Nhật Ký Hoa Hướng Dương

Chương 41: Mộng Xuân (H)

Trước Sau
Nếu đã là đang nằm mơ, như vậy làm càn một chút cũng chẳng sao.

Phương Tứ thoải mái rúc vào trong ngực Lục Hi Cảnh, cánh tay nhỏ bạo dạn cuốn lên cổ Alpha, trên trán đầu tóc liêu đến đôi mắt có chút ngứa, thậm chí còn dám dùng mặt cọ cọ cơ ngực rắn chắc trước mặt, đem tiên sinh coi như công cụ cào ngứa hình người.

Phương Tứ không nhịn được, cười một cái ra tiếng. Cậu vội vàng che miệng lại, ngẩng đầu kiểm tra xem tiên sinh có bị mình đánh thức hay không, nhưng vừa mới ngẩng đầu lên liền thấy hầu kết của tiên sinh, nằm lẳng lặng giữa chiếc cổ thon dài, nhô ra như thể đang muốn quyến rũ người khác. Đây chẳng phải đang dụ dỗ người ta phạm tội sao?!

Phương Tứ bất giác nuốt nước miếng một cái, rồi không ngừng mặc niệm từ dưới đáy lòng: Đây là mơ đây là mơ đây là mơ…… Sau đó cậu chậm rãi ngẩng đầu, rướn cổ, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên hầu kết đang nhô ra của tiên sinh.

Trong mơ, nhưng giấc mơ lại thành hiện thực. Hú hú hú! 

Phương Tứ không hề có tiền đồ, đem đầu rụt về phía sau.

Thấy Lục Hi Cảnh không có phản ứng, tâm tư Phương Tứ lại bắt đầu trở nên lung lay. Cậu dịch người lên phía trước, duỗi tay chọc chọc lên trái cổ nam tính nhòn nhọn nhô ra, nhìn chăm chú hầu kết hơi hơi chuyển động, như thể là đang nghiên cứu món đồ chơi gì đó rất thú vị.

Phương Tứ càng ngày càng to gan, còn dám dùng ngón tay lướt qua quai hàm của tiên sinh, đầu ngón tay chậm rãi mân mê đôi môi anh. Rõ ràng còn chưa làm gì quá mức, nhưng mặt Phương Tứ lúc này đã đỏ ửng.

Đôi môi mỏng của Lục Hi Cảnh hơi hé mở, môi dưới đầy đặn hếch lên, như đang muốn dụ dỗ đối phương thâm nhập. Mà Phương Tứ, đã sớm bị hút mất hồn, quả nhiên trúng kế, đầu ngón tay chuyển từ khóe môi sờ đến củ môi*, nhẹ nhàng tựa như lông vũ bay qua.

*Củ môi: nguyên văn là châu môi 《珠唇》, phần nhô ra ở phía môi trên.

Phương Tứ hơi hụt hẫng, còn chưa kịp ăn mừng thắng lợi của bản thân, đầu ngón tay mảnh khảnh đã bị “con mồi” ngậm lấy.

“Anh đợi lâu như thế mà em chỉ sờ anh có hai cái thôi à?” Giọng nói khàn khàn, trầm thấp, có một không hai và cực kỳ chín chắn của Alpha vang lên. Lỗ tai Phương Tứ như muốn nổ tung, khiến cậu sợ tới mức vội vàng rụt tay lại, sau đó thì giả bộ như không có gì xảy ra.

Lục Hi Cảnh biết Omega của mình có da mặt mỏng, không chịu nổi mấy lời chọc ghẹo, nhưng vẫn không thể áp xuống được cảm giác muốn trêu đùa cậu đang không ngừng mãnh liệt dâng trào từ đáy lòng. Anh ôm chặt Phương Tứ, rồi dùng dương v*t đang cương cứng của chính mình đẩy đẩy lên, dùng âm thanh thở dốc và giọng điệu mê hoặc thì thầm nói bên tai cậu: “Bị em sờ tới cứng rồi, anh làm sao bây giờ?”

Phương Tứ bị lời nói thẳng tuột này dọa cho hoảng sợ, tiên sinh trong mộng quả nhiên là rất xấu xa, nhưng mà trông vẫn thật…… thật là đẹp trai…… Phương Tứ dùng đôi mắt mở hé lặng lẽ nhìn lén bộ mặt thâm thúy của Lục Hi Cảnh khi bắt được quả tang hành động của cậu.

Omega đang bị sắc đẹp là cho mê muội, đồng thời cũng bị Alpha đè xuống dưới thân. Động tác của Lục Hi Cảnh nhìn có vẻ như thô lỗ nóng vội, nhưng động tác hôn môi người bên dưới lại dịu dàng vô cùng.

Dù ở mặt nào, nụ hôn này cũng được xem như nụ hôn đầu tiên. Lục Hi Cảnh mút nhẹ môi dưới đầy đặn của Phương Tứ, củ môi cũng nhẹ nhàng cọ lên củ môi, đầu lưỡi lại gấp gáp tham nhập vào giữa kẽ hở giữa hai cánh môi, chẳng thèm nói lời chào hỏi đã bắt đầu tiến tới khiêu khích đầu lưỡi mềm mại và trơn trượt của cậu. Sự dịu dàng vừa nãy Lục Hi Cảnh cố gắng hết sức để ngụy trang đã lập tức bị xé bỏ, mang theo ý niệm xâm lược mạnh mẽ chiếm lấy hơi thở và dịch thể thơm mát tràn ngập mùi cỏ xanh thanh ngọt của Phương Tứ.

Quá kịch liệt, Omega nhỏ làm sao địch lại nổi thế công đáng sợ như vậy. Tư thế môi lưỡi đan xen hòa quyện vào nhau gần như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vào bụng.

Mùi hương gỗ cháy nồng đậm càng làm cho đầu óc Phương Tứ tê liệt, khiến cậu vô thức vòng tay choàng qua cổ Lục Hi Cảnh.

Nhận được sự hưởng ứng, Lục Hi Cảnh vội vàng cởi bỏ cúc áo ngủ của Phương Tứ. Nụ hôn cũng bắt đầu chuyển dần xuống phía dưới, đặt từng nụ hôn nóng bỏng lên từng tấc da thịt của cậu, tất cả như muốn thiêu rụi lý trí của hai người.

Rõ ràng còn chưa tới kỳ động dục, mỗi một tấc da thịt trên người Phương Tứ lại đang kêu gào khát vọng muốn được yêu thương. Huyệt khẩu bên dưới đã muốn ứa nước, vô thức khép mở, ngọn lửa dục vọng khiến cậu không ngừng phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng: “Tiên sinh…… muốn……ưm…….. a!”

Nghe thấy tiếng người bên dưới đang kêu một cách ngọt ngào, Lục Hi Cảnh xấu xa cắn lên đầu v* của Phương Tứ, dùng đầu ngón tay ấn ấn điểm nhỏ trên đầu v* bên kia, thỉnh thoảng còn xoa xoa nắm nắm, như thể là thề nhất định phải chơi đùa đến khi hai bên núm vú đỏ ửng, dựng thẳng mới thôi.

“Không……” đầu v* Phương Tứ chưa bao giờ bị Lục Hi Cảnh đùa bỡn mạnh liệt như thế. Kỳ động dục lúc trước cũng chỉ hôn liếm nhẹ nhàng, trêu chọc quá mức như này khiến Phương Tứ vặn vẹo thân thể, không biết rốt cuộc là muốn thoát ra hay là muốn hưởng ứng.



“Không thích?” Lục Hi Cảnh dừng động tác, quan sát đến khuôn mặt ửng hồng của Phương Tứ, đồng thời bàn tay to cũng sờ lên dương v*t đang cứng ngắc của cậu, “Không thích sao còn cứng như thế này?”

Toàn thân Phương Tứ đều đỏ bừng, ngoại trừ việc thẳng người, đem mặt vùi vào vai và cổ Lục Hi Cảnh, giả vờ như không nghe thấy mấy lời này, thì cậu chẳng biết bản thân mình nên làm gì lúc này.

“Thật sự là không thích à?” Lục Hi Cảnh cố nén dục vọng đang hưng phấn bừng bừng, rút tay về. Đây chính là đang muốn buộc cậu trả lời câu hỏi của anh, “Không thích thì thôi.”

Khoái cảm đột nhiên ngừng lại, Phương Tứ cố gắng mở to đôi mắt mờ mịt, dùng hai tay sờ lên quần áo của Lục Hi Cảnh. Cả tay và giọng nói của cậu lúc này đều đang run rẩy: “Em thích…… thích…. tiên sinh……”

Đầu ngón tay tóm lấy cúc áo sơ mi màu đen của Lục Hi Cảnh, nhưng dù cố gắng cỡ nào cũng không thể cởi nổi một chiếc, cậu luống cuống đến độ hốc mắt cũng đong đầy nước: “Thích, thích mà…… Tiên sinh…..đừng không cần em….. đừng……”

“Sao lại không cần em chứ?” Lục Hi Cảnh thở dài một hơi, rõ ràng người bắt nạt là anh, nhưng lại chịu không nổi cảnh Phương Tứ bị bắt nạt. Kết quả là người đau lòng đến chết cũng là anh mà thôi.

Lục Hi Cảnh vội vàng cởi sạch quần áo trên người mình, trần trụi ôm Phương Tứ vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dành

Chỉ là dương v*t cương cứng tới đau đớn lúc này đang chọc vào bụng nhỏ của Phương Tứ, như muốn tạo ra một ấn ký chỉ thuộc về riêng anh ở đó.

Tiên sinh ở trong mơ dù tốt hay xấu cũng đều rất dịu dàng, Phương Tứ thật sự chịu không nổi. Nhưng đây là mơ, cậu có làm cái gì thì tiên sinh thật cũng không biết. Thế là Phương Tứ đánh liều, sờ lên dương v*t của Lục Hi Cảnh, dùng đôi mắt ướt đẫm chứa đứng nét quyến rũ trời ban nhìn về phía anh, hơi hé miệng nói: “Em muốn cái này của tiên sinh. Tiên sinh có thể cho em không?”

Cậu mở rộng hai chân, lộ ra huyệt khẩu lấp lánh nước, dùng tay cầm dương v*t vừa thô vừa cứng cọ cọ lên vùng đáy chậu của mìn, khi quy đầu cực lớn cọ qua huyệt khẩu, còn kéo theo tiếng rên quyến rũ của Phương Tứ.

Tuy rằng là cậu tự mình làm ra động tác to gan làm loạn này, nhưng đôi mắt vẫn xấu hổ đến mức không dám nhìn thẳng Lục Hi Cảnh, chỉ dám nhìn chằm chằm những bông hoa trên tấm thảm lông dài trắng muốt bên cạnh giường.

“Muốn anh làm cái gì?” Giọng nói Lục Hi Cảnh vì hành động của cậu mà khàn đi. Đôi mắt gần như phát ra thứ ánh sáng màu xanh lục, hận không thể đem người trước mặt ăn cả vào trong bụng.

“…… Muốn…… Muốn tiên sinh tiến vào……” Âm thanh của Phương Tứ còn mang theo tiếng khóc nức nở. Tiên sinh quá xấu rồi, cậu đã như vậy rồi còn muốn bắt nạt cậu.

“Tiến vào nơi nào?” Lục Hi Cảnh nhìn chằm chằm cậu, ngoài mặt thì sắm vai “chính nhân quân tử”, sau lưng hai tay đã sờ lên cặp mông cong tròn, mềm mại và săn chắc của Phương Tứ.

Trái tim của cậu như muốn rung lên. Dù sao đây cũng là mơ. Phốc! Cậu vươn ngón trỏ sờ vào huyệt khẩu non mịn của chính mình, run rẩy thâm nhập một ngón tay vào trong. Ngón tay mảnh khảnh lập tức đã bị tiểu huyệt nuốt vào, Phương Tứ lần đầu tiên sờ tới chỗ xấu hổ của bản thân, chính vì vậy mà toàn thân trở nên run rẩy vì ngượng ngùng.

Ngón trỏ chậm rì rì cắm vào rút ra trong lỗ nhỏ, Lục Hi Cảnh nhìn chằm chằm huyệt khẩu hồng hồng không ngừng co rút mà chẳng hề chớp mắt lấy một cái. Lồng ngực phập phồng cố kìm nén dục vọng của mình, nếu có thể hung hăng đút thật mạnh vào thì thật sự không còn gì bằng.

“Một ngón làm sao đủ chứ? Lỗ nhỏ này ăn tham như thế kia mà.” Lục Hi Cảnh phải hít sâu mấy cái mới có thể lưu loát nói ra mấy lời này.

Phương Tứ cố nén cảm giác xấu hổ vô cùng, đem cả ngón giữa của mình cắm vào trong. Ánh mắt Lục Hi Cảnh tựa như một ngọn lửa, cậu cảm thấy huyệt khẩu của mình bị anh nhìn chắm chằm tới mức sắp bốc cháy rồi.

Hai ngón tay đưa đẩy trong hậu huyệt, rất nhanh đều đã trở nên ướt đẫm. Lỗ nhỏ của Omega có thể tự động phân bố dịch nhầy, để thuận tiện hơn trong việc giao hợp.

Toàn bộ cơ thể Phương Tứ mềm nhũn, chỉ có dương v*t là căng cứng, chưa chơi đùa lỗ nhỏ được bao lâu thì cả người đã xụi lơ.

Phương Tứ thật sự nhịn không được, dục vọng tăng vọt thiêu đốt hết toàn bộ lý trí và sự rụt rè của cậu. Rút hai ngón tay của mình ra, cậu dùng hai bàn tay banh rộng huyệt khẩu, để lộ ra thịt mềm đo đỏ ở bên trong, dịch nhầy trong suốt từ huyệt khẩu chậm rãi chảy ra: “Tiên sinh, xin anh cắm vào trong em đi……”



Lúc này còn có thể nhẫn nhịn, Lục Hi Cảnh liền không phải là đàn ông. Anh dùng tay cầm dương v*t vừa mới cương cứng thêm một vòng, ấn quy đầu vào huyệt khẩu đang mấp máy của Phương Tứ, từng chút từng chút một xâm nhập vào trong.

Tuy rằng Phương Tứ đã dùng ngón tay cắm vào hậu huyệt trước, nhưng dương v*t của Lục Hi Cảnh so hai ngón tay thì lớn hơn rất nhiều, lỗ nhỏ hồng hồng vẫn chưa thể nuốt nổi.

“A…… Không…… Đau quá!” Cả khuôn mặt nhỏ của Phương Tứ nhăn nhó vì bị đau, dương v*t bên dưới cũng mềm một chút.

“Là em nói muốn anh cắm vào. Lúc này không cho phép em nói không.” dương v*t bị thịt non trong lỗ nhỏ hút lấy chặt chẽ, Lục Hi Cảnh hận không thể dùng sức, đem nguyên cả cái đó cắm cả gốc rễ tiến vào bên trong.

Anh nhỏ giọng dỗ dành: “Bé ngoan, mau mở lỗ nhỏ của em ra một chút, sẽ không đau đâu.” Đồng thời còn cầm cái gối nhét xuống dưới eo Phương Tứ, bàn tay to cũng đè xuống khuỷu chân của cậu, để đùi cậu mở ra hết sức có thể.

Phương Tứ đau đến mức chảy cả nước mắt, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời, dùng sức mở rộng huyệt khẩu, cố gắng nuốt dương v*t cực lớn vào trong.

Lục Hi Cảnh vừa ôm lấy Phương Tứ vừa hôn lên đầu v* sưng đỏ, tay còn lại thì cầm dương v*t nhỏ của Phương Tứ vuốt ve lên xuống, thỉnh thoảng còn dùng lòng bàn tay xoa xoa lỗ nhỏ trên quy đầu.

Nhiều điểm mẫn cảm trên người bị khiêu khích, Phương Tứ rất nhanh đã bị khoái cảm phân tán sự chú ý, bắt đầu ngâm nga rên rỉ thoải mái.

Lục Hi Cảnh thấy thế liền nắm lấy thời cơ, bắt đầu thẳng lưng đưa đẩy eo, từng bước từng bước tiến hành tấn công. Hậu huyệt mềm và chặt của Phương Tứ dần dần cũng bị kéo căng tới mức tối đa, cho đến tận khi toàn bộ dương v*t cắm hết vào trong.

Lục Hi Cảnh thở dài thoải mái, lỗ nhỏ không trong kỳ động dục trở nên chặt chẽ hơn rất nhiều, nhưng lượng nước vẫn chảy ra hệt như trước, làm anh muốn vĩnh viễn cắm ở bên trong.

Có thể là bởi vì chân bị bắt dạng ra hết cỡ, Phương Tứ luôn cảm giác côn th*t cắm sâu đến chỗ trước nay chưa từng chạm tới. Điều này khiến cậu có chút sợ hãi: “…… Sâu quá! Tiên sinh…… A không……”

Nghe vậy, dương v*t thoáng rút ra một chút, chỉ là Phương Tứ còn chưa kịp hít một hơi, côn th*t lại tiếp tục thô bạo đâm vào trong lỗ nhỏ, đập vỡ toàn bộ tiếng rên rỉ cầu xin của Phương Tứ.

Lục Hi Cảnh ở trên giường là trước nay đều là kiểu người áp đảo, nghe không lọt tai nổi một tiếng “không”. Anh tóm lấy mắt cá chân mảnh mai của Phương Tứ, rồi dùng côn th*t cứng ngắc xuyên xỏ lung tung trong lỗ nhỏ của cậu. Thỉnh thoảng, quy đầu còn cọ cọ qua nơi mẫn cảm nhất ở cửa khoang sinh sản.

Nhưng hiện tại không phải trong kỳ động dục, khoang sinh sản đã đóng chặt. Lục Hi Cảnh cũng không có cách nào để tạo thành nút kết ở bên trong, trừ phi anh muốn cứng rắn khai phá cửa khoang sinh sản.

Phương Tứ nhận thấy được Lục Hi Cảnh đang vô tình có ý định chọc mở khoang sinh sản. Nó khiến cậu sợ tới mức khóc lóc xin tha: “Không cần làm vậy ở nơi đó…… Huhu! Không cần……”

Nhưng cậu càng nói không cần Lục Hi Cảnh lại càng muốn đâm vào chỗ đó. Rõ ràng biết đó là nơi mẫn cảm nhất, đồng thời cũng là nơi không nên tùy ý đụng chạm nhất của Omega, nhưng anh vẫn ác ý cọ cọ xát vào chỗ đo, rồi mới bắt đầu thương lượng với cậu: “Hiện tại không động vào nơi đó cũng được, nhưng tới kỳ động dục lần sau, anh muốn hoàn toàn đánh dấu em.”

Dưới loại tình huống này, Phương Tứ nào có thể nghe hiểu anh đang nói cái gì, chỉ biết một mực gật đầu đồng ý, đã thế còn nhổm dậy cọ cọ vào ngực, rồi hôn lên cổ Lục Hi Cảnh để lấy lòng.

Lục Hi Cảnh thấy mục đích của chính mình đã đạt được, thế là liền tốt bụng mà buông tha chỗ kia, thay vào đó bắt đầu dùng sức đong đưa bên dưới. Thân dưới thì tàn nhẫn dập mạnh, môi lại hôn lên những giọt nước mắt trong suốt của Phương Tứ một cách thương tiếc..

Phương Tứ làm sao chịu được loại tấn công như thế này, chưa đầy hai phát đã bị chịch tới bắn. Hậu huyệt bị cơn cực khoái trước mắt siết lấy, hút chặt Lục Hi Cảnh đến độ khiến da đầu anh tê dại. Anh dường như mất đi khả năng khống chế, không để Phương Tứ có thời gian nghỉ ngơi, đã nhanh chóng tiếp tục va chạm, như thể là tưởng đem tinh hoàn nhét cả vào trong hậu huyệt.

Sau hơn cả trăm lần đưa đẩy, cơ bắp toàn thân Lục Hi Cảnh căng lên. Anh đem dương v*t vùi vào chỗ sâu nhất trong lỗ nhỏ, rồi xuất ra hết lần này tới lần khác một lượng lớn tinh dịch đặc sệt.

———————————-

Bé Tứ: Chẳng lẽ đây là mộng xuân?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau