Chương 4
Một
Ninh Nhất vừa đẩy cửa vào thì thấy một bác gái lớn tuổi tóc bạc trắng chống gậy đang lôi kéo đồng đội cậu hỏi han tuổi tác, số đo ba vòng, xu hướng tình dục… Ôi chao, kẻ thô lỗ ở phòng tiếp dân đầu phố kia đã học thông ra cuối cùng sử dụng chính sách nhân nhượng bẻ cong cứu quốc à?
Phải nói tên thô lỗ phòng tiếp dân kia, thật sự ngây thơ.
Nghe nói tên thô lỗ là nhảy dù đến phòng tiếp dân, còn chưa tới hai mươi tuổi, bên người ngoại trừ một cuốn sổ nhỏ thì không hề mang theo cái gì. Đối với loại cấp trên trẻ tuổi nhảy dù này, dựa theo thông lệ quốc tế thì nhân viên kỳ cựu đều được ức hiếp hắn, trong mấy ngày liên tiếp bị châm chọc khiêu khích, tên thô lỗ vẫn luôn im lặng không lên tiếng.
Cho đến một ngày ai đó làm quá lên, có lẽ là xúc phạm mẹ và những người phụ nữ khác trong gia đình tên thô lỗ đó, mắt hắn đỏ lên lôi ra quyển sổ nhỏ, vừa hít mũi vừa lật sổ ra, người kia khuôn mặt chờ mong, oh, đây chẳng lẽ chính là cuốn sổ tử thần trong truyền thuyết sao—— “…… Anh là cái đứa ngu, tôi nói với anh chậc, dạng ừm anh, ở nơi tôi anh là đã bị mả ch* rồi……” Nghe tên thô lỗ chiếu theo cuốn vở dùng Xuyên phổ (*) nghiêm trang đọc từng từ lời mắng người, người nào đó cảm thấy chính mình như hiểu được nguyên nhân đứa nhỏ này mấy ngày nay tại sao cứ trầm mặc không nói… Đột nhiên bây giờ lại có chút đau lòng không nỡ bắt nạt hắn?!
(*) Xuyên phổ: Giọng phổ thông kiểu Tứ Xuyên
Về sau tất cả bọn họ cùng che chở hắn giống như bảo vệ con nít, lúc hắn móc ra cuốn sổ tay trước đây từng tranh cãi, một bên ngăn cản hắn một mặt làm sao có thể ngươi tự mình mắng hay ta đến thay ngươi mắng! Đối với hành vi thống nhất một lòng hiếm thấy này, tên thô lỗ cảm động hai mắt đẫm lệ, sau đó bị Phó chủ nhiệm vây xem nói toạc chân tướng: Mất mặt thì ném trong nhà mình, đừng ném ở bên ngoài.
Tên thô lỗ: …… Mả ch* nhé.
Hai
Chuyện bên trong được đồng nghiệp xử lý, chuyện bên ngoài Phó chủ nhiệm tiếp quản, tên thô lỗ suy nghĩ, thế này thì xao được, mỗi người nàm chút chuyện chứ. Vì vậy hắn lấy ra hồ sơ tỉ mỉ tìm kiếm, sau đó chỉ vào sếp của tiểu đội, đối đầu! Đều là các hộ phải di dời!
Vì vậy sếp ở trong mắt người khác cứ như vậy trở thành cái đinh chiếm cứ tài nguyên tốt sống chết không chịu sinh.
Một giây đau lòng vì sếp.
Ba
Người trong đội vĩnh viễn không thể quên một ngày kia, tên thô lỗ hung hăng khí phách hiên ngang đi vào văn phòng sếp, mười mấy phút sau đi ra thì xuất hiện một đôi mắt gấu trúc, bộ dáng e thẹn dùng hai tay bưng lấy khuôn mặt nhỏ đỏ ửng.
Trợ thủ Omega khuôn mặt hoa si: A, mị lực năm đó của sếp vẫn không giảm.
Beta vây xem bình tĩnh mà ăn dưa: Sếp thật uy vũ.
Alpha đi ngang qua rụt cổ một cái: Thủ đoạn của sếp vẫn cao như vậy.
Người trong đội đều biết, phương thức sếp đối phó với Alpha luôn giống nhau, phân làm hai loại: Nếu như người đến vừa mắt, vậy trước tiên trêu chọc, trêu xong lại đánh, thông thường dưới tình huống này sẽ lưu lại chút vết thương cảnh đẹp ý vui; còn nếu như người đến mà khó coi, sẽ trực tiếp đánh, đánh cho hắn thân Omega/Beta cũng không nhận ra.
Bất kể nói thế nào đều không trốn được mệnh bị đánh, ai, hệ số bạo lực của sếp.
Lúc này nên có một giây đau lòng vì tên thô lỗ.
Bốn
Một bác gái kéo tay Ninh Nhất lải nhải chuyện nhà chuyện cửa, kết hôn chưa vậy anh bạn nhỏ, một bác trai bên cạnh Ninh Nhất tán gẫu từ thiên văn địa lý đến ương ca (*) văn hóa, từ làm sao chăn nuôi lợn mẹ khoa học nói đến năm nay năm tuổi, mặc quần lót đỏ đặc biệt tốt, vân vân… Phong cách của phòng tiếp dân này sao lại chênh lệch lớn như vậy?!
(*) ương ca: loại hình vũ đạo dân gian lưu hành chủ yếu ở vùng nông thôn miền bắc, có vùng còn biểu diễn câu chuyện, dùng chiêng trống đệm nhạc, có vùng cũng biểu diễn câu chuyện nhưng giống như hình thức ca vũ kịch
“Oành ——” Âm thanh cửa lớn bị ai đó đá văng, người trong đội theo tiếng động nhìn sang thì thấy tên thô lỗ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang mà lại mang dân phòng đến, ồ? Tại sao phải dùng “Lại”?
Tên thô lỗ xông tới tóm chặt ống tay áo sếp, “Ngươi sinh hay không sinh?!” Sau đó không ngoài dự liệu bị sửa chữa một trận rồi được Phó chủ nhiệm mặt tối sầm vội vàng chạy tới xách hắn trở về.
Những dân phòng còn lại dụ dỗ nhóm bác trai bác gái, tổ tông à, mọi người đừng có lại chạy loạn để hội dưỡng lão tìm các vị khắp nơi nữa…… Tình cảm nhân gia chỉ là buổi tối ra ngoài đi bộ tiêu cơm, đã nói mà, tên thô lỗ kia có dây thần kinh nào đó dễ dàng quay qua uốn lại, quả nhiên là Ninh Nhất nghĩ quá ngọt rồi.
Ninh Nhất vừa đẩy cửa vào thì thấy một bác gái lớn tuổi tóc bạc trắng chống gậy đang lôi kéo đồng đội cậu hỏi han tuổi tác, số đo ba vòng, xu hướng tình dục… Ôi chao, kẻ thô lỗ ở phòng tiếp dân đầu phố kia đã học thông ra cuối cùng sử dụng chính sách nhân nhượng bẻ cong cứu quốc à?
Phải nói tên thô lỗ phòng tiếp dân kia, thật sự ngây thơ.
Nghe nói tên thô lỗ là nhảy dù đến phòng tiếp dân, còn chưa tới hai mươi tuổi, bên người ngoại trừ một cuốn sổ nhỏ thì không hề mang theo cái gì. Đối với loại cấp trên trẻ tuổi nhảy dù này, dựa theo thông lệ quốc tế thì nhân viên kỳ cựu đều được ức hiếp hắn, trong mấy ngày liên tiếp bị châm chọc khiêu khích, tên thô lỗ vẫn luôn im lặng không lên tiếng.
Cho đến một ngày ai đó làm quá lên, có lẽ là xúc phạm mẹ và những người phụ nữ khác trong gia đình tên thô lỗ đó, mắt hắn đỏ lên lôi ra quyển sổ nhỏ, vừa hít mũi vừa lật sổ ra, người kia khuôn mặt chờ mong, oh, đây chẳng lẽ chính là cuốn sổ tử thần trong truyền thuyết sao—— “…… Anh là cái đứa ngu, tôi nói với anh chậc, dạng ừm anh, ở nơi tôi anh là đã bị mả ch* rồi……” Nghe tên thô lỗ chiếu theo cuốn vở dùng Xuyên phổ (*) nghiêm trang đọc từng từ lời mắng người, người nào đó cảm thấy chính mình như hiểu được nguyên nhân đứa nhỏ này mấy ngày nay tại sao cứ trầm mặc không nói… Đột nhiên bây giờ lại có chút đau lòng không nỡ bắt nạt hắn?!
(*) Xuyên phổ: Giọng phổ thông kiểu Tứ Xuyên
Về sau tất cả bọn họ cùng che chở hắn giống như bảo vệ con nít, lúc hắn móc ra cuốn sổ tay trước đây từng tranh cãi, một bên ngăn cản hắn một mặt làm sao có thể ngươi tự mình mắng hay ta đến thay ngươi mắng! Đối với hành vi thống nhất một lòng hiếm thấy này, tên thô lỗ cảm động hai mắt đẫm lệ, sau đó bị Phó chủ nhiệm vây xem nói toạc chân tướng: Mất mặt thì ném trong nhà mình, đừng ném ở bên ngoài.
Tên thô lỗ: …… Mả ch* nhé.
Hai
Chuyện bên trong được đồng nghiệp xử lý, chuyện bên ngoài Phó chủ nhiệm tiếp quản, tên thô lỗ suy nghĩ, thế này thì xao được, mỗi người nàm chút chuyện chứ. Vì vậy hắn lấy ra hồ sơ tỉ mỉ tìm kiếm, sau đó chỉ vào sếp của tiểu đội, đối đầu! Đều là các hộ phải di dời!
Vì vậy sếp ở trong mắt người khác cứ như vậy trở thành cái đinh chiếm cứ tài nguyên tốt sống chết không chịu sinh.
Một giây đau lòng vì sếp.
Ba
Người trong đội vĩnh viễn không thể quên một ngày kia, tên thô lỗ hung hăng khí phách hiên ngang đi vào văn phòng sếp, mười mấy phút sau đi ra thì xuất hiện một đôi mắt gấu trúc, bộ dáng e thẹn dùng hai tay bưng lấy khuôn mặt nhỏ đỏ ửng.
Trợ thủ Omega khuôn mặt hoa si: A, mị lực năm đó của sếp vẫn không giảm.
Beta vây xem bình tĩnh mà ăn dưa: Sếp thật uy vũ.
Alpha đi ngang qua rụt cổ một cái: Thủ đoạn của sếp vẫn cao như vậy.
Người trong đội đều biết, phương thức sếp đối phó với Alpha luôn giống nhau, phân làm hai loại: Nếu như người đến vừa mắt, vậy trước tiên trêu chọc, trêu xong lại đánh, thông thường dưới tình huống này sẽ lưu lại chút vết thương cảnh đẹp ý vui; còn nếu như người đến mà khó coi, sẽ trực tiếp đánh, đánh cho hắn thân Omega/Beta cũng không nhận ra.
Bất kể nói thế nào đều không trốn được mệnh bị đánh, ai, hệ số bạo lực của sếp.
Lúc này nên có một giây đau lòng vì tên thô lỗ.
Bốn
Một bác gái kéo tay Ninh Nhất lải nhải chuyện nhà chuyện cửa, kết hôn chưa vậy anh bạn nhỏ, một bác trai bên cạnh Ninh Nhất tán gẫu từ thiên văn địa lý đến ương ca (*) văn hóa, từ làm sao chăn nuôi lợn mẹ khoa học nói đến năm nay năm tuổi, mặc quần lót đỏ đặc biệt tốt, vân vân… Phong cách của phòng tiếp dân này sao lại chênh lệch lớn như vậy?!
(*) ương ca: loại hình vũ đạo dân gian lưu hành chủ yếu ở vùng nông thôn miền bắc, có vùng còn biểu diễn câu chuyện, dùng chiêng trống đệm nhạc, có vùng cũng biểu diễn câu chuyện nhưng giống như hình thức ca vũ kịch
“Oành ——” Âm thanh cửa lớn bị ai đó đá văng, người trong đội theo tiếng động nhìn sang thì thấy tên thô lỗ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang mà lại mang dân phòng đến, ồ? Tại sao phải dùng “Lại”?
Tên thô lỗ xông tới tóm chặt ống tay áo sếp, “Ngươi sinh hay không sinh?!” Sau đó không ngoài dự liệu bị sửa chữa một trận rồi được Phó chủ nhiệm mặt tối sầm vội vàng chạy tới xách hắn trở về.
Những dân phòng còn lại dụ dỗ nhóm bác trai bác gái, tổ tông à, mọi người đừng có lại chạy loạn để hội dưỡng lão tìm các vị khắp nơi nữa…… Tình cảm nhân gia chỉ là buổi tối ra ngoài đi bộ tiêu cơm, đã nói mà, tên thô lỗ kia có dây thần kinh nào đó dễ dàng quay qua uốn lại, quả nhiên là Ninh Nhất nghĩ quá ngọt rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất