Chương 43
Không biết là bắt đầu từ bao giờ, ngay cả chính Kim Hoài An cũng không biết, bỗng một ngày anh phát hiện mình không rời khỏi Tần Hước được.
Mặc kệ là đang làm gì, anh hy vọng Tần Hước có thể khen mình nhiều hơn xíu, anh không quan tâm người ta đánh giá gì về mình nữa, rốt cuộc một người ưu tú thành công đồng thời rất bắt bẻ như Tần Hước cũng phải thích mình, vậy mình chắc chắn sẽ thành công!
Vì thế mỗi ngày lấy đủ lời khích lệ của Tần tiên sinh làm nguồn sống, Kim Hoài An lại tiếp tục kiếp sống đóng phim của mình.
Ngẫu nhiên anh sẽ nghe thấy người ta trào phúng sau lưng anh, thậm chí có kẻ đào được cuộc giao dịch giữa anh và Tần Hước, người trong giới dùng ánh mắt khác thường đánh giá anh, nói anh chỉ là một bình hoa bán mông mà thôi……
Anh càng ngày càng hot, những lời đồn đãi vớ vẩn cũng càng ngày càng nhiều, rất nhiều lời bịa đặt hắt nước bẩn trước kia bị người đào mộ lại lần thứ hai, giống như được thời gian lên men rồi trở thành sự thật vậy.
Kim Hoài An bắt đầu phát hiện mình đang tự đọa lạc, không còn cảm nhận được niềm vui đóng phim năm nào; để được người xem tán thành, mỗi ngày anh đều đóng phim trong sự thống khổ, chỉ sợ mình làm không tốt……
Mặc kệ là đang làm gì, anh hy vọng Tần Hước có thể khen mình nhiều hơn xíu, anh không quan tâm người ta đánh giá gì về mình nữa, rốt cuộc một người ưu tú thành công đồng thời rất bắt bẻ như Tần Hước cũng phải thích mình, vậy mình chắc chắn sẽ thành công!
Vì thế mỗi ngày lấy đủ lời khích lệ của Tần tiên sinh làm nguồn sống, Kim Hoài An lại tiếp tục kiếp sống đóng phim của mình.
Ngẫu nhiên anh sẽ nghe thấy người ta trào phúng sau lưng anh, thậm chí có kẻ đào được cuộc giao dịch giữa anh và Tần Hước, người trong giới dùng ánh mắt khác thường đánh giá anh, nói anh chỉ là một bình hoa bán mông mà thôi……
Anh càng ngày càng hot, những lời đồn đãi vớ vẩn cũng càng ngày càng nhiều, rất nhiều lời bịa đặt hắt nước bẩn trước kia bị người đào mộ lại lần thứ hai, giống như được thời gian lên men rồi trở thành sự thật vậy.
Kim Hoài An bắt đầu phát hiện mình đang tự đọa lạc, không còn cảm nhận được niềm vui đóng phim năm nào; để được người xem tán thành, mỗi ngày anh đều đóng phim trong sự thống khổ, chỉ sợ mình làm không tốt……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất