Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 58: Trước đại chiến

Trước Sau
TSCPTĐK - Chương 58

Chương 58:Trước đại chiến

Thiên Lan học viện.

"Trang Linh đạo sư." Tôn Lâm mở miệng gọi Trang Linh.

Từ sau khi Trang Linh giúp Tôn Lâm có được sự trợ giúp của Tà Y, thân thể nhi nữ Tôn Lâm trở nên tốt đẹp hơn nhiều, quan hệ của Tôn Lâm cùng Trang Linh cũng ngày càng tốt hơn.

"Trang Linh đạo sư, ngươi nghe nói gì chưa? Kỳ Thiếu Vinh đã xác định là sẽ thuộc đội ngũ tuyển thủ dự thi của học viện chúng ta." Tôn Lâm thần thần bí bí nói.

"Có nghe nói." Trang Linh cúi đầu, chuyện Kỳ Thiếu Vinh làm tuyển thủ dự thi tham gia thi đấu cho Thiên Lan học viện nguyên bản chỉ là ngầm lưu truyền, nhưng không biết tại sao lại truyền đến ai cũng biết.

"Rốt cuộc là hiệu trưởng đại nhân đang nghĩ gì không biết? Cho dù mấy năm nay tố chất học viên của học viện chúng ta không ra gì nhưng cũng không đến nỗi phải kéo Kỳ Thiếu Vinh ra góp đủ số đi."

Trang Linh cười cười: "Hiệu trưởng đại nhân đa mưu túc trí, hẳn hắn là có suy tính riêng."

Tôn Lâm nhìn Trang Linh: "Có người nói sở dĩ hiệu trưởng xếp Kỳ Thiếu Vinh vào danh sách tuyển thủ mục đích chính là vì muốn ghê tởm Trang Hạo."

Trang Linh: "......"

"Chỉ là hiệu trưởng dùng tới tận một vị trí thi đấu để ghê tởm Trang Hạo cũng không khỏi quá lỗ vốn!" Tôn Lâm lắc đầu than thở.

Trang Linh: "......"

......

Kỳ gia.

"Nhị ca, Kỳ Thiếu Vinh sẽ làm tuyển thủ dự thi tham gia thi đấu cho Thiên Lan học viện, đây là sự thật sao?" Kỳ Thiếu Như hỏi.

Sau khi Kỳ Thiếu Vinh bị trục xuất Kỳ gia, Kỳ Thiếu Như liền không còn lo lắng chuyện Kỳ Thiếu Vinh là người Kỳ gia, nói chuyện đều gọi thẳng tục danh.

"Việc này nháo đến ồn ào huyên náo ở Thiên Lan học viện, ta nghĩ rất có khả năng là thật, ta nghe nói Kỳ Thiếu Vinh bỏ ra hơn mười vạn đồng vàng mua vị trí này." Kỳ Thiếu Khang nói.

Kỳ Thiếu Như nhíu mày: "Kỳ Thiếu Vinh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"

"Trước đó Tà Y trị liệu tốt cho hổ con ở hoàng thất, hoàng thất cho Tà Y ba mươi vạn đồng vàng, sau đó tấm thẻ kia lại tới tay Kỳ Thiếu Vinh, bị Trang Hạo dùng thêm một vạn đồng vàng đổi về, trên tay Kỳ Thiếu Vinh có ít nhất ba mươi mốt vạn đồng vàng."

Kỳ Thiếu Như trừng lớn mắt: "Rốt cuộc là Tà Y nghĩ cái gì vậy?"

Kỳ Thiếu Vinh tính thứ gì chứ, số tiền Tà Y bỏ ra bao dưỡng Kỳ Thiếu Vinh có thể dùng để bao dưỡng mười người tốt hơn Kỳ Thiếu Vinh nhiều, không biết có phải mắt Tà Y có vấn đề gì hay không. Còn có Trang Hạo nữa, Tà Y này dấu đầu lộ đuôi, ngay cả mặt cũng không dám lộ, hơn phân nửa là một tên xấu xí, cố tình Trang Hạo lại động tâm với một người như vậy.

Kỳ Thiếu Khang lắc đầu: "Không biết, bất quá, nhìn dáng vẻ này xem ra quan hệ của Kỳ Thiếu Vinh cùng Tà Y rất không tầm thường."

Kỳ Thiếu Như cúi đầu, nhịn không được mà nghiến răng: "Nhị ca, ngươi vào bí cảnh có gặp được Kỳ Thiếu Vinh thì nhanh đá hắn ra, đỡ cho hắn ở bên trong làm Kỳ gia chúng ta mất mặt, tuy rằng hiện tại hắn đã không còn là người Kỳ gia chúng ta, nhưng hắn mất mặt, Kỳ gia chúng ta cũng không có mặt mũi gặp người khác."

Kỳ Thiếu Khang gật đầu, "Ta sẽ."

Kỳ Thiếu Như nghe được Kỳ Thiếu Khang nói, tâm tình cuối cùng cũng trở nên tốt đẹp hơn một ít. Kỳ Thiếu Như là học viên Minh Nhã học viện, một trong ba học viện lớn ở hoàng đô, Kỳ Thiếu Như từng tham gia tuyển chọn của học viện, đáng tiếc, Minh Nhã học viện có quá nhiều cao thủ, Kỳ Thiếu Như đã bị loại từ sớm.

Kỳ Thiếu Như đã sớm biết chuyện mình sẽ bị loại, chỉ là không nghĩ tới, nàng bị loại, Kỳ Thiếu Vinh lại được chọn. Ngay cả một phế vật như Kỳ Thiếu Vinh còn có thể được chọn, nàng lại không được, Kỳ Thiếu Như cảm thấy cực kỳ nghẹn khuất.

......

Dịch gia.

"Đại ca, ngươi đã sắp khôi phục rồi sao?" Dịch Sơ Tuyết thật cẩn thận hỏi.

Dịch Hỏa âm u liếc mắt nhìn Dịch Sơ Tuyết một cái: "Ta rất tốt."



Sau khi Dịch Hỏa đến chỗ Tà Y gặp ám toán đã phải nằm trên giường rất lâu, trong khoảng thời gian này, Dịch Hỏa không tốt, Dịch Sơ Tuyết cũng không tốt, Dịch Sơ Tuyết phát hiện, sau khi Dịch Hỏa khỏi hẳn, thái độ với nàng kém đi không ít.

Tuy rằng thương thế của Dịch Hỏa đã khôi phục, nhưng trên mặt lại có thêm một ít đậu ấn rất nhỏ, nếu không cẩn thận nhìn kỹ thì căn bản là không nhìn ra, nhưng Dịch Hỏa vô cùng coi trọng dung mạo, sao có thể không để ý chuyện này.

"Đại ca, nghe nói Kỳ Thiếu Vinh cũng sẽ tham gia thi đấu, Tà Y cùng Kỳ Thiếu Vinh chung một bọn, nếu ngươi gặp được Kỳ Thiếu Vinh trong bí cảnh, nhất định không cần khách khí." Dịch Sơ Tuyết oán giận nói.

Dịch Hỏa không kiên nhẫn quát một câu: "Việc này không cần ngươi nhọc lòng, ta có chừng mực."

Dịch Sơ Tuyết cau mày, trong lòng dâng lên vài phần ủy khuất, Dịch Sơ Tuyết rất muốn oán trách vài câu, nhưng nhìn sắc mặt lạnh băng của Dịch Hỏa, rốt cuộc không dám nói nữa.

Dịch Hỏa nhìn tay mình, tuy rằng thân thể hắn đã khôi phục lại, nhưng tốc độ vận chuyển ma lực trì trệ hơn trước kia nhiều, trước đó, trình độ ma lực của hắn vẫn luôn ở trên Dịch Băng, nhưng chậm trễ mấy tháng này, Dịch Băng đã đuổi ở đằng trước hắn.

Quan hệ của Dịch Hỏa cùng Dịch Băng không tồi, nhưng giữa hai người vẫn tồn tại quan hệ cạnh tranh nào đó.

Dịch Băng đi đến, nói: "Đại ca, ngươi đã khỏe rồi sao? Nếu như ngươi còn chưa khôi phục hoàn toàn, ta có thể nói với hiệu trưởng. Lần này Thánh Hoàng học viện chúng ta có thể nắm chắc phần thắng, học viện khác căn bản là không có cao thủ gì, cho dù đại ca ngươi không xuất mã cũng không có vấn đề."

Dịch Hỏa cười cười nhìn Dịch Băng: "Ta sắp nhàn đến hoảng rồi, thi đấu lần này vừa lúc hoạt động tay chân." Thiện ý trong lời nói của Dịch Băng vào tai Dịch Hỏa càng giống như lời châm chọc khiêu khích, dù hắn có tham gia thi đấu hay không cũng không ảnh hưởng tới kết quả.

Dương Mạn đi đến: "Các ngươi đều ở đây sao!"

Dương Mạn nhìn Dịch Hỏa: "Lão đại, ngươi khôi phục rồi?"

"Đúng vậy, mẫu thân, ta đã khỏe hẳn." Dịch Hỏa nói.

Trong đôi mắt Dương Mạn hiện lên vài phần vui mừng, "Tốt rồi thì tốt, ta biết một chút suy sụp như vậy sẽ không đánh sụp được ngươi."

Dịch Hỏa cười cười: "Đó là đương nhiên, ta sao có thể giống như tên phế Dịch Phàm kia."

"Tên Dịch Phàm kia lại không thấy bóng dáng đâu, không biết là đã chạy đi nơi nào rồi." Dương Mạn nói.

"Không phải hắn vừa li hôn với Mộ Tuyết Lam sao, ta nghĩ hắn hẳn là cảm thấy quá mất mặt cho nên mới trốn đi." Dịch Sơ Tuyết cười lạnh một tiếng.

......

Thẩm gia.

Thẩm Mạn Vũ chờ bên người Thẩm Nguyên: "Thẩm Nguyên, thi đấu lần này Thánh Hoàng học viện đã nắm chắc thắng lợi rồi sao?"

Thẩm Nguyên mặc vào một thân trang bị ma pháp: "Đó là đương nhiên, ngươi cũng không nhìn xem người dự thi của học viện chúng ta là những ai, Trang Hạo đã cấp bảy, đa số học viên dự thi cùng lắm mới chỉ cấp năm, căn bản là không cùng một đẳng bậc."

Thẩm Mạn Vũ nhíu mày: "Lời này nói như vậy cũng không sai, nhưng ta luôn cảm thấy việc này có khả năng sẽ xảy ra chút biến số."

Thẩm Nguyên nhìn Thẩm Mạn Vũ: "Vũ tỷ tỷ, có phải ngươi phát giác được cái gì không ổn không?"

Thẩm Mạn Vũ nhíu mày: "Theo ta được biết, các sòng bạc lớn đều có một bút kim ngạch kếch xù ném vào mua Thiên Lan học viện đoạt được giải nhất."

Thẩm Nguyên quay đầu nhìn Thẩm Mạn Vũ: "Tỷ tỷ, sao ngươi biết chuyện này?"

Thẩm Mạn Vũ cười cười: "Đại chiến trăm viện là chuyện lớn, tỷ tỷ ngươi đương nhiên cũng muốn xem chút náo nhiệt." Trên thực tế, Thẩm Mạn Vũ gả cho nhị hoàng tử, mấy sòng bạc ở hoàng đô đều có cổ phần, tuy rằng Kỳ Thiếu Vinh đã tách ra hạ tiền đánh bạc nhưng vẫn làm cho Đường Thiên Phong phát hiện.

"Mua Thiên Lan học viện đoạt giải nhất? Hình như học viên đến từ Thiên Lan học viện lần này không có người nào tài giỏi. Là tên ngu xuẩn nào mua Thiên Lan học viện đoạt giải nhất không biết?" Thẩm Nguyên tràn đầy khó hiểu nói.

Thẩm Mạn Vũ híp mắt: "Nếu Thiên Lan học viện thật sự đoạt được giải nhất, vậy người này kiếm được không ít đâu."

"Chỉ là Thiên Lan học viện không có khả năng thắng được! Số tiền này chắc chắn là phải ném đá trên sông." Thẩm Nguyên lắc đầu than thở.

Thẩm Mạn Vũ gật đầu: "Ta cũng nghĩ vậy."

"Không biết là cái tên ngu ngốc nào hạ tiền đặt cược, chẳng lẽ là Hồ Phong?"

Thẩm Mạn Vũ lắc đầu: "Không thể nào, ai mà không biết lão già Hồ Phong kia keo kiệt muốn chết, lão không làm ra được bút tích lớn như vậy."



Thẩm Nguyên: "......"

......

Thiên Lan học viện.

Kỳ Thiếu Vinh cùng Hồ Phong song song ngồi trong phòng.

Hồ Phong lấy ra một tấm bản đồ, đưa đến trước mặt Kỳ Thiếu Vinh, "Lần này sân thi đấu của các ngươi được an bài ở Phượng Hoàng Cốc, Phượng Hoàng Cốc chia làm bảy khu vực, mỗi khu vực tồn tại thất thải thạch có màu sắc khác nhau, khu vực thất thải thạch có màu sắc càng đậm, trình độ nguy hiểm càng cao, điểm tích phân cũng càng cao.

"Yêu thú bị đánh chết, thu lấy yêu hạch chúng nó cũng có thể đổi thành tích phân."

"Ban tổ chức sẽ phát cho mỗi học viên một tấm truyền tống phù, thời điểm gặp nguy hiểm đến tính mạng có thể sử dụng truyền tống phù đào tẩu, bất quá, một khi khởi động truyền tống phù, toàn bộ tích phân người này thu được đều sẽ trở thành vô dụng, vậy nên không đến mức bất đắc dĩ, nhất định không được sử dụng truyền tống phù.

.....

Kỳ Thiếu Vinh vuốt cằm: "Hiệu trưởng, vào trong bí cảnh có thể giết người không?"

Lông mày Hồ Phong nhảy lên, huấn luyện cho Kỳ Thiếu Vinh gần nửa tháng, Hồ Phong cũng có vài phần hiểu biết về Kỳ Thiếu Vinh, vị Kỳ tứ thiếu gia này tâm tư thâm trầm, ra tay quyết đoán, thật sự không hiểu vì sao Kỳ gia lại đẩy một tuyệt thế thiên tài như vậy ra khỏi cửa.

"Trong bí cảnh cho phép chém giết, mỗi lần đại chiến kết thúc đều xuất hiện thương vong, bất quá, tốt nhất không nên làm quá tay, toàn bộ sân thi đấu đều có trang bị theo dõi." Hồ Phong nói.

Kỳ Thiếu Vinh nghi hoặc hỏi: "Toàn bộ bí cảnh đều có trang bị theo dõi sao?"

Hồ Phong lắc đầu: "Không phải, luôn có một ít góc chết, huống chi trong bí cảnh có rất nhiều yêu thú, một ít trang bị theo dõi bị phá hư cũng không chừng."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Ta biết rồi."

Hồ Phong nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Có phải ngươi ra cái chủ ý xấu gì rồi không?"

Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không có, sao hiệu trưởng lại nghĩ ta như vậy, ta chính là thiên chân thiện lương, thuần khiết không tì vết."

Hồ Phong: "......"

Hồ Phong ho nhẹ hai tiếng: "Lấy bản lĩnh của ngươi, tuyển thủ dự thi lần này ngoại trừ Trang Hạo thì không ai là địch thủ, ngươi cũng không cần quá mức cố kỵ, nhưng nếu gặp được Trang Hạo, ngươi vẫn nên tránh đi thì hơn."

"Hiệu trưởng, hình như ngài rất không tin tưởng ta?"

Hồ Phong xấu hổ cười một cái: "Kỳ đồng học ngươi là rất lợi hại, nhưng Trang Hạo cũng không phải động vật ăn chay, huống chi, thực lực chỉnh thể của Thánh Hoàng học viện vẫn cao hơn học viện chúng ta một ít."

"Hiệu trưởng, theo ta được biết, tất cả học viên sau khi tiến vào bí cảnh đều bị phân tán đến các nơi khác nhau, có lẽ người của học viện khác sẽ cực lực tìm kiếm người của học viện mình liên thủ hành động, nhưng bên Thánh Hoàng học viện đều là một đám người mắt cao hơn đỉnh, liên thủ sợ là không quá có khả năng, vậy nên Trang Hạo hẳn là không có ai giúp đỡ."

"Ngươi đánh chủ ý lên Trang Hạo?"

"Ta có nói như vậy sao?" Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu, vô tội nhìn Hồ Phong.

Hồ Phong: "......"

"Đây là danh sách tuyển thủ dự thi của Thánh Hoàng học viện lần này." Hồ Phong lấy ra một tờ danh sách đưa cho Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn danh sách, không chủ được mà nheo mắt lại: "Tại sao vị trí thứ hai và thứ ba của Hoàng Đô Thất Tú, Đường Thiên Phong cùng Đường Thiên Anh lại không ở bên trong?"

"Thân phận của người trong hoàng thất đặc thù, rất nhiều tuyển thủ bình dân gặp được người của hoàng thất đều kiêng kị bối cảnh của bọn họ, chưa đánh đã chạy, đại chiến trăm viện lần này, hoàng thất vì tị hiềm, không cho phép các hoàng tử tham gia." Hồ Phong nói.

"Nhị hoàng tử cùng tứ hoàng tử không thể dự thi có ảnh hưởng không nhỏ tới Thánh Hoàng học viện, Lộ Danh hiệu trưởng không kháng nghị gì sao?"

Hồ Phong cười nhạo một tiếng: "Hắn? Hắn căn bản là không đặt những học viện khác vào trong mắt, ở trong mắt Lộ Danh, thực lực học viên của những học viện khác có chênh lệch quá lớn với Thánh Hoàng học viện, Thánh Hoàng học viện thắng chắc rồi."

Kỳ Thiếu Vinh cười lạnh: "Như vậy cũng tốt, thiếu đi hai tên kình địch."

Hồ Phong: "......"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau