Từ O Biến A Về Sau Ta Chỉ Muốn Ăn Cơm Mềm

Chương 3: Tất cả đều không cần tuii

Trước Sau
[ABO] Từ O biến A sau ta chỉ nghĩ ăn cơm mềm

Chương 3

Tác giả: Thanh Chi Lệnh

" Không, tôi từ chối. " Người kia nói chuyện một cách khẳng định và quyết tâm.

Dung Huy chết lặng, lần thứ bốn, lần thứ bốn!

Cậu thế nhưng bị từ chối 4 lần?! Vô cùng nhục nhã không thể nói thiên lý nan dung...... Từ từ một loạt chữ trong đầu xẹt qua cuối cùng xếp thành một câu ------ cho nên tình yêu biến mất rồi phải không?

Một tiếng trước

Dung Huy tới ngồi vào ghế lô ( ghế bọc đệm), bị mọi người vây quanh làm một center, tất cả mọi người đều xem cậu là trung tâm là hỏi han.

" Tiểu Huy, nơi này rượu ít quá, tao muốn thêm nữa. "

" Tiểu Huy, đây là thành viên của đội đấu kiểm của chúng ta, đều là bạn, lại đây tôi giới thiệu cho cậu. "

" A Dung, tôi gần đây chuẩn bị mở một công ty mới, cậu có muốn hùng vốn một chút không? "

Dung Huy vung bàn tay lên, " Không thành vấn đề!"

Nghe xong thoáng chốc xung quanh náo nhiệt lên, uống rượu, đánh bài, ca hát, Dung Huy bị lôi kéo đi khắp nơi kết thân.

Tiểu Tinh Tú yên lặng quan sát, bộ dáng khẩn trương muốn nói lại thôi, rốt cuộc vẫn không nhịn được, tìm cơ hội kéo Dung Huy kéo vào một góc nói nhỏ.

" Tiểu Huy, ngày hôm kia mày nói là sự thật hả? Thật sự muốn tìm một Alpha trong đây kết hôn? "

Dung Huy vẻ mặt ngơ ngác, " Tao có nói muốn kết hôn? "

" Không phải mày nói là muốn tìm người đánh dấu hoàn toàn mà?"

" Đúng rồi, nhưng tao có nói kết hôn đâu? "

"........" Tiểu Tinh Tú trầm mặc, không nói gì được, " Mày cảm thấy nếu gia đình mày biết mày bị người ta đánh dấu hoàn toàn, mày nghĩ đứa kia có thể chạy thoát khỏi ma trảo của ba mẹ mày? "

Hai chữ chạy thoát dùng thật tuyệt.

Dung Huy quả thật bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ một lát, cuối cùng thành thật lắc đầu, " Không đâu. "

Cho nên...!

" Cho nên, tao sẽ không cho bọn họ cơ hội để biết đâu."

Ha! Đây là mày muốn trộm đi làm việc sau đó làm một cú ngạc nhiên ( dọa) mọi người!?

Tiểu Tinh Tú càng sợ hơn, cậu không sợ chuyện khác chỉ sợ Dung gia biết chuyện, liệu sau này mình có được ăn trái cây ngon để ăn nữa không.

" Cái này, mày bình tĩnh một chút..... Tuy rằng mày đã thành niên, nhưng tao cho rằng không cần phải sớm như vậy tìm người đánh dấu phải không? Mày cảm thấy những ngày tự quá nhiều hay sao, còn chưa đủ lãng sao? "

Dung Huy nhắm mắt thở dài, thâm trầm lắc đầu, " Mày không hiểu. "

Tiểu Tinh Tú: "........." Mày mẹ nó không nói sao tao hiểu nha!

" Tao nếu biến thành biến thái, sau này sẽ không có được cuộc sống tự do. " Dung Huy chua xót, nước mắt lưng tròng nhìn Tiểu Tinh Tú, trong mắt là mờ mịt đầy sương mù, hơi đỏ lên làm người khác nhìn vào phải thương tiếc, Tiểu Tinh Tú nhịn không được mềm lòng, " Tinh Tú chuyện này tao chỉ nói với mày! Mày không được nói người khác biết đâu đó! " Dung Huy chân thành, tha thiết nói.

" Mày yên tâm! "

" Vậy tốt quá."

Dứt lời, Dung Huy chuẩn bị một bản thảo để nói, là cậu đang đợi một lý do thoái thác, khoan Tiểu Tinh Tú bắt đầu hoài nghi nhân sinh.

Cậu vừa mới khuyên Dung Huy quay đầu là bờ?

Sau đó tại sao xoay ngược lại, chính thức biến thành đồng lõa?!



Rốt cuộc sai ở đâu?

Thu phục được Tiểu Tinh Tú, Dung Huy sắp xếp từ ngữ một chút, tìm được người đầu tiên cậu muốn.... Là người đầu tiêu may mắn.

—— Lộ Nhẫm.

Lộ Nhẫm, đứa con của Lộ gia, 20 tuổi là Alpha, học ở Đại Học Thiên Hải khoa âm nhạc, yêu thích âm nhạc, các loại nhạc cụ, kỹ năng khiến nhiều người xỉu ngang, bách phát bách trúng.

" Lộ tiểu ca, tuy rằng anh thật vô dụng, hủy nhạc cụ là số một, chuyên nghiệp đến độ năm nào cũng ra một bài tuy không ai nghe, đàn ghi-ta tỏ tình lại bị hiểu lầm là khiêu khích đánh lộn, bị đập đến nhập viện......"

" Nhưng...em! " Khúc quan trọng tới, khúc quan trọng tới.

" Em nguyện ý nghe anh hát, nghe nhạc của anh, liệu anh có nguyên ý cùng em tham khảo thể loại nhạc kì lạ? "

Dung Huy cười tươi, ánh mắt chân thành nhìn về người đàn ông mặt không cảm xúc.

Đối phương không nhìn cậu, nhất định là nghiện mà còn ngại.

Đối phương tay cầm ly rượu run rẩy, nhất định là nghe được lời thổ lộ quá chân thành nên khẩn trương, ngại ngùng.

Đối phương....đối phương cầm đến ly rượu bị bể luôn rồi!?

Dung Huy một mặt đang cười, hai mắt trừng lớn, trơ mắt nhìn ly rượu đựng đầy chất lỏng màu hồng nhạt tại chỗ bị nắm lộ ra một vết nứt, tại chỗ nứt tràn ra một ít rượu, cuối cùng vỡ vụn, rượu và mảnh thủy tinh rớt đầy đất!

Lộ Nhẫm ngữ khí kiên nhẫn, " Thật xin lỗi, tôi còn là một người thích nhạc kì lạ. "

Dứt lời, cũng không nhìn Dung Huy cái cái nào, lập tức đi trong một đám người, đến sân khâu hát bài Đạo Đức Kinh, để bình tĩnh trước tâm tình sôi trào như núi lửa này.

Lần đầu tiến công thất bại, không sao. Dung Huy tự an ủi bản thân, này chỉ là người đầu tiên, nhất định là Lộ Nhẫm không cảm nhận được sự khoan dung rộng lượng của cậu có thể bao dung được sự ngu ngốc vô dụng của anh ta, nếu không, anh ta sẽ từ chối một đối tượng có thể lắng nghe anh ta là cậu sao?

Cậu muốn tiếp thu sai lầm này, không ngừng cố gắng! Thất bại là mẹ thành công.

Lần 2, Dung Huy dùng radar dò tìm quét một vòng, cuối cùng nhìn chăm chú vào một người.

Vân Thôn, là con cháu nhỏ nhất của Vân Gia, 18 tuổi là Alpha, Đại học Thiên Hải khoa vật lý hệ tiến sĩ, IQ 180, EQ 20 a coi như cũng cao đi, hằng ngày say mê với viện nghiên cứu.

" Vân Thôn đệ đệ, tuy rằng một ngày 24 tiếng em có 20 tiếng đều ăn nằm ở phòng nghiên cứu, tuy em không bao giờ cũng người khác nói quá 3 câu. Tuy rằng em hằng ngày lưu luyến yêu thương tha thiết với búp bê Barbie, tuy rằng......"

" Nhưng, dù mắt kính của em dày hơn cả mặt đường cũng không ngăn được sự yêu thích sâu sắc của anh với đôi mắt em! "

Dung Huy cười vừa tươi vừa nhẹ nhàng vô cùng hoàn hảo. Cậu đã tiến bộ vượt bậc, nói một câu thật hay cười thật đẹp! Nhóc đấy nhất định bị lời ngỏ thâm tình của mình cảm động!

Nghĩ vậy, cậu ngẩng đầu nhìn người kia, liền thấy Vân Thôn chậm rãi tháo kính xuống, nhẹ buông tay kính rơi xuống mặt đất, cậu ta nhấc chân lên nghiền nát cái kính như kẻ thù ngàn năm bị bắt gặp, vô cùng tàn nhẫn không hề nhân nhượng.

Làm xong hết, cậu ta điện một cuốc rồi đi ra ngoài, " Ba, lần trước người giới thiệu cho con một bệnh viện thị lực, bệnh viện còn có chỗ không? Giúp con hẹn trước. "

Sau đó tiêu soái bước đi, một chữ cũng không cho Dung Huy.

Dung Huy: “……”

Cậu cúi đầu nhìn bản thảo, không có gì sai nha, cậu không nói sai mà, tại sao lại không hiệu quả như mong muốn?

Muốn khen thật hay thì phải chê trước, chiêu này không hay sao?

Cậu không tin!

Người thứ ba.

Hoàng Đế, con thứ 2 của Hoàng gia, 19 tuổi là Alpha, học ở Đại Học Thiên Hải khoa ngoại ngữ, trong vòng giao tiếp, từ 15 tuổi bắt đầu kết giao nam nữ, người yêu cũ có thể xếp thành 2 đội bóng và đang tiếp tục phát huy, nhưng đến nay nụ hôn đầu vẫn chưa bị một đóa hoa, nụ hồng nào trộm mất. Vì luôn có đủ loại lí do, trường hợp khiến mối quan hệ yêu đương kết thúc một cách nhanh gọn lẹ.

Điểm đặc biệt này khiến Dung Huy vừa thích vừa lo, thích là vì nếu tiếp tục phát huy, cậu và anh ta sẽ chia tay nhanh gọn trong hòa bình không lo dây dưa mệt mỏi, lo là vì biết đâu còn chưa đánh dấu hoàn toàn được thì quan hệ tan vỡ kia vừa mất đi lần kết giao đầu tiên vừa thiệt thòi, quá mệt.

Cho nên cậu xếp người này ở sau:

Nhưng hiện tại cậu cũng không có chọn lựa, cũng đành thôiii!



" Quán Dica ca, em biết anh vẫn luôn không có một chuyện tình chọn vẹn, mối tình đầu thì bạn gái đột nhiên phát hiện phụ nữ mới là chân ái, người bạn gái thứ hai có cơm không thèm chạy đi ăn phở, người bạn trai đầu tiên sau khi tốt nghiệp liền cắt đứt, người bạn gái thứ ba..... Thứ 32 bị bạn trai 21 đập chọc cướp hoa. "

" Nhưng...! Không cần khổ sở, không cần nhụt chí! Hôm nay, đệ đệ Dung Huy đáng yêu nhất của anh nguyện ý theo anh đánh vỡ lời nguyền này! Anh có đồng ý......"

Dung Huy đang nói dõng dạc hùng hồ, nhưng không đợi cậu nói xong lời muốn nói, liền nghe Hoàng Đế hét lớn một tiếng: " Ứng Hậu......"

Mọi người lập tức yên lặng, có người đứng nói nói: " Anh kêu cô của tôi làm gì? "

" Lần trước cô nói muốn theo đuổi tôi, hiện tại còn muốn không? "

" Muốn, anh đổi ý rồi hả? " - Ứng Hậu mắt sáng như sao.

Hoàng Đế nghiêm trang nói: " Nhìn xem tên của chúng ta, anh cho rằng tên của chúng ta là trời sinh một đôi, chúng ta trực tiếp nhảy qua giai đoạn yêu đương, lập tức đi kết hôn em nghĩ sao?!"

Ứng Hậu lập tức cầm túi, túm Hoàng Đế chạy ra, " Đi, đi về nhà trộm sổ hộ khẩu! "

Nhìn bóng hai người biến mất sau cửa, mọi người yên tĩnh, ai nấy vẻ mặt mờ mịt, căn bản không ai biết là nên kinh ngạc vì Hoàng Hậu theo đuổi Hoàng Đế, hay vì 2 tên đó tiến triển quá nhanh.

Cuối cùng, mọi người mới có một câu hỏi nảy ra ----- vừa xảy ra chuyện gì vậy?

Chuyện gì đã xảy ra?

Đây là một vấn đề nan giải.

Đây cũng là vấn đề mà Dung Huy đang thắc mắc.

Cậu mờ mịt dại ra ngồi ngốc một góc, chưa có hồi phục tinh thần sau cái chuyện hài hước kia.

Người đứng xem toàn bộ quá trình, tiểu Tinh Tú hung hăng nhắm mắt.

Tạo nghiệt nha!

Dung Huy chết lặng, cuối cùng cậu như thành một cái máy, tùy tiện bắt một người: " Cùng tôi yêu đương được không? "

Người thứ 4, nếu từ chối thì cũng không có gì kì lạ.

Khi biết được đáp án Dung Huy ném người sang một bên, cậu bắt đầu quát lên điên cuồng uống rượu.

Tiểu Tinh Tú vỗ vỗ cậu thở dài:

" Không sao, nếu mày không mở miệng thì vẫn còn cơ hội mà. " Cuối cùng cậu cũng có thể dùng lương tâm nói chuyện.

Dung Huy khóc lớn, nức nở lên: " Mày, mày đang nói chuyện quỷ quái gì đó? Hức hức.... Tao, cách! Tao không nói gì sao có thể biểu đạt sự chân thành muốn cùng người ta yêu đương chứ, hức hức.... Kẻ lừa đảo! Đều là lừa đảo! Rõ ràng tao đã nói là người đó tốt nhất, thích người đó nhất.........Tất cả đều không cần tao! Oa oa.... Không ai cứu tao! Tao liền trở thành biến thái....huhu...oaa "

Tiểu Tinh Tú cũng xỉu ngang, đó là thành ý? Chẳng lẽ không phải quyết tâm muốn tuyệt giao hả?

Nam -Bị bàn tay kia chộp đến rồi tùy tiện vứt bỏ - Nhân: "........"

Này nam sinh lớn lên rất đáng yêu, nhưng mình là Omega, sao mà yêu đương được, hắn ta không muốn làm đồng tính luyến ái đâu.

Dung Huy bị tổn thương muốn uống đến say mèm, tiểu Tinh Tú không muốn lại hầu hạ con ma men này, vì thế nhìn chằm chằm vào cậu ta, không thể để cậu ta uống say như hôm kia.

Toilet, Dung Huy nôn xong liền tỉnh táo, không có giống như hôm kia không nhìn rõ người.

Nhưng cậu vẫn lưu luyến mà chậm rì ở lại nhà WC. Một thời gian nữa, cậu sẽ không còn được vào toilet của Omega nữa, hiện tại còn có thể vào, cố gắng hưởng thụ một thời gian.

Sau cổ tuyến thể thay phiên mà lạnh rồi nóng, cũng không biết bị gì, cậu nhìn gương mặt không cảm xúc nói: " Dung Huy, phải kiên cường, dù biến thành Alpha thì sao, chỉ cần mày muốn. Mày có thể sống như Omega vậy. " - Chỉ cần có một Omega nguyên ý cưng cậu.

Cậu nắm lấy tay tự cổ vũ bản thân: " Dung Huy, kiên cường lên!! "

Một cánh cửa mở ra, một người bước từ bên trong ra, như chàng hoàng tử trong phim cổ tích, sức sống tuổi trẻ tràn đầy, quần jean, các đồ linh tinh đeo ở cổ biến mất, chàng trai mặt luôn lạnh nhạt biến mất. Cả người hiện tại trở nên ôn hòa ngoan ngoãn, trên đầu là kiểu tóc học sinh ngoan, trong vô cùng nhu thuận, trong mắt đầy đáng yêu cùng tò mò.

" Xin chào, lần trước đi quá vội, quên giới thiệu tên. Tôi là Lục Ngộ Thanh, cậu có thể kêu tôi là Lục ca ca, hay cậu muốn gọi như thế nào? "

- --------------------------------------------

Anh thụ tiến công!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau