Chương 63
Không gian của Nhan Thất là điển hình cho hệ Phong, trước mắt chính là từng trận cuồng phong, phô thiên hoán địa. Mà loại năng lực dẫn đường này sau khi phóng ra, sẽ hình thành nên sức mạnh rất lớn, tạo thành công kích không người nào có thể chống đỡ.
Năm năm trước, tuy rằng Tề Tử Mặc bị phát bệnh, nhưng chỉ số thông minh của y rất cao, lại có dã tâm, cho nên đối với tính công kích của không gian nghiên cứu thập phần thấu triệt.
Nói tóm lại, không gian công kích và không gian bình thường hoàn toàn khác biệt.
Độ lớn của không gian quyết định trực tiếp đến lực công kích mạnh hay yếu, mà nguyên tố bên trong chính là chủng loại của không gian công kích, đa số đều là một nguyên tố như Hỏa, Phong, Thủy và Thổ. Đương nhiên cũng có nhiều trường hợp khác, như không gian của Tề Tử Mặc, có nhiều loại nguyên tố trộn lẫn, hỗ trợ lẫn nhau đồng thời cũng khắc chế lẫn nhau, ổn định tính thực cường bởi vậy tốc độ tuần hoàn so với công kích của không gian bình thường thì mạnh hơn nhiều, cho nên sức bật cũng càng thêm khủng bố hơn.
Chỉ dẫn cho Nhan Thất sử dụng năng lực của mình cũng không khó, nhưng muốn vận dụng thuần thục cần tích lũy thêm kinh nghiệm và không ngừng tập luyện. Nếu muốn có được năng lực như năm năm kia, thì không thể nào được.
Bất quá cũng không cần cường hãn như vậy, hiện giờ cả thế giới không có ai có lực lượng như vậy, Nhan Thất có thể vận dụng cũng đã là độc nhất vô nhị, đủ để khiếp sợ thế nhân .
Nhan Thất thật kích động, cả đêm không ngủ, ở trong sân luyện tập. Nó cũng là người thông minh chăm chỉ nên một đêm này thành tích rất tốt, lấy ra dọa người tuyệt đối không thành vấn đề.
Tần Mạc sau nửa đêm thì đi ngủ, dù sao cũng là thân thể của đứa trẻ, ngày mai còn có một trận đánh ác liệt nữa cơ mà.
Cho nên khi Thời Khanh tỉnh giấc thì thấy bên cạnh mình là thiếu niên ngủ bình yên như thiên sứ.
Cậu mơ hồ trong chốc lát, đại não còn chưa kịp quay ngược theo thời gian, cứ ngốc lăng mà nhìn Tần Mạc, nhìn làn da trắng nõn lại vô cùng mịn màng, nhìn lông mi thật dài giống như một cánh quạt nhỏ, cái mũi phẳng phiu, đôi môi non mềm như đóa hoa, còn có cái cằm nhỏ kia…
Thời Khanh chớp chớp mắt.
Kí chủ à, bộ dạng khi còn bé của anh rất manh đó anh có biết hông dzậy?
Tui đây không phải là ông chú biến thái, nhưng tui rất muốn chụp lấy hai má của anh, nắn nắn niết niết, hun cho xệ luôn!
Nhìn trái nhìn phải nhìn trên nhìn dưới, Thời Khanh tuy không phải là ông chú biến thái, nhưng lòng không nhịn được, cúi người qua hôn một cái thật mạnh trên cái má bầu bĩnh trắng trẻo kia, sau đó ông chú biến thái trong lòng phá vỏ mà sống lại.
Phắc, hun mà cứ như cọ vào thạch hoa quả! Hương vị cũng quá ngon lun!
Hôn một cái không đủ, thấy Tần Mạc còn không bị cậu làm tỉnh, cậu lại phóng tới hơn hôn hôn thêm mấy cái, thấy y vẫn chưa tỉnh, ông chú biến thái gan càng mập ra, hai bên má trái phải đều hôn không ngừng, lúc này móng vuốt sói cũng muốn sờ lên, niết a niết.
Thanh âm bởi vì mới ngủ dậy mà hơi khàn khàn vang lên: “Không kịp đợi?”
Thời Khanh sửng sốt, móng vuốt dừng ở giữa không trung.
Con ngươi đen mở ra, bên trong không có chút buồn ngủ nào, ngược lại là nụ cười thản nhiên, Tần Mạc nhìn cậu, ái muội nói: “Đừng nóng vội, nhiệm vụ rất nhanh sẽ hoàn thành, chờ ta trở lại thân thể của mình đã”.
Thời Khanh… phút chốc mặt hồng thành con tôm luộc !
Đây … đây là đang ám chỉ cái gì vậy? Không phải như thế! Cậu… Cậu không muốn làm cái gì a! Chỉ là cảm thấy manh shota thực đáng yêu thực ngon miệng rất muốn cùng y chơi đùa, không… Hoàn toàn không có ý khác a!
Bất quá bị bắt gian tại trận, giải thích hữu dụng sao?
Thời Khanh không có ngốc đến nỗi nói lung tung, cậu “nhoanh nhoẹn” phóng xuống giường, thay quần áo, nhanh như chớp bỏ chạy, lúc này mà không chạy thì chờ đến khi nào!
Nhưng mà không nghĩ tới, kí chủ không có nói đùa với cậu, nhiệm vụ này hoàn thành đích xác rất là nhanh.
Quả thực trước kia rất vội vàng, cứ nghĩ nhanh nhanh hoàn thành nhiệm vụ, rút ngắn thời gian để làm cái … abcdyzv gì đó!
Thời Khanh quyết đoán an ủi chính mình, cậu không có nghĩ bậy mà.
Nhan Thất một đêm không ngủ, tuy nhiên ngày hôm sau vẫn phấn chấn như cũ, sức mạnh tinh thần thật sự chiến thắng mỏi mệt thân thể. Từ trước tới giờ nhân sinh cứ một đường như vậy, đột nhiên trúng số năm trăm vạn, có phải nghiêng trời lệch đất không (gào thét-ing).
Đi ngủ là cái lông gì chứ? Từ nay về sau không cần ngủ cũng méo có việc gì!
Dùng xong bữa sáng ở Hạ gia, bọn họ trở về Tề trạch. Cái chuyện đến trường, Thời Khanh nghĩ cũng đừng nghĩ, bất quá kỳ thật cũng không sao, đã cố gắng qua một lần rồi, cậu không tất yếu phải đến trường nghe giảng, đến ngày thi cứ cắp mông đến đó làm bài là được, cam đoan toàn bộ đều là A, cũng chẳng kém lắm.
Bọn họ vừa mới trở lại Tề trạch, Tần Mạc đã gọi một cú điện thoại, Thời Khanh ban đầu không biết y gọi cho ai, nhưng khi nghe y mở miệng nói chuyện, thì biết ngay.
“Cha, ta bị thương.”
Câu nói vừa dứt, đã tắt điện thoại, Thời Khanh 囧 囧 nhìn Tần Tiểu Mạc toàn thân hoàn hảo không bị bất cứ cái gì.
Tần Tiểu Mạc cười khẽ: “Nói vậy sẽ nhanh hơn”.
Quả nhiên phi thường nhanh, nửa giờ sau, Tề Luật mang bộ dạng phong trần mệt mỏi lao vào Tề trạch, nguyên bản sắc mặt tái nhợt cũng trở nên đỏ lên, không biết là do quá gấp hay do quá sợ.
Tuy rằng hiện giờ, thân thể Tề Luật không quá tốt, nhưng còn chưa bị đả kích liên tiếp, cũng không có mệt nhọc quá độ, cho nên không có yếu đuối như là một đóa Tiểu Bạch Hoa.
Tề Luật vừa về tới, thì nhè Nhan Thất ra mà gấp gáp hỏi: “Tiểu Mặc đâu? Tiểu Mặc thế nào rồi?”
Nhan Thất trong chốc lát cũng chẳng hiểu cái mô-tê gì, nó kinh ngạc nhìn thần sắc lo lắng của Tề Luật, trước giờ nó vẫn luôn cho rằng Tề Luật đối với Tề Tử Mặc là thờ ơ, nhưng nhìn thái độ này tựa hồ không phải a?
Hơn nữa bây giờ là quý thu hoạch, Tề Luật nhất định là ném tất cả mọi chuyện chạy tới, nếu không phải để Tề Tử Mặc ở trong lòng, sẽ không có khả năng làm như vậy.
Lại càng không nói tới sau lưng y là một đội ngũ bác sĩ và y tá hùng hậu, gần nửa giờ, không chỉ gấp gáp chạy tới, còn chu đáo mang theo bác sĩ, đây tuyệt đối là mười vạn phần coi trọng .
Nhan Thất cũng không chậm trễ, chỉ nhanh nhẹn nói rằng: “Ở trong phòng ngủ.”
Vì thế đoàn người lại oanh oanh liệt liệt đi về phía phòng ngủ của Tề Tử Mặc, một đống người tiến vào, còn mang theo dụng cụ chữa bệnh, Thời Khanh đang ngồi ở bên giường, nhìn thấy một màn này, không khỏi giật mình.
Tề Luật bay nhanh qua, cố gắng không nhìn qua người xa lạ – Thời Khanh kia, chỉ vội vàng hỏi: “Tiểu Mặc, con bị làm sao? Xảy ra chuyện gì? Không phải sợ, ba ba đã trở lại, ba ba ở đây, con sẽ không có việc gì!”
Rồi sau đó hắn lại vô cùng lo lắng quay đầu quát: “Thất thần làm gì, mau tới đây kiểm tra cho y!”
Bộ dáng lo lắng sốt ruột này làm cho Thời Khanh thật sự có chút phản ứng không kịp, tuy rằng đã từng nhìn thấy qua, cậu biết Tề Luật thập phần để ý đến Tề Tử Mặc, thế nhưng thật không nghĩ tới mức này…
Bất quá lại nói tiếp, Tề Tử Mặc đứa nhỏ này cũng quái dị, lòng tự trọng cao không thể tưởng tượng nổi. Ba ba không trở về, y cũng tuyệt đối không gọi một cuộc điện thoại năn nỉ, mà Tề Luật bên này vội muốn điên rồi, cùng lúc còn thể lực chống đỡ hết nổi, hơn nữa người làm cha này cũng không biết cùng con trai ở chung như thế nào, cho nên mỗi ngày nghe quản gia báo cáo tình hình của con, biết không có việc gì thì an tâm.
Lúc này bất ngờ nghe được Tề Tử Mặc tự mình gọi điện thoại tới, còn suy yếu nói một câu “Bị thương.”
Chuyện này làm Tề Luật bị dọa nhảy dựng, dọc đường đi hận không thể bay cho nhanh. Thuận tiện còn tự xối nước lên đầu! Nếu con trai mà xảy ra việc gì, hắn có kiếm nhiều tiền hơn nữa, cố chấp đem Tề gia phát triển thì được lợi ích gì? Đã mất đi người thương, con trai cũng không còn, hắn sống để làm gì nữa?
Lúc này mới thật sự là một đường không để ý hình tượng thất kinh chạy trở về.
Đừng nói Thời Khanh, bệnh thần kinh như kí chủ, giờ phút này cũng nhíu mày, có chút ngoài ý muốn.
Dù sao hai chữ ba ba này, trong từ điển của y, so với sh*t chó cũng không bằng, đều là những tồn tại mà y nhất định phải hủy diệt.
Bất quá cũng đã lỡ diễn rồi, đành phải tiếp tục diễn, Tần Mạc hơi hơi liễm mi, thanh âm suy yếu nói: “Cha, thật đúng lúc, ta có chuyện muốn nói cùng người”.
Một câu nói kia quả thực giống như cây gậy to dập thẳng vô đầu Tề Luật, khiến hắn thiếu chút nữa bị dọa ngất xỉu, nhưng biết mình là điểm tựa của con cho nên không thể ngã xuống!
Bởi vậy giờ phút này hắn cố gắng chống đỡ, nhưng mà tiếng nói có chút khẩn trương, nhuyễn không thể tưởng tượng nổi: “Tiểu Mặc nghe lời, trước hết để cho bác sĩ nhìn xem, có lời gì chút nữa cùng ba ba nói sau.”
Tần Mạc ho khan vài tiếng, hết sức kiên trì nói: “Cha, ồn ào quá, ta chỉ muốn nói chuyện cùng người mà thôi.”
Đừng nói những người không biết gì như Tề Luật, ngay cả Thời Khanh ở một bên vây xem, cằm cũng rớt xuống đất, đậu xanh rau má, đây quả thật là kí chủ của cậu sao, không phải là bị ảnh đế nhập đó chứ? Kí chủ anh diễn xuất xuất thần nhập hóa như thế, thật sự không định làm minh tinh à?
Tề Luật không lay chuyển được con, bèn bảo đám bác sĩ và y tá lui ra ngoài hết, rồi sau đó ngồi xuống bên giường, vẻ mặt bi thương nhìn con.
Đáng tiếc chính là… Manh shota mới vừa rồi còn suy yếu nhu nhuyễn manh điềm đạm đáng yêu một giây sau từ thiên sứ biến thành ác ma.
Y xốc chăn rời giường, lạnh nhạt nhìn Tề Luật, rồi sau đó nói rằng: “Ta không có chuyện gì, chỉ là muốn gọi người trở về.”
Tề Luật… Ngốc.
Thời Khanh: “…” Tề cha, tui đồng tình với huynh.
Tần Mạc căn bản không để cho Tề Luật có thời gian kịp phản ứng, trực tiếp quăng bom tạc đạn: “Mấy ngày nay ta cùng Nhan Thất vô tình phát hiện ra bí mật của không gian vứt đi, bọn họ không hoàn toàn vô dụng, mà chiến lực dự trữ rất mạnh.”
Sau đó, để cho đồng nhịp điệu, Nhan Thất tiến lên thi triển một chút năng lực, đem một tảng đá đã được đặt trước trong phòng “thổi” thành bột phấn.
Tề Luật… Càng ngốc!
Tần Mạc nhíu mày, ghét bỏ nhìn hắn một cái, vứt cho hắn một bảng danh sách: “Nhớ kỹ những cái tên trên này, đều là những người có không gian khai phá, người mau chóng thu nạp hết đi.”Mắt thấy Tề Luật đã hóa thành pho tượng, Thời Khanh thật sự là nhìn không được, đành phải tiến qua, giúp Tề Luật thuận thuận khí, thuận tiện kỹ càng tỉ mỉ chu toàn nghiêm túc giải thích một phen.
Sau nửa giờ, từ trong phòng ngủ truyền tới tiếng gầm giận dữ: “Đây là xảy ra chuyện gì?”
Quản gia canh giữ ở bên ngoài bị làm cho hoảng sợ lại chợt yên lòng, nghe thanh âm trung khí mười phần, thân thể của chủ nhân gần đây tựa hồ có chuyển biến tốt đẹp.
Dưới nỗ lực thuận mao của Thời Khanh, Tề cha giận dữ một hồi cuối cùng cũng ổn định lại.
Bất quá hắn kỳ thật không có sinh khí, chính là cảm thấy rất kinh ngạc. Đối với đứa con giả vờ bệnh này, hắn chỉ có thể cảm thấy may mắn, mọi lửa giận đều tự nhiên biến mất.
Nghe xong lời giải thích của Thời Khanh, Tề Luật đã bị kinh ngạc đến đầu óc mơ hồ, tự động lý giải là: Đứa con này đang giả vờ bệnh để làm nũng mình đây! Này… Đây là ngạo kiều trong truyền thuyết sao? Hu hu hu, đứa con bảo bối của ta!
Tình thương trong yên lặng hơn mười năm của người cha lập tức bùng nổ! Tề Luật thành công dội nước lên đầu, chày gỗ đánh vào đầu, cộng thêm thuận mao trấn an cuối cùng của Thời Khanh, từ tra cha tiến hóa thành người cha nghe lời…
Không thể không nói, việc dạy dỗ tra cha này, Thời Khanh cùng Tần Mạc phối hợp thật đúng là thiên y vô phùng, một bên đánh một bên xoa, ăn ý mười phần, tiểu bằng hữu Nhan Thất đứng vây xem tỏ vẻ, quỳ bái phục!
Việc chinh phục Tề Luật thập phần dễ dàng. Bởi vì Tề Tử Mặc dù sao cũng chỉ là đứa trẻ, rất nhiều việc không có tiếng nói, vả lại lực kêu gọi không đủ, nhưng nếu là Tề Luật xuất mã, vậy sẽ xuôi gió xuôi nước .
Đương nhiên cũng không vội vàng xử lý ngay bây giờ, còn có vài món rác rưởi cần phải quét tước sạch sẽ.
Không sai, chính là còn phải ở đây chờ Tề Thụy.
Tần Mạc một mũi tên bắn trúng hai ba con nhạn, lợi dụng ‘bị thương’ đem Tề Luật gọi trở về, đồng thời còn nhân cơ hội thổi ra chút gió: Tề gia đại thiếu bệnh nặng, mắt thấy sắp không qua khỏi.
Không tin? Nhìn xem Tề Luật đang trong quý thu hoạch bận rộn muốn chết mà còn quăng bỏ hết, thất kinh mang theo một đống lớn bác sĩ chạy về Tề trạch? Đây nếu không phải con trai hắn xảy ra chuyện, Tề Luật cần gì điên cuồng như vậy?
Động tĩnh này lớn đến nỗi hận mọi người không thể không biết, ngươi không tin thì mặc kệ ngươi chứ!
Sau đó, lại có một tin tức lớn rơi cái bụp xuống, Tề Tử Mặc quả thật không qua khỏi! Mà Tề Luật ưu tư quá độ, hơn nữa thân thể cạn kiệt hao mòn, cứ thế cũng hôn mê bất tỉnh!
Việc này thật đúng là hold không kịp, đại nhân vật như Tề Luật gặp chuyện không may, chính phủ chắc chắn sẽ bị lung lay theo, thật muốn ( gào thét-ing )!
Tề trạch bị phong tỏa kín đến không còn kẽ hở, tuy rằng nhìn không tới chân tướng, nhưng càng nhìn không tới chân tướng mới chính là chân chính của chân tướng, lại muốn ( gào thét -ing )!
Tề Thụy so sánh một hồi thì hưng phấn vô cùng … Trời giáng cái bánh bao nhân thịt quá bự, muốn không lấy cũng không được.
Lại qua một ngày, quản gia bên người Tề Luật cư nhiên xuất hiện, vẻ mặt bi thương tuyên bố di chúc miệng, nghe nói Tề Luật trước khi hôn mê, đã nói ra.
“Nếu ta vẫn chưa tỉnh lại, Tề gia toàn bộ giao cho Tề Yến!”
Ngươi hỏi Tề Yến là ai? Tề Yến chính là Tề lão nhị, em trai của Tề Thụy!
Theo lý thuyết, cấp bậc không gian của Tề Thụy so với Tề Yến cao hơn một bậc, nhưng không gian của hai người bọn họ cũng hơn kém nhau không nhiều, một bên cấp năm còn một bên cấp sáu, cộng thêm các giai trưởng thành, khoảng cách càng ngày càng thu nhỏ lại.
Hơn nữa tuổi tác của hai người đều đã lớn, lúc này tiếp nhận Tề gia cũng xem như là lâm nguy thụ mệnh, là tâm ý của gia chủ tiền nhiệm, cũng không quá chú trọng vấn đề cấp bậc —— chỉ là một sự chuyển giao mà thôi, không tất yếu truy cứu so đo nhiều, trọng điểm vẫn là thế hệ tiếp theo.
Cái này xem ra, Tề Yến được lợi, Tề Thụy lại giận đến đỏ mặt tía tai.
Chỉ có một châm ngòi nhỏ như vậy, mà hai huynh đệ liền bắt đầu chó cắn chó .
Đừng nhìn Tề Yến vẫn luôn là một cái tiểu trong suốt, nhưng gã cũng có tâm tư riêng, hơn nữa trên đầu đè nặng một người đại ca biến thái như Tề Thụy, gã nén giận nhiều năm như vậy, lúc này được nở mày nở mặt, nhất thời liền trở mặt không nhận người quen.
Tần Mạc và Tề Luật không cần động một ngón tay, hai người này cứ thế xé rách mặt mà đánh thành một cục.
Anh em ruột mà như thế sao? Ích lợi trước mắt, thân tình là cái beep gì!
Tề Luật có chút không đành lòng, nhưng Tần Mạc lại muốn nhổ cỏ tận gốc để tránh hậu họa về sau, y cho một lính tinh nhuệ dùng chút năng lực hệ Phong, chỉ nhẹ nhàng ở sau lưng đẩy, kẻ điên Tề Thụy này sẽ cầm dao mà đâm vào em trai mình.
Hắn không muốn giết Tề Yến, mà chỉ muốn dọa một chút, nhưng đáng tiếc là Tề Yến lại chết!
Vì tranh quyền mà anh em giết nhau, Tề Thụy trực tiếp bị bắt, đến khi chết hắn vẫn không hiểu Tề Yến tại sao lại bị mình giết… Rõ ràng dao trên tay của hắn không có đâm qua, vì cái gì trước ngực Tề Yến ào ào chảy máu, trợn trắng mắt chết ngay trước mắt mình ?
Còn chưa kịp gia hình, Tề Thụy bị những sợ hãi của bản thân, bức đến điên.
Hắn đương nhiên sẽ không biết, loại đồ vật gọi là phong nhận này, có thể vô hình vô tức ở xa ngàn dặm vẫn đâm xuyên qua được thân thể con người, dù một chút chứng cớ cũng không hề lưu lại .
Dưới lực lượng chênh lệch quá xa như vậy, sức chiến đấu của Tề Thụy chỉ giống như một con chốt, giết chết hắn so với giết chết một con kiến không có gì khác nhau.
Đơn giản là cần phải suy xét đến tính chất, băn khoăn một chút về vấn đề thanh danh mà thôi.
Thời gian hơn mười ngày, địch nhân dây dưa Tề Luật hơn nửa đời người cứ như vậy đã dễ dàng giải quyết, Tề Luật trong lòng cảm khái không thôi.
Hiện giờ hắn nhiệt tình mười phần, có một quân đội vô cùng cường đại, hơn nữa có không gian gieo trồng của mình phụ trợ vào, chuyện có thể làm nên thật sự rất nhiều.
Nhưng mà Tần Mạc ngăn hắn lại.
Tề Luật đời trước đơn giản là bị mệt chết, Tần Mạc suy xét đến Tề Luật còn có chút tác dụng, không muốn để cho hắn chết sớm như vậy, vì thế đem không gian Hạ Nặc triễn lãm ra.
Một cái không gian uy vũ khí phách như vậy làm Tề Luật sợ đến ngây người, còn kém chút là bái lạy Thời Khanh như tiên nhân.
Thế cho nên con trai chỉ có mười tuổi đề xuất việc sau này lớn lên sẽ lấy Thời Khanh, hắn không hề có một tia phản bác! Người có không gian thần kỳ như vậy ở bên cạnh con trai mình, vậy thì nửa đời sau quả thực là muốn gió được gió muốn mưa được mưa rồi!
Đương nhiên, sau nửa đêm hắn mới phục hồi lại tinh thần, không khỏi có chút hối hận, Hạ Nặc là một nam nhân… Hắn làm sao có thể ôm cháu nội bây giờ?
Nhưng mà vừa mới cùng con trai ở chung hòa thuận, hắn không dám mở miệng a… Ai~~~, trước phóng phóng, trước phóng phóng… Hiện tại khoa học kỹ thuật phát đạt, muốn có em bé thì cũng có chiêu mà … Bây giờ, tốt nhất chính là đem người ta bắt lại không cho chạy!
Bởi vì có lực lượng của Thời Khanh trù bị, Tề Luật bỗng cảm thấy không gian của mình nhàn rỗi hết chỗ nói, thật sự không tất yếu liều mạng nữa… Con trai căn bản là chướng mắt chút tài nguyên của hắn, tùy tiện trồng trồng là được, không tất yếu đem mạng ra đùa .
Tâm trạng khoan thai, ban ngày còn thường xuyên rèn luyện thân thể, khí sắc của Tề Luật càng ngày càng tốt.
Hai mươi ngày sau, Tần Mạc đã đem những người theo bên người Tề Tử Mặc tìm ra đủ cả, chỉ dẫn bọn họ sử dụng lực lượng của chính mình, mà còn bí mật đặc huấn, chính là thời điểm công bố ra quả thật như quăng bom tạc đạn.
Lợi dụng thân phận của Tề Luật, lung lạc vài cái thế gia cùng với nhân viên quan trọng chính phủ, bí mật của không gian vứt đi trực tiếp được công khai trên toàn thế giới, nháy mắt khiến cho sóng to gió lớn.
Nhận thức mới về không gian được hình thành, kíp nổ tạo ra phản ứng dây chuyền vượt quá sức tưởng tượng!
Cũng may chính phủ đã sớm bàn qua, cùng với đội quân không gian chiến đấu cường đại do Tần Mạc lén lút tổ kiến
[tổ chức+kiến tạo], hoàn toàn đem những nơi phát sinh náo động trấn áp xuống.
Lại thông qua danh nghĩa của Tề Luật, đem phương thức sử dụng không gian chiến đấu truyền ra ngoài, bằng cách thành lập một học viện mới để cho những người có không gian vứt đi đến để học tập.
Hệ thống dạy học muốn được toàn diện thì cần phải có một thời gian dài để nghiên cứu và cọ xát, nhưng ít ra có thể đem những người này ổn định xuống, tất cả mọi chuyện đều phải làm từng bước từng bước.
Vì phát hiện trọng đại này, mà lần giám định không gian này ồn ào huyên náo, khẩn trương gấp gáp cuối cùng tổ kiểm tra tiến hành giám định cũng đã đưa ra được những phương pháp mới để kiểm định chính xác.
Cấu tạo bên ngoài của không gian được chia làm không gian chiến đấu và không gian chức năng.
Đồng thời đem những người trước đây bị cho là không gian vứt đi bắt đầu tiến hành kiểm tra lại một lần nữa, hiện nay cấp bậc không gian chiến đấu cao nhất trên thế giới chính là thân tín của Tề gia —— Nhan Thất.
Không gian chiến đấu hệ Phong cấp sáu.
Giống như đời trước, Tề Tử Mặc vẫn bốc được số 520, Tề Luật cùng Thời Khanh đồng thời bồi y đi giám định.
Thời Khanh và Tề Luật đều kích động, nhưng Thời Khanh là vì hưng phấn, còn Tề Luật lại là khẩn trương .
Chờ đến khi kết quả giám định xuất hiện.
Không gian cực mạnh có một không hai trên toàn thế giới.
Không gian chiến đấu toàn hệ cấp mười!
Người đó chính là —— Tề Tử Mặc.
Năm năm trước, tuy rằng Tề Tử Mặc bị phát bệnh, nhưng chỉ số thông minh của y rất cao, lại có dã tâm, cho nên đối với tính công kích của không gian nghiên cứu thập phần thấu triệt.
Nói tóm lại, không gian công kích và không gian bình thường hoàn toàn khác biệt.
Độ lớn của không gian quyết định trực tiếp đến lực công kích mạnh hay yếu, mà nguyên tố bên trong chính là chủng loại của không gian công kích, đa số đều là một nguyên tố như Hỏa, Phong, Thủy và Thổ. Đương nhiên cũng có nhiều trường hợp khác, như không gian của Tề Tử Mặc, có nhiều loại nguyên tố trộn lẫn, hỗ trợ lẫn nhau đồng thời cũng khắc chế lẫn nhau, ổn định tính thực cường bởi vậy tốc độ tuần hoàn so với công kích của không gian bình thường thì mạnh hơn nhiều, cho nên sức bật cũng càng thêm khủng bố hơn.
Chỉ dẫn cho Nhan Thất sử dụng năng lực của mình cũng không khó, nhưng muốn vận dụng thuần thục cần tích lũy thêm kinh nghiệm và không ngừng tập luyện. Nếu muốn có được năng lực như năm năm kia, thì không thể nào được.
Bất quá cũng không cần cường hãn như vậy, hiện giờ cả thế giới không có ai có lực lượng như vậy, Nhan Thất có thể vận dụng cũng đã là độc nhất vô nhị, đủ để khiếp sợ thế nhân .
Nhan Thất thật kích động, cả đêm không ngủ, ở trong sân luyện tập. Nó cũng là người thông minh chăm chỉ nên một đêm này thành tích rất tốt, lấy ra dọa người tuyệt đối không thành vấn đề.
Tần Mạc sau nửa đêm thì đi ngủ, dù sao cũng là thân thể của đứa trẻ, ngày mai còn có một trận đánh ác liệt nữa cơ mà.
Cho nên khi Thời Khanh tỉnh giấc thì thấy bên cạnh mình là thiếu niên ngủ bình yên như thiên sứ.
Cậu mơ hồ trong chốc lát, đại não còn chưa kịp quay ngược theo thời gian, cứ ngốc lăng mà nhìn Tần Mạc, nhìn làn da trắng nõn lại vô cùng mịn màng, nhìn lông mi thật dài giống như một cánh quạt nhỏ, cái mũi phẳng phiu, đôi môi non mềm như đóa hoa, còn có cái cằm nhỏ kia…
Thời Khanh chớp chớp mắt.
Kí chủ à, bộ dạng khi còn bé của anh rất manh đó anh có biết hông dzậy?
Tui đây không phải là ông chú biến thái, nhưng tui rất muốn chụp lấy hai má của anh, nắn nắn niết niết, hun cho xệ luôn!
Nhìn trái nhìn phải nhìn trên nhìn dưới, Thời Khanh tuy không phải là ông chú biến thái, nhưng lòng không nhịn được, cúi người qua hôn một cái thật mạnh trên cái má bầu bĩnh trắng trẻo kia, sau đó ông chú biến thái trong lòng phá vỏ mà sống lại.
Phắc, hun mà cứ như cọ vào thạch hoa quả! Hương vị cũng quá ngon lun!
Hôn một cái không đủ, thấy Tần Mạc còn không bị cậu làm tỉnh, cậu lại phóng tới hơn hôn hôn thêm mấy cái, thấy y vẫn chưa tỉnh, ông chú biến thái gan càng mập ra, hai bên má trái phải đều hôn không ngừng, lúc này móng vuốt sói cũng muốn sờ lên, niết a niết.
Thanh âm bởi vì mới ngủ dậy mà hơi khàn khàn vang lên: “Không kịp đợi?”
Thời Khanh sửng sốt, móng vuốt dừng ở giữa không trung.
Con ngươi đen mở ra, bên trong không có chút buồn ngủ nào, ngược lại là nụ cười thản nhiên, Tần Mạc nhìn cậu, ái muội nói: “Đừng nóng vội, nhiệm vụ rất nhanh sẽ hoàn thành, chờ ta trở lại thân thể của mình đã”.
Thời Khanh… phút chốc mặt hồng thành con tôm luộc !
Đây … đây là đang ám chỉ cái gì vậy? Không phải như thế! Cậu… Cậu không muốn làm cái gì a! Chỉ là cảm thấy manh shota thực đáng yêu thực ngon miệng rất muốn cùng y chơi đùa, không… Hoàn toàn không có ý khác a!
Bất quá bị bắt gian tại trận, giải thích hữu dụng sao?
Thời Khanh không có ngốc đến nỗi nói lung tung, cậu “nhoanh nhoẹn” phóng xuống giường, thay quần áo, nhanh như chớp bỏ chạy, lúc này mà không chạy thì chờ đến khi nào!
Nhưng mà không nghĩ tới, kí chủ không có nói đùa với cậu, nhiệm vụ này hoàn thành đích xác rất là nhanh.
Quả thực trước kia rất vội vàng, cứ nghĩ nhanh nhanh hoàn thành nhiệm vụ, rút ngắn thời gian để làm cái … abcdyzv gì đó!
Thời Khanh quyết đoán an ủi chính mình, cậu không có nghĩ bậy mà.
Nhan Thất một đêm không ngủ, tuy nhiên ngày hôm sau vẫn phấn chấn như cũ, sức mạnh tinh thần thật sự chiến thắng mỏi mệt thân thể. Từ trước tới giờ nhân sinh cứ một đường như vậy, đột nhiên trúng số năm trăm vạn, có phải nghiêng trời lệch đất không (gào thét-ing).
Đi ngủ là cái lông gì chứ? Từ nay về sau không cần ngủ cũng méo có việc gì!
Dùng xong bữa sáng ở Hạ gia, bọn họ trở về Tề trạch. Cái chuyện đến trường, Thời Khanh nghĩ cũng đừng nghĩ, bất quá kỳ thật cũng không sao, đã cố gắng qua một lần rồi, cậu không tất yếu phải đến trường nghe giảng, đến ngày thi cứ cắp mông đến đó làm bài là được, cam đoan toàn bộ đều là A, cũng chẳng kém lắm.
Bọn họ vừa mới trở lại Tề trạch, Tần Mạc đã gọi một cú điện thoại, Thời Khanh ban đầu không biết y gọi cho ai, nhưng khi nghe y mở miệng nói chuyện, thì biết ngay.
“Cha, ta bị thương.”
Câu nói vừa dứt, đã tắt điện thoại, Thời Khanh 囧 囧 nhìn Tần Tiểu Mạc toàn thân hoàn hảo không bị bất cứ cái gì.
Tần Tiểu Mạc cười khẽ: “Nói vậy sẽ nhanh hơn”.
Quả nhiên phi thường nhanh, nửa giờ sau, Tề Luật mang bộ dạng phong trần mệt mỏi lao vào Tề trạch, nguyên bản sắc mặt tái nhợt cũng trở nên đỏ lên, không biết là do quá gấp hay do quá sợ.
Tuy rằng hiện giờ, thân thể Tề Luật không quá tốt, nhưng còn chưa bị đả kích liên tiếp, cũng không có mệt nhọc quá độ, cho nên không có yếu đuối như là một đóa Tiểu Bạch Hoa.
Tề Luật vừa về tới, thì nhè Nhan Thất ra mà gấp gáp hỏi: “Tiểu Mặc đâu? Tiểu Mặc thế nào rồi?”
Nhan Thất trong chốc lát cũng chẳng hiểu cái mô-tê gì, nó kinh ngạc nhìn thần sắc lo lắng của Tề Luật, trước giờ nó vẫn luôn cho rằng Tề Luật đối với Tề Tử Mặc là thờ ơ, nhưng nhìn thái độ này tựa hồ không phải a?
Hơn nữa bây giờ là quý thu hoạch, Tề Luật nhất định là ném tất cả mọi chuyện chạy tới, nếu không phải để Tề Tử Mặc ở trong lòng, sẽ không có khả năng làm như vậy.
Lại càng không nói tới sau lưng y là một đội ngũ bác sĩ và y tá hùng hậu, gần nửa giờ, không chỉ gấp gáp chạy tới, còn chu đáo mang theo bác sĩ, đây tuyệt đối là mười vạn phần coi trọng .
Nhan Thất cũng không chậm trễ, chỉ nhanh nhẹn nói rằng: “Ở trong phòng ngủ.”
Vì thế đoàn người lại oanh oanh liệt liệt đi về phía phòng ngủ của Tề Tử Mặc, một đống người tiến vào, còn mang theo dụng cụ chữa bệnh, Thời Khanh đang ngồi ở bên giường, nhìn thấy một màn này, không khỏi giật mình.
Tề Luật bay nhanh qua, cố gắng không nhìn qua người xa lạ – Thời Khanh kia, chỉ vội vàng hỏi: “Tiểu Mặc, con bị làm sao? Xảy ra chuyện gì? Không phải sợ, ba ba đã trở lại, ba ba ở đây, con sẽ không có việc gì!”
Rồi sau đó hắn lại vô cùng lo lắng quay đầu quát: “Thất thần làm gì, mau tới đây kiểm tra cho y!”
Bộ dáng lo lắng sốt ruột này làm cho Thời Khanh thật sự có chút phản ứng không kịp, tuy rằng đã từng nhìn thấy qua, cậu biết Tề Luật thập phần để ý đến Tề Tử Mặc, thế nhưng thật không nghĩ tới mức này…
Bất quá lại nói tiếp, Tề Tử Mặc đứa nhỏ này cũng quái dị, lòng tự trọng cao không thể tưởng tượng nổi. Ba ba không trở về, y cũng tuyệt đối không gọi một cuộc điện thoại năn nỉ, mà Tề Luật bên này vội muốn điên rồi, cùng lúc còn thể lực chống đỡ hết nổi, hơn nữa người làm cha này cũng không biết cùng con trai ở chung như thế nào, cho nên mỗi ngày nghe quản gia báo cáo tình hình của con, biết không có việc gì thì an tâm.
Lúc này bất ngờ nghe được Tề Tử Mặc tự mình gọi điện thoại tới, còn suy yếu nói một câu “Bị thương.”
Chuyện này làm Tề Luật bị dọa nhảy dựng, dọc đường đi hận không thể bay cho nhanh. Thuận tiện còn tự xối nước lên đầu! Nếu con trai mà xảy ra việc gì, hắn có kiếm nhiều tiền hơn nữa, cố chấp đem Tề gia phát triển thì được lợi ích gì? Đã mất đi người thương, con trai cũng không còn, hắn sống để làm gì nữa?
Lúc này mới thật sự là một đường không để ý hình tượng thất kinh chạy trở về.
Đừng nói Thời Khanh, bệnh thần kinh như kí chủ, giờ phút này cũng nhíu mày, có chút ngoài ý muốn.
Dù sao hai chữ ba ba này, trong từ điển của y, so với sh*t chó cũng không bằng, đều là những tồn tại mà y nhất định phải hủy diệt.
Bất quá cũng đã lỡ diễn rồi, đành phải tiếp tục diễn, Tần Mạc hơi hơi liễm mi, thanh âm suy yếu nói: “Cha, thật đúng lúc, ta có chuyện muốn nói cùng người”.
Một câu nói kia quả thực giống như cây gậy to dập thẳng vô đầu Tề Luật, khiến hắn thiếu chút nữa bị dọa ngất xỉu, nhưng biết mình là điểm tựa của con cho nên không thể ngã xuống!
Bởi vậy giờ phút này hắn cố gắng chống đỡ, nhưng mà tiếng nói có chút khẩn trương, nhuyễn không thể tưởng tượng nổi: “Tiểu Mặc nghe lời, trước hết để cho bác sĩ nhìn xem, có lời gì chút nữa cùng ba ba nói sau.”
Tần Mạc ho khan vài tiếng, hết sức kiên trì nói: “Cha, ồn ào quá, ta chỉ muốn nói chuyện cùng người mà thôi.”
Đừng nói những người không biết gì như Tề Luật, ngay cả Thời Khanh ở một bên vây xem, cằm cũng rớt xuống đất, đậu xanh rau má, đây quả thật là kí chủ của cậu sao, không phải là bị ảnh đế nhập đó chứ? Kí chủ anh diễn xuất xuất thần nhập hóa như thế, thật sự không định làm minh tinh à?
Tề Luật không lay chuyển được con, bèn bảo đám bác sĩ và y tá lui ra ngoài hết, rồi sau đó ngồi xuống bên giường, vẻ mặt bi thương nhìn con.
Đáng tiếc chính là… Manh shota mới vừa rồi còn suy yếu nhu nhuyễn manh điềm đạm đáng yêu một giây sau từ thiên sứ biến thành ác ma.
Y xốc chăn rời giường, lạnh nhạt nhìn Tề Luật, rồi sau đó nói rằng: “Ta không có chuyện gì, chỉ là muốn gọi người trở về.”
Tề Luật… Ngốc.
Thời Khanh: “…” Tề cha, tui đồng tình với huynh.
Tần Mạc căn bản không để cho Tề Luật có thời gian kịp phản ứng, trực tiếp quăng bom tạc đạn: “Mấy ngày nay ta cùng Nhan Thất vô tình phát hiện ra bí mật của không gian vứt đi, bọn họ không hoàn toàn vô dụng, mà chiến lực dự trữ rất mạnh.”
Sau đó, để cho đồng nhịp điệu, Nhan Thất tiến lên thi triển một chút năng lực, đem một tảng đá đã được đặt trước trong phòng “thổi” thành bột phấn.
Tề Luật… Càng ngốc!
Tần Mạc nhíu mày, ghét bỏ nhìn hắn một cái, vứt cho hắn một bảng danh sách: “Nhớ kỹ những cái tên trên này, đều là những người có không gian khai phá, người mau chóng thu nạp hết đi.”Mắt thấy Tề Luật đã hóa thành pho tượng, Thời Khanh thật sự là nhìn không được, đành phải tiến qua, giúp Tề Luật thuận thuận khí, thuận tiện kỹ càng tỉ mỉ chu toàn nghiêm túc giải thích một phen.
Sau nửa giờ, từ trong phòng ngủ truyền tới tiếng gầm giận dữ: “Đây là xảy ra chuyện gì?”
Quản gia canh giữ ở bên ngoài bị làm cho hoảng sợ lại chợt yên lòng, nghe thanh âm trung khí mười phần, thân thể của chủ nhân gần đây tựa hồ có chuyển biến tốt đẹp.
Dưới nỗ lực thuận mao của Thời Khanh, Tề cha giận dữ một hồi cuối cùng cũng ổn định lại.
Bất quá hắn kỳ thật không có sinh khí, chính là cảm thấy rất kinh ngạc. Đối với đứa con giả vờ bệnh này, hắn chỉ có thể cảm thấy may mắn, mọi lửa giận đều tự nhiên biến mất.
Nghe xong lời giải thích của Thời Khanh, Tề Luật đã bị kinh ngạc đến đầu óc mơ hồ, tự động lý giải là: Đứa con này đang giả vờ bệnh để làm nũng mình đây! Này… Đây là ngạo kiều trong truyền thuyết sao? Hu hu hu, đứa con bảo bối của ta!
Tình thương trong yên lặng hơn mười năm của người cha lập tức bùng nổ! Tề Luật thành công dội nước lên đầu, chày gỗ đánh vào đầu, cộng thêm thuận mao trấn an cuối cùng của Thời Khanh, từ tra cha tiến hóa thành người cha nghe lời…
Không thể không nói, việc dạy dỗ tra cha này, Thời Khanh cùng Tần Mạc phối hợp thật đúng là thiên y vô phùng, một bên đánh một bên xoa, ăn ý mười phần, tiểu bằng hữu Nhan Thất đứng vây xem tỏ vẻ, quỳ bái phục!
Việc chinh phục Tề Luật thập phần dễ dàng. Bởi vì Tề Tử Mặc dù sao cũng chỉ là đứa trẻ, rất nhiều việc không có tiếng nói, vả lại lực kêu gọi không đủ, nhưng nếu là Tề Luật xuất mã, vậy sẽ xuôi gió xuôi nước .
Đương nhiên cũng không vội vàng xử lý ngay bây giờ, còn có vài món rác rưởi cần phải quét tước sạch sẽ.
Không sai, chính là còn phải ở đây chờ Tề Thụy.
Tần Mạc một mũi tên bắn trúng hai ba con nhạn, lợi dụng ‘bị thương’ đem Tề Luật gọi trở về, đồng thời còn nhân cơ hội thổi ra chút gió: Tề gia đại thiếu bệnh nặng, mắt thấy sắp không qua khỏi.
Không tin? Nhìn xem Tề Luật đang trong quý thu hoạch bận rộn muốn chết mà còn quăng bỏ hết, thất kinh mang theo một đống lớn bác sĩ chạy về Tề trạch? Đây nếu không phải con trai hắn xảy ra chuyện, Tề Luật cần gì điên cuồng như vậy?
Động tĩnh này lớn đến nỗi hận mọi người không thể không biết, ngươi không tin thì mặc kệ ngươi chứ!
Sau đó, lại có một tin tức lớn rơi cái bụp xuống, Tề Tử Mặc quả thật không qua khỏi! Mà Tề Luật ưu tư quá độ, hơn nữa thân thể cạn kiệt hao mòn, cứ thế cũng hôn mê bất tỉnh!
Việc này thật đúng là hold không kịp, đại nhân vật như Tề Luật gặp chuyện không may, chính phủ chắc chắn sẽ bị lung lay theo, thật muốn ( gào thét-ing )!
Tề trạch bị phong tỏa kín đến không còn kẽ hở, tuy rằng nhìn không tới chân tướng, nhưng càng nhìn không tới chân tướng mới chính là chân chính của chân tướng, lại muốn ( gào thét -ing )!
Tề Thụy so sánh một hồi thì hưng phấn vô cùng … Trời giáng cái bánh bao nhân thịt quá bự, muốn không lấy cũng không được.
Lại qua một ngày, quản gia bên người Tề Luật cư nhiên xuất hiện, vẻ mặt bi thương tuyên bố di chúc miệng, nghe nói Tề Luật trước khi hôn mê, đã nói ra.
“Nếu ta vẫn chưa tỉnh lại, Tề gia toàn bộ giao cho Tề Yến!”
Ngươi hỏi Tề Yến là ai? Tề Yến chính là Tề lão nhị, em trai của Tề Thụy!
Theo lý thuyết, cấp bậc không gian của Tề Thụy so với Tề Yến cao hơn một bậc, nhưng không gian của hai người bọn họ cũng hơn kém nhau không nhiều, một bên cấp năm còn một bên cấp sáu, cộng thêm các giai trưởng thành, khoảng cách càng ngày càng thu nhỏ lại.
Hơn nữa tuổi tác của hai người đều đã lớn, lúc này tiếp nhận Tề gia cũng xem như là lâm nguy thụ mệnh, là tâm ý của gia chủ tiền nhiệm, cũng không quá chú trọng vấn đề cấp bậc —— chỉ là một sự chuyển giao mà thôi, không tất yếu truy cứu so đo nhiều, trọng điểm vẫn là thế hệ tiếp theo.
Cái này xem ra, Tề Yến được lợi, Tề Thụy lại giận đến đỏ mặt tía tai.
Chỉ có một châm ngòi nhỏ như vậy, mà hai huynh đệ liền bắt đầu chó cắn chó .
Đừng nhìn Tề Yến vẫn luôn là một cái tiểu trong suốt, nhưng gã cũng có tâm tư riêng, hơn nữa trên đầu đè nặng một người đại ca biến thái như Tề Thụy, gã nén giận nhiều năm như vậy, lúc này được nở mày nở mặt, nhất thời liền trở mặt không nhận người quen.
Tần Mạc và Tề Luật không cần động một ngón tay, hai người này cứ thế xé rách mặt mà đánh thành một cục.
Anh em ruột mà như thế sao? Ích lợi trước mắt, thân tình là cái beep gì!
Tề Luật có chút không đành lòng, nhưng Tần Mạc lại muốn nhổ cỏ tận gốc để tránh hậu họa về sau, y cho một lính tinh nhuệ dùng chút năng lực hệ Phong, chỉ nhẹ nhàng ở sau lưng đẩy, kẻ điên Tề Thụy này sẽ cầm dao mà đâm vào em trai mình.
Hắn không muốn giết Tề Yến, mà chỉ muốn dọa một chút, nhưng đáng tiếc là Tề Yến lại chết!
Vì tranh quyền mà anh em giết nhau, Tề Thụy trực tiếp bị bắt, đến khi chết hắn vẫn không hiểu Tề Yến tại sao lại bị mình giết… Rõ ràng dao trên tay của hắn không có đâm qua, vì cái gì trước ngực Tề Yến ào ào chảy máu, trợn trắng mắt chết ngay trước mắt mình ?
Còn chưa kịp gia hình, Tề Thụy bị những sợ hãi của bản thân, bức đến điên.
Hắn đương nhiên sẽ không biết, loại đồ vật gọi là phong nhận này, có thể vô hình vô tức ở xa ngàn dặm vẫn đâm xuyên qua được thân thể con người, dù một chút chứng cớ cũng không hề lưu lại .
Dưới lực lượng chênh lệch quá xa như vậy, sức chiến đấu của Tề Thụy chỉ giống như một con chốt, giết chết hắn so với giết chết một con kiến không có gì khác nhau.
Đơn giản là cần phải suy xét đến tính chất, băn khoăn một chút về vấn đề thanh danh mà thôi.
Thời gian hơn mười ngày, địch nhân dây dưa Tề Luật hơn nửa đời người cứ như vậy đã dễ dàng giải quyết, Tề Luật trong lòng cảm khái không thôi.
Hiện giờ hắn nhiệt tình mười phần, có một quân đội vô cùng cường đại, hơn nữa có không gian gieo trồng của mình phụ trợ vào, chuyện có thể làm nên thật sự rất nhiều.
Nhưng mà Tần Mạc ngăn hắn lại.
Tề Luật đời trước đơn giản là bị mệt chết, Tần Mạc suy xét đến Tề Luật còn có chút tác dụng, không muốn để cho hắn chết sớm như vậy, vì thế đem không gian Hạ Nặc triễn lãm ra.
Một cái không gian uy vũ khí phách như vậy làm Tề Luật sợ đến ngây người, còn kém chút là bái lạy Thời Khanh như tiên nhân.
Thế cho nên con trai chỉ có mười tuổi đề xuất việc sau này lớn lên sẽ lấy Thời Khanh, hắn không hề có một tia phản bác! Người có không gian thần kỳ như vậy ở bên cạnh con trai mình, vậy thì nửa đời sau quả thực là muốn gió được gió muốn mưa được mưa rồi!
Đương nhiên, sau nửa đêm hắn mới phục hồi lại tinh thần, không khỏi có chút hối hận, Hạ Nặc là một nam nhân… Hắn làm sao có thể ôm cháu nội bây giờ?
Nhưng mà vừa mới cùng con trai ở chung hòa thuận, hắn không dám mở miệng a… Ai~~~, trước phóng phóng, trước phóng phóng… Hiện tại khoa học kỹ thuật phát đạt, muốn có em bé thì cũng có chiêu mà … Bây giờ, tốt nhất chính là đem người ta bắt lại không cho chạy!
Bởi vì có lực lượng của Thời Khanh trù bị, Tề Luật bỗng cảm thấy không gian của mình nhàn rỗi hết chỗ nói, thật sự không tất yếu liều mạng nữa… Con trai căn bản là chướng mắt chút tài nguyên của hắn, tùy tiện trồng trồng là được, không tất yếu đem mạng ra đùa .
Tâm trạng khoan thai, ban ngày còn thường xuyên rèn luyện thân thể, khí sắc của Tề Luật càng ngày càng tốt.
Hai mươi ngày sau, Tần Mạc đã đem những người theo bên người Tề Tử Mặc tìm ra đủ cả, chỉ dẫn bọn họ sử dụng lực lượng của chính mình, mà còn bí mật đặc huấn, chính là thời điểm công bố ra quả thật như quăng bom tạc đạn.
Lợi dụng thân phận của Tề Luật, lung lạc vài cái thế gia cùng với nhân viên quan trọng chính phủ, bí mật của không gian vứt đi trực tiếp được công khai trên toàn thế giới, nháy mắt khiến cho sóng to gió lớn.
Nhận thức mới về không gian được hình thành, kíp nổ tạo ra phản ứng dây chuyền vượt quá sức tưởng tượng!
Cũng may chính phủ đã sớm bàn qua, cùng với đội quân không gian chiến đấu cường đại do Tần Mạc lén lút tổ kiến
[tổ chức+kiến tạo], hoàn toàn đem những nơi phát sinh náo động trấn áp xuống.
Lại thông qua danh nghĩa của Tề Luật, đem phương thức sử dụng không gian chiến đấu truyền ra ngoài, bằng cách thành lập một học viện mới để cho những người có không gian vứt đi đến để học tập.
Hệ thống dạy học muốn được toàn diện thì cần phải có một thời gian dài để nghiên cứu và cọ xát, nhưng ít ra có thể đem những người này ổn định xuống, tất cả mọi chuyện đều phải làm từng bước từng bước.
Vì phát hiện trọng đại này, mà lần giám định không gian này ồn ào huyên náo, khẩn trương gấp gáp cuối cùng tổ kiểm tra tiến hành giám định cũng đã đưa ra được những phương pháp mới để kiểm định chính xác.
Cấu tạo bên ngoài của không gian được chia làm không gian chiến đấu và không gian chức năng.
Đồng thời đem những người trước đây bị cho là không gian vứt đi bắt đầu tiến hành kiểm tra lại một lần nữa, hiện nay cấp bậc không gian chiến đấu cao nhất trên thế giới chính là thân tín của Tề gia —— Nhan Thất.
Không gian chiến đấu hệ Phong cấp sáu.
Giống như đời trước, Tề Tử Mặc vẫn bốc được số 520, Tề Luật cùng Thời Khanh đồng thời bồi y đi giám định.
Thời Khanh và Tề Luật đều kích động, nhưng Thời Khanh là vì hưng phấn, còn Tề Luật lại là khẩn trương .
Chờ đến khi kết quả giám định xuất hiện.
Không gian cực mạnh có một không hai trên toàn thế giới.
Không gian chiến đấu toàn hệ cấp mười!
Người đó chính là —— Tề Tử Mặc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất