không thể gả cho hắn, nếu không khó bảo toàn tính mạng.
"Không nghe lời thì đêm nay làm ngươi chết trên giường."
Trương Tiểu Phàm không dám phản kháng nữa, chết và bị ngủ một lần, y vẫn cảm thấy vế sau tương đối có lời, người còn sống thì còn hy vọng.
Hai thân thể trần trụi xa lạ kề sát nhau, khô nóng vô cùng.
Trương Tiểu Phàm nước mắt lưng tròng nhìn người trên người ủi tới ủi đi. Y không hiểu những điều này, trước kia có phản ứng, cũng chỉ dám tự mình len lén sờ sờ, xấu hổ không làm gì khác, cũng không biết cách làm cái khác.
"Kẹp chặt chân." Hồng Hài Nhi chọc vật căng căng phồng phồng vĩ đại mà dữ tợn vào đùi Trương Tiểu Phàm, nhìn vô cùng nguy hiểm, hắn cũng là lần đầu tiên làm loại chuyện này, chỉ có thể nghĩ đến những gì học được từ họa bản trước kia mà đi từ từ, Trương Tiểu Phàm nhìn kích cỡ này hơi sợ, nhưng vẫn nghe lời mà kẹp chân lại, sau đó vật lớn cực nóng vô cùng kia liền gấp khó dằn nổi mà cứng rắn chen vào giữa hai chân mềm.
"Ha..." Hồng Hài Nhi thoải mái, không nhịn được mà thở dài một tiếng, dựa vào bản năng nhanh chóng thọc vào rút ra, nghiêm túc một chút, thịt mềm của bắp đùi non mềm bao chặt lấy dương v*t của Hồng Hài Nhi, một bàn tay theo eo bụng của Trương Tiểu Phàm sờ lên ngực y, liên tục nhào nặn khiến đậu đỏ cứng dần, một tay khác tùy ý làm bậy trên bờ mông mượt mà đầy đặn của y.
"Ha... Thật thoải mái, muốn thao vào làm chết ngươi..." Hồng Hài Nhi thoải mái bạo nổ thô tục, động tác dưới thân càng ngày càng nhanh.
Thân thể của Trương Tiểu Phàm hồng giống như trứng tôm chín, xấu hổ dùng cánh tay che khuất đôi mắt, một tay khác duỗi xuống cọ xát tính khí cứng rắn, cảm thấy thẹn khi tự an ủi trước mặt người khác.
Hồng Hài Nhi sướng ngước cổ thọc vào rút ra, bận tâm Trương Tiểu Phàm còn chưa có danh phận nên chịu đựng không thật sự đi vào, đôi tay không ngừng nắn bóp cơ thể y, cúi đầu nhìn thấy Trương Tiểu Phàm khó nhịn loát động vật phấn hồng của mình, môi đỏ hơi hơi mở ra thở dốc, còn có cái lưỡi hơi lộ ra, cầm lòng không đậu thò lại gần hôn một cái lên miệng y, non non nóng nóng, cảm giác chưa từng có.
Hôn xong còn hơi xấu hổ, bên tai hồng hồng, không được tự nhiên quay mặt đi.
Trương Tiểu Phàm cũng là lần đầu tiên bị hôn, còn chưa cẩn thận cảm nhận được là cảm giác gì thì Hồng Hài Nhi đã dời môi đi.
Hồng Hài Nhi chặn y vào trong ngực, Trương Tiểu Phàm mềm mụp ngồi quỳ trên người hắn, không còn sức lực mà nằm trên vai trắng nõn trần trụi, mặt dán cổ hắn, tay vô thức vuốt ngực hắn.
Môi đỏ mê người không ngừng rên rỉ yêu kiều, vật trên bụng nhỏ vẫn đỉnh về phía trước, dương v*t của Hồng Hài Nhi lại cứng thêm vài phần.
Hắn hảo tâm mà đặt hai cây côn th*t vào chung một chỗ, vuốt ve lẫn nhau, chính mình sướng cũng làm Trương Tiểu Phàm thoải mái một phen.
Đỉnh côn th*t chậm rãi mài ra nước, Hồng Hài Nhi tăng nhanh động tác trong tay.
Cực nóng lại kích thích.
Hai người rên rỉ và thở dốc đan chéo vào nhau.
"Ưm... A..." Trương Tiểu Phàm nhịn không được giao ra, bắn vào giữa háng Hồng Hài Nhi.
Hồng Hài Nhi đỏ mắt nhìn người mềm mại nằm trên người mình, thả tay y lên trên dương v*t của mình, điên cuồng loát động, thật muốn thao y, cái gì nam hay không nam, có thể khiến người điên là được.
"Ưm... Chậm một chút, ta không còn sức."
"Lại chờ một lát, ha... hô..."
Người bên cạnh không nghe, một bàn tay to bắt lấy tay nhỏ còn đang ra sức vuốt ve, không ngừng than thở thoải mái, một bàn tay to khác bóp cổ của người xụi lơ trong ngực mình, khiến y bị bắt ngẩng đầu lên hôn môi với mình, đầu lưỡi chui vào trong ấm áp của y, vội vàng ôn nhu liếm láp, lui ra ngoài lại tùy ý trằn trọc chèn ép nốt ruồi nhỏ trên cánh môi sưng đỏ.
Cảm giác cũng không khó chịu, Trương Tiểu Phàm vô thức nhận lấy nụ hôn này.
Mãi đến khi hai người không thở nổi mới ngừng.
Một nụ hôn kết thúc.
Sau đó Hồng Hài Nhi cũng hạ xuống cao trào.
Hạ thể của hai người, lông mu lầy lội một mảnh.
Người trong lòng tuột xuống giường.
Hồng Hài Nhi theo đó nằm úp sấp trên ngực vú trần trụi của y, trong tay còn đang nắm tính khí đã mềm xuống của hai người, đều là lần đầu tiên làm loại chuyện này với người khác, trái tim nhảy lên không thể ngủ yên, khuôn mặt mềm mại cọ tới cọ đi trên ngực thấm mồ hôi, hung khí phía dưới lại có xu thế ngẩng đầu, liên tục cọ xát biên độ nhỏ giữa đùi y.
"Có thể làm một lần nữa không?" Hồng Hài Nhi ở trên người y, hơi ngửa đầu nhìn đến đường viền hàm tinh xảo xinh đẹp của y, thở hổn hển hỏi.
"Đừng được không..."
Náo loạn một trận, thời gian không ngắn, Trương Tiểu Phàm đã sớm mệt vô cùng, tự mình lui ra ngoài nằm vào trong ổ chăn, lúc lật người qua mơ mơ màng màng nhắm mắt lại cảm giác được sau lưng khác thường, nhưng cũng không còn sức quản, bắp đùi đau vô cùng, tay cũng đã tê rần, ngủ hơi có chút ủy khuất.
Tuy Hồng Hài Nhi chưa muốn được mấy lần, nhưng thấy Trương Tiểu Phàm thật sự mệt vô cùng liền hiếm thấy ôn nhu một lần, lấy khăn lau khô cho người ta, ôm chặt người trần trụi vào trong ngực, dương v*t cắm vào kẽ mông cọ mài, nhét kỹ chăn, đầu tóc đỏ rối và đầu tóc đen nhánh quấn quýt lấy nhau.
Vẻ mặt thoả mãn.
Hắn cũng có lão bà rồi.
- -------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất