Chương 9: Ân cứu mạng
ði trýớc ði Lạc Hoành lên xe ngồi yên vị trên ghế lái, chờ Lý Phong Niên ngồi trên ghế phụ, thế nhýng Lý Phong Niên vần còn bên ngoài không biết làm gì cho phải.
Lạc hoành ðem cửa ở ghế phụ mở ra, không nghĩ ðến Lý Phong Niên vậy mà lại không biết mở cửa xe. Lý Phong Niên vẫn là sững sờ ðứng ở cửa, trên trán từng viên mồ hôi lớn không ngừng tãm tít chảy xuống.
lo lắng cái gì? Lạc Hoành không kiên nhẫn hỏi.
trên ngýời tôi bẩn... Lý Phong Niên nín nửa ngày mới kiềm nén nói ra một câu nhý vậy.
gọi ngýõi ði vào thì ngýõi ði vào, bớt dài dòng! Lạc Hoành không nhịn ðýợc nói, kiên trì của hắn luôn có giới hạn. Ðối với ngýời ngoài nhý Lý Phong Niên tuy có chụt lanh nhýng nhý vậy ðã là tốt lắm rồi, hắn có chút bực nên trở nên dữ hõn. Lý Phong Niên có chút bị dọa sợ rồi. Vẫn là ngồi vào trong xe, trên xe ðiều hòa ðýợc mở ra, nhiệt ðộ một hồi ðều giảm xuống. Lý Phong Niên một thân mồ hôi và bụi bặm, hõn nữa vô cùng mệt mỏi. Dựa vào xe một lát liền ngủ.
Lạc Hoành chạy xe ðến bãi ðậu xe gần nhất trong chỗ trọ rồi dừng xe. Hắn chãm chú nhìn Lý Phong Niên khi ngủ say. Ðại thúc này ngủ ðều ðem cả long mày nhíu lại, ðến cùng là nợ ngýời ta bao nhiêu tiền a. Một mặt bùn tro bụi, trên ngýời lại bẩn, một cổ mùi mồ hôi xuất hiện, thật là buồn nôn.
Lạc Hoành ánh mắt lõ ðãng chuyển ðến trên môi Lý Phong Niên, ðôi môi dày phối hợp với ngủ quan hàm hậu vừa vặn thích hợp, làm cho ngýời ta có cảm giác trung hậu chính trực, thật giống quả mõ không biết gặm tới có cảm giác nhý thế nào.
Ánh mắt chuyển ðến lòng ngực rắn chắc màu nâu mật, thật sự khiến ngýời ta muốn sờ sờ, xoa bóp ðặc biệt là núm màu nâu kia không biết cảm giác sẽ nhý thế nào. Mà Lạc Hoành nghĩ sao là làm nhý vậy, hắn výõng tay mình ra ði ðến lòng ngực kia sờ soạng, xóa nắn cái núm màu nâu kia. Quả nhiên cảm xúc vô cùng tốt, cùng với những ngýời hắn chạm qua trýớc ðây ðều mềm nhũn so với mấy MB của hắn hoàn toàn khác nhau.
Ðại thúc Lý Phong Niên, ðang ngủ khẽ hừ một tiếng. Lạc Hoành thu hồi tay của mình, khinh thýờng bĩu môi.
Lý Phong Niên từ từ tỉnh lại nhìn thấy trời ðã chuyển tối. Trong lòng hoảng hốt, vội vàng tìm bóng dáng Lạc Hoành, một bóng ðen kiên cýờng ngồi ở bên cạnh hắn.
Lạc tiên sinh? Lý Phong Niên thãm dò hỏi
ừm thanh âm trầm thấp vang lên. tỉnh rồi thì ði theo tôi.
Lý Phong Niên theo Lạc Hoành xuống xe, ði tới nhà của Lạc Hoành. Lý Phong Niên chép miệng, trợ mắt ngoắc mồm nhìn nhà trọ trang trí so với lần trýớc càng thêm xa hoa.
Lạc Hoành một bộ dáng vẻ ngoài mặt không thèm ðể ý, nhýng thực tế ðêm nhất củ nhất ðộng của Lý Phong Niên thu hết vào mắt. Thật là không có va chạm với xã hội ðồ nhà quê.
Lạc Hoành cầm một chút ðồ uống, ðể Lý Phong Niên ngồi trên ghê so pha ở phòng khách.
ngýõi trýớc tiên ði tắm lạc Hoành tùy tiện tìm một bộ quần áo cho Lý Phong Niên, sau ðó sẽ nói chuyện. ồ, ðýợc thôi Lý Phong Niên một bộ dáng hàm hậu trả lời. Nhìn dáng vẻ này Lạc Hoành ðáy lòng ngứa ngáy. Rất muốn nhìn dáng vẻ ðại thúc ngốc ở dýới thân hắn gào khóc xin tha, nhất ðịnh có một phen tý vị ðặc biệt.
Lạc Hoành híp mắt, cảm giác hạ thân chính mình bắt ðầu rụt rịch, hắn nguyền rủa một tiếng trầm thấp shit
Lý Phong Niên tắm rửa sạch sẽ ði ra, bởi không biết mặc áo tắm nên dây lýng áo tắm mặc một cách lỏng lỏng lẻo lẻo.
Lạc Hoành ánh mắt tối sầm lại.
Lạc tiên sinh cậu có chuyện gì, tối nhất ðịnh toàn lực giúp ðỡ cậu Lý Phong Niên ở trong lòng dán lên danh ngýời tốt cho Lạc Hoành. Cái nhãn mác ân nhân, chờ ðợi sự sai khiến của Lạc Hoành
bạn của tôi ðang làm một thí nghiệm, cần ngýời hổ trợ Lạc Hoành nhấp một hớp rýợu vang ðỏ, con mắt ðã không biết ðảo qua toàn thân Lý Phong Niên không biết bao nhiêu lần.
lạc tiên sinh muốn tôi giúp ðỡ bạn của cậu? Nhýng ta cái gì cũng không biết. Lý phong Niên ảo não, hắn học chỉ tới trung học liền nghỉ, chỉ tới nhận biết ðýợc mặt chữ, sao có thể giúp ðỡ ðýợc cái thí nghiệm gì.
bọn họ cần thân thể ðể cấy ghép một bộ phận, xem bọn họ thí nghiệm có thành công hay không Lạc Hoành tiếp tục nói.
là muốn là bộ phận nào? Lý Phong Niên do dự hỏi. Ngýợc lại chính hắn cũng ði bán bộ phận.
không phải muốn ngýõi, mà là muốn ở trong thân của thể ngýõi cấy ghép thêm một bộ phận. Lạc Hoành giải thích. Là cái gì bộ phận lý Phong Niên hỏi. ngýợc lại ðối với hắn cũng không tin là gì.
tử cung nhân tạo, hõn nữa tôi cũng cần sự hỗ trợ của thúc, thúc cấy ghép thành công, tôi cần thúc vì tôi sinh một ðứa bé. Lạc Hoành tiếp tục nói sau ðó bất luận cái thí nghiệm này có thành công hay không tôi ðều sẽ cho thúc một số tiền lớn.
Lý Phong Niên không nói nên lời, lần ðó bị nam nhân yy trong bóng tối còn chýa tan bóng ma tâm lý, lần này vì nam nhân sinh con không phải nghịch thiên sao. Thế nhýng Lạc Hoành ðối với hắn có ân, hắn cũng không biết làm sao từ chối cho thỏa ðáng.
Lạc hoành ðem cửa ở ghế phụ mở ra, không nghĩ ðến Lý Phong Niên vậy mà lại không biết mở cửa xe. Lý Phong Niên vẫn là sững sờ ðứng ở cửa, trên trán từng viên mồ hôi lớn không ngừng tãm tít chảy xuống.
lo lắng cái gì? Lạc Hoành không kiên nhẫn hỏi.
trên ngýời tôi bẩn... Lý Phong Niên nín nửa ngày mới kiềm nén nói ra một câu nhý vậy.
gọi ngýõi ði vào thì ngýõi ði vào, bớt dài dòng! Lạc Hoành không nhịn ðýợc nói, kiên trì của hắn luôn có giới hạn. Ðối với ngýời ngoài nhý Lý Phong Niên tuy có chụt lanh nhýng nhý vậy ðã là tốt lắm rồi, hắn có chút bực nên trở nên dữ hõn. Lý Phong Niên có chút bị dọa sợ rồi. Vẫn là ngồi vào trong xe, trên xe ðiều hòa ðýợc mở ra, nhiệt ðộ một hồi ðều giảm xuống. Lý Phong Niên một thân mồ hôi và bụi bặm, hõn nữa vô cùng mệt mỏi. Dựa vào xe một lát liền ngủ.
Lạc Hoành chạy xe ðến bãi ðậu xe gần nhất trong chỗ trọ rồi dừng xe. Hắn chãm chú nhìn Lý Phong Niên khi ngủ say. Ðại thúc này ngủ ðều ðem cả long mày nhíu lại, ðến cùng là nợ ngýời ta bao nhiêu tiền a. Một mặt bùn tro bụi, trên ngýời lại bẩn, một cổ mùi mồ hôi xuất hiện, thật là buồn nôn.
Lạc Hoành ánh mắt lõ ðãng chuyển ðến trên môi Lý Phong Niên, ðôi môi dày phối hợp với ngủ quan hàm hậu vừa vặn thích hợp, làm cho ngýời ta có cảm giác trung hậu chính trực, thật giống quả mõ không biết gặm tới có cảm giác nhý thế nào.
Ánh mắt chuyển ðến lòng ngực rắn chắc màu nâu mật, thật sự khiến ngýời ta muốn sờ sờ, xoa bóp ðặc biệt là núm màu nâu kia không biết cảm giác sẽ nhý thế nào. Mà Lạc Hoành nghĩ sao là làm nhý vậy, hắn výõng tay mình ra ði ðến lòng ngực kia sờ soạng, xóa nắn cái núm màu nâu kia. Quả nhiên cảm xúc vô cùng tốt, cùng với những ngýời hắn chạm qua trýớc ðây ðều mềm nhũn so với mấy MB của hắn hoàn toàn khác nhau.
Ðại thúc Lý Phong Niên, ðang ngủ khẽ hừ một tiếng. Lạc Hoành thu hồi tay của mình, khinh thýờng bĩu môi.
Lý Phong Niên từ từ tỉnh lại nhìn thấy trời ðã chuyển tối. Trong lòng hoảng hốt, vội vàng tìm bóng dáng Lạc Hoành, một bóng ðen kiên cýờng ngồi ở bên cạnh hắn.
Lạc tiên sinh? Lý Phong Niên thãm dò hỏi
ừm thanh âm trầm thấp vang lên. tỉnh rồi thì ði theo tôi.
Lý Phong Niên theo Lạc Hoành xuống xe, ði tới nhà của Lạc Hoành. Lý Phong Niên chép miệng, trợ mắt ngoắc mồm nhìn nhà trọ trang trí so với lần trýớc càng thêm xa hoa.
Lạc Hoành một bộ dáng vẻ ngoài mặt không thèm ðể ý, nhýng thực tế ðêm nhất củ nhất ðộng của Lý Phong Niên thu hết vào mắt. Thật là không có va chạm với xã hội ðồ nhà quê.
Lạc Hoành cầm một chút ðồ uống, ðể Lý Phong Niên ngồi trên ghê so pha ở phòng khách.
ngýõi trýớc tiên ði tắm lạc Hoành tùy tiện tìm một bộ quần áo cho Lý Phong Niên, sau ðó sẽ nói chuyện. ồ, ðýợc thôi Lý Phong Niên một bộ dáng hàm hậu trả lời. Nhìn dáng vẻ này Lạc Hoành ðáy lòng ngứa ngáy. Rất muốn nhìn dáng vẻ ðại thúc ngốc ở dýới thân hắn gào khóc xin tha, nhất ðịnh có một phen tý vị ðặc biệt.
Lạc Hoành híp mắt, cảm giác hạ thân chính mình bắt ðầu rụt rịch, hắn nguyền rủa một tiếng trầm thấp shit
Lý Phong Niên tắm rửa sạch sẽ ði ra, bởi không biết mặc áo tắm nên dây lýng áo tắm mặc một cách lỏng lỏng lẻo lẻo.
Lạc Hoành ánh mắt tối sầm lại.
Lạc tiên sinh cậu có chuyện gì, tối nhất ðịnh toàn lực giúp ðỡ cậu Lý Phong Niên ở trong lòng dán lên danh ngýời tốt cho Lạc Hoành. Cái nhãn mác ân nhân, chờ ðợi sự sai khiến của Lạc Hoành
bạn của tôi ðang làm một thí nghiệm, cần ngýời hổ trợ Lạc Hoành nhấp một hớp rýợu vang ðỏ, con mắt ðã không biết ðảo qua toàn thân Lý Phong Niên không biết bao nhiêu lần.
lạc tiên sinh muốn tôi giúp ðỡ bạn của cậu? Nhýng ta cái gì cũng không biết. Lý phong Niên ảo não, hắn học chỉ tới trung học liền nghỉ, chỉ tới nhận biết ðýợc mặt chữ, sao có thể giúp ðỡ ðýợc cái thí nghiệm gì.
bọn họ cần thân thể ðể cấy ghép một bộ phận, xem bọn họ thí nghiệm có thành công hay không Lạc Hoành tiếp tục nói.
là muốn là bộ phận nào? Lý Phong Niên do dự hỏi. Ngýợc lại chính hắn cũng ði bán bộ phận.
không phải muốn ngýõi, mà là muốn ở trong thân của thể ngýõi cấy ghép thêm một bộ phận. Lạc Hoành giải thích. Là cái gì bộ phận lý Phong Niên hỏi. ngýợc lại ðối với hắn cũng không tin là gì.
tử cung nhân tạo, hõn nữa tôi cũng cần sự hỗ trợ của thúc, thúc cấy ghép thành công, tôi cần thúc vì tôi sinh một ðứa bé. Lạc Hoành tiếp tục nói sau ðó bất luận cái thí nghiệm này có thành công hay không tôi ðều sẽ cho thúc một số tiền lớn.
Lý Phong Niên không nói nên lời, lần ðó bị nam nhân yy trong bóng tối còn chýa tan bóng ma tâm lý, lần này vì nam nhân sinh con không phải nghịch thiên sao. Thế nhýng Lạc Hoành ðối với hắn có ân, hắn cũng không biết làm sao từ chối cho thỏa ðáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất