Đơn Xin Ly Hôn

Chương 28: Phải Nhìn Em (H)

Trước Sau
Đồ chơi tình dục được làm một cách tinh xảo, Trình Cẩn trước đây đã mua với giá cao, nên khi bật công tắc đuôi lên, Trình Cẩn cả người bắt đầu run rẩy, chuông trên cổ kêu lên không ngừng, mông vặn vẹo, cái đuôi lông xù cũng đang lắc lư theo anh động tác của cậu, hệt như một chú cún con đang cầu hoan. Lục Đạo vuốt ve mặt cậu, cảm thấy có chút ghen tị với thứ đồ phía sau, trầm giọng hỏi: "Thoải mái như vậy?"

Trình Cẩn không trả lời, quay mặt lại liếm các ngón tay, làm ướt khớp ngón tay của anh, lại hôn lên môi anh, hơi thở và mũi đều nóng rực, hai má ửng hồng. Thượng tướng đại nhân khều lấy cái lưỡi nhỏ của cậu chơi đùa, đưa ngón tay vào trong miệng khuấy động, làm cho nước miếng bên trong chảy ra, trong giọng điệu không kiềm chế được ghen tị, "Ngày trước cũng chơi như thế này?"

Trình Cẩn tuỳ tiện lắc đầu, mơ hồ khao khát nói: “Ôm em ... muốn ông xã ôm..."

Nam nhân ôm lấy cậu, cậu cũng ma sát từ trên xuống dưới, sờ đến dương vật nhỏ đang cương cứng của mình. Dương vật giả ở mông đang điên cuồng rung động, cọ xát với đường ruột mẫn cảm của cậu, đồng thời kích thích tuyến tiền liệt của cậu, khiến hậu huyệt tiết ra nhiều dâm dịch. Thấy cậu chơi đùa thoải mái, Lục Đào không nhịn được nắm lấy cái đuôi nhỏ, kéo ra ngoài, vừa kéo ra, Trình Cẩn dường như không lỡ, mơ hồ hét lên: "Còn muốn ...không muốn rút ra... "

Lục Đào nhíu mày, cắn môi cậu, trầm giọng nói: “Không cho muốn! Chỉ có thể muốn anh” Nói xong rút toàn bộ cái đuôi ra, vất xuống giường.

Trình Cẩn nhìn chằm chằm vào chiếc đuôi giả vẫn còn đang rung, trong đáy mắt hoàn toàn là sự khao khát, còn cảm thấy uỷ khuất, nước mắt rơi lã chã. Lục Đào càng lộ vẻ tức giận, nắm lấy tay cậu ấn lên hạ khố của anh, trầm giọng nói: "Ở đây có, ở đây có một cái lớn hơn."

Trình Cẩn đưa mắt nhìn lại, lúc ánh mắt rơi vào khuôn mặt anh, lại có chút giật mình. Lục Đào đọc hướng dẫn sử dụng thuốc bôi trơn, nói rằng đây là loại thuốc này có thể gây ảo giác cho "giống cái mới", nói chung không nên mua loại thuốc này một cách tùy tiện, anh cũng không biết Trình Cẩn đã từng mua nó qua kênh nào. Nước mắt của Trình Cẩn vẫn không ngừng rơi, để lại vết nước trên làn da trắng như tuyết, trông vừa đáng thương lại vừa đáng yêu. Lục Đào bóp mặt cậu, bất mãn hỏi: "Không muốn anh?"

Trình Cẩn nhìn vào anh đầy chăm chú, đột nhiên nói: "Anh luôn không cho!"

Mặc dù có lẽ có thể suy đoán mối quan hệ trước đây giữa hai người chắc hẳn không hòa thuận, nhưng Lục Đào tin rằng tình yêu của Trình Cẩn dành cho mình không phải là giả, và sự yêu thích của mình đối với cậu cũng sẽ không phải là giả, vì vậy không rõ ràng là hai người đã từng dùng phương thức như thế nào để sống chung với nhai. Nghe thấy những lời của Trình Cẩn lúc này, trong lòng anh hơi nhói lên, giọng nói trở nên dịu dàng, "Anh trước đây không cho cái gì?"

“Ân…” Trình Cẩn uỷ khuất “Lấy lòng cũng không cho, cầu xin cũng không cho, như thế nào cũng không cho…quá xấu rồi…mặt của em còn không muốn nhìn…"Cậu sát đến Lục Đào, đầu mũi chạm lên mũi của anh, chạm đến khi nước mắt lưng tròng cũng không chịu rút lui, cứng nhắc nói:" Cậu dường như không chịu nổi, mông còn đang vặn vẹo không ngừng, dịch thể trong hoa huyệt đều chảy ra ngoài, ướt cả quần Lục Đào.

Lục Đào bóp eo cậu, dùng ngón tay cắm vào hậu huyệt, Trình Cẩn toàn thân trở nên mềm mại, không còn ám ảnh Lục Đào nhìn mình nữa mà tiến đến liếm yết hầu của nam nhân. Lưỡi của cậu cũng rất mềm, lại ướt át, liếm khiến Lục Đào mất tự chủ, không kìm được mà ấn ngón tay vào sâu hơn một chút, cho đến khi phần gốc bị nuốt chọn.

Quần áo bị lột sạch để lộ thân hình săn chắc. Có lẽ đã thành thói quen, ngay cả trong thời gian mất trí nhớ, chỉ cần có thể xuống khỏi giường, thượng tướng đại nhân sẽ tiếp tục tập thể dục, cho nên cơ ngực và cơ bụng vẫn không hề mờ đi, ngược lại bởi vì hơi gầy đi, các đường nét càng lộ ra. Trình Cẩn tuỳ ý lưu lại nước bọt của mình trên đó, mãn nguyện thì thầm, "Của em ... là của em ... ông xã là của em ..." Cậu liếm bụng dưới, sau đó cọ cằm vào lông của chồng, và cuối cùng lấy dương vật ra.

Vũ khí thô to dựng thẳng, Trình Cẩn ngây người nhìn, cậu nhanh chóng đỏ mặt, nhẹ nhàng cúi thấp đầu, hôn hôn lên quy đầu, sau đó dùng cọ cọ lên phần thân ấm nóng, thì thào nói: "Đây cũng là của em..."



Lục Đào bị kích thích đến mức hô hấp trở nên lộn xộn, anh muốn đâm vào cơ thể người nhỏ của mình ngay lập tức. Anh nhìn đôi môi mỏng manh đang kề sát, nhịn không được cầm dương vật của mình, thấp giọng: "Đều là của em, ngoan, ăn đi."

Trình Cẩn vô thức vặn vẹo một lần nữa, "Phía dưới muốn..."

“Đợi tí nữa bón cho phía dưới của em ăn” Thượng tướng đại nhân mất không chế nắm lấy cằm cậu, chầm chậm đưa dương vật lên miệng cậu. Dịch nhầy chảy ra từ miệng chuông, nước trong suốt đọng lên cánh môi Trình Cẩn khiến cậu càng thêm quyến rũ. Trình Cẩn ngoan ngoãn vươn lưỡi ra liếm, rõ ràng là không hề theo thứ tự, nhưng Lúc Đào lại bị liếm đến kích thích không thể giải thích được, hận không thể đem cả côn thịt cắm vào bên tròn miệng.

Tiểu đáng thương còn đang đeo chuông mèo, đầu ngực vẫn đang bị kẹp, lại vểnh mông lên liếm hung khí của nam nhân, bức tranh trước mặt hoàn toàn mang màu sắc dâm đãng. Lục Đào vuốt ve mặt, cổ, vai của cậu, càng ngày càng không tự chủ được, khi Trình Cẩn ngậm lấy quy đầu của anh, anh cuối cùng không thể kiên nhẫn được, đỡ lấy đầu cậu, động lưng thọc thẳng vào cổ học của cậu.

“Ô…” Không biết là do quá đau hay quá kích thích, nước Trình Cẩn cứ thế mà chảy ra, rơi đầy mặt, trông rất đáng thương. Lục Đào không nhịn được, tiếp tục thúc vào cổ họng cậu, sau đó điên cuồng động eo rút ra cắm vào, một lúc lâu sau, anh rút dương vật ra và bắn lên vào mặt Trình Cẩn.

Trình Cẩn vẫn đang khóc, mở to hai mắt vô hồn và dục vọng chưa được thỏa mãn, khi tinh dịch phun lên mặt, cậu cũng không biết che giấu, há miệng lè lưỡi đón lấy.

Lục Đào thở gấp bắn tinh dịch ra ngoài, khi nhìn thấy Trình Cẩn liếm tinh dịch nuốt vào miệng, lại một lần nữa cương lên, cuối cùng cũng không thể kiềm chế được nữa, ôm Trình Cẩn ngồi vào lòng mình, bắt đầu cho cậu ăn gậy thịt.

Cự vật thô to chen vào trong hậu huyệt chảy nước, dù có bị cản cũng không cản được, Trình Cẩn bị đấy đến bụng phình lên, trên mặt vẫn còn sót lại tinh khí, khiến cậu đặc biệt gợi cảm. Lục Đào lại vỗ vỗ cái mông của cậu, thấp giọng nói: “Không phải muốn sao? Sao không chăm chỉ ăn nhiều hơn?”

Dương vật vẫn còn một nửa lộ ra ngoài vẫn chưa cắm vào, hiển nhiên chỉ cần Lục Đào dùng lực là có thể thâm nhập hoàn toàn, nhưng anh lại cố tình kêu vợ nhỏ tự mình ăn. Trình Cẩn thực sự bắt đầu cố gắng, lắc lư cái mông ngồi xuống, hậu huyệt chống đỡ đủ lớn từng chút từng chút cắn hút, chầm chậm ăn hết dương vật vào trong.

"Ư ư... thật thoải mái ..." Trình Cẩn cả người run lên, côn thịt nhỏ bé cũng theo đó mà run rẩy, sau đó bắn ra một cái, làm ẩm ướt bụng dưới của nam nhân. Lục Đào nhào lặn mông cậu, còn kéo kéo đầu ngực cửa cậu, cười nói: “Cứ như thế liền bắn rồi…”

“Quá thoải mái rồi…” Trình Cẩn thở hổn hển, còn liếm tinh dịch rơi trên khoé miệng. Tràng huyệt của cậu đang co rút lại, thoả mãn cắm mún đại côn thịt đang ngậm bên trong, dường như đang vẽ theo hình dạng của côn thịt, có vẻ như mọi đường cong và mọi vết lõm đều rõ ràng. Lục Đào nhịn không được, ôm cậu ra vào một hồi, lại rút dương vật ra. Trình Cẩn từ chối, buồn bã rên rỉ: “Không cho phép rút ra… là của em…em ăn rồi…chính là của em…”

Lục Đào cười nhẹ: "Đổi tư thế."



Trình Cẩn an tĩnh một lúc, đợi đến khi biết anh từ phía sau đâm vào lại khóc nhóc nháo mấy lần, đôi mắt của Lục Đào đã bị hình xăm trên lưng thu hút, giữ lấy tay cậu không buông, Trình Cẩn không thể phản kháng, chỉ có thể quỳ xuống cong eo bị anh tiến vào,

Đâm vào từ đằng sau có thể cảm nhận sự tươi non của vợ nhỏ, da trắng nõn, eo thon, mông thịt rất nhiều, quan trọng nhất là anh có thể thấy rõ cảnh miệng huyệt của cậu đang nuốt lấy chính mình. Lục Đào hận không thể bật quang hình để quay lại cảnh này, nhưng nghĩ như vậy không an toàn, liền kiềm chế ý tưởng này.

Cửa vào khoang sinh sản của Trình Cẩn đã ướt đẫm, cậu không ngừng vặn vẹo. Lục Đào thở ra một hơi, xoa xoa chỗ này đến chỗ khác, nhìn chằm chằm vào hình xăm tạm thời trên phía sau eo của Trình Cẩn, và cuối cùng không thể không liếm nó trước khi đẩy dương vật của mình vào khoang sinh sản của Trình Cẩn.

Người dưới thân lại run lên, mặt vùi vào chăn bông, từ cổ họng phát ra âm thanh thấp thấp. Lục Đào đâm cậu mấy cái, thấy cậu còn chưa quay đầu lại, cưng chiều hướng hắn vành tai trắng như ngọc, thấp giọng cười nói: "Thoải mái sao? Tiểu mẫu cẩu."

Cách xưng hô trêu chọc khiến Trình Cẩn co rút càng chặt, nhưng cậu vẫn không nhìn lên. Lục Tao nghĩ cậu ngại ngùng nên cố ý ma sát vào nơi nhạy cảm của cậu, một lúc lâu sau mới phát hiện ra có gì đó không ổn.

Trình Cẩn không chỉ run mà còn khóc.

Lục Đào vội vàng đỡ lấy mặt cậu mặt cậu , sờ đến vết nước trên tay, sửng sốt một chút, trong lòng chợt lo lắng, hơi dùng sức xoay mặt cậu để hướng về phía mình, sau khi nhìn rõ, anh thấy rằng khuôn mặt mình đầy, mới phát hiện khuôn mặt cậu đầy nước mắt, thậm chí còn có một vòng dấu răng trên môi. Thượng tướng đại nhân có chút hoảng sợ, hỏi: "Sao vậy? Bảo bối làm sao vậy? Có phải hay không đau?"

Trình Cẩn lắc đầu, vẫn khóc, kiểu khóc ẩn nhẫn. Lục Đào thấy cậu sắp cắn môi nên bóp chặt má cậu, giải cứu đôi môi của cậu. Anh là một người thông minh, và anh ta nhanh chóng tìm ra mấu chốt của vấn đề, "Không thích anh làm từ phía sau?"

Trình Cẩn hít hít mũi, cuối cùng mở miệng, "Không muốn từ phía sau ..." Cậu nhìn nhìn Lục Đào, nghẹn ngào, giọng nói mang đầy nỗi buồn sâu kín, "Phải nhìn em…không được không nhìn em"

Nam nhân cao lớn cảm thấy đau lòng, bế người vợ nhỏ của mình và tiến vào anh ta từ phía trước. Trình Cẩn lúc này đã ngừng khóc, nhưng vẫn còn uỷ khuất, ôm chặt cổ anh không buông, hậu huyệt chủ động ăn gậy thịt cua nam nhân. Lại nhỏ giọng nói: “Muốn đâm vào khoang sinh sản…”

Lục Đào ôm chặt lấy cơ thể người bạn đời của mình, và Trình Cẩn tiến đến hôn anh, vừa hôn anh vừa xuống trên người anh.

Môi và lưỡi quấn quít mãnh liệt, nơi giao hợp cũng rất ẩm ướt, thứ nước trong suốt bị cọ xát thành bọt, dính dính nhỏ giọt xuống ga giường. Không biết đã bao lâu, Trình Cẩn lại bắn ra, một lượng lớn nước từ khoang sinh sản phun ra, kích thích Lục Đào rỉ vào trong anh. Sự phấn khích khiến Lục Đào bắn vào trong cậu.

Tác dụng kích thích tình dục quả nhiên không tồi, Trình Cẩn lại quấn lấy chồng mình thêm một lần nữa, sau khi bắn đến ba bốn lần, mới chịu dừng lại, lúc được Lục Đào tắm sạch sẽ, cậu liền mê man ngủ thiếp đi trong vòng tay anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau