Dư Âm

Chương 11:

Trước Sau
Thụy Dương nhanh chân xuyên qua đám người bước đến ngay đằng sau lưng của Lỵ Lỵ mà cô thì không hay biết . Cậu điều chỉnh một chút , lại bắt đầu diễn vai diễn 'em họ' , nhẹ nhàng hù Lỵ Lỵ một cái liền khiến cô giật nảy mình . Lỵ Lỵ bị dọa , quay cả người lại , thứ chào đón cô chính là nụ cười tươi trên khuôn mặt tựa như tạc của cậu

" Surprise ? Chị dâu , chờ có lâu không ? Ài em vừa nhận điện thoại của Thẩm Ca liền sửa soạn rồi lập tức chạy đến đây đấy . Sợ nếu em đến muộn khiến chị dâu phải chờ đợi thì ảnh sẽ đánh chết em ! "

Lỵ Lỵ nhìn một thân tỏa ra hào quang sáng chói của cậu , hai gò má nhất thời có chút ửng đỏ. Phải biết rằng nhan sắc của cậu là lai nhiều dòng máu mà ra , trên thực tế bố cậu là con lai , mang trong mình 2 dòng máu trong đó 1 nửa là dòng úc . Đến khi cậu được sinh ra thì dòng máu ấy nổi trội hơn hẳn , điều đó khiến cậu sở hữu đôi mắt màu xanh dương rất tây cùng làn da trắng đặc trưng , gương mặt baby pha chút lãng tử kết hợp với mái tóc đen thuần Châu Á thì không khó để cậu lôi kéo sự chú ý của tất cả mọi người đang có mặt ở đây . Cô cười cười đáp lại Thụy Dương

" Haizz cũng tại chị . Đột nhiên lại đòi Thẩm Trác gọi em đến , làm khó em rồi ! "

Thụy Dương lắc lắc đầu , cười tươi

" Đâu có , em là tự nguyện nha ! Gặp mặt một mỹ nhân thì có gì mà khó chứ ? "

Lỵ Lỵ nói chuyện với Thụy Dương thật sự là rất ăn ý , mỗi lần nói chuyện được một lúc thì cả hai lại nhìn nhau cười tươi .Thẩm Trác đứng từ xa thấy hai người này cười nói rôm rả thì cái cảm giác khó chịu từ chiều lại bắt đầu nhen nhóm lên . Hắn ta lập tức quăng lại cho Nguyên Phong một câu cảnh cáo rồi bước nhanh về phía hai người . Thẩm Trác điều chỉnh tâm trạng , chen vào giữa ngăn cách hai người , hắn quay sang nhìn Lỵ Lỵ mỉm cười giả tạo

" hai người đang nói chuyện gì vậy ? "

Lỵ Lỵ ngây thơ quay lại cười nhìn Thẩm Trác

" Không có gì , chỉ là phanh phui tật xấu của anh thôi . "

Thẩm Trác làm ra vẻ khó hiểu nhìn Lỵ Lỵ , ánh mắt hắn ta thay đổi hoàn toàn khi nhìn đến Thụy Dương . Đó là loại ánh mắt cay độc chứa đầy tín hiệu cảnh cáo , khác hẳn với ánh mắt hắn nhìn Lỵ Lỵ . Cậu cũng bình tĩnh nhìn lại hắn , dù sao thì cậu đâu có làm sai điều gì ? Mặc cho trên mặt cậu vẫn là tràn ngập ý cười thì ánh mắt lại chính là thứ phản bội cậu , âm hàn đến lạnh cóng cả người . Hai con người đối chọi ánh mắt với nhau khiến không khí xung quanh liên tục giảm nhiệt độ , mọi nhân vật lớn ở xung quanh vừa nãy muốn đến cạnh mời rượu bây giờ đều tránh xa , cô vẫn là không nhận ra loại ánh mắt này có ý nghĩ như thế nào . Lỵ Lỵ đột nhiên nhớ ra một điều gì đó , quay sang Thụy Dương vui vẻ nói

" À , Tiểu Dương em còn nhớ chiều nay chị có nói có mấy đứa em muốn giới thiệu cho em không ? Hiện tại có một đứa đang ở đây , nó về cùng chuyến với chị , em có muốn đi xem thử không ? "

Thụy Dương cũng chẳng tiện từ chối , cậu biết là mình không có hứng thú với nữ nhân nhưng nếu muốn diễn tốt vai diễn này thì cậu đành phải đi thôi . Thụy Dương giấu tiếng thở dài vào trong tâm , cậu nhanh nhẹn gật đầu , lại tặng thêm cho Lỵ Lỵ một nụ cười

" Được chứ , cô gái được chị dâu giới thiệu khẳng định rất tốt a ! "



Lỵ Lỵ cầm lấy tay cậu kéo đi , cậu chỉ kịp liếc qua gương mặt của Thẩm Trác một chút . Mặt hắn ta trông khá khó chịu , gần như là muốn băm cậu ra . Thụy Dương cười khổ lại thầm nghĩ ' Tôi chỉ đụng một chút thôi mà đã ghen rồi sao ? Hóa ra đây chính là cách anh yêu thương người mình thích , bao bọc và yêu chiều . ' rồi cậu để mặc cho Lỵ Lỵ kéo mình đi .

Thụy Dương bị kéo tới gần giữa sảnh thì dừng lại , Lỵ Lỵ chỉ cho Thụy Dương nơi mà cô em kết nghĩa kia đứng . Thuận theo hướng tay cô chỉ , Thụy Dương nhìn thấy một cô gái đang ăn uống hăng say bất chấp mọi ánh nhìn đầy đánh giá đang rơi vãi đầy trên người cô . Hình ảnh này làm Thụy Dương có chút hoài niệm về người em gái trước kia cậu từng mơ ước có được . Cậu trước kia luôn mong muốn có một đứa em gái thật dễ thương giống như cô gái kia , phúng phính một chút thì lại càng tốt . Nhưng mà chuyện đó giờ cũng chỉ còn là quá khứ mà thôi . Thụy Dương từ từ bước đến cạnh cô gái ấy , nhẹ nhàng cười

" Không biết quý cô đây có vui lòng cho tôi biết tên không ? "

Khi nghe thấy giọng cậu , cô ấy lập tức ngẩng lên . Ngay khi chạm mắt với cậu , khuôn mặt vẫn còn vương chút bánh kem trên má nhanh chóng ửng đỏ

" L-oui ? Thật sự là anh sao ? "

Cô gái ấy lắp bắp hỏi , Thụy Dương cười đến rạng rỡ , cậu lấy một tờ giấy ăn trên bàn nhẹ nhàng lau đi chỗ kem bám trên miệng cô ấy . Khuôn mặt khẽ nghiêng sang càng để lộ ra nụ cười thiên sứ khiến tất cả mọi người bao gồm cả các tổng tài có mặt ở đó phải nhìn vào cậu ấy , tầm mắt không thể rời đi được . Thụy Dương lau xong còn khẽ cười một cái lại dặn dò cô ấy

" Là một nữ nhân , phải chú ý vào vẻ bề ngoài một chút như vậy mới dễ lấy chồng . Em hiểu chứ ?Giờ đã có thế cho anh biết tên em chưa ? "

Cô nàng trả lời cậu bằng khuôn mặt đỏ lựng

" Vâng , em sẽ làm theo lời anh . Em tên là Chu Linh ạ ! "

Thụy Dương cười trong bụng , đây chính là tuyệt chiêu cậu hay sử dụng với các fan của mình , hiệu quả và sức sát thương lên tới 100 % . Bỗng Nhiên ban nhạc bên cạnh không chờ hiệu lệnh nổi lên một loạt nhịp điệu , là loại dùng để khiêu vũ tại hoàng cung Anh Quốc Cổ . Thụy Dương thuận theo điệu nhạc , lịch thiệp cúi người xuống , đưa một tay lên mời Chu Linh Khiêu vũ cùng với mình , cô ấy ngay lập tức đồng ý đặt bàn tay nhỏ nhắn vào đôi tay ấm áp của cậu . Trong chốc lát hai người họ đã chiếm trọn hoàn toàn sân khấu và ánh nhìn . Đứng ở xung quanh , các vị tiểu thư còn lại đều ngầm ghen tị với Chu Linh kia , nhất là kiến chúa Lâm Tuệ Nhi đã tức đến sùi bọt mép . Lỵ Lỵ đứng bên cạnh Thẩm Trác mà ánh mắt không thể nào rời khỏi vầng hào quang hiện hữu trên người Thụy Dương , cô nhỏ giọng nói với Thẩm Trác

" Người em họ này của anh cũng thật lợi hại , chỉ cần cười một cái thì tất cả mọi sự chú ý liền đổ hết lên người cậu ta . "

Lỵ Lỵ không hề để ý , đằng sau mình , khuôn mặt của Thẩm Trác đã khó coi đến cực điểm . Ánh mặt hắn ta nhìn Thụy Dương như muốn bóp chết người vậy và có lẽ hắn ta thật sự đang có ý nghĩ ấy trong đầu , chính bản thân Thẩm Trác cũng không biết tại sao mình lại có cái suy nghĩ ấy . Chẳng qua hắn cũng chẳng thèm để ý đến loại cảm giác mơ hồ này .Sau khi giai điệu ngừng lại , Thụy Dương chào tạm biệt Chu Linh , cậu bước qua đám người đang nhìn mình đến cạnh Lỵ Lỵ , cô ấy cười nhìn cậu hỏi nhỏ

" Em thấy thế nào ? Có được không ? "



Thụy Dương cười đáp lại cô

" Rất đáng yêu .... "

Ánh mắt Thẩm Trác lập tức ghim vào trên người cậu , lườm cậu giống như đang cố ý muốn giết người . Thụy Dương cũng chẳng rảnh để quan tâm cặp mắt chó kia của hắn , cậu tiếp tục với câu trả lời của mình

" Nhưng mà em nghĩ là làm em gái thì được chứ chuyện kia chắc không thể đâu . "

Thụy Dương nhìn ngang qua Thẩm Trác , cậu bỗng thấy bóng dáng của Nguyên Phong đứng đằng xa đang dơ ngón like cho cậu , Thụy Dương lắc lắc đầu cười đáp lại Nguyên Phong . Thẩm Trác quay đầu qua , lại thấy hai người này thế mà đang xuyên qua mình trao đổi ánh mắt , mặt hắn càng đen sậm lại . Hắn ta bất chấp mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía cậu bắt lấy tay của Thụy Dương , kéo cậu đi thẳng . Thụy Dương bị kéo đi một cách bất ngờ , cậu theo phản xạ lập tức ghì cả người mình lại . Thẩm Trác cảm thấy cậu không hợp tác , hắn liền quay đầu lại , ánh mắt hung ác đến mức khiến Thụy Dương cảm thấy sợ hãi . Cậu đành phải bỏ mặc cho Thẩm Trác kéo mình đi trước sự chứng kiến của mọi người . Thụy Dương cười gượng nói lời xin lỗi với họ

" Xin lỗi mọi người . Hình như Thẩm Tổng có chút say rồi , tôi lái xe đưa ngài ấy về trước . "

Kết quả Thẩm Trác thật sự lôi kéo cậu tới bãi đỗ xe nằm phía sau tòa cao ốc của Thẩm Thị . Hắn hung hăng kéo cậu ra xe của mình , nhanh chóng mở cửa xe đẩy cậu vào bên trong . Thụy Dương chống đỡ nửa người dậy , nổi giận chửi hắn

" Thẩm Trác ! Con mẹ nó anh phát điên cái gì ? Để cho cô vợ chưa cưới kia của anh nghi ngờ thì tôi cũng không thể giúp được anh đâu !"

Thẩm Trác không nói một lời ngay lập tức áp môi của hắn vào cánh môi mềm mại của cậu , hắn đang cố gắng cạy mở miệng cậu . Thụy Dương cũng chẳng chịu thua cậu cứng đầu cứng cổ ngậm chặt miệng lại . Thẩm Trác bị chọc tức đến phát điên , hắn liền rời ra dùng tay bóp chặt miệng cậu , ép cậu phải mở miệng . Hắn nhân cơ hội nhanh nhẹn luồn đầu lưỡi vào bên trong khoang miệng cậu điên cuồng càn quét một hồi thì ý thức của Thụy Dương bắt đầu tan rã , cậu mệt mỏi để mặc cho hắn tùy ý với cậu . Thẩm Trác nhận thấy cậu không còn phản kháng nữa , hắn thỏa mãn cười nhẹ trong lòng . Càn quấy một hồi , Thẩm Trác mới chịu rời đi khỏi đôi môi mềm mại ấy . Hắn ta ghé sát đầu vào vai cậu , hởi thở nóng hầm hập ngay lập tức phả vào bên tai của Thụy Dương khai thông toàn bộ các giác quan khiến cậu phải nghiêng người qua né tránh , hắn nói nhỏ vào tai cậu

" Thụy Dương , em nên nhớ , hiện tại em vẫn là tình nhân của tôi . Đừng để tôi nhìn thấy em ở cùng bất kì một tên nam nhân nào khác nếu không... hậu quả em tự nhớ lấy . "

Thẩm Trác bình tĩnh chờ đợi câu trả lời của cậu . Một lúc lâu sau , giọng Thụy Dương mới đều đều vang lên kèm tiếng thở dài quen thuộc

" ....Tôi biết rồi . "

'''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''

Xong chap 11 r nha . Tôi quyết định là đầu tháng 1 chap , cuối tháng 1 chap cho đỡ bị deathline dí lúc hem có ý tưởng các bác ợ :333

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau