Dạy “Hư” Em Trai Mất Rồi Phải Làm Sao Đây?
Chương 256
Edit: Qiezi
Từ Tử Dung âm thầm rụt cổ, lúc ca ca đang nổi cáu tuyệt đối không thể chọc. Đây là giáo huấn y dùng huyết lệ đổi lấy trong từng ấy năm tới nay. Bây giờ nhớ lại, còn cảm thấy cái mông hơi đau đau, trải nghiệm lúc đó thực sự là —— bỏ đi, không nhắc tới thì tốt hơn. →. →
Lúc Tả Thâm lấy được Oán Hồn Quả, trên mặt vẫn duy trì dáng vẻ không thể tin. Hắn nhẹ nhàng sờ sờ Oán Hồn Quả, nuốt một ngụm nước bọt, luôn cảm thấy việc này quá huyền huyễn như đang nằm mơ vậy.
Từ Tử Dung ghét bỏ liếc nhìn Tả Thâm, nếu không vì người này, sao ca ca lại nổi cáu được. Thực sự càng nhìn càng thấy chướng mắt, nếu không phải đời trước Tả Thâm vì cứu y mà chết, y thật sự rất muốn giết chết hắn…
Từ Tử Nham đang cáu kỉnh, Từ Tử Dung oán niệm nhìn chằm chằm Tả Thâm, Tả Thâm mơ màng vuốt ve Oán Hồn Quả. Ở nơi này dưới trạng thái hòa bình quỷ dị của ba người, cuối cùng con nhện đực kia hoàn toàn tiến hóa thành công.
Con nhện đực này vốn rất cường tráng, hơn nữa Uẩn Hồn Thảo tẩm bổ thần hồn, làm nó cực kỳ thuận lợi tấn cấp nhện vương.
Đợi đến khi nhện đực tỉnh lại lần hai, trên người đã có một loại khí thế bất phàm mơ hồ. So với dáng vẻ trước đó, nó không chỉ cao lớn hơn một chút, mà tám chân đầy lông cũng lóe lên vài phần ánh sáng kim loại.
“Kẹt kẹt kẹt!”
Nhện vương há mồm gầm thét, phát ra từng tiếng hô đinh tai nhức óc. Theo nó hưng phấn rít gào, đông đảo Nhện Mặt Người chen chúc đến bên ngoài thạch thất này, phát ra tiếng kẹt kẹt tương tự con nhện đực kia.
“Kế tiếp phải làm sao?” Từ Tử Nham nhìn từng con Nhện Mặt Người phát ra tiếng kêu hoan hô, khẽ hỏi Từ Tử Dung.
Từ Tử Dung cong môi: “Kế tiếp chúng ta chỉ cần đi theo nhện vương là được, mục đích duy nhất mà nhện vương tồn tại chính là cùng nữ vương giao phối sinh hạ hậu đại cường tráng, cho nên —— bây giờ nó sẽ ngay lập tức đi tìm nữ vương.”
Biểu tình Từ Tử Nham nhất thời cứng đờ, vì vậy —— đây là tiết tấu bọn họ phải rình xem nữ vương và nhện vương giao phối?
Chắc là thấy sắc mặt Từ Tử Nham bất thường, Từ Tử Dung bỗng dưng nói: “Ca ca yên tâm, sao ta có thể để ca ca nhìn cái cảnh buồn nôn này? Chuyện này để Tả Thâm đi làm là được rồi.” Từ Tử Dung liếc Tả Thâm, trên gương mặt tuyệt mỹ xuất hiện nụ cười tràn ngập ác ý: “Không phải Tả Thâm muốn đi theo ca ca sao? Hắn không làm thì ai làm?”
Tả Thâm: …
Vì vậy, để ‘chứng minh’ Tả Thâm muốn đi theo Từ Tử Nham, chuyện này đã bị Từ Tử Dung vui sướng quyết định. ╮(╯▽╰)╭
Theo con nhện đực kia, ba người nhanh chóng đi tới sào huyệt của nữ vương Nhện Mặt Người.
Sào huyệt nữ vương có diện tích rất lớn, chỗ ở của nhện đực chỉ là một gian phòng bình thường, nhưng sào huyệt của nữ vương lại có thể so với phòng khách chứa hơn trăm người.
Phía trên hang ổ giăng một mảng lớn mạng nhện dính nhớp, nhìn từ xa giống như rèm che, đến khi đi vào mới phát hiện trên mạng nhện này trói vô số yêu thú. Trong đó đa số là muỗi bự mà họ thấy lúc trước, một bộ phận còn lại là một ít tay chân cụt của nhân loại.
Ngoại hình của nữ vương Nhện Mặt Người không khác nhện đực bao nhiêu, cũng là nửa người trên hình người, mà nửa người dưới là tám chân đầy lông và bụng nhỏ phồng lên. Ở đỉnh bụng còn có một cái miệng nhỏ, thỉnh thoảng sẽ thấy một cái trứng nhện màu trắng, bị tống ra từ bên trong.
Nữ vương Nhện Mặt Người rất đẹp, mái tóc đen nhánh óng mượt, phối hợp với đôi mắt đen láy dịu dàng và bờ môi đỏ mọng, nếu không nhìn nửa thân dưới của nàng, nàng tuyệt đối có thể xứng với hai chữ mỹ nhân.
Chỉ tiếc rằng mỹ nhân như vậy vừa lên tiếng liền để lộ hai cái răng nanh sắc nhọn, bại lộ thân phận không phải hạng người lương thiện của nàng. Đặc biệt khi miệng anh đào be bé còn đang nhai một con muỗi bự, tương phản như vậy đủ để người ghê tởm đến nôn mửa.
Trong hang ổ của nữ vương, đâu đâu cũng có Nhện Mặt Người sơ cấp. Những Nhện Mặt Người này vội vàng bò tới bò lui, không ngừng vận chuyển trứng nhện mà nữ vương sinh hạ vào phòng ấp trứng.
Thường ngày nữ vương Nhện Mặt Người ít di chuyển, mỗi ngày chuyện nàng cần làm cũng chỉ là vui chơi giải trí, sau đó sinh hạ một lượng lớn trứng nhện, làm cả tộc lớn mạnh.
“Kẹt kẹt kẹt!”
Nhện vương vừa tiến vào sào huyệt nữ vương liền phát ra tiếng kẹt kẹt hưng phấn, mà nữ vương cũng ngừng động tác nhai nuốt, nheo mắt nhìn con nhện vương xấu xí kia.
Nhện vương ngẩng đầu, dùng tư thế quỷ dị đong đưa bụng của mình.
Từ Tử Nham chú ý đến sau khi nhện vương thể hiện tư thế như vậy, tuyến thể ở hai bên bụng nhỏ của nó lập tức tản ra hương vị nhàn nhạt, theo thời gian trôi qua thì mùi hương này càng lúc càng đậm, trong hang ổ nữ vương tràn ngập hương vị ngọt ngấy này.
“Đây là… Thứ gì?” Từ Tử Nham cảm thấy trong lòng khó chịu, khô nóng, giống như nhiệt độ nơi này tăng cao.
“Nguy rồi.” Từ Tử Dung thầm nghĩ không ổn, tình huống nhện đực tiến hóa thật sự quá ít, trong bách khoa toàn thư yêu thú hoàn toàn không có thông tin cụ thể.
Bọn họ không ngờ lúc nhện vương mời nữ vương giao phối lại tản ra hương khí có chứa thúc tình…
Phương Cách chỉ có thể che giấu thần thức bọn họ để không bị phát hiện, nhưng cũng không có tác dụng ngăn cách không khí, kết quả dẫn đến mọi người trúng chiêu.
Từ Tử Dung nhìn gương mặt ca ca đỏ lên, hơi thở càng lúc càng gấp gáp, chính y cũng không nhịn được dâng lên dục niệm
Nếu không phải thời gian địa điểm không thích hợp, y thật muốn ——
Đúng lúc này, Tả Thâm mặt không đổi sắc đột nhiên xông tới trước mặt Từ Tử Nham: “Chủ nhân không sao chứ?”
Từ Tử Dung: …
Suýt chút nữa đã quên, ngoại trừ hai con nhện thì còn có một bóng đèn lớn như vậy!
Nhìn gương mặt âm trầm của Tả Thâm, dù là dục niệm gì thì cũng bị dập tắt…
“Ca ca.” Từ Tử Dung kêu một tiếng, sau đó dùng lực chuyển gương mặt đỏ bừng của Từ Tử Nham nhìn về phía Tả Thâm.
Từ Tử Nham: …
Từ Tử Nham trong nháy mắt khôi phục bình tĩnh, mặt đỏ tới mang tai xoay mặt qua căm tức nhìn Từ Tử Dung: Hùng hài tử! Đệ không thể dùng cách khác nhắc nhở ta được hay sao!
Từ Tử Dung nhíu mày, thái độ trên mặt y như đang nói: Nhìn đi! Ca ca cũng hiểu người này rất vướng víu đúng không!
Từ Tử Nham đau đầu xoa xoa thái dương, ngay khi đang không biết nên giải thích thế nào thì Tả Thâm như u hồn đột ngột xông ra, nói đầy sâu xa: “Chủ nhân yên tâm, ta không nhìn thấy cái gì hết.”
Từ Tử Nham, Từ Tử Dung: …
“Khụ khụ, chúng ta ra ngoài trước đi. Ra ngoài thạch thất chờ.” Mắt thấy bên kia nhện vương và nữ vương đã hùng hổ ra trận, lập tức sẽ chém giết đao thật thương thật*, đương nhiên Từ Tử Nham không định ở lại xem cảnh giường chiếu của hai con nhện.
(Đao thật thương thật (Chân đao chân thương): không chút giả vờ, thành thành thật thật)
Anh kéo Từ Tử Dung sắc mặt khó coi và Tả Thâm vẻ mặt bình tĩnh rời khỏi thạch thất, canh giữ ở cửa chính, đoán xem khi nào hai con nhện mới xong việc.
Thể lực và sức chịu đựng của yêu thú đương nhiên mạnh hơn nhân loại rất nhiều, may mà lúc hai con nhện giao phối sẽ không phát ra tiếng rên rỉ mập mờ, bằng không ba người bọn họ canh bên ngoài sẽ rất lúng túng…
Sáu canh giờ sau ——
“Này, nhện cũng lâu quá nhỉ.” Từ Tử Nham đen mặt nghe tiếng cùm cụp liên tục phát ra trong thạch thất, bất đắc dĩ nói.
Từ Tử Dung cười như không cười nhìn ca ca: “Sắp kết thúc.”
“Làm sao đệ biết?” Từ Tử Nham buồn bực hỏi.
Từ Tử Dung nhếch môi: “Ca ca, đã bảo ca đọc nhiều sách một chút… Ca không nghe thấy tần số phát ra tiếng cùm cụp hạ thấp rồi sao?”
“Điều này đại biểu nhện mệt hả?” Từ Tử Nham tò mò hỏi.
Từ Tử Dung bĩu môi: “Ca ca, loại giao phối sinh sản hậu đại này, bình thường đều là giao phối được phân nửa liền bắt đầu ăn.”
“Cái gì!!!” Từ Tử Nham vừa nghe xong liền cảm thấy kinh hoàng.
Nếu nữ vương này giao phối đến phân nửa liền bắt đầu ăn, đây chẳng phải có nghĩa là…
“Không sai.” Từ Tử Dung nhìn sắc mặt phát tình của ca ca, nhẹ nhàng gật đầu: “Hiện tại nhện vương đã bị ăn mất một nửa, cho nên mới chỉ còn lại tiếng cùm cụp của nữ vương.”
“Ụa…”
Dù cho Từ Tử Nham tự nhận là một hán tử kiên cường, cũng bị phương pháp giao phối kỳ ba của nữ vương Nhện Mặt Người làm ghê tởm. Tuy Tả Thâm đứng bên cạnh vẫn là dáng vẻ âm trầm, nhưng Từ Tử Dung cảm thấy sắc mặt của hắn dường như tái nhợt hơn lúc trước một chút.
“Cho nên ta đã nói loại chuyện này để Tả Thâm đi làm, không phải hắn muốn theo ca sao? Loại chuyện khổ cực này đương nhiên phải để hắn xuất lực.” Từ Tử Dung nhìn Tả Thâm, mỉm cười rất xán lạn.
Tả Thâm bị nụ cười của y kích thích đến rùng mình, nhưng nghĩ đến Oán Hồn Quả mình mới lấy được, ngay tức khắc lần thứ hai kiên trì muốn đi theo Từ Tử Nham.
Tùy tiện tặng bảo vật quý giá như thế, chủ nhân như vậy nhất định có phúc duyên rất vững chắc, nếu hắn không nắm bắt được thì đúng là mắt mù.
“Được rồi, đến lúc rồi.” Tuy ngoài miệng đả kích Tả Thâm, nhưng Từ Tử Dung cũng không quên nghe trộm trong thạch thất.
Sắc mặt Từ Tử Nham khó coi, bây giờ anh không muốn đi vào thấy tình cảnh ghê tởm kia, nhưng muốn giết chết nữ vương Nhện Mặt Người thì bọn họ không thể trốn ở đây không đi vào.
Dằn xuống cảm giác muốn nôn mửa, Từ Tử Nham dùng vẻ mặt thấy chết không sờn bước vào thạch thất. Nhưng không ngờ trong thạch thất không có máu chảy đầy đất như trong tưởng tượng của anh, trái lại cực kỳ sạch sẽ, mà nữ vương Nhện Mặt Người cũng phô ra tư thái nhàn nhã, lười biếng dựa trên đống mạng nhện mềm mại.
“Kẹt kẹt!” Nữ vương Nhện Mặt Người chậm rãi mở mắt ra, miệng phát ra tiếng kẹt kẹt trong trẻo.
Từ Tử Dung giải thích: “Nó đang kêu gọi những con nhện đực khác, ý bảo muốn sinh hạ nữ vương đời tiếp theo.”
Nữ vương chậm chạp đứng lên, bụng dưới phồng to hơn lúc nãy một vòng, nhưng miệng đẻ trứng đã khép lại, dường như đang thai nghén nữ vương đời kế tiếp.
Theo nữ vương truyền lệnh, đông đảo Nhện Mặt Người sơ cấp bắt đầu theo nữ vương phát ra âm thanh cùm cụp. Rất nhanh, nhóm người Từ Tử Nham canh giữ ở cửa liền nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc.
Một con, hai con, có khoảng bảy tám con nhện đực bước nhanh, từ đằng xa chạy tới. Không biết những con Nhện Mặt Người này truyền tin thế nào, nhưng Từ Tử Nham vui mừng phát hiện bên trong đám Nhện Mặt Người chạy tới có con trước kia vây công nhóm Vệ Kình!
Với bản lĩnh của Vệ Kình, nếu không có con nhện đực này chỉ huy, Nhện Mặt Người trung cấp căn bản không phải đối thủ của bọn họ. Hơn nữa lúc Nhện Mặt Người này trở lại cũng không mang theo thức ăn cho nữ vương, có thể thấy được bọn Vệ Kình rất an toàn.
***
Tác giả có lời muốn nói: Lập tức giết chết nữ vương Nhện Mặt Người! Sau đó vạch trần bộ mặt thật của Hồn Lô!
Từ Tử Dung âm thầm rụt cổ, lúc ca ca đang nổi cáu tuyệt đối không thể chọc. Đây là giáo huấn y dùng huyết lệ đổi lấy trong từng ấy năm tới nay. Bây giờ nhớ lại, còn cảm thấy cái mông hơi đau đau, trải nghiệm lúc đó thực sự là —— bỏ đi, không nhắc tới thì tốt hơn. →. →
Lúc Tả Thâm lấy được Oán Hồn Quả, trên mặt vẫn duy trì dáng vẻ không thể tin. Hắn nhẹ nhàng sờ sờ Oán Hồn Quả, nuốt một ngụm nước bọt, luôn cảm thấy việc này quá huyền huyễn như đang nằm mơ vậy.
Từ Tử Dung ghét bỏ liếc nhìn Tả Thâm, nếu không vì người này, sao ca ca lại nổi cáu được. Thực sự càng nhìn càng thấy chướng mắt, nếu không phải đời trước Tả Thâm vì cứu y mà chết, y thật sự rất muốn giết chết hắn…
Từ Tử Nham đang cáu kỉnh, Từ Tử Dung oán niệm nhìn chằm chằm Tả Thâm, Tả Thâm mơ màng vuốt ve Oán Hồn Quả. Ở nơi này dưới trạng thái hòa bình quỷ dị của ba người, cuối cùng con nhện đực kia hoàn toàn tiến hóa thành công.
Con nhện đực này vốn rất cường tráng, hơn nữa Uẩn Hồn Thảo tẩm bổ thần hồn, làm nó cực kỳ thuận lợi tấn cấp nhện vương.
Đợi đến khi nhện đực tỉnh lại lần hai, trên người đã có một loại khí thế bất phàm mơ hồ. So với dáng vẻ trước đó, nó không chỉ cao lớn hơn một chút, mà tám chân đầy lông cũng lóe lên vài phần ánh sáng kim loại.
“Kẹt kẹt kẹt!”
Nhện vương há mồm gầm thét, phát ra từng tiếng hô đinh tai nhức óc. Theo nó hưng phấn rít gào, đông đảo Nhện Mặt Người chen chúc đến bên ngoài thạch thất này, phát ra tiếng kẹt kẹt tương tự con nhện đực kia.
“Kế tiếp phải làm sao?” Từ Tử Nham nhìn từng con Nhện Mặt Người phát ra tiếng kêu hoan hô, khẽ hỏi Từ Tử Dung.
Từ Tử Dung cong môi: “Kế tiếp chúng ta chỉ cần đi theo nhện vương là được, mục đích duy nhất mà nhện vương tồn tại chính là cùng nữ vương giao phối sinh hạ hậu đại cường tráng, cho nên —— bây giờ nó sẽ ngay lập tức đi tìm nữ vương.”
Biểu tình Từ Tử Nham nhất thời cứng đờ, vì vậy —— đây là tiết tấu bọn họ phải rình xem nữ vương và nhện vương giao phối?
Chắc là thấy sắc mặt Từ Tử Nham bất thường, Từ Tử Dung bỗng dưng nói: “Ca ca yên tâm, sao ta có thể để ca ca nhìn cái cảnh buồn nôn này? Chuyện này để Tả Thâm đi làm là được rồi.” Từ Tử Dung liếc Tả Thâm, trên gương mặt tuyệt mỹ xuất hiện nụ cười tràn ngập ác ý: “Không phải Tả Thâm muốn đi theo ca ca sao? Hắn không làm thì ai làm?”
Tả Thâm: …
Vì vậy, để ‘chứng minh’ Tả Thâm muốn đi theo Từ Tử Nham, chuyện này đã bị Từ Tử Dung vui sướng quyết định. ╮(╯▽╰)╭
Theo con nhện đực kia, ba người nhanh chóng đi tới sào huyệt của nữ vương Nhện Mặt Người.
Sào huyệt nữ vương có diện tích rất lớn, chỗ ở của nhện đực chỉ là một gian phòng bình thường, nhưng sào huyệt của nữ vương lại có thể so với phòng khách chứa hơn trăm người.
Phía trên hang ổ giăng một mảng lớn mạng nhện dính nhớp, nhìn từ xa giống như rèm che, đến khi đi vào mới phát hiện trên mạng nhện này trói vô số yêu thú. Trong đó đa số là muỗi bự mà họ thấy lúc trước, một bộ phận còn lại là một ít tay chân cụt của nhân loại.
Ngoại hình của nữ vương Nhện Mặt Người không khác nhện đực bao nhiêu, cũng là nửa người trên hình người, mà nửa người dưới là tám chân đầy lông và bụng nhỏ phồng lên. Ở đỉnh bụng còn có một cái miệng nhỏ, thỉnh thoảng sẽ thấy một cái trứng nhện màu trắng, bị tống ra từ bên trong.
Nữ vương Nhện Mặt Người rất đẹp, mái tóc đen nhánh óng mượt, phối hợp với đôi mắt đen láy dịu dàng và bờ môi đỏ mọng, nếu không nhìn nửa thân dưới của nàng, nàng tuyệt đối có thể xứng với hai chữ mỹ nhân.
Chỉ tiếc rằng mỹ nhân như vậy vừa lên tiếng liền để lộ hai cái răng nanh sắc nhọn, bại lộ thân phận không phải hạng người lương thiện của nàng. Đặc biệt khi miệng anh đào be bé còn đang nhai một con muỗi bự, tương phản như vậy đủ để người ghê tởm đến nôn mửa.
Trong hang ổ của nữ vương, đâu đâu cũng có Nhện Mặt Người sơ cấp. Những Nhện Mặt Người này vội vàng bò tới bò lui, không ngừng vận chuyển trứng nhện mà nữ vương sinh hạ vào phòng ấp trứng.
Thường ngày nữ vương Nhện Mặt Người ít di chuyển, mỗi ngày chuyện nàng cần làm cũng chỉ là vui chơi giải trí, sau đó sinh hạ một lượng lớn trứng nhện, làm cả tộc lớn mạnh.
“Kẹt kẹt kẹt!”
Nhện vương vừa tiến vào sào huyệt nữ vương liền phát ra tiếng kẹt kẹt hưng phấn, mà nữ vương cũng ngừng động tác nhai nuốt, nheo mắt nhìn con nhện vương xấu xí kia.
Nhện vương ngẩng đầu, dùng tư thế quỷ dị đong đưa bụng của mình.
Từ Tử Nham chú ý đến sau khi nhện vương thể hiện tư thế như vậy, tuyến thể ở hai bên bụng nhỏ của nó lập tức tản ra hương vị nhàn nhạt, theo thời gian trôi qua thì mùi hương này càng lúc càng đậm, trong hang ổ nữ vương tràn ngập hương vị ngọt ngấy này.
“Đây là… Thứ gì?” Từ Tử Nham cảm thấy trong lòng khó chịu, khô nóng, giống như nhiệt độ nơi này tăng cao.
“Nguy rồi.” Từ Tử Dung thầm nghĩ không ổn, tình huống nhện đực tiến hóa thật sự quá ít, trong bách khoa toàn thư yêu thú hoàn toàn không có thông tin cụ thể.
Bọn họ không ngờ lúc nhện vương mời nữ vương giao phối lại tản ra hương khí có chứa thúc tình…
Phương Cách chỉ có thể che giấu thần thức bọn họ để không bị phát hiện, nhưng cũng không có tác dụng ngăn cách không khí, kết quả dẫn đến mọi người trúng chiêu.
Từ Tử Dung nhìn gương mặt ca ca đỏ lên, hơi thở càng lúc càng gấp gáp, chính y cũng không nhịn được dâng lên dục niệm
Nếu không phải thời gian địa điểm không thích hợp, y thật muốn ——
Đúng lúc này, Tả Thâm mặt không đổi sắc đột nhiên xông tới trước mặt Từ Tử Nham: “Chủ nhân không sao chứ?”
Từ Tử Dung: …
Suýt chút nữa đã quên, ngoại trừ hai con nhện thì còn có một bóng đèn lớn như vậy!
Nhìn gương mặt âm trầm của Tả Thâm, dù là dục niệm gì thì cũng bị dập tắt…
“Ca ca.” Từ Tử Dung kêu một tiếng, sau đó dùng lực chuyển gương mặt đỏ bừng của Từ Tử Nham nhìn về phía Tả Thâm.
Từ Tử Nham: …
Từ Tử Nham trong nháy mắt khôi phục bình tĩnh, mặt đỏ tới mang tai xoay mặt qua căm tức nhìn Từ Tử Dung: Hùng hài tử! Đệ không thể dùng cách khác nhắc nhở ta được hay sao!
Từ Tử Dung nhíu mày, thái độ trên mặt y như đang nói: Nhìn đi! Ca ca cũng hiểu người này rất vướng víu đúng không!
Từ Tử Nham đau đầu xoa xoa thái dương, ngay khi đang không biết nên giải thích thế nào thì Tả Thâm như u hồn đột ngột xông ra, nói đầy sâu xa: “Chủ nhân yên tâm, ta không nhìn thấy cái gì hết.”
Từ Tử Nham, Từ Tử Dung: …
“Khụ khụ, chúng ta ra ngoài trước đi. Ra ngoài thạch thất chờ.” Mắt thấy bên kia nhện vương và nữ vương đã hùng hổ ra trận, lập tức sẽ chém giết đao thật thương thật*, đương nhiên Từ Tử Nham không định ở lại xem cảnh giường chiếu của hai con nhện.
(Đao thật thương thật (Chân đao chân thương): không chút giả vờ, thành thành thật thật)
Anh kéo Từ Tử Dung sắc mặt khó coi và Tả Thâm vẻ mặt bình tĩnh rời khỏi thạch thất, canh giữ ở cửa chính, đoán xem khi nào hai con nhện mới xong việc.
Thể lực và sức chịu đựng của yêu thú đương nhiên mạnh hơn nhân loại rất nhiều, may mà lúc hai con nhện giao phối sẽ không phát ra tiếng rên rỉ mập mờ, bằng không ba người bọn họ canh bên ngoài sẽ rất lúng túng…
Sáu canh giờ sau ——
“Này, nhện cũng lâu quá nhỉ.” Từ Tử Nham đen mặt nghe tiếng cùm cụp liên tục phát ra trong thạch thất, bất đắc dĩ nói.
Từ Tử Dung cười như không cười nhìn ca ca: “Sắp kết thúc.”
“Làm sao đệ biết?” Từ Tử Nham buồn bực hỏi.
Từ Tử Dung nhếch môi: “Ca ca, đã bảo ca đọc nhiều sách một chút… Ca không nghe thấy tần số phát ra tiếng cùm cụp hạ thấp rồi sao?”
“Điều này đại biểu nhện mệt hả?” Từ Tử Nham tò mò hỏi.
Từ Tử Dung bĩu môi: “Ca ca, loại giao phối sinh sản hậu đại này, bình thường đều là giao phối được phân nửa liền bắt đầu ăn.”
“Cái gì!!!” Từ Tử Nham vừa nghe xong liền cảm thấy kinh hoàng.
Nếu nữ vương này giao phối đến phân nửa liền bắt đầu ăn, đây chẳng phải có nghĩa là…
“Không sai.” Từ Tử Dung nhìn sắc mặt phát tình của ca ca, nhẹ nhàng gật đầu: “Hiện tại nhện vương đã bị ăn mất một nửa, cho nên mới chỉ còn lại tiếng cùm cụp của nữ vương.”
“Ụa…”
Dù cho Từ Tử Nham tự nhận là một hán tử kiên cường, cũng bị phương pháp giao phối kỳ ba của nữ vương Nhện Mặt Người làm ghê tởm. Tuy Tả Thâm đứng bên cạnh vẫn là dáng vẻ âm trầm, nhưng Từ Tử Dung cảm thấy sắc mặt của hắn dường như tái nhợt hơn lúc trước một chút.
“Cho nên ta đã nói loại chuyện này để Tả Thâm đi làm, không phải hắn muốn theo ca sao? Loại chuyện khổ cực này đương nhiên phải để hắn xuất lực.” Từ Tử Dung nhìn Tả Thâm, mỉm cười rất xán lạn.
Tả Thâm bị nụ cười của y kích thích đến rùng mình, nhưng nghĩ đến Oán Hồn Quả mình mới lấy được, ngay tức khắc lần thứ hai kiên trì muốn đi theo Từ Tử Nham.
Tùy tiện tặng bảo vật quý giá như thế, chủ nhân như vậy nhất định có phúc duyên rất vững chắc, nếu hắn không nắm bắt được thì đúng là mắt mù.
“Được rồi, đến lúc rồi.” Tuy ngoài miệng đả kích Tả Thâm, nhưng Từ Tử Dung cũng không quên nghe trộm trong thạch thất.
Sắc mặt Từ Tử Nham khó coi, bây giờ anh không muốn đi vào thấy tình cảnh ghê tởm kia, nhưng muốn giết chết nữ vương Nhện Mặt Người thì bọn họ không thể trốn ở đây không đi vào.
Dằn xuống cảm giác muốn nôn mửa, Từ Tử Nham dùng vẻ mặt thấy chết không sờn bước vào thạch thất. Nhưng không ngờ trong thạch thất không có máu chảy đầy đất như trong tưởng tượng của anh, trái lại cực kỳ sạch sẽ, mà nữ vương Nhện Mặt Người cũng phô ra tư thái nhàn nhã, lười biếng dựa trên đống mạng nhện mềm mại.
“Kẹt kẹt!” Nữ vương Nhện Mặt Người chậm rãi mở mắt ra, miệng phát ra tiếng kẹt kẹt trong trẻo.
Từ Tử Dung giải thích: “Nó đang kêu gọi những con nhện đực khác, ý bảo muốn sinh hạ nữ vương đời tiếp theo.”
Nữ vương chậm chạp đứng lên, bụng dưới phồng to hơn lúc nãy một vòng, nhưng miệng đẻ trứng đã khép lại, dường như đang thai nghén nữ vương đời kế tiếp.
Theo nữ vương truyền lệnh, đông đảo Nhện Mặt Người sơ cấp bắt đầu theo nữ vương phát ra âm thanh cùm cụp. Rất nhanh, nhóm người Từ Tử Nham canh giữ ở cửa liền nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc.
Một con, hai con, có khoảng bảy tám con nhện đực bước nhanh, từ đằng xa chạy tới. Không biết những con Nhện Mặt Người này truyền tin thế nào, nhưng Từ Tử Nham vui mừng phát hiện bên trong đám Nhện Mặt Người chạy tới có con trước kia vây công nhóm Vệ Kình!
Với bản lĩnh của Vệ Kình, nếu không có con nhện đực này chỉ huy, Nhện Mặt Người trung cấp căn bản không phải đối thủ của bọn họ. Hơn nữa lúc Nhện Mặt Người này trở lại cũng không mang theo thức ăn cho nữ vương, có thể thấy được bọn Vệ Kình rất an toàn.
***
Tác giả có lời muốn nói: Lập tức giết chết nữ vương Nhện Mặt Người! Sau đó vạch trần bộ mặt thật của Hồn Lô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất