Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội
Chương 218: Quyết đoán
【 đầy huy chương bạc biến đầy huy chương vàng: Mọi người đã xem lễ khai mạc chưa? Giác ca lại được rất nhiều đài truyền hình của nhiều quốc gia phỏng vấn, quốc gia này có cảnh quay của của cậu ấy, quốc gia kia cũng có những cảnh quay đó, không hổ là vị vua nổi tiếng của hạng mục băng tuyết mà. Đầu chó. jpg 】
【 tin tưởng thằng con trai sẵn sàng ăn chay một tháng: Có liên quan đến độ nổi tiếng của đội trưởng Trương trong hạng mục mùa đông, không đánh chó đầu cũng không có chuyện gì nha, nhưng mà màn trình diễn của đội trưởng Trương năm nay thực sự rất tốt, biểu hiện khi thi đấu đồng đội đó thật sự khiến tôi phải sửng người luôn. 】
【 GG. bond: Cảm giác hai năm trở lại đây thì cậu ấy trượt những ca khúc chủ đề tình yêu càng ngày càng mượt, năm ngoái là mỹ thiếu niên dương quang nhảy disco để thể hiện tình yêu nồng nhiệt của mình, năm nay chính là vương tử tuxedo tao nhã và cảm động. 】
【 đá phá cửa tủ: Ta yêu đội trưởng Trương quá à, cực kỳ yêu luôn! Năm ngoái khi nhìn thấy bài thi ngắn của anh ấy là muốn nói chuyện yêu đương rồi, năm nay xem rồi chỉ muốn ở bên anh ấy trọn đời này thôi a a a! 】
...
Sau ngày 9 tháng 2, do sự thể hiện xuất sắc của Trương Giác trong bài thi ngắn, không ít người hâm mộ trượt băng vui mừng vì Trương Giác đang có phong độ tốt, cũng dồn dập bắt đầu suy đoán rằng có phải Trương Giác đang yêu hay không .
Bọn họ không phải là đoán mò nha, bọn họ có lý đó, với điều kiện như thế của đội trưởng Trương, một khuôn mặt thần tiên, thân cao 1 mét 8 (?), thân hình cơ bắp và vóc người tỷ lệ thần, tuổi còn trẻ mà kiếm được hơn trăm triệu mỗi năm, trong tay cầm mười mấy kỷ lục thế giới, mà Trương Giác cũng đã thành niên hai năm, cho dù có yêu đương thì cũng không phải là chuyện gì ghê gớm.
Chỉ là chàng trai này ưu tú như vậy, cho nên rất nhiều người đều đang đoán già đoán non, một đối tượng có thể được đội trưởng Trương coi trọng có thể ưu tú đến trình độ nào chứ?
Trương Giác: Anh ấy là trình độ 15 tuổi đậu Thanh Hoa, tốt nghiệp bác sĩ, tuổi còn trẻ cũng đã làm bác sĩ điều trị chính, thân cao 1 mét 96, nắm giữ khuôn mặt lai đẹp trai, có thể nuôi gà trồng rau chăm sóc thú cưng, là một cao thủ xoa bóp massage, tham gia giải đấu đua xe nghiệp dư cũng lấy được giải thưởng nha.
Nhưng do quá khứ của Trương Giác quá sạch sẻ, phảng phất như cậu vẫn luôn trầm mê vào việc huấn luyện và học tập, thỉnh thoảng có thời gian rảnh là sẽ bị kéo đi tham gia các hoạt động thương nghiệp, chẳng hạn như biểu diễn thương mại, quay quảng cáo hay gì đó, thời gian còn lại chính là một trạch nam không thích ra khỏi nha, thực sự chẳng có một scandal nào.
Đội tuyển trượt băng nghệ thuật nổi danh là quản lý chặt chẽ, hầu hết người muốn ra ngoài đều cần phải khai báo, ngay cả lúc ăn cơm cũng phải cẩn thận nhiều hơn nữa, nhưng xét ở những khía cạnh khác thì họ không khắt khe như các môn thể thao khác.
Rất nhiều hạng mục yêu cầu các vận động viên không được tùy tiện nói chuyện yêu đương, hoặc là để cho tình cảm chiếm quá nhiều thời gian ảnh hưởng đến việc huấn luyện, trượt băng thì lại khác, những nhà lãnh đạo không bao giờ cản trợ vận động viên nói chuyện yêu đương, nếu như một tổ hợp trượt băng đôi hay khiêu vũ trên băng trở thành thuyền real, thì từ lãnh đạo cho đến các thành viên khác trong đội gặm cp là chuyện rất bình thường.
Dù sao thì đối với hạng mục kết hợp giữa nam và nữ này, mối quan hệ yêu đương có thể tăng biểu cảm và sự ngầm hiểu của họ, từ xưa tới nay, nội dung trượt băng đôi và khiêu vũ trên băng là những nơi dễ xuất hiện các cặp vợ chồng nhất.
Cũng là nơi dễ dàng bị chìm thuyền nhất.
Trượt băng đôi và khiêu vũ trên băng đều như vậy, nên bên phía trượt băng đơn cũng không quá khắt khe, thậm chí có huấn luyện viên còn rất khéo léo sắp xếp cho vận động viên thử sức với các ca khúc mang chủ đề tình yêu, để xem họ có thể sử dụng buff tình yêu để tăng thêm biểu cảm hay không.
Nếu như đổi thành người khác trượt một ca khúc có chủ đề tình yêu ngang ngửa với Trương Giác, tin đồn yêu đương sẽ bay khắp trời, nhưng bởi vì đó là Trương Giác, cho nên loại tin đồn này sẽ chỉ lan truyền trong phạm vi nhỏ.
Dù sao thì đội trưởng Trương là bậc thầy biểu cảm trong môn trượt băng nghệ thuật, ngay cả những người hâm mộ trượt băng khó tính nhất cũng phải ngã mũ thán phục trước biểu cảm của Trương Giác, đồng ý rằng mọi tiết mục từ tổ thiếu niên cho đến này đều là những tiết mục xuất sắc trong những tiết mục chất lượng cao.
Cho nên dù cho Trương Giác từ lúc bắt đầu biên tiết mục này đã chuẩn bị tinh thần để người khác hỏi "Thằng nhóc con có phải đang yêu không", thế nhưng vẫn cứ là không có ai đến hỏi cậu hết.
Trương Giác cầm trong tay đĩa thức ăn cho chó, thức ăn cho chó bên trong không thể phân phát ra ngoài, trong lòng có chút buồn rầu thiệt sự.
Haizz, nghĩ sao mà ghen tị với Hayato và Keiko ở bên cạnh quá đi thôi, mặc dù hai người này kết hợp lại đã trở thành cp chấn thương lớn nhất trong hạng mục trượt băng nghệ thuật Thế vận hội mùa đông, thế nhưng cả hai người đều là nắm tay nhau đi đến nơi này, nghĩ mà tuyệt sao đâu.
Chàng trai người yêu của Trương Giác hiện tại còn không biết đang làm việc trong phòng phẫu thuật nào đây nè, nói không chừng là không có thời gian nhớ tới cậu luôn, trong đầu chỉ có cấu tạo cơ thể con người, rồi sử dụng dao như thế nào cho chuẩn.
Ngày 10 tháng 2, ngày đó không thi đấu trượt băng nghệ thuật, sân vận động Gangneung sẽ tiến hành thi đấu vòng loại 500 mét tiếp sức nữ và cự ly trượt tiếp sức 3000 mét nữ của trượt băng tốc độ.
Mà trượt băng tốc độ 1500 mét nam cự ly ngắn sẽ thi đấu vòng loại, bán kết và chung kết trong cùng một ngày, một ngày là cho ra kết quả.
Sự sắp xếp trình tự thi đấu này thật sự dày đặc, mà Trương Tuấn Bảo trong lúc tập huấn cũng đã xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với bên kia, dưới sự mời mọc của huấn luyện viên Vương, hắn dẫn theo các tuyển thủ trẻ đến hiện trưởng xem trận đấu.
Sau đó bọn họ bị tức tới no.
Ngoại trừ Trương Giác đã sớm chuẩn bị tâm lý trước một màn này, những người khác đều nhìn sân băng mà trợn mắt ngoác mồm, không ngờ sau khi chứng kiến tấm màn đen chấm điểm của nhiều trận trượt băng nghệ thuật như thế, vậy mà còn có thể nhìn thấy hành vi "Cực phẩm" ở môn trượt băng tốc độ đường ngắn đến như vậy.
Quả thực ngay cả tam quan cũng bị lật đổ luôn được không?
Đừng nói tới khán giả Trung Quốc không ngừng phát ra những lời thăm hỏi như "Mẹ kiếp!" "Con mẹ nó", mà ngay cả khán giả nói tiếng Anh ở bên cạnh cũng thốt lên những ngôn từ kích động như "Holy shit", "What the fuck".
Trong khoảng thời gian nhất thời ngoại trừ khán giả bản địa, những khán giả khác tại hiện trường đều cảm thấy mình mơ máu rồi.
Trượt băng tốc độ đường ngắn thực sự là thế mạnh truyền thống của hạng mục trên băng Trung Quốc, có lịch sử lâu đời hơn trượt băng nghệ thuật, nhưng vốn chỉ mới nổi lên trong những năm gần đây, huấn luyện viên Vương, người đang nhậm chức trong đội trượt băng tốc độ đường ngắn cũng là một tuyển thủ cấp độ ma vương lừng lẫy lúc còn đang hoạt động, thống trị đấu trường không hề kém cạnh Trương Giác bên môn trượt băng nghệ thuật này.
Vốn dĩ mọi người đều tràn đầy tự tin, các lãnh đạo cũng chỉ an bài cho họ vài chỉ tiêu để giành lấy huy chương, kết quả khi nhìn thấy cảnh tượng này, lãnh đạo đã trước tiên gọi điện thoại cho những người bên dưới.
"Kêu các vận động viên chiến đấu giành chiến thắng thì cũng phải tự bảo vệ mình, đừng quên bốn năm sau chúng ta còn có Thế vận hội mùa đông Kinh Trương đó."
Núi xanh còn đó lo gì không có củi đun, các vận động viên có thể được bồi dưỡng tham gia Thế vận hội mùa đông đều là những thiên tài, trên người bọn họ không biết đắp lên bao nhiêu tài nguyên quý giá, thanh máu là thứ rất trân quý, không thể đánh mất trong tay các độc thủ tại đấu trường.
Những người Hàn Quốc trước đây như Yoon Mi Jeong và Yoo Mong Seong trước khi chuyển quốc tịch căn bản sẽ không bao giờ đến hiện trường, bọn họ thậm chí còn không tham gia lễ khai mạc, ngoại trừ việc lên sân băng tập với nhạc chuẩn bị cho thi đấu thì chính là cùng nhau ở trong phòng viết luận văn.
Cái này cũng coi như vì sự an toàn đi, Trương Giác có thể hiểu được bọn họ, dù sao thì hai người này đã gặp rất nhiều thương tổn va vấp trong giới trượt băng nghệ thuật Hàn Quốc, từ thể chất đến tinh thần đều bị dằn vặt, mà những biểu hiện của vận động viên Hàn Quốc trên sàn thi đấu cũng khiến cho người ta phải đặt dấu chấm hỏi về nhân phẩm của lứa tuyển thủ này, thế còn không bằng làm biện pháp đề phòng ngay từ đầu.
Huống hồ bọn họ thực sự rất bận rộn.
Mi Jeong 22 tuổi học tại Đại học Quốc gia Ali-Farabi ở Kazakhstan, một trường đại học xếp hạng 220 trên thế giới, đợi đến năm 2021, thứ hạng sẽ tăng lên vị thứ 165, cô theo học ngành giáo dục và tâm lý học, thành tích của cô khá tốt, gần đây đang chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh sau đại học.
Yoo Mong Seong 25 tuổi đang theo học bác sĩ tại khoa điều dưỡng, thế nhưng hắn xem như là người vừa học vừa làm, nghe đâu hiện tại đã bắt đầu giúp huấn luyện viên Ayala dẫn dắt các nhóm khiêu vũ trên băng tổ thiếu niên trong quá trình huấn luyện.
Từ chuyên ngành mà bọn họ đã chọn, nếu không có gì ngoài ý muốn, tương lai bọn họ sẽ dâng hiến cả cuộc đời mình cho sự phát triển trượt băng nghệ thuật ở Kazakhstan.
Trương Giác ngậm một thanh sô cô la, không hẹn mà cũng đang mang một trận đau đầu đối với luận văn của mình, cậu cũng đang đứng trước ngưỡng cửa tốt nghiệp, trước đó có cùng nhau làm thí nghiệm với các đàn chị cùng nhóm, sau đó cậu sử dụng những dữ liệu mình thu thập được khi còn hầu hạ ngọt ngất ngây số 2 để viết luận văn.
Nhưng vì lúc thường quá bận bịu với việc huấn luyện, thời gian trong vòng một năm cậu có thể ở trường đại học cũng có hạn cho nên dữ liệu cho việc thí nghiệm của cậu không nhiều như những người khác, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì chất lượng của bài luận văn sẽ không được như mong đợi.
Nếu không thì mang hạt giống về nhà cũng có thể làm, dù sao thì cũng có một khu vườn nhỏ cạnh bể bơi, trong nhà xây một nhà kính lớn, trồng các loại cây thử nghiệm cũng không phải là không thể, đây cũng là chỗ tốt mà cậu đã cắn răng mua một biệt thự cao cấp trăm triệu nha.
Ngày 11 tháng 2, trên sân vận động trượt băng Gangneung một lần nữa tổ chức thi đấu đồng đội trượt băng nghệ thuật, lần này thi đấu là khiêu vũ nhịp điệu trên băng, bài thi ngắn đơn nữ và trượt tự do của trượt băng đôi.
Ở những quốc gia khác, huấn luyện viên là người động viên trước khi thi đấu, mà bên phía đội Trung Quốc, người mà vận động viên khiêu vũ trên băng sắp lên sàn đấu phải đối diện lại là Trương Giác.
Đôi mắt phượng của Trương Giác híp lại, vẻ mặt tiên tôn trở nên nghiêm túc, khiến cậu thoạt nhìn vô cùng uy nghiêm.
"Lão Hoa, tiểu Mai, cho tới nay đều là hai người các cậu gánh nền khiêu vũ trên băng của Trung Quốc, hai suất tham dự khiêu vũ trên băng ở Pyeongchang cũng là hai cậu đổ mồ hôi sôi nước mắt giành lấy được, thành thật mà nói, đây là một bất ngờ rất lớn, cho nên chỉ cần hai cậu phát huy đúng trình độ của mình là được rồi."
Lời này nghe qua tựa như rất dịu dàng, nhưng dưới cái nhìn chăm chú đầy tử vong của đội trưởng Trương lại biểu đạt "Dám kéo thứ hạng đi qua xa tôi sẽ xử hai người" rất rõ ràng luôn!
Hoa Thái Sư và Mai Xuân Quả liếc mắt nhìn nhau, đã làm xong công tác giác ngộ liều mạng cho ngày hôm nay, bọn họ chính là không đủ tư cách để cạnh tranh bục lĩnh thưởng của thi đấu cá nahan, nếu như còn hy vọng gì cho họ tại Thế vận hội mùa đông này, thì chỉ có thể là thi đấu đồng đội, lúc này còn không liều mạng thì chờ đến khi nào nữa!
Phải biết rằng để giúp cho thành tích của khiêu vũ trên năm nay dễ coi hơn một chút, huấn luyện viên trưởng của khiêu vũ trên băng đã mặt dày đến tìm đội trưởng Trương, mời cậu đến biên đạo cho nhịp điệu khiêu vũ trên băng của họ đó!
Bài thi ngắn của họ là 《 Exogenesis: Symphony Part 3 》của Muse.
Ngay từ khi bắt đầu mùa giải, trong đội cũng đã quyết định thứ tự xuất chiến thi đấu đồng đội của tổ hợp khiêu vũ trên băng, cặp đôi lớn ổn định hơn một chút, có thể ra sân thi đấu khiêu vũ nhịp điệu, mà Tái Bành Tái Quỳnh tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng giới hạn tối đa của họ cao hơn, cho nên được xác định là khiêu vũ tự do.
Cho nên sau khi Trương Giác biên xong tiết mục khiêu vũ nhịp điệu trên băng, cậu còn phải biên thêm một bộ《 Soldier 》cho anh em nhà họ Tái.
Sau đó là bắt đầu nội dung đơn nữ, Keiko năm nay cũng là người có thanh máu ngắn, cho nên dứt khoát để cho sư muội của cô xuất chiến thi đấu đồng đội, tuổi tác của cô gái nhỏ này không lớn lắm, nhưng đã có thể thực hiện một cú nhảy khó như 3A, ngoại trừ tính ổn định chưa đủ tốt thì những thứ khác đều ổn.
Thanh máu của Katerina và Serena vẫn được, cho nên họ cũng tham gia thi đấu đồng đội.
Nhắc tới thì cũng thật kỳ lạ, rõ ràng Keiko không có cú nhảy bốn vòng, nhưng người mà Mẫn San sợ đối đầu nhất trên sàn đấu lại là Keiko, lúc đối diện với Katerina thì ngược lại tương đối bình tĩnh.
Một khi vận động viên đã ổn định tâm lý thì tỷ lệ phát huy trình độ là rất cao, Mẫn San chính là như thế.
Mặc dù trong bài thi ngắn của đơn nữ không cho phép nhảy bốn vòng, nhưng cô vẫn cứ dựa vào nhấc tay 3A để hạ Katerina xuống, chiếm lĩnh vững chắc vị trí thứ nhất của bài thi ngắn đơn nữ.
Tiêu chuẩn cho đội Trung Quốc trong trận chung kết đã ổn định!
Sau khi thi đấu bài thi ngắn kết thúc, đội trưởng Trương đã cầm tờ danh sách đứng dậy.
Căn cứ vào quy tắc thi đấu, là một đội trưởng thì cậu phải xác định các tuyển thủ vào trận chung kết trong thời gian ngắn, rồi trình lên cho nhân viên công tác.
Cậu nhanh chóng viết viết vẽ vời trên đó, sau khi thương lượng với các huấn luyện viên, cậu ho nhẹ một tiếng.
"Vậy bây giờ tôi công bố danh sách các tuyển thủ tham gia trận chung kết."
"Trượt băng tự do đơn nam, Kim Tử Tuyên, trượt băng tự do đơn nữ, Từ Xước, trượt băng đôi, Khương Tú Lăng/ Lạc Mật, khiêu vũ trên băng, Tái Bành/ Tái Quỳnh."
Kim Tử Tuyên ngu người luôn, hắn cho rằng mình sẽ không có phần cho thi đấu đồng đội, dù sao thì tính ổn định của hắn vẫn luôn không tốt, mà Sát Hãn Bất Hoa coi như không luyện thành 4S, nhưng mà em ấy rất ổn định nha, điều này tốt hơn tất cả mọi thứ, không phải sao?
Sau khi Trương Giác tuyên bố xong danh sách xoay người rời đi, Kim Tử Tuyên gọi cậu lại.
"Đội trưởng!"
Trương Giác quay người, dường như biết là hắn muốn nói gì, cậu giơ tay lên ra hiệu để cậu nói trước.
"Nghe này, vốn là tôi không muốn nói với cậu điều này, nhưng nếu như cậu không nhận được câu trả lời thì sẽ khó mà yên lòng, tôi sẽ nói cho cậu biết, tôi vì mọi người có thể giành được một tấm huy chương đồng đội, cho nên mới quyết định đánh cược trên người cậu một lần.
Giới hạn của Bất Hoa đặt ở đó, coi như em ấy có thể, nhưng căn cứ vào tình huống hiện tại thì đội Trung Quốc chỉ có thể xếp ở vị trí thứ tư, trừ khi đội khác mắc sai lầm làm từ thiện thì chúng ta mới có khả năng bước lên bục, mà cậu thì có hai cú nhảy bốn vòng, nếu phát huy tốt thì một tiết mục trượt tự do với bố trí ba lần nhảy bốn vòng là có thể hoàn thành.
Đây cũng là cơ hội cuối cùng để cậu giành được huy chương tại Thế vận hội, Kim Tử Tuyên, lúc này tôi sẽ nói thẳng với cậu, áp lực có thể đứng lên bục hay không, có một phần của cậu, nếu như chúng ta vì cậu liên lụy mà không lấy được huy chương... Cậu hiểu rồi đó."
Sau khi Trương Giác lưu loát uy hiếp người có trái tim thủy tinh nhất trong đội, cậu tiêu sái ly khai, để lại Kim Tử Tuyên ngây người đứng tại chỗ.
Một lúc sau, Sát Hãn Bất Hoa ôm hắn, Kim Tử Tuyên quay đầu lại, chỉ thấy Tiểu Bạch Ngưu nhe hàm răng trắng ra cười với hắn, giơ bàn tay ra.
"Kim ca, nếu như không muốn dùng cây lau nhà để gội đầu, anh cố lên nha!"
Thời khắc này, Kim Tử Tuyên đáng lẽ phải căng thẳng đến mức lao vào nhà vệ sinh vì tiêu chảy, lại bình tĩnh một cách khó hiểu, hắn chỉ là đột nhiên nhớ tới một chuyện —— từ lúc quen biết từ đó đến nay, cho dù hắn thường xuyên gục ngã bao nhiêu lần, hay bị người khác phủ định như thế nào đi chăng nữa, thì Trương Giác dường như chưa bao giờ cảm thấy hắn là kẻ yếu, cũng sẽ không xem thường hắn.
Bởi vì hắn không phải là kẻ yếu trong mắt Trương Giác, cho nên vào lúc tranh tài sẽ không sơ sẩy, sẽ không cố gắng dịu dàng an ủi và cổ vũ hắn, chỉ là lúc làm đối thủ thì cho hắn sự tôn trọng, lúc cần dọa thì sẽ tàn nhẫn.
Mà vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này, Trương Giác cũng rất tự nhiên mà giao trách nhiệm cho hắn.
Hắn được công nhận.
Danh sách được đệ trình lên không lâu, là lúc trượt tự do của trượt băng đôi khai chiến.
Khương Tú Lăng và Lạc Mật không phụ sự mong đợi của mọi người, dùng một khúc《 Love in a Fallen City 》giữ được thứ hạng của đội Trung Quốc.
Ngày 12 tháng 2, trượt tự do đơn nam, trượt tự do đơn nữ và khiêu vũ tự do của môn trượt băng nghệ thuật khai chiến.
Trương Giác ngồi ở băng ghế dự bị, dùng thần sắc chăm chú và nghiêm túc nhìn chằm chằm vào sàn đấu, gò má cũng nhiễm phải một vệt sắc bén, nhìn các đội viên biểu hiện tốt, khi Kim Tử Tuyên đã kỳ tích hoàn thành màn trượt tự do xuống sân, cậu đã lộ ra nụ cười vui sướng, khi Từ Xước dùng dùng tiết mục trượt tự do với hai cú nhảy 3A bất ngờ giành vị trí thứ hai của đơn nữ, chỉ thua Serena, cậu tự mình đưa chiếc khăn qua.
"Làm tốt lắm."
Từ Xước vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi cảm xúc của buổi biểu diễn, viền mắt cô ửng đỏ, cô ôm Trương Giác một chút, sau đó ôm Trương Tuấn Bảo một lần nữa.
"Cảm ơn." Cô gái thấp giọng nói, ngồi xuống vị trí của mình, nhìn ống kính lộ ra nụ cười vui vẻ.
Cho đến khi khiêu vũ tự do trên băng kết thúc, mọi người tính số điểm, phát hiện đội Trung Quốc bất ngờ xếp vị trí thứ ba, trên họ là Nga và Canada.
"Thắng!"
Trương Giác vung quyền, đứng dậy bắt tay với các huấn luyện viên.
Một vị lãnh đạo khen cậu không ngớt lời: "Vẫn là đội trưởng Trương quyết đoán, nếu như không phải cậu đặt Kim Tử Tuyên vào tình thế phải chịu áp lực, mà cậu ta cũng đủ tranh đua, thì chúng ta đã phải thất bại trước đội Pháp rồi."
Trương Giác khiêm tốn nói: "Nào có nào có, đây là kết quả cùng nhau nỗ lực của tất cả mọi người, cũng cảm ơn ngài đã ủng hộ tôi."
Đội trưởng Trương một bên thổi phồng bằng tiếng phổ thông, một bên khác, Kim Tử Tuyên, Từ Xước, Hoa Thái Sư/ Mai Xuân Quả, Tái Bành/ Tái Quỳnh, Khương Tú Lăng/ Lạc Mật kinh ngạc nhìn con số trên bảng điện tử, không phải kích động ôm chầm lấy bạn gái thì chính là ở tại chỗ nhảy cẫng lên mấy lần.
Bọn họ đã lên được bục lĩnh thưởng rồi! Bọn họ cũng có tấm huy chương Olympic rồi!
Là vận động viên, Olympic là đấu trường cạnh tranh cao nhất, bọn họ vẫn luôn tưởng rằng bục vinh quang sẽ luôn là nơi mà những người đứng trên đỉnh cao như những vị vua mới có đủ điều kiện chạm tay, nhưng trong cuộc sống này luôn có những điều kỳ diệu.
Khi bọn họ chống lại công kích từ bên ngoài, tự vấn năng lực của chính bản thân mình, khăng khăng kiên trì muốn tới đây, thì nữ thần Olympic cũng đã mỉm cười với họ.
Từ Xước lau nước mắt, vẫy tay chào trước ống kính.
Dù không phải là huy chương vàng cá nhân mà cô muốn có được khi bắt đầ con đường trượt băng nghệ thuật này, nhưng huy chương đồng cho phần thi đồng đội này cũng thật không tồi nha, cô đối với sân băng nhớ mãi không quên, và sân băng cũng đã đáp trả lại cô rồi.
【 tin tưởng thằng con trai sẵn sàng ăn chay một tháng: Có liên quan đến độ nổi tiếng của đội trưởng Trương trong hạng mục mùa đông, không đánh chó đầu cũng không có chuyện gì nha, nhưng mà màn trình diễn của đội trưởng Trương năm nay thực sự rất tốt, biểu hiện khi thi đấu đồng đội đó thật sự khiến tôi phải sửng người luôn. 】
【 GG. bond: Cảm giác hai năm trở lại đây thì cậu ấy trượt những ca khúc chủ đề tình yêu càng ngày càng mượt, năm ngoái là mỹ thiếu niên dương quang nhảy disco để thể hiện tình yêu nồng nhiệt của mình, năm nay chính là vương tử tuxedo tao nhã và cảm động. 】
【 đá phá cửa tủ: Ta yêu đội trưởng Trương quá à, cực kỳ yêu luôn! Năm ngoái khi nhìn thấy bài thi ngắn của anh ấy là muốn nói chuyện yêu đương rồi, năm nay xem rồi chỉ muốn ở bên anh ấy trọn đời này thôi a a a! 】
...
Sau ngày 9 tháng 2, do sự thể hiện xuất sắc của Trương Giác trong bài thi ngắn, không ít người hâm mộ trượt băng vui mừng vì Trương Giác đang có phong độ tốt, cũng dồn dập bắt đầu suy đoán rằng có phải Trương Giác đang yêu hay không .
Bọn họ không phải là đoán mò nha, bọn họ có lý đó, với điều kiện như thế của đội trưởng Trương, một khuôn mặt thần tiên, thân cao 1 mét 8 (?), thân hình cơ bắp và vóc người tỷ lệ thần, tuổi còn trẻ mà kiếm được hơn trăm triệu mỗi năm, trong tay cầm mười mấy kỷ lục thế giới, mà Trương Giác cũng đã thành niên hai năm, cho dù có yêu đương thì cũng không phải là chuyện gì ghê gớm.
Chỉ là chàng trai này ưu tú như vậy, cho nên rất nhiều người đều đang đoán già đoán non, một đối tượng có thể được đội trưởng Trương coi trọng có thể ưu tú đến trình độ nào chứ?
Trương Giác: Anh ấy là trình độ 15 tuổi đậu Thanh Hoa, tốt nghiệp bác sĩ, tuổi còn trẻ cũng đã làm bác sĩ điều trị chính, thân cao 1 mét 96, nắm giữ khuôn mặt lai đẹp trai, có thể nuôi gà trồng rau chăm sóc thú cưng, là một cao thủ xoa bóp massage, tham gia giải đấu đua xe nghiệp dư cũng lấy được giải thưởng nha.
Nhưng do quá khứ của Trương Giác quá sạch sẻ, phảng phất như cậu vẫn luôn trầm mê vào việc huấn luyện và học tập, thỉnh thoảng có thời gian rảnh là sẽ bị kéo đi tham gia các hoạt động thương nghiệp, chẳng hạn như biểu diễn thương mại, quay quảng cáo hay gì đó, thời gian còn lại chính là một trạch nam không thích ra khỏi nha, thực sự chẳng có một scandal nào.
Đội tuyển trượt băng nghệ thuật nổi danh là quản lý chặt chẽ, hầu hết người muốn ra ngoài đều cần phải khai báo, ngay cả lúc ăn cơm cũng phải cẩn thận nhiều hơn nữa, nhưng xét ở những khía cạnh khác thì họ không khắt khe như các môn thể thao khác.
Rất nhiều hạng mục yêu cầu các vận động viên không được tùy tiện nói chuyện yêu đương, hoặc là để cho tình cảm chiếm quá nhiều thời gian ảnh hưởng đến việc huấn luyện, trượt băng thì lại khác, những nhà lãnh đạo không bao giờ cản trợ vận động viên nói chuyện yêu đương, nếu như một tổ hợp trượt băng đôi hay khiêu vũ trên băng trở thành thuyền real, thì từ lãnh đạo cho đến các thành viên khác trong đội gặm cp là chuyện rất bình thường.
Dù sao thì đối với hạng mục kết hợp giữa nam và nữ này, mối quan hệ yêu đương có thể tăng biểu cảm và sự ngầm hiểu của họ, từ xưa tới nay, nội dung trượt băng đôi và khiêu vũ trên băng là những nơi dễ xuất hiện các cặp vợ chồng nhất.
Cũng là nơi dễ dàng bị chìm thuyền nhất.
Trượt băng đôi và khiêu vũ trên băng đều như vậy, nên bên phía trượt băng đơn cũng không quá khắt khe, thậm chí có huấn luyện viên còn rất khéo léo sắp xếp cho vận động viên thử sức với các ca khúc mang chủ đề tình yêu, để xem họ có thể sử dụng buff tình yêu để tăng thêm biểu cảm hay không.
Nếu như đổi thành người khác trượt một ca khúc có chủ đề tình yêu ngang ngửa với Trương Giác, tin đồn yêu đương sẽ bay khắp trời, nhưng bởi vì đó là Trương Giác, cho nên loại tin đồn này sẽ chỉ lan truyền trong phạm vi nhỏ.
Dù sao thì đội trưởng Trương là bậc thầy biểu cảm trong môn trượt băng nghệ thuật, ngay cả những người hâm mộ trượt băng khó tính nhất cũng phải ngã mũ thán phục trước biểu cảm của Trương Giác, đồng ý rằng mọi tiết mục từ tổ thiếu niên cho đến này đều là những tiết mục xuất sắc trong những tiết mục chất lượng cao.
Cho nên dù cho Trương Giác từ lúc bắt đầu biên tiết mục này đã chuẩn bị tinh thần để người khác hỏi "Thằng nhóc con có phải đang yêu không", thế nhưng vẫn cứ là không có ai đến hỏi cậu hết.
Trương Giác cầm trong tay đĩa thức ăn cho chó, thức ăn cho chó bên trong không thể phân phát ra ngoài, trong lòng có chút buồn rầu thiệt sự.
Haizz, nghĩ sao mà ghen tị với Hayato và Keiko ở bên cạnh quá đi thôi, mặc dù hai người này kết hợp lại đã trở thành cp chấn thương lớn nhất trong hạng mục trượt băng nghệ thuật Thế vận hội mùa đông, thế nhưng cả hai người đều là nắm tay nhau đi đến nơi này, nghĩ mà tuyệt sao đâu.
Chàng trai người yêu của Trương Giác hiện tại còn không biết đang làm việc trong phòng phẫu thuật nào đây nè, nói không chừng là không có thời gian nhớ tới cậu luôn, trong đầu chỉ có cấu tạo cơ thể con người, rồi sử dụng dao như thế nào cho chuẩn.
Ngày 10 tháng 2, ngày đó không thi đấu trượt băng nghệ thuật, sân vận động Gangneung sẽ tiến hành thi đấu vòng loại 500 mét tiếp sức nữ và cự ly trượt tiếp sức 3000 mét nữ của trượt băng tốc độ.
Mà trượt băng tốc độ 1500 mét nam cự ly ngắn sẽ thi đấu vòng loại, bán kết và chung kết trong cùng một ngày, một ngày là cho ra kết quả.
Sự sắp xếp trình tự thi đấu này thật sự dày đặc, mà Trương Tuấn Bảo trong lúc tập huấn cũng đã xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với bên kia, dưới sự mời mọc của huấn luyện viên Vương, hắn dẫn theo các tuyển thủ trẻ đến hiện trưởng xem trận đấu.
Sau đó bọn họ bị tức tới no.
Ngoại trừ Trương Giác đã sớm chuẩn bị tâm lý trước một màn này, những người khác đều nhìn sân băng mà trợn mắt ngoác mồm, không ngờ sau khi chứng kiến tấm màn đen chấm điểm của nhiều trận trượt băng nghệ thuật như thế, vậy mà còn có thể nhìn thấy hành vi "Cực phẩm" ở môn trượt băng tốc độ đường ngắn đến như vậy.
Quả thực ngay cả tam quan cũng bị lật đổ luôn được không?
Đừng nói tới khán giả Trung Quốc không ngừng phát ra những lời thăm hỏi như "Mẹ kiếp!" "Con mẹ nó", mà ngay cả khán giả nói tiếng Anh ở bên cạnh cũng thốt lên những ngôn từ kích động như "Holy shit", "What the fuck".
Trong khoảng thời gian nhất thời ngoại trừ khán giả bản địa, những khán giả khác tại hiện trường đều cảm thấy mình mơ máu rồi.
Trượt băng tốc độ đường ngắn thực sự là thế mạnh truyền thống của hạng mục trên băng Trung Quốc, có lịch sử lâu đời hơn trượt băng nghệ thuật, nhưng vốn chỉ mới nổi lên trong những năm gần đây, huấn luyện viên Vương, người đang nhậm chức trong đội trượt băng tốc độ đường ngắn cũng là một tuyển thủ cấp độ ma vương lừng lẫy lúc còn đang hoạt động, thống trị đấu trường không hề kém cạnh Trương Giác bên môn trượt băng nghệ thuật này.
Vốn dĩ mọi người đều tràn đầy tự tin, các lãnh đạo cũng chỉ an bài cho họ vài chỉ tiêu để giành lấy huy chương, kết quả khi nhìn thấy cảnh tượng này, lãnh đạo đã trước tiên gọi điện thoại cho những người bên dưới.
"Kêu các vận động viên chiến đấu giành chiến thắng thì cũng phải tự bảo vệ mình, đừng quên bốn năm sau chúng ta còn có Thế vận hội mùa đông Kinh Trương đó."
Núi xanh còn đó lo gì không có củi đun, các vận động viên có thể được bồi dưỡng tham gia Thế vận hội mùa đông đều là những thiên tài, trên người bọn họ không biết đắp lên bao nhiêu tài nguyên quý giá, thanh máu là thứ rất trân quý, không thể đánh mất trong tay các độc thủ tại đấu trường.
Những người Hàn Quốc trước đây như Yoon Mi Jeong và Yoo Mong Seong trước khi chuyển quốc tịch căn bản sẽ không bao giờ đến hiện trường, bọn họ thậm chí còn không tham gia lễ khai mạc, ngoại trừ việc lên sân băng tập với nhạc chuẩn bị cho thi đấu thì chính là cùng nhau ở trong phòng viết luận văn.
Cái này cũng coi như vì sự an toàn đi, Trương Giác có thể hiểu được bọn họ, dù sao thì hai người này đã gặp rất nhiều thương tổn va vấp trong giới trượt băng nghệ thuật Hàn Quốc, từ thể chất đến tinh thần đều bị dằn vặt, mà những biểu hiện của vận động viên Hàn Quốc trên sàn thi đấu cũng khiến cho người ta phải đặt dấu chấm hỏi về nhân phẩm của lứa tuyển thủ này, thế còn không bằng làm biện pháp đề phòng ngay từ đầu.
Huống hồ bọn họ thực sự rất bận rộn.
Mi Jeong 22 tuổi học tại Đại học Quốc gia Ali-Farabi ở Kazakhstan, một trường đại học xếp hạng 220 trên thế giới, đợi đến năm 2021, thứ hạng sẽ tăng lên vị thứ 165, cô theo học ngành giáo dục và tâm lý học, thành tích của cô khá tốt, gần đây đang chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh sau đại học.
Yoo Mong Seong 25 tuổi đang theo học bác sĩ tại khoa điều dưỡng, thế nhưng hắn xem như là người vừa học vừa làm, nghe đâu hiện tại đã bắt đầu giúp huấn luyện viên Ayala dẫn dắt các nhóm khiêu vũ trên băng tổ thiếu niên trong quá trình huấn luyện.
Từ chuyên ngành mà bọn họ đã chọn, nếu không có gì ngoài ý muốn, tương lai bọn họ sẽ dâng hiến cả cuộc đời mình cho sự phát triển trượt băng nghệ thuật ở Kazakhstan.
Trương Giác ngậm một thanh sô cô la, không hẹn mà cũng đang mang một trận đau đầu đối với luận văn của mình, cậu cũng đang đứng trước ngưỡng cửa tốt nghiệp, trước đó có cùng nhau làm thí nghiệm với các đàn chị cùng nhóm, sau đó cậu sử dụng những dữ liệu mình thu thập được khi còn hầu hạ ngọt ngất ngây số 2 để viết luận văn.
Nhưng vì lúc thường quá bận bịu với việc huấn luyện, thời gian trong vòng một năm cậu có thể ở trường đại học cũng có hạn cho nên dữ liệu cho việc thí nghiệm của cậu không nhiều như những người khác, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì chất lượng của bài luận văn sẽ không được như mong đợi.
Nếu không thì mang hạt giống về nhà cũng có thể làm, dù sao thì cũng có một khu vườn nhỏ cạnh bể bơi, trong nhà xây một nhà kính lớn, trồng các loại cây thử nghiệm cũng không phải là không thể, đây cũng là chỗ tốt mà cậu đã cắn răng mua một biệt thự cao cấp trăm triệu nha.
Ngày 11 tháng 2, trên sân vận động trượt băng Gangneung một lần nữa tổ chức thi đấu đồng đội trượt băng nghệ thuật, lần này thi đấu là khiêu vũ nhịp điệu trên băng, bài thi ngắn đơn nữ và trượt tự do của trượt băng đôi.
Ở những quốc gia khác, huấn luyện viên là người động viên trước khi thi đấu, mà bên phía đội Trung Quốc, người mà vận động viên khiêu vũ trên băng sắp lên sàn đấu phải đối diện lại là Trương Giác.
Đôi mắt phượng của Trương Giác híp lại, vẻ mặt tiên tôn trở nên nghiêm túc, khiến cậu thoạt nhìn vô cùng uy nghiêm.
"Lão Hoa, tiểu Mai, cho tới nay đều là hai người các cậu gánh nền khiêu vũ trên băng của Trung Quốc, hai suất tham dự khiêu vũ trên băng ở Pyeongchang cũng là hai cậu đổ mồ hôi sôi nước mắt giành lấy được, thành thật mà nói, đây là một bất ngờ rất lớn, cho nên chỉ cần hai cậu phát huy đúng trình độ của mình là được rồi."
Lời này nghe qua tựa như rất dịu dàng, nhưng dưới cái nhìn chăm chú đầy tử vong của đội trưởng Trương lại biểu đạt "Dám kéo thứ hạng đi qua xa tôi sẽ xử hai người" rất rõ ràng luôn!
Hoa Thái Sư và Mai Xuân Quả liếc mắt nhìn nhau, đã làm xong công tác giác ngộ liều mạng cho ngày hôm nay, bọn họ chính là không đủ tư cách để cạnh tranh bục lĩnh thưởng của thi đấu cá nahan, nếu như còn hy vọng gì cho họ tại Thế vận hội mùa đông này, thì chỉ có thể là thi đấu đồng đội, lúc này còn không liều mạng thì chờ đến khi nào nữa!
Phải biết rằng để giúp cho thành tích của khiêu vũ trên năm nay dễ coi hơn một chút, huấn luyện viên trưởng của khiêu vũ trên băng đã mặt dày đến tìm đội trưởng Trương, mời cậu đến biên đạo cho nhịp điệu khiêu vũ trên băng của họ đó!
Bài thi ngắn của họ là 《 Exogenesis: Symphony Part 3 》của Muse.
Ngay từ khi bắt đầu mùa giải, trong đội cũng đã quyết định thứ tự xuất chiến thi đấu đồng đội của tổ hợp khiêu vũ trên băng, cặp đôi lớn ổn định hơn một chút, có thể ra sân thi đấu khiêu vũ nhịp điệu, mà Tái Bành Tái Quỳnh tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng giới hạn tối đa của họ cao hơn, cho nên được xác định là khiêu vũ tự do.
Cho nên sau khi Trương Giác biên xong tiết mục khiêu vũ nhịp điệu trên băng, cậu còn phải biên thêm một bộ《 Soldier 》cho anh em nhà họ Tái.
Sau đó là bắt đầu nội dung đơn nữ, Keiko năm nay cũng là người có thanh máu ngắn, cho nên dứt khoát để cho sư muội của cô xuất chiến thi đấu đồng đội, tuổi tác của cô gái nhỏ này không lớn lắm, nhưng đã có thể thực hiện một cú nhảy khó như 3A, ngoại trừ tính ổn định chưa đủ tốt thì những thứ khác đều ổn.
Thanh máu của Katerina và Serena vẫn được, cho nên họ cũng tham gia thi đấu đồng đội.
Nhắc tới thì cũng thật kỳ lạ, rõ ràng Keiko không có cú nhảy bốn vòng, nhưng người mà Mẫn San sợ đối đầu nhất trên sàn đấu lại là Keiko, lúc đối diện với Katerina thì ngược lại tương đối bình tĩnh.
Một khi vận động viên đã ổn định tâm lý thì tỷ lệ phát huy trình độ là rất cao, Mẫn San chính là như thế.
Mặc dù trong bài thi ngắn của đơn nữ không cho phép nhảy bốn vòng, nhưng cô vẫn cứ dựa vào nhấc tay 3A để hạ Katerina xuống, chiếm lĩnh vững chắc vị trí thứ nhất của bài thi ngắn đơn nữ.
Tiêu chuẩn cho đội Trung Quốc trong trận chung kết đã ổn định!
Sau khi thi đấu bài thi ngắn kết thúc, đội trưởng Trương đã cầm tờ danh sách đứng dậy.
Căn cứ vào quy tắc thi đấu, là một đội trưởng thì cậu phải xác định các tuyển thủ vào trận chung kết trong thời gian ngắn, rồi trình lên cho nhân viên công tác.
Cậu nhanh chóng viết viết vẽ vời trên đó, sau khi thương lượng với các huấn luyện viên, cậu ho nhẹ một tiếng.
"Vậy bây giờ tôi công bố danh sách các tuyển thủ tham gia trận chung kết."
"Trượt băng tự do đơn nam, Kim Tử Tuyên, trượt băng tự do đơn nữ, Từ Xước, trượt băng đôi, Khương Tú Lăng/ Lạc Mật, khiêu vũ trên băng, Tái Bành/ Tái Quỳnh."
Kim Tử Tuyên ngu người luôn, hắn cho rằng mình sẽ không có phần cho thi đấu đồng đội, dù sao thì tính ổn định của hắn vẫn luôn không tốt, mà Sát Hãn Bất Hoa coi như không luyện thành 4S, nhưng mà em ấy rất ổn định nha, điều này tốt hơn tất cả mọi thứ, không phải sao?
Sau khi Trương Giác tuyên bố xong danh sách xoay người rời đi, Kim Tử Tuyên gọi cậu lại.
"Đội trưởng!"
Trương Giác quay người, dường như biết là hắn muốn nói gì, cậu giơ tay lên ra hiệu để cậu nói trước.
"Nghe này, vốn là tôi không muốn nói với cậu điều này, nhưng nếu như cậu không nhận được câu trả lời thì sẽ khó mà yên lòng, tôi sẽ nói cho cậu biết, tôi vì mọi người có thể giành được một tấm huy chương đồng đội, cho nên mới quyết định đánh cược trên người cậu một lần.
Giới hạn của Bất Hoa đặt ở đó, coi như em ấy có thể, nhưng căn cứ vào tình huống hiện tại thì đội Trung Quốc chỉ có thể xếp ở vị trí thứ tư, trừ khi đội khác mắc sai lầm làm từ thiện thì chúng ta mới có khả năng bước lên bục, mà cậu thì có hai cú nhảy bốn vòng, nếu phát huy tốt thì một tiết mục trượt tự do với bố trí ba lần nhảy bốn vòng là có thể hoàn thành.
Đây cũng là cơ hội cuối cùng để cậu giành được huy chương tại Thế vận hội, Kim Tử Tuyên, lúc này tôi sẽ nói thẳng với cậu, áp lực có thể đứng lên bục hay không, có một phần của cậu, nếu như chúng ta vì cậu liên lụy mà không lấy được huy chương... Cậu hiểu rồi đó."
Sau khi Trương Giác lưu loát uy hiếp người có trái tim thủy tinh nhất trong đội, cậu tiêu sái ly khai, để lại Kim Tử Tuyên ngây người đứng tại chỗ.
Một lúc sau, Sát Hãn Bất Hoa ôm hắn, Kim Tử Tuyên quay đầu lại, chỉ thấy Tiểu Bạch Ngưu nhe hàm răng trắng ra cười với hắn, giơ bàn tay ra.
"Kim ca, nếu như không muốn dùng cây lau nhà để gội đầu, anh cố lên nha!"
Thời khắc này, Kim Tử Tuyên đáng lẽ phải căng thẳng đến mức lao vào nhà vệ sinh vì tiêu chảy, lại bình tĩnh một cách khó hiểu, hắn chỉ là đột nhiên nhớ tới một chuyện —— từ lúc quen biết từ đó đến nay, cho dù hắn thường xuyên gục ngã bao nhiêu lần, hay bị người khác phủ định như thế nào đi chăng nữa, thì Trương Giác dường như chưa bao giờ cảm thấy hắn là kẻ yếu, cũng sẽ không xem thường hắn.
Bởi vì hắn không phải là kẻ yếu trong mắt Trương Giác, cho nên vào lúc tranh tài sẽ không sơ sẩy, sẽ không cố gắng dịu dàng an ủi và cổ vũ hắn, chỉ là lúc làm đối thủ thì cho hắn sự tôn trọng, lúc cần dọa thì sẽ tàn nhẫn.
Mà vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này, Trương Giác cũng rất tự nhiên mà giao trách nhiệm cho hắn.
Hắn được công nhận.
Danh sách được đệ trình lên không lâu, là lúc trượt tự do của trượt băng đôi khai chiến.
Khương Tú Lăng và Lạc Mật không phụ sự mong đợi của mọi người, dùng một khúc《 Love in a Fallen City 》giữ được thứ hạng của đội Trung Quốc.
Ngày 12 tháng 2, trượt tự do đơn nam, trượt tự do đơn nữ và khiêu vũ tự do của môn trượt băng nghệ thuật khai chiến.
Trương Giác ngồi ở băng ghế dự bị, dùng thần sắc chăm chú và nghiêm túc nhìn chằm chằm vào sàn đấu, gò má cũng nhiễm phải một vệt sắc bén, nhìn các đội viên biểu hiện tốt, khi Kim Tử Tuyên đã kỳ tích hoàn thành màn trượt tự do xuống sân, cậu đã lộ ra nụ cười vui sướng, khi Từ Xước dùng dùng tiết mục trượt tự do với hai cú nhảy 3A bất ngờ giành vị trí thứ hai của đơn nữ, chỉ thua Serena, cậu tự mình đưa chiếc khăn qua.
"Làm tốt lắm."
Từ Xước vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi cảm xúc của buổi biểu diễn, viền mắt cô ửng đỏ, cô ôm Trương Giác một chút, sau đó ôm Trương Tuấn Bảo một lần nữa.
"Cảm ơn." Cô gái thấp giọng nói, ngồi xuống vị trí của mình, nhìn ống kính lộ ra nụ cười vui vẻ.
Cho đến khi khiêu vũ tự do trên băng kết thúc, mọi người tính số điểm, phát hiện đội Trung Quốc bất ngờ xếp vị trí thứ ba, trên họ là Nga và Canada.
"Thắng!"
Trương Giác vung quyền, đứng dậy bắt tay với các huấn luyện viên.
Một vị lãnh đạo khen cậu không ngớt lời: "Vẫn là đội trưởng Trương quyết đoán, nếu như không phải cậu đặt Kim Tử Tuyên vào tình thế phải chịu áp lực, mà cậu ta cũng đủ tranh đua, thì chúng ta đã phải thất bại trước đội Pháp rồi."
Trương Giác khiêm tốn nói: "Nào có nào có, đây là kết quả cùng nhau nỗ lực của tất cả mọi người, cũng cảm ơn ngài đã ủng hộ tôi."
Đội trưởng Trương một bên thổi phồng bằng tiếng phổ thông, một bên khác, Kim Tử Tuyên, Từ Xước, Hoa Thái Sư/ Mai Xuân Quả, Tái Bành/ Tái Quỳnh, Khương Tú Lăng/ Lạc Mật kinh ngạc nhìn con số trên bảng điện tử, không phải kích động ôm chầm lấy bạn gái thì chính là ở tại chỗ nhảy cẫng lên mấy lần.
Bọn họ đã lên được bục lĩnh thưởng rồi! Bọn họ cũng có tấm huy chương Olympic rồi!
Là vận động viên, Olympic là đấu trường cạnh tranh cao nhất, bọn họ vẫn luôn tưởng rằng bục vinh quang sẽ luôn là nơi mà những người đứng trên đỉnh cao như những vị vua mới có đủ điều kiện chạm tay, nhưng trong cuộc sống này luôn có những điều kỳ diệu.
Khi bọn họ chống lại công kích từ bên ngoài, tự vấn năng lực của chính bản thân mình, khăng khăng kiên trì muốn tới đây, thì nữ thần Olympic cũng đã mỉm cười với họ.
Từ Xước lau nước mắt, vẫy tay chào trước ống kính.
Dù không phải là huy chương vàng cá nhân mà cô muốn có được khi bắt đầ con đường trượt băng nghệ thuật này, nhưng huy chương đồng cho phần thi đồng đội này cũng thật không tồi nha, cô đối với sân băng nhớ mãi không quên, và sân băng cũng đã đáp trả lại cô rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất