Chương 42: Tô tỉnh 1
Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)
” Ngươi nói — người hôn mê nằm trong lòng ngươi — là linh hồn của cha ta — là thân thể của Lãnh? ” Túy Thần có chút kinh ngạc.
Tại sao Thiên Niên lại đưa họ đến đây?
” Trước khi Túy Nguyệt hôn mê đã từng trò chuyện cùng Thiên Niên, Thiên Niên nói cho hắn biết nhất định phải ở cùng một thời không cùng một địa điểm với hậu thế của mình, hình như sẽ trải qua chuyện gì đó, sau đó bọn họ sẽ có thể giải được hoán thế chi mộng. ” Chỉ Kỳ tóm tắt câu chuyện nói cho Túy Thần nghe.
” — Lãnh ở căn phòng phía trong — tẩm cung của ta. ” Nhìn thấy Duẫn Chỉ Kỳ, trong lòng Túy Thần có chút phức tạp.
Người này tuy rằng tướng mạo cực kì giống mình — nhưng hình như ưu tú hơn mình rất nhiều —
” Đây chính là tướng mạo của Túy Nguyệt — chả trách hắn không thích tướng mạo của Lãnh cho lắm, ha ha. ”
Tướng mạo của Lãnh tuy trong mắt rất nhiều người có thể coi là cực phẩm, nhưng mỹ mạo tựa như tiên nhân này của Túy Nguyệt thì —
” Nhanh lên đi — đặt cha ta bên cạnh Lãnh. ” Túy Thần thôi thúc hắn.
” Ân — ”
Túy Nguyệt, mau tỉnh lại đi — ta rất lo lắng cho ngươi —
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
” Ngô ~ ~ ” Túy Nguyệt khẽ kêu lên một tiếng.
” Túy Nguyệt ngươi tỉnh rồi! ” Chỉ Kỳ canh giữ ở bên đã một ngày, vốn dĩ vừa mới thiếp đi lại bởi vì tiếng kêu của Túy Nguyệt mà tỉnh lại.
” — Ân, tỉnh rồi — Lãnh còn chưa tỉnh sao? ” Lạ thật — đáng lẽ chúng ta phải tỉnh cùng lúc chứ —
Túy Nguyệt không biết rằng, bởi vì người sử dụng Thiên Niên là Lãnh, cho nên Lãnh sẽ tỉnh lại muộn hơn.
” — Cha — ” Túy Thần gọi Túy Nguyệt.
” Ha ha, Túy Thần — lâu rồi không gặp. ” Túy Nguyệt cười nhạt.
” Lãnh y — còn chưa tỉnh sao — tại sao lại — ” Túy Thần nhìn Lãnh đang nằm bên cạnh mà lòng nghi hoặc.
” — Ta cũng không rõ, có lẽ một lát sẽ tỉnh thôi — ”
Bây giờ cho dù có đối mặt với Túy Thần cũng không còn cảm giác như lúc xưa nữa rồi, xem ra người bây giờ ta yêu đích thật là Chỉ Kỳ —
” Lãnh — mau tỉnh lại đi — ” Túy Thần nắm chặt tay Lãnh.
” Chỉ Kỳ — chúng ta đi ra ngoài đi. ” Xem ra Túy Thần đối với Lãnh cũng là tình sâu ý nặng rồi —
” Ngươi nói — người hôn mê nằm trong lòng ngươi — là linh hồn của cha ta — là thân thể của Lãnh? ” Túy Thần có chút kinh ngạc.
Tại sao Thiên Niên lại đưa họ đến đây?
” Trước khi Túy Nguyệt hôn mê đã từng trò chuyện cùng Thiên Niên, Thiên Niên nói cho hắn biết nhất định phải ở cùng một thời không cùng một địa điểm với hậu thế của mình, hình như sẽ trải qua chuyện gì đó, sau đó bọn họ sẽ có thể giải được hoán thế chi mộng. ” Chỉ Kỳ tóm tắt câu chuyện nói cho Túy Thần nghe.
” — Lãnh ở căn phòng phía trong — tẩm cung của ta. ” Nhìn thấy Duẫn Chỉ Kỳ, trong lòng Túy Thần có chút phức tạp.
Người này tuy rằng tướng mạo cực kì giống mình — nhưng hình như ưu tú hơn mình rất nhiều —
” Đây chính là tướng mạo của Túy Nguyệt — chả trách hắn không thích tướng mạo của Lãnh cho lắm, ha ha. ”
Tướng mạo của Lãnh tuy trong mắt rất nhiều người có thể coi là cực phẩm, nhưng mỹ mạo tựa như tiên nhân này của Túy Nguyệt thì —
” Nhanh lên đi — đặt cha ta bên cạnh Lãnh. ” Túy Thần thôi thúc hắn.
” Ân — ”
Túy Nguyệt, mau tỉnh lại đi — ta rất lo lắng cho ngươi —
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
” Ngô ~ ~ ” Túy Nguyệt khẽ kêu lên một tiếng.
” Túy Nguyệt ngươi tỉnh rồi! ” Chỉ Kỳ canh giữ ở bên đã một ngày, vốn dĩ vừa mới thiếp đi lại bởi vì tiếng kêu của Túy Nguyệt mà tỉnh lại.
” — Ân, tỉnh rồi — Lãnh còn chưa tỉnh sao? ” Lạ thật — đáng lẽ chúng ta phải tỉnh cùng lúc chứ —
Túy Nguyệt không biết rằng, bởi vì người sử dụng Thiên Niên là Lãnh, cho nên Lãnh sẽ tỉnh lại muộn hơn.
” — Cha — ” Túy Thần gọi Túy Nguyệt.
” Ha ha, Túy Thần — lâu rồi không gặp. ” Túy Nguyệt cười nhạt.
” Lãnh y — còn chưa tỉnh sao — tại sao lại — ” Túy Thần nhìn Lãnh đang nằm bên cạnh mà lòng nghi hoặc.
” — Ta cũng không rõ, có lẽ một lát sẽ tỉnh thôi — ”
Bây giờ cho dù có đối mặt với Túy Thần cũng không còn cảm giác như lúc xưa nữa rồi, xem ra người bây giờ ta yêu đích thật là Chỉ Kỳ —
” Lãnh — mau tỉnh lại đi — ” Túy Thần nắm chặt tay Lãnh.
” Chỉ Kỳ — chúng ta đi ra ngoài đi. ” Xem ra Túy Thần đối với Lãnh cũng là tình sâu ý nặng rồi —
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất