Hệ Thống Thiên Hoàng Của Siêu Sao
Chương 119: Phát triển không ngừng
Vệ Tây Lẫm V: Chân dung tốt nhất không cần ảnh chụp của mình, bằng không offline nhiều không may mắn.
Sớm muộn gì ngày nào Vệ Vân Phong cũng phải kiểm tra hòm thư một lần, anh chẳng những có công việc phải làm, còn là phó Hội học sinh, mỗi ngày có rất nhiều email cần xem xét.
Sau khi đưa Hàn Phỉ Phỉ trở về phòng ngủ, anh vừa đi về phòng ngủ của mình vừa mở hòm thư di động. Một email chủ động xuất hiện, anh tưởng là phần mềm rác, đang muốn xóa đi, hai từ 'Hàn Phỉ Phỉ' và 'Giải phẫu nâng ngực' lại khiến anh chú ý, xem xong email từ đầu tới cuối, sắc mặt khẽ biến, cảm giác bị lừa gạt thật sâu. Anh đã qua lại với Hàn Phỉ Phỉ hơn một năm, còn nói với cô rằng chờ sau tốt nghiệp sẽ dẫn cô về ra mắt cha mẹ, sau đó kết hôn. Hàn Phỉ Phỉ đã đồng ý, nhưng ngay cả như vậy, cô cũng chưa từng lộ ra chút ý định nào cho anh biết việc cô đã làm giải phẫu nâng ngực. Anh không ngại ngực bạn gái to hay nhỏ, nhưng lại không có cách nào tiếp sự giả dối.
Vệ Vân Phong đá một chân vào cây.
"Vệ Vân Phong." Một âm thanh thanh thúy vang lên phía sau hắn.
Vệ Vân Phong bỗng nhiên quay đầu, lại nhìn thấy Đàm Thanh Thanh, nguy hiểm mà thu hút, có chút giận chó đánh mèo.
Đàm Thanh Thanh bị anh nhìn chằm chằm, mặt thoáng chốc đỏ rực lên như đít khỉ, rũ mắt hỏi: "Anh không sao chứ?"
Vệ Vân Phong bước vài bước đi đến trước mặt cô, vươn tay phải, suýt nữa quăng thẳng điện thoại vào mặt cô, lạnh giọng hỏi: "Email này có phải cô gửi hay không!"
Đàm Thanh Thanh hoảng sợ, tập trung nhìn, "Anh đã biết? Tôi vẫn luôn muốn nói cho anh biết ngực Phỉ Phỉ là giả, còn có, thật ra cô ta tiếp cận anh là vì muốn tiến vào giới giải trí ――"
Sắc mặt Vệ Vân Phong càng khó coi, nắm chặt lấy bả vai cô, lạnh lùng nói: "Cô nói bậy gì đó?"
Mặt Đàm Thanh Thanh càng đỏ hơn, không nhìn hắn, nhưng âm thanh lại càng cao hơn hắn, "Vốn dĩ là như vậy! Tôi ở phòng ngủ cách vách của cô ta, chính tai nghe được cô ta nói với bạn cùng phòng sở dĩ chủ động theo đuổi anh chỉ là muốn thông qua anh tiếp cận nam thần mà thôi!"
Vệ Vân Phong sửng sốt trong chốc lát, phản ứng lại 'nam thần' cô nói là em trai anh Vệ Tây Lẫm.
"Bị người lợi dụng cũng không biết! Anh chính là ngu ngốc, ngu ngốc, còn không thừa nhận!" Đàm Thanh Thanh bĩu môi, không chút lưu tình mắng anh, nhưng khuôn mặt vẫn luôn đỏ rực, hai mắt thẹn thùng chớp chớp, người khác thấy chỉ sợ đều sẽ cho rằng cô đang làm nũng với bạn trai.
Vệ Vân Phong tức giận đến ngực không ngừng phập phồng, hận không thể đánh cô ta một cái, tay giơ lên lại buông xuống, lại giơ lên lại buông......
Đàm Thanh Thanh sợ tới mức nhắm mắt lại, hé mắt một cái nhìn trộm anh, giả ra oai kêu lên: "Anh dám đánh tôi!"
Vệ Vân Phong cạn lời trừng mắt với cô một lúc lâu, đột nhiên có chút buồn cười, buông cô ra, sải bước đi xa.
Đàm Thanh Thanh ngây ngốc nhìn bóng dáng anh đi xa, mặt lại đỏ.
Thật ra, Đàm Thanh Thanh biết Vệ Vân Phong sớm hơn anh nghĩ. Đó là một ngày hè mưa to, Vệ Vân Phong tiễn Hàn Phỉ Phỉ, nhìn thấy cô trú mưa dưới hành lang đợi mưa tạnh, đưa cho cô một cái ô rồi vội vàng rời đi. Anh đi quá nhanh, đến diện mạo anh Đàm Thanh Thanh cũng chưa thấy rõ ràng, chỉ nhớ kỹ quần áo và phụ kiện anh mang. Sau đó lần nữa nhìn thấy Vệ Vân Phong lại là ở nhà ăn, cô theo anh thấy bóng anh và một cái phù bình an (Vệ Tây Lẫm đưa) treo trên móc chìa khóa mới nhận ra, biết được tên của anh.
Đàm Thanh Thanh cảm thấy cô đã nhất kiến chung tình với Vệ Vân Phong, nam sinh đưa ô cho nữ sinh không quen biết là một người đáng để thích. Nhưng mà, rất nhanh cô đã thất tình, một lần ở nhà ăn cô biết được Vệ Vân Phong có bạn gái, lại còn ở phòng ngủ cách vách của cô. Hàn Phỉ Phỉ chẳng những lớn lên xinh đẹp, năng lực cũng không kém, còn đi theo giáo sư làm trợ lý phiên dịch tiếng Anh.
Nhưng không được mấy ngày, trong lúc vô tình Đàm Thanh Thanh đứng trên ban công nghe trộm được Hàn Phỉ Phỉ nói với bạn cùng phòng, thì ra Hàn Phỉ Phỉ chẳng những đã giải phẫu ngực, chủ động theo đuổi Vệ Vân Phong cũng là có mục đích! Lúc ấy, cảm giác đầu tiên của cô không phải rốt cuộc cô cũng có cơ hội, mà là đau lòng vì Vệ Vân Phong. Vệ Vân Phong sủng Hàn Phỉ Phỉ có tiếng trong trường, trời nắng sợ cô ta bị phơi cháy da, ngày mưa sợ cô ta bị ướt, Hàn Phỉ Phỉ lại phụ tâm ý của Vệ Vân Phong.
Từ sau lúc kia, Đàm Thanh Thanh vẫn luôn tìm cơ hội nói chân tướng cho Vệ Vân Phong, không nghĩ đến bị Vệ Vân Phong và Hàn Phỉ Phỉ hiểu lầm cô có ham mê theo dõi, cô càng khó tìm được cơ hội. Hơn nữa cảm tình của Vệ Vân Phong với Hàn Phỉ Phỉ sâu như vậy, kể cả cô có nói, Vệ Vân Phong cũng chưa chắc sẽ tin tưởng cô.
Tuy rằng không rõ ràng lắm tại sao Vệ Vân Phong biết việc Hàn Phỉ Phỉ đã làm giải phẫu, nhưng mặc kệ như thế nào hôm nay đều đã nói rõ ràng. Đàm Thanh Thanh nhịn không được thở dài một tiếng, rầu rĩ không vui đi về phòng ngủ. Hiện tại cô chỉ có thể chờ, nếu Vệ Vân Phong chia tay Hàn Phỉ Phỉ, cô mới có cơ hội; nếu như bọn họ không chia tay? Vậy tiếp tục chờ!
......
Một ngày nghỉ dài hạn cuối cùng, Vệ Tây Lẫm đến phòng làm việc đi lòng vòng.
Hiện giờ ba người Thang Cỏ, La Chân Chân, Liêu Tư Phúc đều phát triển rất tốt.
Gần đây Thang Cỏ lại ra mắt mấy bài hát, chuẩn bị cho album đầu tiên của cô. [Nghe biển], [Lĩnh ngộ], [Tù điểu]* và [Ảo tưởng yêu] đều vô cùng được hoan nghênh, mỗi bài hát ra mắt rất nhanh được đẩy lên top 10 bảng đơn, có mấy lần còn đẩy Lý Phỉ đã chiếm cứ bảng xếp hạng một thời gian dài xuống top năm. Trong khoảng thời gian này chỉ sợ Lý Phỉ không dễ chịu gì, mấy ngày hôm trước còn tuôn ra tin tức cãi lộn với nhân viên công tác ở sân bay. Hơn nữa không biết có phải tập đoàn Hải Nạp đang có ý dần đóng băng cô hay không, khi bộ phận quan hệ xã hội xử lí nguy cơ có vẻ có chút không tích cực, hơn nữa còn tận lực phủng một người mới rất có tiềm lực trong công ty bọn họ.
(*Bài hát bên trên)
Phong cách La Chân Chân hay thay đổi hơn Thang Cỏ, ngọt nhẹ có [Nhẹ nhàng nói với anh], ôn nhu có [Em không muốn nói], thương cảm thì [Quá tủi thân] và mị hoặc [Nữ vương mị hoặc], một bài lại được hoan nghênh hơn một bài. Fans của cô mới vừa quen một mặt này, lập tức lại bị một khác mặt hấp dẫn. Đặc biệt là fans nam, hỏi mười người đàn ông, chỉ sợ có tám người cảm thấy La Chân Chân chính là nữ thần.
Liêu Tư Phúc không kém hai người bọn họ chút nào, hắn đã từng công khai trước công chúng nhiều lần rằng việc may mắn nhất cả đời này chính là gặp ông chủ hắn Vệ Tây Lẫm. [Cuộc sống tươi đẹp], [Giữa mùa xuân] và [Bạn rượu] là những bài hát rất nhiều người đàn ông trên 30 tuổi đi KTV và quán bar nhất định phải chọn, đặc biệt vì là người phiêu bạc sinh tồn bên ngoài, hắn còn là người đại diện phát ngôn cho một nhãn phục sức trung niên, quảng cáo từ ý 'Lão nam nhân cũng có ý vị độc đáo'. Fans trung niên không cần quá nhiều.
Ca sĩ bây giờ, không có ai không hâm mộ ba người bọn họ.
Đương nhiên, tồn tại mạnh mẽ nhất phòng làm việc của Vệ Tây Lẫm vẫn là ông chủ Vệ Tây Lẫm. Viết bài hát, bài hát hồng*; đóng phim điện ảnh, điện ảnh hồng; viết sách, sách hồng. Thân phận chứng thực Weibo của hắn đã biến thành: Ca sĩ nổi tiếng, diễn viên, đạo diễn và tác giả nổi tiếng.
*nổi tiếng đó ( ̄▽ ̄)
Weibo 'Không cần say anh, chị dâu mới là truyền thuyết' này của hắn bình luận đã qua trăm triệu, đây là khái niệm gì? Tổng dân số Hoa Hạ mới 1,5 tỷ mà thôi!
Hôm nay nếu đã tới phòng làm việc, Vệ Tây Lẫm tính thu mấy bài hát.
Thang Cỏ, La Chân Chân, Liêu Tư Phúc và nhân viên công tác phòng làm việc khác đều ở đây, vừa thấy Vệ Tây Lẫm muốn thu, lập tức vây xem. Đã sớm nghe nói Vệ Tây Lẫm thu âm hầu như đều xong trong vòng ba lần, nhưng bọn họ vẫn chưa có cơ hội chứng kiến qua.
Cả đám xách ghế ngồi thành hàng.
Vệ Tây Lẫm buồn cười lắc đầu, tùy bọn họ đi, tiến vào phòng ghi âm đeo tai nghe, ra dấu cho phòng ghi âm chuẩn bị.
Vệ Tây Lẫm bắt đầu thu ca khúc thứ nhất, bài hát này tặng cho mẹ hắn, [Mẹ tốt]. Ngày hôm qua hắn vừa từ nhà về lại phố, mẹ chuẩn bị cho hắn rất nhiều đồ ăn ngon. Mẹ biết cái gì hắn cũng không thiếu, nhưng chỉ có đồ ăn mẹ làm là không mua bên ngoài được.
"Tôi có một người mẹ tốt, một người mẹ thật tốt,
Hiện tại đã tóc đã bạc cả đầu, tóc đã bạc cả đầu,
......
Chúng tôi lớn lên rồi, nhưng mẹ lại già rồi,
Chúng ta lớn lên rồi, nhưng lưng mẹ cũng đã cong rồi,
......"
La Chân Chân, Thang Cỏ đều nức nở, Liêu Tư Phúc cũng đỏ hốc mắt, nhịn không được đi ra ngoài rút một điếu thuốc lá. Bài hát thứ hai là [Nhất cố khuynh thành].
"Mưa qua Bạch Lộ châu,
Lưu luyến Đồng Tước lâu,
......
Hời hợt nắm đôi tay,
Mặc tóc quấn quanh đôi mắt,
......
Cho nên khuynh quốc khuynh thành gần bên nhau vĩnh viễn,
Vĩnh viễn đêm lặng như ca uyển chuyển,
......"
Một lần qua! Không hề vấp!
Thang Cỏ chạm vào bả vai La Chân Chân, nhỏ giọng nói: "Ai, xem biểu tình say mê hạnh phúc của ông chủ, có phải ông chủ đang yêu hay không?"
Những người khác vừa nghe thấy đều vểnh tai, đây chính là tin hot nha.
Lòng La Chân Chân hơi hơi trầm xuống. Vệ Tây Lẫm rất ưu tú, ưu tú đến gần như hoàn mỹ, muốn nói cô không có suy nghĩ gì với Vệ Tây Lẫm là không có khả năng. Nhưng cô cũng vô cùng rõ ràng, Vệ Tây Lẫm cũng không có ý với cô, đối xử bình đẳng với cô và Thang Cỏ, nếu không đã sớm có ám chỉ. Cô thừa nhận suy đoán của Thang Cỏ, hoàn toàn chặt đứt một vọng tưởng cuối cùng.
"Tôi cũng không dám nghị luận sau lưng ông chủ." La Chân Chân cười xinh đẹp, không tỏ ý kiến.
Bài hát thứ ba là [Yêu con thì hãy ôm con], vừa nghe thấy Vệ Tây Lẫm manh manh, âm nhi đồng mềm mềm như còn chứa nước miếng, La Chân Chân và Thang Cỏ hưng phấn nắm tay, nhịn không được thấp giọng thét chói tai không ngừng.
"A a a, đồng âm của ông chủ sao manh như vậy? Nếu không phải nhìn hắn hát, nhất định tôi sẽ cho rằng thật là trẻ con hát!"
Liêu Tư Phúc liên tục ca thán: "Quá lợi hại!"
"Ông chủ này chắc chắn là muốn ôm cả năm lớp fans." Khương Phong Dạ khoanh tay ôm ngực, kinh ngạc cảm thán nói.
Lại là ba lần qua.
Liêu Tư Phúc ra dáng chắp tay thi lễ, ngưỡng mộ không thôi.
Lúc này, bên ngoài có một bóng người cao lớn đến gần. Cố Duyên Tranh tay trái cầm một ly cà phê nóng, tay phải cắm túi quần, không nhanh không chậm bước vào, biểu tình có chút khốc, ánh mắt lại rất ôn nhu dừng trên người Vệ Tây Lẫm, "Tôi đến đón em. Làm xong rồi sao?"
Vệ Tây Lẫm đặt notebook trong tay xuống, bước nhanh qua, "Làm xong rồi."
Cố Duyên Tranh nhét cà phê nóng vào trong tay hắn, gật gật đầu với những người khác, ôm thiếu niên đi.
Mấy người Thang Cỏ, La Chân Chân cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, ai làm việc nấy đi.
..........
I have a gun, if you don't vote, I'll shoot you (ᗒᗣᗕ)՞ ︻┻┳══━一
Sớm muộn gì ngày nào Vệ Vân Phong cũng phải kiểm tra hòm thư một lần, anh chẳng những có công việc phải làm, còn là phó Hội học sinh, mỗi ngày có rất nhiều email cần xem xét.
Sau khi đưa Hàn Phỉ Phỉ trở về phòng ngủ, anh vừa đi về phòng ngủ của mình vừa mở hòm thư di động. Một email chủ động xuất hiện, anh tưởng là phần mềm rác, đang muốn xóa đi, hai từ 'Hàn Phỉ Phỉ' và 'Giải phẫu nâng ngực' lại khiến anh chú ý, xem xong email từ đầu tới cuối, sắc mặt khẽ biến, cảm giác bị lừa gạt thật sâu. Anh đã qua lại với Hàn Phỉ Phỉ hơn một năm, còn nói với cô rằng chờ sau tốt nghiệp sẽ dẫn cô về ra mắt cha mẹ, sau đó kết hôn. Hàn Phỉ Phỉ đã đồng ý, nhưng ngay cả như vậy, cô cũng chưa từng lộ ra chút ý định nào cho anh biết việc cô đã làm giải phẫu nâng ngực. Anh không ngại ngực bạn gái to hay nhỏ, nhưng lại không có cách nào tiếp sự giả dối.
Vệ Vân Phong đá một chân vào cây.
"Vệ Vân Phong." Một âm thanh thanh thúy vang lên phía sau hắn.
Vệ Vân Phong bỗng nhiên quay đầu, lại nhìn thấy Đàm Thanh Thanh, nguy hiểm mà thu hút, có chút giận chó đánh mèo.
Đàm Thanh Thanh bị anh nhìn chằm chằm, mặt thoáng chốc đỏ rực lên như đít khỉ, rũ mắt hỏi: "Anh không sao chứ?"
Vệ Vân Phong bước vài bước đi đến trước mặt cô, vươn tay phải, suýt nữa quăng thẳng điện thoại vào mặt cô, lạnh giọng hỏi: "Email này có phải cô gửi hay không!"
Đàm Thanh Thanh hoảng sợ, tập trung nhìn, "Anh đã biết? Tôi vẫn luôn muốn nói cho anh biết ngực Phỉ Phỉ là giả, còn có, thật ra cô ta tiếp cận anh là vì muốn tiến vào giới giải trí ――"
Sắc mặt Vệ Vân Phong càng khó coi, nắm chặt lấy bả vai cô, lạnh lùng nói: "Cô nói bậy gì đó?"
Mặt Đàm Thanh Thanh càng đỏ hơn, không nhìn hắn, nhưng âm thanh lại càng cao hơn hắn, "Vốn dĩ là như vậy! Tôi ở phòng ngủ cách vách của cô ta, chính tai nghe được cô ta nói với bạn cùng phòng sở dĩ chủ động theo đuổi anh chỉ là muốn thông qua anh tiếp cận nam thần mà thôi!"
Vệ Vân Phong sửng sốt trong chốc lát, phản ứng lại 'nam thần' cô nói là em trai anh Vệ Tây Lẫm.
"Bị người lợi dụng cũng không biết! Anh chính là ngu ngốc, ngu ngốc, còn không thừa nhận!" Đàm Thanh Thanh bĩu môi, không chút lưu tình mắng anh, nhưng khuôn mặt vẫn luôn đỏ rực, hai mắt thẹn thùng chớp chớp, người khác thấy chỉ sợ đều sẽ cho rằng cô đang làm nũng với bạn trai.
Vệ Vân Phong tức giận đến ngực không ngừng phập phồng, hận không thể đánh cô ta một cái, tay giơ lên lại buông xuống, lại giơ lên lại buông......
Đàm Thanh Thanh sợ tới mức nhắm mắt lại, hé mắt một cái nhìn trộm anh, giả ra oai kêu lên: "Anh dám đánh tôi!"
Vệ Vân Phong cạn lời trừng mắt với cô một lúc lâu, đột nhiên có chút buồn cười, buông cô ra, sải bước đi xa.
Đàm Thanh Thanh ngây ngốc nhìn bóng dáng anh đi xa, mặt lại đỏ.
Thật ra, Đàm Thanh Thanh biết Vệ Vân Phong sớm hơn anh nghĩ. Đó là một ngày hè mưa to, Vệ Vân Phong tiễn Hàn Phỉ Phỉ, nhìn thấy cô trú mưa dưới hành lang đợi mưa tạnh, đưa cho cô một cái ô rồi vội vàng rời đi. Anh đi quá nhanh, đến diện mạo anh Đàm Thanh Thanh cũng chưa thấy rõ ràng, chỉ nhớ kỹ quần áo và phụ kiện anh mang. Sau đó lần nữa nhìn thấy Vệ Vân Phong lại là ở nhà ăn, cô theo anh thấy bóng anh và một cái phù bình an (Vệ Tây Lẫm đưa) treo trên móc chìa khóa mới nhận ra, biết được tên của anh.
Đàm Thanh Thanh cảm thấy cô đã nhất kiến chung tình với Vệ Vân Phong, nam sinh đưa ô cho nữ sinh không quen biết là một người đáng để thích. Nhưng mà, rất nhanh cô đã thất tình, một lần ở nhà ăn cô biết được Vệ Vân Phong có bạn gái, lại còn ở phòng ngủ cách vách của cô. Hàn Phỉ Phỉ chẳng những lớn lên xinh đẹp, năng lực cũng không kém, còn đi theo giáo sư làm trợ lý phiên dịch tiếng Anh.
Nhưng không được mấy ngày, trong lúc vô tình Đàm Thanh Thanh đứng trên ban công nghe trộm được Hàn Phỉ Phỉ nói với bạn cùng phòng, thì ra Hàn Phỉ Phỉ chẳng những đã giải phẫu ngực, chủ động theo đuổi Vệ Vân Phong cũng là có mục đích! Lúc ấy, cảm giác đầu tiên của cô không phải rốt cuộc cô cũng có cơ hội, mà là đau lòng vì Vệ Vân Phong. Vệ Vân Phong sủng Hàn Phỉ Phỉ có tiếng trong trường, trời nắng sợ cô ta bị phơi cháy da, ngày mưa sợ cô ta bị ướt, Hàn Phỉ Phỉ lại phụ tâm ý của Vệ Vân Phong.
Từ sau lúc kia, Đàm Thanh Thanh vẫn luôn tìm cơ hội nói chân tướng cho Vệ Vân Phong, không nghĩ đến bị Vệ Vân Phong và Hàn Phỉ Phỉ hiểu lầm cô có ham mê theo dõi, cô càng khó tìm được cơ hội. Hơn nữa cảm tình của Vệ Vân Phong với Hàn Phỉ Phỉ sâu như vậy, kể cả cô có nói, Vệ Vân Phong cũng chưa chắc sẽ tin tưởng cô.
Tuy rằng không rõ ràng lắm tại sao Vệ Vân Phong biết việc Hàn Phỉ Phỉ đã làm giải phẫu, nhưng mặc kệ như thế nào hôm nay đều đã nói rõ ràng. Đàm Thanh Thanh nhịn không được thở dài một tiếng, rầu rĩ không vui đi về phòng ngủ. Hiện tại cô chỉ có thể chờ, nếu Vệ Vân Phong chia tay Hàn Phỉ Phỉ, cô mới có cơ hội; nếu như bọn họ không chia tay? Vậy tiếp tục chờ!
......
Một ngày nghỉ dài hạn cuối cùng, Vệ Tây Lẫm đến phòng làm việc đi lòng vòng.
Hiện giờ ba người Thang Cỏ, La Chân Chân, Liêu Tư Phúc đều phát triển rất tốt.
Gần đây Thang Cỏ lại ra mắt mấy bài hát, chuẩn bị cho album đầu tiên của cô. [Nghe biển], [Lĩnh ngộ], [Tù điểu]* và [Ảo tưởng yêu] đều vô cùng được hoan nghênh, mỗi bài hát ra mắt rất nhanh được đẩy lên top 10 bảng đơn, có mấy lần còn đẩy Lý Phỉ đã chiếm cứ bảng xếp hạng một thời gian dài xuống top năm. Trong khoảng thời gian này chỉ sợ Lý Phỉ không dễ chịu gì, mấy ngày hôm trước còn tuôn ra tin tức cãi lộn với nhân viên công tác ở sân bay. Hơn nữa không biết có phải tập đoàn Hải Nạp đang có ý dần đóng băng cô hay không, khi bộ phận quan hệ xã hội xử lí nguy cơ có vẻ có chút không tích cực, hơn nữa còn tận lực phủng một người mới rất có tiềm lực trong công ty bọn họ.
(*Bài hát bên trên)
Phong cách La Chân Chân hay thay đổi hơn Thang Cỏ, ngọt nhẹ có [Nhẹ nhàng nói với anh], ôn nhu có [Em không muốn nói], thương cảm thì [Quá tủi thân] và mị hoặc [Nữ vương mị hoặc], một bài lại được hoan nghênh hơn một bài. Fans của cô mới vừa quen một mặt này, lập tức lại bị một khác mặt hấp dẫn. Đặc biệt là fans nam, hỏi mười người đàn ông, chỉ sợ có tám người cảm thấy La Chân Chân chính là nữ thần.
Liêu Tư Phúc không kém hai người bọn họ chút nào, hắn đã từng công khai trước công chúng nhiều lần rằng việc may mắn nhất cả đời này chính là gặp ông chủ hắn Vệ Tây Lẫm. [Cuộc sống tươi đẹp], [Giữa mùa xuân] và [Bạn rượu] là những bài hát rất nhiều người đàn ông trên 30 tuổi đi KTV và quán bar nhất định phải chọn, đặc biệt vì là người phiêu bạc sinh tồn bên ngoài, hắn còn là người đại diện phát ngôn cho một nhãn phục sức trung niên, quảng cáo từ ý 'Lão nam nhân cũng có ý vị độc đáo'. Fans trung niên không cần quá nhiều.
Ca sĩ bây giờ, không có ai không hâm mộ ba người bọn họ.
Đương nhiên, tồn tại mạnh mẽ nhất phòng làm việc của Vệ Tây Lẫm vẫn là ông chủ Vệ Tây Lẫm. Viết bài hát, bài hát hồng*; đóng phim điện ảnh, điện ảnh hồng; viết sách, sách hồng. Thân phận chứng thực Weibo của hắn đã biến thành: Ca sĩ nổi tiếng, diễn viên, đạo diễn và tác giả nổi tiếng.
*nổi tiếng đó ( ̄▽ ̄)
Weibo 'Không cần say anh, chị dâu mới là truyền thuyết' này của hắn bình luận đã qua trăm triệu, đây là khái niệm gì? Tổng dân số Hoa Hạ mới 1,5 tỷ mà thôi!
Hôm nay nếu đã tới phòng làm việc, Vệ Tây Lẫm tính thu mấy bài hát.
Thang Cỏ, La Chân Chân, Liêu Tư Phúc và nhân viên công tác phòng làm việc khác đều ở đây, vừa thấy Vệ Tây Lẫm muốn thu, lập tức vây xem. Đã sớm nghe nói Vệ Tây Lẫm thu âm hầu như đều xong trong vòng ba lần, nhưng bọn họ vẫn chưa có cơ hội chứng kiến qua.
Cả đám xách ghế ngồi thành hàng.
Vệ Tây Lẫm buồn cười lắc đầu, tùy bọn họ đi, tiến vào phòng ghi âm đeo tai nghe, ra dấu cho phòng ghi âm chuẩn bị.
Vệ Tây Lẫm bắt đầu thu ca khúc thứ nhất, bài hát này tặng cho mẹ hắn, [Mẹ tốt]. Ngày hôm qua hắn vừa từ nhà về lại phố, mẹ chuẩn bị cho hắn rất nhiều đồ ăn ngon. Mẹ biết cái gì hắn cũng không thiếu, nhưng chỉ có đồ ăn mẹ làm là không mua bên ngoài được.
"Tôi có một người mẹ tốt, một người mẹ thật tốt,
Hiện tại đã tóc đã bạc cả đầu, tóc đã bạc cả đầu,
......
Chúng tôi lớn lên rồi, nhưng mẹ lại già rồi,
Chúng ta lớn lên rồi, nhưng lưng mẹ cũng đã cong rồi,
......"
La Chân Chân, Thang Cỏ đều nức nở, Liêu Tư Phúc cũng đỏ hốc mắt, nhịn không được đi ra ngoài rút một điếu thuốc lá. Bài hát thứ hai là [Nhất cố khuynh thành].
"Mưa qua Bạch Lộ châu,
Lưu luyến Đồng Tước lâu,
......
Hời hợt nắm đôi tay,
Mặc tóc quấn quanh đôi mắt,
......
Cho nên khuynh quốc khuynh thành gần bên nhau vĩnh viễn,
Vĩnh viễn đêm lặng như ca uyển chuyển,
......"
Một lần qua! Không hề vấp!
Thang Cỏ chạm vào bả vai La Chân Chân, nhỏ giọng nói: "Ai, xem biểu tình say mê hạnh phúc của ông chủ, có phải ông chủ đang yêu hay không?"
Những người khác vừa nghe thấy đều vểnh tai, đây chính là tin hot nha.
Lòng La Chân Chân hơi hơi trầm xuống. Vệ Tây Lẫm rất ưu tú, ưu tú đến gần như hoàn mỹ, muốn nói cô không có suy nghĩ gì với Vệ Tây Lẫm là không có khả năng. Nhưng cô cũng vô cùng rõ ràng, Vệ Tây Lẫm cũng không có ý với cô, đối xử bình đẳng với cô và Thang Cỏ, nếu không đã sớm có ám chỉ. Cô thừa nhận suy đoán của Thang Cỏ, hoàn toàn chặt đứt một vọng tưởng cuối cùng.
"Tôi cũng không dám nghị luận sau lưng ông chủ." La Chân Chân cười xinh đẹp, không tỏ ý kiến.
Bài hát thứ ba là [Yêu con thì hãy ôm con], vừa nghe thấy Vệ Tây Lẫm manh manh, âm nhi đồng mềm mềm như còn chứa nước miếng, La Chân Chân và Thang Cỏ hưng phấn nắm tay, nhịn không được thấp giọng thét chói tai không ngừng.
"A a a, đồng âm của ông chủ sao manh như vậy? Nếu không phải nhìn hắn hát, nhất định tôi sẽ cho rằng thật là trẻ con hát!"
Liêu Tư Phúc liên tục ca thán: "Quá lợi hại!"
"Ông chủ này chắc chắn là muốn ôm cả năm lớp fans." Khương Phong Dạ khoanh tay ôm ngực, kinh ngạc cảm thán nói.
Lại là ba lần qua.
Liêu Tư Phúc ra dáng chắp tay thi lễ, ngưỡng mộ không thôi.
Lúc này, bên ngoài có một bóng người cao lớn đến gần. Cố Duyên Tranh tay trái cầm một ly cà phê nóng, tay phải cắm túi quần, không nhanh không chậm bước vào, biểu tình có chút khốc, ánh mắt lại rất ôn nhu dừng trên người Vệ Tây Lẫm, "Tôi đến đón em. Làm xong rồi sao?"
Vệ Tây Lẫm đặt notebook trong tay xuống, bước nhanh qua, "Làm xong rồi."
Cố Duyên Tranh nhét cà phê nóng vào trong tay hắn, gật gật đầu với những người khác, ôm thiếu niên đi.
Mấy người Thang Cỏ, La Chân Chân cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, ai làm việc nấy đi.
..........
I have a gun, if you don't vote, I'll shoot you (ᗒᗣᗕ)՞ ︻┻┳══━一
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất