Thiếu Gia Con Nhà Giàu Đích Thực Tái Hôn
Chương 43
Lý Tuệ Tuệ bơi tới bể bơi, nhìn Khâu Hàn nói: “Khâu trợ lý, vừa rồi tôi đã nói, cậu phải “Tự mình” giúp tôi chiêu đãi Dật Cẩm, cậu không hiểu sao?”
Khâu Hàn nhìn Lý Tuệ Tuệ một cái, xoay người cầm một cái khăn tắm, đi qua đưa cho Lâm Dật Cẩm.
Lâm Dật Cẩm tiếp nhận khăn tắm khoác trên vai, đối với Khâu Hàn nói: “Cho tôi một ly nước trái cây, cảm ơn.”
Lâm Dật Cẩm khoác khăn tắm đi qua ngồi xuống, Khâu Hàn bảo người đi lấy nước trái cây, nước trái cây bưng tới, Khâu Hàn tự mình đặt lên bàn bên cạnh Lâm Dật Cẩm.
Lâm Dật Cẩm cầm lấy nước trái cây nhìn, lập tức ngẩng đầu nhìn Khâu Hàn nói: “Trong này có xoài, anh hẳn là biết tôi không thích xoài, cho nên anh là cố ý sao? Khâu trợ lý.”
Vốn dĩ mặt Khâu Hàn không cảm xúc nhìn hắn, đột nhiên cười như không cười nói: “Xem anh này, vẻ mặt oán khí chắc là bởi vì sinh hoạt hôn nhân cũng không quá hạnh phúc đi? Hẳn là...Diệp Bác Lỗi đến bây giờ còn chưa chấp nhận cùng phòng với anh đi?”
Sắc mặt Lâm Dật Cẩm càng thêm khó coi, vô cùng dùng sức đem cái ly cầm trên tay đặt một cái thật mạnh lên trên bàn, nước trái cây bên trong đổ ra một ít.
Lý Tuệ Tuệ đi tới hỏi: “Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”
“Hắn nói nước trái cây này hắn không thích uống.” Khâu Hàn trả lời nói.
“Tôi nói này Khâu trợ lý.” Lý Tuệ Tuệ rất không vui nói: “Cậu sẽ không hỏi trước hắn thích uống cái gì rồi mới đi lấy sao? Đầu óc thế này mà cũng có thể làm trợ lý?”
“Như vậy xin hỏi……” Khâu Hàn nhìn Lâm Dật Cẩm nói: “Anh muốn uống nước trái cây gì?”
“Không cần.” Lâm Dật Cẩm xụ mặt nói.
Khâu Hàn trực tiếp xoay người đi đến vị trí ban đầu, tiếp tục đứng.
Tôn Thần Thần yên lặng đi đến bên người Khâu Hàn hỏi: “Có cần hỗ trợ gì không?”
“Không cần.” Khâu Hàn nhỏ giọng nói.
Lúc bọn họ chơi đến vui vẻ, Khâu Hàn vẫn luôn dẫn người đứng ở một bên nhìn bọn họ, đồng dạng cùng cậu còn có Tôn Thần Thần, tuy rằng hai chị em kia đem hắn đến, nhưng Tôn Thần Thần căn bản là không có khả năng gia nhập nhóm bọn họ, bọn họ cố ý để hắn nhìn như vậy.
Ở bể bơi chơi hai ba tiếng đồng hồ, bọn họ đều cảm thấy có chút đói bụng, vì thế Lý Tuệ Tuệ lại bảo Khâu Hàn dẫn bọn họ đi ăn cơm.
Mọi người tiến vào trong phòng, chuẩn bị ăn cơm, Khâu Hàn cùng Tôn Thần Thần cũng vẫn đứng ở một bên, không có ngồi xuống.
“Khâu trợ lý, cậu cũng lại đây ngồi đi.” Lý Hiên Hiên quay đầu nhìn Khâu Hàn nói.
“Không cần, tôi đứng là được.” Khâu Hàn trả lời nói.
“Vậy cậu liền tới đây đứng một chút, đứng bên cạnh Dật Cẩm gắp đồ ăn cho hắn đi.” Lý Tuệ Tuệ nói: “Cậu biết hắn thích ăn cái gì không?”
“Anh ta biết.” Lâm Dật Cẩm tay chống cằm nói: “Ở Lâm gia, chỉ cần tôi ở nhà, liền đều là dựa theo khẩu vị tôi yêu thích mà nấu ăn, anh ta thích ăn cái gì, căn bản là không có người để ý.”
“Nếu là như thế, vậy cậu khẳng định rất rõ ràng Dật Cẩm thích ăn cái gì, đến đứng ở đây đi.” Lý Tuệ Tuệ nói.
Tôn Thần Thần nhìn Khâu Hàn một cái, đi đến hai bước nói: “Tôi đến đây đi.”
“Không cần mày.” Lý Tuệ Tuệ sắc mặt không vui nói: “Tao biết mày trời sinh là đồ đê tiện, thích làm những việc này, nhưng là ở chỗ này, không tới phiên mày tới làm, mày không cần xung phong nhận việc.”
Lý Tuệ Tuệ nói, làm Khâu Hàn cùng Tôn Thần Thần đồng thời biến sắc mặt.
“Chị, lời chị nói có chút quá mức.” Lý Hiên Hiên nhỏ giọng nói.
“Quá mức thì thế nào?” Lý Tuệ Tuệ khinh thường nói: “Dù cho nói khó nghe, hắn cũng phải nghe, hắn có thể lầm được cái gì?”
Khâu Hàn đi qua, cầm lấy một ly rượu vang đỏ nói: “Trước khi gắp đồ ăn, tôi mời mọi người uống chút rượu vang thượng hạng.”
Khâu Hàn cầm ly rượu vang đỏ ở trên tay, nhìn Lý Tuệ Tuệ nói: “Vì để biểu hiện thành ý, không bằng tôi tới bồi cô uống, thế nào?”
Khâu Hàn nói xong liền đem tất cả rượu đều hắt ở trên người Lý Tuệ Tuệ, Lý Tuệ Tuệ hét to đứng lên, những người khác cũng đều sợ tới mức đứng lên.
“Cậu dám hất rượu vào tôi!” Lý Tuệ Tuệ dơ tay phải hướng tới trên mặt Khâu Hàn đánh xuống, bị Khâu Hàn dơ một cái đã bắt được tay nàng.
Người Khâu Hàn mang đến lập tức tiến lên, đem Lý Tuệ Tuệ kéo ra, bảo vệ Khâu Hàn.
“Cậu tính là thứ gì, cư nhiên dám lấy rượu hất tôi, cậu mau lại đây cho tôi! Mau đến đây!” Lý Tuệ Tuệ la to liền nhào qua đánh Khâu Hàn.
“Lý Tuệ Tuệ, cô phải rõ ràng, tôi là trợ lý Diệp tổng, không phải nô tài ký bán thân cho nhà các người!” Khâu Hàn cả giận nói: “Mẹ Diệp tổng bảo tôi thay nàng chiêu đãi các người, tôi mới tương đối khách khí với mấy người, cô đừng không biết xấu hổ, nghĩ muốn làm gì thì làm!”
“Cậu nói ai không biết xấu hổ?!” Lý Tuệ Tuệ phẫn nộ la lớn: “Có ngon cậu lặp lại lần nữa!”
“Tôi nói cô không biết xấu hổ, dù cho nói một trăm lần thì thế nào? Trước mặt mẹ Diệp tổng tôi cũng nói như vậy! Có bản lĩnh cô bảo nàng khai trừ tôi đi!” Khâu Hàn nói xong đem khăn trải bàn dùng sức kéo xuống, toàn bộ chén dĩa trên bàn đều rơi xuống mặt đất, động tĩnh này khiến những người khác đều hoảng sợ.
Khâu Hàn từ trên bàn cầm lấy một cái chén, dùng sức ném xuống dưới chân Lý Tuệ Tuệ, Lý Tuệ Tuệ bị mấy mảnh nhỏ văng ra dọa đến sợ hãi, Khâu Hàn lại ném chén đến trên người nàng, một cử động nhỏ cũng không dám, dùng ánh mắt phòng bị nhìn cậu.
Khâu Hàn đi đến trước mặt Lý Tuệ Tuệ, nhìn nàng nói: “Bằng không chúng ta cá cược thế nào?”
“Cá cược…… cá cược gì?” Lý Tuệ Tuệ nhìn hắn hỏi.
“Nếu cô có bản lĩnh có thể làm cho Diệp tổng khai trừ tôi, coi như hôm nay trước mặt mọi người, tôi quỳ xuống xin lỗi cô.” Khâu Hàn lạnh mặt nói: “Nếu cô làm không được, cô làm trợ lý cho tôi một ngày, tôi muốn cô làm gì cô phải làm cái đó, dám không?”
“Tôi…… Tôi vì sao phải cá cược với cậu?” Lý Tuệ Tuệ bị ánh mắt của cậu dọa có chút sợ rồi.
“Như thế nào, không dám hả? Không ngờ cô là một kẻ nhát cáy như vậy.” Khâu Hàn châm chọc nói: “Như vậy mà dám bắt nạt người khác sao?”
Lý Tuệ Tuệ cắn chặt răng nói: “Tôi không muốn cùng cậu cá cược.”
“Không dám cá thì thôi, lá gan nhỏ mà dám kiêu ngạo thật là hiếm thấy.” Khâu Hàn cười lạnh một chút, quay đầu nhìn những người khác nói: “Hôm nay bữa cơm này ăn không được, các người đều về nhà đi thôi.”
- -------------------------
Editor: Tui biết mà em bé nhà mình đâu dễ chơi như vậy được:)) hiền lành với mỗi anh chú thôi, đứa nào dám tới ẻm đánh đó nha.
Khâu Hàn nhìn Lý Tuệ Tuệ một cái, xoay người cầm một cái khăn tắm, đi qua đưa cho Lâm Dật Cẩm.
Lâm Dật Cẩm tiếp nhận khăn tắm khoác trên vai, đối với Khâu Hàn nói: “Cho tôi một ly nước trái cây, cảm ơn.”
Lâm Dật Cẩm khoác khăn tắm đi qua ngồi xuống, Khâu Hàn bảo người đi lấy nước trái cây, nước trái cây bưng tới, Khâu Hàn tự mình đặt lên bàn bên cạnh Lâm Dật Cẩm.
Lâm Dật Cẩm cầm lấy nước trái cây nhìn, lập tức ngẩng đầu nhìn Khâu Hàn nói: “Trong này có xoài, anh hẳn là biết tôi không thích xoài, cho nên anh là cố ý sao? Khâu trợ lý.”
Vốn dĩ mặt Khâu Hàn không cảm xúc nhìn hắn, đột nhiên cười như không cười nói: “Xem anh này, vẻ mặt oán khí chắc là bởi vì sinh hoạt hôn nhân cũng không quá hạnh phúc đi? Hẳn là...Diệp Bác Lỗi đến bây giờ còn chưa chấp nhận cùng phòng với anh đi?”
Sắc mặt Lâm Dật Cẩm càng thêm khó coi, vô cùng dùng sức đem cái ly cầm trên tay đặt một cái thật mạnh lên trên bàn, nước trái cây bên trong đổ ra một ít.
Lý Tuệ Tuệ đi tới hỏi: “Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”
“Hắn nói nước trái cây này hắn không thích uống.” Khâu Hàn trả lời nói.
“Tôi nói này Khâu trợ lý.” Lý Tuệ Tuệ rất không vui nói: “Cậu sẽ không hỏi trước hắn thích uống cái gì rồi mới đi lấy sao? Đầu óc thế này mà cũng có thể làm trợ lý?”
“Như vậy xin hỏi……” Khâu Hàn nhìn Lâm Dật Cẩm nói: “Anh muốn uống nước trái cây gì?”
“Không cần.” Lâm Dật Cẩm xụ mặt nói.
Khâu Hàn trực tiếp xoay người đi đến vị trí ban đầu, tiếp tục đứng.
Tôn Thần Thần yên lặng đi đến bên người Khâu Hàn hỏi: “Có cần hỗ trợ gì không?”
“Không cần.” Khâu Hàn nhỏ giọng nói.
Lúc bọn họ chơi đến vui vẻ, Khâu Hàn vẫn luôn dẫn người đứng ở một bên nhìn bọn họ, đồng dạng cùng cậu còn có Tôn Thần Thần, tuy rằng hai chị em kia đem hắn đến, nhưng Tôn Thần Thần căn bản là không có khả năng gia nhập nhóm bọn họ, bọn họ cố ý để hắn nhìn như vậy.
Ở bể bơi chơi hai ba tiếng đồng hồ, bọn họ đều cảm thấy có chút đói bụng, vì thế Lý Tuệ Tuệ lại bảo Khâu Hàn dẫn bọn họ đi ăn cơm.
Mọi người tiến vào trong phòng, chuẩn bị ăn cơm, Khâu Hàn cùng Tôn Thần Thần cũng vẫn đứng ở một bên, không có ngồi xuống.
“Khâu trợ lý, cậu cũng lại đây ngồi đi.” Lý Hiên Hiên quay đầu nhìn Khâu Hàn nói.
“Không cần, tôi đứng là được.” Khâu Hàn trả lời nói.
“Vậy cậu liền tới đây đứng một chút, đứng bên cạnh Dật Cẩm gắp đồ ăn cho hắn đi.” Lý Tuệ Tuệ nói: “Cậu biết hắn thích ăn cái gì không?”
“Anh ta biết.” Lâm Dật Cẩm tay chống cằm nói: “Ở Lâm gia, chỉ cần tôi ở nhà, liền đều là dựa theo khẩu vị tôi yêu thích mà nấu ăn, anh ta thích ăn cái gì, căn bản là không có người để ý.”
“Nếu là như thế, vậy cậu khẳng định rất rõ ràng Dật Cẩm thích ăn cái gì, đến đứng ở đây đi.” Lý Tuệ Tuệ nói.
Tôn Thần Thần nhìn Khâu Hàn một cái, đi đến hai bước nói: “Tôi đến đây đi.”
“Không cần mày.” Lý Tuệ Tuệ sắc mặt không vui nói: “Tao biết mày trời sinh là đồ đê tiện, thích làm những việc này, nhưng là ở chỗ này, không tới phiên mày tới làm, mày không cần xung phong nhận việc.”
Lý Tuệ Tuệ nói, làm Khâu Hàn cùng Tôn Thần Thần đồng thời biến sắc mặt.
“Chị, lời chị nói có chút quá mức.” Lý Hiên Hiên nhỏ giọng nói.
“Quá mức thì thế nào?” Lý Tuệ Tuệ khinh thường nói: “Dù cho nói khó nghe, hắn cũng phải nghe, hắn có thể lầm được cái gì?”
Khâu Hàn đi qua, cầm lấy một ly rượu vang đỏ nói: “Trước khi gắp đồ ăn, tôi mời mọi người uống chút rượu vang thượng hạng.”
Khâu Hàn cầm ly rượu vang đỏ ở trên tay, nhìn Lý Tuệ Tuệ nói: “Vì để biểu hiện thành ý, không bằng tôi tới bồi cô uống, thế nào?”
Khâu Hàn nói xong liền đem tất cả rượu đều hắt ở trên người Lý Tuệ Tuệ, Lý Tuệ Tuệ hét to đứng lên, những người khác cũng đều sợ tới mức đứng lên.
“Cậu dám hất rượu vào tôi!” Lý Tuệ Tuệ dơ tay phải hướng tới trên mặt Khâu Hàn đánh xuống, bị Khâu Hàn dơ một cái đã bắt được tay nàng.
Người Khâu Hàn mang đến lập tức tiến lên, đem Lý Tuệ Tuệ kéo ra, bảo vệ Khâu Hàn.
“Cậu tính là thứ gì, cư nhiên dám lấy rượu hất tôi, cậu mau lại đây cho tôi! Mau đến đây!” Lý Tuệ Tuệ la to liền nhào qua đánh Khâu Hàn.
“Lý Tuệ Tuệ, cô phải rõ ràng, tôi là trợ lý Diệp tổng, không phải nô tài ký bán thân cho nhà các người!” Khâu Hàn cả giận nói: “Mẹ Diệp tổng bảo tôi thay nàng chiêu đãi các người, tôi mới tương đối khách khí với mấy người, cô đừng không biết xấu hổ, nghĩ muốn làm gì thì làm!”
“Cậu nói ai không biết xấu hổ?!” Lý Tuệ Tuệ phẫn nộ la lớn: “Có ngon cậu lặp lại lần nữa!”
“Tôi nói cô không biết xấu hổ, dù cho nói một trăm lần thì thế nào? Trước mặt mẹ Diệp tổng tôi cũng nói như vậy! Có bản lĩnh cô bảo nàng khai trừ tôi đi!” Khâu Hàn nói xong đem khăn trải bàn dùng sức kéo xuống, toàn bộ chén dĩa trên bàn đều rơi xuống mặt đất, động tĩnh này khiến những người khác đều hoảng sợ.
Khâu Hàn từ trên bàn cầm lấy một cái chén, dùng sức ném xuống dưới chân Lý Tuệ Tuệ, Lý Tuệ Tuệ bị mấy mảnh nhỏ văng ra dọa đến sợ hãi, Khâu Hàn lại ném chén đến trên người nàng, một cử động nhỏ cũng không dám, dùng ánh mắt phòng bị nhìn cậu.
Khâu Hàn đi đến trước mặt Lý Tuệ Tuệ, nhìn nàng nói: “Bằng không chúng ta cá cược thế nào?”
“Cá cược…… cá cược gì?” Lý Tuệ Tuệ nhìn hắn hỏi.
“Nếu cô có bản lĩnh có thể làm cho Diệp tổng khai trừ tôi, coi như hôm nay trước mặt mọi người, tôi quỳ xuống xin lỗi cô.” Khâu Hàn lạnh mặt nói: “Nếu cô làm không được, cô làm trợ lý cho tôi một ngày, tôi muốn cô làm gì cô phải làm cái đó, dám không?”
“Tôi…… Tôi vì sao phải cá cược với cậu?” Lý Tuệ Tuệ bị ánh mắt của cậu dọa có chút sợ rồi.
“Như thế nào, không dám hả? Không ngờ cô là một kẻ nhát cáy như vậy.” Khâu Hàn châm chọc nói: “Như vậy mà dám bắt nạt người khác sao?”
Lý Tuệ Tuệ cắn chặt răng nói: “Tôi không muốn cùng cậu cá cược.”
“Không dám cá thì thôi, lá gan nhỏ mà dám kiêu ngạo thật là hiếm thấy.” Khâu Hàn cười lạnh một chút, quay đầu nhìn những người khác nói: “Hôm nay bữa cơm này ăn không được, các người đều về nhà đi thôi.”
- -------------------------
Editor: Tui biết mà em bé nhà mình đâu dễ chơi như vậy được:)) hiền lành với mỗi anh chú thôi, đứa nào dám tới ẻm đánh đó nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất