Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 202: Dáng người

Trước Sau
"Xin chào quý vị khán giả, hiện tại đang diễn ra giải vô địch trượt băng nghệ thuật quốc gia năm 2017, đang tiến hành thi đấu là nội dung đơn nam, Tưởng Nhất Hồng, tiểu tường của đội tuyển quốc gia đến từ tỉnh H, có mặt trong trận chung kết giải thiếu niên và nắm giữ tấm huy chương vàng giải vô địch thiếu niên thế giới đã lên sân băng."

"Tưởng Nhất Hồng là học trò của huấn luyện viên Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu nổi danh nước ta, đại sư huynh của cậu ấy là nhất ca đơn nam của nước ta, Trương Giác, chúng ta có thể nhìn thấy huấn luyện viên Trương dường như đang rất hồi hộp."

Bài thi ngắn và trượt tự do năm nay của Tưởng Nhất Hồng đều do các biên đạo bậc thầy là Frans và Trương Giác biên soạn, bàn luận về tài nguyên biên đạo, nghiễm nhiên trở thành đãi ngộ hàng đầu thế giới.

Bản thân cậu bạn nhỏ cũng rất không chịu thua kém, cậu nhóc trượt bài thi ngắn 《 The Painted Veil 》rất tao nhã và quỷ dị, nhìn trông âm u và đẹp đẽ đến khó hiểu, không phải Gothic mà là hơn hẳn Gothic.

Mà tiết mục trượt tự do của cậu nhóc là《 In the Mood for Love 》trực tiếp dựa trên bộ phim do Mạn Ngọc diễn xuất, rõ ràng màn trượt tự do chỉ có bốn phút đồng hồ, nhưng đã phản ánh toàn bộ phong cách bộ phim của đạo diễn Vương Gia Vệ, nếu như không có gì ngoài ý muốn, tiết mục này cũng sẽ theo cậu nhóc tiến vào tổ thành niên, trở thành một trong những tiết mục đầu tiên của cậu nhóc trong tổ thành niên.

Tôn Thiên nhìn màn trình diễn của thiếu niên‌, khuôn mặt vui vẻ: " Biểu cảm của Nhất Hồng biểu vẫn rất tốt, nhưng sự phát huy của nó bị giới hạn ở việc chọn ca khúc, cần có Trương Giác giúp đỡ nhiều hơn."

Huấn luyện viên Lộc ngẩng đầu nhìn nóc nhà: "Nó cũng đã nhận thầu hết tất cả các ca khúc trong mùa giải mới của sư đệ sư muội rồi."

Là một đại sư huynh, Trương Giác thật sự vô cùng đúng quy cách và cũng vô cùng chịu trách nhiệm, chỉ cần bọn nhỏ tìm đến xin giúp đỡ, cậu rất ít khi từ chối, quả thật cũng kéo điểm biểu diễn của bọn nhỏ lên.

Vấn đề hiện tại của Tưởng Nhất Hồng không phải là điểm biểu diễn, mà là 4S của cậu nhóc không vững vàng, đứa nhỏ này sinh sau tháng 7, cho nên tới 16 tuổi, cũng chính là sang năm sẽ thăng lên tổ, nhưng trong nội dung trượt băng đơn nam hiện tại, không có hai kiểu nhảy bốn vòng bên mình, thì hy vọng tiến vào trận chung kết sẽ không có‌, chỉ có thể tranh thủ một chút tại thi đấu phân trạm, như Sát Hãn Bất Hoa chính là như vậy.

Trong Trương môn ngoại trừ Trương Giác và Mẫn San, những người khác đều là nhảy điểm băng giỏi hơn nhảy lưỡi dao, Tưởng Nhất Hồng hiện tại đang mắc kẹt ở trong bình cảnh này.

Vào lúc này, Trương Giác xen vào nói: "Cho nên con mới nói, trực tiếp làm cho em ấy bỏ qua 4S luôn, đi luyện 4F là được."

Thẩm Lưu gõ một phát vào sau đầu cậu: "Nhanh đi khởi động đi! 4T và 4S là cú nhảy bốn vòng cấp cơ sở, bất kể thế nào cũng phải để cho nó luyện!"

Hơn nữa, thằng nhóc như em năm đó cũng không phải sau khi kết thúc dậy thì, trong một quãng thời gian rất dài ngã 4S như chó sao? Hiện ‌tại cú nhảy này không phải vì em bị chấn thương nặng đến mức không thể nhảy bốn vòng cao cấp, nó đã vì em kiên cường chống đỡ điểm kỹ thuật lên bầu trời sao?

Đừng đánh giá thấp tầm quan trọng của người vợ thứ hai chỉ vì em có quá nhiều vợ!

Trương Giác ủ rũ héo úa đi khởi động, xuất phát từ một số cân nhắc, chẳng hạn như yêu cầu của Tần Tuyết nhi, sau khi kết thúc trận chung kết, cậu đã đổi chiếc quần ngắn của trang phục biểu diễn thành quần da.

Bởi vì ánh đèn trên sân băng là màu trắng, mặt băng cũng là màu trắng, cái quần đó thì rất bóng, cũng hiện ra rất rõ ràng độ cong của cặp mông, Trương Giác vừa vặn là người có tỷ lệ cơ thể tốt nhất trong nội dung đơn nam Trung Quốc ở thế hệ này, cơ mông và cơ chân của cậu cũng phát triển tốt, lượng mỡ trong cơ thể thấp, đi trên đường khỏi nói có bao nhiêu chói mắt.

Lúc này, Trương Tuấn Bảo vỗ đầu một cái: "Đúng rồi, Bạch Tiểu Trân nói cái chương trình tạp kỹ kia bắt đầu quay rồi, hôm nay tổ làm phim sẽ đến quay một số tư liệu sống, này, trước đó quên nói với Nhất Hồng rồi, kêu nó biểu hiện tốt một chút, nói không chừng cũng sẽ xuất hiện trong ống kính."

Trương Giác đã là nhân khí vương trong bốn nội dung trượt băng nghệ thuật, đại ngôn tới tay rất nhẹ nhàng, mà gia đình của Nhất Hồng chỉ thuộc tầng lớp trung lưu, cha mẹ cậu nhóc vẫn luôn hy vọng con trai mình sẽ phát triển tốt hơn, đây là suy nghĩ thường tình, các huấn luyện viên cũng sẵn sàng giúp đỡ trong mức mà họ có thể làm.

Huấn luyện viên Lộc: "Cậu không nói mới là chuyện tốt, khả năng chống chịu áp lực của đứa nhỏ đó không mạnh như Bất Hoa hay Trương Giác, cho nó biết có nhiều ống kính đang quay phim thì nhất định sai lầm sẽ càng lớn hơn, hơn nữa dựa vào sự hiểu biết của tôi đối với các chương trình tạp kỹ, bọn họ nhất định sẽ muốn quay Trương Giác nhiều hơn, trước đó có nói muốn quay dáng vẻ Trương Giác bên ngoài đấu trường."

Ông cậu: Nó có gì tốt để mà quay chớ?

Giải vô địch quốc gia năm nay được tổ chức ở Sơn Thành, Trương Giác tới đó thì chạy đi ngoáy lỗ tai, sau đó còn la hét muốn đi ăn lẩu và hoàn thánh, sau khi bị các huấn luyện viên trấn áp thì làm nũng chơi xấu, dụ dỗ huấn luyện viên Trương bằng giọng nói 300% đường để đồng ý làm cho cậu một tô mì nhỏ sau trận đấu.

Không phải là ý chí của Trương Tuấn Bảo không kiên định, mà là Trương Tiểu Ngọc chính là đệ nhất khả ái trong giới trượt băng, đổi thành ai cũng sẽ không cầm lòng được.

Cho nên quay hình xoay quay việc thi đấu thì thôi đi, nếu như mà quay dáng vẻ Trương Giác ở bên ngoài đấu trường, chồng tư liệu sống sẽ dứt khoát đổi tên thành "Tuyển tập lịch sử đen tối của vị nhất ca trượt băng nước nhà" mất thôi.

Quên đi, dù sao thì cũng không phải muốn cho Trương Giác xuất hiện trong chương trình, tùy tiện để bọn họ quay đi, không quấy rầy Trương Giác thi đấu là tốt rồi.

Các huấn luyện viên nói chuyện mấy phút, sau đó cùng với Tưởng Nhất Hồng ngồi trong khu kiss & cry, tiếp theo là các nhân viên đi chỉnh lý mặt băng, cũng không lâu lắm, trên khán đài vang lên một trận la hét.

Tưởng Nhất Hồng rớt nước miếng, quay đầu nhìn lại: "Đó là... Lý Lam Y và Tống Địch sao?"

Ông cậu không để ý gì đến những người nổi tiếng đầy mặt không thể hiểu được: "Bọn họ là ai thế?"

Giám đốc Tôn giải thích: "Bọn họ là những minh tinh tham gia Ice Stars, tôi nhớ chừng trình này đã quay được một tháng, bây giờ là kỳ thứ ba, hình như là đã học được nhấn bước trước sau, xoay ba, hai chân xoay tròn và lao về phía trước, hiện ‌tại là bắt đầu chương trình đối ‌kháng ."

Huấn luyện viên Lộc phun nát: "Luyện một tháng trời mới tới trình độ này?"

Năm đó Trương Giác còn là Đại Béo sau một tháng lên sân băng, cũng đã nóng lòng muốn thử nhảy 1lz rồi, mặc dù cuối cùng té lộn mèo một cái, còn khiến cho Nhị Béo đứng gần đó bị sứt cằm, nhưng Trương Giác quả thật sau khi học trượt băng ba tháng đã tập hợp được năm kiểu nhảy một vòng.

Giám đốc Tôn: "Cũng không cần kéo những người này so sánh với Trương Giác nha, người lớn bình thường đối với tiến độ này đã làm rất tốt rồi."

Thiên phú kia của nhất ca, phóng tầm mắt trong lịch sử trượt băng đơn nam là độc nhất vô nhị, người có thể so sánh với cậu quả thực rất ít .

Thực ra đạo diễn đến đây quay hình cũng là xuất phát từ ý tốt‌, muốn co những vận động viên của đội tuyển quốc gia hấp thụ ánh sáng ống kính một chút, cũng ‌dùng điều này để nói với khán giả trong nước, quốc gia chúng ta có rất nhiều vận động viên trượt băng mạnh, cho nên Thế vận hội mùa đông Pyeongchang sắp tới, hay Thế vận hội mùa đông Kinh Trương rất đáng giá để mọi người quan tâm.

Bởi vì sự xuất hiện của các minh tinh‌, trật tự trên hàng ghế khán giả cũng rối loạn một nùi, cuối cùng bên phía ban tổ chức sự kiện không thể không tạm thời cử người đến mời các vị tổ tông này ngồi xuống bên kia, đây là nơi mà các vận động viên và huấn luyện viên ngồi, người hâm mộ trượt băng hiểu lễ nghi đấu trường cũng sẽ không tới đó.



Nguyên Khâm liếc mắt nhìn sân băng, không dấu vết hừ một tiếng: "Đều nói là trượt băng toàn là người đẹp, tôi thấy những người này trông cũng chẳng ra gì."

Tống Địch dùng ánh mắt quỷ dị liếc hắn một cái: "Phải không? Những vận động viên này không phải đều trên mức trung bình sao?"

Hơn nữa dáng người của vận động viên đều rất tuyệt, trượt băng nghệ thuật có yêu cầu về phương diện dáng vẻ, cho nên hầu hết các vận động viên tập luyện môn này đều có hình thể cực kỳ tốt, khí chất hàng đầu, trong đó có không ít người dù trang điểm nhạt cũng có thể đạt được điểm số 6 hoặc 7.

Điều này chẳng phải trông đẹp hơn và thật hơn một số ngôi sao ca nhạc trang điểm thật đậm làm trò hề sao? Đúng vậy, Tống Địch chính là đang nói Nguyên Khâm.

Lý Lam Y và đội trưởng tóc đỏ Giang Học Văn của ban nhạc Địa Long là cùng một công ty, nghe nói tay trống trong cùng đội cũng là một vận động viên trượt băng nghệ thuật chuyên nghiệp, là người Đông Bắc, đã trượt băng từ khi còn nhỏ, sau khi chương trình bắt đầu, động tác của hắn là tiến bộ nhanh nhất về mọi mặt.

Cô nhỏ giọng hỏi vị đồng nghiệp này: "Nghe nói vốn dĩ chúng ta đến sân vận động của đội tuyển quốc gia ở Bắc Kinh tham quan, giờ sao lại đổi địa điểm?"

Giang Học Văn giải thích: "Thời gian không thích hợp, lúc vào kỳ đầu tiên, đội tuyển quốc gia đang ra nước ngoài thi đấu, vừa vặn khi đó tổ tiết mục phải cho chúng ta kiến thức về huấn luyện kỹ năng cơ bản, lúc tới kỳ thứ hai, đội tuyển quốc gia mới tranh tài xong trở về nước, cần nghỉ ngơi, huấn luyện viên của họ không cho quay hình làm phiền đến vận động viên, cho nên kỳ này mới có cơ hội đến hiện trường xem bọn họ."

Thực ra khi Trương Giác mới về nước, lãnh đạo của đội tuyển quốc gia còn đang cãi nhau về chuyện đi thi đấu của đội trưởng Trương đây, sao mà có tinh lực để ý đến chương trình tạp kỹ nữa chứ.

Lý Lam Y: "Vậy chúng ta cũng có thể vào kỳ thứ tư đi tham quan đội tuyển quốc gia nha, như vậy chúng ta không phải có thể trực tiếp tiếp xúc gần gũi với vận động viên sao?"

Giang Học Văn trong lòng thầm nói, người ta là không muốn tụi mình tiếp xúc gần gũi với vận động viên đây nè, không nhìn thấy Kim Mộng và Diêu Lam, những người được huấn luyện trước đây cũng là những vận động viên vô địch Olympic trước khi giải nghệ, chỉ mới nói lời nghiêm khắc với tiểu thịt tươi Lưu Tỉnh thôi mà trên weibo đã xuất hiện người bôi đen rồi sao, nói cái gì phí huấn luyện vô cùng đắt đỏ, trình độ học trò không cao.

Đáng thương cho cặp đôi đại tiền bối sau khi giải nghệ thì tập trung toàn lực vào việc nâng cao đội ngũ nhân tài trượt băng nghệ thuật, ngay cả biểu diễn thương mại cũng không tham gia, thu lệ phí trong nghề cũng là chuyện bình thường, chỉ là học trò tuổi còn nhỏ mới không trượt ra được thành tích, này mà cũng bị mắng được, thực sự là quá thảm.

Trước ống kính, Giang Học Văn cũng ngượng ngùng khi nói rằng đội tuyển quốc gia miễn cưỡng lắm mới giành được huy chương vàng Olympic, có hướng bị nguy hiểm, nên nói với đạo diễn không được quay ở cự ly gần .

Haiz, thiệt thòi cho hắn trước khi tiến vào tổ tiết mục còn cố ý khổ luyện trên sân băng, mong mỏi trong lúc quay hình, trước ống kính khoe khoang một chút giao tình của mình với đội trưởng Trương đội, có nhiều cơ hội xuất hiện cùng nhau hơn, hiện ‌tại những cảnh tượng này chỉ có thể xuất hiện trong mơ mà thôi‌.

Lúc này, người bên tổ quay phim nhắc nhở bọn họ: "Mọi người có thể bắt đầu phát sóng trực tiếp rồi."

Giang Học Văn đáp lại một tiếng, lấy ra gậy tự sướng ra, biểu tình trên mặt thay đổi, biến thành một chàng trai dương quang khôi hài trong chương trình tạp kỹ.

"Xin chào mọi người, bây giờ chúng tôi đã ở trung tâm thể thao băng tuyết ở Sơn Thành, đây là nơi diễn ra giải vô địch trượt băng nghệ thuật Trung Quốc 2017 balabala... Mọi người có thể nhìn thấy trên khán đài có không ít khán giả ngoại quốc đến xem, bọn họ là những người hâm mộ trượt băng cố ý chạy tới để xem Trương Giác thi đấu."

Người này mở miệng chính là nói ra những thuật ngữ trượt băng nghệ thuật chuyên nghiệp, giới thiệu ngắn gọn rõ ràng về sân vận động, về việc thi đấu và các nội dung sắp diễn ra, nghe giống như là kể chuyện vậy.

Lý Lam Y ngồi ở bên cạnh phụ họa, không nói tăng thêm rạng rỡ vinh dự, nhưng cũng chưa kéo chân sau.

Trương Giác đang đứng trong lối đi của tuyển thủ, nghe động tĩnh bên ngoài với vẻ mặt ngơ ngác: "Khán giả bữa nay đều rất nhiệt tình nha?"

Tỷ lệ tham dự trận đấu của cậu luôn ở mức trên 98%, náo nhiệt là chuyện bình thường, nhưng xem thi đấu cũng có lễ nghi, cho nên trước khi cậu chính thức vào sân, ở bên ngoài cũng sẽ không quá ầm ĩ.

Sát Hãn Bất Hoa tò mò hỏi: "Đây là làm sao nha?"

Thẩm Lưu: "Không sao đâu, các con cố gắng khởi động rồi thi đấu là được, những thứ khác đừng bận tâm tới, Trương Giác, đi lên trước rồi khởi động mông và chân."

"Hả?"

Trương Giác nghiêng đầu, trong lòng vô cùng không nổi, cậu, động tác khởi động mông và chân của cậu chính là kiểu trượt chim yến nha, động tác đó yêu cầu nhấc chân sau, có yêu cầu với sức mạnh nòng cốt, nhưng bởi vì mỗi lần cậu thực hiện thì người hâm mộ trượt băng sẽ rất kích động, cho nên bây giờ cậu đã thực hiện ít hơn rồi.

Thẩm Lưu tiếp tục căn dặn cậu: "Còn nữa, nếu như trạng thái tốt, trong sáu phút đồng hồ luyện tậ là có thể bắt đầu nhảy."

Trương Giác nghe hiểu, huấn luyện viên hy vọng ngày hôm nay cậu sẽ chơi trò giả vờ đẹp trai.

Chẳng lẽ trong bài thi ngắn cậu còn chưa đủ đẹp trai sao, cho nên mới kêu cậu bù lại trong sáu phút đồng hồ luyện tập?

Mặc dù không biết ý của hắn là gì, nhưng yêu cầu của Thẩm Lưu cũng không khiến Trương Giác mất chút sức lực nào, nên cậu cũng gật đầu đồng ý.

Cậu ho nhẹ một tiếng, vẫy tay với Liễu Diệp Minh, Kim Tử Tuyên, Thạch Mạc Sinh, Sát Hãn Bất Hoa: "Đi thôi, lên sân băng."

Trong phút chốc trên sân băng, một trận đèn flash lóe lên khiến Trương Giác híp híp mắt, cậu ngẩng đầu, nhìn thấy một người trẻ tuổi đẹp trai vẫy tay với cậu.

Cựu thực tập sinh idol chớp mắt, gian nan từ trong trí nhớ đào ra tên của người này.

Đây là.. Lưu Tỉnh, cái người đỉnh lưu trong công ty của ba ba phú nhị đại từng thèm muốn cậu đó sao?

Trương Giác trước nay chưa từng qua lại với người này, nhưng cậu thông minh như vậy, quét mắt qua một cái, nhìn thấy một đầu tóc đỏ bắt mắt.

À hiểu rồi, thì ra là vậy.

Cậu vỗ Kim Tử Tuyên đang dụi mắt: "Tập trung khởi động, thi đấu thật tốt, đừng để những thứ bên ngoài quấy nhiễu."



Kim tam ca sững sờ, lập tức đứng thẳng: "Vâng, đội trưởng!"

Từ sau khi không có cách nào thoát khỏi môn trượt băng nghệ thuật, Trương Giác đã hoàn toàn từ bỏ ý định bước vào giới giải trí, cậu bình tĩnh làm những gì nên làm, lúc khởi động thì nghe theo lời huấn luyện viên thực hiện một pha trượt kiểu chim yến đẹp mắt, gây nên từng trận hét gào, đợi đến lúc thi đấu, cậu càng không chút lưu tình ngược những người khác thành tra.

Ai ngờ rằng tối đó, một cô gái nhỏ đang theo đuổi chương trình tạp kỹ đã đăng bức hình chim yến của cậu lên weibo.

Người hâm mộ nhỏ của Tỉnh ca: Ngày hôm nay tôi đã tìm thấy một đầu tường mói, là một anh trai nhỏ vận động viên, anh ấy lóe lên trong phòng phát sóng trực tiếp khi Tỉnh ca tham gia Ice Stars, nhan sắc cực phẩm, tư thái trên băng siêu cấp tao nhã, chỗ duy nhất không tốt là trên người có cơ bắp, quá nam tính rồi, tôi thì thích một chàng trai có dáng người tinh tế hơn, anh ấy tên là Trương Giác nha.

Rất nhanh sau đó, những fan nhan sắc khác dồn dập lọt hố, có người la hét rằng không ngờ trong bộ môn trượt băng nghệ thuật này còn có một di sản từ biển cả mà fan nhan sắc không phát hiện ra.

Sau đó có cư dân mạng nói, trước đây cô từng nhìn thấy bóng dáng của anh trai nhỏ này trong quảng cáo đồng hồ sang trọng, anh trai cô (đã come out) đã sưu tầm rất nhiều áp phích quảng cáo của người này, lúc đó nhìn chiều cao và dáng người có tưởng đây là người mẫu gì đó, nhưng hóa ra lại là vận động viên?

Dưới phần bình luận của người hâm mộ nhỏ, một nhóm cá giống đã lọt hố cá sấu mấy năm nay dồn dập phát ra biểu tình dở khóc dở cười.

【 là tôi đã già rồi sao? Rõ ràng cá sấu nhỏ nhà tôi lúc học cấp 2 cũng rất có tên tuổi rồi mà, hóa ra vẫn có người không biết cậu ấy sao. 】

【 không phải cậu ấy xuất hiện trên bản tin thời sự khi phá kỷ lục thế giới ở Sochi sao? À, quên mất là có một số người bạn nhỏ không thích xem cái này. 】

【 trời ạ, đội trưởng Trương nổi tiếng với khung xương nhỏ, vòng eo nhỏ đến mức dùng một cánh tay cũng có thêm ôm được, lượng mỡ trong cơ thể chỉ có một con số, tinh tế nhưng không mất đi sức mạnh, gầy mà không củi, no đủ mà không cồng kềnh, được công nhận là đơn nam quyến rũ nhất giới trượt băng quốc tế á, dáng người này mà còn không tốt sao? 】

【 vận động viên nếu như khô cằn thì sao có sức mạnh nhảy bốn vòng được chứ, đội trưởng Trương cũng rất nỗ lực, hai năm qua cặp mông đã căng tròn hơn nè, không hổ là thanh niên ngày 4 tháng 5, chúc mừng đội trưởng Trương, năm nay lại đoạt ngôi vị quán quân giải vô địch quốc gia rồi! 】

【 nói thì nói như vậy, chứ những người Lưu Tỉnh hay Nguyên Khâm nếu so sánh với đội trưởng Trương về độ A thì thật nhỏ yếu hơn nha ha ha ha, vận động viên mà có thể nhảy bốn vòng thì sức mạnh đôi chân vô cùng lớn, một cước là có thể tiễn người ta vào bệnh viên luôn, khi Hayato Terakami trò chuyện trong chương trình tại Nhật Bản, người dẫn chương trình hỏi hắn ai là người đánh nhau giỏi nhất trong giới trượt băng nghệ thuật, hắn bật thốt lên tên của đội trưởng Trương và em gái Keiko nha ha ha ha. 】

【 hở? Tui còn tưởng hắn sẽ nói tên của một vận động viên người Nga nào đó chứ, hóa ra trong suy nghĩ của Hayado, sự tồn tại của đội trưởng Trương còn dũng mãnh hơn dân tộc chiến đấu luôn sao? 】

【 mà tại sao tên của em gái Keiko lại góp mặt trong danh sách những người đánh nhau giỏi chứ? Đã xảy ra chuyện gì mà tui không biết sao? 】

【 chị là người trưởng thành, nên rất thích dáng người của đội trưởng Trương nha, hơn nữa đội trưởng Trương và ông cậu mình giống nhau đều là có gương mặt con nít, rõ ràng nhìn rất có ‌cảm giác thiếu niên, mặt nộn nộn, mặc quần áo thì gầy còn cởi quần áo ra thì đầu thịt, độ dẻo dai tốt đến mức có thể thực hiện động tác Biellmann, ui mlem mlem, đây đúng là một vưu vật trượt băng khác chỉ sau huấn luyện viên Trương mà! 】

Trương Giác được những nhà lãnh đạo bảo vệ rất tốt, ngoại trừ bị ánh đèn flash làm chói mắt trong bài thi ngắn giải vô địch quốc gia, những lúc khác cậu chưa từng bị quấy rầy, cho nên cậu chỉ coi chuyện này là một khúc nhạc đệm không quá quan trọng thôi.

Cậu đương nhiên không biết, sau sự kiện này thì cậu đã có thêm không ít fan nhan sắc.

Sau khi tranh tài trượt tự do giải vô địch quốc gia, cậu trở về hậu trường, tìm một cái ghế ngồi xuống đấm đấm cơ chân, sau đó một đôi tay thon dài đặt một túi chườm đá lên bắp đùi của cậu.

Thanh niên cao lớn mắt xám nửa quỳ trước mặt cậu, giúp Trương Giác cởi dây giày trượt băng, rồi nhấc chân cậu lên, cởi tất ra, dùng lực đạo vừa phải ấn vào huyệt đạo lòng bàn chân Trương Giác.

"Chúc mừng em, lại đoạt giải quán quân."

Trương Giác dừng lại một chút, bác sĩ Tần xoa bóp khiến cậu thoải mái đến nheo mắt lại, cậu nhấc chân trái không mang giày lên, gác trên bả vai của Tần Tuyết Quân, dùng gót chân gõ gõ xương vai Tần Tuyết Quân.

"Cảm ơn, anh đẹp trai, chẳng biết tối nay anh có rảnh không? Đưa em ra ngoài chơi một chuyến nào?"

Những động tác và lời nói chọc ghẹo như vậy, nếu như bàn chân Trương Giác là dáng vẻ trắng nõn tinh xảo như trong lời đồn, chắc chắn có thể sẽ khiến cho nhiều người đồng tính nói ra câu "Sao lại không được".

Mà tiếc nuối chính là, Trương Giác là một vận động viên có thể tập nhảy đến chảy máu chân, sau nhiều năm tháng huấn luyện cường độ cao, bàn chân của cậu đã sớm bị biến dạng rồi.

Chân của cậu không dễ nhìn, vào mùa hè khi Trương Thanh Yến nhìn thấy con trai mang dép lê đi tới đi lui trong nhà, lòng đau đến mức che ngực, có lẽ không có nhiều người trên thế giới này có thể tỏ ra dịu dàng với một đôi chân dị dạng như vậy, vừa vặn Trương Giác chính là người trước mắt.

Tần Tuyết Quân cúi đầu, giọng điệu nhu hòa: "Được, em muốn đi đâu, anh đưa em đi."

-

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường

Sức mạnh của đơn nam nhảy bốn vòng lớn đến có thể một cước tiễn người ta vào bệnh viện, lẽ nào đôi chân của đơn nữ nhảy 3A sẽ yếu sao?

Chú chim bị tổn hại: Chị em Shiro từ nhỏ đến lớn đánh nhau chưa bao giờ thua trận nào, đừng hỏi tại sao tôi lại biết nhé!

Cá sấu con: Tui cũng chưa bao giờ thua một trận đánh nhau nào, chỉ là làm vận động viên thì không thể dính líu đến những vụ bạo lực, cho nên tui chỉ có thể thoái ẩn giang hồ...

Yoon Mi Jeong: Cho nên cá sấu nhỏ quả nhiên là Hồng Côn trong giới trượt băng nghệ thuật nha.

.

Tuy nhiên chú cá sấu này ở trước mặt các huấn luyện viên của cậu, mọi người trong nhà và bác sĩ Tần đều thật đáng yêu nha ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau