Ba Năm Ấy Tôi Mang Đồ Nữ Đi Học

Chương 12

Trước Sau
Táo đỏ cùng sữa bò kết hợp với nhau, không có những hương vị hoa hòe lòe loẹt khác, làm cậu nhớ tới sữa đậu nành vị táo đỏ hay uống hồi bé, mang theo hương thơm nhè nhẹ của sữa.

Khỏi phải nói, hương vị này đã chọc đến trái tim anh Diêm, cậu không khỏi hút thêm một ngụm to.

"Cảm ơn." Diêm Hàn lại cảm ơn Lâm Kiến Lộc.

Vừa nhấc đầu lên, liền phát hiện Lâm Kiến Lộc lại bắt đầu nhìn chằm chằm cậu không chớp mắt.

... Má ơi, nhìn cái gì đó!

Bị đánh giá đến suýt thì xù lông, Diêm Hàn dứt khoát nói "Để tôi đi lấy cơm cho, cậu muốn ăn cái gì?"

"Tôi đi với cậu." Lâm Kiến Lộc nói.

Cuối cùng hai người đi đến cửa sổ ít người xếp hàng nhất, đợi chốc lát liền đến phiên bọn họ, Diêm Hàn mua hai phần rau xào một phần cơm, Lâm Kiến Lộc cũng gọi món mình muốn, bác gái múc cơm hai tay linh hoạt bấm máy tính tiền, Diêm Hàn nói "Để tôi trả cho."

Còn không chờ cậu lục ba lô láy thẻ cơm, giữa hai ngón tay thon dài của Lâm Kiến Lộc đã kẹp một cái thẻ, quẹt ngay tại chỗ.

"Tích."

"Ấy đừng đừng đừng!"

Diêm Hàn muốn ngăn lại nhưng chậm một bước, sao cậu có thể không biết xấu hổ để bạn học Lâm hết mời trà sữa đến mời cơm cho được, đại ca cảm thấy vô cùng ngại, chỉ có thể xám xịt móc điện thoại ra "Chúng ta thêm WeChat đi, tôi chuyển tiền lại cho cậu."

Trong trường không cho phép dùng điện thoại, nhưng hôm nay là cuối tuần, suy xét đến việc những học sinh ở nơi khác muốn gọi điện thoại về cho gia đình, nên những lúc như vậy sẽ không cấm nữa.

Lâm Kiến Lộc trầm mặc một giây, rũ mắt nhìn cậu.

Diêm Hàn bình tĩnh mà nhìn lại, thuận đường vẽ lên mặt dấu chấm hỏi to bự.

Hiển nhiên cậu đã xem nhẹ một chuyện, Lâm Kiến Lộc một nam thần có thể lập được cả trang nặc danh riêng, số WeChat chính là thiên kim khó cầu, bao nhiêu người sử dụng một đống biện pháp cũng chưa xin được WeChat của nam thần, cậu chỉ có tiền một bữa cơm đã muốn biết?

... Nhưng mà biết thật.

Vẫn là phương thức mặt đối mặt quét mã.

—— Một giây đồng hồ sau, Lâm Kiến Lộc lấy điện thoại của mình ra.

Tiền cơm hai người cộng lại phải hơn 60 đồng, tính thêm tiền trà sữa, Diêm Hàn liền chọn một con số may mắn, gửi cho đối phương 88 đồng.

Chắc cũng cỡ bấy nhiêu.

Lâm Kiến Lộc nhìn dáng vẻ chính là quá lễ phép, ngại từ chối mới cho cậu thêm WeChat, sau đó liền đút điện thoại về lại túi quần, cũng không nhìn xem.

Đơn phương chuyển xong Diêm Hàn chỉ chờ hắn lấy tiền, cũng không chú ý đến việc này.

Cũng không phải cậu tính toán chi li mấy chục đồng tiền này, suy nghĩ của cậu rất đơn giản, chỉ là cảm thấy không nên để người không thân tiêu tiền vì mình, đặc biệt là Lâm Kiến Lộc hôm nay giúp cậu không ít bận.

Nào có cái lý đó.

Nếu là anh em thân thiết mời nhau bữa cơm thì ai trả không quan trọng, tương lai còn dài mà, hôm nay mày mời tao ngày mai tao mời mày. Nhưng với Diêm Hàn mà nói, cậu cùng Lâm Kiến Lộc hiển nhiên không phải loại quan hệ này.

Bất quá đóng gói xong cơm hộp, cửa ký túc xá của hai người cũng xa nhau, Diêm Hàn mới nhẹ nhàng thở ra.

Về ký túc xá liền thu thập đơn giản một chút, cậu một bên ăn cơm một bên nghiên cứu hệ thống livestream.

Trường học không cho dùng máy tính hay máy tính bảng, ngay cả điện thoại cũng phải dùng lén la lén lút, cho nên Diêm Hàn cũng hết cách, chỉ có thể dùng điện thoại đăng nhập trang web livestream.

Đầu tiên cậu chọn một trang web livestream lớn tương đối nổi tiếng trong nước, vừa mới vào, video livestream liền tự động phát lại, là một đoạn trực tiếp thi đấu e-sport, làn đạn bay đầy trời, nhân khí quả thực rất cao.

Sau khi vào trang chủ đoạn trực tiếp kia liền biến mất, Diêm Hàn phát hiện quả nhiên có kênh học tập, còn nằm ngay trên trang chủ.

Nhấn vào kênh học tập đó, thấy có một thông báo của trang web gắn lên, cho thấy ngày kênh được đăng ký là hôm nay.

Diêm Hàn "..."

Cho nên kênh này là cố ý mở cho cậu đó sao?

[Đúng đó nha.] Giọng nói Tiểu Ngũ lại vang lên, "bùm" một cái, xung quanh Diêm Hàn một trận sương khói mịt mù, em gái váy ngắn ngực bự lập tức xuất hiện.

Đã quen thao tác của Tiểu Ngũ, Diêm Hàn mí mắt cũng không chớp một cái, nói với nó "Lần này Ngũ ca lên sân khấu còn có cả đặc hiệu à?"

Tiểu Ngũ thanh âm ưỡn ẹo nói "Đúng nha, nếu không anh còn chẳng nhìn người ta lấy một cái ~."

......

Diêm Hàn lơ nó, quay đầu tiếp tục nghiên cứu trang web livestream này, bởi vì là kênh mới, hiện tại chỉ có một lần phát trực tiếp, Diêm Hàn tiện tay click mở, nội dung bên trong thế mà là chương trình học trực tuyến.

Vị giáo viên không biết đến từ nơi nào đang giảng giải các ký hiệu mà Diêm Hàn xem không hiểu, nhìn tiêu đề thì là vi phân và tích phân —— nhìn phương trình Lagrange, Diêm Hàn chỉ thấy một trận đầu óc choáng váng, dù mấy cái ký hiệu đó có biết cậu, cậu cũng chẳng biết chúng nó là ai.

Cái kênh này vừa mở ngẫu nhiên sẽ có mấy cái làn đạn bay qua ——

'Như lày là như lào, đây có còn là kênh Đuôi Mèo mà tui biết không vậy? Cái kênh học tập này từ đâu chui ra!'



'Mẹ nó ông chỉ muốn xem livestream chơi game xả xì trét thôi mà, vừa thấy cái này là ông nhớ đến đợt ông bị đình chỉ nghỉ học, quá đen.'

'Không chỉ có Đuôi Mèo thôi đâu, tôi đến trang Star cách vách cũng thấy cái kênh học tập này, bộ Quách Gia có chính sách mới hả?' (Editor: Quách Gia là vị cố vấn nổi tiếng dưới trướng Tào Tháo.)

'Thấy kênh mới nên em vào xem chơi, nhưng chỗ này có độc, cúi chào các bác em đi về.'

......

Làn đạn lác đác lưa thưa, thoạt nhìn thì là kênh mới, nhưng vì đủ loại nguyên nhân mà không có tí lưu lượng nào.

Rất nhiều người tò mò nhưng lại không muốn vào xem.

Cái kênh như vậy... Mình thật sự có thể dùng nó livestream kiếm tiền sao?

Diêm Hàn lại sang các web khác ngắm nghía, phát hiện tình huống đều y như nhau.

Cuối cùng cậu vẫn phải quay về Đuôi Mèo.

"Tiểu Ngũ, mật khẩu tài khoản của anh là bao nhiêu?" Cậu hỏi Tiểu Ngũ.

"Là số điện thoại của ký chủ á." Em gái ngồi trên bàn của cậu tùy ý đong đưa chân.

Diêm Hàn nhập số điện thoại vào, nhận được mã xác nhận liền đi đăng nhập, nhập nửa ngày sau cậu phát hiện sự tình giống hệt như suy đoán, tài khoản này không thể livestream ở bất cứ kênh nào khác.

"Bởi vì ký chủ chưa thành niên nha, tài khoản này là đăng ký đặc biệt, còn cố ý liên kết với tài khoản ngân hàng của anh, tiền nhận được sẽ lập tức chuyển vào, phần thưởng cũng phân chia như streamer các kênh khác, nhiệt độ đủ cao có thể ký hợp đồng với trang web nhận lương một năm, nhưng chỉ có thể sử dụng kênh học tập. Nếu không sao lại gọi là hệ thống livestream học bá làm gì?"

"..." Diêm Hàn "Rồi, ông biết rồi."

Ít nhiều cũng có chút ủ rũ.

Dựa vào cái này kiếm tiền không biết phải đến tháng năm nào mới đạt được cái nhiệt độ kia.

Còn bảo cậu livestream á? Cậu không phải học bá, cũng không biết giảng bài, má nó chớ... Rút trúng toàn mấy thứ râu ria.

Chỗ tốt duy nhất chắc là giống Tiểu Ngũ nói, đăng nhập tài khoản này giao diện liền hiện ra một đống mục ban nãy không có, Diêm Hàn nhấn vào xem thử, là video dạy học các môn từ lớp 10 đến lớp 12.

Còn có rất nhiều phiên bản, kiểu gì cũng có một cái thích hợp với cậu.

Diêm Hàn cố ý lên mạng tìm, đều không tìm được những video giống như vậy.

... Cũng coi như là an ủi phần nào.

Diêm Hàn rất nhanh đã tỉnh táo lại, công năng này không thể kiếm tiền, cậu phải nhanh thu hoạch giá trị thành tựu ở các mục khác, sớm ngày mở ra nhiều rương kho báu hơn.

Dù sao thứ này cũng chẳng có hại.

Còn về tiền bạc ấy hả, cuối tuần sau cậu không cần đến cô nhi viện nữa, có thể ra ngoài tìm việc thử xem.

Ăn hết ngụm cơm cuối cùng Diêm Hàn đơn giản dọn dẹp lại bàn học, ngay lúc muốn lấy sách giáo khoa ra học bài, thì điện thoại di động sáng lên...

[Ôn Giác Vinh] muốn videocall với bạn, có nhận hay không?

Ngón tay treo ngay trên màn hình điện thoại, Diêm Hàn không biết giờ này Ôn Giác Vinh còn tìm mình làm gì.

Cuối cùng vẫn bắt máy, khuôn mặt mập mạp như cái bánh nướng của Ôn Giác Vinh liền xuất hiện trên màn hình, tiện hề hề mà cười với cậu "Chị Nhan ~."

"Kêu anh Diêm."

"Anh Nhan!"

"Có chuyện gì?"

"Ừ thì... Dì cả đến thăm anh hở?"

"... What?"

Ôn Giác Vinh có lẽ đang ăn cơm bên ngoài, đầy loa là tiếng muỗng đũa chạm nhau, nhưng cũng rất may mắn, thế làm cho Diêm Hàn tưởng mình nghe lầm "Chuyện gì cơ?"

"Lâm Kiến Lộc mua cho anh trà sữa Đóa Mễ vị táo đỏ đúng không?" nụ cười tám chuyện của Ôn Giác Vinh càng trở nên đáng khinh. Chẳng qua trời ban cho cậu ta khuôn mặt quá mức ngay thẳng, làm mặt hóng hớt trông cũng không ghét lắm.

"Sao cậu biết?" Diêm Hàn hỏi lại.

"Lâm Kiến Lộc săn sóc ghê á! Đúng là nhà giàu có khác, trà sữa Đóa Mễ đắt vô cùng, một ly trà sữa truyền thống cũng đã mất hai mươi khối, chỗ khác còn rẻ hơn nhà đó một nửa tiền đấy, cho nên chưa có ai uống thử cả..."

"Không đúng, cậu đang nói gì cơ?" Diêm Hàn ngu người.

"Đừng có giả ngu nữa." Ôn Giác Vinh che miệng cười, đầy mặt đều là hưng phấn với hóng hớt "Có hai đứa mình anh ngượng ngùng làm gì, em là ai chớ? Em chính là đàn em số một của anh! Mau nói, anh Nhan đang yêu đương có đúng không? Bắt được Lâm Kiến Lộc rồi?"

Diêm Hàn:...

Cái quần gì, bắt cái gì? Có tin ông đây bẻ gãy cậu không.

Đau đầu xoa xoa huyệt thái dương, Diêm Hàn hữu khí vô lực nói "Cậu nghe ai nói đấy."



"Trên diễn đàn nặc danh đó! Hình hai người đang bay đầy trời kia kìa, úi chà chà, đúng rồi, xem em này." Ôn Giác Vinh vỗ trán mình "Em định nói với anh cái này, mấy chị đại trong fanclub của hắn đang nghĩ cách tìm anh gây phiền toái đấy, anh Nhan anh phải cẩn thận đó nha!"

"..."

Cúp máy, cái quái gì.

Cậu đang học đến sứt đầu mẻ trán đây, nào rảnh đi tranh giành tình cảm với đám fan đó?

Lại nói cậu với Lâm Kiến Lộc nhiều lắm là quan hệ bạn học cùng khối, đến bạn bè còn chưa tới, bắt bắt cái quần gì?

Trong đồng đột nhiên hiện lên thân ảnh Lâm Kiến Lộc đứng dưới ánh nắng chạng vạng, dáng người đĩnh bạt mang áo thun ngắn tay, còn có từng thớ thịt ẩn ẩn sự mạnh mẽ, Diêm Hàn đột nhiên cảm thấy mình mà bắt được thật thì tốt chán, đừng nói tới cái khác, đánh một pháo thôi cũng ngon lắm rồi.

Ai mà không thích *** trẻ tràn trề sức sống chứ?

Đại ca ngẫu nhiên cũng sẽ trầm mê trong nhục dục.

Đặc biệt là khi đại ca vẫn còn là xử nam.

Chẳng qua Lâm Kiến Lộc có bệnh sạch sẽ nặng, chắc hắn cũng là...

Cho nên nghĩ cũng chỉ là nghĩ.

Nhân lúc còn sớm tranh thủ game over đi thôi.

Chuyện trên diễn đàn nặc danh chẳng hề đả động được Diêm Hàn, đến cái bọt nước cũng quấy không ra, cậu căn bản không quan tâm những người khác nói gì nghĩ gì.

Lần nữa mở sách giáo khoa ra, Diêm Hàn lên trang web tìm video giảng bài tương ứng.

Học kỳ hai vừa mới khai giảng, bây giờ chắc vẫn đuổi kịp. Diêm Hàn quyết định học lại một lần chương trình phía trước, gặp được tri thức không biết lại lật lại học tiếp, dùng hiệu suất tối đa đuổi kịp các bạn, tranh thủ đợt kiểm tra này đi lên mấy lớp trên.

Cái lớp hiện tại quá là loạn.

Đồng dạng, Diêm Hàn cũng không từ bỏ cơ hội mà bắt đầu livestream.

Ai quan tâm có hay không có người xem, cứ đăng lên đã rồi tính.

Hệ thống livestream học bá còn một công năng khác, nó cung cấp cho cậu một bộ thiết bị livestream chuyên nghiệp, ngày thường giao cho Tiểu Ngũ bảo quản, sẽ không bị người phát hiện.

Diêm Hàn bảo Tiểu Ngũ giúp mình sắp xếp thiết bị, lại điều chỉnh góc nhìn, để máy đối diện với đống sách giáo khoa với hai tay mình.

Cậu dùng điện thoại click mở phòng livestream, trên màn hình hiện lên một ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng đang chuyển động trên cuốn sách toán, hình ảnh rất nét, cũng không lộ mặt cậu ra.

Diêm Hàn bắt đầu cưỡng bách bản thân tiến vào trạng thái học tập.

Cũng không biết có phải do livestream hay không, hiện tại trên trang chủ không có cái gì ngoài giao diện stream, Diêm Hàn cứ cảm thấy sẽ có người tiến vào xem mình học bài.

Nhưng với suy nghĩ người ta chỉ vào liếc mắt một cái rồi đi ra, Diêm Hàn liền bảo mình phải chuyên nghiệp một chút, phải có trách nhiệm, nên còn tập trung hơn ngày thường một ít.

Vùi đầu vào học là học liền ba tiếng đồng hồ, phải nói chứ, video dạy học hệ thống cho cậu quả thật rất hữu dụng, cách giảng dễ hiểu, hiệu suất hơn tự học nhiều lắm.

Diêm Hàn một con người ghét nhất toán lại cầm sách toán lên, chải chuốt một lần tất cả các kiến thức đã từng bỏ lỡ.

...... Dũng sĩ chân chính, phải có gan đối diện với nhân sinh ảm đạm.

Cậu cũng chẳng có biện pháp gì tốt, chỉ biết học bằng cách nhớ công thức nhớ định lý, dù sao cũng phải thông hiểu mấy cái này mới làm bài tập được.

Nhưng chỉ chải chuốt chút tri thức cũng đủ khiến anh Diêm trọc đầu một thời gian.

Nhớ xong bút ký, cậu đứng lên hoạt động chút gân cốt, thuận tay cầm điện thoại livestream đến nóng máy lên nhìn nhìn... Phòng livestream của mình có người!

Người còn không ít, ít nhất là nhiều hơn Diêm Hàn dự đoán.

Lúc cầm điện thoại lên, một làn đạn bay ngang qua màn hình cái xẹt —— 'Trời má, nhìn chằm chằm tay streamer mà tui cũng nhìn được cả buổi!'

"..."

Hệ thống livestream học bá có khả năng quản lý phòng livestream rất thông minh, chẳng sợ không ghi hình, cậu cũng có thể xem lại toàn bộ quá trình livestream, còn có công cụ tìm kiếm thống kê làn đạn, số người xem và thời gian người vào xem, vô cùng tiện lợi.

Diêm Hàn hiện tại đang vào xem những số liệu đó, phát hiện làn đạn đêm nay của mình có hơn trăm cái! ——

'Mẹ nó, tay streamer đẹp quá đi!'

'... Tui tò mò không biết streamer là trai hay gái? Ngón tay vừa trắng vừa dài, hu hu hu đồng chính tay khống giai đoạn cuối bày tỏ kiếp này coi như đáng!'

'Tập trung ghê á, từ lúc tui vào còn chưa thấy cậu ấy dừng lại bao giờ.'

'Lầu trên, tui học chung với streamer nãy giờ được một tiếng rồi đấy, lúc không nhớ lại nhìn ghi nhớ bút ký của streamer, thật sự rất tích cực! Còn nữa, streamer an tĩnh lắm, không ảnh hưởng đến học tập...'

'Bạn học recommend cho tui, cùng nhau học tập nhé, streamer cố lên!'

'Ha ha ha nét chữ của streamer đặc biệt ghê! Dễ thương thiệt, tui dám chắc streamer là em gái đáng yêu!'

Diêm Hàn:...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau