Omega Của Đại Tá Cấm Dục

Chương 128: Lưu gia chỉ nhận cậu, không nhận Thụy gia

Trước Sau
* Tết đoan ngọ vui vẻ, an khang, khoẻ mạnh nha cả nhà.

" được rồi, dù sao cũng đã phân hoá xong, còn nói gì được nữa"

Giang Kỳ buông tay dựa vào ghế ăn táo, đưa cái đĩa nhỏ đựng táo đã gọt cho con trai, một đứa đã yên ổn, còn một đứa, con trai nhỏ xác định bạn đời cũng rất tốt, nó phân hoá thành omega cấp SS như cậu chắc chắn sẽ bị nhiều người dòm ngó, xác định rồi cũng tốt.

Giang Kỳ nghĩ rất đơn giản, chỉ cần con trai vui vẻ, nhân phẩm đứa bé kia cũng tốt, lại có Lưu gia sừng sửng ở đó, không sợ con trai bị người bắt nạt, so với cha nó thì cậu thật sự là quá dễ chịu.

" anh con đâu ạ?"

Lưu Kỳ Dương cũng không quan tâm lắm cấp bậc của mình, lúc này cậu nhớ tới anh trai của mình, không phải lại bị cha phạt nữa chứ.

" nó tiếp tục đi theo trường rồi"

Giang Kỳ xoa xoa cái bụng căng phồng vì ăn quá nhiều của mình.

" cha không phạt anh ấy?"

Lưu Kỳ Dương có chút khó tin nhìn ba ba mình.

" bộ con muốn nó bị phạt lắm hả, từ nhỏ đến lớn nó vì con mà bị phạt hơi bị nhiều đó"

Giang Kỳ giả vờ oán trách nó.

" ba ba, con không có ý đó mà, cùng lắm khi trở về con cùng anh chịu phạt"

Lưu Kỳ Dương mặt mày méo sẹo nhìn ba ba mình.

" chỉ con có lương tâm nhất, cha con đã tức lật trời rồi kìa, xem chừng chuẩn bị hủy thi diệt tích cũng nên"

Giang Kỳ ăn no ngứa miệng lại trêu chọc nó, haizz, sắp mất con trai, phải tranh thủ mà trêu chọc bù.

" ba ba"

Lưu Kỳ Dương ủy khuất nhìn cậu.

" ha ha ha, trở thành omega rồi lại đáng yêu quá trời"

Giang Kỳ trực tiếp cười ha hả, đưa tay bẹo má cậu không ngừng.

Thụy Minh Hiên nhìn hai ba con nhà này náo loạn mà tâm ấm áp hẳn, anh thích bầu không khí ở Lưu gia, rất thích.

" cha con nói trở về sẽ công bố chuyện của hai đứa"

Giang Kỳ nghiêm túc nhìn hai người.



Tự nhiên ba ba như vậy làm Lưu Kỳ Dương cũng thấy không quen, tự giác ngồi thẳng người nhìn cậu.

Thụy Minh Hiên thì càng khỏi nói, sống lưng thẳng tắp nhìn ba vợ.

" cha ngươi nói Lưu gia muốn bắt rể"

Giang Kỳ nhìn Thụy Minh Hiên nói.

" ba..."

Lưu Kỳ Dương muốn nói gì thì bị Thụy Minh Hiên cản lại.

" chú, chuyện này con không có ý kiến, bên Thụy gia con sẽ tự giải quyết, xin hai người yên tâm"

Thụy Minh Hiên cúi đầu nói.

Giang Kỳ không nói gì nhìn nó.

" hai người có thể đợi con xử lý xong chuyện này rồi mới công bố được không ạ?"

Thụy Minh Hiên sâu sắc nhìn ba vợ, ý tứ vang xin rất rõ.

" cậu muốn bao lâu, cậu phải biết, tin tức Dương Dương là omega cấp SS đã được cả đế quốc biết rồi"

Giang Kỳ thả trái bom xuống.

Hai người còn lại trong phòng ngớ người, nhưng Thụy Minh Hiên tỉnh lại nhanh hơn.

" Lưu gia chỉ nhận cậu, không nhận Thụy gia, Lưu gia có thể trả công dưỡng dục cho Thụy gia, nhưng sau này cậu không được lấy bất cứ quyền riêng tư nào đưa cho Thụy gia"

Giang Kỳ ngắt lời nó, nói rõ ý định của Lưu gia, đây là điều Lưu gia muốn Thụy Minh Hiên chấp nhận, bọn họ không muốn Thụy Minh Hiên vì Thụy gia mà làm khổ con trai bé bổng của họ.

Nếu được, Lưu gia cũng không muốn để hai đứa đến với nhau, nhưng Lưu gia chưa từng có tiền lệ cưỡng ép con cái đi theo ý mình, dù sau này Lưu Kỳ Trạch có lấy một người chẳng gia chẳng thế, thì có khi Lưu gia sẽ vui hơn.

" vậy bao giờ Lưu gia muốn công bố thì cứ việc tiến hành đi ạ, con không có tình cảm với Thụy gia, việc này chắc hai chú cũng biết, mấy năm nay chú Lưu đã âm thầm làm rất nhiều việc, cũng đã có nhắc nhở con, con vẫn luôn ở làm, nhưng xin hai chú hãy giúp mẹ con ly hôn cùng ông ta"

Chuyện anh muốn mẹ anh ly hôn cùng ông ta đã là quyết định từ rất lâu rồi, mẹ cũng đồng ý với anh, nhưng Thụy Gian liên tục tỏ ý không phối hợp, khiến cho việc này kéo dài tới tận bây giờ.

" ly hôn cũng tốt, thứ đàn ông đó giữ lại để làm gì, nếu cậu muốn thoát ly Thụy gia thì Lệ Giai chính là cái xiềng xích khoá chân cậu lại, có lẽ Thụy Giản cũng hiểu nên mới không chịu ly hôn, mà nếu việc cậu với con ta thành thì hắn càng sẽ không chịu ly hôn"

Giang Kỳ nói một lèo làm hai người trong phòng phải mở rộng tầm mắt.

Trong nhận thức của Lưu Kỳ Dương, ba ba luôn giống như con mèo nhỏ bám trên người cha mình, chẳng bao giờ thấy ba ba giương nanh múa vuốt, nhiều khi cậu nghĩ chắc ba ba chẳng có cái vuốt nào đâu, nhưng hôm nay cậu xem như hiểu, ba ba như vậy mới sẽ thu hút cha dũng mãnh của cậu, lúc mềm thì mềm, lúc cứng thì lại rất hút người.1

" Lưu gia dù sao cũng muốn bắt rễ, làm chút chuyện cho cậu cũng xem như đền bù, nếu hôm nay cậu nói không hợp ý ta, có lẽ mọi chuyện sẽ khác"

Giang Kỳ liếc nhìn thiếu niên đang đứng bên người con trai mình, cao gần bằng anh chồng nhà cậu rồi, cũng anh tuấn rạng ngời, có nhiều chuyện anh chồng nhà cậu bất mãn đều trở về tố cáo với cậu, chuyện nên biết cậu cũng biết, chuyện không cần biết cũng biết tuốt, nếu không phải có cậu ở sau điều hoà, tiểu tử này chỉ có nước bị cha nó ném đi từ đời nào rồi.



Chuyện hôm nay là cậu tự chủ trương, Lưu gia còn chưa nói tiếng nào đâu. truyện teen hay

Lưu Kỳ Dương như con nai vàng ngơ ngác nhìn ba ba nhà mình vươn móng vuốt sắc bén ra tấn công tới tắp bạn đời tương lai của cậu mà ngớ người.

Đến khi Thụy Minh Hiên đi mua cơm cho hai người Lưu Kỳ Dương vẫn chưa hoàn hồn.

" tỉnh tỉnh"

Giang Kỳ búng vào trán con trai một cái.

" ui ba"

Lưu Kỳ Dương kêu lên, che cái trán ai oán nhìn ba ba mình.

" ánh mắt này của con, để dành cho nó xem đi"

Giang Kỳ xấu xa nói.

" ba, ba thật không đơn giản nga"

Lưu Kỳ Dương hai mắt toả sáng nhìn ba ba mình, thiếu điều muốn biến thành hai cái mặt trời nhỏ.

" ba con là ai chứ, omega cấp SS đầu tiên của đế quốc, là người sinh ra omega cấp SS thứ hai của đế quốc, thật là tiện nghi tiểu tử kia, nếu ba con không thử nó thì cha con sẽ chịu nó sao"

Giang Kỳ sắp hển mũi lên trời rồi.

" ba ba thử gì chứ, ba ba là muốn làm thật"

Lưu Kỳ Dương bĩu môi nói nhỏ.

" con đó, khuỷu tay sắp bay ra ngoài rồi"

Giang Kỳ chỉ vào trán cậu mắng.

" mới không có, con thương ba ba nhất"

Lưu Kỳ Dương kéo tay ba ba chui vào lòng làm nũng.

" tiểu tử thúi, miệng ngọt như đào mật vậy á"

Giang Kỳ cười ôm con trai vào lòng, cuộc đời cậu gặp được Lưu Thiếu Nghiêm đã là hạnh phúc nhất vũ trụ, gia đình êm ấm, con trai con gái đều có đủ, đã viên mãn rồi.

Lúc Lưu Thiếu Nghiêm đến nhìn thấy chính là hai ba con ôm nhau ngủ ngon lành, đã bao lâu rồi anh không còn thấy cảnh này, chắc là từ lúc con trai lớn hơn, có người yêu thương, có tư duy của riêng mình, không còn bám dính ba ba nó nữa, vợ yêu tuy luôn không có nói nhưng anh biết cậu vẫn luôn để tâm đến mấy đứa nhỏ, không nói gì cũng là vì anh mà thôi, có alpha nào mà không có lòng chiếm hữu chứ, con lớn rồi cũng sẽ không dính cha mẹ nữa, đợi tới lúc nó muốn bay đi rồi mới để cậu buồn thì thà anh kéo cậu ra trước, sau này con cái có muốn bay đi vợ anh cũng sẽ không khó chịu.

Lưu Thiếu Nghiêm ngồi trên ghế nhìn hai ba con ngủ say mà trên mặt treo nụ cười thật đẹp, nếu để cho Giang Kỳ nhìn thấy chắc chắn sẽ hô lên đẹp trai quá rồi nhào vào ăn thịt.1

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau