Chương 24: Vinh Quang và Vinh Hoa
Tin tức giải trí gần đây rất hot.
Đầu tiên là tin tức Lương Chu vượt mặt đông đảo diễn viên già cội, dựa vào bộ phim “ám ảnh” giành được vòng nguyệt quế ảnh đế. Tiếp theo là tin tức bên trong Lương gia tranh đấu gay gắt, Lương Chu bị tai nạn xe cộ, bị trọng thương nằm viện.
Còn chưa chờ fan Lương Chu đau lòng phát cuồng, người đại diện Lương Chu liền tuyên bố Lương Chu sắp sửa vắng bóng một năm, cũng lặp đi lặp lại thông tin Lương Chu không bị thương nặng.
Đây chẳng phải là giấu đầu hở đuôi sao? Nếu thật sự không bị thương nặng thì ngươi tránh bóng làm gì? Các fan rất bất mãn nhưng cũng bất đắc dĩ vì Lương Chu quá mức kín kẽ, muốn hỏi thăm nội tình một chút cũng không có đường.
Việc này không kéo dài quá hai ngày, Lương Kiến đột nhiên cao giọng tuyên bố thoát ly Vinh Quang, còn mang theo một đống hạng nhất hạng nhì nghệ sĩ thành lập một công ty khác. Công ty mới còn không biết xấu hổ đặt cái tên gần giống cái tên Vinh Quang là Vinh Hoa. Người sáng suốt đều hiểu đây là ông chú chuẩn bị đấu võ đài với đứa cháu trai.
Trận đấu này, Vinh Quang có thể nói là căn cơ tổn hao nhiều, cổ phiếu rớt giá mạnh, thật nhiều cổ đông nhỏ cảm thấy Vinh Quang sắp rơi đài, vội vàng bán thống bán tháo cổ phiếu trong tay mà chạy tới ôm đùi Vinh Hoa.
Lương Kiến đắc ý, hắn đắc ý thì thôi lại còn chạy ra đánh bài tình cảm, nói mình cực khổ quản lý công ty giúp anh trai, anh trai sau khi chết thì lại giúp cháu trai quản lý, dù không có công lao thì cũng có khổ lao đi? Nhưng cháu trai mình cũng quá kỳ cục, một chút ân tình đều không màng tới việc mình giúp hắn có được vị trí ảnh đế, còn ương ngạnh cảm thấy người chú này chướng mắt, nghĩ muốn đuổi hắn đi. Hắn còn chưa có nói, cháu trai làm như vậy quả thật khinh người quá đáng! Hắn vốn dĩ không muốn nhằm vào Vinh Quang, nhưng tượng đất còn có ba phần cứng rắn, ngươi bất nghĩa thì ta đây cũng bất nghĩa, hiện giờ hắn tự lập công ty, mong rằng sẽ được các giới ủng hộ nhiều hơn bala bala bala ……
Một lời tuyên bố này của hắn, cổ phiếu Vinh Quang đã rớt lại càng rớt trầm trọng, mắt thấy sắp phá sản. Dư luật cũng nghiêng về một phía ủng hộ Lương Kiến, khiến fan ủng hộ Lương Chu chỉ có thể lo lắng suông.
Ngay khi Lương Kiến nhảy nhót vui sướng khắp nơi, Vinh Quang vốn im lìm phát ra một thông cáo, nội dung thông cáo chủ yếu là: Tuân theo di chúc của Lương Trì, chính thức ngày nọ tháng nọ năm nọ, thu hồi 35% cổ phần trong tay người quản lý Lương Kiến, cũng hoan nghênh tân hội đồng quản trị tiền nhiệm.
Thông cáo vừa ban hành, mọi người đều kinh ngạc, di chúc này là chuyện gì đây?
Tốt rồi, nếu mọi người tò mò, vậy chúng ta chỉ đơn giản mở một cuộc họp báo giải thích rõ ràng một chút —— Nhân viên phát ngôn Vinh Quang nói.
Sau đó tin tức cuộc họp báo như hỏa tốc mà triệu tập, khắp nơi là truyền thông đứng chỗ, người phát ngôn Vinh Quang hơi mỉm cười, cầm lấy microphone, thong thả ung dung giải thích, một sự giải thích này cũng hung hăng vả vào mặt Lương Kiến.
Đầu tiên, Lương Kiến không phải do Vinh Quang đuổi đi, rõ ràng là chính hắn đi. Trước khi Lương Trì chết đã lập di chúc, chỉ chờ sau khi con trai mình là Lương Chu giành được ảnh đế sẽ giao toàn bộ cổ phần của mình cho hắn. Lương Kiến trước đó không biết, năm đó hắn giữ cổ phần theo thư ủy thác của Lương Trì, lại sống chết không muốn đêm quyền quản lý và cổ phần trả cho Lương Chu. Hiện giờ di chúc vừa được đưa ra, thư ủy thác trong tay hắn trong nháy mắt biến thành một đống giấy vụn, hắn không phục nhưng không phục cũng không thể làm gì bây giờ, cổ phần kia vốn là của cha con hai người họ! Sau đó hắn nổi giận đùng đùng bỏ đi, còn mang theo một lượng lớn nghệ sĩ Vinh Quang.
Người phát ngôn cũng thật tàn nhẫn, trong tối ngoài sáng đều ám chỉ người, ngươi xem Vinh Hoa mới thành lập đã có quy mô lớn như vậy, còn ổn định như vậy, rõ ràng là Lương Kiến sớm đã có sự chuẩn bị, hơn nữa di chúc Lương Trì tiên sinh cũng nói rõ không để Lương Kiến quản lý công ty không công. Nếu Lương Chu không giành được giải thưởng ảnh đế thì di chúc liền trở thành phế thải, công ty sẽ tặng không cho ngươi; nếu con ta giành giải thưởng ảnh đế, ta đây ghi nhớ công quản lý công ty của ngươi và công dạy dỗ Lương Chu, tặng không ngươi 10% cổ phần Vinh Quang và năm ngàn vạn.
Trước khi Lương Kiến tiến vào Vinh Quang là làm gì? Bán giầy nhé. Người ta yên tâm đem gia nghiệp Vinh Quang lớn như vậy giao vào tay ngươi, tùy ý ngươi lợi dụng nó kiếm tiền, còn tìm mấy người giám đốc có chức nghiệp tốt giúp ngươi quản lý công ty, quản xong còn tặng không ngươi cổ phiếu và tiền, thẳng thắng như vậy, khẳng khái như vậy, nếu không hiện giờ ngươi chẳng phải vẫn đang bán giày sao.
Tiếp theo, Lương Chu cũng không phải nhờ Lương Kiến mà trở thành ảnh đế. Người phát ngôn kia cũng không nói nhiều, chỉ đem những bộ phim truyền hình và điện ảnh do Lương Chu từ sau khi xuất đạo tới nay liệt kê ra, từng bước từng bước chỉ ra người đầu tư và công ty xuất phẩm. Mọi người cũng không phải là kẻ ngốc, chỉ hơi chút suy nghĩ liền hiểu. Lương Chu thân là thiếu đông gia Vinh Quang, nhưng từ khi xuất đạo quay phim đều không dính líu một chút quan hệ với Vinh Quang, có thể tự đứng vững, tất cả đều do nhân mạch của Lương Trì và thực lực của chính mình tạo ên, cho nên nói Lương Chu có thể lên làm ảnh đế thật sự không hề có chút quan hệ với Lương Kiến.
Người phát ngôn nói rõ như vậy, mọi người cũng nghe như vậy, viết như vậy, còn không đợi cuộc họp báo kết thúc, tin tức Lương Kiến vong ân phụ nghĩa liền được đưa tin ra bên ngoài. Cuối cùng, người phát ngôn tuyên bố, Vinh Quang và Gia Hòa chính thức sáp nhập, hy vọng mọi người về sau ủng hộ nhiều hơn.
Mọi người sửng sốt, Gia Hòa? Không phải là công ty giải trí mới mấy năm nay rất phát triển sao? Vậy mà lại sáp nhập vào Vinh Quang, đây chính là tin tức tốt đấy.
Một hòn đá dậy sóng cả hồ, dư luận trước mắt mặc kệ kết quả cuộc chiến Vinh Quang và Vinh Hoa ra sao, chỉ cần tin tức sáp nhập này vừa đưa ra, cổ phiếu Vinh Quang liền ổn định.
Công ty giải trí quan trọng nhất là cái gì? Là Nghệ sĩ. Không nói tới Gia Hòa có số lượng nghệ sĩ phong phú, mà nghệ sĩ hạng một hạng hai hạng ba đều có, chỉ là tài nguyên công ty kém một chút.
Nói tới tài nguyên, chính là nhãn hiệu công ty giải trí lâu đời, Vinh Quang lại không thiếu chính là thứ này. Hiện giờ Gia Hòa và Vinh Quang sáp nhập, có nghệ sĩ, có tài nguyên, tiền không phải là kiếm tốt sao.
Lương Kiến bị vả mặt, cũng yên tĩnh mấy ngày, sau đó đột nhiên, nhóm nghệ sĩ từ Vinh Quang chuyển nhập Vinh Hoa lại nhảy ra, khóc lóc kể lể công ty cũ cỡ nào vô nhân đạo, thế nào tàn nhẫn áp bức giá trị thặng dư của bọn họ, không chút màng đến ý nguyện cá nhân của bọn họ. Còn nói quản lý của Vinh Quang hỗn loạn, tràn lan tiềm quy tắc, nhóm nghệ sĩ căn bản không có bảo đảm.
Lực lượng các fan là cường đại, nhiều nghệ sĩ khóc lóc kể lể như vậy, fan bọn họ nhiệt huyết dâng lên, sôi nổi nhảy ra mắng to Vinh Quang lòng dạ hiểm độc tàn nhẫn. Trong lúc nhất thời, Vinh Quang lại lần nữa trở thành đích ngắm cho mọi người.
Ngay khi mọi người cho rằng Vinh Quang lại sắp bị bế tắc thì siêu cấp ảnh đế Quan Bác Văn đột nhiên mở cuộc họp báo tuyên bố gia nhập Vinh Quang. Nhóm fan đang sôi nổi bốc hỏa, tức giận mắng to Vinh Quang giúp nghệ sĩ cũng bình tĩnh chút.
Quan Bác Văn là ai? Đó chính là siêu cấp đại ảnh đế! Người này thành danh đã nhiều năm, sau đó còn lao ra Á Châu, là người đầu tiên tiến vào giới giải trí Hollywood, chính là một siêu cấp dẫn đường! Đều không cần hắn nói cái gì, tên tuổi của hắn chính là danh tiếng, chính là chính nghĩa! Người như vậy lại đứng ở Vinh Quang, chẳng khác nào là Định Hải Thần Châm* của Vinh Quang!
Lần này Vinh Hoa hoàn toàn ngừng nghỉ, Vinh Quang cũng có cơ hội thở dốc, bắt đầu đao to búa lớn cải cách, tiếp nhận nghệ sĩ Gia Hòa, chỉnh hợp tài nguyên thủ hạ, điều chỉnh hình thức quản lý, mắt nhìn phải thêm một tầng nhà.
Bên ngoài loạn nhưng Dư Sơ Lâm hoàn toàn không biết, hắn giờ phút này đang cầm tờ thông báo mời họp phụ huynh mà cảm thấy khổ đại cừu thâm.
Lương Chu cách một tường cũng thực khổ đại cừu thâm, gần đây em trai quả thực rất hiểu chuyện, chuyện công ty đều rất thuận lợi, Lương Kiến cũng không còn nhảy nhót nữa, tất cả đều tốt đẹp, nhưng mà…
Hai phút sau, tiếng đập cửa vang lên, Dư Sở lâm đẩy cửa đi vào, cười tủm tỉm nói: “Anh, không còn sớm nữa, mau rửa mặt rồi nghỉ ngơi đi ạ!”
Tới rồi, tới rồi, tới rồi, tiếng chuông trong lòng Lương Chu vang lên tiếng cảnh cáo, trên mặt lại rất bình tĩnh, thu văn kiện trong tay lại, đứng dậy nói: “Được, đi thôi.”
“Vâng, anh chậm một chút.” Dư Sơ Lâm tới gần, chủ động kéo tay hắn.
Ngón tay Lương Chu giật giật, khóe miệng hơi nhếch lên, ngay sau đó lại bị hắn dùng sức áp xuống, xụ mặt: “Em học bài xong chưa?”
“Xong rồi ạ, anh có muốn kiểm tra không?” Dư Sơ Lâm quay đầu lại, tâm tình trông rất tốt, còn lắc lắc nắm tay của hai người.
Này này này này này…… Lương Chu nhăn lại mày, biểu tình càng thêm nghiêm túc —— em trai càng ngày càng thích làm nũng, không được, không thể quá cưng chiều đứa trẻ.
“Đều là nam nhân, lôi lôi kéo kéo giống bộ dáng gì.” Hắn thấp giọng răn dạy.
Dư Sơ Lâm sửng sốt: “Anh, anh không thích như vậy sao?” Nói xong còn nghĩ buông tay ra, “Nếu như anh không thích, em sẽ không……”
Mày Lương Chu nhảy dựng, nhanh chóng cầm lại tay hắn, ánh mắt dời đi, biểu tình càng thêm đứng đắn: “Không phải, anh là nói tới người khác… An là anh trai của em, hai anh em cằm tay nhau thì không sao cả.”
“Anh không ghét thì tốt rồi.” Dư Sơ Lâm không nghi ngờ hắn, cười tủm tỉm nắm hắn tiếp tục đi vào phòng. Từ khi biết Lương Chu đời trước có trộm giúp mình, hắn càng ngày càng ỷ lại vào người anh trai này, lúc ở chung cũng rất thích tiếp xúc với tay chân hắn —— chắc là vì có chút quá mức dính, nhưng…… Hắn vui, dù sao anh trai hắn không thèm để ý, anh em mà, có chút thân mật cũng không sao cả.
P/s: Định hải thần châm: gậy Như ý của Tôn ngộ không
Đầu tiên là tin tức Lương Chu vượt mặt đông đảo diễn viên già cội, dựa vào bộ phim “ám ảnh” giành được vòng nguyệt quế ảnh đế. Tiếp theo là tin tức bên trong Lương gia tranh đấu gay gắt, Lương Chu bị tai nạn xe cộ, bị trọng thương nằm viện.
Còn chưa chờ fan Lương Chu đau lòng phát cuồng, người đại diện Lương Chu liền tuyên bố Lương Chu sắp sửa vắng bóng một năm, cũng lặp đi lặp lại thông tin Lương Chu không bị thương nặng.
Đây chẳng phải là giấu đầu hở đuôi sao? Nếu thật sự không bị thương nặng thì ngươi tránh bóng làm gì? Các fan rất bất mãn nhưng cũng bất đắc dĩ vì Lương Chu quá mức kín kẽ, muốn hỏi thăm nội tình một chút cũng không có đường.
Việc này không kéo dài quá hai ngày, Lương Kiến đột nhiên cao giọng tuyên bố thoát ly Vinh Quang, còn mang theo một đống hạng nhất hạng nhì nghệ sĩ thành lập một công ty khác. Công ty mới còn không biết xấu hổ đặt cái tên gần giống cái tên Vinh Quang là Vinh Hoa. Người sáng suốt đều hiểu đây là ông chú chuẩn bị đấu võ đài với đứa cháu trai.
Trận đấu này, Vinh Quang có thể nói là căn cơ tổn hao nhiều, cổ phiếu rớt giá mạnh, thật nhiều cổ đông nhỏ cảm thấy Vinh Quang sắp rơi đài, vội vàng bán thống bán tháo cổ phiếu trong tay mà chạy tới ôm đùi Vinh Hoa.
Lương Kiến đắc ý, hắn đắc ý thì thôi lại còn chạy ra đánh bài tình cảm, nói mình cực khổ quản lý công ty giúp anh trai, anh trai sau khi chết thì lại giúp cháu trai quản lý, dù không có công lao thì cũng có khổ lao đi? Nhưng cháu trai mình cũng quá kỳ cục, một chút ân tình đều không màng tới việc mình giúp hắn có được vị trí ảnh đế, còn ương ngạnh cảm thấy người chú này chướng mắt, nghĩ muốn đuổi hắn đi. Hắn còn chưa có nói, cháu trai làm như vậy quả thật khinh người quá đáng! Hắn vốn dĩ không muốn nhằm vào Vinh Quang, nhưng tượng đất còn có ba phần cứng rắn, ngươi bất nghĩa thì ta đây cũng bất nghĩa, hiện giờ hắn tự lập công ty, mong rằng sẽ được các giới ủng hộ nhiều hơn bala bala bala ……
Một lời tuyên bố này của hắn, cổ phiếu Vinh Quang đã rớt lại càng rớt trầm trọng, mắt thấy sắp phá sản. Dư luật cũng nghiêng về một phía ủng hộ Lương Kiến, khiến fan ủng hộ Lương Chu chỉ có thể lo lắng suông.
Ngay khi Lương Kiến nhảy nhót vui sướng khắp nơi, Vinh Quang vốn im lìm phát ra một thông cáo, nội dung thông cáo chủ yếu là: Tuân theo di chúc của Lương Trì, chính thức ngày nọ tháng nọ năm nọ, thu hồi 35% cổ phần trong tay người quản lý Lương Kiến, cũng hoan nghênh tân hội đồng quản trị tiền nhiệm.
Thông cáo vừa ban hành, mọi người đều kinh ngạc, di chúc này là chuyện gì đây?
Tốt rồi, nếu mọi người tò mò, vậy chúng ta chỉ đơn giản mở một cuộc họp báo giải thích rõ ràng một chút —— Nhân viên phát ngôn Vinh Quang nói.
Sau đó tin tức cuộc họp báo như hỏa tốc mà triệu tập, khắp nơi là truyền thông đứng chỗ, người phát ngôn Vinh Quang hơi mỉm cười, cầm lấy microphone, thong thả ung dung giải thích, một sự giải thích này cũng hung hăng vả vào mặt Lương Kiến.
Đầu tiên, Lương Kiến không phải do Vinh Quang đuổi đi, rõ ràng là chính hắn đi. Trước khi Lương Trì chết đã lập di chúc, chỉ chờ sau khi con trai mình là Lương Chu giành được ảnh đế sẽ giao toàn bộ cổ phần của mình cho hắn. Lương Kiến trước đó không biết, năm đó hắn giữ cổ phần theo thư ủy thác của Lương Trì, lại sống chết không muốn đêm quyền quản lý và cổ phần trả cho Lương Chu. Hiện giờ di chúc vừa được đưa ra, thư ủy thác trong tay hắn trong nháy mắt biến thành một đống giấy vụn, hắn không phục nhưng không phục cũng không thể làm gì bây giờ, cổ phần kia vốn là của cha con hai người họ! Sau đó hắn nổi giận đùng đùng bỏ đi, còn mang theo một lượng lớn nghệ sĩ Vinh Quang.
Người phát ngôn cũng thật tàn nhẫn, trong tối ngoài sáng đều ám chỉ người, ngươi xem Vinh Hoa mới thành lập đã có quy mô lớn như vậy, còn ổn định như vậy, rõ ràng là Lương Kiến sớm đã có sự chuẩn bị, hơn nữa di chúc Lương Trì tiên sinh cũng nói rõ không để Lương Kiến quản lý công ty không công. Nếu Lương Chu không giành được giải thưởng ảnh đế thì di chúc liền trở thành phế thải, công ty sẽ tặng không cho ngươi; nếu con ta giành giải thưởng ảnh đế, ta đây ghi nhớ công quản lý công ty của ngươi và công dạy dỗ Lương Chu, tặng không ngươi 10% cổ phần Vinh Quang và năm ngàn vạn.
Trước khi Lương Kiến tiến vào Vinh Quang là làm gì? Bán giầy nhé. Người ta yên tâm đem gia nghiệp Vinh Quang lớn như vậy giao vào tay ngươi, tùy ý ngươi lợi dụng nó kiếm tiền, còn tìm mấy người giám đốc có chức nghiệp tốt giúp ngươi quản lý công ty, quản xong còn tặng không ngươi cổ phiếu và tiền, thẳng thắng như vậy, khẳng khái như vậy, nếu không hiện giờ ngươi chẳng phải vẫn đang bán giày sao.
Tiếp theo, Lương Chu cũng không phải nhờ Lương Kiến mà trở thành ảnh đế. Người phát ngôn kia cũng không nói nhiều, chỉ đem những bộ phim truyền hình và điện ảnh do Lương Chu từ sau khi xuất đạo tới nay liệt kê ra, từng bước từng bước chỉ ra người đầu tư và công ty xuất phẩm. Mọi người cũng không phải là kẻ ngốc, chỉ hơi chút suy nghĩ liền hiểu. Lương Chu thân là thiếu đông gia Vinh Quang, nhưng từ khi xuất đạo quay phim đều không dính líu một chút quan hệ với Vinh Quang, có thể tự đứng vững, tất cả đều do nhân mạch của Lương Trì và thực lực của chính mình tạo ên, cho nên nói Lương Chu có thể lên làm ảnh đế thật sự không hề có chút quan hệ với Lương Kiến.
Người phát ngôn nói rõ như vậy, mọi người cũng nghe như vậy, viết như vậy, còn không đợi cuộc họp báo kết thúc, tin tức Lương Kiến vong ân phụ nghĩa liền được đưa tin ra bên ngoài. Cuối cùng, người phát ngôn tuyên bố, Vinh Quang và Gia Hòa chính thức sáp nhập, hy vọng mọi người về sau ủng hộ nhiều hơn.
Mọi người sửng sốt, Gia Hòa? Không phải là công ty giải trí mới mấy năm nay rất phát triển sao? Vậy mà lại sáp nhập vào Vinh Quang, đây chính là tin tức tốt đấy.
Một hòn đá dậy sóng cả hồ, dư luận trước mắt mặc kệ kết quả cuộc chiến Vinh Quang và Vinh Hoa ra sao, chỉ cần tin tức sáp nhập này vừa đưa ra, cổ phiếu Vinh Quang liền ổn định.
Công ty giải trí quan trọng nhất là cái gì? Là Nghệ sĩ. Không nói tới Gia Hòa có số lượng nghệ sĩ phong phú, mà nghệ sĩ hạng một hạng hai hạng ba đều có, chỉ là tài nguyên công ty kém một chút.
Nói tới tài nguyên, chính là nhãn hiệu công ty giải trí lâu đời, Vinh Quang lại không thiếu chính là thứ này. Hiện giờ Gia Hòa và Vinh Quang sáp nhập, có nghệ sĩ, có tài nguyên, tiền không phải là kiếm tốt sao.
Lương Kiến bị vả mặt, cũng yên tĩnh mấy ngày, sau đó đột nhiên, nhóm nghệ sĩ từ Vinh Quang chuyển nhập Vinh Hoa lại nhảy ra, khóc lóc kể lể công ty cũ cỡ nào vô nhân đạo, thế nào tàn nhẫn áp bức giá trị thặng dư của bọn họ, không chút màng đến ý nguyện cá nhân của bọn họ. Còn nói quản lý của Vinh Quang hỗn loạn, tràn lan tiềm quy tắc, nhóm nghệ sĩ căn bản không có bảo đảm.
Lực lượng các fan là cường đại, nhiều nghệ sĩ khóc lóc kể lể như vậy, fan bọn họ nhiệt huyết dâng lên, sôi nổi nhảy ra mắng to Vinh Quang lòng dạ hiểm độc tàn nhẫn. Trong lúc nhất thời, Vinh Quang lại lần nữa trở thành đích ngắm cho mọi người.
Ngay khi mọi người cho rằng Vinh Quang lại sắp bị bế tắc thì siêu cấp ảnh đế Quan Bác Văn đột nhiên mở cuộc họp báo tuyên bố gia nhập Vinh Quang. Nhóm fan đang sôi nổi bốc hỏa, tức giận mắng to Vinh Quang giúp nghệ sĩ cũng bình tĩnh chút.
Quan Bác Văn là ai? Đó chính là siêu cấp đại ảnh đế! Người này thành danh đã nhiều năm, sau đó còn lao ra Á Châu, là người đầu tiên tiến vào giới giải trí Hollywood, chính là một siêu cấp dẫn đường! Đều không cần hắn nói cái gì, tên tuổi của hắn chính là danh tiếng, chính là chính nghĩa! Người như vậy lại đứng ở Vinh Quang, chẳng khác nào là Định Hải Thần Châm* của Vinh Quang!
Lần này Vinh Hoa hoàn toàn ngừng nghỉ, Vinh Quang cũng có cơ hội thở dốc, bắt đầu đao to búa lớn cải cách, tiếp nhận nghệ sĩ Gia Hòa, chỉnh hợp tài nguyên thủ hạ, điều chỉnh hình thức quản lý, mắt nhìn phải thêm một tầng nhà.
Bên ngoài loạn nhưng Dư Sơ Lâm hoàn toàn không biết, hắn giờ phút này đang cầm tờ thông báo mời họp phụ huynh mà cảm thấy khổ đại cừu thâm.
Lương Chu cách một tường cũng thực khổ đại cừu thâm, gần đây em trai quả thực rất hiểu chuyện, chuyện công ty đều rất thuận lợi, Lương Kiến cũng không còn nhảy nhót nữa, tất cả đều tốt đẹp, nhưng mà…
Hai phút sau, tiếng đập cửa vang lên, Dư Sở lâm đẩy cửa đi vào, cười tủm tỉm nói: “Anh, không còn sớm nữa, mau rửa mặt rồi nghỉ ngơi đi ạ!”
Tới rồi, tới rồi, tới rồi, tiếng chuông trong lòng Lương Chu vang lên tiếng cảnh cáo, trên mặt lại rất bình tĩnh, thu văn kiện trong tay lại, đứng dậy nói: “Được, đi thôi.”
“Vâng, anh chậm một chút.” Dư Sơ Lâm tới gần, chủ động kéo tay hắn.
Ngón tay Lương Chu giật giật, khóe miệng hơi nhếch lên, ngay sau đó lại bị hắn dùng sức áp xuống, xụ mặt: “Em học bài xong chưa?”
“Xong rồi ạ, anh có muốn kiểm tra không?” Dư Sơ Lâm quay đầu lại, tâm tình trông rất tốt, còn lắc lắc nắm tay của hai người.
Này này này này này…… Lương Chu nhăn lại mày, biểu tình càng thêm nghiêm túc —— em trai càng ngày càng thích làm nũng, không được, không thể quá cưng chiều đứa trẻ.
“Đều là nam nhân, lôi lôi kéo kéo giống bộ dáng gì.” Hắn thấp giọng răn dạy.
Dư Sơ Lâm sửng sốt: “Anh, anh không thích như vậy sao?” Nói xong còn nghĩ buông tay ra, “Nếu như anh không thích, em sẽ không……”
Mày Lương Chu nhảy dựng, nhanh chóng cầm lại tay hắn, ánh mắt dời đi, biểu tình càng thêm đứng đắn: “Không phải, anh là nói tới người khác… An là anh trai của em, hai anh em cằm tay nhau thì không sao cả.”
“Anh không ghét thì tốt rồi.” Dư Sơ Lâm không nghi ngờ hắn, cười tủm tỉm nắm hắn tiếp tục đi vào phòng. Từ khi biết Lương Chu đời trước có trộm giúp mình, hắn càng ngày càng ỷ lại vào người anh trai này, lúc ở chung cũng rất thích tiếp xúc với tay chân hắn —— chắc là vì có chút quá mức dính, nhưng…… Hắn vui, dù sao anh trai hắn không thèm để ý, anh em mà, có chút thân mật cũng không sao cả.
P/s: Định hải thần châm: gậy Như ý của Tôn ngộ không
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất