Sau Khi Xuyên Không Tôi Vẫn Là Người Thay Thế
Chương 16: Trúng độc
Diệp Nhược Phi quả thật ngốc ở trong dược phòng gần hai tháng hơn mới chịu ló mặt ra ngoài. Mà khi hắn đi ra khỏi đó, cũng vừa vặn vài ngày nữa là kết thúc mùa đông.
Hiện giờ ở bên ngoài tuyết đọng đã tan không ít, một vài cái chồi non cũng bắt đầu nhú lên khỏi mặt đất, không khí đặc biệt mát lạnh, vô cùng dễ chịu. Ít nhất không cần phải mặt nhiều lớp áo mỗi khi ra khỏi phòng.
"Oa~!" Hắn duỗi eo hít hà không khí trong lành một hơi căng lồng ngực, sau đó mới lần mò đi tới phòng bếp.
Vừa vặn lúc này Phương Ly cùng với vài nha hoàn khác đang nấu bữa trưa, mùi hương của thức ăn lan tỏa khắp cả vương phủ khiến người ta không khỏi thèm thuồng.
"A, Diệp công tử." Phương Ly thấy hắn thập thò ngoài cửa thì vui vẻ gọi.
Diệp Nhược Phi chà chà mũi mình, chầm chậm bước vào trong.
"Các ngươi làm món gì thế a, thơm quá." Hắn hít hà, hai lỗ mũi nhỏ căng phồng tròn vo.
"Là thịt kho tàu cùng với hoành thánh, vương gia bảo sắp sang năm mới rồi, phải ăn nhiều thịt một chút." Phương Ly nói.
Diệp Nhược Phi gật gù, Âu Dương Kỳ này cũng thật là tâm lý đi, biết được đầu năm người ta thích ăn thịt.
Tùy tiện kéo một cái ghế gỗ nhỏ ra ngồi, hắn vươn tay nhận lấy ly nước ấm Phương Ly đưa cho, nhàn nhã mà uống. Qủa thật, nhóc nha hoàn này lúc nào cũng chuẩn bị cho hắn chu toàn cả. Nếu là thời hiện đại, hắn nhất định trả lương hậu hĩnh.
Phương Ly sau khi hầu hạ Diệp Nhược Phi xong thì cũng nhanh chóng quay lại phụ giúp việc bếp núc, bận bận rộn rộn mất hết gần một canh giờ.
Một canh giờ sau, tất cả đại khái đều đã hoàn thành, các nha hoàn nhanh lẹ đặt lên mâm.
"Các ngươi không làm thịt kho hột vịt ư?" Nhìn thấy mâm thức ăn thiếu thiếu, Diệp Nhược Phi lên tiếng hỏi.
Thường thì đầu năm lễ tết nhà nào cũng có một nồi thịt kho hột vịt mà nhỉ. Truyền thống rồi mà a.
Một nha hoàn đáp: "Bẩm công tử, vương gia bảo không cần, nói là khi nào đến hoàng cung hoàng thượng sẽ chiêu đãi."
Diệp Nhược Phi gật gật ý đã biết, hắn vẫn còn nhớ lần này đi kinh thành là để tham gia vào lễ Giao Mùa gì đó.
Mà cũng nhanh thật, vậy mà cách lần đi trước đã gần hai ba tháng. Không biết Thiên Thiên có khoẻ hay không, hắn muốn cho y thấy bản thân đã lĩnh hội được không ít chiêu trong "bí kíp võ công" của y rồi a. Mặc dù lúc hắn luyện tập có không ít gia đinh cùng nha hoàn thầm cười trộm >_
Hiện giờ ở bên ngoài tuyết đọng đã tan không ít, một vài cái chồi non cũng bắt đầu nhú lên khỏi mặt đất, không khí đặc biệt mát lạnh, vô cùng dễ chịu. Ít nhất không cần phải mặt nhiều lớp áo mỗi khi ra khỏi phòng.
"Oa~!" Hắn duỗi eo hít hà không khí trong lành một hơi căng lồng ngực, sau đó mới lần mò đi tới phòng bếp.
Vừa vặn lúc này Phương Ly cùng với vài nha hoàn khác đang nấu bữa trưa, mùi hương của thức ăn lan tỏa khắp cả vương phủ khiến người ta không khỏi thèm thuồng.
"A, Diệp công tử." Phương Ly thấy hắn thập thò ngoài cửa thì vui vẻ gọi.
Diệp Nhược Phi chà chà mũi mình, chầm chậm bước vào trong.
"Các ngươi làm món gì thế a, thơm quá." Hắn hít hà, hai lỗ mũi nhỏ căng phồng tròn vo.
"Là thịt kho tàu cùng với hoành thánh, vương gia bảo sắp sang năm mới rồi, phải ăn nhiều thịt một chút." Phương Ly nói.
Diệp Nhược Phi gật gù, Âu Dương Kỳ này cũng thật là tâm lý đi, biết được đầu năm người ta thích ăn thịt.
Tùy tiện kéo một cái ghế gỗ nhỏ ra ngồi, hắn vươn tay nhận lấy ly nước ấm Phương Ly đưa cho, nhàn nhã mà uống. Qủa thật, nhóc nha hoàn này lúc nào cũng chuẩn bị cho hắn chu toàn cả. Nếu là thời hiện đại, hắn nhất định trả lương hậu hĩnh.
Phương Ly sau khi hầu hạ Diệp Nhược Phi xong thì cũng nhanh chóng quay lại phụ giúp việc bếp núc, bận bận rộn rộn mất hết gần một canh giờ.
Một canh giờ sau, tất cả đại khái đều đã hoàn thành, các nha hoàn nhanh lẹ đặt lên mâm.
"Các ngươi không làm thịt kho hột vịt ư?" Nhìn thấy mâm thức ăn thiếu thiếu, Diệp Nhược Phi lên tiếng hỏi.
Thường thì đầu năm lễ tết nhà nào cũng có một nồi thịt kho hột vịt mà nhỉ. Truyền thống rồi mà a.
Một nha hoàn đáp: "Bẩm công tử, vương gia bảo không cần, nói là khi nào đến hoàng cung hoàng thượng sẽ chiêu đãi."
Diệp Nhược Phi gật gật ý đã biết, hắn vẫn còn nhớ lần này đi kinh thành là để tham gia vào lễ Giao Mùa gì đó.
Mà cũng nhanh thật, vậy mà cách lần đi trước đã gần hai ba tháng. Không biết Thiên Thiên có khoẻ hay không, hắn muốn cho y thấy bản thân đã lĩnh hội được không ít chiêu trong "bí kíp võ công" của y rồi a. Mặc dù lúc hắn luyện tập có không ít gia đinh cùng nha hoàn thầm cười trộm >_
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất