Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại
Chương 7: Nam sinh chúng tôi chơi game lợi hại như zậy đó! 2
Dù thế nào đi nữa thì bây giờ Lăng Mông cũng đã là người ở cấp Thần. Mỗi ngày đều núp lùm trong kênh live stream của Mang Thần nên dĩ nhiên cậu biết đối phương luôn xếp hạng khá cao ở mùa giải này, tức là tỷ lệ chạm mặt của bọn họ vô cùng cao. Lăng Mông cũng cố ý chọn những lúc Mang Thần online để phục kích, quả nhiên trời không phụ người có lòng. Lúc ảnh đại diện quen thuộc xuất hiện trên màn hình, Lăng Mông biết là cơ hội moi ra thân phận thật của Mang Thần đã đến.
[Đế quốc] Mangosteen: Hey!
Mang Thần còn chủ động chào hỏi cậu, Lăng Mông biết thừa còn ráng hỏi:
[Liên bang] Lemon: Anh đang live stream à?
[Đế quốc] Mangosteen: Cậu đoán đi?
[Liên bang] Lemon: Không sợ tui núp trong kênh live stream của anh để điều tra anh hả?
[Đế quốc] Mangosteen: Cứ tự nhiên.
[Liên bang] Lemon: Đừng đắc ý, baba đã không còn là baba của ngày hôm qua.
[Đế quốc] Mangosteen: Vậy luôn? Mong chờ ghê đó.
[Liên bang] Lemon: Cá cược không?
[Đế quốc] Mangosteen: Ok, cậu nói đi.
[Liên bang] Lemon: Nghe thiên hạ đồn anh là sinh viên, trường các anh có siêu thị không?
Lăng Mông cũng không phải thuận miệng nói đại, dưới lầu kí túc xá của cậu vừa hay có một siêu thị.
[Đế quốc] Mangosteen: Đương nhiên là có.
[Liên bang] Lemon: Anh mà thua thì phải đến siêu thị mua bê-vê-ét rồi chụp ảnh up weibo, dám cược không?
Người xem live stream của Mang Thần bây giờ đã đột phá kỉ lục mới, không ít người hóng được tin cũng kéo tới luôn, ai cũng không muốn bỏ qua trận đấu sặc mùi drama này.
[Đế quốc] Mangosteen: Nhưng tôi không có hứng thú với bê-vê-ét cậu mua. Cậu mà thua thì mua ba con sói ô kế?
Lăng Mông sửng sốt, siêu thị của trường có bán ba con sói luôn hả?
[Liên bang] Lemon: Như vậy thì tui chịu thiệt rồi còn gì.
[Đế quốc] Mangosteen: Vậy nếu thua tôi sẽ lộ mặt live stream.
Quần chúng ăn dưa đột ngột thay đổi chiều gió:
[Không ngờ tui lại cầu Chanh baba thắng Mang Thần!]
[Chanh baba, Chanh đại gia, Chanh gia gia, Chanh tổ tông, trọng trách bắt Mang Thần live stream lộ mặt giao cho ngài đó!!!]
[Mang Thần mà live stream mua bê-vê-ét, ngộ sẽ phát 50 bao tiếp tế* trên weibo!]
*Bao tiếp tế: đại loại là bao có chứa các vật phẩm hữu dụng cho game thủ khi đang làm nhiệm vụ, ai biết thuật ngữ chính xác hơn thì chỉ cho tui nha.
[Tối nay chúng ta đều là người của Chanh baba!]
Nhìn thấy câu này, Lăng Mông hào khí ngút trời chụp màn hình.
[Liên bang] Lemon: Chơi luôn!
Nói xong, Lăng Mông tự giác tắt app Đấu Miêu. Cậu muốn quang minh chính đại thắng Mang Thần một lần, không muốn làm đảng núp lùm nữa.
Kèn tiến công nổi lên, Lăng Mông đã thay đổi cách đánh nhanh thắng nhanh của ngày xưa, kiên nhẫn phát triển kinh tế trước. Thấy cậu hồi lâu không có động tĩnh gì, đối phương tò mò phái binh đi điều tra. Lăng Mông ưu tiên thăng cấp cho thiết bị phản trinh sát, đè quân trinh sát của đối phương xuống đất mà “ma sát”.
[Ma sát ma sát, ôi bước chân ma quỷ~*]
*Câu hát trong bài “Đôi giày trượt băng của tôi” của ca sĩ Joseeh Punmanlon
Khung bình luận rất biết phối hợp, đồng thanh hát vang. Mang Thần cười khổ một tiếng:
– Mấy người muốn tui thua đến vậy luôn hả?
[Không phải lập trường của ngộ không kiên định nhưng mà phần thưởng thực sự quá hấp dẫn]
[Nếu như thắng mà vẫn lộ mặt thì ngộ tin mọi người sẽ cổ vũ cho Mang Thần thắng đó]
Mang Thần vừa nói chuyện phiếm vừa bày binh bố trận, giọng nói có vẻ vui vẻ thoải mái, khác biệt hoàn toàn so với Lăng Mông đang bày sẵn trận địa nghênh đón quân địch bên kia.
Lăng Mông đã nghiền ngẫm rất nhiều video Mang Thần đối chiến, có thể nói là nắm rõ đối phương như lòng bàn tay. Ai cũng có sở trường sở đoản, Mang Thần cũng không ngoại lệ, cậu muốn lợi dụng điều đó để khiến Mang Thần trở tay không kịp.
Cậu giả vờ trộm tài nguyên và làm nhiễu rada của đối thủ, lại nhân cơ hội rada bị gián đoạn mà phái hạm đội phi hành đến công kích trạm chủ của Mang Thần.
Thế là, thời gian lên đời của Mang Thần bị cậu làm chậm lại rất nhiều. Lăng Mông bỏ qua cơ hội thừa thắng xông lên, tận dụng tất cả thời gian để thu thập tài nguyên mở rộng hạm đội.
Mang Thần bị đẩy xuống thế hạ phong liền bắt đầu đứng đắn hẳn lên. Anh cũng biết mùa này không phải ngẫu nhiên mà Lăng Mông được thượng Thần, nhưng không ngờ đối phương lại có tiến bộ lớn như vậy. So với hai lần đấu trước đây, Lăng Mông cứ như là hai người hoàn toàn khác nhau.
Giọng live stream trở nên ít hẳn, ngay cả bình luận của dân mạng cũng ít đi. Tất cả mọi người đều đang tập trung theo dõi trận đấu này, hoàn toàn quên đi mục đích ban đầu chính là xem hai người bọn họ ra siêu thị trong trường mua đồ.
Hai người thăm tới dò lui. Lăng Mông dẫn hạm đội khổng lồ của Liên bang tập kích bất ngờ, bộ binh của Mang Thần không phải đối thù của cậu. Không còn cách nào khác, Mang Thần đành phải vừa đánh vừa lui, đến cả công trình ngoài tiền tuyến cũng không kịp dỡ bỏ đã bị gián điệp Lăng Mông phái ra biến thành công trình của cậu.
– Cậu ấy thực sự tiến bộ rất lớn – Mang Thần tán thưởng thật lòng.
[Mang Thần chính miệng khen JB* của Chanh baba rất lớn!]
*Tiến bộ = jìnbù = JB = con trym
[Cuối cùng mọi người cũng nhớ tới sự đáng sợ khi bị Chanh baba đút hành!]
[Có Chanh baba chống lưng cho ta, nhà ngươi có sợ hay không hả!]
Mang Thần đang bận tăng full điểm cho kỹ năng Bom Hạt Nhân nên không rảnh để ý tới đống bình luận của quần chúng.
– Nhưng nếu tui không muốn lộ mặt live stream thì sao?
[Không ngờ Mang Thần cũng chơi bẩn như vậy, không cần hào quang thần tượng nữa hả?]
[Thua cược nhận phạt mới là hảo hán!]
Màn hình của Mang Thần đã xuất hiện màu đỏ báo động, đây là dấu hiệu trạm chủ không gian bị công kích. Đối thủ lúc này không chỉ ở chính diện mà còn có hai tiểu đội bọc ở hai cánh trái phải, có thể nói là trận này Lăng Mông thắng đến nơi rồi.
Dựa theo tốc độ hiện giờ thì 30 giây nữa căn cứ của Đế quốc sẽ hoàn toàn bị phá hủy. Có lẽ vì cảm thấy đã không còn hy vọng, Mang Thần dường như đã buông bỏ phòng thủ. Đây là lần đầu tiên Lăng Mông tiến gần tới chiến thắng trong ba lần hai người giao đấu, lần này lại còn cá cược nữa chứ. Lăng Mông kích động đến nỗi tay cầm chuột cũng toát cả mồ hôi.
– Đờ mờ? Đờ mờ đờ mờ đờ mờ! Mông Mông mày sắp thắng rồi, Mông Mông mày đẹp giai nhất! – Bạn cùng phòng hưng phấn đến độ hận không thể phất cờ cổ vũ.
[Chanh baba cố lên 666!!]
[Ba ơi đừng để tụi con thất vọng!]
Cư dân trong kênh live stream của Mang Thần cũng đang nghiêng hết về một phía.
Mà màn hình của Mang Thần lúc này cơ hồ là một mảnh đen tối, không có rada, không có quân trinh sát, anh không thể nào nhắm trúng căn cứ của Liên bang.
– Làm sao đây nhỉ? – Con trỏ chuột của Mang Thần huơ loạn trên màn hình tối đen – Cược một phen vậy, chỗ này đi.
[Như vậy mà cũng nhắm trúng được thì ngộ live stream ăn shit!]
– Mặc cho số phận đi – Mang Thần bấm chuột trái.
Ngay khi thanh máu của căn cứ chính bên Đế quốc sắp chạm đáy đến nơi, màn hình đang hiện hình ảnh công kích đối thủ của Lăng Mông đột nhiên rung lên mấy hồi rồi biến đen, icon thất bại xuất hiện ngay giữa màn hình.
Lăng Mông chết lặng nhìn trân trối vào màn hình, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
– Ờ thì, Mông Mông, căn cứ chính bên Liên bang của mày hình như bị ném bom hạt nhân – Bạn cùng phòng giơ tay chỉ một cách yếu ớt.
Lăng Mông quay phắt đầu lại:
– Sao anh ta nhắm trúng được?
Cậu đã làm hỏng rada của đối phương từ lâu, không có rada, căn cứ của mình hiện trên màn hình của Mang Thần chỉ là một vùng đen thùi lùi. Đen thùi lùi mà còn nhắm trúng, lại còn trúng ngay căn cứ chính không sai không lệch, cờ hó nó tin?
Bạn cùng phòng nghiêng đầu:
– Tao nghĩ, ờ thì… chắc là do ổng hên?
– Há há, lucky! – Mang Thần quăng chuột tựa lưng vào ghế, sung sướng bẻ bẻ cổ tay.
Đúng là một trận chiến đầy gian khổ.
[????????]
[Đậu xanh, zậy cũng được nữa hả?]
[Đùa bố à?]
[Bàn tay vàng cmnr!!!]
[Đại ca vừa nãy bảo live stream ăn shit ơi, anh còn online hơm?]
Mang Thần dần dần bình tĩnh lại sau một hồi căng thẳng, ung dung nhìn comment tuôn ra như thác, tất cả mọi người đều đang cảm khái anh có vận khí kinh người. Nhưng thực ra trong 10 giây trước khi kết thúc, anh vừa lớn mật phỏng đoán vừa cẩn thận tính toán. Tuy lúc ném bom hạt nhân đúng là anh đánh cược thật nhưng cũng không phải là mò kim đáy bể như người khác, ít nhất anh cũng nắm chắc ba phần.
[Đế quốc] Mangosteen: Good game, cậu đánh cũng được lắm.
Lăng Mông oán hận trăn trối.
[Liên bang] Lemon: Cược thua chịu phạt! Chờ đấy!
[Đế quốc] Mangosteen: Hey!
Mang Thần còn chủ động chào hỏi cậu, Lăng Mông biết thừa còn ráng hỏi:
[Liên bang] Lemon: Anh đang live stream à?
[Đế quốc] Mangosteen: Cậu đoán đi?
[Liên bang] Lemon: Không sợ tui núp trong kênh live stream của anh để điều tra anh hả?
[Đế quốc] Mangosteen: Cứ tự nhiên.
[Liên bang] Lemon: Đừng đắc ý, baba đã không còn là baba của ngày hôm qua.
[Đế quốc] Mangosteen: Vậy luôn? Mong chờ ghê đó.
[Liên bang] Lemon: Cá cược không?
[Đế quốc] Mangosteen: Ok, cậu nói đi.
[Liên bang] Lemon: Nghe thiên hạ đồn anh là sinh viên, trường các anh có siêu thị không?
Lăng Mông cũng không phải thuận miệng nói đại, dưới lầu kí túc xá của cậu vừa hay có một siêu thị.
[Đế quốc] Mangosteen: Đương nhiên là có.
[Liên bang] Lemon: Anh mà thua thì phải đến siêu thị mua bê-vê-ét rồi chụp ảnh up weibo, dám cược không?
Người xem live stream của Mang Thần bây giờ đã đột phá kỉ lục mới, không ít người hóng được tin cũng kéo tới luôn, ai cũng không muốn bỏ qua trận đấu sặc mùi drama này.
[Đế quốc] Mangosteen: Nhưng tôi không có hứng thú với bê-vê-ét cậu mua. Cậu mà thua thì mua ba con sói ô kế?
Lăng Mông sửng sốt, siêu thị của trường có bán ba con sói luôn hả?
[Liên bang] Lemon: Như vậy thì tui chịu thiệt rồi còn gì.
[Đế quốc] Mangosteen: Vậy nếu thua tôi sẽ lộ mặt live stream.
Quần chúng ăn dưa đột ngột thay đổi chiều gió:
[Không ngờ tui lại cầu Chanh baba thắng Mang Thần!]
[Chanh baba, Chanh đại gia, Chanh gia gia, Chanh tổ tông, trọng trách bắt Mang Thần live stream lộ mặt giao cho ngài đó!!!]
[Mang Thần mà live stream mua bê-vê-ét, ngộ sẽ phát 50 bao tiếp tế* trên weibo!]
*Bao tiếp tế: đại loại là bao có chứa các vật phẩm hữu dụng cho game thủ khi đang làm nhiệm vụ, ai biết thuật ngữ chính xác hơn thì chỉ cho tui nha.
[Tối nay chúng ta đều là người của Chanh baba!]
Nhìn thấy câu này, Lăng Mông hào khí ngút trời chụp màn hình.
[Liên bang] Lemon: Chơi luôn!
Nói xong, Lăng Mông tự giác tắt app Đấu Miêu. Cậu muốn quang minh chính đại thắng Mang Thần một lần, không muốn làm đảng núp lùm nữa.
Kèn tiến công nổi lên, Lăng Mông đã thay đổi cách đánh nhanh thắng nhanh của ngày xưa, kiên nhẫn phát triển kinh tế trước. Thấy cậu hồi lâu không có động tĩnh gì, đối phương tò mò phái binh đi điều tra. Lăng Mông ưu tiên thăng cấp cho thiết bị phản trinh sát, đè quân trinh sát của đối phương xuống đất mà “ma sát”.
[Ma sát ma sát, ôi bước chân ma quỷ~*]
*Câu hát trong bài “Đôi giày trượt băng của tôi” của ca sĩ Joseeh Punmanlon
Khung bình luận rất biết phối hợp, đồng thanh hát vang. Mang Thần cười khổ một tiếng:
– Mấy người muốn tui thua đến vậy luôn hả?
[Không phải lập trường của ngộ không kiên định nhưng mà phần thưởng thực sự quá hấp dẫn]
[Nếu như thắng mà vẫn lộ mặt thì ngộ tin mọi người sẽ cổ vũ cho Mang Thần thắng đó]
Mang Thần vừa nói chuyện phiếm vừa bày binh bố trận, giọng nói có vẻ vui vẻ thoải mái, khác biệt hoàn toàn so với Lăng Mông đang bày sẵn trận địa nghênh đón quân địch bên kia.
Lăng Mông đã nghiền ngẫm rất nhiều video Mang Thần đối chiến, có thể nói là nắm rõ đối phương như lòng bàn tay. Ai cũng có sở trường sở đoản, Mang Thần cũng không ngoại lệ, cậu muốn lợi dụng điều đó để khiến Mang Thần trở tay không kịp.
Cậu giả vờ trộm tài nguyên và làm nhiễu rada của đối thủ, lại nhân cơ hội rada bị gián đoạn mà phái hạm đội phi hành đến công kích trạm chủ của Mang Thần.
Thế là, thời gian lên đời của Mang Thần bị cậu làm chậm lại rất nhiều. Lăng Mông bỏ qua cơ hội thừa thắng xông lên, tận dụng tất cả thời gian để thu thập tài nguyên mở rộng hạm đội.
Mang Thần bị đẩy xuống thế hạ phong liền bắt đầu đứng đắn hẳn lên. Anh cũng biết mùa này không phải ngẫu nhiên mà Lăng Mông được thượng Thần, nhưng không ngờ đối phương lại có tiến bộ lớn như vậy. So với hai lần đấu trước đây, Lăng Mông cứ như là hai người hoàn toàn khác nhau.
Giọng live stream trở nên ít hẳn, ngay cả bình luận của dân mạng cũng ít đi. Tất cả mọi người đều đang tập trung theo dõi trận đấu này, hoàn toàn quên đi mục đích ban đầu chính là xem hai người bọn họ ra siêu thị trong trường mua đồ.
Hai người thăm tới dò lui. Lăng Mông dẫn hạm đội khổng lồ của Liên bang tập kích bất ngờ, bộ binh của Mang Thần không phải đối thù của cậu. Không còn cách nào khác, Mang Thần đành phải vừa đánh vừa lui, đến cả công trình ngoài tiền tuyến cũng không kịp dỡ bỏ đã bị gián điệp Lăng Mông phái ra biến thành công trình của cậu.
– Cậu ấy thực sự tiến bộ rất lớn – Mang Thần tán thưởng thật lòng.
[Mang Thần chính miệng khen JB* của Chanh baba rất lớn!]
*Tiến bộ = jìnbù = JB = con trym
[Cuối cùng mọi người cũng nhớ tới sự đáng sợ khi bị Chanh baba đút hành!]
[Có Chanh baba chống lưng cho ta, nhà ngươi có sợ hay không hả!]
Mang Thần đang bận tăng full điểm cho kỹ năng Bom Hạt Nhân nên không rảnh để ý tới đống bình luận của quần chúng.
– Nhưng nếu tui không muốn lộ mặt live stream thì sao?
[Không ngờ Mang Thần cũng chơi bẩn như vậy, không cần hào quang thần tượng nữa hả?]
[Thua cược nhận phạt mới là hảo hán!]
Màn hình của Mang Thần đã xuất hiện màu đỏ báo động, đây là dấu hiệu trạm chủ không gian bị công kích. Đối thủ lúc này không chỉ ở chính diện mà còn có hai tiểu đội bọc ở hai cánh trái phải, có thể nói là trận này Lăng Mông thắng đến nơi rồi.
Dựa theo tốc độ hiện giờ thì 30 giây nữa căn cứ của Đế quốc sẽ hoàn toàn bị phá hủy. Có lẽ vì cảm thấy đã không còn hy vọng, Mang Thần dường như đã buông bỏ phòng thủ. Đây là lần đầu tiên Lăng Mông tiến gần tới chiến thắng trong ba lần hai người giao đấu, lần này lại còn cá cược nữa chứ. Lăng Mông kích động đến nỗi tay cầm chuột cũng toát cả mồ hôi.
– Đờ mờ? Đờ mờ đờ mờ đờ mờ! Mông Mông mày sắp thắng rồi, Mông Mông mày đẹp giai nhất! – Bạn cùng phòng hưng phấn đến độ hận không thể phất cờ cổ vũ.
[Chanh baba cố lên 666!!]
[Ba ơi đừng để tụi con thất vọng!]
Cư dân trong kênh live stream của Mang Thần cũng đang nghiêng hết về một phía.
Mà màn hình của Mang Thần lúc này cơ hồ là một mảnh đen tối, không có rada, không có quân trinh sát, anh không thể nào nhắm trúng căn cứ của Liên bang.
– Làm sao đây nhỉ? – Con trỏ chuột của Mang Thần huơ loạn trên màn hình tối đen – Cược một phen vậy, chỗ này đi.
[Như vậy mà cũng nhắm trúng được thì ngộ live stream ăn shit!]
– Mặc cho số phận đi – Mang Thần bấm chuột trái.
Ngay khi thanh máu của căn cứ chính bên Đế quốc sắp chạm đáy đến nơi, màn hình đang hiện hình ảnh công kích đối thủ của Lăng Mông đột nhiên rung lên mấy hồi rồi biến đen, icon thất bại xuất hiện ngay giữa màn hình.
Lăng Mông chết lặng nhìn trân trối vào màn hình, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
– Ờ thì, Mông Mông, căn cứ chính bên Liên bang của mày hình như bị ném bom hạt nhân – Bạn cùng phòng giơ tay chỉ một cách yếu ớt.
Lăng Mông quay phắt đầu lại:
– Sao anh ta nhắm trúng được?
Cậu đã làm hỏng rada của đối phương từ lâu, không có rada, căn cứ của mình hiện trên màn hình của Mang Thần chỉ là một vùng đen thùi lùi. Đen thùi lùi mà còn nhắm trúng, lại còn trúng ngay căn cứ chính không sai không lệch, cờ hó nó tin?
Bạn cùng phòng nghiêng đầu:
– Tao nghĩ, ờ thì… chắc là do ổng hên?
– Há há, lucky! – Mang Thần quăng chuột tựa lưng vào ghế, sung sướng bẻ bẻ cổ tay.
Đúng là một trận chiến đầy gian khổ.
[????????]
[Đậu xanh, zậy cũng được nữa hả?]
[Đùa bố à?]
[Bàn tay vàng cmnr!!!]
[Đại ca vừa nãy bảo live stream ăn shit ơi, anh còn online hơm?]
Mang Thần dần dần bình tĩnh lại sau một hồi căng thẳng, ung dung nhìn comment tuôn ra như thác, tất cả mọi người đều đang cảm khái anh có vận khí kinh người. Nhưng thực ra trong 10 giây trước khi kết thúc, anh vừa lớn mật phỏng đoán vừa cẩn thận tính toán. Tuy lúc ném bom hạt nhân đúng là anh đánh cược thật nhưng cũng không phải là mò kim đáy bể như người khác, ít nhất anh cũng nắm chắc ba phần.
[Đế quốc] Mangosteen: Good game, cậu đánh cũng được lắm.
Lăng Mông oán hận trăn trối.
[Liên bang] Lemon: Cược thua chịu phạt! Chờ đấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất