Chương 4: Bí mật của thư viện
Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)
—– Trước cơn bão, luôn luôn tĩnh lặng như thế.
” Cha, người vẫn chưa đi qua thư viện sao? ” Túy Thần hiển nhiên tâm trạng rất tốt mà hỏi han Lãnh. ( Bởi vì Diệu Diệu không có ở đây)
” Ân, hình như là vậy. ” Bởi vì ngươi đều là ở nơi đó xử lí sự tình ——
— Túy Nguyệt mấy ngày trước hình như có kêu ta đi đến thư viện một chút — nói là trên vĩ giới có cơ quan —
” Hay là Túy Thần ngươi đưa ta đi xem thử là được rồi! ” Có cơ quan da ~ cơ quan của cổ đại ~
—— Ta là phân cát tuyến ——
” Nơi này chính là thư viện. ” Túy Thần mỉn cười dắt Lãnh đi.
Rất nhiều sách ya ~~ thật là quá lợi hại ~~
” — Nơi này sao lại có sử kí, hán thư, luận ngữ — ” Nơi này không phải giá không sao?
” Ha ha ~ Cha à, người mất kí ức quả thật mất rất triệt để, sử kí là Hán triều Tư Mã Thiên viết ra, tác giả của hán thư thì đông đến không phải nói, luận ngữ chính là lời Khổng Lão Phu Tử từng nói qua ni! Như vậy người đã hiểu rõ chưa? ”
Những lời ngươi nói đều là thừa thãi ya! Ta chỉ là cảm thấy — giá không triều đại sao lại xuất hiện mấy thứ này?!
” Ai?! ” Túy Thần phất tay áo một cái, người ngoài cửa liền bị kéo vào.
” Hoàng, hoàng thượng — có tin từ Trầm Tướng Quân — ” tiểu thái giám đáng thuơng bị Thúy Thần dọa cực kì sợ hãi —
” Trầm Tướng Quân? Là kẻ trấn thủ ở Thần Quan của nước ta? ” Túy Thần tựa hồ có chút kinh ngạc — nói tới Thần Quan, đó không phải biên giới của Hòa Tử Thần Quốc sao —?
” Cha — hài tử có việc phải phải làm rồi, lần sau mới cùng người vậy, có được không? ” Túy Thần dùng giọng điệu ai cầu hỏi ta.
” Ơ — ” Vậy mau đi đi! Túy Nguyệt nói qua cơ quan chỉ có mỗi mình ta hiểu được ni!
” Ân — ” Thật quá khả ố ~! Cái tên tính trầm nhà ngươi hãy nhớ lấy cho ta!
Đợi sau khi Túy Thần y y bất xả* rời khỏi, Lãnh chiếu theo lời Túy Nguyệt nói hôm qua bắt đầu tìm kiếm.
” Túy Nguyệt nói là ô thứ ba của cái tủ gỗ thứ bảy mươi — ” Lãnh rất vất vả mới tìm được, bắt đầu bắt chước theo vĩ giới ở trên tay mình.
” Ở đó được rồi ni — A! ” Không phát hiện dưới chân có quyển sách, Lãnh không cẩn thận ngã nhào xuống, vĩ giới trong tay cũng văng ra ngoài.
—— Hỏng rồi ——
Trong lòng Lãnh thập phần ưu tâm, ai mà biết được vĩ giới đó đang cùng cái động ở ô thứ ba bất thiên bất ỷ* vẫn hợp rồi. ( Như vậy càng tốt chứ sao —)
Đồng thời trong lúc Lãnh đang tự trách mình, một đạo địa môn xuất hiện kế bên Lãnh.
…
…
…
…
…
…
Chú giải:
Y y bất xả: lưu luyến không nỡ rời đi.
Bất thiên bất ỷ: Chỉ vị trí chuẩn xác, không sai lệch.
—– Trước cơn bão, luôn luôn tĩnh lặng như thế.
” Cha, người vẫn chưa đi qua thư viện sao? ” Túy Thần hiển nhiên tâm trạng rất tốt mà hỏi han Lãnh. ( Bởi vì Diệu Diệu không có ở đây)
” Ân, hình như là vậy. ” Bởi vì ngươi đều là ở nơi đó xử lí sự tình ——
— Túy Nguyệt mấy ngày trước hình như có kêu ta đi đến thư viện một chút — nói là trên vĩ giới có cơ quan —
” Hay là Túy Thần ngươi đưa ta đi xem thử là được rồi! ” Có cơ quan da ~ cơ quan của cổ đại ~
—— Ta là phân cát tuyến ——
” Nơi này chính là thư viện. ” Túy Thần mỉn cười dắt Lãnh đi.
Rất nhiều sách ya ~~ thật là quá lợi hại ~~
” — Nơi này sao lại có sử kí, hán thư, luận ngữ — ” Nơi này không phải giá không sao?
” Ha ha ~ Cha à, người mất kí ức quả thật mất rất triệt để, sử kí là Hán triều Tư Mã Thiên viết ra, tác giả của hán thư thì đông đến không phải nói, luận ngữ chính là lời Khổng Lão Phu Tử từng nói qua ni! Như vậy người đã hiểu rõ chưa? ”
Những lời ngươi nói đều là thừa thãi ya! Ta chỉ là cảm thấy — giá không triều đại sao lại xuất hiện mấy thứ này?!
” Ai?! ” Túy Thần phất tay áo một cái, người ngoài cửa liền bị kéo vào.
” Hoàng, hoàng thượng — có tin từ Trầm Tướng Quân — ” tiểu thái giám đáng thuơng bị Thúy Thần dọa cực kì sợ hãi —
” Trầm Tướng Quân? Là kẻ trấn thủ ở Thần Quan của nước ta? ” Túy Thần tựa hồ có chút kinh ngạc — nói tới Thần Quan, đó không phải biên giới của Hòa Tử Thần Quốc sao —?
” Cha — hài tử có việc phải phải làm rồi, lần sau mới cùng người vậy, có được không? ” Túy Thần dùng giọng điệu ai cầu hỏi ta.
” Ơ — ” Vậy mau đi đi! Túy Nguyệt nói qua cơ quan chỉ có mỗi mình ta hiểu được ni!
” Ân — ” Thật quá khả ố ~! Cái tên tính trầm nhà ngươi hãy nhớ lấy cho ta!
Đợi sau khi Túy Thần y y bất xả* rời khỏi, Lãnh chiếu theo lời Túy Nguyệt nói hôm qua bắt đầu tìm kiếm.
” Túy Nguyệt nói là ô thứ ba của cái tủ gỗ thứ bảy mươi — ” Lãnh rất vất vả mới tìm được, bắt đầu bắt chước theo vĩ giới ở trên tay mình.
” Ở đó được rồi ni — A! ” Không phát hiện dưới chân có quyển sách, Lãnh không cẩn thận ngã nhào xuống, vĩ giới trong tay cũng văng ra ngoài.
—— Hỏng rồi ——
Trong lòng Lãnh thập phần ưu tâm, ai mà biết được vĩ giới đó đang cùng cái động ở ô thứ ba bất thiên bất ỷ* vẫn hợp rồi. ( Như vậy càng tốt chứ sao —)
Đồng thời trong lúc Lãnh đang tự trách mình, một đạo địa môn xuất hiện kế bên Lãnh.
…
…
…
…
…
…
Chú giải:
Y y bất xả: lưu luyến không nỡ rời đi.
Bất thiên bất ỷ: Chỉ vị trí chuẩn xác, không sai lệch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất