Hậu Cung Của Đại Thúc Công

Chương 7: Thao bạn học của vợ ngay trong hôn lễ

Trước Sau
không lâu sau đó là ngày hôn lễ do hai nhà đã ấn định. Bởi vì Vệ gia thuộc tầng lớp thượng lưu trong thành phố, cho nên khách khứa tụ tập có chút hoành tráng.

Lý Dật không còn trẻ tuổi nữa, cha mẹ anh là người thôn quê, do trước kia chịu nhiều khổ cực nên đã qua đời sớm. Hiện tại chỉ còn một mình anh lẻ loi, cũng may bây giờ anh lại thành gia lập thất, về sau sẽ không còn phải cô đơn nữa.

Khách khứa ra vào đều chúc mừng Lý Dật, hâm mộ anh có số hưởng, cưới được người vợ ngoan hiền như vậy, cần phải cưng chiều người ta thật nhiều vào.

Mà Lý Dật cũng rất vui vẻ uống rượu cùng mọi người, ôm lấy Vệ Hoán đang đỏ mặt vào trong lòng ngực, nhìn qua rất đẹp đôi.

Sau một tháng kiên trì rèn luyện, hiện tại vóc dáng của Lý Dật càng thêm hoàn hảo. Anh vốn khá cao ráo, cho nên càng xứng với những cơ bắp săn chắc đã hình thành, hơn nữa mấy ông chú vào độ tuổi này có mị lực khá riêng biệt, có thể khiến nhóm tiểu ca nhi chưa trải đời đều phải mặt đỏ tim đập.

Hiệu quả tập luyện không chỉ thể hiện ở dáng người, mà còn thể hiện ở trên khuôn mặt. Khuôn mặt sưng vù và chảy xệ ngày nào giờ nay đã trở nên thon gọn, ngũ quan thì sắc sảo hơn, giá trị nhan sắc không ngừng tăng cao.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng do uống rượu của ông xã nhà mình, Vệ Hoán thích đến không chịu được, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc hôn lễ rồi cùng ông xã tình chàng ý thiếp.

Rất nhiều bạn học của Vệ Hoán cũng tới chung vui, đều là mấy cậu nhóc vừa mới thi đại học xong và đang chuẩn bị nhập học, trên mặt tràn đầy phấn khích. Khi Lý Dật dẫn Vệ Hoán tới bàn của họ để nâng ly chúc mừng, anh đã bị choáng ngợp bởi hơi thở của tuổi trẻ.

“Vệ Hoán, không ngờ mới tốt nghiệp xong thì cậu đã chạy đi lấy chồng rồi, tốc độ đúng là rất nhanh nha.” Một thiếu niên ăn mặc rất thời thượng kéo cánh tay của Vệ Hoán lại, nói một cách tràn đầy hâm mộ. Cậu ta lén lút liếc nhìn Lý Dật, sau đó bâng quơ quay đầu đi.

“Ừm, mấy cậu cũng cố lên!” Vệ Hoán nhìn cậu trai trước mắt, khóe miệng giật giật vài cái rồi trêu đùa.

Thiếu niên này tên là Tôn Hạ, bạn học cùng lớp của Vệ Hoán, cũng là “Đối thủ một mất một còn” của cậu. Bởi vì hai người đều là những ca nhi có gia thế rất tốt, cho nên khó tránh khỏi bị lôi ra so sánh ở trường học. Tuy rằng Vệ Hoán có ngoại hình xuất sắc hơn, nhưng vẫn không thắng nổi Tôn Hạ còn trẻ tuổi mà đã ra dáng một ca nhi rất thành thục và ý nhị. Dáng người của cậu ta rất chuẩn, chỗ nên nở nang thì nở nang, chỗ cần mềm mại thì mềm mại, hơn nữa khuôn mặt đẹp trai ngời ngời, đi một vòng quanh trường cũng không có nam nhân nào dám nhìn thẳng trực diện.

Nói đến chuyện gây thù giữa hai người thì không có, chỉ là bọn họ quá hiếu thắng, cho nên không thể hòa hợp với nhau được.

Nhưng mà dù sao đây cũng là hôn lễ của mình, Vệ Hoán không muốn làm xấu mặt mũi người ta, đành phải cười nói cho có lệ.

“Em không thích Tôn Hạ.” Hai người nâng ly xong, Vệ Hoán kéo kéo cánh tay Lý Dật, rất là nhiều chuyện mà thì thầm “Nghe nói cậu ta cùng mấy tên con trai trong trường cấu kết làm bậy, không biết kiềm chế chút nào cả.” Nghe vợ yêu bé nhỏ nhà mình bực tức, Lý Dật chỉ cười lắc đầu, cũng không có để ở trong lòng. Dù sao chỉ là mấy thiếu niên thích chơi đùa mà thôi, sau khi trưởng thành hơn thì sẽ tan thành mây khói ấy mà, không phải chuyện lớn gì.



Yến tiệc trôi qua được một lúc lâu. Lý Dật cứ liên tục tiếp từng ly rượu, hiện tại có chút mắc tiểu. Hắn cùng Vệ Hoán nói một tiếng rồi rời đi.

Bởi vì anh uống khá nhiều nên đi đường hơi lảo đảo, thậm chí có chút không rõ ràng lắm.

Nhà vệ sinh ở trong khách sạn là từng gian ngăn cách với nhau, Lý Dật vừa mới chuẩn bị mở cửa một gian toilet, nhưng cánh cửa đó lại tự mở. Lý Dật không đứng vững được, trực tiếp ngã vào trong.

Nhưng mà sau cánh cửa dường như có người, trực tiếp trở thành đệm dựa của anh, bị anh đè ở trên mặt đất.

Người đó là Tôn Hạ.

Tôn Hạ nhìn người đàn ông đang đè nặng mình, cánh tay vừa mới chuẩn bị đẩy anh ra có chút buông lỏng. Hôm nay đi dự hôn lễ, không phải là cậu không hề cảm thấy ghen ghét với Vệ Hoán. Bởi vì Lý Dật có tướng mạo và dáng người tuyệt hảo như vậy, hơn nữa còn rất dịu dàng và săn sóc, khiến cậu thích vô cùng. Hoàn toàn khác với mấy tên con trai mà cậu hẹn hò lúc trước, trên người Lý Dật có mị lực của đàn ông trưởng thành, giống như một loại mê dược mà hấp dẫn Tôn Hạ.

Kỳ thật Tôn Hạ cũng thích cùng đàn ông yêu đương, nhưng tiến xa hơn một bước thì chưa từng, không đến nổi lẳng lơ như lời của Vệ Hoán.

Lý Dật chậm rãi bò dậy từ trên mặt đất, sau đó xoay người khóa cửa toilet, đi về phía bồn tiểu, không hề phát hiện trong toilet còn có một người đang nằm trên mặt đất. Toilet ở đây đều là phòng đơn, hiển nhiên vừa rồi Tôn Hạ quên khóa cửa, cho nên Lý Dật mới vào được.

“Chú Lý.” Tôn Hạ nhìn Lý Dật sắp móc ra “khủng long”, lập tức lên tiếng ngăn cản, cậu là xử nam đó nha, không thể tùy tiện nhìn thứ này của đàn ông được.

Lý Dật quay đầu, không hiểu sao trong đây lại nhiều thêm một tiểu ca nhi cực kỳ đẹp trai. Bởi vì ánh đèn hơi vàng cho nên mỹ nhân trông càng xinh đẹp.

“Cậu tên gì vậy?” Lý Dật đi tới bên cạnh Tôn Hạ, mùi rượu nồng nặc ở xung quanh khiến cậu có chút mê mẩn choáng váng.

“Tôi là Tôn Hạ, bạn cùng lớp của Vệ Hoán.” Tôn Hạ nhỏ giọng trả lời, đầu cũng cúi thấp xuống, không dám nhìn Lý Dật.

“Cậu thật xinh đẹp, thân hình lại càng đẹp.” Lý Dật ôm tiểu ca nhi nhỏ xinh trước mắt vào trong lòng ngực, sau đó áp chặt cậu lên tường.

“Thơm quá đi mất.” Lý Dật hung hăng ngửi ngủi trên cổ Tôn Hạ, rất là si mê.

Người say rượu vốn có chút máu dồn lên não, lúc này lại bị kích thích, côn th*t khủng của Lý Dật đã cương cứng hết cỡ, khiến chiếc quần âu bó sát dựng thành một túp lều lớn. Mà Tôn Hạ đang cúi đầu vừa lúc thấy được thứ to bự kia, mặt càng thêm đỏ.



Tay của Lý Dật sờ soạng lung tung trong bộ quần áo mỏng manh của Tôn Hạ, anh cảm thấy tuy cậu bé này còn trẻ tuổi nhưng cơ ngực phát triển rất tốt, say mê vuốt ve không chịu buông tay. Tiếp theo đó bàn tay to lớn kia lại hạ thấp xuống, lướt qua vòng eo gầy guộc nhưng rắn chắc của thiếu niên, rồi tới cái mông vểnh tròn trịa. Anh vô tình vuốt ve hai ngọn đồi cao ngất kia, khiến cậu không ngừng thở dốc.

“Ưm….ư.., Chú Lý, đừng như vậy, chúng ta không thể……” Tôn Hạ còn chưa nói xong, liền bị Lý Dật hôn lên một ngụm.

“Ngoan, gọi ông xã đi.” Lý Dật giống như mấy ông chú kỳ quái hay lừa gạt thiếu niên trẻ tuổi, ngữ điệu ma mị khiến người khác sa đọa.

“Cho tôi được không? Tôi muốn thao cậu.” Lý Dật nói trắng ra, mà Tôn Hạ càng không thể chống lại sự công kích mãnh liệt này. Vì thế mà sau một hồi đưa đẩy, quần áo của cậu đã bị lột sạch toàn bộ, mà Lý Dật vẫn còn mặc âu phục chỉnh tề.

“Ông xã, ông xã!” Khi Lý Dật hung hăng liếm đầu v* của Tôn Hạ, cậu nhịn không được mà ôm lấy cái cổ thô to của người đàn ông trước mắt, sau đó rên rỉ thành tiếng.

Lý Dật vẫn mặc áo vest bên ngoài, nhưng chiếc áo sơ mi trắng ở trong đã bị cởi hết nút, để lộ cơ ngực và cơ bụng săn chắc ngon lành do tập luyện rất hiệu quả. Tôn Hạ là lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của một người đàn ông trưởng thành, thiếu chút nữa nhịn không được mà bắn ra. Cậu yêu thích sờ soạng trên da thịt của anh không muốn buông tay, khiến Lý Dật rất hưởng thụ.

“Bảo bối, ông xã tiến vào nhé” Lý Dật kéo khóa quần xuống, móc côn th*t hàng khủng cương cứng từ trong quần ra, sau đó nhét vào cúc huyệt non nớt còn chưa khai bao của Tôn Hạ, hai người đồng thời thoải mái mà thở ra một hơi.

Dưới sự công kích không ngừng của Lý Dật, Tôn Hạ bắn tinh hết đợt này đến khác, tinh dịch loãng toẹt đều bắn lên cơ ngực phập phồng của anh, cực kỳ dâm mĩ. Mà hậu huyệt của cậu cũng siết rất chặt, không ngừng phân bố ra d*m thủy để bôi trơn, khiến cho gậy th*t của Lý Dật ướt nhẹp, tiếng nước “Phụt phụt” liên tục phát ra, vô cùng gợi tình.

Cuối cùng, Lý Dật gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú trước mắt, sau đó bắn toàn bộ tinh dịch nồng đậm của mình vào cúc huyệt của Tôn Hạ. Mà lần xuất tinh này lại khiến cho bàng quang vốn đang nhịn tiểu do uống nhiều rượu của anh lập tức mở ra, chất lỏng màu vàng hôi khai cũng phun ra theo.

Lý Dật bắn tinh nửa phút, lại đi tiểu thêm một phút trong cúc hoa của Tôn Hạ, chất lỏng tràn ngập bị côn th*t to lớn của anh chặn ở trong tiểu huyệt, khiến Tôn Hạ suýt chút nữa sướng đến ngất xỉu.

Sau khi xong việc, Lý Dật dường như đã tỉnh táo được một chút, không còn say xỉn như hồi nãy. Nhìn thấy tội ác mà mình gây ra trước mắt, anh rất áy náy.

“Cậu không sao chứ?” Lý Dật lau chùi sạch sẽ cho mình cùng Tôn Hạ, sau đó mặc quần áo vào cho cậu. “Thực sự xin lỗi, tôi sẽ chịu trách nhiệm.”

“Ừm, tôi tin chú.” Tôn Hạ nhìn Lý Dật một cái thật sâu, trong lòng chỉ có tràn đầy ngọt ngào mà không hề có sự phẫn nộ do bị xâm phạm.

Lý Dật cũng sửa sang lại quần áo, lúc này chỉ áo sơmi nhìn có chút nhăn, những thứ khác thì vẫn bình thường. Hai người một trước một sau rời khỏi toilet, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau