Tui Livestream Chăm Sóc Thú Con Ở Tinh Tế

Chương 3: Meo Meo Meo~

Trước Sau
Cố Miên cơm nước xong, xách bình nưới ra tưới cây rồi ngồi trên ban công vừa hong gió vừa ngẩn người.

Sau khi cậu được nhận vào làm việc đầu tiên là nuôi một con gấu trúc tên là Bát Tô, sau đó Bát Tô sinh hạ được một cặp sinh đôi, đặt tên là Nồi Hai và Nồi Ba. Trước lúc cậu gặp tai nạn, hai đứa nó mới vừa cai sữa, đều tròn vo và rất dính người.

Cũng không biết sau đó chúng nó thế nào rồi.

Cố Miên nuôi gấu trúc đã lâu, cũng giống với tính cách của chúng nó. Ấm áp, chậm chạp, lúc không có chuyện gì làm cậu có thể ngẩn người cả ngày.

Qua 10 giờ tối, cậu mới đứng dậy đóng cửa ban công vào trong phòng.

Hiệu suất làm việc của công ty Sao Vàng không cao, hợp đồng của cậu đến ngày mai mới chính thức có hiệu lực, sau khi được ký kết cậu chính là một thành viên trong công ty. Cố Miên mới từ ban công vào trong phòng thì quang não đã nhận được một tin nhắn từ Sao Vàng.

【 Mùa xuân này cùng cậu hẹn ước. Diễn đàn livestream Sao Vàng chính thức ra mắt mắt hạng mục tân binh streamer! 】

Cố Miên ấn vào xem thông tin chi tiết.

Thì ra năm nay là kỷ niệm tròn mười năm diễn đàn livestream Sao Vàng thành lập, chính thức ra mắt một loạt hoạt động và các cuộc thi đấu, hạng mục "tân binh streamer" chính là một trong đó. Hạng mục này sẽ có một loạt ưu đãi dành cho những tân binh streamer đủ điều kiện dự thi, phần thường bao gồm đề cử, tiền thưởng, hợp đồng thăng cấp thậm chí còn mấy đại ngôn* cao cấp, chi thật bạo tay mà.

Các tinh cầu kém phát triển như sao Diêm Vương chỉ dành được một đề cử. Nếu giành được đề cử thì có thể đến thủ đô tinh tham gia cuộc thi dành cho tân binh để tranh giải ngôi sao nổi tiếng nhất.

Hoạt động vừa mới bắt đầu không bao lâu, đã có rất nhiều streamer báo danh tham gia. Cố Miên ấn vào khu thi đấu dành cho tân binh của server sao Diêm Vương, nhìn thấy tân binh streamer hot nhất đang phát livestream về mỹ thực, thậm chí còn có hơn 40.000 người đang xem.

"40.000 người..."

Cố Miên không khỏi líu lưỡi. Dân cư trên sao Diêm Vương vốn đã rất ít, khuya như này đa số mọi người đã đi ngủ. 40.000 người, tân binh này cũng ghê gớm quá đi mất.

Xem ra một mà chọi mười ngàn, hạng mục tân binh streamer này mình vẫn nên đừng mơ tưởng đến.

Cố Miên vốn cũng không ôm hy vọng quá lớn, cho nên cũng không cảm thấy mất mát gì nhiều. Cậu ngồi xem người khác livestream một lúc rồi tắt đèn đi ngủ.

Cùng lúc đó, một nơi khác.

Bên trong phi cơ, thư ký lo lắng sợ sệt. Công việc này của bọn họ tỉ lệ với thương vong khá cao, trình độ bảo mệnh duy nhất được quyết định dựa theo tâm tình của quân chủ. Mà bây giờ anh ta lại đoán không ra quân chủ rốt cuộc là đang vui hay không.

Kể từ lúc thanh niên loài người kia vào trong phòng khiến camera không có cách nào ghi hình lại, hình ảnh trong màn hình tự động kết thúc.

Phi cơ đã đến nơi từ lâu nhưng quân chủ không có ý định đi ra ngoài.

Hắn cụp mắt xuống, chán nản nhìn chằm chằm mu bàn tay của mình.

Thư ký đổ mồ hôi hột: "... Quân chủ?"

Da dẻ của quân chủ xanh xao cực kỳ, có thể nhìn thấy các mạch máu màu xanh ẩn dưới lớp da. Mà lúc này ngay cả mắt bình thường cũng thấy rõ, màu sắc mạch máu bắt đầu chuyển từ xanh sang đỏ, giống như sắp bốc cháy vậy.

Tinh thần lực của thư ký cũng không thấp, lúc này có thể cảm giác được một cỗ áp bức rất rõ ràng —— hoàn toàn thống trị trên tất cả sinh linh, uy lực cực kỳ khủng bố.

Đây chắc chắn không bình thường.

Quân chủ nhìn mạch máu màu đỏ sậm, trầm mặc chốc lát, cười nhạo: "Hiện tượng phản tổ?"

Nháy mắt, thư ký đã bắt được trọng điểm. Hiện tượng phản tổ là đặc hữu của hoàng thất, nó sẽ bị kích hoạt nếu gặp phải một số điều kiện đặc thù sau khi trưởng thành...

Không đợi anh ta suy nghĩ sâu xa hơn, khoảng nửa phút sau, tinh thần lực cường đại và uy nghiêm của quân vương không hề che giấu mà bộc phát ra. Thư ký phải dồn sát về một góc của phi cơ, cảm giác không thể nào thở nổi.

Bên trong phi cơ rất nhanh đã xuất hiện một tầng băng, hệ thống trí tuệ nhân tạo bị sóng sinh học phá huỷ, nhiệt độ giảm xuống dưới 0 độ C.

Mây đen nhanh chóng tụ lại đây, tạo ra một cơn mưa lớn.

Nửa giờ sau.

Phó quan chấp hành cẩn thận gõ cửa. Toàn bộ hệ thống của phi cơ đã bị hỏng, biến thành một đống sắt vụn. Sau cùng bọn họ không thể không cắt ra một cánh cửa, lộ ra cảnh tượng bên trong.

Toàn bộ không gian đều bị bao phủ bởi một tầng băng dày đặc, thư ký thì ngất xỉu tại chỗ, còn quân chủ thì không thấy bóng dáng đâu, chỉ còn một cái quang não bị bể nát ở trên mặt đất.

Mấy người có mặt sợ hãi cả kinh, nhưng thần sắc lại khác nhau. Có người hoảng loạn, có người trong lòng bắt đầu lặng lẽ tính kế. Cuối cùng công tước Phong Tư Vũ, phụ tá quân chủ nhiều năm ra quyết định:

"Phong tỏa tin tức, lập tức phái người đi tìm."



Ngày hôm sau.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, hôm nay Cố Miên chính thức ký hợp đồng. Cậu tiếp tục xem livestream. Bây giờ cậu không phải thích thì xem nữa, mà là vừa nhìn vừa ghi chú, học tập phương pháp đối phó với các tình huống bất ngờ xảy ra khi livestream.

4 giờ chiều.

Sau khi rời khỏi mạng, Cố Miên chậm rãi duỗi eo. Đầu tiên phải đi đến siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn. Thức ăn nhanh rất mắc, may mà giá niêm yết của siêu thị vẫn rất hợp lý. Tiền lương của cậu còn chưa có, mà trong túi cậu chỉ còn khoảng hai trăm tinh tệ, phải tiết kiệm một chút.

Siêu thị rất gần với chỗ ở của Cố Miên, không cần phải đi tàu bay. Lúc cậu vừa bước vào siêu thị, bên ngoài bỗng nhiên hạ lên mưa rào.

Siêu thị giờ này rất ít người tới, chỉ có một cậu nhân viên ngồi ở hàng thực phẩm, ngáp ngắn ngáp dài nghịch điện thoại di động. Cố Miên đi vào làm cậu ta giật mình, ngẩng đầu nhìn Cố Miên, sau đó ánh mắt bỗng nhiên trở nên kỳ quái.

Cố Miên: "?"

"Chào cậu" Cố Miên nói: "Ờm, tôi muốn mua..."

Thanh niên chùi tay vào tạp dề rồi giơ tay muốn bắt tay Cố Miên: "Xin chào quý khách ạ."

Cố Miên không biết tại sao mua đồ ăn cũng phải nắm tay, cậu do dự một lúc rồi mới đưa tay ra bắt tay thanh niên. Một giây sau, tay của thanh niên biến thành móng vuốt, đặt trên lòng bàn tay của Cố Miên. Cố Miên còn chưa kịp thu tay đã nắm được một cái chân xù lông.

Nhân viên công tác cảm khái một tiếng: "Quá đã."

Cố Miên: "..."

"Thật thật xin lỗi, tôi nhịn không được." Nhân viên lập tức phản ứng lại, vội vàng xin lỗi. Cậu ta cũng rất bất ngờ về hành vi không kiểm soát được của mình—— đã thế còn là một con người mà bọn họ luôn ghét cay ghét đắng.

Cố Miên xua tay nói không sao, cậu ta thấy rất có lỗi nên chủ động nói: "Quý khách muốn mua gì ạ? Tôi tìm giúp ngài."

Thanh niên này là một người rất hay nói, thấy Cố Miên cái gì cũng không biết, thế là vừa giúp cậu chọn lựa các loại nguyên liệu nấu ăn, đồ gia vị, vừa phổ cập kiến thức cho cậu.

Vì thế Cố Miên thế mới biết, nguyên vật liệu thực phẩm đã có một sự thay đổi rất lớn trong tinh tế.

Bởi vì trí lực của động vật phát triển đầy đủ, bao gồm cả những động vật gia súc gia cầm, tất nhiên không thể lại làm thịt bọn chúng. Thịt ở tinh tế đều được tổng hợp nhân tạo, kỹ thuật đã rất thành thục, giống y đúc thịt nguyên thuỷ về mọi mặt, có thể thỏa mãn các loại nhu cầu.

Sau khi mua đồ ăn xong, Cố Miên liền đi về nhà.

Khoảnh khắc mở cưa ra, cậu có một loại cảm giác kỳ lạ.

Tiếng mưa to rào rào ngoài cửa sổ, trong nhà lại im ắng yên lặng, giống như có cái gì đó ẩn hiện trong bóng tối.

Cố Dữ Miên nắm chiếc dù lùi về sau một bước, tay siết chặt, bỗng nhiên ——

Một bóng đen từ góc nhảy ra, sức mạnh khổng lồ lập tức đẩy Cố Miên ngã nhào xuống đất, gáy đập xuống sàn nhà ẩm ướt và lạnh lẽo, theo bản năng muốn rên lên một tiếng. Một chân của sinh vật đó dẫm lên ngực Cố Miên, chân khác thì ấn lên môi cậu.

Một tia chớp rạch ngang ngoài của sổ, Cố Miên nương theo tia sáng đã nhìn rõ:

Lông tơ xám bạc mềm mại, thịt đệm mềm mềm, con ngươi màu xanh xám híp lại, từ trên cao nhìn cậu.

Là một con... Báo tuyết con*.

Cố Miên: "..."

Cậu còn tưởng rằng trong nhà có trộm nữa chứ.

Đời trước, Cố Miên có tham dự một dự án giải cứu những con báo tuyết hoang dại. Báo tuyết mẹ bị những kẻ săn trộm đánh bị thương quá nặng không có thể cứu chữa, để lại hai con báo tuyết con. Cố Miên chăm sóc chúng nó từ hai tháng đến tận lúc hai tuổi, rất có kinh nghiệm với loài này.

Báo tuyết lúc nhỏ, cũng chỉ lớn hơn con mèo một tý mà thôi.

"Bé ơi, mẹ bé đâu rồi?" Cố Miên nắm gáy Báo nhỏ nhấc nó lên, đặt ở trên ghế sô pha rồi mở đèn bàn lên: "Đừng sợ, đừng sợ, anh không phải người xấu."

Đôi mắt Báo nhỏ híp thành một đường chỉ, lạnh lùng nhìn cậu.

Cố Miên không dám mở đèn sáng hơn, sợ làm nó sợ.

Động vật ở tinh tế chỉ số thông minh rất cao. Cố Miên nghĩ nghĩ, khả năng là con nhà ai lạc đường.

Báo nhỏ bỗng nhiên nhảy lên bàn ăn, từ trong thịt đệm lộ ra móng vuốt cào cào bàn gỗ, giống như đang suy nghĩ nên công kích từ nơi nào trước. Thân thể nó cong về phía sau, làm ra tư thế tấn công với con người trước mắt.

Bầu không khí căng thẳng.



Một hồi lâu sau, Cố Miên nhướn mày, đưa tay ra.

Tay cậu sờ sờ cằm của báo tuyết, cực kỳ thành thạo gãi gãi cằm của nó rồi nhẹ nhàng di chuyển đến hai má và vành tai. Căn cứ kinh nghiệm của mình, động tác này vô cùng thoải mái. Lúc trước hai con báo tuyết con cậu nuôi chưa đầy mười giây đã lộ ra cái bụng mềm mại mặc cho sờ soạng.

Nhưng con Báo nhỏ này lại chỉ mềm nhũn trong chớp mắt, sau đó nhanh chóng quay người dùng chân đánh tay cậu. Ngồi nghiêm lưng thẳng, u ám tức giận mà nhìn cậu chằm chằm.

Rõ ràng chỉ bé xíu như vậy, chỉ lớn hơn con mèo một chút, lại học được biểu tình nghiêm túc như thế, rất có khí khái.

Được rồi.

"Rốt cuộc là đứa nhỏ nhà ai đây?" Cố Miên gãi đầu: "Cũng không thấy quang não."

Nói tới đây, bỗng nhiên cậu ý thức được.

Hôm qua Cố Miên vừa xem qua tư liệu cơ bản của thời đại này. Quang não là vật trọng yếu nhất của tất cả người dân tinh tế. Nó là vật có thể xác minh thân phận, đứa trẻ nào sinh ra cũng sẽ có quang não ở vòng cổ, đồng hồ đeo tay hoặc phụ kiện gắn trên người.

Trừ phi là lưu lạc.

Cố Miên rót một chén nước cho Báo nhỏ, thấy nó không có ý định chạy loạn, mới lặng lẽ cầm quang não của mình ra ban công, báo cảnh sát.

Cũng không nhất định là lưu lạc, lỡ như Báo nhỏ này chỉ là không cẩn thận làm mất quang não thì sao? Người nhà của nó nhất định rất nông nóng.

"Chào cảnh sát, chuyện là như vậy, tôi sống ở chung cư số 2 khu dân cư C, hôm nay trong nhà tôi xuất hiện một đứa nhỏ không rõ lai lịch."

"Xin lỗi ngài". Đầu dây bên kia cực kỳ ồn ào, cảnh sát giống như đang sứt đầu mẻ trán xử lý chuyện gì: "Ngài tìm xem thử quang não của bé ở đâu rồi liên lạc với người nhà bé nhé. Hiện tại chúng tôi bận quá."

"Nhưng..."

"Bíp —— "

Cúp điện thoại.

Cố Miên không còn cách nào khác. Cậu đi vào phòng khách, nhìn thấy Báo nhỏ giống như chờ đợi đến mệt mỏi, cuộn tròn ôm gối ngủ trên bàn ăn, chén nước đã vơi đi một nửa.

Vì để cho nhóc thoải mái hơn, Cố Miên chỉnh điều hòa đến 20 độ, rồi nhẹ nhàng ôm Báo nhỏ và gối ôm đặt trên ghế sô pha mềm mại. Cái gối ôm đó là hôm qua Cố Miên đặt hàng trên mạng mới giao về.

Báo nhỏ nằm mơ ngửi ngửi ngón tay Cố Miên. Hơi do dự một lát, bỗng nhiên dùng hai chân trước bắt lấy ngón tay của cậu.

Cố Miên thấy vậy buồn cười: "Mới vừa nãy còn cào anh đây cơ mà? Đồ biệt nữu*."

Báo nhỏ vẫn không chịu buông tay cậu ra, Cố Miên phải đợi một lúc lâu mới có thể rút tay ra, đi vào trong bếp. Ở nơi cậu không thấy, Báo nhỏ ở sau cậu nhắm mắt khó chịu, mò mò tìm được gối ôm trần đầy mùi hương của Cố Miên, lần thứ hai ôm gối ngủ say.

Dù như thế nào, không thể để bé con bị đói.

Nhìn hình dáng báo tuyết chắc đã cai sữa, có thể ăn uống. Cố Miên quyết định làm cơm tối cho nhóc.

"Nhắc mới nhớ..."

Quang não nhận được một tin nhắn thông báo từ công ty Sao Vàng. Nói hợp đồng đã ký kết thành công,hôm nay có thể bắt đầu livestream.

Cố Miên nghĩ nghĩ, không bằng nhân dịp này, vậy chọn ngày hôm nay đi?

Cậu dùng tài khoản streamer mà công ty đăng ký cho, tạo một phòng livestream. Camera trong quang não bay đến giữa không trung bắt đầu làm việc. Loại camera này cực kỳ nhỏ, mắt thường cũng không thể thấy được.

Tên phòng thì Cố Miên thực sự không am hiểu đặt tên lắm, vắt hết óc mới đặt tên là 'làm cơm tối cho bé'. Cài chế độ mặc định, camera chụp ngẫu nhiên một bức ảnh để làm ảnh bìa cho phòng.

Tất cả chuẩn bị xong xuôi, Cố Miên ấn nút 'start', cực kỳ hồi hộp bắt đầu lần livestream đầu tiên trong cuộc đời.

*Chú thích:

(1) Đại ngôn: Đại diện quảng bá cho một thương hiệu nào đó. Phân theo danh hiệu thì đại ngôn> đại sứ> bạn thân.

(2) Biệt nữu: Nói một đằng làm một nẻo

(3) Báo Tuyết:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau