Chương 22: So tài
“Đợi chút, mấy đứa đồng ý bừa cái gì? Ta vẫn chưa cho phép đâu.” Bard nghe hai thằng nhóc đối thoại với nhau, tức khắc bị chọc cười.
Ông nhìn nhìn Chung Viễn Thanh rồi quay qua nhìn Tần Phi Tương, hai thằng nhóc này là hai đứa ông coi trọng nhất trong cả đám tân sinh.
Với tư cách là huấn luyện viên chính thức của Ares, có hai nhân tài thế này ở ngay trước mắt, ông mặc kệ bị các huấn luyện viên khác đánh hội đồng, mặt dày mất sạch tiết tháo ôm đùi hiệu trưởng cũng phải cướp hai nhóc này về lớp mình cho bằng được.
Đương nhiên, kể cả cậu nhóc tên Lance không tồi kia cũng được ông đắn đo nữa.
Thế nên, bây giờ trong mắt Bard đã coi hai người họ là học trò mình dày công dạy dỗ rồi.
Ngẫm nghĩ một lúc, Bard đột nhiên mở miệng đề nghị: “Đứng một bên xem xét thực lực đối phương không bằng hai đứa đánh một trận thật đi, đây là thời cơ tốt nhất để biết thực lực đối phương cạn sâu ra sao. Đương nhiên vì cân nhắc tới lĩnh vực hai đứa bất đồng, hai đứa dùng khoang luyện tròn đi.”
Nghe thấy lời đề nghị của Bard, Chung Viễn Thanh công nhận hắn hơi rung động.
Cho dù linh hồn hắn là của người trưởng thành có kinh nghiệm phong phú nhưng hắn không hề ngại thậm chí còn chờ mong đánh một trận với người kia.
Huống chi, Tần Phi Tương còn đứng đầu như hắn.
Trong tam đại lưu phái, Tần gia nổi tiếng với những chiêu đánh nhau kịch liệt, rất có tiếng tăm trong thể thuật, mà cảnh tượng Tần Phi Tương đứng trong đại sảnh đánh nhau với tên Norman kia cũng khiến người khác nóng máu không kém.
Nếu bây giờ có thể đích thân thử nghiệm? Tần Phi Tương là đối thủ mười mấy năm cùng đấu tranh với hắn, có lẽ hắn sẽ càng hiểu sâu biết rõ hơn.
Quan trọng là, Chung Viễn Thanh ngẩng đầu, nhìn Tần Phi Tương đang đối diện với mình, tuy kiếp trước hai người là kẻ thù nhưng sau khi đã trùng sinh mà nói, trên thế giới này vốn không có ai là kẻ địch mãi mãi. Cho nên, hắn nhướn mày, Chung Viễn Thanh gật đầu nói: “Tôi đồng ý, còn cậu?”
Từ lúc bắt đầu đi theo vào phòng huấn luyện, ánh mắt Tần Phi Tương không hề rời khỏi người Chung Viễn Thanh, y lẳng lặng nhìn lông mày Chung Viễn Thanh giãn ra, khóe môi cong lên, giọng điệu lông bông còn pha chút hào hoa phong nhã.
Như lần gặp mặt năm đó, chẳng qua khi ấy nụ cười chân thật của hắn đã dành cho một người, trong mắt hắn mãi mãi chỉ có bóng dáng của một người, mà hiện tại Tần Phi Tương nhìn thấy một hình ảnh quen thuộc trong đôi con ngươi của Chung Viễn Thanh, y bỗng không khống chế được nhịp đập trái tim, cảnh tượng y như năm đó lần đầu tiên y nhìn thấy hắn.
“Được!” Nếu, nếu lần này đã được trùng sinh, không giống kiếp trước nữa, vậy có phải ý là, y có thể thay đổi một số chuyện đúng không ?
“Đã như vậy,” Bard nhìn thoáng qua đồng hồ:”Còn hai tiếng nữa là đến bữa tối, ta cho hai đứa một tiếng đồng hồ.”
“Yes! Sir!”
….
Khoang luyện tròn là nơi có thể mô phỏng toàn bộ thao tác thực tế của cơ giáp. Vì muốn học trò có thể cảm nhận rõ rệt nhất cách huấn luyện tác chiến cơ giáp, trong khoang đều lắp đặt phỏng theo cơ giáp M- class có tính năng cùng chi phí cao nhất để thử nghiệm, ngoài ra còn có hiệu suất sử dụng vượt bậc.
Đồng thời vì nghĩ đến từng mức độ chịu đựng của mỗi người, khoang luyện tròn cũng được phân chia kiểu đứng, nằm hoặc tự điều chỉnh.
Tất nhiên với ngân sách dồi dào thì Ares sẽ cực kì hào phóng trang bị kiểu tự điều chỉnh.
Tinh thần lực của Chung Viễn Thanh được chuyển nhập, nếu tinh thần lực mà hao phí qua lớn điều đó sẽ dẫn tới tai hại cho nên hắn hiển nhiên chọn kiểu điều chỉnh thành kiểu nằm.
Vừa mới nằm xuống, kết nối với quang não, một dòng chữ màu xanh hiện ra trước mắt hắn.
“Xin chào học viên số 4681, xin mời lựa chọn các kiểu tác chiến : 1, Thể thuật ; 2, Tinh thần lực ; 3, Thao tác bằng tay.”
“2.”
“Học viên số 4681, căn cứ vào thể trạng của cậu cùng tình hình của khoang luyện tròn, xin mời chọn ra các trị số tinh thần lực : 1,0~100 ; 2,100~300 ; 3,300~500.”
Trị số tinh thần lực từ 500 trở lên sẽ có thể điều khiển được cơ giáp chiến đấu thực tế, nhưng ở đây là mô phỏng theo cơ giáp nên trị số cũng giảm theo. Tuy rằng tinh thần lực của Chung Viễn Thanh hiện giờ đã đạt tới 648 nhưng hắn nghĩ đến đấu với mình là Tần Phi Tương, dẫu thực lực của hắn không bằng người ta, nhưng chỉ đánh một trận mà thôi, hắn vẫn hi vọng có thể thoải mái mà đánh.
Cho nên, nghĩ đi nghĩ lại, Chung Viễn Thanh kiên định nói: “3.”
Một hàng chữ màu đỏ đột ngột hiện ra: “Học viên số 4681 xin chú ý, trị số 300~500 tinh thần lực chuyển ra có thể gây hao tổn quá lớn tới tinh thần lực, xin mời xác định?”
“Xác định!”
Chung Viễn Thanh vừa dứt lời, một tia sáng liền hiện ra trước mắt.
Ngay sau đó, chuẩn tướng Bard cùng Lance đứng phía ngoài bèn nhìn thấy hình ảnh một cơ giáp tay cầm trường kiếm màu lam trong khoang luyện tập, đối diện với hắn cũng có một cơ giáp màu đỏ cầm một thanh đao dài trong tay.
“Trận đấu, bắt đầu!”
——-
Cp đỏ xanh xuất hiện ~~~
(;¬_¬) Hóa ra cảnh gặp lần đầu của Tần Tương Tư cũng lãng mạn phết đó chứ ~
(¯―¯٥) Lần đầu edit về cơ giáp nên có thể hơi khó hiểu xíu, mong mn thông cảm nhé.
Ông nhìn nhìn Chung Viễn Thanh rồi quay qua nhìn Tần Phi Tương, hai thằng nhóc này là hai đứa ông coi trọng nhất trong cả đám tân sinh.
Với tư cách là huấn luyện viên chính thức của Ares, có hai nhân tài thế này ở ngay trước mắt, ông mặc kệ bị các huấn luyện viên khác đánh hội đồng, mặt dày mất sạch tiết tháo ôm đùi hiệu trưởng cũng phải cướp hai nhóc này về lớp mình cho bằng được.
Đương nhiên, kể cả cậu nhóc tên Lance không tồi kia cũng được ông đắn đo nữa.
Thế nên, bây giờ trong mắt Bard đã coi hai người họ là học trò mình dày công dạy dỗ rồi.
Ngẫm nghĩ một lúc, Bard đột nhiên mở miệng đề nghị: “Đứng một bên xem xét thực lực đối phương không bằng hai đứa đánh một trận thật đi, đây là thời cơ tốt nhất để biết thực lực đối phương cạn sâu ra sao. Đương nhiên vì cân nhắc tới lĩnh vực hai đứa bất đồng, hai đứa dùng khoang luyện tròn đi.”
Nghe thấy lời đề nghị của Bard, Chung Viễn Thanh công nhận hắn hơi rung động.
Cho dù linh hồn hắn là của người trưởng thành có kinh nghiệm phong phú nhưng hắn không hề ngại thậm chí còn chờ mong đánh một trận với người kia.
Huống chi, Tần Phi Tương còn đứng đầu như hắn.
Trong tam đại lưu phái, Tần gia nổi tiếng với những chiêu đánh nhau kịch liệt, rất có tiếng tăm trong thể thuật, mà cảnh tượng Tần Phi Tương đứng trong đại sảnh đánh nhau với tên Norman kia cũng khiến người khác nóng máu không kém.
Nếu bây giờ có thể đích thân thử nghiệm? Tần Phi Tương là đối thủ mười mấy năm cùng đấu tranh với hắn, có lẽ hắn sẽ càng hiểu sâu biết rõ hơn.
Quan trọng là, Chung Viễn Thanh ngẩng đầu, nhìn Tần Phi Tương đang đối diện với mình, tuy kiếp trước hai người là kẻ thù nhưng sau khi đã trùng sinh mà nói, trên thế giới này vốn không có ai là kẻ địch mãi mãi. Cho nên, hắn nhướn mày, Chung Viễn Thanh gật đầu nói: “Tôi đồng ý, còn cậu?”
Từ lúc bắt đầu đi theo vào phòng huấn luyện, ánh mắt Tần Phi Tương không hề rời khỏi người Chung Viễn Thanh, y lẳng lặng nhìn lông mày Chung Viễn Thanh giãn ra, khóe môi cong lên, giọng điệu lông bông còn pha chút hào hoa phong nhã.
Như lần gặp mặt năm đó, chẳng qua khi ấy nụ cười chân thật của hắn đã dành cho một người, trong mắt hắn mãi mãi chỉ có bóng dáng của một người, mà hiện tại Tần Phi Tương nhìn thấy một hình ảnh quen thuộc trong đôi con ngươi của Chung Viễn Thanh, y bỗng không khống chế được nhịp đập trái tim, cảnh tượng y như năm đó lần đầu tiên y nhìn thấy hắn.
“Được!” Nếu, nếu lần này đã được trùng sinh, không giống kiếp trước nữa, vậy có phải ý là, y có thể thay đổi một số chuyện đúng không ?
“Đã như vậy,” Bard nhìn thoáng qua đồng hồ:”Còn hai tiếng nữa là đến bữa tối, ta cho hai đứa một tiếng đồng hồ.”
“Yes! Sir!”
….
Khoang luyện tròn là nơi có thể mô phỏng toàn bộ thao tác thực tế của cơ giáp. Vì muốn học trò có thể cảm nhận rõ rệt nhất cách huấn luyện tác chiến cơ giáp, trong khoang đều lắp đặt phỏng theo cơ giáp M- class có tính năng cùng chi phí cao nhất để thử nghiệm, ngoài ra còn có hiệu suất sử dụng vượt bậc.
Đồng thời vì nghĩ đến từng mức độ chịu đựng của mỗi người, khoang luyện tròn cũng được phân chia kiểu đứng, nằm hoặc tự điều chỉnh.
Tất nhiên với ngân sách dồi dào thì Ares sẽ cực kì hào phóng trang bị kiểu tự điều chỉnh.
Tinh thần lực của Chung Viễn Thanh được chuyển nhập, nếu tinh thần lực mà hao phí qua lớn điều đó sẽ dẫn tới tai hại cho nên hắn hiển nhiên chọn kiểu điều chỉnh thành kiểu nằm.
Vừa mới nằm xuống, kết nối với quang não, một dòng chữ màu xanh hiện ra trước mắt hắn.
“Xin chào học viên số 4681, xin mời lựa chọn các kiểu tác chiến : 1, Thể thuật ; 2, Tinh thần lực ; 3, Thao tác bằng tay.”
“2.”
“Học viên số 4681, căn cứ vào thể trạng của cậu cùng tình hình của khoang luyện tròn, xin mời chọn ra các trị số tinh thần lực : 1,0~100 ; 2,100~300 ; 3,300~500.”
Trị số tinh thần lực từ 500 trở lên sẽ có thể điều khiển được cơ giáp chiến đấu thực tế, nhưng ở đây là mô phỏng theo cơ giáp nên trị số cũng giảm theo. Tuy rằng tinh thần lực của Chung Viễn Thanh hiện giờ đã đạt tới 648 nhưng hắn nghĩ đến đấu với mình là Tần Phi Tương, dẫu thực lực của hắn không bằng người ta, nhưng chỉ đánh một trận mà thôi, hắn vẫn hi vọng có thể thoải mái mà đánh.
Cho nên, nghĩ đi nghĩ lại, Chung Viễn Thanh kiên định nói: “3.”
Một hàng chữ màu đỏ đột ngột hiện ra: “Học viên số 4681 xin chú ý, trị số 300~500 tinh thần lực chuyển ra có thể gây hao tổn quá lớn tới tinh thần lực, xin mời xác định?”
“Xác định!”
Chung Viễn Thanh vừa dứt lời, một tia sáng liền hiện ra trước mắt.
Ngay sau đó, chuẩn tướng Bard cùng Lance đứng phía ngoài bèn nhìn thấy hình ảnh một cơ giáp tay cầm trường kiếm màu lam trong khoang luyện tập, đối diện với hắn cũng có một cơ giáp màu đỏ cầm một thanh đao dài trong tay.
“Trận đấu, bắt đầu!”
——-
Cp đỏ xanh xuất hiện ~~~
(;¬_¬) Hóa ra cảnh gặp lần đầu của Tần Tương Tư cũng lãng mạn phết đó chứ ~
(¯―¯٥) Lần đầu edit về cơ giáp nên có thể hơi khó hiểu xíu, mong mn thông cảm nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất