Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 63: Oan gia chung tương ngộ

Trước Sau
TSCPTĐK - Chương 63

Chương 63: Oan gia chung tương ngộ

Trong bí cảnh.

Kỳ Thiếu Vinh lấy một hạt châu ra, một đoạn hình ảnh phóng ra khỏi hạt châu, hình ảnh trên hạt châu rõ ràng là Trang Hạo.

Vì hành động này của Kỳ Thiếu Vinh, người bên ngoài bí cảnh lần thứ hai nổ tung nồi.

"Ảo ảnh châu, Hồ Phong, ngươi làm cái gì?"

Hồ Phong nhìn động tác của Kỳ Thiếu Vinh, không khỏi nghĩ tới cái vòng tay Kỳ Thiếu Vinh đưa Trang Hạo trước khi tiến vào bí cảnh, lúc ấy hắn đã cảm thấy cái vòng tay Kỳ Thiếu Vinh đưa Trang Hạo kia khả năng có bí mật, chỉ là không nghĩ tới vòng tay cư nhiên có thể dùng để theo dõi, không biết cái này vòng tay còn có tác dụng khác không. Tiểu tử Kỳ Thiếu Vinh này, đúng là...... thiên tài mà!

"Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng! Tiểu tử Trang Hạo này cũng quá không có cảnh giác, thấy vòng tay người ta cho đẹp liền mang vào, thật là, bình thường Lộ Danh ngươi đã dạy học sinh cái gì không biết! Đang yên đang lành làm một thiên tài lại bị ngươi dạy thành ngu xuẩn như vậy."

"Rõ ràng là học viên ngươi dùng quỷ kế!"

"Binh bất yếm trá, ngươi có hiểu hay không?"

"Hồ Phong, ta thấy ngươi là tuổi càng lớn càng vô sỉ."

"Lộ Danh, ta thấy ngươi không nhận thua nổi, nhìn học viên Thánh Hoàng học viện các ngươi xem, chỉ dùng một quỷ kế mà đánh cho học viện các ngươi thành như vậy!"

.....

Hồ Phong cùng Lộ Danh kịch liệt đánh lên, từ khi đại chiến trăm viện bắt đầu, tranh chấp giữa Hồ Phong cùng Lộ Danh chưa bao giờ dừng lại qua, mỗi ngày hai người này đều phải đánh lên mấy tràng, nguyên bản cho rằng Thiên Lan học viện sẽ một kích tất diệt, lực lượng mới lại xuất hiện, nguyên bản là đối tượng tiềm năng đoạt giải quán quân nhất lại đã có tới sáu người bị đào thải.

Trong bí cảnh, Kỳ Thiếu Vinh nhìn hình ảnh Trang Hạo, hai mắt nheo lại.

"Ngự thú sư đúng là khó chơi, cứ tiếp tục với tình hình này xem ra thất thải thạch một mình hắn thu được cũng đủ để Thánh Hoàng học viện đoạt giải nhất, không giải quyết được hắn, một trăm vạn đồng vàng của ta liền phải ném đá trên sông, ngẫm lại đúng là làm người khác đau lòng." Kỳ Thiếu Vinh lạnh giọng than thở.

Dịch Phàm híp mắt: "Vì sao ngươi lại muốn đánh cược Thiên Lan học viện đoạt giải nhất chứ, nếu ngươi cược trước năm liền không cần lo lắng như vậy."

"Ngươi thì biết cái gì, đánh cược trước năm cho dù có thắng cũng không kiếm được bao nhiêu, có câu nói là, muốn thành công liền phải xả thân." Trong hai mắt Kỳ Thiếu Vinh hiện lên thần sắc điên cuồng nồng đậm.

Dịch Phàm cười cười: "Thiếu gia, ngươi thật có quyết đoán, bội phục, bội phục!"

"Có thể kiếm nhiều tiền hơn, vì sao phải bỏ chứ. Ta cùng Trang Hạo sớm muộn gì cũng phải có một chuyến như vậy. Hắn thì tính là thứ gì chứ, dám từ hôn ta, còn dám từ hôn không lộ mặt, thật quá ngạo mạn! Không cho hắn nhìn một chút nhan sắc, hắn còn thật sự nghĩ rằng ta dễ dãi." Kỳ Thiếu Vinh âm u nói.

Dịch Phàm: "......"

Dịch Phàm nhìn ảo ảnh châu: "Bản thân Trang Hạo đã rất khó đối phó, bên người hắn còn có nhiều yêu thú bị thuần phục như vậy."

"Hình như hắn chạy đến khu vực yêu thú cấp tám, nếu hắn cùng yêu thú cấp tám lưỡng bại câu thương, có lẽ ta sẽ có chút cơ hội."

"Không phải là ngươi muốn đến khu vực cấp tám chứ?" Dịch Phàm nhìn Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Ta đi vậy."

"Ta bồi ngươi?" Dịch Phàm hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không cần, đây là chuyện của ta với hắn, huống chi ta còn giấu một tay, không có chuyện gì, ngươi đi vội chuyện của ngươi đi, ngươi hẳn là còn có chính sự ngươi muốn làm......"

Dịch Phàm híp mắt: "Nếu như vậy, bảo trọng!"

Dịch Phàm cúi đầu, hắn đúng là còn có chút việc muốn làm, học viên Thánh Hoàng học viện còn ở lại trong bí cảnh chỉ dư lại bốn người, trong đó bao gồm cả Dịch Hỏa cùng

Dịch Băng, cũng nên đến thời điểm giải quyết một tên, hai tên tiểu tử kia thật sự là quá chướng mắt.



Kỳ Thiếu Vinh cùng Dịch Phàm lần thứ hai tách ra.

Ngoài bí cảnh, Hồ Phong nhìn Thiên Diện cùng Kỳ Thiếu Vinh hỗ động, trong lòng chợt có một loại cảm giác cổ quái, Thiên Diện cùng Kỳ Thiếu Vinh là người quen cũ, hơn nữa quan hệ của hai người không đơn giản chỉ là quan hệ bằng hữu, ngược lại có chút giống quan hệ chủ phó hơn.

Kỳ Thiếu Khang nhìn thân ảnh Dịch Phàm trong bí cảnh: "Thẩm Nguyên, cái người giả mạo ngươi hành động kia rốt cuộc là ai vậy? Lúc trước trong bí cảnh chính là hắn đánh lén ta."

Thẩm Nguyên lắc đầu: "Không biết."

Kỳ Thiếu Khang cau mày: "Không biết? Sao ngươi lại không biết? Vì sao hắn không chọn giả dạng người khác, chỉ muốn giả mạo ngươi?"

Thẩm Nguyên nghiến răng, hắn cũng rất muốn biết a! Trời mới biết, hắn không quan hệ gì với người này!

"Kỳ Thiếu Vinh không phải chỉ chuẩn bị mặt nạ giả mạo ta, còn có cả của những người khác nữa, đây là do vận khí của ta không tốt lắm." Thẩm Nguyên rầu rĩ suy đoán.

Kỳ Thiếu Khang hoài nghi hỏi: "Phải vậy không?" Vận khí Thẩm Nguyên đúng là chẳng ra gì.

"Cái tên đánh lén ngươi kia có quan hệ không tồi với tứ đệ ngươi, nếu ngươi muốn biết ngươi bị ai đánh lén, có thể đi hỏi Kỳ Thiếu Vinh a!"

Kỳ Thiếu Khang liếc mắt nhìn Thẩm Nguyên một cái, lạnh lùng hộc ra hai chữ "Câm miệng!"

Thẩm Nguyên: "......"

Thẩm Nguyên nhắm mắt lại, Kỳ Thiếu Vinh kỳ thật là đang trả thù hắn đi, bởi vì chuyện từ hôn, tên kia đã hoàn toàn ghi hận hắn. Đúng là người lòng dạ hẹp hòi người. Người có lòng dạ hẹp hòi không đáng sợ, một người tâm tư thâm trầm, thực lực hùng hậu thì lại đáng sợ.

Trang Khiêm nắm chặt nắm tay nhìn Thẩm Nguyên cùng Kỳ Thiếu Khang: "Thẩm ca, Kỳ nhị thiếu, hai người các ngươi đừng ồn, Kỳ Thiếu Vinh đi tìm ca ta rồi, hắn muốn cho ca ta xem một chút nhan sắc!"

Thẩm Nguyên nhìn Trang Khiêm, nói: "Ngươi yên tâm đi, ca ngươi rất lợi hại, Kỳ Thiếu Vinh không phải đối thủ của hắn, ai cho ai xem nhan sắc còn chưa nói trước được đâu."

......

Lộ Danh nhìn Trang Hạo bên trong bí cảnh, nắm chặt nắm tay.

Trong bí cảnh, Trang Hạo thao tác yêu thú chiến kịch liệt đấu cùng một đầu yêu thú cấp tám, hai bên đánh đến bất phân thắng bại.

"Hiệu trưởng, Kỳ Thiếu Vinh đi tìm Trang Hạo." Một đạo sư đứng bên người Lộ Danh nhỏ giọng nói.

"Ta thấy được, cái tên Hồ Phong vương bát đản này!" Lộ Danh nghiến răng nghiến lợi mắng.

"Nếu Trang Hạo cùng yêu thú lưỡng bại câu thương, vậy Trang Hạo liền nguy hiểm rồi." Đạo sư đứng bên người Lộ Danh tràn đầy lo lắng suy đoán.

Lộ Danh nắm chặt nắm tay, Kỳ Thiếu Vinh đặt thiết bị theo dõi ở trên người Trang Hạo, hắn có thể dễ như trở bàn tay mà tìm được thời cơ thích hợp ra tay, hơn nữa, trước đó Kỳ Thiếu Vinh còn nói với tiểu tử giả mạo Thẩm Nguyên kia là còn giấu một tay nữa, rốt cuộc tiểu tử này đang giấu cái tay nào!

"Hiệu trưởng, ngài thấy Trang Hạo có thật sự bị Kỳ Thiếu Vinh giải quyết không?" Đạo sư bên người Lộ Danh sốt ruột hỏi.

Lộ Danh quay đầu nhìn người nọ, căm hận mắng: "Câm miệng, ngươi không nói lời nào cũng không có ai bảo ngươi câm!"

Hồ Phong thoáng nhìn về phía Lộ Danh, cười cười vui vẻ: "Người khác đều nói lão già Lộ Danh này có phong độ, Thái Sơn sập trước mắt mà mặt không đổi sắc, đúng là đánh rắm mà, ta thấy lần này Lộ Danh mất mặt là chuyện định sẵn rồi, để xem sau này hắn còn dám giả mạo sói đuôi to không."

Lý Hồng: "......"

"Trang đại thiếu dũng khí thật đáng khen! Một mình hắn chạy đi đơn đấu với yêu thú cấp tám." Lý Hồng tràn đầy khâm phục khen ngợi.

Trang Hạo ma võ song tu, thực lực siêu cường, không phải tu giả cấp bảy bình thường có thể so sánh được, hắn lại có được năng lực ngự thú, hơn nữa yêu thú cấp tám không phải là không chịu ảnh hưởng của Trang Hạo.

"Hiệu trưởng, tên Trang Hạo kia thật sự rất lợi hại!" Lý Hồng nói.

Hồ Phong gật đầu: "Đúng vậy! Bất quá, hắn có lợi hại hơn nữa thì chờ đến khi hắn cùng yêu thú cấp tám lưỡng bại câu thương sẽ không còn là đối thủ của Kỳ Thiếu Vinh." Hồ Phong thở dài, không khỏi có vài phần không đủ tự tin.

Lý Hồng nắm chặt nắm tay, phấn chấn động viên: "Tuy rằng thắng như vậy có chút không rạng rỡ lắm, nhưng mà chỉ cần có thể thắng là được."



Lý Hồng nắm chặt nắm tay, một bộ tin tưởng mười phần vào Kỳ Thiếu Vinh.

Hồ Phong gật đầu: "Còn không phải là sao." Chỉ cần thắng là được.

......

Trong bí cảnh, Trang Hạo chỉ huy yêu thú tranh đấu với giao long cấp tám một hồi lâu, bên Trang Hạo có không ít yêu thú chết đi, trên người giao long cũng có không ít miệng vết thương, hai bên đã là nỏ mạnh hết đà.

Trang Khiêm nhìn bộ dáng Trang Hạo, nhịn không được mà khẩn trương lên: "Hình như trạng tháu của đại ca không tốt lắm!"

"Ta không có tới muộn đi?" Trang Nhân Tuyền đi tới bên người Trang Khiêm hỏi.

Trang Khiêm có chút kinh ngạc nhìn Trang Nhân Tuyền: "Tam thúc, sao ngươi lại tới đây?"

"Nghe nói đại ca ngươi có khả năng phải gặp xui xẻo, ta tới nhìn một chút."

Trang Khiêm: "......"

Trang Nhân Tuyền ôm hai tay, nhìn màn hình phía xa: "Đại ca ngươi trưởng thành đến bây giờ, một đường xuôi gió thuận nước, khó khăn lắm mới nhìn thấy hắn gặp xui xẻo, vốn dĩ ta còn tưởng rằng trận thi đấu lần này sẽ không có gì xem, hiện tại xem ra còn rất thú vị."

Trang Khiêm cau mày: "Tam thúc, ngươi rất hy vọng đại ca xui xẻo sao?"

Trang Nhân Tuyền cười cười: "Đương nhiên sẽ không."

Trang Khiêm: "......"

Trang Nhân Tuyền nhìn thân ảnh Kỳ Thiếu Vinh, híp mắt lại: "Bình tĩnh mà xem xét, Kỳ Thiếu Vinh lớn lên đúng là rất không tồi! Không có kém hơn ca ngươi bao nhiêu, ánh mắt

Tà Y quả nhiên không tồi."

Trang Khiêm: "......" Tam thúc, ngươi nói như vậy thật sự tốt sao?

......

"Trang đại thiếu, ngươi thật chật vật!" Kỳ Thiếu Vinh nhẹ nhàng tản bộ đi vào chiến trường.

Kỳ Thiếu Vinh vừa đến, không khí giữa Trang Hạo cùng giao long nguyên bản đã khẩn trương càng khẩn trương thêm vài phần.

Kỳ Thiếu Vinh huy động ma pháp trượng, dùng ra một lồng giam ma pháp ám hệ cấp bảy nhốt giao long lại.

Pháp trượng Kỳ Thiếu Vinh vung lên, một "ám ảnh đằng mạn" đập xuống trên người giao long, vô số dây đằng đen gắt gao trói giao long chặt lại.

Giao long gào rống hai tiếng về phía Kỳ Thiếu Vinh, chỉ là trung khí trong tiếng hô kia không đủ, nghe vào tai làm người ta chỉ cảm thấy nó đang hư trương thanh thế.

Một bó quyển trục ma pháp xuất hiện trên tay Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh ném tất cả lên trên người giao long, trực tiếp đánh giao long đến ngất xỉu.

Để thêm đảm bảo, Kỳ Thiếu Vinh tiếp tục lấy ra ba bó quyển trục ma pháp, liên tục ném xuống, chặt đứt ngụm khí cuối cùng của giao long.

Trang Hạo trơ mắt nhìn Kỳ Thiếu Vinh gỡ xuống tinh hạch trong óc giao long, không có động tác gì.

"Không nghĩ tới Kỳ tứ thiếu lại là ma pháp sư ám hệ cấp bảy, đúng là làm người khác kinh ngạc!" Trang Hạo híp mắt nói.

"Cái này ngươi sai rồi, ta mới chỉ là ma pháp sư cấp sáu mà thôi, vẫn kém hơn Trang đại thiếu một ít." Kỳ Thiếu Vinh vén áo bào bên ngoài, lộ ra một thân giáp trụ tinh thạch.

"Áo giáp không tồi." Trang Hạo nhàn nhạt khích lệ.

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Dùng hơn hai mươi vạn đồng vàng, có tiền thật tốt? Có phải vậy không?"

Trang Hạo cười cười: "Đúng vậy!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau