[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong

Chương 3: Khôg gian thần kỳ và quả trứng kỳ lạ

Trước Sau
Vu Nhiên Kỳ còn đang đau đầu làm sao để thoát ra khỏi không có để đi tắm, mùi hôi trên cơ thể xông thẳng vào mũi làm Nhiên Kỳ không còn tâm trí để suy nghĩ liền cởi bỏ lớp quần áo trên cơ thể lặn xuống hồ tắm rửa. Khi cậu tắm dưới hồ phát hiện ở để có những con cá bảy sắc rất đẹp, vảy của chúng óng ánh đẹp tựa như những tia nắng mặt trời. Nhiên Kỳ thất thần chạm nhẹ vào chúng, chúng như có linh tính thuận theo vây quanh lấy cậu. Nhiên Kỳ hết không khí luyến tiếc bơi lên, bản thân đã hoàn toàn sạch sẽ cậu mới nghĩ cách ra ngoài, dựa theo trí nhớ về những bộ tiểu thuyết đã đọc. Nhiên Kỳ ngẫm nghĩ rồi nói:''Ra'

Đúng như sự mong đợi của Nhiên Kỳ cậu đã ra khỏi không gian trong bộ dạng không mặc đồ và đống đồ dơ kia không hiểu kiểu gì cũng theo cậu mà ra tay theo. Nhiên Kỳ thấy tự xấu hổ về cơ thể đang loãn thể này mà vơ lấy quần áo chạy vào phòn tắm thay đồ, thay xong cậu làm theo kiếp trước dùng thần lực tham dò toàn bộ không gian. Cậu gật đầu hài lòng, đang vui mừng vì vớ được bảo vật thì cậu phát hiện bên trong nhà kia có một vật lạ, hình thể này là một quả trứng nha. Bản tính tò mò nổi dậy cậu đem quả trứng ra nghiên cứu, sau một hồi nhìn chằm chằm nó vẻ mặt cậu cũng theo đó mà trở nên bất lực. Dẹp bỏ hứng thú và tò mò đối với quả trứng ngũ sắc kia qua một bên, Nhiên Kỳ lập kế hoạch thu mua lương thực. Đầu tiên cậu gom hết mấy cái thẻ của mình lại, tính toán xem trong thẻ có bao nhiêu tiền. Nhiên Kỳ thầm cảm ơn hai vị gia gia của mình đã để lại cho cậu một gia phả nhỏ {Vâng chắc là nhỏ:')}

Việc đầu tiên là cậu đã lên trang lương thực của toàn thành phố thu mua với số lượng lớn, tầm 1 tháng nữa hàng sẽ được giao tới. Cậu càn quét hết thảy trên mạng một ngày trời, Nhiên Kỳ nhìn mấy giỏ hàng đầy ắp của bản thân mà hài lòng. Trời đã chập chờn tối bụng Nhiên Kỳ cứ thế mà kêu 'ọt ọt',Vu Nhiên Kỳ gác lại công việc qua một bên xuống lục loại trong nhà còn đúng một gói mỳ tôm cậu bất đắc dĩ nấu lên ăn. Ăn xong Nhiên Kỳ đi đi lại lại trong nhà để tiêu hoá sau đó đi lên phòng làm vệ sinh cá nhân. Thân thể Nhiên Kỳ có chút mệt mỏi nên khi nằm xuống chiếc giường yêu quý của mình thì nhanh chóng thiếp đi. Sáng hôm sau, đánh thức cậu là tiếng chuông điện thoại, cậu lười biếng mở điện thoại lên xem, có cuộc gọi đến từ cô bạn thân của cậu. Tay trượt lên điện thoại bấm nút nghe, giọng cậu còn ngáy ngủ nói:''Alo''

Đầu dây bên kia có giọng nữ nhẹ nhàng la ầm lên làm Nhiên Kỳ tỉnh cả ngủ:''Tên kia bữa giờ cậu trốn đi đâu vậy hả?''.Nhiên Kỳ bất lực cố gắng nghe từng đợt giáo huấn của người kia, sau đó gạt đi lớp mồ hôi nhẹ trả lời:''Tớ xin lỗi do dạo này tớ bận chút việc, cậu tha lỗi cho tớ nha''. Thấy Nhiên Kỳ làm nũng người bên kia khẽ cười, còn chọc cậu vài cậu sau đó định bụng rủ cậu đi mua sắm chung. Vu Nhiên Kỳ xác định là không thể từ chối được nên cũng đi chung, Nhiên Kỳ cũng xác định sẽ mua một số lượng lớn lương thực trong khu mua sắm rộng lớn này. Vu Nhiên Kỳ thay quần áo làm vệ sinh hết 20 phút, cậu rời nhà lúc 9 giờ. Trên trường đến chỗ hẹn cậu có ghé vô một quán bánh ngọt, Nhiên Kỳ định bụng mua gì đó ăn lót dạ nhưng cậu phải xếp hàng đợi mua. Cuối cùng cũng đến lượt Nhiên Kỳ cậu lướt qua một lượt các loại bánh cậu mua mỗi loại một cái, nhưng đáng tiếc vị bánh cậu thích nhất lại hết mất tiêu. Vu Nhiên Kỳ cảm thấy khá thất vọng lê từng bước ra khỏi tiệm, từ phái xa có một thân ảnh đang nhìn cậu cười, Nhiên Kỳ đi được một đoạn thì có giọng bói phía sau vọng tới. Vu Nhiên Kỳ nhìn về phía sau chỉ thấy người này che rất kín, nhưng vì cái độ ngốc nghếch của cậu thì Nhiên Kỳ không để tâm.

Vị kia ngỏ ý với cậu, giọng trầm ấm vang lên, anh mắt màu bạch kim lấp lánh làm Nhiên Kỳ nhìn đến ngơ ngác.Người kia thấy cậu sững sờ vẫn không để ý mà nói:''Chúng ta đổi bánh được chứ, tôi thích chiếc bánh chanh kia cậu đổi cho tôi được chứ''. Vu Nhiên Kỳ thấy chiếc bánh mà người kia cầm là loại bánh socola mà cậu thích liền hí hửng đổi bánh với người kia. Hài lòng, Nhiên Kỳ vội cảm ơn một tiếng rồi chạy đến chỗ hẹn với cô bạn của mình. Có ánh mắt vẫn dõi theo tấm lưng của cậu đến khi mất hút, một ánh mắt ôn nhu, nóng bỏng.....và còn có cả sự chiếm hữu

Hello mọi người, cảm ơn các bạn đã chờ đợi tôi,tôi sẽ cố gắng ra chương mới thường xuyên, mong các bạn đón chờ và bình luận

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau