Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão

Chương 117: Thiên Sinh Nha

Trước Sau
Thần sắc Kouga có hơi ngưng trọng trong chốc lát: " Ta... "

Hắn không biết phải mở miệng thế nào, Mikazuki đã cười nhạt nhìn hắn: " Nói vậy Kouga-sama đã gặp Kagome-chan rồi đi? "

" H... Hả?" Lang yêu trong nháy mắt đỏ mặt: " Ngươi....sao ngươi biết? "

Inuyasha nhìn khuôn mặt của lang yêu đối diện, trong lòng yên lặng đánh bàn tính. 

Tên này, hình như....

Một bàn tay nhẹ nhàng đem tầm mắt của hắn kéo đi hướng khác:" Ngươi nhìn hắn nhiều quá. "

Mikazuki liếc mắt nhìn hai vị lại sắp sửa cào cấu nhau, sau ót giăng ra từng sợi hắc tuyến:

" Cái này cũng không có gì khó, nhưng nếu Kouga-sama đã có tâm như vậy, ta hẳn cũng nên bàn bạc một chút hợp tác thế nào đi?"

Sau lưng lang yêu không rõ nguyên nhân đổ mồ hôi lạnh. Hắn gượng gạo cười một tiếng, không dám cùng đại diện đối tác nhìn thẳng: " Đương nhiên là có thể. "

Sự việc kế tiếp đó, ha hả, Kouga cuối cùng cũng biết vì sao khi nhắc đến Mikazuki mặt Kagome lại tái mét như vậy, còn cả mấy khuôn mặt quỷ dị của đám người kia nữa. 

Đàm phán kết thúc, Mikazuki cười rạng rỡ bắt tay với Kouga:" Hợp tác vui vẻ. "

Lang tộc tộc trưởng vẻ mặt thảm thiết đi ra ngoài. Thứ gì càng xinh đẹp quả nhiên càng đáng sợ! Hắn vẫn là nhanh chút hồi tộc thì hơn. 

" Mikazuki-sama!"

Cửa điện được đẩy ra, Kagewaki vẻ mặt lo lắng tiến vào:" " Ta nghe nói có địch tập kích.... "

Tạm thời ba vị đại gia kia còn đang làm loạn ở trong, nên bên ngoài chỉ có Mikazuki cùng Kouga. Thấy được đối phương, Kagewaki trong nháy mắt ngưng bặt, ánh mắt miễn cưỡng dời đi: " Hình như ta đến hơi muộn.... "

Kouga chột dạ nghiêng đầu.

" Ta nói, " Mikazuki đảo mắt liên tục, cuối cùng dừng lại trên người Kouga:" Nếu là tìm đến hợp tác cùng chống lại Naraku, lúc nãy...."

" Ta thật không có cố ý a!" Lang yêu nhanh chóng lên tiếng thanh minh:" Là do hắn quá giống tên đó thôi."

Nội tâm gia trưởng đại nhân yên lặng vịn tường. Ngươi cũng dám nói quá giống, đó căn bản là một khuôn mặt chung a!

Nói gì thì nói, lời như vậy tức là khi nãy lang yêu này hẳn là đã lỡ làm gì đó Kagewaki, nhưng mà.... 

Thôi dẹp đi. 

Trước ánh mắt tươi cười đầy dao găm của Mikazuki, Kouga một đường chạy thẳng không quay đầu dù chỉ một lần.

Chờ đến khi lang yêu đã không thấy bóng dáng, Mikazuki mới dời mắt, nghi hoặc nhìn Kagewaki:

" Ta không nghĩ ngươi sẽ không thắc mắc về chuyện này, nhưng chuyện ở ngoài cung là thế nào? "

Thành chủ đại nhân lắc đầu:" Cũng không có gì nghiêm trọng, ta còn tưởng lại có địch nhân nào đó tới đập phá mới chạy đến. Nếu không còn gì ta trở về trước. Rin còn đang đợi ta. "

Sắc mặt ngươi chẳng có chút nào không nghiêm trọng cả.

Đối phương đã nói vậy, Mikazuki cũng không tiện nói thêm gì nữa. Hắn hé cánh cửa bên trong ra, gõ nhẹ ba tiếng:" Điện hạ. "

Tiếng náo loạn bên trong có hơi ngừng lại, sau đó càng to thêm. Sesshomaru u u hỏi một câu:" Có việc? "

Vừa nghe liền biết tâm trạng có lẽ không được tốt cho lắm. Gia trưởng đại nhân trên trán nổi lên gân xanh, một tay " nhẹ nhàng " bóp nát khung cửa:



" Ngài có thể đưa Thiên Sinh Nha cho ta sao?"

Lần này thì thanh âm lộn xộn bên trong ngưng hẳn. Cũng không biết là do nội dung câu nói của hắn hay là vì cái khung cửa vừa mới trở về với cát bụi đó, nhưng như vậy là đủ để Mikazuki nghe được câu trả lời của Sesshomaru:

" Ngươi cần nó làm gì? "

Cánh cửa được đẩy ra hoàn toàn, Sesshomaru xuất hiện cùng Thiên Sinh Nha trên tay:" Ta không nhớ nó có vấn đề gì đáng để ngươi quan tâm. "

Nó có vấn đề ta mới lạ đó! Mikazuki sờ sờ cằm, có chút buồn cười nhìn hài tử nhà mình:" Cũng không có gì quá đặc biệt, chỉ là, ta đang nghĩ có lẽ cũng nên rèn lại Thiên Sinh Nha rồi? "

" Cái....Rèn lại? " 

Sesshomaru còn tưởng mình đã nghe nhầm nữa kia.

Mikazuki híp mắt cười:" Đúng nha ~ "

- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----

Sau khi đị đến lò rèn quái dị nhất thời bấy giờ nửa ngày, Mikazuki đắc thắng trở về. Đương nhiên không có quên tặng Totosai vài cục u trên người. 

Nhớ đến dáng vẻ tìm chết của Totosai, Mikazuki vẻ mặt là cả một chậu cẩu huyết, đem Thiên Sinh Nha thu vào không gian liền xoay người trở về.

Dọc đường đi, hắn còn nhìn thấy không ít đê đẳng yêu quái tụ tập về một hướng bằng một cách kỳ dị nào đó. Nếu là Inuyasha có lẽ sẽ bớt chút thời gian chạy qua xem chuyện gì, nhưng người ở đây là Mikazuki. 

Gia trưởng đại nhân cứ như vậy bay thẳng về Tây quốc. Hắn mới không rảnh đi lo mấy chuyện không đâu. 

Trong khi đó, ở phía dưới.

Nhóm người Kagome khổ bức dọn dẹp hết đợt yêu quái này đến đợt yêu quái khác. 

Đôi khi sự tình cờ chỉ cách nhau một cái liếc mắt mà thôi. 

→_→ Ngươi kỳ thật là cố ý đi?

Cái này thì khó mà đoán được. 

Từ xa đã nhìn thấy hai bóng đỏ trắng đứng trong sân viện, hẳn là Inuyasha đang cố đẩy nhanh tiến độ phá đá Kim Cương, mặt mũi đều đỏ bừng lên vì thở dốc quá nhiều. Không quá rõ Sesshomaru nói gì, nhưng Inuyasha hẳn là đang nổi giận. Tiểu bán yêu thở phì phò vung Thiết Toái Nga, dưới trút giận giáng mạnh, tựa hồ yêu lực cũng được huy động cao nhất. 

Mikazuki vui mừng hạ xuống tường bao của cung điện:" Nhị vị điện hạ...."

Thiết Toái Nha cùng viên đá Kim Cương va chạm, ầm ầm nổ tung. 

Cả Đô thành rung lắc dữ dội. 

Tất cả cư dân trong Đô thành lúc này chỉ có hai suy nghĩ:

Đậu má lại đánh nhau nữa à?

Còn có thể hảo hảo sống nữa không đây? 

Hoàng cung là trung tâm của rung chấn, thiệt hại đương nhiên không nhỏ một chút nào. Hơn phân nửa tường bao quanh các cung điện nhỏ đổ sập, cả hoàng cung chìm trong biển " bụi ".

Phái đoàn của Hồ tộc toàn bộ đều bị dọa chạy khỏi cung điện, lại đâm đầu vào màn không khí ô nhiễm bên ngoài. 

" Khụ khụ! " Tomoe kinh hoàng ném hết hoa lá cỏ trong tay, lảo đảo chạy đến chỗ của Tsukimaru. Người kia tựa hồ cũng vừa chạy ra không lâu, ánh mắt đang nhìn về phía yêu lực dao động mãnh liệt. 



" Cái quỷ gì vậy? " Nữ nhân thở ra một ngụm khói xám, mất hết hình tượng la lên:" Sesshomaru điên rồi? "

Tsukimaru thể trạng vốn không thế nào hay ho, hiện tại khuôn mặt càng đặc sắc. Hắn liếc mắt ý bảo nàng ta câm miệng, lạnh nhạt nói: " Không phải hắn ta. "

Yêu khí này....có lẽ là của vị nhị điện hạ bán yêu kia đi. Ngược lại hắn còn chưa gặp mặt người kia ngoài đời thật này lần nào. 

" Chúng ta đi." Tsukimaru không để ý người khác than vãn, đi về phía cung điện của Sesshomaru.

Trong khi đó, ở nơi căn nguyên của vụ rung chấn.

Mikazuki diện vô biểu tình bước ra khỏi đống tường đổ sập. 

Có tiếng ho khan vang lên. Sesshomaru dùng yêu khí tán đi một đống bụi đất, buồn bực nhìn Inuyasha chống đao ho khan. Một kết giới tím biếc được dựng lên, chắn đi chắn rơi mọi bụi đất bên ngoài. 

Thiết Toái Nha lúc này sáng bóng lớp đá kim cương lấp lánh, tỏa ra yêu khí hùng hậu khác thường. Mikazuki thoáng nhìn qua nó, ngón tay búng nhẹ thân đao. " Keeng " một tiếng, Thiết Toái Nha lập tức có rung động như lời hồi đáp. 

" Cái này...." Inuyasha bị biến đổi của Thiết Toái Nha lâm giật mình, kinh ngạc gõ gõ. Mỗ gia trưởng không biết ni gì hơn, yên lặng đưa ra một cái khăn tay:".... Ngài thành công rồi đó. "

" A...???" Thiếu niên khó hiểu cầm lấy khăn tay nhìn hắn. Mikazuki hiểu ý chỉ chỉ sang Sesshomaru sắc mặt kỳ quái ở một bên, còn tốt bụng đưa Hoa Kính cho tiểu bán yêu. 

Inuyasha cầm gương, sau đó.... Chúng ta vẫn là đừng nói thì hơn. 

Chờ Inuyasha đã tìm một góc nào đó để lau mặt rồi, Mikazuki mới giật giật lông mày quay đầu ném Thiên Sinh Nha về phía Sát điện hạ. Bạch y thiếu niên dễ dàng đón lấy, rút lưỡi đao ra khỏi vỏ quan sát một hồi.

Sau ba giây, Sát điện hạ nghi hoặc ngẩng đầu:" Có gì khác? "

".... "Mikazuki yên lặng nhìn hắn. Thiên Sinh Nha hợp thời vang lên một nhịp đập. Song song với đó, Thiết Toái Nha cũng phát ra cộng hưởng yêu khí. 

Một cảm giác lạ lùng chạy dọc thân thể, tựa hồ có thứ gì đó thúc giục. Sesshomaru theo bản năng vung tay.....

" Eh, eh, eh!" Mikazuki giật mình túm lại tay hắn:" Đừng thử ở chỗ này a!"

Đối diện với đôi mắt kim sắc khó hiểu, Mikazuki đột nhiên không biết nói gì:"....Cái đó.....nếu dùng ở đây phu nhân chắc chắn phải xây lại hoàng cung này. "

Dù không hiểu hắn nói gì, Sesshomaru tạm thời vẫn thu lại ý tưởng thử nghiệm của mình. Vừa vặn Inuyasha lau mặt trở về, buồn bực đem Thiết Toái Nha thu về vỏ:

" Thứ này là đá quỷ gì vậy? Vỡ thôi đã khủng khiếp thế này. "

" Nga ~" Mỗ gia trưởng cười gượng:" Ta sẽ nói với điện hạ sau. Còn bây giờ thì đón tiếp khách nhân trước đã. "

Hắn vừa dứt lời thì yêu quái thủ vệ sau một hồi sợ hãi mới run rẩy chạy vào thông báo:

" Nhị vị điện hạ, đại nhân! Hoàng thân Tsukimaru đang đợi ở bên ngoài."

Hai huynh đệ bọn họ liếc nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy thật đau đầu. 

Tại chủ điện, sau khi thành công đỡ lại một chồng công vụ cao quá đầu người, thị nữ tâm phúc nhịn không được tò mò hỏi:

" Phu nhân, thật không cần đi xem nguyên nhân sao?"

Dù sao rung chấn lớn như vậy, có lẽ thiệt hại của hoàng cung cũng không nhỏ đâu. Không muốn xem nguyên nhân cũng nên xem xét một chút thiệt hại mới đúng lẽ thường a!

Irasue vất vả bơi trong đống công vụ khổng lồ, cũng không thèm ngẩng đầu:

" Còn có thể là ai nữa ngoài hai cái quỷ hài tử kia? Ngươi thấy ta còn tay can thiệp sao? Cứ để cho tên kia lo hết đi. "

Thị nữ muốn nói lại thôi, yên lặng mài mực. Phu nhân đã nói vậy, chắc là sẽ không có gì nghiêm trọng đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau