Chương 179: Hôn lễ
Mọi chuyện cứ như vậy yên ổn dần, hôm nay là ngày diễn ra hôn lễ nên mọi người chuẩn bị rất kĩ. Hôn lễ diễn ra với sự tham gia của những người thân cận, do Gia Thụy không muốn quá rầm rộ nên Mộc Lăng chiều theo ý Gia Thụy.
Nơi tổ chức chính là bãi biển mà Gia Thụy và Mộc Lăng đã từng đến, một nơi nhộn nhịp vào buổi sáng và rất yên bình lúc chiều tà. Hoàng hôn, gió biển, tiếng nhạc du dương…Gia Thụy mặc trên người một bộ vest trắng, cài một bông hoa hồng trên ngực trông cậu thật sự rất rất xinh đẹp, còn Mộc Lăng cũng trong bộ vest trắng đơn giản trên gương mặt thể hiện rõ sự hạnh phúc. Cả hai từng bước tiến về trung tâm của buổi tiệc, trên mặt hai sự hạnh phúc, mãn nguyện và tình yêu to lớn dành cho đối phương.
Sau hôm nay thì Mộc Lăng sẽ là chỗ dựa duy nhất cho một mình Gia Thụy tựa vào, ngày này anh đã mong đợi từ rất lâu rồi và hôm nay nó đã thành sự thật. Mộc Lăng dường như hạnh phúc muốn bật khóc khi được nắm tay cậu đứng ở trước mặt ba mẹ hai bên và mọi người. Mộc Lăng hôn lên tay cậu rồi nói to với tất cả mọi người nơi đây.
“Ngay từ đầu người anh yêu là em, cả đời này cũng là em. Anh sẽ sẵn sàng che chở, bảo vệ em, chỉ đặt mình em vào trái tim này. Anh đã từng hứa yêu em bằng cả sinh mạng này, từ giờ và về sau cho đến khi nhắm mắt anh vẫn sẽ yêu em trọn một kiếp người…Tần Gia Thụy, anh yêu em!!” Mộc Lăng cầm tay cậu đặt lên ngực trái của mình, để cho Gia Thụy có thể cảm nhận rõ nhịp tim của anh chỉ đập khi có cậu bên cạnh. Và sẽ yêu cậu cho đến chết mới thôi.
“Mộc Lăng, em cũng yêu anh…Cảm ơn anh vì thời gian qua luôn ở cạnh em…Em không biết nói thế nào mới hết lời trong lòng, nhưng em cũng sẽ yêu anh bằng cả sinh mạng này, chỉ mình anh!” Gia Thụy nói dứt câu thì anh lấy ra một hộp nhẫn và đeo vào tay cậu. Tuy không phải là chiếc nhẫn được mua với giá đắt nhất trên thế giới, hay một chiếc nhẫn cầu kì…mà nó là đôi nhẫn quý giá nhất mà bà nội dành tặng cho cả hai. So với những thứ đắt giá thì đôi nhẫn này là vô giá, nó không đơn thuần là trang sức đeo trên tay mà nó chính là sự ủng hộ tuyệt đối bà nội dành cho cả hai.
Sẽ không có gì quý hơn khi được người thân mình hết lòng ủng hộ, có lẽ ngoài ba mẹ thì bà nội vẫn là người mà Gia Thụy mong chờ có thể chúc mình hạnh phúc. Cậu không cần nói cho cả thế giới biết rằng hôm nay là ngày diễn ra hôn lễ của mình, mà cậu muốn chứng minh tình yêu giữa hai người là thật sự tồn tại. Không cần biết mọi người nghĩ gì hay nói gì về hai người nhưng sau hôm nay cậu sẽ chẳng quan tâm tới nữa, người quan trọng nhất đang ở trước mặt mình…vì lí do gì mà cậu phải để tâm đến người khác nói gì về mình kia chứ!.
Sau khi đeo nhẫn thì Mộc Lăng đã hôn cậu một cách nhẹ nhàng, trân trong như sợ cậu sẽ vỡ ra mất. Một nụ hôn thật sâu khiến cho những người ngồi phía dưới hò hét không thôi, dù biết là hôn Mộc Lăng nhưng Gia Thụy vẫn rất ngại, cậu đỏ hết mặt rồi nhè nhàng nép vào lòng anh như một thiếu nữ mới biết yêu lần đầu.
“Anh yêu em!!”
“Em cũng yêu anh!”
Đích đến cuối cùng của một tình yêu đó chính là lễ cưới, Gia Thụy thật sự hạnh phúc biết bao khi nhận được sự chúc phúc của tất cả mọi người, có lẽ số trời đã định và mang anh đến bên cậu và mang cả một thiên thần đến bên đời cậu.
Tối hôm đó, sau khi hôn lễ kết thúc Gia Thụy đã vô cùng bất ngờ khi nghe Mộc Lăng nói chuyện nhờ người mang thai hộ, một người rất đáng tin cậy. Và đã rất thành công, sau khi siêu âm thì biết là một bé trai rất khỏe mạnh chỉ hơi hai tháng nữa sẽ chào đời. Thật ra lúc trước Gia Thụy đã từng suy nghĩ đến chuyện con cái, sợ Mộc Lăng vì mình mà không có con nối dõi nhưng giờ cậu không phải sợ nữa rồi. Đứa bé này sẽ là con của riêng hai người… Sau hôn lễ lãng mạng thì cả hai đã khẳng định đối phương là của riêng mình, và cũng có thể có một gia đình nhỏ như bao người khác…đứa bé là con của Gia Thụy nhưng sẽ theo họ của Mộc Lăng, và ông nội Mộc đã đặt cho bé một cái tên…là Mộc Hy Vũ!
“Từ giờ em phải sẽ bám lấy anh đến hết cuộc đời!! Em đã có một đại Mộc và một tiểu Mộc, em không được phép rời bỏ anh và con đâu!”
"Nhất định sẽ bám anh mà"
Mộc Lăng cười một cách mãn nguyện, anh ngã vào lòng của Gia Thụy mà tận hưởng khoảng khắc hạnh phúc này. Có lẽ anh là người may mắn nhất trên đời này khi có hai bảo bối một lớn một nhỏ trong tay. Con sẽ giống Gia Thụy, lớn lên xinh đẹp và thông mình…rồi anh sẽ cùng cậu nuôi dạy thằng bé thật tốt!! Cả gia đình sẽ thật hạnh phúc...Sống bên nhau đến già!!
Nơi tổ chức chính là bãi biển mà Gia Thụy và Mộc Lăng đã từng đến, một nơi nhộn nhịp vào buổi sáng và rất yên bình lúc chiều tà. Hoàng hôn, gió biển, tiếng nhạc du dương…Gia Thụy mặc trên người một bộ vest trắng, cài một bông hoa hồng trên ngực trông cậu thật sự rất rất xinh đẹp, còn Mộc Lăng cũng trong bộ vest trắng đơn giản trên gương mặt thể hiện rõ sự hạnh phúc. Cả hai từng bước tiến về trung tâm của buổi tiệc, trên mặt hai sự hạnh phúc, mãn nguyện và tình yêu to lớn dành cho đối phương.
Sau hôm nay thì Mộc Lăng sẽ là chỗ dựa duy nhất cho một mình Gia Thụy tựa vào, ngày này anh đã mong đợi từ rất lâu rồi và hôm nay nó đã thành sự thật. Mộc Lăng dường như hạnh phúc muốn bật khóc khi được nắm tay cậu đứng ở trước mặt ba mẹ hai bên và mọi người. Mộc Lăng hôn lên tay cậu rồi nói to với tất cả mọi người nơi đây.
“Ngay từ đầu người anh yêu là em, cả đời này cũng là em. Anh sẽ sẵn sàng che chở, bảo vệ em, chỉ đặt mình em vào trái tim này. Anh đã từng hứa yêu em bằng cả sinh mạng này, từ giờ và về sau cho đến khi nhắm mắt anh vẫn sẽ yêu em trọn một kiếp người…Tần Gia Thụy, anh yêu em!!” Mộc Lăng cầm tay cậu đặt lên ngực trái của mình, để cho Gia Thụy có thể cảm nhận rõ nhịp tim của anh chỉ đập khi có cậu bên cạnh. Và sẽ yêu cậu cho đến chết mới thôi.
“Mộc Lăng, em cũng yêu anh…Cảm ơn anh vì thời gian qua luôn ở cạnh em…Em không biết nói thế nào mới hết lời trong lòng, nhưng em cũng sẽ yêu anh bằng cả sinh mạng này, chỉ mình anh!” Gia Thụy nói dứt câu thì anh lấy ra một hộp nhẫn và đeo vào tay cậu. Tuy không phải là chiếc nhẫn được mua với giá đắt nhất trên thế giới, hay một chiếc nhẫn cầu kì…mà nó là đôi nhẫn quý giá nhất mà bà nội dành tặng cho cả hai. So với những thứ đắt giá thì đôi nhẫn này là vô giá, nó không đơn thuần là trang sức đeo trên tay mà nó chính là sự ủng hộ tuyệt đối bà nội dành cho cả hai.
Sẽ không có gì quý hơn khi được người thân mình hết lòng ủng hộ, có lẽ ngoài ba mẹ thì bà nội vẫn là người mà Gia Thụy mong chờ có thể chúc mình hạnh phúc. Cậu không cần nói cho cả thế giới biết rằng hôm nay là ngày diễn ra hôn lễ của mình, mà cậu muốn chứng minh tình yêu giữa hai người là thật sự tồn tại. Không cần biết mọi người nghĩ gì hay nói gì về hai người nhưng sau hôm nay cậu sẽ chẳng quan tâm tới nữa, người quan trọng nhất đang ở trước mặt mình…vì lí do gì mà cậu phải để tâm đến người khác nói gì về mình kia chứ!.
Sau khi đeo nhẫn thì Mộc Lăng đã hôn cậu một cách nhẹ nhàng, trân trong như sợ cậu sẽ vỡ ra mất. Một nụ hôn thật sâu khiến cho những người ngồi phía dưới hò hét không thôi, dù biết là hôn Mộc Lăng nhưng Gia Thụy vẫn rất ngại, cậu đỏ hết mặt rồi nhè nhàng nép vào lòng anh như một thiếu nữ mới biết yêu lần đầu.
“Anh yêu em!!”
“Em cũng yêu anh!”
Đích đến cuối cùng của một tình yêu đó chính là lễ cưới, Gia Thụy thật sự hạnh phúc biết bao khi nhận được sự chúc phúc của tất cả mọi người, có lẽ số trời đã định và mang anh đến bên cậu và mang cả một thiên thần đến bên đời cậu.
Tối hôm đó, sau khi hôn lễ kết thúc Gia Thụy đã vô cùng bất ngờ khi nghe Mộc Lăng nói chuyện nhờ người mang thai hộ, một người rất đáng tin cậy. Và đã rất thành công, sau khi siêu âm thì biết là một bé trai rất khỏe mạnh chỉ hơi hai tháng nữa sẽ chào đời. Thật ra lúc trước Gia Thụy đã từng suy nghĩ đến chuyện con cái, sợ Mộc Lăng vì mình mà không có con nối dõi nhưng giờ cậu không phải sợ nữa rồi. Đứa bé này sẽ là con của riêng hai người… Sau hôn lễ lãng mạng thì cả hai đã khẳng định đối phương là của riêng mình, và cũng có thể có một gia đình nhỏ như bao người khác…đứa bé là con của Gia Thụy nhưng sẽ theo họ của Mộc Lăng, và ông nội Mộc đã đặt cho bé một cái tên…là Mộc Hy Vũ!
“Từ giờ em phải sẽ bám lấy anh đến hết cuộc đời!! Em đã có một đại Mộc và một tiểu Mộc, em không được phép rời bỏ anh và con đâu!”
"Nhất định sẽ bám anh mà"
Mộc Lăng cười một cách mãn nguyện, anh ngã vào lòng của Gia Thụy mà tận hưởng khoảng khắc hạnh phúc này. Có lẽ anh là người may mắn nhất trên đời này khi có hai bảo bối một lớn một nhỏ trong tay. Con sẽ giống Gia Thụy, lớn lên xinh đẹp và thông mình…rồi anh sẽ cùng cậu nuôi dạy thằng bé thật tốt!! Cả gia đình sẽ thật hạnh phúc...Sống bên nhau đến già!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất