Tôi Không Muốn Trở Thành Omega
Chương 26: H++++
Thịch!
Pheromone của Lâm Hàm tỏa ra hòa trộn cùng với hormone của Mục Diệc Thần, tạo nên một sợi dây liên kết vô hình, gắn kết cảm xúc giữa cả hai ngày một chặt chẽ hơn.
Giờ phút này, khi vừa ngửi được pheromone từ người cậu phát ra, Mục Diệc Thần có thể khẳng định chắc chắn một điều chính là, Lâm Hàm tuyệt đối là một Omega thuần chủng. Còn vì sao trước kia thể nghiệm cho ra kết quả là Beta thì chỉ có một lý do, cậu là một Omega mang mã gen lặn mà thôi.
Mục Diệc Thần đem vật vẫn còn đang c.ư.ơ.n.g c.ứ.n.g của mình ra vào liên tục không ngừng nghỉ, người dưới thân cũng đã sớm đê mê, đắm chìm trong từng đợt khoái cảm như thủy triều dâng, dồn dập lại mạnh bạo.
Lâm Hàm hai chân thon dài trắng nõn quấn lấy vòng eo rắn chắc của Mục Diệc Thần, một tay bám chặt ga giường, tay còn lại bấu chặt vào lưng hắn mới miễn cưỡng giữ được thăng bằng. Lâm Hàm chỉ sợ bản thân một giây lơ là buông tay ra liền bị hắn đâm đến văng luôn xuống sàn mất.
Đâm rút thêm chục phát nữa thì Lâm Hàm có dấu hiệu muốn b.ắ.n, h.ậ.u h.u.y.ệ.t bên trong đột ngột thít chặt, 'tiểu Hàm Hàm' ở trong tay Mục Diệc Thần cũng run rẫy lợi hại.
"Ah..ha, tôi...tôi sắp...ư..sắp...a...xuất ra ư...a!". Lâm Hàm thân thể vặn vẹo, sung sướng đến muốn ngất ở dưới thân hắn mà không ngừng rên rỉ đầy phóng đãng.
Mục Diệc Thần cũng chạy nước rút, ra vào ngày một thần tốc, bàn tay thô to bao bọc 'tiểu Hàm Hàm' cũng luật động nhanh hơn.
"Ahhh!". Lâm Hàm kêu lên một tiếng đầy thỏa mãn, một lần nữa xuất ra thứ 'sữa' màu trắng đục. Khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng, toàn thân tê dại bị khoái cảm lấp đầy.
Cứ tưởng thế là xong chuyện, nhưng Mục Diệc Thần dường như không có ý định buông tha cho cậu. Vật cứng rắn đặt bên trong sau khi x.u.ấ.t t.i.n.h vẫn không hề rút ra, trái lại còn đang có xu hướng trướng to lợi hại.
Một trận trời xoay đất chuyển, Lâm Hàm còn chưa kịp định thần lại thì eo đã bị hắn nắm lấy. Điều chỉnh tư thế giúp cậu quỳ gối trên giường, tay bám vào thanh tựa trên đầu giường, mông tròn vểnh cao đưa về phía hắn.
Mục Diệc Thần nắm trọn lấy vòn eo mỏng manh của cậu, thân dưới đồng dạng ra vào liên tục. Mỗi một cú thúc đều mạnh mẽ và đầy tính xâm chiếm, đỉnh đến mức Lâm Hàm ý loạn tình mê.
Mục Diệc Thần miệng cũng không rảnh rỗi, hết l.i.ế.m m.ú.t rồi lại day cắn. Chẳng mấy chốc mà sau lưng Lâm Hàm đã đầy rẫy những dấu vết hoan ái.
Ở tư thế này, n.a.m c.ă.n thô to đầy gân guốc kia cứ liên tục t.h.ú.c vào điểm G mẫn cảm của cậu. Lâm Hàm sướng đến mức toàn thân tê dại.
Lia mắt đến phía sau gáy trắng mềm của Lâm Hàm, Mục Diệc Thần lấy lại chút lý tính. Hắn có chút gian nan đánh cái nuốt nước bọt, lại nhìn đến gương mặt đầy s.ắ.c t.ì.n.h của người dưới thân liền giống như hạ quyết tâm làm việc gì đó trọng đại lắm.
Hormone trên người Mục Diệc Thần đột ngột bộc phát mạnh mẽ, hoàn toàn lấn áp Pheromone ngọt ngào của Lâm Hàm.
Lâm Hàm cũng chẳng biết là có chuyện gì, chỉ cảm thấy có một thứ áp lực vô hình đang vây xung quanh mình. Nhưng những cú thúc liên tiếp cùng những khoái cảm từ nơi giao hợp của cả hai mang đến khiến Lâm Hàm không đủ lý trí để quan tâm đến chuyện đó.
Dùng môi bạc lạnh lẽo mơn trớn đến phần gáy tai của Lâm Hàn, Mục Diệc Thần tham lam hít lấy mùi hương đầy mật ngọt trên cơ thể cậu. Bị chọc trúng điểm mẫn cảm, Lâm Hàm rùn mình vặn vẹo thân thể một chút.
Mục Diệc Thần nhếch môi, răng nanh giống như dài ra một chút, ánh mắt hắn trầm xuống, khẽ thì thầm vào tai Lâm Hàm một câu đầy tính chủ quyền.
"Em nhất định phải là của tôi!".
Lâm Hàm còn đang mơ màng chưa hiểu hắn đang muốn nói đến cái gì thì phía sau gáy truyền đến một trận đau đớn, đi kèm với nó là một trận khoái cảm đỉnh điểm chạy dọc theo sống lưng lan ra toàn bộ thân thể. Ngay cả thân dưới của cậu cũng không chịu nổi nữa mà trực tiếp b.ắ.n ra, nước mắt sinh lý cũng chảy dài trên đôi gò má trắng nõn.
Sau một trận mây mưa phóng túng, lại đón nhận kích thích quá lớn khiến Lâm Hàm cứ như thế lâm vào mê man.
Mùi máu tươi nhàn nhạt hòa quyện vào không khí nhưng cũng rất nhanh đã bị Hormone lấn át. Mục Diệc Thần buông ra, trên gáy Lâm Hàm lập tức hiện lên dấu răng vẫn còn rơm rớm máu.
Có thể Lâm Hàm không biết nhưng tất cả các Omega sống trên tinh hệ này đều rất rõ ràng. Phía sau gáy là điểm mẫn cảm nhất và cũng chính là Tuyến thể của Omega.
Nếu bị Alpha để lại dấu vết ở nơi này, cũng đồng nghĩa với việc Omega đó đã bị đánh dấu và thuộc về quyền sở hữu của chính Alpha đó.
Nhưng đánh dấu có nhiều loại và tùy theo mức độ chiếm hữu của từng Alpha, có thể chia thành hai loại. Đánh dấu tạm thời và đánh dấu vĩnh viễn.
Đánh dấu tạm thời có nghĩa là Omega chỉ chịu ràng buộc từ Alpha đã đánh dấu mình trong một khoảng thời gian nhất định. Một thời gian sau khi vết cắn biến mất thì ràng buộc cũng biến mất, mọi thứ sẽ trở lại bình thường. Không có đối phương, họ vẫn có thể sống và thoải mái tìm kiếm bất kỳ người bạn đời nào theo mong muốn của mình.
Còn đánh dấu vĩnh viễn, đồng nghĩa với việc cả hai người Alpha và Omega đó đã có mối liên kết chặt chẽ. Nếu thiếu đi Hormone hoặc Pheromone của đối phương, họ không thể sống tiếp. Ngày ngày chịu sự dày vò của những cơn khát tình nhưng lại không thể tìm đến sự giúp đỡ thỏa mãn của một ai khác ngoài chính Alpha hoặc Omega đã đánh dấu mình. Vết cắn sẽ lưu lại vĩnh viễn, trừ khi một trong hai có một người lìa đời.
/Lần đầu tiên viết H mà viết liền cả 4 chương, ngôn từ tui tích góp được trong mấy chuyện ân ái này chỉ có bấy nhiu thoi, có gì không ổn thì bình luận góp ý để tui biết đường mà sửa. Nếu mà ko hay thì đợi tui rèn giũa lại văn phong cho trơn tru sẽ đền bù H+ thiệt là mlem cho mụi người( ̄∇ ̄)/.
Pheromone của Lâm Hàm tỏa ra hòa trộn cùng với hormone của Mục Diệc Thần, tạo nên một sợi dây liên kết vô hình, gắn kết cảm xúc giữa cả hai ngày một chặt chẽ hơn.
Giờ phút này, khi vừa ngửi được pheromone từ người cậu phát ra, Mục Diệc Thần có thể khẳng định chắc chắn một điều chính là, Lâm Hàm tuyệt đối là một Omega thuần chủng. Còn vì sao trước kia thể nghiệm cho ra kết quả là Beta thì chỉ có một lý do, cậu là một Omega mang mã gen lặn mà thôi.
Mục Diệc Thần đem vật vẫn còn đang c.ư.ơ.n.g c.ứ.n.g của mình ra vào liên tục không ngừng nghỉ, người dưới thân cũng đã sớm đê mê, đắm chìm trong từng đợt khoái cảm như thủy triều dâng, dồn dập lại mạnh bạo.
Lâm Hàm hai chân thon dài trắng nõn quấn lấy vòng eo rắn chắc của Mục Diệc Thần, một tay bám chặt ga giường, tay còn lại bấu chặt vào lưng hắn mới miễn cưỡng giữ được thăng bằng. Lâm Hàm chỉ sợ bản thân một giây lơ là buông tay ra liền bị hắn đâm đến văng luôn xuống sàn mất.
Đâm rút thêm chục phát nữa thì Lâm Hàm có dấu hiệu muốn b.ắ.n, h.ậ.u h.u.y.ệ.t bên trong đột ngột thít chặt, 'tiểu Hàm Hàm' ở trong tay Mục Diệc Thần cũng run rẫy lợi hại.
"Ah..ha, tôi...tôi sắp...ư..sắp...a...xuất ra ư...a!". Lâm Hàm thân thể vặn vẹo, sung sướng đến muốn ngất ở dưới thân hắn mà không ngừng rên rỉ đầy phóng đãng.
Mục Diệc Thần cũng chạy nước rút, ra vào ngày một thần tốc, bàn tay thô to bao bọc 'tiểu Hàm Hàm' cũng luật động nhanh hơn.
"Ahhh!". Lâm Hàm kêu lên một tiếng đầy thỏa mãn, một lần nữa xuất ra thứ 'sữa' màu trắng đục. Khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng, toàn thân tê dại bị khoái cảm lấp đầy.
Cứ tưởng thế là xong chuyện, nhưng Mục Diệc Thần dường như không có ý định buông tha cho cậu. Vật cứng rắn đặt bên trong sau khi x.u.ấ.t t.i.n.h vẫn không hề rút ra, trái lại còn đang có xu hướng trướng to lợi hại.
Một trận trời xoay đất chuyển, Lâm Hàm còn chưa kịp định thần lại thì eo đã bị hắn nắm lấy. Điều chỉnh tư thế giúp cậu quỳ gối trên giường, tay bám vào thanh tựa trên đầu giường, mông tròn vểnh cao đưa về phía hắn.
Mục Diệc Thần nắm trọn lấy vòn eo mỏng manh của cậu, thân dưới đồng dạng ra vào liên tục. Mỗi một cú thúc đều mạnh mẽ và đầy tính xâm chiếm, đỉnh đến mức Lâm Hàm ý loạn tình mê.
Mục Diệc Thần miệng cũng không rảnh rỗi, hết l.i.ế.m m.ú.t rồi lại day cắn. Chẳng mấy chốc mà sau lưng Lâm Hàm đã đầy rẫy những dấu vết hoan ái.
Ở tư thế này, n.a.m c.ă.n thô to đầy gân guốc kia cứ liên tục t.h.ú.c vào điểm G mẫn cảm của cậu. Lâm Hàm sướng đến mức toàn thân tê dại.
Lia mắt đến phía sau gáy trắng mềm của Lâm Hàm, Mục Diệc Thần lấy lại chút lý tính. Hắn có chút gian nan đánh cái nuốt nước bọt, lại nhìn đến gương mặt đầy s.ắ.c t.ì.n.h của người dưới thân liền giống như hạ quyết tâm làm việc gì đó trọng đại lắm.
Hormone trên người Mục Diệc Thần đột ngột bộc phát mạnh mẽ, hoàn toàn lấn áp Pheromone ngọt ngào của Lâm Hàm.
Lâm Hàm cũng chẳng biết là có chuyện gì, chỉ cảm thấy có một thứ áp lực vô hình đang vây xung quanh mình. Nhưng những cú thúc liên tiếp cùng những khoái cảm từ nơi giao hợp của cả hai mang đến khiến Lâm Hàm không đủ lý trí để quan tâm đến chuyện đó.
Dùng môi bạc lạnh lẽo mơn trớn đến phần gáy tai của Lâm Hàn, Mục Diệc Thần tham lam hít lấy mùi hương đầy mật ngọt trên cơ thể cậu. Bị chọc trúng điểm mẫn cảm, Lâm Hàm rùn mình vặn vẹo thân thể một chút.
Mục Diệc Thần nhếch môi, răng nanh giống như dài ra một chút, ánh mắt hắn trầm xuống, khẽ thì thầm vào tai Lâm Hàm một câu đầy tính chủ quyền.
"Em nhất định phải là của tôi!".
Lâm Hàm còn đang mơ màng chưa hiểu hắn đang muốn nói đến cái gì thì phía sau gáy truyền đến một trận đau đớn, đi kèm với nó là một trận khoái cảm đỉnh điểm chạy dọc theo sống lưng lan ra toàn bộ thân thể. Ngay cả thân dưới của cậu cũng không chịu nổi nữa mà trực tiếp b.ắ.n ra, nước mắt sinh lý cũng chảy dài trên đôi gò má trắng nõn.
Sau một trận mây mưa phóng túng, lại đón nhận kích thích quá lớn khiến Lâm Hàm cứ như thế lâm vào mê man.
Mùi máu tươi nhàn nhạt hòa quyện vào không khí nhưng cũng rất nhanh đã bị Hormone lấn át. Mục Diệc Thần buông ra, trên gáy Lâm Hàm lập tức hiện lên dấu răng vẫn còn rơm rớm máu.
Có thể Lâm Hàm không biết nhưng tất cả các Omega sống trên tinh hệ này đều rất rõ ràng. Phía sau gáy là điểm mẫn cảm nhất và cũng chính là Tuyến thể của Omega.
Nếu bị Alpha để lại dấu vết ở nơi này, cũng đồng nghĩa với việc Omega đó đã bị đánh dấu và thuộc về quyền sở hữu của chính Alpha đó.
Nhưng đánh dấu có nhiều loại và tùy theo mức độ chiếm hữu của từng Alpha, có thể chia thành hai loại. Đánh dấu tạm thời và đánh dấu vĩnh viễn.
Đánh dấu tạm thời có nghĩa là Omega chỉ chịu ràng buộc từ Alpha đã đánh dấu mình trong một khoảng thời gian nhất định. Một thời gian sau khi vết cắn biến mất thì ràng buộc cũng biến mất, mọi thứ sẽ trở lại bình thường. Không có đối phương, họ vẫn có thể sống và thoải mái tìm kiếm bất kỳ người bạn đời nào theo mong muốn của mình.
Còn đánh dấu vĩnh viễn, đồng nghĩa với việc cả hai người Alpha và Omega đó đã có mối liên kết chặt chẽ. Nếu thiếu đi Hormone hoặc Pheromone của đối phương, họ không thể sống tiếp. Ngày ngày chịu sự dày vò của những cơn khát tình nhưng lại không thể tìm đến sự giúp đỡ thỏa mãn của một ai khác ngoài chính Alpha hoặc Omega đã đánh dấu mình. Vết cắn sẽ lưu lại vĩnh viễn, trừ khi một trong hai có một người lìa đời.
/Lần đầu tiên viết H mà viết liền cả 4 chương, ngôn từ tui tích góp được trong mấy chuyện ân ái này chỉ có bấy nhiu thoi, có gì không ổn thì bình luận góp ý để tui biết đường mà sửa. Nếu mà ko hay thì đợi tui rèn giũa lại văn phong cho trơn tru sẽ đền bù H+ thiệt là mlem cho mụi người( ̄∇ ̄)/.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất