Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 46: Nguy cơ, Thanh Tâm Thuật tầng thứ hai!

Trước Sau
Năng lượng mà tinh hạch cấp ba ngậm đương nhiên không phải tinh hạch cấp 0 có khả năng so bằng, Tiêu Tử Lăng liền cảm thấy một luồng năng lượng hùng hậu từ lòng bàn tay trực tiếp nhảy vào gân mạch của bản thân, bắt đầu dậy sóng như thủy triều trong cơ thể của mình.

Luồng lực lượng này thực sự bá đạo, Tiêu Tử Lăng cảm thấy kinh mạch của bản thân có chút ẩn ẩn đau, nếu không phài đã sớm làm đủ chuẩn bị trước, thì lần này, chỉ sợ cũng sẽ làm cậu bị thương.

Năng lượng thuộc về tinh hạch tiến vào trong cơ thể liền tự động chia đều thành hai luồng, trực tiếp đi hai nơi, một nơi là mắt phải, một nơi là hai chân.

Mà năng lượng ẩn chứa ở mắt phải vốn đã no đủ, hiện tại luồng năng lượng hùng hậu này xông vào, nhất thời khiến cho lá chắn vốn bao lấy đột nhiên rung động lên. Tiêu Tử Lăng cẩn cẩn thận thận dùng tinh thần lực ngăn chặn luồng lực lượng bạo động đó, bắt đầu hướng dẫn lực lượng tìm kiếm cửa đột phá.

Lúc này, một chuyện không tưởng được xảy ra. Luồng lực lượng còn lại tuần hoàn một chút ở nơi hai chân, không giảm thiểu bao nhiêu đã trực tiếp giết về phía mắt phải.

Luồng lực lượng đó tới quá nhanh quá đột nhiên, khiến cho Tiêu Tử Lăng trở tay không kịp. Nó trực tiếp nhảy vào trong lực lượng vốn đã được khống chế, phá tan sự ràng buộc của tinh thần, hết thảy lực lượng chen vào mắt phải Tiêu Tử Lăng, thoáng cái nổ tung.

Tiêu Tử Lăng chỉ cảm thấy mắt phải đau nhức một trận, trong đầu phát sinh một tiếng nổ oanh, trước mắt tối sầm, liền mất đi tri giác.

Thế nhưng, thân thể Tiêu Tử Lăng vẫn bảo trì vận chuyển Thanh Tâm Thuật, mà bởi vì sự bùng nổ của lực lượng tinh hạch cấp ba, năng lượng cường đại bất ngờ dẫn tới phản ứng kịch liệt của Thanh Tâm Thuật. Là chủ nhân của bản địa bàn, Thanh Tâm Thuật dường như không cam lòng bị luồng năng lượng ngoại lai kia ăn mòn đại bản doanh, vì vậy, Thanh Tâm Thuật vốn ôn hòa hấp thu năng lượng trong không khí, đột nhiên điên cuồng lên.

Chỉ thấy năng lượng xung quanh như vòng xoáy tuôn vào thân thể Tiêu Tử Lăng, mà Tiêu Tử Lăng thì như một lỗ thủng không cách nào bổ khuyết, điên cuồng hấp thu những lực lượng đó. Nhưng luồng năng lượng bá đạo đó lại khiến cho kinh mạch tuyệt không rộng lắm của Tiêu Tử Lăng lần nữa thừa nhận áp lực cực lớn, tuy rằng Tiêu Tử Lăng mất đi ý thức, nhưng luồng đau đớn đó vẫn phản ứng ở trên mặt cậu.

Nếu có người có Linh Nhãn giống Tiêu Tử Lăng, thì có thể thấy được kinh mạch trong thân thể Tiêu Tử Lăng bị xé rách, sau đó lại được chữa trị, công năng chữa trị của Thanh Tâm Thuật không thể nghi ngờ rất cường đại, kinh mạch đang mở rộng từng chút từng chút, kinh mạch vốn là dòng suối nhỏ từ từ biến thành sông lớn mênh mông, một số gân mạch nhỏ mảnh như lông cũng được đả thông nối tiếp, đến sau cùng gân mạch toàn thân Tiêu Tử Lăng đều được đả thông toàn bộ, cả người như một lỗ đen, điên cuồng tham lam thôn phệ năng lượng quanh thân. . .

Sở Chích Thiên đang tu luyện trong phòng đột nhiên cảm thấy năng lượng xung quanh đang bạo động kịch liệt, mạnh mở mắt ra, một đạo hàn quang chợt lóe mà qua.

Lúc này ngoài cửa phòng ồn ào tiếng người, dường như mọi người bị luồng năng lượng bạo động bất ngờ này làm cho nhân tâm hoảng sợ, Sở Chích Thiên đi ra khỏi cửa phòng, liền thấy được Trần Cảnh Văn Đổng Hạo Triết đều chạy qua.

“Sở ca, xảy ra chuyện gì? Năng lượng mấy nghìn mét xung quanh chúng ta đều đang bạo động.” Đổng Hạo Triết thấy Sở Chích Thiên đi ra, lập tức tiến lên hỏi thăm.



Sở Chích Thiên không trả lời, mà trực tiếp đi xuống lầu, hai người Trần Cảnh Văn Đổng Hạo Triết nhìn nhau một cái, hành động theo Sở Chích Thiên.

Sở Chích Thiên đi ra biệt thự, đứng trong đình viện biệt thự, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm. Bầu trời, một luồng năng lượng có thể thấy được đang tập trung về phía nơi đây, chỉ cần là người thức tỉnh đều có thể cảm thụ được sự khủng bố của luồng lực lượng này.

“Làm sao giờ, Sở ca?” Đối mặt một màn quỷ dị này, Trần Cảnh Văn trí tuệ cũng không bình tĩnh.

Sở Chích Thiên khoát tay áo, tỏ ý trước tiên không nên nói, anh trực tiếp ngồi trên mặt cỏ, bắt đầu thử hấp thu năng lượng xung quanh, lại phát hiện hiệu quả tốt hơn gấp mười so với bình thường.

Mạnh đứng lên, quay người lại nói với Trần Cảnh Văn với Đổng Hạo Triết: “Tuy rằng chưa rõ nguyên nhân gì, nhưng là cơ hội tốt để tu luyện, Cảnh Văn, cậu lập tức thông tri hết thảy đội viên thức tỉnh trở lại tu luyện. . . Nhân viên không phải người thức tỉnh thì cảnh giới toàn diện, có khác thường lập tức báo cáo.”

“Vâng!” Trần Cảnh Văn lập tức hành động, đuổi hết thảy đội viên ra điều tra bởi vì luồng năng lượng bạo động này trở về tu luyện. Tiếp theo phân phó tiểu đội cảnh giới do người sống sót bình thường cấu thành phụ trách cảnh giới, anh trực tiếp ngồi trên sô pha đại sảnh tu luyện, để có thể dễ dàng xử lý trước tiên khi có tình huống dị thường.

“Có thể có nguy hiểm hay không!” Đổng Hạo Triết nhìn luồng năng lượng trong trời đêm kia, lo lắng hỏi một câu.

“Tôi đã thử một chút, năng lượng nồng đậm nhưng tuyệt không táo bạo, hẳn là sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Tuy rằng không biết chỗ chúng ta vì sao sẽ xuất hiện loại tình huống này, nhưng không hề nghi ngờ đây là cơ hội của chúng ta.” Tốc độ hiệu quả tu luyện gấp mười, tuyệt đối là chuyện không dám nghĩ, tựa như trên trời rớt bánh xuống, hiện tại Sở Chích Thiên đều phải hoài nghi mình thực sự là con cưng của trời (Bởi vì Tiêu Tử Lăng luôn đố kị, mỗi ngày nhắc tới câu này với anh, Sở Chích Thiên muốn quên cũng khó).

“Được, vậy tôi trở lại tu luyện, tôi đã dừng ở cấp hai rất lâu, có lẽ lần này là cơ hội của tôi. . .” Đổng Hạo Triết có chút mừng rỡ, dù sao đã sớm đến đỉnh cấp hai, thế nhưng vẫn luôn không có cơ hội đột phá, có lẽ lần này có thể được đền bù mong muốn.

Sở Chích Thiên gật gật đầu, hai người mỗi người về lại gian phòng của mình, lập tức bắt đầu tu luyện của bọn họ.

Không biết qua bao lâu, Tiêu Tử Lăng bị sự đau đớn của thân thể đánh thức, khôi phục thần trí. Thế nhưng, cậu lại phát hiện nguy cơ đệ nhất trong nhân sinh của cậu đã tới.

Lúc này, năng lượng trong thân thể cậu đã đạt tới một điểm giới hạn, thế nhưng Thanh Tâm Thuật vẫn còn tham lam hấp thu năng lượng bên ngoài. Nếu như mặc cho luồng lực lượng này tăng lớn, tin tưởng qua không bao lâu sẽ bạo thể mà chết. Lòng cậu nóng như lửa đốt muốn đình chỉ sự vận chuyển của Thanh Tâm Thuật, nhưng lúc này Thanh Tâm Thuật đã không còn nghe sai sử của cậu nữa.

“Chẳng lẽ ta sẽ chết ở nơi đây? Không được! Ta phải sống sót, bằng không ta hao tổn tâm cơ dùng làm gì? Vô sỉ bán manh làm chi? Ta không phục, ta muốn sống sót, ta tuyệt đối không thể chết ở nơi đây.” Nội tâm Tiêu Tử Lăng cổ động cho chính mình, cậu biết chỉ cần thoáng nhụt chí thì thực sự sẽ xong.



Nếu năng lượng trong cơ thể tăng vọt, như vậy nhất định phải tiêu hao hết những năng lượng đó, Tiêu Tử Lăng nỗ lực rút ra năng lượng no trướng trong đan điền vận chuyển tới các nơi toàn thân, hy vọng có thể tìm ra nơi có thể thu nạp những năng lượng này.

Tiêu Tử Lăng rất nhanh phát hiện hai mắt của cậu có thể hấp thu năng lượng, không có bất kỳ chần chừ nào, trực tiếp dẫn năng lượng xông vào trong cơ thể tới hai mắt, tuy rằng hai mắt đều có thể hấp thu, nhưng mắt phải hấp thu nhanh hơn nhiều hơn.

Thế nhưng rất nhanh mắt trái đã hút đầy, Tiêu Tử Lăng lo lắng, cậu biết mắt phải hẳn cũng gần hấp thu đầy, nhất định phải tiếp tục tìm nơi khác có thể tiêu hao năng lượng.

Thế nhưng Tiêu Tử Lăng trong vội vàng làm sao có thể tìm được điểm thu nạp mới chứ, lúc này mắt phải từ từ giảm bớt hấp thu, có thể thấy được sắp hấp thu hoàn tất. Giữa lúc tuyệt vọng, đột nhiên nhớ tới trong tổng Chương Thanh Tâm Thuật từng viết năng lượng của Thanh Tâm Thuật có thể tán vào thân thể để luyện hóa thân hình của bản thân, chẳng qua loại phương pháp này tiêu hao quá nhiều năng lượng, cái được không bù đắp đủ cái mất, vì vậy tu luyện Thanh Tâm Thuật từ trước đến nay đều từ bỏ điểm này. Dù sao tu luyện Thanh Tâm Thuật đã rất chậm, còn phải lãng phí nhiều năng lượng như vậy để luyện hóa thân thể của bản thân. . . Trên cơ bản chỉ có đứa ngốc mới làm.

Tiêu Tử Lăng mừng rỡ, nhanh chóng trực tiếp tán năng lượng bành trướng vào thân hình của bản thân. Lần này, Tiêu Tử Lăng bị khổ, cậu cảm thấy như vạn kiến cắn thân, vạn đao lăng trì, cơ bắp toàn thân đau đớn kịch liệt run rẩy, sự thống khổ khắc khoải này thiếu chút nữa khiến cho cậu bị sốc, chẳng qua không biết vì sao lại vẫn thanh tỉnh.

Kỳ thực người tu luyện Thanh Tâm Thuật không đi tu luyện nội thể cũng bởi vì sự thống khổ này không phải để cho người chịu, luyện hóa thân thể không phải một ngày hai ngày là có thể thành công, có lẽ một lần còn có thể nhịn, nhưng vô số lần. . . Tin tưởng dù là con người sắt đá cũng chịu không nổi điều này.

Tuy rằng Tiêu Tử Lăng dùng hết toàn lực tiêu hao năng lượng, thế nhưng dù sao thân thể cũng là lần đầu tiên tiếp thu năng lượng luyện hóa, như thế nào tiêu hao được nhiều năng lượng như vậy, năng lượng trong cơ thể Tiêu Tử Lăng vẫn đang từ từ gia tăng.

Lúc này, mắt phải đình chỉ hấp thu, Tiêu Tử Lăng không có đường lui căn bản không dám để cho năng lượng dừng lại ở đan điền của mình, vẫn không quan tâm dẫn năng lượng vào hai mắt. Cậu đang cược, cược hai mắt của cậu có khả năng đánh vỡ được lá chắn, lần nữa đột phá hay không.

Đương nhiên, Tiêu Tử Lăng đã làm chuẩn bị xấu nhất, có lẽ lần đánh cược này sẽ khiến cậu mù triệt để, nhưng vì sống sót. . .

Chợt nghe thấy hai tiếng ba ba, hai mắt đã no đủ năng lượng rốt cục lần nữa bạo liệt. . . Đau nhức mới đánh tới thì tiếp theo là một trận thanh lương. Tiêu Tử Lăng mừng rơn, đánh cược của cậu đã thành công, hai mắt lần nữa đột phá, lúc này còn có thể tiếp tục hấp thu năng lượng.

Có nhà giàu hấp thu là hai mắt, Tiêu Tử Lăng lần nữa giảm bớt được áp lực năng lượng trong cơ thể, bất quá đây chỉ là uống rượu độc giải khát, tiêu hao với hấp thu vẫn không ở trên cùng một trình độ, không bao lâu sau Tiêu Tử Lăng vẫn gặp phải khốn cảnh tương đồng.

Thân thể đã đau đến chết lặng, Tiêu Tử Lăng không biết thân thể đã hấp thu năng lượng đến loại mức độ nào, cậu chỉ biết năng lượng mà thân thể toả ra đang từ từ đề cao. . . Sau cùng cậu hoàn toàn lâm vào mê man, không còn ý thức nữa.

Tiêu Tử Lăng ở vào trạng thái nửa hôn mê không biết, do sự ra sức liều mạng của cậu, thân hình trải qua sự tẩy rửa của luyện hóa năng lượng, một số dơ bẩn có thể thấy được đang từ các nơi thân thể chảy ra ngoài, miễng cưỡng đề cao tố chất thân thể vốn tương đối phế tài lên một cấp, Thanh Tâm Thuật vốn vẫn luôn bị vây ở tầng thứ nhất bởi vì tố chất thân thể đạt được yêu cầu, thành công đột phá đến tầng thứ hai, linh khí vốn no đủ trong đan điền đột nhiên bị áp súc đi gấp trăm lần, vì vậy năng lượng tăng vọt trong cơ thể rốt cục có nơi về, nhao nhao tuôn vào đan điền trống rỗng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau