Chương 35: Phụ thân Bánh Bao muốn thiệt nhiều em trai em gái cơ !
Nhà họ Giang đã nhiều đời làm nghề y, nghe nói năm xưa cụ tổ nhà họ Giang còn ở trong cung chuyên bắt mạch cho quý nhân, cái nghề Đông y này cứ thế nối tiếp đến hiện tại, Giang Võ là người duy nhất kế thừa Đông y trong nhà, anh hắn Giang Hán đã sớm chuyển sang học Tây y, giờ là chủ nhiệm ngoại khoa bệnh viện Nhân dân của X thị, còn hắn thì tự mở một phòng khám, kiêm luôn chức vụ bác sĩ cho hai vị thiếu gia nhà Tư Không, tuy nhiên, mấy người nhà Tư Không toàn là yêu quái biến thành, tám năm mười năm cũng không thấy sinh bệnh, vừa rồi nhận được điện thoại của Tư Không Viêm Nghiêu làm hắn còn sửng sốt một lúc, thẳng đến khi nam nhân cúp máy hắn mới biết mình không nghe nhầm.
Giao phòng khám lại cho một y tá, hắn lái xe đến biệt thự của Tư Không Dực Dương, trên đường hắn còn ngẫm nghĩ, mình chưa nghe nói nhị thiếu gia nhà Tư Không kết hôn mà? Vậy người vốn chưa kết hôn lại rống lên con tôi là sao? Hay mình thật sự đã nghe lầm? Thực ra là nói con của Tư Không Dực Dương?
Tư Không Viêm Nghiêu bế Bánh Bao về phòng ngủ siêu lớn của anh, Ô Thuần Nhã không nói gì, thấy anh đặt Bánh Bao lên giường xong thì xoay người vào phòng vệ sinh lấy khăn lông thấm ướt ra lau khuôn mặt khóc lóc tèm lem như diễn viên hí kịch của bé, cậu không dám chạm vào cục u sưng xanh xanh tím tím trên trán bé, chỉ có thể ở bên cạnh lo lắng.
Tư Không Viêm Nghiêu ngồi một bên nhìn cậu nôn nóng, “Thuần Nhã, đừng cuống quýt, bác sĩ sắp đến rồi.”
Không phòng bị đột nhiên bị anh gọi thân mật như vậy, Ô Thuần Nhã ngượng ngùng rồi…
Bánh Bao nhỏ ngồi dựa vào phụ thân bé, lúc này không đau như ban nãy nữa, thấy phụ thân ngượng ngùng mặt đỏ ửng, bé con kia còn vỗ vỗ móng cười nói, “Phụ thân xấu hổ xấu hổ (^O^)”
Ô Thuần Nhã trừng mắt, “Đầu hết đau rồi đúng không!”
Móng nhỏ lập tức ôm đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn từ cười hì hì chuyển qua đáng thương hề hề, “Đau ghê lắm (>_
Giao phòng khám lại cho một y tá, hắn lái xe đến biệt thự của Tư Không Dực Dương, trên đường hắn còn ngẫm nghĩ, mình chưa nghe nói nhị thiếu gia nhà Tư Không kết hôn mà? Vậy người vốn chưa kết hôn lại rống lên con tôi là sao? Hay mình thật sự đã nghe lầm? Thực ra là nói con của Tư Không Dực Dương?
Tư Không Viêm Nghiêu bế Bánh Bao về phòng ngủ siêu lớn của anh, Ô Thuần Nhã không nói gì, thấy anh đặt Bánh Bao lên giường xong thì xoay người vào phòng vệ sinh lấy khăn lông thấm ướt ra lau khuôn mặt khóc lóc tèm lem như diễn viên hí kịch của bé, cậu không dám chạm vào cục u sưng xanh xanh tím tím trên trán bé, chỉ có thể ở bên cạnh lo lắng.
Tư Không Viêm Nghiêu ngồi một bên nhìn cậu nôn nóng, “Thuần Nhã, đừng cuống quýt, bác sĩ sắp đến rồi.”
Không phòng bị đột nhiên bị anh gọi thân mật như vậy, Ô Thuần Nhã ngượng ngùng rồi…
Bánh Bao nhỏ ngồi dựa vào phụ thân bé, lúc này không đau như ban nãy nữa, thấy phụ thân ngượng ngùng mặt đỏ ửng, bé con kia còn vỗ vỗ móng cười nói, “Phụ thân xấu hổ xấu hổ (^O^)”
Ô Thuần Nhã trừng mắt, “Đầu hết đau rồi đúng không!”
Móng nhỏ lập tức ôm đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn từ cười hì hì chuyển qua đáng thương hề hề, “Đau ghê lắm (>_
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất