Anh Là Sasaeng Fan Của Tôi Sao
Chương 2
Edit: Viros
Beta: từ từ tui làm
Hà Tư Minh ngoại hiệu là tiểu thịt khô, tên này bắt nguồn từ một lần phỏng vấn có nói tới hiện tại trong vòng giải trí có cách gọi tiểu thịt tươi, Hà Tư Minh tỏ vẻ không ủng hộ, không hiểu vì sao phải lấy cách gọi khác làm gì.
Giang cư mận tỏ vẻ: Ò, anh không thích gọi là tiểu thịt tươi? Vậy được rồi, về sau gọi anh là tiểu thịt khô nhan.
Hà Tư Minh:...
Mặc kệ cậu vui hay không, cái tên tiểu thịt khô này truyền xa rồi.
Cậu bắt đầu xuất đạo từ nam đoàn, sau đó hợp đồng hết hạn, đoàn đội giải tán, mỗi người tự bay, cậu cũng có chút gọi là hô mưa gọi gió.
Cậu hiện tại so với trước đây có sự khác biệt lớn, khi còn nhỏ cậu là một đứa nhóc con trắng trắng mềm mềm, trưởng thành, làn da trắng trắng như đậu hủ chậm rãi phát triển thành màu da tiểu mạch, vốn tính là đi hướng thanh tú mỹ thiếu niên, nhưng càng ngày càng lệch khỏi quỹ đạo, hướng sang dương quang khỏe mạnh tiểu chó săn cũng được, càng đi càng xa.
Người này cũng thật kỳ quái, nói là dương quang khỏe mạnh, nhưng mặt cứ trưng ra một vẻ tâm cơ, khóe mắt cong cong mang lưỡi câu, môi còn mỏng, nhìn thế nào cũng thấy bạc tình bạc nghĩa, tâm cơ sâu nặng, mới xuất đạo liền bắt đầu không ngừng, một lần bị đồng đội xé: Lớn lên tựa như tâm cơ sâu nặng lòng dạ thâm sâu, vừa thấy liền biết không phải dạng gì tốt đẹp rồi!
Hà Tư Minh ủy khuất, nếu cậu thực sự tâm cơ như vậy, thì sẽ không có cái ngoại hiệu xui xẻo tiểu thịt khô kia đâu!
Beta: từ từ tui làm
Hà Tư Minh ngoại hiệu là tiểu thịt khô, tên này bắt nguồn từ một lần phỏng vấn có nói tới hiện tại trong vòng giải trí có cách gọi tiểu thịt tươi, Hà Tư Minh tỏ vẻ không ủng hộ, không hiểu vì sao phải lấy cách gọi khác làm gì.
Giang cư mận tỏ vẻ: Ò, anh không thích gọi là tiểu thịt tươi? Vậy được rồi, về sau gọi anh là tiểu thịt khô nhan.
Hà Tư Minh:...
Mặc kệ cậu vui hay không, cái tên tiểu thịt khô này truyền xa rồi.
Cậu bắt đầu xuất đạo từ nam đoàn, sau đó hợp đồng hết hạn, đoàn đội giải tán, mỗi người tự bay, cậu cũng có chút gọi là hô mưa gọi gió.
Cậu hiện tại so với trước đây có sự khác biệt lớn, khi còn nhỏ cậu là một đứa nhóc con trắng trắng mềm mềm, trưởng thành, làn da trắng trắng như đậu hủ chậm rãi phát triển thành màu da tiểu mạch, vốn tính là đi hướng thanh tú mỹ thiếu niên, nhưng càng ngày càng lệch khỏi quỹ đạo, hướng sang dương quang khỏe mạnh tiểu chó săn cũng được, càng đi càng xa.
Người này cũng thật kỳ quái, nói là dương quang khỏe mạnh, nhưng mặt cứ trưng ra một vẻ tâm cơ, khóe mắt cong cong mang lưỡi câu, môi còn mỏng, nhìn thế nào cũng thấy bạc tình bạc nghĩa, tâm cơ sâu nặng, mới xuất đạo liền bắt đầu không ngừng, một lần bị đồng đội xé: Lớn lên tựa như tâm cơ sâu nặng lòng dạ thâm sâu, vừa thấy liền biết không phải dạng gì tốt đẹp rồi!
Hà Tư Minh ủy khuất, nếu cậu thực sự tâm cơ như vậy, thì sẽ không có cái ngoại hiệu xui xẻo tiểu thịt khô kia đâu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất