Tôi Không Muốn Trở Thành Omega

Chương 179: H++

Trước Sau
Mục Diệc Thần nhấp liên tục hơn mấy chục cái, rốt cục mạnh mẽ đ.â.m sâu vào tận cùng, c.ô.n t.h.ị.t giật giật hai cái, rốt cục phun ra tất cả bạch trọc vào bên trong.

Hắn thõa mãn gầm nhẹ một tiếng, vùi đầu vào hõm vai Lâm Hàm thở dốc. Môi l.ư.ỡ.i cũng không yên phận, bắt đầu lần mò, mơn trớn cần cổ mảnh khảnh của cậu.

Những dấu hôn dày đặc nhanh chóng hiện lên trên làn da trắng nõn. Tay hắn bao khõa trên hai đỉnh anh đào đỏ thẫm không ngừng niết, thỉnh thoảng còn mạnh tay véo một cái, đổi lại là một trận r.ê.n r.ỉ của người dưới thân.

Còn Lâm Vĩnh Kỳ, phân thân được cậu vuốt ve tuy rằng cũng rất sướng, thế nhưng chung quy vẫn chưa đủ để hắn b.ắ.n ra.

Hắn liếc mắt, ra dấu Mục Diệc Thần rút ra cho bản thân đi vào. Thế nhưng người nọ lại dường như không muốn phối hợp. Dưới ánh mắt như xẹt tia lửa điện của Lâm Vĩnh Kỳ, Mục Diệc Thần lúc này mới không tình nguyện mà đem Lâm Hàm bế lên.

Bản thân ngồi ở trên nắp bền cầu, Lâm Hàm thì ngồi ở trên hắn, còn c.ô.n t.h.ị.t vừa xuất ra khi nãy vẫn từ đầu chí cuối đều chưa từng rút ra. Ý tứ thực rõ ràng chính là bảo Lâm Vĩnh Kỳ cố gắng chen vào, còn bản thân hắn tuyệt sẽ không rút ra đâu.

Nhục bổng trướng đến phát đau, Lâm Vĩnh Kỳ hơi trừng mắt nhìn hắn, thế nhưng rốt cục vẫn là thuận theo.

T.i.n.h d.ị.c.h ban nãy Mục Diệc Thần b.ắ.n ra vẫn còn lưu giữ ở bên trong h.ậ.u h.u.yệ.t, thế nhưng có lẽ vì quá nhiều nên không khỏi trào ra bên ngoài một ít.

H.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u hồng hào ướt át, vì bị người dày vò mà phủ lên một màu bóng loáng đỏ hồng, phối với bạch trọc tuôn ra bên ngoài tạo nên một cảnh sắc hết sức d.â.m mỹ.

Lâm Vĩnh Kỳ âm thầm cắn răng, một tay đở lấy phân thân đã sớm cứng như sắt của mình, từng chút một chèn ép đẩy vào trong. Có d.â.m d.ị.c.h cùng t.i.n.h d.ị.c.h làm chất bôi trơn, hắn đi vào cũng không tính là quá khó khăn.



*** *** của Mục Diệc Thần vốn dĩ đã rất lớn, của Lâm Vĩnh Kỳ cũng không phải dạng vừa. Hai cái đại nhục bổng từng chút một chèn ép, cố sức đẩy vào khiến Lâm Hàm không khỏi nức nở thành tiếng.

Lâm Vĩnh Kỳ chỉ vừa mới chen lọt phần đầu, h.u.y.ệ.t k.h.ẩu đã không tình nguyện mà điên cuồng thít chặt lại. Thế nhưng chẳng những không bứt được hắn lui ra, thế nhưng lại càng làm hắn trở nên hưng phấn hơn bao giờ hết.

"Không...không được, đau quá...ah ah, hỏng mất...mau...ưm..hu, rút...rút ra đi mà...ah". Lâm Hàm đau đến khóc nức nở, bất chấp mà vẫy vùng, muốn tránh thoát.

Cũng không phải lần đầu bị hai đại c.ô.n.t.h.ị.t cùng lúc đ.â.m vào, thế nhưng cũng đã rất lâu rồi cậu chưa nếm trải lại cảm giác này. Hiện tại, tư vị so với lần đầu không khác nhau là bao. Đau đớn xen lẫn một ít khoái cảm khiến cậu nửa muốn tiếp tục, nửa lại muốn trốn thoát.

Mục Diệc Thần thấy cậu không thoải mái, chân giơ lên định đạp Lâm Vĩnh Kỳ ra chỗ khác, thế nhưng lại chậm một bước.

Lâm Vĩnh Kỳ vào được phần đầu, trên trán đã phủ một tầng mồ hôi, hắn cũng đã nhẫn đến sắp hỏng đến nơi rồi. Chính vì thế trên hông dùng lực, không chút báo trước bất ngờ đẩy mạnh vào trong.

H.u.y.ệ.t k.h.ẩu nháy mắt bị lấp đầy, căng trướng ra hết mức. Mị thịt tầng tầng lớp lớp điên cuồng h.ú.t lấy hai dị vật đang hiện diện bên trong. Hầu hạ khiến hai nam nhân sướng đến gầm khẽ một tiếng.

Bên trong trướng đến căng đầy, Lâm Hàm khó chịu vặn vẹo hông. Thế nhưng đợi một lát khi căng trướng cùng đau đớn qua đi, nhận lại chính là một loại khoải cảm sung sướng đến tê dại.

Hai cây c.ô.n t.h.ị.t to lớn chạm vào tất cả các ngõ ngách, các nếp uốn bên trong tiểu h.u.y.ệ.t mềm mại ướt át. Bạch trọc ban nãy của Mục Diệc Thần cũng vì động tác này của Lâm Vĩnh Kỳ mà ọp ẹp trào ra ngoài ngày càng nhiều.

Trong phút chốc, cả căn phòng đều bị bao phủ bởi vị đạo đặc trưng của một cuộc hoan ái đầy ướt át và kích tình. Pheromone trộn lẫn với Hormone tạo nên một hỗn hợp đặc hữu riêng biệt.



Mắt thấy cậu đã dần thích ứng, Lâm Vĩnh Kỳ liền nâng hai chân cậu lên gập lại, gấp không chờ được mà vội vàng động hông.

G.ậ.y t.h.ị.t thô to lại nóng bỏng cọ sát nơi vách th.ị.t mềm mại ấm áp, đồng thời cũng đem phân thân của Mục Diệc Thần cọ qua. Hắn chỉ vừa mới động, cả ba người đều đồng loạt nhận được khoái cảm.

Lâm Vĩnh Kỳ nắm lấy hông Lâm Hàm điên cuồng va chạm, thanh âm cơ thể va chạm vào nhau cùng tiếng nước 'lép nhép' đầy d.â.m d.ụ.c vang lên, đánh thẳng vào đại não của cả ba.

Cuộc làm t.ì.n.h kéo dài hơn một tiếng đồng hồ, Lâm Hàm thỉnh thoảng sẽ b.ắ.n ra một lần, phần bụng cùng trước ngực sớm đã phủ một tầng d.â.m d.ị.c.h ướt át bóng loáng.

Lâm Vĩnh Kỳ t.h.ú.c mạnh thêm vài cái nữa, sau đó hai đại nhục bỗng bên trong đồng dạng run lên, sau đó không hẹn mà cùng mạnh mẽ b.ắ.n và nơi sâu nhất bên trong cậu.

Hai cây c.ô.n t.h.ị.t chậm rãi rút ra, tiểu h.u.y.ệ.t nhỏ như vậy, đương nhiên không chứa nổi ngần ấy t.i.n.h d.ị.c.h. Chính vì thế mà tất cả không ngừng men theo miệng h.u.y.ệ.t chảy ra ngoài.

Lâm Hàm sớm đã vô lực mặc người xử trí, cậu nằm trọn ở trong lòng Mục Diệc Thần. Mặc cho bạch trọc chậm rãi chảy xuống tận k.ẽ m.ô.n.g chính mình, sau đó nhỏ giọt xuống nắp bồn cầu.

Cũng may nhà vệ sinh này là phòng kín, cách âm cũng khá tốt, Pheromone cùng Hormone cũng không tràn ra ngoài quá nhiều. Vì vậy bọn họ làm ra động tĩnh lớn như vậy cũng không ai phát hiện ra.

Mặc dù còn muốn 'làm' nữa, thế nhưng mắt thấy cậu mệt như vậy, cả hai đều không đành lòng. Vì vậy hai nam nhân liền đem cậu lau rửa qua một lượt, thấy cậu thoải mái ngủ rồi mới bế cậu trở ra ngoài.

# Có kích thích khum, có ngọt nước khum? Có thì nhớ like nhớ cmt đấy nhé(╯з╰).

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau