Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão

Chương 146: Chương 1112

Trước Sau
Inuyasha chợt thấy khác lạ trong người, vô thức đưa tay túm lấy vạt áo. Sesshomaru phía trước chỉ huy hướng đi của bạch điêu, nhận ra động tĩnh rất nhỏ của hắn thì nghi hoặc nghiêng đầu:

" Có chuyện? "

Rõ ràng tiếng gió gào thét rất lớn, Inuyasha lại nghe không sót một chữ. Thiếu niên rầu rĩ tựa vào tấm lưng trước mặt, phập phồng trả lời: " Không có.... Chỉ là cảm giác trong lòng đột nhiên khó chịu không rõ...."

Inuyasha không biết nguyên nhân của sự khó chịu này đến từ đâu, cuối cùng chỉ có thể quy kết cho dự cảm không tốt cho chuyến đi này. Thiếu niên không có phát hiện, viên ngọc trên cổ hắn cũng như Sesshomaru vừa ảm đạm đi rất nhiều. 

Có lẽ giác quan thứ sáu của thiếu niên rất tốt đi.

Sesshomaru cảm giác hắn đã tốt hơn liền không tiếp tục truy hỏi. Tuy hắn vừa nãy cũng vô thức nhận được thứ gì đó khác thường, nhưng hiện tại không phải lúc để nghĩ những thứ vụn vặt đó:

" Đừng nghĩ nhiều. Có tên kia lo rồi, ngươi còn lo chuyện gì?"

" Chỉ là dự đoán thôi...." Inuyasha ở phía sau lén lút làm mặt quỷ, đột nhiên sực nhớ ra: " Phải rồi, ta quên mất có chuyện muốn nói. "

Sesshomaru chỉ hơi nghiêng đầu: " Chuyện? "

" Ừ. " Thanh âm của thiếu niên rõ ràng trầm thấp hơn nhiều, thể hiện rõ mức độ quan trọng của nó: " Là về sama."

Mikazuki tên kia? 



Chủ đề này rõ ràng lấy được sự chú ý của Sesshomaru. Bạch y thiếu niên thả chậm tốc độ của bạch điêu, nhàn nhạt nói: " Vấn đề lớn? "

" Rất lớn là đằng khác. " Inuyasha vươn tay ôm lấy người trước mặt, thở dài: " Sama gần đây biểu hiện rất kỳ lạ. Ta sợ có chuyện gì đó rất lớn xảy ra mà chúng ta không biết.... "

- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------

Phi hành hai ngày với tốc độ chậm rì rì, rạng sáng ngày thứ ba, Inuyasha và Sesshomaru cuối cùng cũng đến phụ cận Hồ tộc. Lần này để tránh lúc  xung đột có người kéo chân, Sesshomaru không có mang theo sứ đoàn như ý kiến của Irasue, cũng nhờ vậy rút ngắn thời gian di chuyển từ Tây quốc sang Hồ tộc. Thời điểm bọn họ tiến vào lãnh địa Hồ tộc cũng là lúc đoàn sứ giả bản địa vừa vượt qua biên giới, thành thử ra tốc độ của hai người so ra còn nhanh hơn đám người lỉnh kỉnh kia của Hồ tộc.

Qả nhiên không mang theo sứ đoàn là một quyết định chính xác, bằng không có lẽ giờ này hai người bọn họ còn đang cùng mấy lão già cổ hủ lề mề kia cù cưa trên đường.

Hai người cưỡi trên lưng một con bạch điêu lớn như vậy, đương nhiên sẽ gợi ra sự chú ý thừa thãi của một số người. Sesshomaru đã sớm " lịch sự " cho người thông tri trước thời điểm bọn họ đặt chân đến, vì vậy cũng không gây ra nhiều náo động gì lắm.

Kỳ thật chuyện ra vào như chỗ không người này của phu phu Inuyasha nhận lấy không ít bất mãn từ phía thành viên Hồ tộc, nhưng đi đến cuối cùng lại chẳng một ai dám hó hé về vấn đề ra oai phủ đầu hay lấy vị thế chủ nhà gây chút sức ép gì đó. đơn luận vũ lực, bọn họ động không đến Sesshomaru. Tuy nói Sesshomaru cho dù thế nào cũng không thể lấy một địch vạn một lúc, nhưng bọn họ tạm thời còn chưa đủ tự tin đi xúc rủi ro cái vị phía sau kia. Muốn làm gì to tát cũng phải chờ Tsukimaru tên này nôn ra biện pháp kiềm chế ảnh hưởng của Mikazuki tên kia đã.

Nói nhiều như vậy, kết lại cũng chỉ là một câu: Quãng đường tới Hồ tộc của hai người nhàm chán đến không thể nhàm chán hơn.

Hồ tộc so với Tây quốc nhỏ hơn rất nhiều, nhưng bọn họ tiến bộ cũng chẳng kém chút nào. tương phản với Miêu tộc vẫn còn yêu thích cuộc sống " lộ thiên ", Hồ tộc cũng như Tây quốc, dựng nhà ở theo thẩm mỹ thường gặp của nhân loại. Điểm khác biệt duy nhất có lẽ là sự có mặt của nhân loại. Trong khi nhân loại ở Tây quốc có quyền sinh sống một cách bình thường thì nhân loại ở Hồ tộc chỉ là một thứ công cụ biết nói. Nô lệ, thấp hèn, mong manh và đầy oán hận là tất cả những gì có thể bắt gặp ở Hồ tộc này.

Rõ ràng đã biết Tân hậu của Tây quốc là một nhân loại, hồ tộc chi chủ lại không có ý để con dan trong tộc thu liễm bản tính miệt thị nhân loại của tộc nhân, nghĩ đến cũng biết bọn họ cố tình làm vậy. Không thể khai đao với Yêu Vương, chẳng lẽ một cái nữ nhân không rõ lai lịch bọn họ còn không làm gì được. Sesshomaru cho dù là Yêu Vương đi chăng nữa, hắn cũng không có quyền can thiệp chuyện riêng của Hồ tộc bọn họ đi?

Vì vậy, Inuyasha chắc chắn phải đối mặt với đòn đánh phủ đầu này của Hồ tộc, không những vậy, còn phải khiến bọn họ không ngóc đầu lên được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau