Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 112

Trước Sau
Mặc dù trong lòng Hồng Sa vô cùng chắc chắc, hai người bọn họ không thể nào rời khỏi Hỗn Độn chi địa ít nhất là trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối không có khả năng rời đi, nhưng cuối cùng nàng vẫn dựa theo yêu cầu của Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên, đem bảo vật có thể nhận định bí cảnh Tinh Tuyền cấp bậc an toàn nói cho hai người bọn họ. Sau đó tiền bạc hàng hoa hai bên thoả thuận xong, Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên chống lại toàn bộ ánh mắt sáng rực của các nữ tu, mạnh mẹ chống đỡ bình tĩnh rời đi nơi này.

Cũng may bọn họ rời đi tương đối sớm, vừa vặn người canh giữ ở cửa không kiên nhẫn rời đi rồi, mà người đi vào muốn đánh chủ ý bọn họ lại ở bên trong chưa xong việc rời đi, cho nên ở dọc theo đường đi mặc dù là đụng phải người có sắc mặt không tốt muốn động thủ, cũng bị trường kiếm của Dịch Nhiên đẩy trở về.

Hai người bọn họ ở trong điếm dừng chân ngồi một canh giờ, sau khi Nguyên Tu Vân loại trừ độc trong người Dịch Nhiên làm cam đoan trong thời gian sau trong vòng mười lăm ngày cũng sẽ không phát tác, hai người đã không nói hai lời đi tới trước Tinh Tuyền rồi.

Hai người bọn họ rời khỏi tốc độ cực nhanh, cuối cùng không có người nào để mắt tới bọn họ. Chẳng qua, sở dĩ bọn họ gấp gáp muốn đi vào bí cảnh Tinh Tuyền như vậy, cũng bởi vì sau khi tới nơi này ba ngày, trên cơ bản toàn bộ người của Hỗn Độn chi thành đều biết ở đây tới hai người mới, mà người mới thì thường thường dễ khi dễ nhất, cho nên chuyện để mắt tới bọn họ là vô cùng tự nhiên. Huống chi hai người mới này còn chỉ có một người là Kim Đan, người kia chỉ là Ngưng Mạch mà thôi, thật sự chỉ còn thiếu điều viết lên trên đầu "Ta rất dễ cướp bóc" thôi.

Bọn họ bức thiết cần đi vào bí cảnh thám thính hư thật, sau đó sau khi đi ra có thể khiêm tốn tìm một nơi bí ẩn ở Hỗn Độn chi thành.

"Bảo vật có thể biết trước Tinh Tuyền nguy hiểm là một cái la bàn tên là Định Tinh bàn, hiện giờ thứ này ở trong tay thành chủ của Hỗn Độn chi thành. Hắn thỉnh thoảng sẽ cho người bên trong thành mượn món bảo vật này, nhưng cũng sẽ thu chi phí lớn, Hồng Sa nói không có ai biết thực lực của thành chủ Hỗn Độn rốt cuộc như thế nào, nhưng nàng chỉ biết cho dù cao thủ đại năng của kỳ Hợp Thể cũng bị thành chủ một bạt tay đánh bay ra ngoài, có lẽ vị thành chủ kia ít nhất cũng là tu giả kỳ Độ Kiếp." Nguyên Tu Vân nói nhẹ nhàng mà hít một hơi khí lạnh, nhịn không được trên mặt lộ ra vài phần cười gượng: "Ta cảm thấy nhảy vượt cấp cũng quá lợi hại rồi, vậy ngươi nói xem giờ chúng ta nên ở trong Trung thế giới, có thể nhìn thấy tu giả cao nhất cũng chẳng qua là Phân Thần, cho dù thỉnh thoảng có đại nặng kỳ Hợp Thể thì đó cũng là tu giả gần đất xa trời rồi, nhưng đến nơi này lại là hoàn toàn chẳng phân biệt được đẳng cấp. Dường như đem toàn bộ Ba nghìn thế giới đều xuất hiện liên tục hợp lại trên cùng một con đường đến nơi này, thoáng cái có thể thấy tu giả lợi hại kỳ Hợp Thể, kỳ Độ Kiếp rồi."

Dịch Nhiên có thể nghe ra khẩn trương trong giọng nói của Nguyên Tu Vân, nắm tay áo của y đi về phía trước đến bên cạnh Tinh Tuyền nói: "Tu giả lợi hại hơn nữa cũng là kỳ Trúc Cơ bắt đầu tu luyện, huống hồ, tu giả đại năng ở đây lợi hại cũng không coi là nhiều, thành chủ và chúng ta quá mức xa vời, chúng ta vẫn nên trước đề thăng thực lực của chính mình tiếp sau đó nghĩ biện pháp rời đi nơi này đi! Ở đây cho dù tốt, cũng chỉ là một lồng giam coi như rộng lớn mà thôi. Hơn nữa chúng ta cũng không biết lúc nào nó sẽ sụp đổ."

Nguyên Tu Vân nghe nói như thế vẻ sợ hãi cả kinh, trong nháy mắt liền nghĩ đến một chuyện so với rời đi nơi này càng nguy hiểm hơn: "Ngươi nói ở đây tồn tại thời gian dài bao lâu thế? Nếu như ta dự đoán không sai ở đây chắc là kẽ hở không gian của Ba nghìn thế giới, là không gian lấy được một cân bằng vi diệu sau đó mới kiến tạo thành. Nếu như, ta là nói nếu như bỗng nhiên có một thế giới nối liền nơi này xảy ra vấn đề lớn gì đó, cân bằng của kẽ hở không gian này bị đánh vỡ, nơi này có thể hay không?"

Nguyên Tu Vân nói còn chưa dứt lời, Dịch Nhiên đã giật khóe miệng quay đầu nhìn đạo lữ nhà mình: "... Đừng làm miệng xui xẻo. Ta ngươi còn cần thời gian."

Nguyên Tu Vân ờm một tiếng, ngẫm lại cũng cảm giác mình quả thật có chút tính chất gì gì đó, ít nhất may mắn giá trị vẫn không cao, cho nên y vội vàng nói một câu bổ cứu: "Nhất định có thể chống đỡ đến lúc chúng ta rời đi."

Dịch Nhiên ở trong lòng haizz một cái, trong tay hơi nắm chặc một khối ngọc bài. Hiện giờ Nguyên Tu Vân đang ở trạng thái ẩn thân, chẳng qua đây cũng chỉ là phòng ngự có chút ít còn hơn không mà thôi, Linh Xà Ẩn ở trong Nhiên Nguyên giới Tiểu thế giới kia là một bảo bối vô cùng lợi hại, bởi vì nơi đó không có tu giả kỳ Kim Đan trở lên, hoặc cho dù có cũng không lộ diện được, cho nên Nguyên Tu Vân hầu như chẳng khác nào vô địch. Nhưng ở nơi này đã hoàn toàn khác biệt rồi. Chỉ là tu giả đứng ở xung quanh trong Tinh Tuyền đã có ba vị đại năng kỳ Nguyên Anh, ba người bọn họ tới nơi này trước Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên, đã thấy Nguyên Tu Vân ẩn thân ở bên cạnh Dịch Nhiên. Chẳng qua, ba người cũng không có bao nhiêu hứng thú mà thôi.



Cũng là vận may âm âm của bản thân Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên ở nơi này hiện ra rõ ràng rồi, ba vị này cũng không nhận ra bọn họ là người mới tới. Mà hai người Dịch Nhiên lại đúng lúc từ Hồng Sa nơi đó nghe được quy tắc ngầm lần đầu tiên bước vào Tinh Tuyền, cho nên bọn họ chỉ ở bên cạnh lẳng lặng chờ, hoàn toàn không có dự định muốn đi vào.

Coi như Hỗn Độn chi địa hỗn loạn vô cùng, đại kiếp cũng không cần thông báo và giám thị, nhưng ở Tinh Tuyền nơi này cũng là mọi người bình thản cam chịu, bởi vì sóng linh lực quá lớn sẽ làm Tinh Tuyền cuồng bạo, như thế nó sẽ ngẫu nhiên rút ra cả mấy trăm, thậm chí mấy nghìn tu giả của Hỗn Độn chi địa hướng tới chỗ chết của bí cảnh, cho nên, tất cả mọi người rất thức thời.

Vất vả chờ ba người tu giả Nguyên Anh kia đều bước vào Tinh Tuyền rồi, Dịch Nhiên cầm một tay của Nguyên Tu Vân, chậm rãi đi tới bên cạnh Tinh Tuyền. Lúc này Nguyên Tu Vân tỉ mỉ thấy được dáng vẻ Tinh Tuyền.

Nó và tên của nó là hết sức tương xứng, ở một mảnh trong hư không vô số hạt chấm nhỏ dày đặc cùng một chỗ, chúng nó được một sức hút to lớn hấp dẫn, chậm rãi chuyển động, giống như là vòng xoáy, chỉ chẳng qua vòng xoáy này vô cùng xinh đẹp mà lại lấp lánh, đồng thời nó cũng là nơi quan trọng nhất của cả Hỗn Độn chi địa. Hỗn Độn chi địa có thể không có Hỗn Độn chi thành, nhưng tuyệt đối không thể không có Tinh Tuyền.

Bỗng nhiên, Dịch Nhiên cảm giác được miếng ngọc bài trong tay mình kia hơi nóng lên, lập tức không do dự nữa trực tiếp lôi kéo Nguyên Tu Vân nhảy vào trong Tinh Tuyền. Động tác của hắn cực nhanh, thế cho nên người phía sau chậm trong nháy mắt mới phản ứng được, sau đó mọi người: "Đáng ghét! Hai người kia nhất định là lần đầu tiên đivào Tinh Tuyền!" Nói đến đây một tu giả theo nhảy vào Tinh Tuyền, chỉ chẳng qua mọi người phía sau gã là gương mặt phiền muộn và phẫn nộ, cũng không lại có hành động gì nữa.

Chậm một hơi hai hơi vẫn có thể cùng bọn họ bước vào cùng một thế giới bí cảnh, mà nếu kết quả vượt qua trước ba hơi, đó chính là hết sức nguy hiểm. Bọn họ đã muộn.

Mặc kệ tu giả bên ngoài khó chịu hậm hực thế nào, lúc này Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên hai người đã tay kéo tay đi tới bí cảnh bọn họ lần đầu tiên đi đến.

Sau đó, hai người tập thể trợn tròn mắt.

"Đây, không phải nói là đi vào bí cảnh sao? Trong bí cảnh sẽ có thành trì lớn như vậy, và nhiều tu giả như vậy sao? Hơn nữa, linh khí hình như cũng không nồng nặc á..." Nguyên Tu Vân lăng lăng.

Mà Dịch Nhiên cũng cười khổ một tiếng nói với Nguyên Tu Vân: "Trọng điểm là, ngươi không phát hiện tu giả nơi này, trên người đều mang một luồng yêu khí sao?"

Nguyên Tu Vân lần này tỉ mỉ cẩn thận quan sát tu giả ở một chòi nghỉ mát bên cạnh y cách đó không xa, quả nhiên phát hiện người kia trên người có một luồng yêu khí. "..." Lẽ nào bọn họ là đi lộn chỗ sao?



"Ai, ta còn tưởng rằng là nơi rất tốt đấy! Hoá ra là yêu cảnh này, chặc, mặc dù, bảo bối ở đây không phải rất nhiều chẳng qua coi như bí cảnh tương đối dễ dàng rồi, cuối cùng không uổng công ta phản ứng mau cùng đi qua."

Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên lúc này mới nhìn thấy một tu giả phía sau bọn họ, người này có tóc màu đỏ thẫm, dáng vẻ sinh ra một bộ hung thần ác sát, thoạt nhìn ở chung cũng tốt, chẳng qua coi như nếu ở chung không tốt cũng muốn hỏi một chút tình huống. Ai ngờ Nguyên Tu Vân vừa muốn đi về phía trước một bước, tu giả ác sát kia đã giơ tay lên với y: "Ngươi đừng tới đây, mặc dù đã đi vào bí cảnh rồi chẳng qua thời gian có hạn, hơn nữa chúng ta không tín nhiệm lẫn nhau. Ta nói ngắn gọn, nơi này là một bí cảnh dài rộng của trong thế giới Yêu, cho nên sẽ có thành trì và Yêu tu, ở đây đối với Yêu tu mà nói rất tốt, chẳng qua đối với chúng ta tới từ Hỗn Độn chi địa cũng không giống nhau, lúc chúng ta rời đi nhưng phải bày đồ cúng, nhanh chóng tìm bảo bối đi, ngươi cho rằng bí cảnh vào tốt, thì sẽ ra tốt ư?"

Sau khi tu giả hung thần ác sát nói xong lời này rồi rời đi. Nhưng gã lại cũng giải đáp nghi vấn bức thiết nhất trong lòng Dịch Nhiên hai người. Ăn ý của hai người trong lúc đó căn bản cũng không cần bọn họ nói gì nữa, bọn họ dừng lại một chút, đã đi tới chòi nghỉ mát của Yêu tu.

"Ơ? Tại sao lại tới hai Nhân tu? Chậc, thật là do nơi này chúng ta có linh thạch miễn phí sao? Được rồi, tháp Thăng Yêu đã ở phía trước, hai người các ngươi muốn chút vật gì? Nhìn xem các ngươi có thể ở bên trong đi tới tầng thứ mấy? Ồ, tu vi Kim Đan và Ngưng Mạch ư? Miễn cưỡng được thông qua đi! Ít nhất đi ra cũng sẽ không sưng mặt sưng mũi. Ai các ngươi có muốn rượu hổ cốt linh của Yêu tộc chúng ta rất hữu hiệu hay không? Đây chính là linh rượu công dụng mạnh của Yêu tu Hổ tộc chúng ta tự cắt đuổi luyện ra đó, chỉ cần một khối linh thạch cực phẩm, thế nào?" Đi tới chòi nghỉ mát, Yêu tu bán đồ kia hiển nhiên là kiến thức rộng rãi, đối với Dịch Nhiên và Nguyên Tu Vân mặc dù có một chút không thích, chẳng qua nghĩ đến việc làm ăn của mình vẫn là nhiệt tình.

Nhìn dáng vẻ của gã vô cùng nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ, Nguyên Tu Vân bỗng nhiên nghĩ đến TV đẩy mạnh tiêu thụ nào đó y đã quên thật lâu. Ngừng lại một chút mỉm cười một cái nói: "Vẫn là cho chúng ta vật phẩm cần thiết căn bản nhất đi."

Yêu tu kia vốn còn thao thao bất tuyệt nói một đống, kết quả thấy Nguyên Tu Vân cười, nhất thời ngẩn ngơ phản ứng theo bản năng đã nâng một cái bình trong tay: "Cái này là cao Mỹ Nhan cực phẩm, Hoa yêu chúng ta nôn nước bọt của bản thân để chế riêng cho, ngươi có muốn hay không?"

Nguyên Tu Vân: "..."

Sau cùng, bọn họ dùng năm mươi linh thạch trung phẩm mua phù đưa tin và một đống linh thực, mới đi về toà tháp cực kỳ cao to cách đó không xa. Lúc này bọn họ đều cảm thấy trên thân thể mơ hồ có vật gì đó đang kềm chế bọn họ, hơn thế đồng thời trực giác còn có mấy phần bất an. Dịch Nhiên suy nghĩ một chút nói: "Đây chính là kiềm chế "Cống phẩm" phụ thân từng nói, tu giả vừa rồi kia cũng nói đến rồi. Rốt cuộc là như thế nào, còn cần chúng ta tự mình thử nhìn một chút."

Nguyên Tu Vân nghiêm túc gật đầu: "Bí cảnh này không tính là nguy hiểm, cho nên chúng ta cố gắng làm tới nhìn đẹp mắt nhất thôi."

=====

.com/:^

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau