Chương 3:
Lỵ Lỵ vốn là vừa mới trở về từ Mỹ sau 8 năm du học nên đối với thiết kế nhà của nước mình tương đối đã quên gần sạch , cô ấy cứ kéo tay Thẩm Trác đi vòng vòng một lúc mà vẫn chẳng tìm thấy nổi phòng ăn . Thụy Dương vẫn luôn đi sau họ , nhìn thấy dáng vẻ loay hoay của cô thì thực muốn cười nhưng bản thân cậu lại cười không nổi . Thụy Dương cậu ở bên cạnh Thẩm Trác tính đến nay cũng được gần 8 năm lại cũng chưa bao giờ thấy người đàn ông này kiên nhẫn đến vậy , để mặc cho Lỵ Lỵ muốn kéo mình đến đâu thì kéo , cảnh tượng này thật sự giống như một đôi vợ chồng mới cưới đang đi khám phá căn nhà mới mua trong hạnh phúc vậy , mà cậu ......cũng chỉ như một hạt cát đi ngang qua mặt họ mà thôi.
Lỵ Lỵ đi khắp một vòng quanh căn nhà cuối cùng cũng có thể tìm thấy phòng ăn . Trong phòng đặt hai cái ghế đối diện nhau nơi bàn ăn . Trên bàn sắp xếp hai đĩa beefsteak được làm vô cùng công phu , đã để lâu như vậy mà vẫn còn bốc khói nghi ngút cho thấy tay nghề của đầu bếp thật sự rất không tồi . Bên cạnh đĩa beefsteak còn có một bát súp củ quả thanh đạm để tiêu đi mùi thịt mỡ , tẩy vị ngấy cho thịt . Lại có thêm vài cây nến thơm trên bàn làm cảnh sắc thật sự trông giống hệt nhà hàng 5 sao , lãng mạn vô cùng . Thụy Dương đương nhiên vẫn chưa quên đi vai diễn 'em họ' của mình , lập tức đi đến tủ rượu yêu quý của Thẩm Trác , chọn lấy một chai rượu quý của hắn đem đến trước mặt Lỵ Lỵ , ranh ma cười nhìn cô
" Chị dâu ! Đây là một trong những chai rượu mà Thẩm ca quý nhất , hôm nay em lấy ra cho chị nhấp thử . Nếu là chị , đảm bảo tên đầu ghỗ kia giận không nổi ! "
Thụy Dương nói xong nhanh chóng đặt chai rượu trên tay lên bàn , quay gót muốn đi lấy bộ dụng cụ khui rượu vang Malloca MWO-KP3 cùng 2 chiếc ly thủy tinh trong bếp ra . Thật sự không ngờ đến , khi đi qua chỗ Thẩm Trác , hắn ta lại vươn tay ra bắt lấy cậu theo thói quen vô tình nói ra
" Ngồi xuống ăn đi . "
Lỵ Lỵ nhìn thấy hành động này của Thẩm Trác liền tỏ vẻ bất ngờ , cô biết trước nay Thẩm Trác vốn không thích đụng chạm cá nhân với người khác . Ngoài cô ra thì ngay cả người trong Thẩm gia cũng rất ít khi chạm được một ngón tay vào mấy bộ com-lê đắt tiền của hắn ta , cậu em họ này vậy mà lại được Thẩm Trác đích thân bắt lấy , quan hệ cũng thật tốt . Thụy Dương bị hắn bắt lấy , thoạt đầu có hơi bất ngờ nhưng ngay sau đó đã có thể ổn định cảm xúc của mình , thật sự không hổ danh là một diễn viên hạng nhất . Cậu vội vàng đem tay của Thẩm Trác kéo ra , miệng cười' chuyên nghiệp ' ranh ma mà không mất đi sự tự nhiên , chính xác là cảm giác anh em họ ghé sát vào tai Thẩm Trác thì thầm
" Tôi đang cố diễn theo vai mà anh cho tôi . Vì vậy thành thực phối hợp chút đi ! Nếu để vị tiểu thư này biết tôi là tình nhân hợp đồng của anh thì hậu quả anh tự gánh ! "
Thẩm Trác đương nhiên nghe không lọt mấy lời đó , hắn ta cũng ghé sát tai cậu , cảnh báo
" Nếu cậu giám làm gì khiến cô ấy phát hiện ra ....... cậu chết chắc ! "
Thụy Dương nghe lời cảnh báo của hắn chẳng những trên mặt không lộ ra biểu cảm khó chịu gì còn lập tức lùi ra , làm bộ dáng quân nhân hô to
" Tôi nhận lệnh ! Đồng chí chỉ huy , phiền chờ tôi 1 phút ! "
Rồi cậu nhe nanh múa vuốt khoa trương một hồi mới chạy vào trong bếp lấy dụng cụ khui rượu vang cùng ly cao lòng . Lỵ Lỵ bên ngoài nhìn thấy Thụy Dương như vậy , kiềm không nổi cười nhẹ mấy tiếng , nhìn cậu thật ôn nhu
" Thẩm Trác , cậu em họ này của anh cũng thật là đáng yêu ! Hoạt bát như vậy khẳng định được rất nhiều nữ sinh để mắt ! "
Thẩm Trác nghe Thụy Dương được khen như vậy , không biết tại sao trong lòng nổi lên một tia khó chịu , chính là cái cảm giác độc chiếm mãnh liệt . Nhưng cũng may hắn lăn lộn trong phim trường đã nhiều năm , người có ánh mắt đơn thuần như Bạch Lỵ Lỵ căn bản không thể nhận ra dưới lớp vỏ bọc kia đang nghĩ gì . Thụy Dương loay hoay một lúc mới tìm được đồ khui rượu liền cầm theo ly đi ra . Thụy Dương trước kia đã từng đảm nhiệm vai bartender trong một bộ phim hình sự , chính vì vậy , tay nghề của cậu thực thành thạo . Thụy Dương thuần thục khui chai rượu vang kia ra lại dùng giấy lau sơ qua miệng cốc . Cầm lấy chai rượu rót vào cốc đầu tiên đến lưng chừng cốc , rượu vang trong ly sóng sánh theo từng chuyển động của cậu . Thụy Dương cầm lấy ly rượu đặt đến trước mặt Lỵ Lỵ ánh mắt nhu hòa như nước nhìn vào mắt cô
" Ly rượu này là của vị tiểu thư xinh đẹp đây . Mời cô thưởng thức ! "
Lỵ Lỵ nhận lấy ly rượu vang từ trong tay Thụy Dương , vành tai dường như có chút đỏ lên , cô vuốt tóc ngượng ngùng gật đầu nhìn cậu . Thụy Dương lại tiến đến rót ly thứ hai , lần này đẩy đến trước mặt Thẩm Trác , cười cười
" Còn ly này , là dành cho quý ông đây ! "
Thẩm Trác nhìn bộ dáng này của Thụy Dương không biết tai sao miệng lưỡi liền có cảm giác khô nóng khó nhịn , nếu không phải có Lỵ Lỵ ở đây chỉ sợ hắn đã sớm đè cậu ra hung hăng làm một trận . Thụy Dương tất nhiên nhận ra ánh mắt chứa dục vọng kia của Thẩm Trác , lập tức tránh tiếp xúc mắt với hắn , lùi lại mấy bước đứng thẳng người , cúi đầu thành tâm cười
" Chúc hai vị có một bữa tối vui vẻ . "
Sau đó trong suốt buổi tối cậu đứng phía sau làm phục vụ cho Thẩm Trác và Lỵ Lỵ , thỉnh thoảng còn chủ động chuyển chủ đề nói chuyện tránh cho cuộc nói chuyện của hai người đi vào bế tắc .
Tối muộn , tài xế nhà Bạch gia đã đến đón Lỵ Lỵ trước cửa nhà Thẩm Trác . Trước khi rời đi , Lỵ Lỵ cười nhẹ tán thưởng Thụy Dương hết lời trước mặt Thẩm Trác khiến hắn có cảm giác hơi khó chịu . Lỵ Lỵ vẫn là không thể nhận ra cảm xúc của hắn có giao động , ngây thơ cười sáng lạn
" Em có mấy đứa hậu bối ở bên nước ngoài , gia cảnh thực không tồi . Có thể cân nhắc cho bọn chúng một cơ hội gặp mặt Thụy Dương , khẳng định sẽ thích nhóc này đến mức kêu gào mất thôi ! "
Thẩm Trác vẫn nhàn nhạt cười , tán đồng ý kiến của Lỵ Lỵ rồi tiễn cô vào trong xe . Sau khi chiếc xe đi xa , hắn lập tức lộ ra bản chất . Thẩm Trác quay người bước vào trong nhà , trên đường đi còn tiện tay nới lỏng cà vạt trước ngực . Vừa bước vào trong phòng ăn liền thấy Thụy Dương đang thu dọn tàn cuộc trên bàn , Thẩm Trác liền lao đến khóa chặt môi cậu một lúc lâu mới chịu nhả ra . Thụy Dương đối với mấy kiểu tấn công dạng này của hắn đã sớm quen thuộc , cậu cũng chẳng thèm phản kháng làm gì , hắn muốn hôn vậy thì cứ để hắn hôn cho thoải mái đi . Sau khi Thẩm Trác rời đi khỏi bờ môi cậu , Thụy Dương lập tức thở hổn hển , mất lột lúc để cậu ổn định lại hơi thở , cậu bình tĩnh nhìn Thẩm Trác cười cười
" Thấy diễn xuất hôm nay của em như thế nào , ngài Thẩm ? "
Thẩm Trác thật có chút bất ngờ vì câu hỏi của cậu , hắn từ đằng sau nhẹ nhàng ôm lấy cậu , hưởng thụ hương thơm nhàn nhạt , hắn mệt mỏi hỏi cậu
" Tôi vốn tưởng câu đầu tiên em muốn hỏi sẽ là tại sao Lỵ Lỵ trở về lại không nói em biết đấy ? Nhưng diễn xuất của em hôm nay quả thực rất xuất sắc . Em nói xem , có phải em vẫn luôn coi tôi là anh họ không vậy ?"
Thụy Dương không trả lời câu hỏi của hắn , trực tiếp gỡ cánh tay đang đu trên vòng eo mảnh mai của mình ra . Tiếp tục thu dọn bát đĩa , lại không quên nói với hắn
" Thẩm Trác , mau đi tắm đi , nước nóng đã để sẵn cho anh rồi ! Nhanh chóng đi tắm rồi ngủ đi , lịch trình làm việc ngày mai của anh không phải rất dày sao ? Mau lên ! "
Thẩm Trác nhàn nhạt gật đầu rồi vác khăn tắm đi vào trong phòng tắm , chính mình tắm rửa một chút . Thụy Dương nhìn hắn đi vào phòng tắm , sắc mặt liền biến đổi , cậu cười khổ tự nói nhỏ với mình
" Ài , cuối cùng cái mối quan hệ chó má này cũng đến hồi kết rồi . Có lẽ mình nên tập buông bỏ Thẩm Trác từ bây giờ đi thôi ! "
Thụy Dương tự nhắn nhủ với mình xong lại lẳng lặng dọn bàn tiếp , căn bếp ấm cúng lúc đầu giờ chẳng thấy nữa , thứ đối mặt với cậu là sự lạnh lẽo của bốn góc tường . Sau khi dọn xong , cậu đi vào phòng chung của cậu và Thẩm Trác chọn lấy một bộ quần áo ngủ đơn giản thay vào rồi nép sát vào góc tường nhắm mắt cố gắng ngủ trước khi Thẩm Trác trở lại . Nhưng cậu làm không kịp . Thẩm Trác đã tắm xong , trên người khoác tấm áo tắm bông mềm mại , hắn nằm sát vào cậu , cánh môi mềm mại đặt lên gáy cậu một nụ hôn nhẹ , bàn tay hắn bắt đầu không tự chủ sờ mó khắp người cậu cho đến khi hắn định luồn xuống nơi kia Thụy Dương đã không thể chịu được nữa . Cậu lập tức giữ chặt tay hắn ta lại , thì thầm nhỏ
" Hôm nay em không có hứng , để hôm khác đi . "
Thẩm Trác không hài lòng với câu này của cậu nhưng hắn cũng chẳng làm gì được đành chán nản thu tay lại , chỉ nhẹ nhàng quấn tay quanh eo Thụy Dương từ từ chìm vào giấc ngủ . Thụy Dương chờ khi Thẩm Trác ngủ say mới lặng lẽ gỡ tay hắn ra , cậu ngồi dậy , đi xuống phòng tắm ở tầng dưới , bước vào trong . Thụy Dương xả nước từ vòi hoa sen ra , xả hết từ đầu đến chân mình , cậu vốn chẳng để ý bình nóng lạnh đã tắt , thứ dội vào mặt cậu bây giờ là dòng nước lạnh lẽo , cậu ngồi thụp xuống , dựa đầu vào tường , nước mắt của cậu đã trào ra . Thụy Dương bất lực ngồi phía dưới vòi hoa sen , để mặc cho dòng nước lạnh cuốn trôi đi sự nhu nhược cùng nước mắt của bản thân , cuốn đi sạch sẽ . Khoảng chừng 15 phút sau đó , cậu bước ra khỏi phòng tắm , trên người lúc này đã thay đổi thành áo tắm bông đơn giả , tóc cũng đã được sấy khô , cậu vô hồn bước đi , trở về lầu hai nhưng lại không đi vào nơi mà vừa nãy cậu cùng Thẩm Trác nằm chung , cậu đi đến căn phòng phía cuối hành lang . Đó chính là căn phòng của cậu , trong phòng mọi thứ vô cùng đơn giản , Thụy Dương lấy bộ đồ ngủ mới , mặc vào rồi lên giường , cuộn tròn mình thành một khối trong chăn . Nhắm mặt lại , bắt đầu mệt nhọc chìm vào giấc ngủ . Kì lạ là tối hôm đó cậu lại mơ về lần gặp gỡ đầu tiên giữa cậu và Thẩm Trác vào hơn 7 năm trước ......
'''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''*chuyên mục lời của tác giả *
Tội nghiệp con trai tôi :,
Lỵ Lỵ đi khắp một vòng quanh căn nhà cuối cùng cũng có thể tìm thấy phòng ăn . Trong phòng đặt hai cái ghế đối diện nhau nơi bàn ăn . Trên bàn sắp xếp hai đĩa beefsteak được làm vô cùng công phu , đã để lâu như vậy mà vẫn còn bốc khói nghi ngút cho thấy tay nghề của đầu bếp thật sự rất không tồi . Bên cạnh đĩa beefsteak còn có một bát súp củ quả thanh đạm để tiêu đi mùi thịt mỡ , tẩy vị ngấy cho thịt . Lại có thêm vài cây nến thơm trên bàn làm cảnh sắc thật sự trông giống hệt nhà hàng 5 sao , lãng mạn vô cùng . Thụy Dương đương nhiên vẫn chưa quên đi vai diễn 'em họ' của mình , lập tức đi đến tủ rượu yêu quý của Thẩm Trác , chọn lấy một chai rượu quý của hắn đem đến trước mặt Lỵ Lỵ , ranh ma cười nhìn cô
" Chị dâu ! Đây là một trong những chai rượu mà Thẩm ca quý nhất , hôm nay em lấy ra cho chị nhấp thử . Nếu là chị , đảm bảo tên đầu ghỗ kia giận không nổi ! "
Thụy Dương nói xong nhanh chóng đặt chai rượu trên tay lên bàn , quay gót muốn đi lấy bộ dụng cụ khui rượu vang Malloca MWO-KP3 cùng 2 chiếc ly thủy tinh trong bếp ra . Thật sự không ngờ đến , khi đi qua chỗ Thẩm Trác , hắn ta lại vươn tay ra bắt lấy cậu theo thói quen vô tình nói ra
" Ngồi xuống ăn đi . "
Lỵ Lỵ nhìn thấy hành động này của Thẩm Trác liền tỏ vẻ bất ngờ , cô biết trước nay Thẩm Trác vốn không thích đụng chạm cá nhân với người khác . Ngoài cô ra thì ngay cả người trong Thẩm gia cũng rất ít khi chạm được một ngón tay vào mấy bộ com-lê đắt tiền của hắn ta , cậu em họ này vậy mà lại được Thẩm Trác đích thân bắt lấy , quan hệ cũng thật tốt . Thụy Dương bị hắn bắt lấy , thoạt đầu có hơi bất ngờ nhưng ngay sau đó đã có thể ổn định cảm xúc của mình , thật sự không hổ danh là một diễn viên hạng nhất . Cậu vội vàng đem tay của Thẩm Trác kéo ra , miệng cười' chuyên nghiệp ' ranh ma mà không mất đi sự tự nhiên , chính xác là cảm giác anh em họ ghé sát vào tai Thẩm Trác thì thầm
" Tôi đang cố diễn theo vai mà anh cho tôi . Vì vậy thành thực phối hợp chút đi ! Nếu để vị tiểu thư này biết tôi là tình nhân hợp đồng của anh thì hậu quả anh tự gánh ! "
Thẩm Trác đương nhiên nghe không lọt mấy lời đó , hắn ta cũng ghé sát tai cậu , cảnh báo
" Nếu cậu giám làm gì khiến cô ấy phát hiện ra ....... cậu chết chắc ! "
Thụy Dương nghe lời cảnh báo của hắn chẳng những trên mặt không lộ ra biểu cảm khó chịu gì còn lập tức lùi ra , làm bộ dáng quân nhân hô to
" Tôi nhận lệnh ! Đồng chí chỉ huy , phiền chờ tôi 1 phút ! "
Rồi cậu nhe nanh múa vuốt khoa trương một hồi mới chạy vào trong bếp lấy dụng cụ khui rượu vang cùng ly cao lòng . Lỵ Lỵ bên ngoài nhìn thấy Thụy Dương như vậy , kiềm không nổi cười nhẹ mấy tiếng , nhìn cậu thật ôn nhu
" Thẩm Trác , cậu em họ này của anh cũng thật là đáng yêu ! Hoạt bát như vậy khẳng định được rất nhiều nữ sinh để mắt ! "
Thẩm Trác nghe Thụy Dương được khen như vậy , không biết tại sao trong lòng nổi lên một tia khó chịu , chính là cái cảm giác độc chiếm mãnh liệt . Nhưng cũng may hắn lăn lộn trong phim trường đã nhiều năm , người có ánh mắt đơn thuần như Bạch Lỵ Lỵ căn bản không thể nhận ra dưới lớp vỏ bọc kia đang nghĩ gì . Thụy Dương loay hoay một lúc mới tìm được đồ khui rượu liền cầm theo ly đi ra . Thụy Dương trước kia đã từng đảm nhiệm vai bartender trong một bộ phim hình sự , chính vì vậy , tay nghề của cậu thực thành thạo . Thụy Dương thuần thục khui chai rượu vang kia ra lại dùng giấy lau sơ qua miệng cốc . Cầm lấy chai rượu rót vào cốc đầu tiên đến lưng chừng cốc , rượu vang trong ly sóng sánh theo từng chuyển động của cậu . Thụy Dương cầm lấy ly rượu đặt đến trước mặt Lỵ Lỵ ánh mắt nhu hòa như nước nhìn vào mắt cô
" Ly rượu này là của vị tiểu thư xinh đẹp đây . Mời cô thưởng thức ! "
Lỵ Lỵ nhận lấy ly rượu vang từ trong tay Thụy Dương , vành tai dường như có chút đỏ lên , cô vuốt tóc ngượng ngùng gật đầu nhìn cậu . Thụy Dương lại tiến đến rót ly thứ hai , lần này đẩy đến trước mặt Thẩm Trác , cười cười
" Còn ly này , là dành cho quý ông đây ! "
Thẩm Trác nhìn bộ dáng này của Thụy Dương không biết tai sao miệng lưỡi liền có cảm giác khô nóng khó nhịn , nếu không phải có Lỵ Lỵ ở đây chỉ sợ hắn đã sớm đè cậu ra hung hăng làm một trận . Thụy Dương tất nhiên nhận ra ánh mắt chứa dục vọng kia của Thẩm Trác , lập tức tránh tiếp xúc mắt với hắn , lùi lại mấy bước đứng thẳng người , cúi đầu thành tâm cười
" Chúc hai vị có một bữa tối vui vẻ . "
Sau đó trong suốt buổi tối cậu đứng phía sau làm phục vụ cho Thẩm Trác và Lỵ Lỵ , thỉnh thoảng còn chủ động chuyển chủ đề nói chuyện tránh cho cuộc nói chuyện của hai người đi vào bế tắc .
Tối muộn , tài xế nhà Bạch gia đã đến đón Lỵ Lỵ trước cửa nhà Thẩm Trác . Trước khi rời đi , Lỵ Lỵ cười nhẹ tán thưởng Thụy Dương hết lời trước mặt Thẩm Trác khiến hắn có cảm giác hơi khó chịu . Lỵ Lỵ vẫn là không thể nhận ra cảm xúc của hắn có giao động , ngây thơ cười sáng lạn
" Em có mấy đứa hậu bối ở bên nước ngoài , gia cảnh thực không tồi . Có thể cân nhắc cho bọn chúng một cơ hội gặp mặt Thụy Dương , khẳng định sẽ thích nhóc này đến mức kêu gào mất thôi ! "
Thẩm Trác vẫn nhàn nhạt cười , tán đồng ý kiến của Lỵ Lỵ rồi tiễn cô vào trong xe . Sau khi chiếc xe đi xa , hắn lập tức lộ ra bản chất . Thẩm Trác quay người bước vào trong nhà , trên đường đi còn tiện tay nới lỏng cà vạt trước ngực . Vừa bước vào trong phòng ăn liền thấy Thụy Dương đang thu dọn tàn cuộc trên bàn , Thẩm Trác liền lao đến khóa chặt môi cậu một lúc lâu mới chịu nhả ra . Thụy Dương đối với mấy kiểu tấn công dạng này của hắn đã sớm quen thuộc , cậu cũng chẳng thèm phản kháng làm gì , hắn muốn hôn vậy thì cứ để hắn hôn cho thoải mái đi . Sau khi Thẩm Trác rời đi khỏi bờ môi cậu , Thụy Dương lập tức thở hổn hển , mất lột lúc để cậu ổn định lại hơi thở , cậu bình tĩnh nhìn Thẩm Trác cười cười
" Thấy diễn xuất hôm nay của em như thế nào , ngài Thẩm ? "
Thẩm Trác thật có chút bất ngờ vì câu hỏi của cậu , hắn từ đằng sau nhẹ nhàng ôm lấy cậu , hưởng thụ hương thơm nhàn nhạt , hắn mệt mỏi hỏi cậu
" Tôi vốn tưởng câu đầu tiên em muốn hỏi sẽ là tại sao Lỵ Lỵ trở về lại không nói em biết đấy ? Nhưng diễn xuất của em hôm nay quả thực rất xuất sắc . Em nói xem , có phải em vẫn luôn coi tôi là anh họ không vậy ?"
Thụy Dương không trả lời câu hỏi của hắn , trực tiếp gỡ cánh tay đang đu trên vòng eo mảnh mai của mình ra . Tiếp tục thu dọn bát đĩa , lại không quên nói với hắn
" Thẩm Trác , mau đi tắm đi , nước nóng đã để sẵn cho anh rồi ! Nhanh chóng đi tắm rồi ngủ đi , lịch trình làm việc ngày mai của anh không phải rất dày sao ? Mau lên ! "
Thẩm Trác nhàn nhạt gật đầu rồi vác khăn tắm đi vào trong phòng tắm , chính mình tắm rửa một chút . Thụy Dương nhìn hắn đi vào phòng tắm , sắc mặt liền biến đổi , cậu cười khổ tự nói nhỏ với mình
" Ài , cuối cùng cái mối quan hệ chó má này cũng đến hồi kết rồi . Có lẽ mình nên tập buông bỏ Thẩm Trác từ bây giờ đi thôi ! "
Thụy Dương tự nhắn nhủ với mình xong lại lẳng lặng dọn bàn tiếp , căn bếp ấm cúng lúc đầu giờ chẳng thấy nữa , thứ đối mặt với cậu là sự lạnh lẽo của bốn góc tường . Sau khi dọn xong , cậu đi vào phòng chung của cậu và Thẩm Trác chọn lấy một bộ quần áo ngủ đơn giản thay vào rồi nép sát vào góc tường nhắm mắt cố gắng ngủ trước khi Thẩm Trác trở lại . Nhưng cậu làm không kịp . Thẩm Trác đã tắm xong , trên người khoác tấm áo tắm bông mềm mại , hắn nằm sát vào cậu , cánh môi mềm mại đặt lên gáy cậu một nụ hôn nhẹ , bàn tay hắn bắt đầu không tự chủ sờ mó khắp người cậu cho đến khi hắn định luồn xuống nơi kia Thụy Dương đã không thể chịu được nữa . Cậu lập tức giữ chặt tay hắn ta lại , thì thầm nhỏ
" Hôm nay em không có hứng , để hôm khác đi . "
Thẩm Trác không hài lòng với câu này của cậu nhưng hắn cũng chẳng làm gì được đành chán nản thu tay lại , chỉ nhẹ nhàng quấn tay quanh eo Thụy Dương từ từ chìm vào giấc ngủ . Thụy Dương chờ khi Thẩm Trác ngủ say mới lặng lẽ gỡ tay hắn ra , cậu ngồi dậy , đi xuống phòng tắm ở tầng dưới , bước vào trong . Thụy Dương xả nước từ vòi hoa sen ra , xả hết từ đầu đến chân mình , cậu vốn chẳng để ý bình nóng lạnh đã tắt , thứ dội vào mặt cậu bây giờ là dòng nước lạnh lẽo , cậu ngồi thụp xuống , dựa đầu vào tường , nước mắt của cậu đã trào ra . Thụy Dương bất lực ngồi phía dưới vòi hoa sen , để mặc cho dòng nước lạnh cuốn trôi đi sự nhu nhược cùng nước mắt của bản thân , cuốn đi sạch sẽ . Khoảng chừng 15 phút sau đó , cậu bước ra khỏi phòng tắm , trên người lúc này đã thay đổi thành áo tắm bông đơn giả , tóc cũng đã được sấy khô , cậu vô hồn bước đi , trở về lầu hai nhưng lại không đi vào nơi mà vừa nãy cậu cùng Thẩm Trác nằm chung , cậu đi đến căn phòng phía cuối hành lang . Đó chính là căn phòng của cậu , trong phòng mọi thứ vô cùng đơn giản , Thụy Dương lấy bộ đồ ngủ mới , mặc vào rồi lên giường , cuộn tròn mình thành một khối trong chăn . Nhắm mặt lại , bắt đầu mệt nhọc chìm vào giấc ngủ . Kì lạ là tối hôm đó cậu lại mơ về lần gặp gỡ đầu tiên giữa cậu và Thẩm Trác vào hơn 7 năm trước ......
'''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''*chuyên mục lời của tác giả *
Tội nghiệp con trai tôi :,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất