Tui Livestream Chăm Sóc Thú Con Ở Tinh Tế
Chương 7
Cố Miên không biết 5h30 chiều thứ sáu là giờ tan tầm.
Nhiều người sau khi kết thúc một tuần làm việc mệt mỏi, vừa ngồi tàu bay về nhà vừa xem livestream để giải trí, giết thời gian.
Mà avatar phòng livestream Cố Miên là hôm qua quang não ngẫu nhiên chụp đại một bức. Trong hình là một chàng trai trẻ tuổi mặc tạp đề, khuôn mặt thanh tú, thân hình cao gầy, ánh hoàng hôn ấm áp chiếu rọi lên khóe mắt, hơi nước xung quanh bốc lên mờ ảo, toàn bộ hình ảnh toát lên một loại thanh thản ấm cúng và mỹ cảm.
Tràn đầy không khí gia đình, vô tình chọt trúng tâm của vô số người.
Bọn họ, người thì một thân một mình cố sức làm việc để bám trụ lại thành phố lớn, người thì bị khách hàng tra tấn cả ngày, nên lúc này ai nấy cũng đều mệt mỏi. Hiện giờ đa số các phòng livestream ở trên mục hot toàn là ca múa nhảy nhót, nhịp điệu nhanh, ồn ào khiến nhiều người không muốn bấm vào xem.
Phòng livestream mở khoảng một giờ thì hệ thống sẽ cho vào mục [Mới Nhất]. Ở trong mục đề cử này, phòng live cao nhất cũng chưa tới một trăm người xem, nhưng Cố Miên thì... tang hơn ba ngàn người.
Hơn nữa trước đó Đám mây nhỏ đã tặng Cố Miên 'pháo hoa'*, hấp dẫn không ít người đến nhận quà, lại có nhiều người thấy thú vị mà ở lại tiếp tục xem. Vì vậy hiện tại phòng live của Cố Miên có hơn tám ngàn người xem.
Con số này vẫn không ngừng tăng lên.
【 Kem Matcha: Đây là đang tắm rửa sao 666*?】
【 Nhắm hai mắt xoay vòng vòng: Trùi ui, đây là chủ room thần tiên gì thế này. Tui cũng muốn được ôm ôm, được giơ cao cao.】
【 Lộc lộc không được nha: Tui rất thích những chủ room như thế này. Không nói nhiều, cũng không yêu cầu phải tặng quà, vừa giải tỏa áp lực vừa thả lỏng.】
【Meilin: Lúc đầu còn tính 6 giờ sẽ vào phòng live của Kiến Văn chơi một lúc, nhưng giờ tui không muốn đi đâu nữa.】
Ban đầu Cố Miên còn bất ngờ về số lượng người xem, cậu còn nghĩ hệ thống có bug, nhưng rất nhanh cậu đã bình tĩnh trở lại.
Cậu không vì lượng người xem nhiều mà thay đổi tiết tấu, còn giới thiệu sơ lược nội dung lại lần nữa, rồi cứ theo lộ trình đã lập mà tiếp tục làm.
"Giờ chúng ta sẽ đi tắm nắng". Cố Miên ôm báo nhỏ đến phòng khách: "Ánh nắng lúc này rất thoải mái"
Cậu không đi ra ngoài ban công mà chỉ ngồi cạnh cửa sổ lớn sát đất* trong phòng khách.
Rèm cửa đã được kéo gọn lên, Cố Miên đặt thêm mấy cái gối nhỏ mềm mại xung quanh cửa sổ, trên bếp thì đun một bình trà nóng. Sàn phòng khách được trải một lớp thảm lông, dù có đi chân trần thì cũng không sợ bị lạnh, trong không khí tràn ngập mùi trà hoa lài thoang thoảng.
Không cần mở đèn, những ánh hoàng hôn rọi vào phòng, những ánh đèn hoa lệ của thành phố bắt đầu chiếu sáng bên ngoài cửa sổ.
Cố Miên đã sớm chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn tối nay, lúc này đã bắt đầu nấu, mùi thơm tỏa ra khắp phòng.
"Đây là trà hoa lài." Cố Miên rót cho mình và báo nhỏ một ly trà, sau đó hép hờ mí mắt ngửi nhẹ hương trà, bản thân cũng dần thả lỏng: "Thật thơm. Báo nhỏ muốn ngửi thử không?"
Lá trà được cậu tìm được khi dọn dẹp căn nhà, nhưng chỉ có một bao nhỏ.
Trên bao bì không thấy hạn sử dụng, Cố Miên thấy mà vui. Lúc còn ở Trái Đất cậu rất thích uống trà, vốn cho là trà không còn tồn tại ở thời đại này.
Đến khi tìm thấy bao trà nhỏ này, cậu mới cảm nhận được sự liên kết giữa tinh tế và địa cầu trong quá khứ.
Báo nhỏ ngồi trên đệm mềm nhìn ly trà nhỏ, như muốn xem xem đây rốt cuộc là cái gì. Mấy giây sau báo nhỏ duỗi móng vuốt ra khều nhẹ ly trà.
Cố Miên thấy vậy có hơi buồn cười, đặt ly trà nhỏ trước mặt nhóc, cho nhóc ngửi ngửi.
Mũi báo nhỏ giật giật, ngửi một lát thì nheo mắt lại đánh giá Cố Miên.
"Thơm không?"
Cố Miên nắm đệm thịt của nhóc chạm nhẹ vào ly trà, vừa sưởi ấm cho móng vuốt nhỏ, lại cho báo nhỏ nếm thử chút hương trà.
Nhiều người xem mới vào còn chưa biết ở đây đang livestream cái gì, nên lúc đầu phần comment đều rất đa dạng.
Nhưng dần dần hơn mười ngàn người xem đều yên lặng, giống như bị Cố Miên dẫn dắt theo tiết tấu của cậu.
Trong bầu không khí thư thái, từ đệm mềm đến hơi nước bốc lên từ bình trà nóng, lại đến ánh nắng dìu dịu của hoàng hôn, tất cả đều theo nhiệt độ bàn tay truyền vào cơ thể, khiến mọi tế bào như được sống lại.
Trong bầu không khí như vậy, sầu lo muộn phiền biến mất. Cái gì cũng khồng cần lo, cái gì cũng không cần nghĩ.
Đêm nay có lẽ là một giấc ngủ ngon. Trong đầu nhiều người đều hiện lên suy nghĩ này.
Phần bình luận:
【 Khoai tây chiên vị mù tạt: Chủ room thần tiên, đây là lần đầu tiên tui thấy hình thức livestream như này đó, yêu cậu chớt mất. Nhưng mà trà hoa lài là cái gì dạ?】
【 Mèo méo meo mèo meo: Đúng đó, tui cũng muốn hỏi, trà hoa lài là cái gì?】
【 Vầng trăng tròn: Là do kiến thức của tui hạn hẹp nên không biếc sao?】
【 Đám mây nhỏ: Chưa từng nghe tên loại đồ uống này, nhưng uống rất ngon, mùi cũng rất thơm nữa】
Cố Miên:???
Chờ chút, hình như cậu hơi nhầm lẫn. Cậu nghĩ có lá trà thì cũng phải có văn hóa uống trà, thì ra là do cậu hiểu sai?
"Đây là, ờm, một loại đồ uống ở quê hương tôi." Cố Miên hàm hồ nói cho qua: "Con người uống cái này nhiều. Mà thôi, bây giờ tôi sẽ đi chải lông cho Đoàn Đoàn, sau đó là đến giờ ăn cơm."
Việc 'chải lông' khiến mọi người hứng thú hẳn, rất nhanh liền quăng trà hoa lài ra sau ót.
Dù Cố Miên đã rất cẩn thận nhưng mà dù sao cũng là tắm rửa, lúc lau khô lông của báo nhỏ vẫn bị rối. Cố Miên không dám bật công tắc cao nhất của máy sấy hong khô vì sợ bé sợ, chỉ bật nút nhỏ nhè nhẹ sấy khô nước trên người bé.
Báo tuyết từng là động vật sống trên những ngọn núi tuyết cao nên khả năng chịu rét rất tốt, chính vì vậy lông chúng thường dài và dày. Rất nhiều động vật họ mèo cũng giống vậy, nên việc chải lông rất phiền phức.
Cũng may Cố Miên có kinh nghiệm.
"Nếu lông bị rối thành một cục, phải chậm rãi chải từ trong ra ngoài theo chiều thuận". Tuy lông của báo nhỏ không bị rối thành cục, nhưng Cố Miên vẫn nhắc nhở: "Không được kéo mạnh lông xuống, như vậy sẽ rất đau. Nếu làm như vừa vồi mà không gỡ rối được thì cắt bỏ nó đi".
Cậu ngồi xếp bằng trên đệm mềm, để báo nhỏ ngồi giữa hai chân.
Hôm qua lúc đi mua đồ Cố Miên bất ngờ phát hiện, lược chuyên môn dùng để chải lông đều có rất nhiều răng, hơn nữa mỗi cái răng đều rất nhọn. Mọi người thường nói chải lông rất đau, phần lớn nguyên nhân là do cái lược này.
Cậu tỉ mỉ chọn một chiếc lược gỗ phù hợp, dùng cả buổi tối mài nhẵn tất cả răng lược.
Kỹ thuật chải lông của Cố Miên rất giống với mát xa. Đầu tiên chầm chầm lướt nhẹ phần cổ, sau đó nhẹ nhàng chải đến lưng, tay còn lại cũng nhẹ nhàng mát xa. Đặc biệt mỗi nơi chiếc lược gỗ đi qua rất thoải mái, mang theo hương gỗ nhè nhẹ.
Rất nhanh, Bông Tuyết thoải mái đến mức nhắm hờ hai mắt, nằm trong ngực Cố Miên mơ màng sắp ngủ. Cái đuôi chạm nhẹ mắt cá chân cậu, sau đó quấn một vòng cổ chân, tỏ vẻ tán thưởng và thân mật với con người.
Những người đã từng xem livestream của Cố Miên đều đang nằm dài hưởng thụ, còn những người mới tới thì hoàn toàn chấn kinh!
【 Khoai tây chiên vị mù tạt:!!!】
【 Chị em phá sản: Đậu xanh!!! Hai chữ này cũng không đủ hình dung tâm tình của tui bây giờ!】
【 Toroto: Aaaaaa đây là thần tiên phương nào thế? Tê cả da đầu! 】
【Gấu nhỏ mùa thu: Tui kể cho mọi người nghe, hôm qua tui bỏ hơn mười triệu rưỡi cho cửa hàng chải lông chuyên nghiệp... Nhưng mà hoàn toàn không bằng chủ room. Lúc đó đau gần chết luôn! Chủ tiệm còn lừa tui ở đâu cũng chải lông đau như vậy hết.】
Rất nhiều người phát hiện chủ room là con người, ôm tâm tình nghi ngờ đến xem, hiện tại mới hoàn toàn bị thuyết phục.
Ánh nắng hoàng hôn thư thái, trong không khí thoang thoảng hương trà, bàn tay thanh niên sạch sẽ ấm áp, trên người lại tỏa ra hương muối biển và lá trúc khiến người ta chỉ muốn cọ vào tay cậu. Chỗ nào được chiếc lược chầm chậm lướt qua đều giống như được nước biển ấm áp cọ rửa, không đột ngột, không vội vã, chỉ thấy cực kỳ thoải mái.
Thực ra nếu là một con vật xa lạ khác, Cố Miên không dám chắc mình có thể chải thành thạo.
Việc chải lông này phần lớn đều phải xem tâm tình của các Pi sà. Có nhiều bé không thích người lạ chạm vào, nên không thể thả lỏng được. Cho dù là người chuyên nghiệp thế nào thì mấy bé cũng sẽ thấy đau.
Nhưng trong thời đại tinh tế, thiếu hụt các loại kỹ thuật quả thật là vấn đề lớn. Từ việc làm lược chải lông có răng nhọn là có thể nhìn ra.
Trên màn ảnh, lại tiếp tục một vòng tặng quà.
Vài người xem ra tay rất hào phóng, hai, ba cái "pháo hoa" đồng thời bay lên, liền lại kích hoạt trò chơi rút thăm trúng thưởng. Lôi kéo thêm một đợt khán giả mới tràn vào.
Lúc Cố Miên dừng livestream, nhân số đã tăng hơn ba mươi ngàn người, còn lượng follow cậu đã hơn tám ngàn.
Điều này với người mới livetream được hai ba ngày mà nói là thành tích vô cùng tốt, đây cũng là điều Cố Miên cũng không ngờ tới.
Lúc tạm biệt, nhiều người khuyên cậu thừa nhịp nhiệt độ đang cao nên live thêm xíu nữa, dù sao để thêm xíu thì kiếm được càng nhiều tiền.
Nhưng Cố Miên vẫn uyển chuyển từ chối
Cậu chuẩn bị nhiều nội dung như vậy, nhưng sẽ không vì nhiệt độ cao hay thấp mà thay đổi hướng đi của mình.
Giờ cậu bắt đầu nuôi con nhỏ, Cố Miên muốn cho bé một thói quen làm việc và nghỉ ngơi lành mạnh, chín rưỡi tối phải tắt đèn đi ngủ. Nhưng cậu lại không biết, do người xem cố ý đề cử nên số fan của cậu vẫn tăng lên, rất nhanh đã bước vào bảng xếp hạng [Tân Binh có triển vọng].
Bảng xếp hạng [Tân Binh có triển vọng] chỉ có top 30, những người trong bản xếp hạng này đều đang chiến đấu, cố gắng dành được slot đề cử duy nhất của sao Diêm Vương.
Trong một đêm, vô số lực chú ý đều tập trung vào vị chủ room nhân loại này.
Kiến Văn cũng là một trong những người đó.
Cậu ta đang đứng hạng nhất trong bảng xếp hạng [Tân Binh có triển vọng], có cơ hội cao nhất giành chiến thắng, lấy được slot đề cử duy nhất của sao Diêm Vương. Mỗi ngày Kiến Văn đúng sáu giờ tối sẽ livestream, bình thường thì sau nửa tiếng lượng người xem phải hơn một ngàn, cuối tuần thì sẽ nhiều hơn.
Nhưng hôm nay xảy ra ngoại lệ, cậu ta bị người khác vuợt mặt.
Cậu ta nhìn con số thấp hơn so với mong muốn, sau đó từ miệng người khác nghe thấy cái tên 'Cố Miên'.
Vốn dĩ slot đề cử đã gần như tới tay, mà Cố Miên tuy là người mới nhưng lại cực kì có tiềm năng, mới mấy ngày livestream thôi mà đã trở thành phòng live hot nhất cuối tuần này của sao Diêm Vương.
"Chẳng qua chỉ là một nhân loại." Sau khi Cố Miên tắt live, Kiến Văn đè xuống tức giận: "Chẳng lẽ còn dám chạm vào slot đề cử sao? Không biết tự lượng sức mình."
Giữa trưa hôm sau.
Nay là thứ bảy, mọi người cơm nước xong rảnh rỗi lên mạng lướt weibo. Bỗng nhiên rất nhiều người thấy bài đăng của blogger review Đám mây nhỏ.
【Đám mây nhỏ @V: Lần này đến sao Diêm Vương phát hiện đã một bất ngờ lớn. [Video] Chủ room thần tiên này tên là Cố Miên, chỉ cần ai xem livestream của cậu ấy tui sẽ add friend】
Đám mây nhỏ đã làm truyền thông nhiều năm, luôn du lịch trải nghiệm ở các hành tinh khác, sau đó sẽ review lại cảm nhận chân thật của mình. Bởi vì Đám mây nhỏ đánh giá rất khách quan, đúng trọng tâm lại rất ít nhận quảng cáo, nên đã tự tích lũy cho bản thân một lượng follow không nhỏ.
Sau khi cô phát weibo, được hưởng ứng rất nhiều. Đương nhiên khen cũng có mà chê cũng có.
【Vợ ơi, em bị hack nick à? 】
【 Mây nhỏ, cưng nhận quảng cáo làm gì, fan cưng nhiều như vậy còn không nuôi nổi cưng sao?】
【Đến giờ tui vẫn không ưa nổi con người 】
Trước đây Đám mây nhỏ đã từng ám chỉ cô rất ghét con người. Vì thế nên khi cô lên bài này đa phần mọi người nghĩ do cô nhận quảng cáo, hoặc là muốn tìm kiếm thứ lạ xem náo nhiệt.
Xuất phát từ thành kiến với nhân loại, nhiều người chỉ like bài đăng, nhưng cũng có một số người hiếu kì click mở video.
Video VCR, chỉ dài chưa tới 2 phút.
Hoàng hôn, đệm mềm, bình nước nóng vang ba tiếng trên bếp, mùi thơm đồ ăn thoang thoảng trong chóp mũi, lược gỗ nhẹ nhàng chải qua da lông, cảm giác khó diễn tả thành lời.
Video quá ngắn, rất nhiều người lần đầu tiên xem có hơi bối rối. Nhưng xem đến lần thứ hai, dần dần có chút cảm giác, đến lần thứ ba ——
Triệt để u mê luôn rồi.
Do liên quan đến con người, tuy bài đăng của Đám mây nhỏ không có lượt tương tác nhiều, Nhưng sau đó đoạn video được chia sẻ rộng rãi, cuối cùng lặng lẽ bạo khắp vòng bạn bè*.
Trong lúc đoạn video âm thầm lan truyền trong vòng bạn bè khắp nội thành thủ đô, thì cùng lúc đó thủ đô cũng tiến hành một cuộc bán đấu giá.
Thủ đô của Đế Quốc chia làm nội thành, trong thành và ngoại thành. Trong đó ngoại thành đông dân cư nhất náo nhiệt nhất, nhưng nội thành là nơi tập strung của các quý tộc, ở vị trí trung tâm của nội thành chính là Hoàng cung.
Vào được nội thành toàn là những người có thân phận cao, rất nhiều người cả đời còn không biết hoàng cung trông như thế nào.
Gần một tháng qua, bởi vì quân chủ đi tuần, nên bầu không khí trong hoàng cung cũng thoải mái hơn—— đây là chuyện bình thường, mỗi ngày không cần phải lo cho cái mạng nhỏ của mình, nhóm quý tộc cũng có thể đứng thẳng lưng, cũng dám thở một hơi mạnh, nên các buổi biểu diễn và các buổi đấu giá cũng được mở ra.
"Vật tiếp theo đấu giá là thùng lá trà." MC cầm cây búa nhỏ: "Giá khởi điểm là một trăm bảy lăm triệu."
Một trăm bảy lăm triệu, đối với dân chúng bình thường đã đủ ăn trong một năm, nhưng với quý tộc thì không đáng nhắc tới.
Đối với 'lá trà' này, mọi người cũng biết một ít —— tháng trước mới khai quật ở cổ địa cầu, bởi vì trong đó ẩn chứa rất nhiều năng lượng tử, còn được quảng bá rất cao siêu. Loại năng lượng tử này, nếu như hấp thu vào có thể tăng cao tinh thần lực.
Hiện tại năng lượng tử ở trong 'Lá trà' là loại mạnh nhất. Lúc mới thu hoạch, đầu được đưa cho hoàng thất, còn dư một ít ở nội thành được bán với giá trên trời hơn ba mươi lăm tỷ.
Nhưng rất nhanh mộng tưởng đã bị tan vỡ. Tuy trong lá trà chứa nhiều năng lượng tử nhưng căn bản là không thể hấp thu.
Các nhà khoa học thử trực tiếp ăn, xay vụn làm thuốc, dùng đủ loại biện pháp, nhưng cuối cùng những năng lượng tử đó vừa bỏ vào miệng thì đều biến mất. Lá trà bị mất giá, thậm chí một trăm bảy lăm triệu cũng nhiều người muốn mua.
"Bảy trăm triệu". Giám đốc tài chính hứng thú giơ bảng.
"Một tỷ bảy trăm triệu" Một giọng nói hàm hậu lên tiếng.
Giám đốc tài chính không ngờ có người muốn tranh với mình, suy nghĩ một lát rồi tiếp tục giơ bảng: "Hai tỷ một trăm triệu". Đối với đống lá cây vô dụng này, hai tỷ mốt đã rất nhiều.
Nhưng ngàn lần không ngờ được, ngay lúc MC tính gõ búa, người ra giá 'một tỷ bảy trăm triệu' lại tiếp tục nói: "Ba mươi lăm tỷ."
Cả hội trường yên tĩnh.
Cho dù lá trà ở lúc được săn đón nhất thì ba mươi lăm tỷ cũng là giá rất cao.
Mọi người không khỏi líu lưỡi, đều muốn nhìn xem kẻ ngốc thừa tiền này là ai. Sau đó bọn họ thấy được ——
Một cục lông đen trắng, tròn tròn, mập mập. Nó bụ bẫm, trong rất hàm hậu. Bề ngoài giống như con gấu, nhưng lại đáng yêu hơn gấu rất nhiều.
Nhìn thấy nó, mọi người đều hiểu.
Vào được nội thành, trong nhà ít nhiều gì cũng có một người làm quan, nhưng gia tộc bọn họ lại không giống thế. Tộc gấu trúc là tộc hiếm hoi duy nhất còn sót lại trong tinh tế, còn vì sao tộc đó lại vào được nội thành, hoàn toàn bởi vì nhà bọn họ nhiều tiền.
Rất nhiều đời trước của bọn họ đều làm ngôi sao nổi tiếng, tích lũy tài lực vô cùng hùng hậu. Bọn họ đã từng mua một hành tinh vừa mới khai phá chỉ để tưởng niệm lão tổ.
"Chào ngài Nồi". Người ngồi bên cạnh gấu trúc thắc mắc: "Tôi vẫn luôn tò mò, sao nhà ngài lại cố chấp với lá trà như vậy? Không phải viện khoa học đã công bố chúng ta không thể hấp thu năng lượng tử chứa trong lá trà sao?"
"Lão tổ nhà bọn tôi thích trà". Gấu trúc được xưng là ngài Nồi tên đầy đủ là Nồi 24, nó vui cười hớn hở: "Cha tôi nói, phải gom hết tất cả lá trà vào tay."
Vì lí do này mà bỏ ra cả chục tỷ, phỏng chừng chỉ có mỗi nhà họ Nồi.
Sau khi buổi đấu giá kết thúc, Nồi 24 đã rời đi, nhóm quý tộc ở lại dồn dập hóng hớt.
"Nhà họ Nồi chắc có nhiều tiền lắm nhỉ!"
"Này thì có bao nhiêu đâu". Có người từng trải nói: "Tiền bọn họ tiêu cho 'lão tổ' đó không dừng lại ở đây đâu. Tôi cũng chẳng hiểu được, người đó cũng đã chết hơn ngàn năm rồi."
"Chuyện kì lạ về nhà họ Nồi có rất nhiều." Một người khác phụ họa nói: "Có hai chuyện lạ không biết mọi người đã từng nghe chưa?"
"Hai chuyện gì cơ?" Mọi người sôi nổi tò mò.
"Thứ nhất, phương thức đặt tên rất kì lại."
Toàn bộ tộc gấu trúc, tên tất cả mọi người trong tộc đều dùng chữ 'Nồi' làm họ. Nghe đâu lứa đầu tiên được gọi là Bát Tô, con của Bát Tô được gọi là Nồi hai và Nồi ba, sau đó vẫn cứ tiếp tục gọi như thế đến giờ.
"Vậy chuyện còn lại thì sao?"
"Chuyện còn lại —— "
Người kia cố tình kéo dài, sau đó mới nói:
"Nghe đâu, lão tổ của bọn họ là một nhân loại."
Nhiều người sau khi kết thúc một tuần làm việc mệt mỏi, vừa ngồi tàu bay về nhà vừa xem livestream để giải trí, giết thời gian.
Mà avatar phòng livestream Cố Miên là hôm qua quang não ngẫu nhiên chụp đại một bức. Trong hình là một chàng trai trẻ tuổi mặc tạp đề, khuôn mặt thanh tú, thân hình cao gầy, ánh hoàng hôn ấm áp chiếu rọi lên khóe mắt, hơi nước xung quanh bốc lên mờ ảo, toàn bộ hình ảnh toát lên một loại thanh thản ấm cúng và mỹ cảm.
Tràn đầy không khí gia đình, vô tình chọt trúng tâm của vô số người.
Bọn họ, người thì một thân một mình cố sức làm việc để bám trụ lại thành phố lớn, người thì bị khách hàng tra tấn cả ngày, nên lúc này ai nấy cũng đều mệt mỏi. Hiện giờ đa số các phòng livestream ở trên mục hot toàn là ca múa nhảy nhót, nhịp điệu nhanh, ồn ào khiến nhiều người không muốn bấm vào xem.
Phòng livestream mở khoảng một giờ thì hệ thống sẽ cho vào mục [Mới Nhất]. Ở trong mục đề cử này, phòng live cao nhất cũng chưa tới một trăm người xem, nhưng Cố Miên thì... tang hơn ba ngàn người.
Hơn nữa trước đó Đám mây nhỏ đã tặng Cố Miên 'pháo hoa'*, hấp dẫn không ít người đến nhận quà, lại có nhiều người thấy thú vị mà ở lại tiếp tục xem. Vì vậy hiện tại phòng live của Cố Miên có hơn tám ngàn người xem.
Con số này vẫn không ngừng tăng lên.
【 Kem Matcha: Đây là đang tắm rửa sao 666*?】
【 Nhắm hai mắt xoay vòng vòng: Trùi ui, đây là chủ room thần tiên gì thế này. Tui cũng muốn được ôm ôm, được giơ cao cao.】
【 Lộc lộc không được nha: Tui rất thích những chủ room như thế này. Không nói nhiều, cũng không yêu cầu phải tặng quà, vừa giải tỏa áp lực vừa thả lỏng.】
【Meilin: Lúc đầu còn tính 6 giờ sẽ vào phòng live của Kiến Văn chơi một lúc, nhưng giờ tui không muốn đi đâu nữa.】
Ban đầu Cố Miên còn bất ngờ về số lượng người xem, cậu còn nghĩ hệ thống có bug, nhưng rất nhanh cậu đã bình tĩnh trở lại.
Cậu không vì lượng người xem nhiều mà thay đổi tiết tấu, còn giới thiệu sơ lược nội dung lại lần nữa, rồi cứ theo lộ trình đã lập mà tiếp tục làm.
"Giờ chúng ta sẽ đi tắm nắng". Cố Miên ôm báo nhỏ đến phòng khách: "Ánh nắng lúc này rất thoải mái"
Cậu không đi ra ngoài ban công mà chỉ ngồi cạnh cửa sổ lớn sát đất* trong phòng khách.
Rèm cửa đã được kéo gọn lên, Cố Miên đặt thêm mấy cái gối nhỏ mềm mại xung quanh cửa sổ, trên bếp thì đun một bình trà nóng. Sàn phòng khách được trải một lớp thảm lông, dù có đi chân trần thì cũng không sợ bị lạnh, trong không khí tràn ngập mùi trà hoa lài thoang thoảng.
Không cần mở đèn, những ánh hoàng hôn rọi vào phòng, những ánh đèn hoa lệ của thành phố bắt đầu chiếu sáng bên ngoài cửa sổ.
Cố Miên đã sớm chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn tối nay, lúc này đã bắt đầu nấu, mùi thơm tỏa ra khắp phòng.
"Đây là trà hoa lài." Cố Miên rót cho mình và báo nhỏ một ly trà, sau đó hép hờ mí mắt ngửi nhẹ hương trà, bản thân cũng dần thả lỏng: "Thật thơm. Báo nhỏ muốn ngửi thử không?"
Lá trà được cậu tìm được khi dọn dẹp căn nhà, nhưng chỉ có một bao nhỏ.
Trên bao bì không thấy hạn sử dụng, Cố Miên thấy mà vui. Lúc còn ở Trái Đất cậu rất thích uống trà, vốn cho là trà không còn tồn tại ở thời đại này.
Đến khi tìm thấy bao trà nhỏ này, cậu mới cảm nhận được sự liên kết giữa tinh tế và địa cầu trong quá khứ.
Báo nhỏ ngồi trên đệm mềm nhìn ly trà nhỏ, như muốn xem xem đây rốt cuộc là cái gì. Mấy giây sau báo nhỏ duỗi móng vuốt ra khều nhẹ ly trà.
Cố Miên thấy vậy có hơi buồn cười, đặt ly trà nhỏ trước mặt nhóc, cho nhóc ngửi ngửi.
Mũi báo nhỏ giật giật, ngửi một lát thì nheo mắt lại đánh giá Cố Miên.
"Thơm không?"
Cố Miên nắm đệm thịt của nhóc chạm nhẹ vào ly trà, vừa sưởi ấm cho móng vuốt nhỏ, lại cho báo nhỏ nếm thử chút hương trà.
Nhiều người xem mới vào còn chưa biết ở đây đang livestream cái gì, nên lúc đầu phần comment đều rất đa dạng.
Nhưng dần dần hơn mười ngàn người xem đều yên lặng, giống như bị Cố Miên dẫn dắt theo tiết tấu của cậu.
Trong bầu không khí thư thái, từ đệm mềm đến hơi nước bốc lên từ bình trà nóng, lại đến ánh nắng dìu dịu của hoàng hôn, tất cả đều theo nhiệt độ bàn tay truyền vào cơ thể, khiến mọi tế bào như được sống lại.
Trong bầu không khí như vậy, sầu lo muộn phiền biến mất. Cái gì cũng khồng cần lo, cái gì cũng không cần nghĩ.
Đêm nay có lẽ là một giấc ngủ ngon. Trong đầu nhiều người đều hiện lên suy nghĩ này.
Phần bình luận:
【 Khoai tây chiên vị mù tạt: Chủ room thần tiên, đây là lần đầu tiên tui thấy hình thức livestream như này đó, yêu cậu chớt mất. Nhưng mà trà hoa lài là cái gì dạ?】
【 Mèo méo meo mèo meo: Đúng đó, tui cũng muốn hỏi, trà hoa lài là cái gì?】
【 Vầng trăng tròn: Là do kiến thức của tui hạn hẹp nên không biếc sao?】
【 Đám mây nhỏ: Chưa từng nghe tên loại đồ uống này, nhưng uống rất ngon, mùi cũng rất thơm nữa】
Cố Miên:???
Chờ chút, hình như cậu hơi nhầm lẫn. Cậu nghĩ có lá trà thì cũng phải có văn hóa uống trà, thì ra là do cậu hiểu sai?
"Đây là, ờm, một loại đồ uống ở quê hương tôi." Cố Miên hàm hồ nói cho qua: "Con người uống cái này nhiều. Mà thôi, bây giờ tôi sẽ đi chải lông cho Đoàn Đoàn, sau đó là đến giờ ăn cơm."
Việc 'chải lông' khiến mọi người hứng thú hẳn, rất nhanh liền quăng trà hoa lài ra sau ót.
Dù Cố Miên đã rất cẩn thận nhưng mà dù sao cũng là tắm rửa, lúc lau khô lông của báo nhỏ vẫn bị rối. Cố Miên không dám bật công tắc cao nhất của máy sấy hong khô vì sợ bé sợ, chỉ bật nút nhỏ nhè nhẹ sấy khô nước trên người bé.
Báo tuyết từng là động vật sống trên những ngọn núi tuyết cao nên khả năng chịu rét rất tốt, chính vì vậy lông chúng thường dài và dày. Rất nhiều động vật họ mèo cũng giống vậy, nên việc chải lông rất phiền phức.
Cũng may Cố Miên có kinh nghiệm.
"Nếu lông bị rối thành một cục, phải chậm rãi chải từ trong ra ngoài theo chiều thuận". Tuy lông của báo nhỏ không bị rối thành cục, nhưng Cố Miên vẫn nhắc nhở: "Không được kéo mạnh lông xuống, như vậy sẽ rất đau. Nếu làm như vừa vồi mà không gỡ rối được thì cắt bỏ nó đi".
Cậu ngồi xếp bằng trên đệm mềm, để báo nhỏ ngồi giữa hai chân.
Hôm qua lúc đi mua đồ Cố Miên bất ngờ phát hiện, lược chuyên môn dùng để chải lông đều có rất nhiều răng, hơn nữa mỗi cái răng đều rất nhọn. Mọi người thường nói chải lông rất đau, phần lớn nguyên nhân là do cái lược này.
Cậu tỉ mỉ chọn một chiếc lược gỗ phù hợp, dùng cả buổi tối mài nhẵn tất cả răng lược.
Kỹ thuật chải lông của Cố Miên rất giống với mát xa. Đầu tiên chầm chầm lướt nhẹ phần cổ, sau đó nhẹ nhàng chải đến lưng, tay còn lại cũng nhẹ nhàng mát xa. Đặc biệt mỗi nơi chiếc lược gỗ đi qua rất thoải mái, mang theo hương gỗ nhè nhẹ.
Rất nhanh, Bông Tuyết thoải mái đến mức nhắm hờ hai mắt, nằm trong ngực Cố Miên mơ màng sắp ngủ. Cái đuôi chạm nhẹ mắt cá chân cậu, sau đó quấn một vòng cổ chân, tỏ vẻ tán thưởng và thân mật với con người.
Những người đã từng xem livestream của Cố Miên đều đang nằm dài hưởng thụ, còn những người mới tới thì hoàn toàn chấn kinh!
【 Khoai tây chiên vị mù tạt:!!!】
【 Chị em phá sản: Đậu xanh!!! Hai chữ này cũng không đủ hình dung tâm tình của tui bây giờ!】
【 Toroto: Aaaaaa đây là thần tiên phương nào thế? Tê cả da đầu! 】
【Gấu nhỏ mùa thu: Tui kể cho mọi người nghe, hôm qua tui bỏ hơn mười triệu rưỡi cho cửa hàng chải lông chuyên nghiệp... Nhưng mà hoàn toàn không bằng chủ room. Lúc đó đau gần chết luôn! Chủ tiệm còn lừa tui ở đâu cũng chải lông đau như vậy hết.】
Rất nhiều người phát hiện chủ room là con người, ôm tâm tình nghi ngờ đến xem, hiện tại mới hoàn toàn bị thuyết phục.
Ánh nắng hoàng hôn thư thái, trong không khí thoang thoảng hương trà, bàn tay thanh niên sạch sẽ ấm áp, trên người lại tỏa ra hương muối biển và lá trúc khiến người ta chỉ muốn cọ vào tay cậu. Chỗ nào được chiếc lược chầm chậm lướt qua đều giống như được nước biển ấm áp cọ rửa, không đột ngột, không vội vã, chỉ thấy cực kỳ thoải mái.
Thực ra nếu là một con vật xa lạ khác, Cố Miên không dám chắc mình có thể chải thành thạo.
Việc chải lông này phần lớn đều phải xem tâm tình của các Pi sà. Có nhiều bé không thích người lạ chạm vào, nên không thể thả lỏng được. Cho dù là người chuyên nghiệp thế nào thì mấy bé cũng sẽ thấy đau.
Nhưng trong thời đại tinh tế, thiếu hụt các loại kỹ thuật quả thật là vấn đề lớn. Từ việc làm lược chải lông có răng nhọn là có thể nhìn ra.
Trên màn ảnh, lại tiếp tục một vòng tặng quà.
Vài người xem ra tay rất hào phóng, hai, ba cái "pháo hoa" đồng thời bay lên, liền lại kích hoạt trò chơi rút thăm trúng thưởng. Lôi kéo thêm một đợt khán giả mới tràn vào.
Lúc Cố Miên dừng livestream, nhân số đã tăng hơn ba mươi ngàn người, còn lượng follow cậu đã hơn tám ngàn.
Điều này với người mới livetream được hai ba ngày mà nói là thành tích vô cùng tốt, đây cũng là điều Cố Miên cũng không ngờ tới.
Lúc tạm biệt, nhiều người khuyên cậu thừa nhịp nhiệt độ đang cao nên live thêm xíu nữa, dù sao để thêm xíu thì kiếm được càng nhiều tiền.
Nhưng Cố Miên vẫn uyển chuyển từ chối
Cậu chuẩn bị nhiều nội dung như vậy, nhưng sẽ không vì nhiệt độ cao hay thấp mà thay đổi hướng đi của mình.
Giờ cậu bắt đầu nuôi con nhỏ, Cố Miên muốn cho bé một thói quen làm việc và nghỉ ngơi lành mạnh, chín rưỡi tối phải tắt đèn đi ngủ. Nhưng cậu lại không biết, do người xem cố ý đề cử nên số fan của cậu vẫn tăng lên, rất nhanh đã bước vào bảng xếp hạng [Tân Binh có triển vọng].
Bảng xếp hạng [Tân Binh có triển vọng] chỉ có top 30, những người trong bản xếp hạng này đều đang chiến đấu, cố gắng dành được slot đề cử duy nhất của sao Diêm Vương.
Trong một đêm, vô số lực chú ý đều tập trung vào vị chủ room nhân loại này.
Kiến Văn cũng là một trong những người đó.
Cậu ta đang đứng hạng nhất trong bảng xếp hạng [Tân Binh có triển vọng], có cơ hội cao nhất giành chiến thắng, lấy được slot đề cử duy nhất của sao Diêm Vương. Mỗi ngày Kiến Văn đúng sáu giờ tối sẽ livestream, bình thường thì sau nửa tiếng lượng người xem phải hơn một ngàn, cuối tuần thì sẽ nhiều hơn.
Nhưng hôm nay xảy ra ngoại lệ, cậu ta bị người khác vuợt mặt.
Cậu ta nhìn con số thấp hơn so với mong muốn, sau đó từ miệng người khác nghe thấy cái tên 'Cố Miên'.
Vốn dĩ slot đề cử đã gần như tới tay, mà Cố Miên tuy là người mới nhưng lại cực kì có tiềm năng, mới mấy ngày livestream thôi mà đã trở thành phòng live hot nhất cuối tuần này của sao Diêm Vương.
"Chẳng qua chỉ là một nhân loại." Sau khi Cố Miên tắt live, Kiến Văn đè xuống tức giận: "Chẳng lẽ còn dám chạm vào slot đề cử sao? Không biết tự lượng sức mình."
Giữa trưa hôm sau.
Nay là thứ bảy, mọi người cơm nước xong rảnh rỗi lên mạng lướt weibo. Bỗng nhiên rất nhiều người thấy bài đăng của blogger review Đám mây nhỏ.
【Đám mây nhỏ @V: Lần này đến sao Diêm Vương phát hiện đã một bất ngờ lớn. [Video] Chủ room thần tiên này tên là Cố Miên, chỉ cần ai xem livestream của cậu ấy tui sẽ add friend】
Đám mây nhỏ đã làm truyền thông nhiều năm, luôn du lịch trải nghiệm ở các hành tinh khác, sau đó sẽ review lại cảm nhận chân thật của mình. Bởi vì Đám mây nhỏ đánh giá rất khách quan, đúng trọng tâm lại rất ít nhận quảng cáo, nên đã tự tích lũy cho bản thân một lượng follow không nhỏ.
Sau khi cô phát weibo, được hưởng ứng rất nhiều. Đương nhiên khen cũng có mà chê cũng có.
【Vợ ơi, em bị hack nick à? 】
【 Mây nhỏ, cưng nhận quảng cáo làm gì, fan cưng nhiều như vậy còn không nuôi nổi cưng sao?】
【Đến giờ tui vẫn không ưa nổi con người 】
Trước đây Đám mây nhỏ đã từng ám chỉ cô rất ghét con người. Vì thế nên khi cô lên bài này đa phần mọi người nghĩ do cô nhận quảng cáo, hoặc là muốn tìm kiếm thứ lạ xem náo nhiệt.
Xuất phát từ thành kiến với nhân loại, nhiều người chỉ like bài đăng, nhưng cũng có một số người hiếu kì click mở video.
Video VCR, chỉ dài chưa tới 2 phút.
Hoàng hôn, đệm mềm, bình nước nóng vang ba tiếng trên bếp, mùi thơm đồ ăn thoang thoảng trong chóp mũi, lược gỗ nhẹ nhàng chải qua da lông, cảm giác khó diễn tả thành lời.
Video quá ngắn, rất nhiều người lần đầu tiên xem có hơi bối rối. Nhưng xem đến lần thứ hai, dần dần có chút cảm giác, đến lần thứ ba ——
Triệt để u mê luôn rồi.
Do liên quan đến con người, tuy bài đăng của Đám mây nhỏ không có lượt tương tác nhiều, Nhưng sau đó đoạn video được chia sẻ rộng rãi, cuối cùng lặng lẽ bạo khắp vòng bạn bè*.
Trong lúc đoạn video âm thầm lan truyền trong vòng bạn bè khắp nội thành thủ đô, thì cùng lúc đó thủ đô cũng tiến hành một cuộc bán đấu giá.
Thủ đô của Đế Quốc chia làm nội thành, trong thành và ngoại thành. Trong đó ngoại thành đông dân cư nhất náo nhiệt nhất, nhưng nội thành là nơi tập strung của các quý tộc, ở vị trí trung tâm của nội thành chính là Hoàng cung.
Vào được nội thành toàn là những người có thân phận cao, rất nhiều người cả đời còn không biết hoàng cung trông như thế nào.
Gần một tháng qua, bởi vì quân chủ đi tuần, nên bầu không khí trong hoàng cung cũng thoải mái hơn—— đây là chuyện bình thường, mỗi ngày không cần phải lo cho cái mạng nhỏ của mình, nhóm quý tộc cũng có thể đứng thẳng lưng, cũng dám thở một hơi mạnh, nên các buổi biểu diễn và các buổi đấu giá cũng được mở ra.
"Vật tiếp theo đấu giá là thùng lá trà." MC cầm cây búa nhỏ: "Giá khởi điểm là một trăm bảy lăm triệu."
Một trăm bảy lăm triệu, đối với dân chúng bình thường đã đủ ăn trong một năm, nhưng với quý tộc thì không đáng nhắc tới.
Đối với 'lá trà' này, mọi người cũng biết một ít —— tháng trước mới khai quật ở cổ địa cầu, bởi vì trong đó ẩn chứa rất nhiều năng lượng tử, còn được quảng bá rất cao siêu. Loại năng lượng tử này, nếu như hấp thu vào có thể tăng cao tinh thần lực.
Hiện tại năng lượng tử ở trong 'Lá trà' là loại mạnh nhất. Lúc mới thu hoạch, đầu được đưa cho hoàng thất, còn dư một ít ở nội thành được bán với giá trên trời hơn ba mươi lăm tỷ.
Nhưng rất nhanh mộng tưởng đã bị tan vỡ. Tuy trong lá trà chứa nhiều năng lượng tử nhưng căn bản là không thể hấp thu.
Các nhà khoa học thử trực tiếp ăn, xay vụn làm thuốc, dùng đủ loại biện pháp, nhưng cuối cùng những năng lượng tử đó vừa bỏ vào miệng thì đều biến mất. Lá trà bị mất giá, thậm chí một trăm bảy lăm triệu cũng nhiều người muốn mua.
"Bảy trăm triệu". Giám đốc tài chính hứng thú giơ bảng.
"Một tỷ bảy trăm triệu" Một giọng nói hàm hậu lên tiếng.
Giám đốc tài chính không ngờ có người muốn tranh với mình, suy nghĩ một lát rồi tiếp tục giơ bảng: "Hai tỷ một trăm triệu". Đối với đống lá cây vô dụng này, hai tỷ mốt đã rất nhiều.
Nhưng ngàn lần không ngờ được, ngay lúc MC tính gõ búa, người ra giá 'một tỷ bảy trăm triệu' lại tiếp tục nói: "Ba mươi lăm tỷ."
Cả hội trường yên tĩnh.
Cho dù lá trà ở lúc được săn đón nhất thì ba mươi lăm tỷ cũng là giá rất cao.
Mọi người không khỏi líu lưỡi, đều muốn nhìn xem kẻ ngốc thừa tiền này là ai. Sau đó bọn họ thấy được ——
Một cục lông đen trắng, tròn tròn, mập mập. Nó bụ bẫm, trong rất hàm hậu. Bề ngoài giống như con gấu, nhưng lại đáng yêu hơn gấu rất nhiều.
Nhìn thấy nó, mọi người đều hiểu.
Vào được nội thành, trong nhà ít nhiều gì cũng có một người làm quan, nhưng gia tộc bọn họ lại không giống thế. Tộc gấu trúc là tộc hiếm hoi duy nhất còn sót lại trong tinh tế, còn vì sao tộc đó lại vào được nội thành, hoàn toàn bởi vì nhà bọn họ nhiều tiền.
Rất nhiều đời trước của bọn họ đều làm ngôi sao nổi tiếng, tích lũy tài lực vô cùng hùng hậu. Bọn họ đã từng mua một hành tinh vừa mới khai phá chỉ để tưởng niệm lão tổ.
"Chào ngài Nồi". Người ngồi bên cạnh gấu trúc thắc mắc: "Tôi vẫn luôn tò mò, sao nhà ngài lại cố chấp với lá trà như vậy? Không phải viện khoa học đã công bố chúng ta không thể hấp thu năng lượng tử chứa trong lá trà sao?"
"Lão tổ nhà bọn tôi thích trà". Gấu trúc được xưng là ngài Nồi tên đầy đủ là Nồi 24, nó vui cười hớn hở: "Cha tôi nói, phải gom hết tất cả lá trà vào tay."
Vì lí do này mà bỏ ra cả chục tỷ, phỏng chừng chỉ có mỗi nhà họ Nồi.
Sau khi buổi đấu giá kết thúc, Nồi 24 đã rời đi, nhóm quý tộc ở lại dồn dập hóng hớt.
"Nhà họ Nồi chắc có nhiều tiền lắm nhỉ!"
"Này thì có bao nhiêu đâu". Có người từng trải nói: "Tiền bọn họ tiêu cho 'lão tổ' đó không dừng lại ở đây đâu. Tôi cũng chẳng hiểu được, người đó cũng đã chết hơn ngàn năm rồi."
"Chuyện kì lạ về nhà họ Nồi có rất nhiều." Một người khác phụ họa nói: "Có hai chuyện lạ không biết mọi người đã từng nghe chưa?"
"Hai chuyện gì cơ?" Mọi người sôi nổi tò mò.
"Thứ nhất, phương thức đặt tên rất kì lại."
Toàn bộ tộc gấu trúc, tên tất cả mọi người trong tộc đều dùng chữ 'Nồi' làm họ. Nghe đâu lứa đầu tiên được gọi là Bát Tô, con của Bát Tô được gọi là Nồi hai và Nồi ba, sau đó vẫn cứ tiếp tục gọi như thế đến giờ.
"Vậy chuyện còn lại thì sao?"
"Chuyện còn lại —— "
Người kia cố tình kéo dài, sau đó mới nói:
"Nghe đâu, lão tổ của bọn họ là một nhân loại."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất