Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại
Chương 77: Tiện tay chụp màn hình vậy mà lại được một tấm SSR! 2
Lăng – streamer ẩm thực – Mông lấy sức ăn kinh khủng của mình để chứng minh cho tài nấu cơm thiên hạ đệ nhất của Mang Thần. Rất nhiều chị gái tuyên bố tối nay không ăn cơm đều nhịn không được mà gọi thức ăn ngoài, còn tức giận bảo sau này sẽ không xem Mông Mông live stream ăn uống nữa.
Là người mới học nấu ăn nên Đan Trúc tự biết tài nấu nướng của bản thân như thế nào. Nhìn quá trời bình luận “Nhìn ngon quá muốn ăn ghê” của người xem, Đan Trúc thầm nghĩ mọi người như vậy là chưa hiểu rõ Mông Mông rồi, ngay cả bánh bao của căn tin 2 mà em ấy cũng có thể ăn say sưa ngon lành không khác gì thức ăn nhà hàng đó. Đồ ăn đối với Lăng Mông mà nói chỉ có đồ không thể ăn và đồ ăn ngon, căn bản không tồn tại cái gọi là đồ ăn dở.
Lăng Mông ăn như rồng cuốn đến nửa đường mới phát hiện Đan Trúc đang chống cằm nhìn mình hết sức chăm chú, căn bản không có ăn gì. Tự nhiên cậu cảm thấy buồn bực, chẳng lẽ tướng ăn của mình làm người ta hết muốn ăn luôn à?
– Sao anh không ăn?
– Anh đang hưởng thụ thành quả lao động. – Đan Trúc thành thật trả lời.
– Thành quả lao động của anh không phải đang ở trên bàn đấy sao?
Đan Trúc thần bí lắc đầu, thuận tay cầm giấy ăn lau vết dầu cay trên khoé miệng Lăng Mông.
– Dính gì hả? – Lăng Mông liếm khoé miệng. – Anh cũng ăn đi, không thì fan hâm mộ lại bảo em ăn một mình.
Đan Trúc quên mất mình đang live stream, bây giờ mới nhìn qua bên cạnh, thông báo về việc Hướng Giao tặng cat house vẫn đang hiện rất lâu trên màn hình, lời nhắn của cậu ta rơi vào mắt anh không sót một chữ.
[Thông báo toàn hệ thống] Người dùng Guavađã tặng cat house cho streamer Lemon, đồng thời có lời khen: “Nhìn từ thị giác của người đút đồ ăn cho Lemon.”
– Thị giác của người đút đồ ăn là sao? – Đan Trúc hỏi.
Lăng Mông mới được fan phổ cập kiến thức khoa học về thị giác của bạn trai, vừa hay bây giờ có thể giải thích lại cho Đan Trúc:
– Kiểu như mọi người sẽ nhìn anh từ góc nhìn của em ý, giả vờ như anh chính là bạn trai của bọn họ.
– Ha ha. – Đan Trúc mỉm cười lấy tay che điện thoại.
Khán giả spam ngay lập tức:
[????]
[Ủa sao tắt điện* rồi?]
*tắt điện: bên mình hay nói là H kéo rèm, mấy cảnh 18+ mà không tả chi tiết thì được gọi là tắt điện.
[Ai cúp điện đấy? Ngộ rõ ràng đã nộp đủ tiền điện rồi nha!]
[Đọc tiểu thuyết tắt đèn đã bực rồi, giờ đến coi live stream cũng tắt đèn là sao?]
[Dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh…]
[Live stream tắt đèn, report.]
Đèn chỉ tắt trong mấy giây ngắn ngủi, live stream khôi phục lại tại lúc hai người vẫn ngồi y nguyên ở chỗ cũ, ngay cả tư thế cũng chưa từng thay đổi, chỉ có mặt Lăng Mông là đỏ lên đầy mờ ám.
– Đút xong rồi đấy. – Đan Trúc nói, mặt không đổi sắc.
Lăng Mông: … Em cho anh ăn cái gì? Anh liếm em vậy mà được hả!
[Đau lòng Hướng Thần, tặng một cái cat house để đổi lại mấy giây live stream tắt đèn.]
[Vừa nãy Mang Thần mới làm đổ bình dấm, Hướng Thần có thể ăn ở đàng hoàng chút được không?]
[Hướng Thần là một minh chứng rõ ràng cho việc dù bỏ nhiều tiền nhưng chưa chắc có được món hời.]
[Hướng Thần: Không được thì thôi!]
Là người mới học nấu ăn nên Đan Trúc tự biết tài nấu nướng của bản thân như thế nào. Nhìn quá trời bình luận “Nhìn ngon quá muốn ăn ghê” của người xem, Đan Trúc thầm nghĩ mọi người như vậy là chưa hiểu rõ Mông Mông rồi, ngay cả bánh bao của căn tin 2 mà em ấy cũng có thể ăn say sưa ngon lành không khác gì thức ăn nhà hàng đó. Đồ ăn đối với Lăng Mông mà nói chỉ có đồ không thể ăn và đồ ăn ngon, căn bản không tồn tại cái gọi là đồ ăn dở.
Lăng Mông ăn như rồng cuốn đến nửa đường mới phát hiện Đan Trúc đang chống cằm nhìn mình hết sức chăm chú, căn bản không có ăn gì. Tự nhiên cậu cảm thấy buồn bực, chẳng lẽ tướng ăn của mình làm người ta hết muốn ăn luôn à?
– Sao anh không ăn?
– Anh đang hưởng thụ thành quả lao động. – Đan Trúc thành thật trả lời.
– Thành quả lao động của anh không phải đang ở trên bàn đấy sao?
Đan Trúc thần bí lắc đầu, thuận tay cầm giấy ăn lau vết dầu cay trên khoé miệng Lăng Mông.
– Dính gì hả? – Lăng Mông liếm khoé miệng. – Anh cũng ăn đi, không thì fan hâm mộ lại bảo em ăn một mình.
Đan Trúc quên mất mình đang live stream, bây giờ mới nhìn qua bên cạnh, thông báo về việc Hướng Giao tặng cat house vẫn đang hiện rất lâu trên màn hình, lời nhắn của cậu ta rơi vào mắt anh không sót một chữ.
[Thông báo toàn hệ thống] Người dùng Guavađã tặng cat house cho streamer Lemon, đồng thời có lời khen: “Nhìn từ thị giác của người đút đồ ăn cho Lemon.”
– Thị giác của người đút đồ ăn là sao? – Đan Trúc hỏi.
Lăng Mông mới được fan phổ cập kiến thức khoa học về thị giác của bạn trai, vừa hay bây giờ có thể giải thích lại cho Đan Trúc:
– Kiểu như mọi người sẽ nhìn anh từ góc nhìn của em ý, giả vờ như anh chính là bạn trai của bọn họ.
– Ha ha. – Đan Trúc mỉm cười lấy tay che điện thoại.
Khán giả spam ngay lập tức:
[????]
[Ủa sao tắt điện* rồi?]
*tắt điện: bên mình hay nói là H kéo rèm, mấy cảnh 18+ mà không tả chi tiết thì được gọi là tắt điện.
[Ai cúp điện đấy? Ngộ rõ ràng đã nộp đủ tiền điện rồi nha!]
[Đọc tiểu thuyết tắt đèn đã bực rồi, giờ đến coi live stream cũng tắt đèn là sao?]
[Dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh…]
[Live stream tắt đèn, report.]
Đèn chỉ tắt trong mấy giây ngắn ngủi, live stream khôi phục lại tại lúc hai người vẫn ngồi y nguyên ở chỗ cũ, ngay cả tư thế cũng chưa từng thay đổi, chỉ có mặt Lăng Mông là đỏ lên đầy mờ ám.
– Đút xong rồi đấy. – Đan Trúc nói, mặt không đổi sắc.
Lăng Mông: … Em cho anh ăn cái gì? Anh liếm em vậy mà được hả!
[Đau lòng Hướng Thần, tặng một cái cat house để đổi lại mấy giây live stream tắt đèn.]
[Vừa nãy Mang Thần mới làm đổ bình dấm, Hướng Thần có thể ăn ở đàng hoàng chút được không?]
[Hướng Thần là một minh chứng rõ ràng cho việc dù bỏ nhiều tiền nhưng chưa chắc có được món hời.]
[Hướng Thần: Không được thì thôi!]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất