Thiếu Niên Tu Chân Xuyên Qua Cơ Giáp
Chương 79
Tình cảnh Ninh Hữu giống như thần tiên bay ở giữa không trung, lấy lực lượng của bản thân đối chiến với quân đội của địch bị rất nhiều người thấy được, đồng dạng, bọn họ cũng thấy được một kích đồng quy vu tận cuối cùng của Ninh Hữu. Thê lương, bi thương cùng cảm kích đủ loại cảm xúc đan chéo vào nhau, ở sâu trong nội tâm mọi người đều đột nhiên sinh ra một loại kính nồng đậm ý.
Đây là ân nhân cứu mạng của tất cả mọi người, đây là anh hùng của Triệt Na Đế Quốc bọn họ.
Mấy chục người lái cơ giáp tương đối gần không màng đến an nguy của bản thân vọt vào bên trong ngọn lửa nổ mạnh, bọn họ muốn từ trong dòng khí cực nóng đến cơ hồ muốn đem bọn họ hòa tan đi tìm được Ninh Hữu, cho dù chỉ có một tia hy vọng, bọn họ cũng muốn dẫn cậu trở về, chẳng sợ chỉ là thi thể. Bọn họ tuyệt không cho phép một anh hùng khiến người tràn ngập kính ý lại chết đi không minh bạch như thế.
Chỉ là làm người tiếc nuối chính là, cho dù bọn họ đã tìm khắp tất cả những địa phương có khả năng, vẫn như cũ không có nhìn thấy thân ảnh của cậu.
Khả năng lớn nhất chính là cùng chiếc chủ hạm kí bị nổ mạnh xung kích thành mảnh nhỏ.
Thi cốt không còn.
Mấy chục binh lính tìm kiếm Ninh Hữu kia lục tục bay lên, thay đổi xong nguồn năng lượng rồi lại tiếp tục bay xuống.
Bọn họ không thể từ bỏ, cũng sẽ không từ bỏ.
Mà giữa bọn họ, chiến hỏa tuy rằng đã không còn dày đặc như lúc trước, lại vẫn như cũ còn tồn tại. Công kích của Ninh Hữu tuy rằng đã hủy diệt chủ hạm cùng một bộ phận hạm đội của Addams đế quốc, nhưng quân đội lưu lại trên không trung của Tương Vương Tinh vẫn như cũ còn không ít, quân đội còn lại vẫn như cũ dưới sự chỉ huy của thủ lĩnh bọn họ, phát động tiến công.
Quân đội Addams đế quốc đã bị tiêu diệt hơn phân nửa, đóng quân trên Tương Vương Tinh lại từ lâu đã nỏ mạnh hết đà, một hành động đồng quy vu tận của Ninh Hữu, đã trực tiếp đưa sĩ khí của bọn họ nhắc tới cao nhất. Đây là quê hương của bọn họ, nơi này có người thân bạn bè của họ, bọn họ tuyệt đối không cho phép lãnh thổ của mình bị xâm phạm, tuyệt không cho phép đám người đó lại tiến lên một bước nào nữa!
Có người đã dùng lực lượng của bản thân tiêu diệt bộ phận lớn binh lực của địch nhân rồi, bọn họ còn có lý do gì mà không chống cự lại nổi những kẻ còn thừa đó nữa chứ?!
"Các anh em! Lên thôi!", Một người cả người đầy máu, bộ dạng chật vật lớn tiếng gào rống, "Thề sống chết bảo vệ Tương Vương Tinh!"
"Thề sống chết bảo vệ Tương Vương Tinh!", Những người vốn đều đã sắp thoát lực cùng hét lớn lên, thanh âm kia, cho dù là ở trong lửa đạn dày đặc cũng vẫn như cũ rung trời động đất.
Bọn họ hô lớn, liều chết xung phong về phía địch nhân phía trước.
"Mau xem! Đó là quân hạm của Kỳ thượng tướng!", Một người lơ đãng thấy được nơi xa bay tới một hàng hạm đội, chờ sau khi thấy rõ ràng tiêu chí phía trên, hưng phấn hô to.
"Là Kỳ thượng tướng, thật là Kỳ thượng tướng!", Một người xoa xoa vết máu trên mặt, không thể tin tưởng lẩm bẩm nói.
"Chúng ta có thể thắng rồi!"
Càng nhiều người cùng nhau kêu lên.
Trong nháy mắt khi hạm đội của Kỳ Tĩnh xuất hiện, người Addams đế quốc liền nhận ra, bằng tốc độ cực nhanh thu binh, rút khỏi Tương Vương Tinh.
Quân hạm của Kỳ Tĩnh trực tiếp truy kích tới, lửa đạn mạnh mẽ lập tức oanh rớt một quân hạm loại nhỏ trong đội ngũ của đối phương.
Đối thủ vốn vênh váo tự đắc lập tức biến thành chó nhà có tang, chạy trối chết. Quân đội của bọn chúng gặp tổn thương nặng nề, viện quân lại đã sắp đến, vốn dĩ bọn chúng chỉ cần dẹp xong Tương Vương Tinh liền đã nắm chắc khôi phục sinh cơ của mình, chờ đợi chi viện tiếp đó, nhưng lại không ngờ quân đội của Kỳ Tĩnh thế nhưng lại trở lại vào giờ phút này.
Kỳ Tĩnh ở trong cảm nhận của bọn họ không khác gì cột trụ tinh thần, nhìn thấy tình thế đột nhiên nghịch chuyển, lòng tin tưởng của các sĩ binh trên Tương Vương Tinh tức khắc tăng lên nhiều, sĩ khí ngẩng cao phóng đi lên trước.
Hiện tại là lúc bọn họ đem tất cả nợ máu hảo hảo thanh toán với đám súc sinh Addams đế quốc kia rồi!
Quân đội còn sót lại của Addams đế quốc rất nhanh đã bị mấy người Kỳ Tĩnh tiêu diệt hơn phân nửa, chỉ là lúc bọn họ đang tiếp tục truy kích, lại có một hàng quân hạm ngang ngược ngăn cản, mấy người Kỳ Tĩnh bị cuốn lấy mà mấy quân hạm loại nhỏ kia đã sớm biến mất không thấy bóng dáng.
"Lâm gia, các người thật đúng là làm tốt lắm", Thần sắc Kỳ Tĩnh lạnh lùng.
Ngăn cản mấy người Kỳ Tĩnh đúng là quân đoàn đệ tứ mà Lâm gia khống chế.
Hai bên chiến đấu, quân đoàn đệ tứ cũng không có ý tứ tiếp tục đánh, một bên đánh một bên lui về phía sau, mục đích duy nhất của bọn họ chính là đem quân hạm may mắn còn tồn tại kia của Addams đế quốc hộ tống về, sau đó thuận lợi lui đi.
Tuy nói mấy người Kỳ Tĩnh trong giao chiến đang chiếm thượng phong, nhưng bọn họ sớm đã đã trải qua mấy ngày lên đường không ngủ không nghỉ, vô luận là tinh thần hay là thân thể cũng đều đã tới cực hạn. Chiến sự giằng co một trận, người của quân đoàn đệ tứ thành công rút lui.
Kỳ Tĩnh hơi hơi trầm trầm con ngươi, "Trở về Tương Vương Tinh."
Thời điểm người của Kỳ Tĩnh từ trong quân hạm đi xuống, mọi người hoan hô, có người kích động đến khóc lóc thảm thiết.
Quê hương của bọn họ được bảo vệ rồi!
Kỳ Tĩnh trấn an mọi người vài câu, tâm tình của mọi người mới dần dần trở nên bình tĩnh lại, bắt đầu quét dọn chiến trường.
Kỳ Tĩnh mở máy liên lạc của mình ra, tay có chút hơi hơi phát run.
Một trận âm thanh chờ.
Kỳ Tĩnh cực lực bỏ qua dự cảm không tốt trong lòng kia, trầm giọng công đạo với sĩ quan phụ tá, sau khi sĩ quan phụ tá nhận được mệnh lệnh liền lập tức chạy đi tìm người.
Sau đó Kỳ Tĩnh lại bắt đầu lần nữa ấn thông tin máy liên lạc.
Lúc này đây là Kỳ phu nhân tiếp, trong nháy mắt bà nhìn thấy Kỳ Tĩnh, nước mắt liền rớt xuống, hai con mắt hồng hồng.
"Mẹ, con không có việc gì", Kỳ Tĩnh an ủi nói.
"Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi", Kỳ phu nhân cười lau lau nước mắt trên khóe mắt. "Con nhanh đi gặp Tiểu Hữu đi, nó lo lắng cho con lắm đấy!"
"...... Tiểu Hữu có liên hệ với mọi người không?", Thanh âm Kỳ Tĩnh có chút nghẹn, "Con tìm không thấy em ấy."
Thân mình Kỳ phu nhân cứng lại, tươi cười trên mặt dần dần biến mất, chỉ để lại một độ cong miễn cưỡng, "Hiện tại hẳn là nó còn đang ở trên chiến trường, có thể là máy liên lạc xảy ra vấn đề thôi, không có việc gì, Tiểu Hữu lợi hại như vậy, nhất định là sẽ bảo vệ tốt bản thân thôi."
Kỳ Tĩnh nói tìm không thấy tuyệt đối không có khả năng chỉ đơn giản là gọi qua máy liên lạc không được mà thôi, trong lòng Kỳ phu nhân cũng có một tia lạnh lẽo, lại không khỏi tự an ủi bản thân.
Kỳ Tĩnh đơn giản nói với Kỳ phu nhân hai câu, sau đó liền cắt đứt thông tin, tiếp tục tìm kiếm Ninh Hữu. Mỗi khi qua một lát, trong lòng anh lại trầm xuống một phân.
Thẳng đến khi tìm được Thạch Hoằng Tuấn.
"Tôi cũng không biết Tiểu Hữu ở nơi nào", Thạch Hoằng Tuấn nôn nóng mà lại buồn bã, anh từng hoài nghi người trên bầu trời kia chính là Tiểu Hữu, nhưng vô luận là từ bất cứ phương diện nào, anh cũng đều cực kỳ không muốn thừa nhận thậm chí là không muốn suy xét đến khả năng này.
Sĩ quan phụ tá sắc mặt có chút thấp thỏm gõ cửa tiến vào, đem tất cả tin tức đã hỏi thăm được đều nói ra.
"Có người ghi lại thời điểm cuối cùng vị anh hùng kia chiến đấu giống", sĩ quan phụ tá có chút do dự nói, "Tôi có nhìn một chút, xác thật là giống......"
"Đưa video cho tôi", Kỳ Tĩnh lập tức nói.
Sĩ quan phụ tá đáp lời, sau đó liền click mở một cái video ra, ngay lập tức vào mắt đó là cảnh tượng chiến hỏa ngập trời kia, mà trong đó tồn tại thoạt nhìn cực kỳ nhỏ bé kia lại đang ẩn trong đó.
Đồng tử Kỳ Tĩnh đột nhiên co rút lại.
Thạch Hoằng Tuấn sắc mặt đại biến, cả kinh nói, "Tiểu Hữu!"
Sĩ quan phụ tá chần chờ trong chốc lát lại nói tiếp, "Nghe nói người này đã chết, mấy chục cái cơ giáp từ trên xuống dưới đã tìm rất nhiều lần, lại không tìm được một tia dấu vết nào, bọn họ nói có thể là cùng bị nổ mạnh rồi......"
Kỳ Tĩnh sắc mặt khó coi, từng câu từng chữ nói, "Tìm! Cho dù là phải đào ba thước đất, cũng phải tìm ra Tiểu Hữu!"
Gân xanh nổi lên trên mu bàn tay run nhè nhẹ.
*Editor: Review chút, map tinh tế đã xong, há há há
Đây là ân nhân cứu mạng của tất cả mọi người, đây là anh hùng của Triệt Na Đế Quốc bọn họ.
Mấy chục người lái cơ giáp tương đối gần không màng đến an nguy của bản thân vọt vào bên trong ngọn lửa nổ mạnh, bọn họ muốn từ trong dòng khí cực nóng đến cơ hồ muốn đem bọn họ hòa tan đi tìm được Ninh Hữu, cho dù chỉ có một tia hy vọng, bọn họ cũng muốn dẫn cậu trở về, chẳng sợ chỉ là thi thể. Bọn họ tuyệt không cho phép một anh hùng khiến người tràn ngập kính ý lại chết đi không minh bạch như thế.
Chỉ là làm người tiếc nuối chính là, cho dù bọn họ đã tìm khắp tất cả những địa phương có khả năng, vẫn như cũ không có nhìn thấy thân ảnh của cậu.
Khả năng lớn nhất chính là cùng chiếc chủ hạm kí bị nổ mạnh xung kích thành mảnh nhỏ.
Thi cốt không còn.
Mấy chục binh lính tìm kiếm Ninh Hữu kia lục tục bay lên, thay đổi xong nguồn năng lượng rồi lại tiếp tục bay xuống.
Bọn họ không thể từ bỏ, cũng sẽ không từ bỏ.
Mà giữa bọn họ, chiến hỏa tuy rằng đã không còn dày đặc như lúc trước, lại vẫn như cũ còn tồn tại. Công kích của Ninh Hữu tuy rằng đã hủy diệt chủ hạm cùng một bộ phận hạm đội của Addams đế quốc, nhưng quân đội lưu lại trên không trung của Tương Vương Tinh vẫn như cũ còn không ít, quân đội còn lại vẫn như cũ dưới sự chỉ huy của thủ lĩnh bọn họ, phát động tiến công.
Quân đội Addams đế quốc đã bị tiêu diệt hơn phân nửa, đóng quân trên Tương Vương Tinh lại từ lâu đã nỏ mạnh hết đà, một hành động đồng quy vu tận của Ninh Hữu, đã trực tiếp đưa sĩ khí của bọn họ nhắc tới cao nhất. Đây là quê hương của bọn họ, nơi này có người thân bạn bè của họ, bọn họ tuyệt đối không cho phép lãnh thổ của mình bị xâm phạm, tuyệt không cho phép đám người đó lại tiến lên một bước nào nữa!
Có người đã dùng lực lượng của bản thân tiêu diệt bộ phận lớn binh lực của địch nhân rồi, bọn họ còn có lý do gì mà không chống cự lại nổi những kẻ còn thừa đó nữa chứ?!
"Các anh em! Lên thôi!", Một người cả người đầy máu, bộ dạng chật vật lớn tiếng gào rống, "Thề sống chết bảo vệ Tương Vương Tinh!"
"Thề sống chết bảo vệ Tương Vương Tinh!", Những người vốn đều đã sắp thoát lực cùng hét lớn lên, thanh âm kia, cho dù là ở trong lửa đạn dày đặc cũng vẫn như cũ rung trời động đất.
Bọn họ hô lớn, liều chết xung phong về phía địch nhân phía trước.
"Mau xem! Đó là quân hạm của Kỳ thượng tướng!", Một người lơ đãng thấy được nơi xa bay tới một hàng hạm đội, chờ sau khi thấy rõ ràng tiêu chí phía trên, hưng phấn hô to.
"Là Kỳ thượng tướng, thật là Kỳ thượng tướng!", Một người xoa xoa vết máu trên mặt, không thể tin tưởng lẩm bẩm nói.
"Chúng ta có thể thắng rồi!"
Càng nhiều người cùng nhau kêu lên.
Trong nháy mắt khi hạm đội của Kỳ Tĩnh xuất hiện, người Addams đế quốc liền nhận ra, bằng tốc độ cực nhanh thu binh, rút khỏi Tương Vương Tinh.
Quân hạm của Kỳ Tĩnh trực tiếp truy kích tới, lửa đạn mạnh mẽ lập tức oanh rớt một quân hạm loại nhỏ trong đội ngũ của đối phương.
Đối thủ vốn vênh váo tự đắc lập tức biến thành chó nhà có tang, chạy trối chết. Quân đội của bọn chúng gặp tổn thương nặng nề, viện quân lại đã sắp đến, vốn dĩ bọn chúng chỉ cần dẹp xong Tương Vương Tinh liền đã nắm chắc khôi phục sinh cơ của mình, chờ đợi chi viện tiếp đó, nhưng lại không ngờ quân đội của Kỳ Tĩnh thế nhưng lại trở lại vào giờ phút này.
Kỳ Tĩnh ở trong cảm nhận của bọn họ không khác gì cột trụ tinh thần, nhìn thấy tình thế đột nhiên nghịch chuyển, lòng tin tưởng của các sĩ binh trên Tương Vương Tinh tức khắc tăng lên nhiều, sĩ khí ngẩng cao phóng đi lên trước.
Hiện tại là lúc bọn họ đem tất cả nợ máu hảo hảo thanh toán với đám súc sinh Addams đế quốc kia rồi!
Quân đội còn sót lại của Addams đế quốc rất nhanh đã bị mấy người Kỳ Tĩnh tiêu diệt hơn phân nửa, chỉ là lúc bọn họ đang tiếp tục truy kích, lại có một hàng quân hạm ngang ngược ngăn cản, mấy người Kỳ Tĩnh bị cuốn lấy mà mấy quân hạm loại nhỏ kia đã sớm biến mất không thấy bóng dáng.
"Lâm gia, các người thật đúng là làm tốt lắm", Thần sắc Kỳ Tĩnh lạnh lùng.
Ngăn cản mấy người Kỳ Tĩnh đúng là quân đoàn đệ tứ mà Lâm gia khống chế.
Hai bên chiến đấu, quân đoàn đệ tứ cũng không có ý tứ tiếp tục đánh, một bên đánh một bên lui về phía sau, mục đích duy nhất của bọn họ chính là đem quân hạm may mắn còn tồn tại kia của Addams đế quốc hộ tống về, sau đó thuận lợi lui đi.
Tuy nói mấy người Kỳ Tĩnh trong giao chiến đang chiếm thượng phong, nhưng bọn họ sớm đã đã trải qua mấy ngày lên đường không ngủ không nghỉ, vô luận là tinh thần hay là thân thể cũng đều đã tới cực hạn. Chiến sự giằng co một trận, người của quân đoàn đệ tứ thành công rút lui.
Kỳ Tĩnh hơi hơi trầm trầm con ngươi, "Trở về Tương Vương Tinh."
Thời điểm người của Kỳ Tĩnh từ trong quân hạm đi xuống, mọi người hoan hô, có người kích động đến khóc lóc thảm thiết.
Quê hương của bọn họ được bảo vệ rồi!
Kỳ Tĩnh trấn an mọi người vài câu, tâm tình của mọi người mới dần dần trở nên bình tĩnh lại, bắt đầu quét dọn chiến trường.
Kỳ Tĩnh mở máy liên lạc của mình ra, tay có chút hơi hơi phát run.
Một trận âm thanh chờ.
Kỳ Tĩnh cực lực bỏ qua dự cảm không tốt trong lòng kia, trầm giọng công đạo với sĩ quan phụ tá, sau khi sĩ quan phụ tá nhận được mệnh lệnh liền lập tức chạy đi tìm người.
Sau đó Kỳ Tĩnh lại bắt đầu lần nữa ấn thông tin máy liên lạc.
Lúc này đây là Kỳ phu nhân tiếp, trong nháy mắt bà nhìn thấy Kỳ Tĩnh, nước mắt liền rớt xuống, hai con mắt hồng hồng.
"Mẹ, con không có việc gì", Kỳ Tĩnh an ủi nói.
"Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi", Kỳ phu nhân cười lau lau nước mắt trên khóe mắt. "Con nhanh đi gặp Tiểu Hữu đi, nó lo lắng cho con lắm đấy!"
"...... Tiểu Hữu có liên hệ với mọi người không?", Thanh âm Kỳ Tĩnh có chút nghẹn, "Con tìm không thấy em ấy."
Thân mình Kỳ phu nhân cứng lại, tươi cười trên mặt dần dần biến mất, chỉ để lại một độ cong miễn cưỡng, "Hiện tại hẳn là nó còn đang ở trên chiến trường, có thể là máy liên lạc xảy ra vấn đề thôi, không có việc gì, Tiểu Hữu lợi hại như vậy, nhất định là sẽ bảo vệ tốt bản thân thôi."
Kỳ Tĩnh nói tìm không thấy tuyệt đối không có khả năng chỉ đơn giản là gọi qua máy liên lạc không được mà thôi, trong lòng Kỳ phu nhân cũng có một tia lạnh lẽo, lại không khỏi tự an ủi bản thân.
Kỳ Tĩnh đơn giản nói với Kỳ phu nhân hai câu, sau đó liền cắt đứt thông tin, tiếp tục tìm kiếm Ninh Hữu. Mỗi khi qua một lát, trong lòng anh lại trầm xuống một phân.
Thẳng đến khi tìm được Thạch Hoằng Tuấn.
"Tôi cũng không biết Tiểu Hữu ở nơi nào", Thạch Hoằng Tuấn nôn nóng mà lại buồn bã, anh từng hoài nghi người trên bầu trời kia chính là Tiểu Hữu, nhưng vô luận là từ bất cứ phương diện nào, anh cũng đều cực kỳ không muốn thừa nhận thậm chí là không muốn suy xét đến khả năng này.
Sĩ quan phụ tá sắc mặt có chút thấp thỏm gõ cửa tiến vào, đem tất cả tin tức đã hỏi thăm được đều nói ra.
"Có người ghi lại thời điểm cuối cùng vị anh hùng kia chiến đấu giống", sĩ quan phụ tá có chút do dự nói, "Tôi có nhìn một chút, xác thật là giống......"
"Đưa video cho tôi", Kỳ Tĩnh lập tức nói.
Sĩ quan phụ tá đáp lời, sau đó liền click mở một cái video ra, ngay lập tức vào mắt đó là cảnh tượng chiến hỏa ngập trời kia, mà trong đó tồn tại thoạt nhìn cực kỳ nhỏ bé kia lại đang ẩn trong đó.
Đồng tử Kỳ Tĩnh đột nhiên co rút lại.
Thạch Hoằng Tuấn sắc mặt đại biến, cả kinh nói, "Tiểu Hữu!"
Sĩ quan phụ tá chần chờ trong chốc lát lại nói tiếp, "Nghe nói người này đã chết, mấy chục cái cơ giáp từ trên xuống dưới đã tìm rất nhiều lần, lại không tìm được một tia dấu vết nào, bọn họ nói có thể là cùng bị nổ mạnh rồi......"
Kỳ Tĩnh sắc mặt khó coi, từng câu từng chữ nói, "Tìm! Cho dù là phải đào ba thước đất, cũng phải tìm ra Tiểu Hữu!"
Gân xanh nổi lên trên mu bàn tay run nhè nhẹ.
*Editor: Review chút, map tinh tế đã xong, há há há
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất