Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa

Chương 19: Một hồi âm mưu một bộ áo cưới

Trước Sau
Vẻ mặt Lâm Thuần khiếp sợ nhìn Cố Giai Mính đăng Weibo, không dám tin tưởng lắc lắc đầu, không thể nào! Tuyệt đối không có khả năng! Cố Giai Mính điên rồi sao? Anh ta không để bụng bị cho hấp thụ ánh sáng sao?

Anh ta có bao nhiêu fans bạn gái trong lòng anh ta không đếm sao? Những fans cuồng nhiệt khẳng định biến thành anti hết, yêu càng đậm hận càng sâu, đến lúc đó không biết rối loạn cỡ nào! Cố Giai Mính cũng không để bụng chút nào sao?

Lâm Thuần còn chưa kịp nghĩ đối sách, lập tức đã nếm tư vị bị cả đoàn người vây công như Bạch Vũ từng trải, tập thể Trà Diệp Bao biến thân thành thuốc nổ!

Giờ Cố Giai Mính điểm danh kẻ hai ngày nay chơi xấu sau lưng là ai, fan club tự động liên hợp ở bên nhau, có tổ chức có kỷ luật: Xé hắn!

Hiện tại người đại diện của Lâm Thuần táo bạo gọi điện thoại cho hắn, sau khi thông, đổ ập xuống là một trận mắng: "Cậu tốt nhất giải thích rõ ràng với tôi chuyện là như thế nào! Ở lúc tôi không biết cậu đã làm gì hả!"

"Tôi......" Lâm Thuần á khẩu không trả lời được, hoảng loạn nhìn bình luận trên mạng, mọi chuyện đã vượt qua sự khống chế của hắn, hắn căn bản không nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy, đến thời gian xử lý cũng không có.

Người đại diện vừa nghe ngữ khí này của hắn, thất vọng phỉ nhổ, "Thôi, cậu không cần giải thích, hợp đồng của chúng ta đến kỳ, cút được bao xa thì cút!"

Người mới không cần năng lực lớn cỡ nào, chỉ cần nghe lời không chọc phiền toái là được, kẻ dã tâm như thế, không ai dám muốn!

Thân hình Lâm Thuần nhoáng lên, đặt mông ngồi trên ghế, run rẩy tìm số của Trịnh Học Thiệu, hoảng loạn gọi, thanh âm run run: "Anh Trịnh, tại sao lại như vậy? Đây không giống với điều chúng ta đã bàn!"

Trịnh Học Thiệu thong thả ung dung hỏi: "Chúng ta nói gì? Tôi đáp ứng cậu cái gì? Cậu cho hấp thụ ánh sáng thì cứ việc, cậu thử coi có ai tin cậu không."

Lâm Thuần lúc này mới tuyệt vọng ý thức được, mình quá ngây thơ rồi!

Chuyện tới bây giờ, hắn cái gì cũng không làm được.

Nếu lúc này hắn nói ra Cố Giai Mính ẩn hôn với tổng tài tập đoàn, có người tin sao?

Lâm Thuần cắn chặt răng, oán hận trở về Weibo Cố Giai Mính: Anh ẩn hôn với tổng tài của Mặc thị, cũng là sự thật!

Hắn điên rồi! Hắn không để bụng! Dù sao hắn đã không thể sống nổi trong vòng này nữa! Fans Cố Giai Mính fans sẽ không tha hắn, trừ phi hắn đi chỉnh dung, làm lại từ đầu!

Bên trong lời nói hoảng loạn của Lâm Thuần căn bản không nghĩ tới, lời này của hắn, chính là trực tiếp thừa nhận lời Cố Giai Mính nói đều là sự thật.

Cố Giai Mính rất nhanh hồi đáp lại: Ha hả!

Lộ vẻ xem thường.

Chỉ hai chữ, tỏa ra mùi vị trào phúng, vốn dĩ người đuổi theo xé Lâm Thuần nháy mắt như tiêm máu gà: Ha hả! Chó cùng rứt giậu! Thật không biết xấu hổ! Ai tin người đó bị nghẹn!

Cảm ơn đằng ấy đã ghép CP, trước kia tôi cảm thấy anh Mính đẹp trai như vậy, người xứng đôi với anh ấy chắc còn ở ngoài vũ trụ, giờ nhìn Mặc tổng, tôi cảm thấy Mặc tổng cũng xứng đôi với anh Mính!

Phía dưới còn bỏ thêm một P (?), ảnh chịp Mặc Uẩn Tề tiếp nhận phỏng vấn kinh tế tài chính + ảnh Cố Giai Mính tham gia lễ trao giải, trùng hợp chính là hai người một người chân trái, một người đùi phải, chỉ chân cũng có thể thể hiện tâm tình. Hơn nữa đều là mặc thân tây trang màu đen tây, một người tươi cười sáng lạn, một người thân sĩ mỉm cười không mất lễ phép, ngồi cùng nhau khí tràng trông rất hòa hợp. Dân cư mạng lại cơ linh p thêm ở phía trên một chữ hỉ thật lớn, hoàn mỹ!

(?): ảnh photoshop

Bình luận này chỉ chốc lát sau đã bị xoát thành điểm nóng.

Giang cư mận sôi nổi hồi lại: Á đù! Nhìn xong tấm ảnh này tôi cũng cảm thấy thật xứng đôi!

Người nọ là ai? Lẽ nào đã mở ra một con đường mới?

Lầu trên, mời xem báo tài chính kinh tế thế giới kỳ 332, người đàn ông chiếm toàn bộ mặt bìa! Biện pháp đơn giản nhất chính là lục soát bản tài phú thế giới, nhìn từ trên xuống dưới, người có tên tiếng Trung đầu tiên!

Đậu phộng!

Đậu xanh!!

Tôi đậu toàn bộ đám người trên mạng luôn này!!!

Vẻ mặt Lâm Thuần mờ mịt nhìn một màn trước mắt, rốt cuộc hiểu rõ, mình bị lợi dụng. Hóa ra mình làm hết thảy, ngược lại may áo cưới hoàn mỹ cho Cố Giai Mính để sau này đưa hôn nhân của cậu ra ánh sáng.

Thua hoàn toàn, hai bàn tay trắng!

Cố Giai Mính nhìn bình luận trên mạng, dùng WeChat không nề hà phiền phức chọc Trịnh Học Thiệu: Vì sao sắp xếp vậy? Tôi không lý giải lắm, anh có thể giải thích cho tôi hay không? Anh bảo tôi mắng người, mắng xong dù sao cũng phải khen thưởng chứ?

Trịnh Học Thiệu không kiên nhẫn trả về cho cậu một câu: Cậu không tính lót đường cho sau này à, cậu muốn trốn cả đời sao, cậu nguyện ý Mặc tổng nguyện ý không?

Cố Giai Mính nhướng mày, cậu vì sao phải quan tâm hắn có nguyện ý hay không? Gì gọi là trốn tránh, uy uy uy nói rõ ràng coi!

Trịnh Học Thiệu trực tiếp kéo đen anh, còn nói nữa, cậu sẽ bị tức chết.



Bây giờ cũng không biết Bạch Vũ đi đâu nữa, ai cũng không để mình bớt lo mà!

————

Sau cơm chiều, Hoa ca ngậm một con chuột trắng nhỏ gõ vang cửa sổ Cố Giai Mính, "Huynh đệ, hôm nay ta bắt được một bé đáng yêu này"."

Hoa ca tới giới thiệu đồ chơi mới cho Cố Giai Mính.

Bạch Vũ biến thành nguyên thân vẫn không nhúc nhích.

"Mười mấy huynh đệ thủ hạ của ta bày miêu trận, mới bắt được nó tặng cho ta." Li Hoa miêu đặt chuột nhỏ trong miệng trên mặt đất, dùng một móng vuốt ấn xuống, tỏ vẻ vui mừng với sức chiến đấu của thủ hạ.

Khóe miệng Cố Giai Mính co rút, "Chà." Con chuột trắng nhỏ này lại mở ra thiên phú thần kỹ: Giả chết!

Tối qua Bạch Vũ có đục ra một cái khe, phóng tín hiệu cầu cứu với Cố Giai Mính, sau đó tiếp tục giả chết.

Cố Giai Mính "......" Hồ ly chúng tôi không hiểu sử thích gặm nhấm của loài chuột lắm.

Hoa ca nghiêm túc nói: "Nó thật sự đáng yêu."

Ánh mắt Cố Giai Mính phức tạp, "À."

Vì chứng minh món đồ chơi của mình rất đáng yêu, Hoa ca dùng móng vuốt ấn ấn bụng chuột nhỏ, chuột nhỏ vẫn không nhúc nhích.

Lại dùng móng vuốt lay một chút, lật người chuột nhỏ, dùng móng ấn vào lưng, lại ấn ấn đầu, chuột nhỏ như cũ vẫn không nhúc nhích, hoàn toàn chết.

Vẻ mặt Cố Giai Mính lạnh nhạt, hồ ly chúng tôi cũng không lí giải sự yêu thích của loài mèo cho lắm, chơi vui chỗ nào?

Hoa ca đột nhiên hưng phấn: "Thời khắc chứng kiến kỳ tích!"

Trong ánh mắt nghi hoặc của Cố Giai Mính, Hoa ca liếm từ trên xuống dưới toàn thân Bạch Vũ!

Liền thấy lông trên người chuột nhỏ bắt đầu xù lên, giống như bị điện giật, lông dựng đến tận đỉnh đầu, giả chết cũng giả không nổi nữa, Bạch Vũ hóa thành một ánh sáng trắng, chạy vèo ra ngoài.

Thân hình Hoa ca chợt lóe, không đến một giây lại ngậm trở về, ngẩng đầu ưỡn ngực khoe khoang: "Có phải siêu đáng yêu hay không?"

"Chi chi chi chi!!" Bạch Vũ muốn khóc.

Cố Giai Mính thở dài, xách cái đuôi nhỏ của Bạch Vũ, ghét bỏ run lên, toàn thân đều là đất, sao Hoa ca hạ khẩu được chứ?

Mặc tổng vẫn luôn phân tâm tư nhìn Cố Giai Mính nhăn mày, hắn hình như thấy một con mèo hoang đưa cho người yêu bé nhỏ của hắn một con chết chuột.

Nhìn hình dáng này, chính là con chuột buổi sáng hắn vứt đi.

Nghe nói mèo sẽ luôn cố dâng lễ vật nó nhặt được cho người nó thích, chẳng lẽ con chuột chết này chính là lễ vật?

Nghĩ đến đây, Mặc tổng ôm máy tính, không yên tâm đi ra ngoài, mắt thấy Cố Giai Mính xách con chuột kia lên tới nhìn, nhíu mày nghiêm túc nói: "Mau ném đi!"

Cố Giai Mính vừa định nói chuyện với Bạch Vũ bỗng hoảng sợ, theo bản năng nghe lời đối phương, ngón tay buông ra, Bạch Vũ nháy mắt hóa thành một ánh sáng trắng, rớt cái bẹp xuống mặt đất.

Cố Giai Mính áy náy nghiền nghiền ngón tay, thực xin lỗi, cậu không phải cố ý.

Bạch Vũ nhìn đến Mặc Uẩn Tề, sợ tới mức lại lần nữa dùng tuyệt kỹ bản mạng: Nằm bất động, giả chết!

Người đàn ông này quá hung tàn!

Y chang thần tượng vậy, một chút yêu khí cũng không có, tuyệt đối là thượng cổ đại yêu!

Đáng sợ quớ!

Mặc Uẩn Tề lại nắm lấy tay Cố Giai Mính, lôi kéo hắn về phòng, giáo dục nói: "Trên người chuột mang theo lương lớn bệnh khuẩn, nước bọt có bao nhiêu loại bệnh khuẩn và virus chứ, mau rửa tay sạch sẽ, tiêu độc."

Cố Giai Mính bị lôi kéo, cảm thụ được độ ấm bàn tay của đối phương, trong lúc nhất thờ quên mất nên phản ứng thế nào, ngây ngốc bị lôi đi.

Không thể nói vì cái gì, hắn cự tuyệt không được loại này bị nắm đi cảm giác, không phải ngày thường bị kích thích lúc sau muốn tạc mao khẩn trương cảm, mà là vừa lúc tương phản cảm giác, tâm tình thực bình tĩnh. Giống như...... Thói quen như vậy?

Mặc Uẩn Tề nắm lấy tay Cố Giai Mính, tỉ mỉ rửa sạch ba lần, hai đôi tay ở trong dung dịch rửa tay, trơn trượt dính vào nhau, xoa nắn một lần lại một lần, thẳng đến khi ngón tay Cố Giai Mính bị xoa đỏ, lúc này mới tha cho cậu.

Sắc mặt Cố Giai Mính ửng đỏ, cảm giác độ ấm bây giờ có hơi cao.



"Về sau không cho chạm vào đồ dơ như vậy nữa, nhớ không?" Mặc Uẩn Tề nhìn người mình nửa ôm vào lòng, ánh mắt thâm trầm giống như màn đêm thâm thúy bên ngoài, nếu thật sự không có cảm tình với hắn, Cố Giai Mính sẽ không mặc hắn ôm như vậy.

Cố Giai Mính chớp chớp mắt, vốn dĩ bình tĩnh, bởi vì một câu nói gần bên tai, đột nhiên liền bất an nhảy lên, hơi thở của đối phương hơi thở phả vào vành tai, làm độ ấm trên gương mặt cậu cũng tăng lên.

Có độc!

Lại bị hạ chú rồi!

Cố Giai Mính cuống quít đẩy Mặc Uẩn Tề, quay đầu bỏ chạy.

Nhìn bóng dáng cậu hốt hoảng chạy trốn, Mặc Uẩn Tề lạnh mặt, Cố Giai Mính không dám chấp nhận nguyên nhân, cậu nhất định phải mau chóng điều tra rõ.

Cố Giai Mính trở lại phòng, bất an chà xát mặt mình, để mình bình tĩnh lại, cứ như vậy không được, cậu phải tìm một đại tiên nhìn thử xem, mình có phải bị trúng độc hay không!

Sau khi quyết định xong, lúc này Cố Giai Mính mới nhớ tới Bạch Vũ, dùng yêu lực tra xét vị trì của đối phương, vung tay lên, yêu lực cường đại lướt qua, trực tiếp đưa đối phương đến đoàn phim.

Tiễn món đồ chơi bảo bối của Hoa ca rồi, ngày mai trả nó một cân lương thực mèo mới được.

Sau khi nhận thấy sức mạnh bậc này, người của cục quản lý vội vàng chạy tới điều tra, loại yêu lực tràn đầy linh khí này, thế nhưng so với pháp lực của Đạo gia còn thuần khiết, đây vẫn là yêu sao? Sau đó phát hiện là Cố Giai Mính, tất cả bọn họ đều dẹp đường hồi phủ. Làm một trong mười yêu tốt cả nước, Cố Giai Mính chính là chuẩn mực của Yêu giới, ai làm chứ cậu sẽ không làm chuyện xấu.

————

Bình thường mà nói, một hồi đại chiến xé nhau trên internet, dù sao cũng phải cỡ mấy ngày, nhưn Cố Giai Mính không cần lâu như vậy. Trà Diệp Bao đều là fan trung thành, thể chất hút fan của Cố Giai Mính làm người tấm tắc bảo lạ, tóm lại Cố Giai Mính làm cái gì đều đúng, tuyệt không phản bội, từng có anti núp trong fanclub của Cố Giai Mính, hai ngày đã bị đám fans tẩy não, còn thành công làm gián điệp, chơi vô gian đạo, khiến người muốn hắc Cố Giai Mính sống không yên.

Xé mà khiến Lâm Thuần bay ra khỏi giới nghệ sĩ ấy hả, Trà Diệp Bao chỉ dùng một ngày, làm cho tiếng xấu của Lâm Thuần lan xa, không có phòng làm việc nào còn dám nhận hắn nữa.

Đến nỗi Lâm Thuần sau đó đi đâu, Trà Diệp Bao cũng mặc kệ.

Bất quá baTrịnh ba ba lại biết, Mặc tổng cũng biết, Cố Giai Mính không chút ngoài ý muốn không biết.

Chà, Cố tiểu yêu chắc chắn là do cảm thấy không quan trọng ╮(‵▽′)╭

Trà Diệp Bao rảnh rỗi liền bắt đầu tám xem Mặc tổng, người bị đồn ẩn hôn với Cố Giai Mính là ai. Tư liệu về Mặc Uẩn Tề đều không phải bí mật, tùy tùy tiện tiện lấy ra giống đều là thành tựu người khác cả đời cũng không thể với tới.

Fans không ngừng cảm khái: Bần cùng hạn chế sức tưởng tượng của tôi!

Còn có một bộ phận người khác nói nếu anh Trà thật muốn tìm đối tượng, vậy thì Mặc tổng đi, cho dù có kết đối với đàn ông, cũng không thể để Trà Trà cho một người phụ nữ nào khác!

Đương nhiên còn có người nói nếu anh dám yêu đương các cô sẽ công hãm tổng bộ Hồng Sâm, giết ông chủ Hồng Sâm, thậm chí thắt cổ tự sát gì đó, thương tâm muốn chết.

Nói tới nói lui, trên mạng phần lớn đều xem náo nhiệt, dù sao Cố Giai Mính và Mặc Uẩn Tề cũng không có mớ dây mơ rẽ má nào, có fans còn hảo tâm nhắc nhở mọi người, đề tài này đừng nói nữa, vạn nhất khiến Mặc tổng hiểu lầm Cố Giai Mính có ý tưởng gì với hắn mà tâm sinh bất mãn, sẽ gây phiền toái cho Cố Giai Mính.

Nhưng người trong đoàn phim của Cố Giai Mính thì không nghĩ như vậy, liên tưởng đến xe đón Cố Giai Mính và đồ ăn vặt Cố Giai Mính mang đến, luôn cảm thấy chuyện này cũng không phải tin đồn vô căn cứ.

Đồ ăn vặt chế biến riêng của hoàng gia Y quốc, hoàng thất Y quốc gốc quý tộc Hoa kiều, chậc chậc, nếu không nhìn ra cái gì, đầu óc bọn họ chắc là hàng nhựa bán sỉ quá.

Người ở trong cái vòng này đều không phải kẻ ngốc, biết cái gì nên nói, cí gì nên nuốt trong bụng, có vết xe đổ của Lâm Thuần, ai cũng không dám lắm miệng.

Bởi việc này, Vương đạo rất hào phóng cho Cố Giai Mính hai ngày nghỉ, để cậu nghỉ ngơi tốt lại đến, đỡ phải tâm tình không tốt ảnh hưởng quay phim.

Vẻ mặt Cố Giai Mính mờ mịt: Kỳ thật hắn một chút cũng không bị ảnh hưởng, thật sự.

Được ánh mắt ám chỉ của cha ruột, Tiểu Mặc tổng cao hứng chạy tới, ôm lấy chân Cố Giai Mính: "Ba, ngày mai chúng ta đi công viên trò chơi đi!"

Nhóc thúi ngưỡng mặt, một đôi mắt to tròn trên gương mặt trắng nõn, giờ phút này con mắt hàm chứa mong đợi nhìn Cố Giai Mính, vẻ mặt chờ mong.

Cố Giai Mính tưởng tượng đến mình ngày thường cũng không rảnh rang dẫn Mặc Trạch Dương đi ra ngoài chơi, lại nghĩ đến chuyện đáp ứng với Mặc Uẩn Tề, mỉm cười bế con trai bảo bối lên, "Được! Ngày mai đi ra ngoài chơi!"

Nghe được tin từ Mặc tổng, yên lặng gửi tin nhắn cho thư ký Vương: Ngày mai tôi có chuyện quan trọng muốn xử lý, không đến công ty.

————

Sau cơm chiều, Cố Giai Mính ghé vào cửa sổ, cười ngâm ngâm nhận điện thoại: "À, không có việc gì, loại chuyện này không phải một lần hai lần, ta sao có thể đặt trong lòng...... Tối ngày mai ta đi tìm ngươi, có việc rất quan trọng muốn thỉnh giáo...... Ai nha, quy củ là chết, người là sống, ngươi vì ta phá lệ cũng không phải lần đầu, ta cho ngươi cánh gà bồi thường không được sao?"

Mặt Mặc tổng càng ngày càng lạnh, đối diện là ai?

Tác giả có lời muốn nói:

Muốn ra một nhân vật quan trọng, không phải Tiểu Tam không chen chân tình cảm hai người, cho nên, các người đoán hắn là ai?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau