Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn
Chương 7
"Hả?" Thẩm Bân sững sờ chớp mắt một cái, rồi đáp lại bằng một tiếng nghi vấn.
Diêm Hình lại lần nữa nhìn cậu một cái: "Nghe không hiểu?" Bộ dáng rất chi là nguy hiểm.
Thẩm Bân: "......" Lúc trước cậu nói hầu hạ Diêm Hình thật sự chỉ là kế sách tạm thời, dù sao đối phương thoạt nhìn nhân mô nhân dạng, ai biết cư nhiên có thể nói ra loại lời nói như này.
Thẩm Bân ngơ ngác gật đầu, sau đó chậm rì rì đứng dậy, bộ dáng muốn để đối phương dẫn đường.
Những người chơi khác cũng cho là nghe nhầm, tuy người làm chuyện này với NPC không ít, nhưng bình thường đều giấu giếm, dù sao rất nhiều thời điểm NPC ở trong trò chơi sẽ đóng một vai trò quan trọng, không cẩn thượng sai người mà mất đi mạng là chuyện nhỏ, vạn nhất khơi mào phản ứng dây chuyền đem trình độ khó khăn của trò chơi tăng lên một cấp bậc, những người chơi khác sẽ tấn công liên tục từng phút giây.
Huống chi bằng gương mặt kia của Diêm Hình, nhìn thế nào cũng không thấy là người háo sắc, chỉ cần hắn muốn, thế giới hiện thực chắc chắn có thể trái ôm phải ấp, hà tất phải tìm việc lúc này, Thẩm Bân có xinh đẹp, nhưng với người chơi mà nói thông quan càng quan trọng hơn nhỉ?
Lui lại vạn bước, cho dù Diêm Hình không quan tâm bất cứ điều gì, chỉ đơn giản cảm thấy hứng thú với Thẩm Bân, cũng hoàn toàn không cần phải nói ra chữ hầu hạ ở trước mặt công chúng như vậy, có vẻ quá hạ giá, không cần chút mặt mũi nào sao?
Ví dụ như đôi tình lữ trong đám người chơi kia, hai người bọn họ thuê phòng thì danh chính ngôn thuận, nhưng người đàn ông chắc chắn sẽ không để mọi người đều nghe thấy ta hiện tại có cảm giác với ngươi, chúng ta thuê phòng đi thôi.
Trừ khi Diêm Hình là người không có đầu óc, thuần khoe khoang.
Trong trò chơi không thiếu người như vậy, bọn họ cho rằng mị lực của bản thân lớn hoặc là thực lực mạnh, nhẹ nhàng thông đồng NPC, sau đó khoe khoang với người khác.
Loại người chơi này nhìn chung thực lực không mạnh hơn người chơi khác, chỉ là não tàn bị chết mau, cho dù NPC không giải quyết hắn, người chơi bên cạnh cũng sẽ thuận tay giải quyết.
Vì vậy....Diêm Hình tựa hồ phù hợp với dạng cuối cùng, chẳng lẽ là để nghiền áp những người khác ở đây, mới chơi trội?
Ánh mắt đôi tình lữ kia nhìn Diêm Hình lập tức mang theo khinh bỉ, nhưng đúng là người ta lợi hại, trong khinh bỉ lại hoặc nhiều hoặc ít có chút ghen ghét, đặc biệt là người đàn ông Trương Vĩ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Bân, trong lòng càng thêm hâm mộ.
Rất nhiều đàn ông đều như vậy, đã thích một người rồi nhưng đồng thời lại hoàn toàn không ngăn cản được ý muốn thượng nữ nhân khác, dù sao thích cũng không phải là yêu.
Mà Hứa Vĩnh Bình bên cạnh sắc mặt thực đen, lúc trước hắn không nói sai, Diêm Hình không cho mình giết Thẩm Bân, kỳ thực chính là một động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới!
Người đàn ông cao to cách đó không xa tức giận rống lên: "Anh dám vũ nhục Băng Băng như vậy!" Là liếm cẩu, đương nhiên phải bảo vệ tôn nghiêm của 'nữ thần'! (Bí: Liếm cẩu - Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.)
Thẩm Bân lo lắng bản thân thật sự vén váy lộ ra phía dưới, khiến đối phương bị dọa héo sẽ giết người diệt khẩu, sau khi phản ứng lại mau chóng ủy khuất hùa theo lời của người đàn ông cao to: "Người ta chỉ là một 'cô gái nhu nhược', sao anh có thể...." Giọng nói đột nhiên im bặt, bởi vì cậu thấy trong mắt Diêm Hình hiện lên một tia sát ý.
Thẩm Bân nuốt nuốt nước miếng, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, lập tức vui vẻ ra mặt sửa lại ngữ khí hướng về phía người đàn ông cao to: "Ai nha, người ta là tự nguyện, anh chàng đẹp trai như vậy, tôi hầu hạ cũng không có hại." Có thể nói cực kỳ biết xem mặt ăn cơm.
Người đàn ông cao to khiếp sợ nhìn Thẩm Bân, vươn tay chỉ vào Diêm Hình: "Lúc này cô nói chưa hết, có phải hắn đang ép buộc cô hay không?"
Thẩm Bân: "......" Vì sao NPC này lúc nên ngu ngốc thì không ngu ngốc chứ? Không khoa học một chút nào.
"Băng Băng đừng sợ, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô!" Người đàn ông cao to nói xong liền xông về phía Diêm Hình, cảnh tượng hắn bị đối phương nhẹ nhàng chế phục lúc trước còn rõ ràng bày ở trước mắt, lúc này là ôm thái độ liều mạng.
Thẩm Bân căn bản chưa kịp há miệng gọi lại, liền thấy Diêm Hình động thân mình, đá về phía ngực hắn, thân thể người đàn ông cao to cư nhiên bị đá bay ra ngoài, quăng ngã ở nơi xa không bò dậy nổi.
....KO quá nhanh, Thẩm Bân bỗng nhiên có loại chọc nhầm phải người đàn ông này rồi, cảm giác ngay cả thần tiên trên trời cũng không cứu được mình.
Nếu không phải trong game giết chết NPC dễ dàng dẫn tới hậu quả đặc thù, Diêm Hình tuyệt đối sẽ trực tiếp giải quyết người đàn ông cao to, cũng không phải vì đối phương tội ác tày trời, mà là ngu ngốc quá vướng bận.
Thẩm Bân sâu kín thở dài, người đàn ông cao to dù sao cũng không phải là người xấu, bị khống chế nên đầu óc không tốt cũng là bình thường, hơn nữa vì mình mà liều mạng, mắt thấy hắn cho dù ngã trên mặt đất vẫn còn buông lời hung ác, Thẩm Bân đành phải mở miệng trước.
"Anh hiểu lầm rồi, tôi thật sự là tự nguyện, chẳng lẽ anh không thấy anh trai này rất lợi hại sao? So với anh còn mạnh hơn 100 lần, cho nên đứng lại đây dây dưa chướng mắt tôi được không? Khiến người phiền chán." Thẩm Bân nói, tiếp tục bày ra tư thái đong đưa yêu diễm.
Cậu lo nếu không khiến người đàn ông cao to hoàn toàn hết hi vọng, lại thêm một lần nữa Diêm Hình sẽ trực tiếp vặn gãy cổ hắn.
Trong lúc nhất thời, người đàn ông cao to giật mình tại chỗ, quả thực không thể tin được đây là lời Thẩm Bân nói ra, hắn đau lòng....à không, tim hắn không hề đau một chút nào, thậm chí sâu thẳm bên trong nội tâm còn thở phào nhẹ nhõm một hơi, thân thể căn bản không chịu khống chế, vẫn luôn đi tìm chết.
Trong tiềm thức của người đàn ông cao to biết bản thân không nên làm như vậy, bị nhốt ở biệt thự lâu như vậy, tâm nguyện duy nhất chính là giải thoát, tìm đâu ra tâm tư mà thích ai chứ?
Cũng may Thẩm Bân nói xong lời này tuy vẻ mặt bên ngoài của người đàn ông cao to có vẻ sống không còn gì luyến tiếc, nhưng lại không tiếp tục cực đoan, Thẩm Bân hướng về phía Diêm Hình ngượng ngùng cười: "Chúng ta đi về phòng nhỉ?" Tạm thời chỉ có thể đi từng bước một xem sao.
Mèo đen trong lòng ngực: "...." thật cmn ngượng ngùng cười.
Thẩm Bân đúng là xinh đẹp, thậm chí khi cười rộ lên rất khiến người lóa mắt, nhưng Diêm Hình không quên bản chất thật của người này trước đó không lâu, bộ dáng kêu gào kia, còn hoang dã hơn cả mèo đen.
Cho nên Diêm Hình liền: "......" Không còn lời nào để nói.
Hai người cùng đi lên tầng hai, dù sao không có ai ngăn cản, Thẩm Bân động động tâm tư, dẫn hắn tới phòng mình, lúc trước gặp phải quái vật ở nơi này, vốn dĩ tính toán vĩnh viễn không tiến vào phòng này.
Nếu chờ lát nữa Diêm Hình bị dọa héo, Thẩm Bân hi vọng đến lúc đó quái vật xuất hiện hấp dẫn tầm mắt đối phương một chút, cậu nhân lúc hỗn loạn chạy trốn, lại nhảy trực tiếp từ tầng hai xuống cũng còn tốt hơn toi mạng nha.
Khi tới cửa, mèo đen nhanh chóng nhảy xuống khỏi lòng ngực cậu, vèo một cái chạy trốn, đứng ở nơi xa vẫy vẫy móng vuốt với Thẩm Bân, chúc may mắn.
Thẩm Bân: "......"
Mèo đen cũng không ngốc, chờ lát nữa ký chủ lột quần áo bị đuổi giết, nó ở lại tuẫn tình sao? Hoặc là hai người thật sự củi khô lửa bốc, nó ở trong phòng cũng không tốt nhỉ.
Thẩm Bân ở trong lòng âm thầm mắng một câu, đành phải một mình đối mặt Diêm Hình.
Căn phòng màu xanh lam theo phong cách cổ tích, giống như một đứa nhỏ còn chưa lớn, lại không ngây thơ quá mức, chiếc giường kiểu Anh rộng hơn hai mét có chút lộn xộn, hiển nhiên sáng nay khi cậu rời giường không trải giường gấp chăn.
Sau khi đóng cửa lại, Thẩm Bân giương mắt nhìn về nơi cách đây không lâu quái vật xuất hiện xem xét một chút, không có gì cả, thậm chí ngay cả vệt nước cũng biến mất không thấy, cậu không biết nên thất vọng hay là may mắn.
Thẩm Bân dựa vào cạnh cửa, tính toán lát nữa nếu phát hiện đối phương muốn động thủ liền chạy thật nhanh, cậu nhìn về phía Diêm Hình cách đó không xa ấp úng mở miệng: "......Việc lúc trước cảm ơn anh, tôi chỉ....kỳ thực tôi thật sự không phải có ý tứ kia anh hiểu chứ? Tôi....là lần đầu tiên, có thể chọn một cái ngày lành rồi lại...lại hầu hạ nhé?"
Diêm Hình: "......"
Hắn cũng không nghĩ nhiều đi về phía Thẩm Bân, vừa định mở miệng giải thích đối phương liền giống như mèo bị giẫm phải đuôi, lập tức xù lông nói: "Anh đừng tới đây! Tới đây tôi liền kêu người!"
Diêm Hình: "............"
Diêm Hình lại lần nữa nhìn cậu một cái: "Nghe không hiểu?" Bộ dáng rất chi là nguy hiểm.
Thẩm Bân: "......" Lúc trước cậu nói hầu hạ Diêm Hình thật sự chỉ là kế sách tạm thời, dù sao đối phương thoạt nhìn nhân mô nhân dạng, ai biết cư nhiên có thể nói ra loại lời nói như này.
Thẩm Bân ngơ ngác gật đầu, sau đó chậm rì rì đứng dậy, bộ dáng muốn để đối phương dẫn đường.
Những người chơi khác cũng cho là nghe nhầm, tuy người làm chuyện này với NPC không ít, nhưng bình thường đều giấu giếm, dù sao rất nhiều thời điểm NPC ở trong trò chơi sẽ đóng một vai trò quan trọng, không cẩn thượng sai người mà mất đi mạng là chuyện nhỏ, vạn nhất khơi mào phản ứng dây chuyền đem trình độ khó khăn của trò chơi tăng lên một cấp bậc, những người chơi khác sẽ tấn công liên tục từng phút giây.
Huống chi bằng gương mặt kia của Diêm Hình, nhìn thế nào cũng không thấy là người háo sắc, chỉ cần hắn muốn, thế giới hiện thực chắc chắn có thể trái ôm phải ấp, hà tất phải tìm việc lúc này, Thẩm Bân có xinh đẹp, nhưng với người chơi mà nói thông quan càng quan trọng hơn nhỉ?
Lui lại vạn bước, cho dù Diêm Hình không quan tâm bất cứ điều gì, chỉ đơn giản cảm thấy hứng thú với Thẩm Bân, cũng hoàn toàn không cần phải nói ra chữ hầu hạ ở trước mặt công chúng như vậy, có vẻ quá hạ giá, không cần chút mặt mũi nào sao?
Ví dụ như đôi tình lữ trong đám người chơi kia, hai người bọn họ thuê phòng thì danh chính ngôn thuận, nhưng người đàn ông chắc chắn sẽ không để mọi người đều nghe thấy ta hiện tại có cảm giác với ngươi, chúng ta thuê phòng đi thôi.
Trừ khi Diêm Hình là người không có đầu óc, thuần khoe khoang.
Trong trò chơi không thiếu người như vậy, bọn họ cho rằng mị lực của bản thân lớn hoặc là thực lực mạnh, nhẹ nhàng thông đồng NPC, sau đó khoe khoang với người khác.
Loại người chơi này nhìn chung thực lực không mạnh hơn người chơi khác, chỉ là não tàn bị chết mau, cho dù NPC không giải quyết hắn, người chơi bên cạnh cũng sẽ thuận tay giải quyết.
Vì vậy....Diêm Hình tựa hồ phù hợp với dạng cuối cùng, chẳng lẽ là để nghiền áp những người khác ở đây, mới chơi trội?
Ánh mắt đôi tình lữ kia nhìn Diêm Hình lập tức mang theo khinh bỉ, nhưng đúng là người ta lợi hại, trong khinh bỉ lại hoặc nhiều hoặc ít có chút ghen ghét, đặc biệt là người đàn ông Trương Vĩ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Bân, trong lòng càng thêm hâm mộ.
Rất nhiều đàn ông đều như vậy, đã thích một người rồi nhưng đồng thời lại hoàn toàn không ngăn cản được ý muốn thượng nữ nhân khác, dù sao thích cũng không phải là yêu.
Mà Hứa Vĩnh Bình bên cạnh sắc mặt thực đen, lúc trước hắn không nói sai, Diêm Hình không cho mình giết Thẩm Bân, kỳ thực chính là một động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới!
Người đàn ông cao to cách đó không xa tức giận rống lên: "Anh dám vũ nhục Băng Băng như vậy!" Là liếm cẩu, đương nhiên phải bảo vệ tôn nghiêm của 'nữ thần'! (Bí: Liếm cẩu - Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.)
Thẩm Bân lo lắng bản thân thật sự vén váy lộ ra phía dưới, khiến đối phương bị dọa héo sẽ giết người diệt khẩu, sau khi phản ứng lại mau chóng ủy khuất hùa theo lời của người đàn ông cao to: "Người ta chỉ là một 'cô gái nhu nhược', sao anh có thể...." Giọng nói đột nhiên im bặt, bởi vì cậu thấy trong mắt Diêm Hình hiện lên một tia sát ý.
Thẩm Bân nuốt nuốt nước miếng, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, lập tức vui vẻ ra mặt sửa lại ngữ khí hướng về phía người đàn ông cao to: "Ai nha, người ta là tự nguyện, anh chàng đẹp trai như vậy, tôi hầu hạ cũng không có hại." Có thể nói cực kỳ biết xem mặt ăn cơm.
Người đàn ông cao to khiếp sợ nhìn Thẩm Bân, vươn tay chỉ vào Diêm Hình: "Lúc này cô nói chưa hết, có phải hắn đang ép buộc cô hay không?"
Thẩm Bân: "......" Vì sao NPC này lúc nên ngu ngốc thì không ngu ngốc chứ? Không khoa học một chút nào.
"Băng Băng đừng sợ, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô!" Người đàn ông cao to nói xong liền xông về phía Diêm Hình, cảnh tượng hắn bị đối phương nhẹ nhàng chế phục lúc trước còn rõ ràng bày ở trước mắt, lúc này là ôm thái độ liều mạng.
Thẩm Bân căn bản chưa kịp há miệng gọi lại, liền thấy Diêm Hình động thân mình, đá về phía ngực hắn, thân thể người đàn ông cao to cư nhiên bị đá bay ra ngoài, quăng ngã ở nơi xa không bò dậy nổi.
....KO quá nhanh, Thẩm Bân bỗng nhiên có loại chọc nhầm phải người đàn ông này rồi, cảm giác ngay cả thần tiên trên trời cũng không cứu được mình.
Nếu không phải trong game giết chết NPC dễ dàng dẫn tới hậu quả đặc thù, Diêm Hình tuyệt đối sẽ trực tiếp giải quyết người đàn ông cao to, cũng không phải vì đối phương tội ác tày trời, mà là ngu ngốc quá vướng bận.
Thẩm Bân sâu kín thở dài, người đàn ông cao to dù sao cũng không phải là người xấu, bị khống chế nên đầu óc không tốt cũng là bình thường, hơn nữa vì mình mà liều mạng, mắt thấy hắn cho dù ngã trên mặt đất vẫn còn buông lời hung ác, Thẩm Bân đành phải mở miệng trước.
"Anh hiểu lầm rồi, tôi thật sự là tự nguyện, chẳng lẽ anh không thấy anh trai này rất lợi hại sao? So với anh còn mạnh hơn 100 lần, cho nên đứng lại đây dây dưa chướng mắt tôi được không? Khiến người phiền chán." Thẩm Bân nói, tiếp tục bày ra tư thái đong đưa yêu diễm.
Cậu lo nếu không khiến người đàn ông cao to hoàn toàn hết hi vọng, lại thêm một lần nữa Diêm Hình sẽ trực tiếp vặn gãy cổ hắn.
Trong lúc nhất thời, người đàn ông cao to giật mình tại chỗ, quả thực không thể tin được đây là lời Thẩm Bân nói ra, hắn đau lòng....à không, tim hắn không hề đau một chút nào, thậm chí sâu thẳm bên trong nội tâm còn thở phào nhẹ nhõm một hơi, thân thể căn bản không chịu khống chế, vẫn luôn đi tìm chết.
Trong tiềm thức của người đàn ông cao to biết bản thân không nên làm như vậy, bị nhốt ở biệt thự lâu như vậy, tâm nguyện duy nhất chính là giải thoát, tìm đâu ra tâm tư mà thích ai chứ?
Cũng may Thẩm Bân nói xong lời này tuy vẻ mặt bên ngoài của người đàn ông cao to có vẻ sống không còn gì luyến tiếc, nhưng lại không tiếp tục cực đoan, Thẩm Bân hướng về phía Diêm Hình ngượng ngùng cười: "Chúng ta đi về phòng nhỉ?" Tạm thời chỉ có thể đi từng bước một xem sao.
Mèo đen trong lòng ngực: "...." thật cmn ngượng ngùng cười.
Thẩm Bân đúng là xinh đẹp, thậm chí khi cười rộ lên rất khiến người lóa mắt, nhưng Diêm Hình không quên bản chất thật của người này trước đó không lâu, bộ dáng kêu gào kia, còn hoang dã hơn cả mèo đen.
Cho nên Diêm Hình liền: "......" Không còn lời nào để nói.
Hai người cùng đi lên tầng hai, dù sao không có ai ngăn cản, Thẩm Bân động động tâm tư, dẫn hắn tới phòng mình, lúc trước gặp phải quái vật ở nơi này, vốn dĩ tính toán vĩnh viễn không tiến vào phòng này.
Nếu chờ lát nữa Diêm Hình bị dọa héo, Thẩm Bân hi vọng đến lúc đó quái vật xuất hiện hấp dẫn tầm mắt đối phương một chút, cậu nhân lúc hỗn loạn chạy trốn, lại nhảy trực tiếp từ tầng hai xuống cũng còn tốt hơn toi mạng nha.
Khi tới cửa, mèo đen nhanh chóng nhảy xuống khỏi lòng ngực cậu, vèo một cái chạy trốn, đứng ở nơi xa vẫy vẫy móng vuốt với Thẩm Bân, chúc may mắn.
Thẩm Bân: "......"
Mèo đen cũng không ngốc, chờ lát nữa ký chủ lột quần áo bị đuổi giết, nó ở lại tuẫn tình sao? Hoặc là hai người thật sự củi khô lửa bốc, nó ở trong phòng cũng không tốt nhỉ.
Thẩm Bân ở trong lòng âm thầm mắng một câu, đành phải một mình đối mặt Diêm Hình.
Căn phòng màu xanh lam theo phong cách cổ tích, giống như một đứa nhỏ còn chưa lớn, lại không ngây thơ quá mức, chiếc giường kiểu Anh rộng hơn hai mét có chút lộn xộn, hiển nhiên sáng nay khi cậu rời giường không trải giường gấp chăn.
Sau khi đóng cửa lại, Thẩm Bân giương mắt nhìn về nơi cách đây không lâu quái vật xuất hiện xem xét một chút, không có gì cả, thậm chí ngay cả vệt nước cũng biến mất không thấy, cậu không biết nên thất vọng hay là may mắn.
Thẩm Bân dựa vào cạnh cửa, tính toán lát nữa nếu phát hiện đối phương muốn động thủ liền chạy thật nhanh, cậu nhìn về phía Diêm Hình cách đó không xa ấp úng mở miệng: "......Việc lúc trước cảm ơn anh, tôi chỉ....kỳ thực tôi thật sự không phải có ý tứ kia anh hiểu chứ? Tôi....là lần đầu tiên, có thể chọn một cái ngày lành rồi lại...lại hầu hạ nhé?"
Diêm Hình: "......"
Hắn cũng không nghĩ nhiều đi về phía Thẩm Bân, vừa định mở miệng giải thích đối phương liền giống như mèo bị giẫm phải đuôi, lập tức xù lông nói: "Anh đừng tới đây! Tới đây tôi liền kêu người!"
Diêm Hình: "............"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất