Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)
Chương 63: Trưởng lão thiên chu
Trưởng lão Thiên Chu năm đó phản bội Ngũ Độc Giáo, sau lại âm thầm cấu kết với Huyết Y Giáo luyện thành thuật trường sinh bất lão, cả người biến thành bất nhân bất quỷ, còn dùng cổ thuật thu phục toàn bộ nhện trong động nhền nhện, biến tất cả nhện lớn nhện bé thành tiểu đệ dưới trướng mình.
Cứ cách một đoạn thời gian, trưởng lão Thiên Chu sẽ xuất hiện ở động nhền nhện, sau đó sẽ rời khỏi động lang thang đi khắp khu vực Nam Cương, trên đường đi gặp gỡ ai cũng đều thả nhện ra cắn chết họ, có thể nói là bước tới đâu thì nơi đó liền biến thành biển máu...
Thân là boss thế giới đầu tiên của game, vị phản đồ Ngũ Độc Giáo tâm ngoan thủ lạt này quả thực rất tận tâm hoàn thành chức trách hành hạ giết hại người chơi của mình một cách vô cùng xuất sắc.
Kỹ năng nổi bật nhất của boss này chính là triệu hồi ra lũ nhện, không ngừng triệu hồi đám tiểu đệ nhện, dùng tơ nhện trói lại toàn bộ người chơi trong phạm vi 20 mét xung quanh, sau đó tạo ra trạng thái debuff trúng độc lên người chơi cũng chồng lên mười tầng, trạng thái trúng độc cũng sẽ nhanh chóng lan truyền sang người xung quanh, tốc độ truyền bá còn muốn nhanh hơn virus bệnh lây qua đường không khí, bất cứ những ai trúng độc đều sẽ bị mất máu mà chết một cách nhanh chóng.
Các server khác mỗi lần đánh boss này đều áp dụng chiến thuật biển người, dùng số lượng đám đông đánh từ từ tới khi boss chết, có điều ở server này muốn dùng biện pháp đó là rất khó. Bởi vì server này có rất nhiều công hội chiến đội, lúc ngươi đánh boss các công hội khác chắc chắn sẽ không chỉ đứng ngoài bàng quan. Cả đám xông vào tranh đoạt lẫn nhau, trong trận chiến rối tung rối mù ấy, quyền nắm boss cuối cùng thuộc về ai rất khó mà nói trước được.
***
Lưu Xuyên dẫn theo Ngô Trạch Văn đi một vòng xung quanh động nhền nhện, sau đó chỉ vào điểm tiếp đất nói "Nhớ kỹ những vị trí này, đến lúc đó kéo boss tới đây, cậu phải dùng tốc độ nhanh nhất men theo lộ tuyến này di chuyển về hướng bên đó..."
Lưu Xuyên vừa nói vừa làm mẫu, bật người nhảy lên trên cây.
Ngô Trạch Văn cũng nhảy lên theo sau.
Lưu Xuyên tiếp tục nhảy xuống một điểm đặt chân tiếp theo, vừa dùng khinh công nhảy vừa giải thích "Điểm đặc biệt nhất của boss này là ở chỗ, bởi vì nó là phản đồ Ngũ Độc Giáo, cho nên đệ tử Ngũ Độc tấn công sẽ gây ra cừu hận cao hơn đệ tử các phái khác. Tôi muốn nhờ cậy cậu giúp chính là dựa vào đặc điểm này, chỉ cần cậu đánh làm sao kéo cừu hận boss lên cao nhất, boss sẽ đuổi theo cậu, lúc đó cậu sẽ có cơ hội dẫn theo nó rời đi..."
Ngô Trạch Văn nghe vậy gật gật đầu.
Chơi game này cũng đã được một thời gian, đối với cừu hận cũng không xa lạ.
Trong game, cả quái lẫn boss đều có một giá trị cừu hận đối với người chơi, nếu người chơi tạo sát thương lên quái hay boss càng cao, giá trị cừu hận này sẽ theo đó mà tăng lên, quái/boss sẽ truy theo người có cừu hận cao nhất. Trong hầu hết các phụ bản, đấu pháp được dùng nhiều nhất chính là 1 tank da dày thịt béo + các siêu dps + buff. Tank chính nhất định phải giữ được cừu hận buộc boss chỉ nhìn mình, dps phải lưu ý đến cừu hận tránh OT, nhiệm vụ của buff là thêm máu cho tất cả đồng đội, đây là nguyên tắc cơ bản mà mỗi người chơi khi đánh phụ bản đều phải biết. Bởi vì dps chỉ số phòng ngự đều rất thấp, OT bị boss nhìn đuổi theo chắc chắn sẽ một đấm chết luôn.
Vậy mà trong kế sách của Lưu Xuyên, lại bắt một Ngũ Độc máu mỏng đi lôi boss chạy...
Nếu như đổi thành ai khác mà nghe thấy lời này, chắc chắn sẽ nghĩ Lưu Xuyên là một tên gà mờ không biết đến điểm cơ bản nhất của việc đánh boss.
Lưu Xuyên tiếp tục nói "Nếu đứng cách boss 20 mét tấn công, cậu sẽ bị nó cho vào phạm vi trói buộc của tơ nhện, không thể di động, cũng sẽ bị boss tiếp cận giết chết. Cho nên cậu nhất định phải chú ý giữ khoảng cách với boss, khống chế sao cho khoảng cách ấy dao động ở 21 ~ 25 mét."
Ngô Trạch Văn hỏi lại "Nói vậy tức là tôi phải giữ khoảng cách với boss ngoài 20 mét, bằng tốc độ nhanh nhất đánh ra sát thương lớn nhất, hơn nữa dùng khinh công bay đi, vừa đánh vừa kéo boss theo?"
Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, phương pháp này rất khó, cậu không những phải khinh công tiếp đất chuẩn xác, còn phải phối hợp với tốc độ nhanh nhất để xoay người đánh boss. Mà boss, sau khi dùng tơ nhện trói tất cả những người trong phạm vi 20 mét xung quanh, nó sẽ khiến người chơi mắc phải trạng thái trúng độc, debuff này cũng sẽ nhanh chóng lan truyền ra xung quanh, tới lúc đó tôi sẽ xếp một buff cứng tay chuyên môn phụ trách kéo máu cùng với giải độc cho cậu, cậu chỉ cần chuyên tâm đánh boss là được."
Từ động nhền nhện đến nhân duyên thụ, khoảng cách xa như vậy, vừa phải khinh công chạy đi, còn phải quay lại dồn sức đánh boss, suốt quá trình không thể để xảy ra bất cứ sai lầm nào, chỉ cần xuất hiện một thao tác dư thừa thôi, có lẽ sẽ bị boss giã chết ngay tức khắc...
Nhiệm vụ khó khăn đến tưởng chừng như bất khả thi này, liệu có thể yên tâm giao cho một tân thủ như Ngô Trạch Văn không?
Lưu Xuyên đương nhiên là có lý do riêng mới dám làm như vậy.
Mặc dù Ngô Trạch Văn vẫn còn là tân thủ, nhưng cậu ta có thể bảo đảm giữ bình tĩnh suốt quá trình thực hiện nhiệm vụ, sẽ không vì khẩn trương mà sợ hãi, mặc dù bị boss truy kích cũng có thể ung dung làm theo từng bước một của kế hoạch đặt sẵn mà không hoảng không loạn, hơn nữa năng lực học tập của cậu ta lại rất mạnh, tốc độ tay lại cực nhanh, Lưu Xuyên vô cùng tin tưởng Ngô Trạch Văn.
Bản thân Ngô Trạch Văn cũng biết, dựa vào trình độ của mình mà muốn hoàn thành được nhiệm vụ này sẽ cực kỳ vất vả, hết sức thật lòng đề nghị "Nhiệm vụ này rất khó, tôi không thể cam đoan sẽ không xảy ra sơ suất nào, hay là tôi đưa tài khoản này cho anh, anh tự thao tác?"
Lưu Xuyên nói "Tôi còn phải chỉ huy mọi người nữa, đến lúc đó kiểu gì cũng sẽ có một trận hỗn chiến với các công hội, tôi không có cách nào vừa kéo boss vừa chỉ huy, cho nên nhiệm vụ này giao cho cậu đấy, làm được chứ?"
Người này tin tưởng mình đến như vậy, khiến Ngô Trạch Văn cũng xấu hổ không dám cự tuyệt nữa, liền dứt khoát nói "Nếu anh tin tôi như vậy, tôi sẽ thử xem sao."
Lưu Xuyên nở nụ cười "Ok! Từ giờ tới thứ tư tuần sau vẫn còn thời gian, chúng ta có thể từ từ luyện tập. Cậu theo sau tôi đi, chúng ta nhớ kỹ lộ tuyến trước đã!"
***
Hai người kẻ trước người sau bật nhảy băng qua rừng rậm, từ dưới đất đứng nhìn theo, cứ ngỡ là có hai vị cao thủ đang dùng khinh công truy đuổi nhau vậy.
Có vài người chơi đi ngang qua nhìn thấy ngẩn người dừng bước, ngước lên nhìn hai bóng người một xanh một tím loé lên trên không trung, kinh ngạc nói "Đây là nhóm MV nào đang quay phim sao? Hai người này khinh công đỉnh thật!"
"Phải đó, một Đường Môn một Ngũ Độc thì phải, khinh công khủng vãi!"
Người khác thì đứng vây xem, trong cuộc Ngô Trạch Văn lúc này thì lại vô cùng chuyên tâm, chăm chú đuổi theo bóng ảnh phía trước của Đường Môn, đồng thời tính toán vị trí toạ độ mỗi điểm đáp đất của đối phương.
Tiêu chuẩn sử dụng khinh công của Lưu Xuyên không hổ là cao thủ đứng đầu, Ngô Trạch Văn muốn đuổi kịp cũng phải cố hết sức nhưng vẫn lực bất tòng tâm.
Lưu Xuyên dừng lại một chút, quan tâm hỏi "Theo kịp không?"
Ngô Trạch Văn nói "Miễn cưỡng."
Lưu Xuyên mỉm cười "Không cần gấp, lần đầu cậu đi lộ tuyến này, về sau luyện tập nhiều hơn nữa, tôi tin chắc cậu có thể theo kịp."
Ngô Trạch Văn gật đầu "Làm lại đi."
Hai người cứ như vậy một đường khinh công từ động nhền nhện đến nhân duyên thụ, qua lại cũng vài lượt.
Ở lần thứ năm thì, Ngô Trạch Văn rốt cuộc đuổi kịp bước chân của Đường Môn.
Lưu Xuyên nhịn không được cảm thán "Học cái gì cũng nhanh hết ta."
Ngô Trạch Văn nói "Tôi ghi nhớ lại tất cả các toạ độ đặt chân."
...Thảo nào chuẩn xác như vậy!
Lưu Xuyên nghĩ nghĩ, nói "Vậy kế tiếp chúng ta đổi cách khác để tập đi, cậu chạy ở phía trước, tôi sẽ ở sau lưng đuổi theo, cậu cứ xem tôi như là boss thế giới đang truy kích mình ấy, vừa tấn công tôi vừa chạy về phía trước."
Ngô Trạch Văn nói "Được."
—— Hiệp sĩ Đường Môn [ Lưu Danh Bách Thế ] mở cừu sát với ngài!
Màn hình đột nhiên đỏ lên, Đường Môn không có nửa lời khách khí lập tức phóng tới tấn công, Ngô Trạch Văn vội vàng dùng khinh công chạy tới phía trước, vừa chạy vừa quay đầu đánh trả.
Mới nãy chỉ cần chạy thẳng về phía trước, tìm đúng điểm đặt chân khinh công rất dễ dàng, nhưng hiện tại vừa phải quay lại đánh vừa phải liên tục khinh công chạy tới trước, còn phải khống chế giữ khoảng cách nhất định giữa hai người, nhất thời Ngô Trạch Văn cảm thấy áp lực vô cùng lớn, chưa tới 10 giây đã bị Đường Môn đuổi kịp, tung liên chiêu đánh cho choáng váng...
Lưu Xuyên đánh vài cái liền dừng tay, cười nói "Chậm quá, nếu tôi là boss cậu đã chết nãy giờ rồi."
Ngô Trạch Văn nghe vậy, lỗ tai hơi đỏ lên, xấu hổ giải thích "Một tâm phải phân ra làm ba dùng, chưa kịp thích ứng."
Lưu Xuyên nói "Vậy tôi giảm tốc độ lại, để cậu quen thuộc trạng thái, sau đó luyện tập vài lần?"
Ngô Trạch Văn gật đầu "Ừm."
Lưu Xuyên cười nói "Không cần lo, tốc độ boss chắc chắn không nhanh như tôi vậy đâu, còn có thể bị người chơi dùng kỹ năng giảm tốc nữa. Bởi vậy nếu như cậu có thể thuận lợi vượt qua tôi, tới lúc đó bảo đảm có thể kéo boss ngon lành."
Ngô Trạch Văn thật lòng nói "Tôi biết rồi, lại lần nữa đi."
Hai người bắt đầu luyện tập lại từ đầu.
Cùng một quãng đường mà phải liên tục bay tới bay lui như vậy, nếu là người bình thường có thể sẽ cảm thấy vô cùng buồn tẻ. Nhưng giờ phút này trong lòng Ngô Trạch Văn lại tràn đầy ý chí chiến đấu, tốc độ của Đường Môn quá nhanh làm cho cậu đuổi theo không kịp, nhưng chính vì chênh lệch của hai người xa như vậy, cậu lại càng muốn vượt qua, muốn chiến thắng khoảng cách ấy.
Thế là, nhóc học bá dồn hết toàn lực tập trung, một giờ huấn luyện bất tri bất giác trôi qua...
***
Một tiếng sau.
Lý Tưởng tò mò hỏi trên kênh đội "Hai người chưa làm xong nhiệm vụ vợ chồng nữa hả? Gần cả tiếng rồi."
Lưu Xuyên trả lời "Xong từ lâu rồi, đang ở bên này luyện khinh công. Phải rồi, hai người cũng qua đây một lát đi, qua bên nhân duyên thụ ở Nam Cương ấy."
Lý Tưởng với Giang Thiếu Khuynh nghe vậy lập tức đi qua.
Lưu Xuyên từ trên đỉnh nhảy xuống dưới, điều chỉnh một cái đánh dấu vị trí ở giữa hai gốc thụ nói "Tối thứ tư tuần sau chúng ta đi đánh boss thế giới, đợi Ngũ Độc kéo boss lại đây rồi, tới lượt đệ tử kéo boss."
Lý Tưởng nghe vậy sợ đến ngây người "Boss? Thế giới?? Đệ tử kéo???"
Lưu Xuyên cười "Sao hả, nghe rất oai đúng không?"
"..."
Sư phụ, ông xác định là đệ tử của ông sẽ không bị boss đánh hộc máu mà chết sao?
Lưu Xuyên nói "Thiếu Lâm là cận chiến, rất khó xông vào đám đông để lôi boss ra ngoài, nên nhiệm vụ kéo boss khó khăn này sư phụ đã giao cho Ngũ Độc rồi, đệ tử chờ sẵn dưới tàng cây, đợi khi nào cậu ấy kéo boss tới đây đệ tử lập tức đón cừu hận, bằng tốc độ nhanh nhất kéo cừu của mình lên số một biết không, sau đó làm tank chính luôn."
Lý Tưởng "..."
Thân là một cái bao cát, kinh nghiệm duy nhất trước giờ của lý Tưởng là kéo qua boss phụ bản 30 cấp. Còn boss thế giới? Nghe thôi đã đủ đáng sợ rồi!!
Lý Tưởng nói "Đệ tử chưa đánh boss thế giới bao giờ, lỡ đâu kéo không được thì sao?"
Lưu Xuyên nói "Nếu đệ tử kéo không được, sư phụ sẽ trục xuất đệ tử khỏi sư môn, sẵn tiện bảo Dạ Dạ cho đệ tử vào blacklist."
Lý Tưởng "..."
Bất cứ người chơi Thiếu Lâm nào, cũng đều có giấc mộng chung cực có thể kéo được cừu boss thế giới!
Một đại sư không kéo được boss thế giới, không phải là đại sư chân chính!
Lý Tưởng hưng phấn nói "Chơi luôn, kéo boss này có gì cần lưu ý không?"
Lưu Xuyên nói "Boss này sẽ không đứng cố định một chỗ, nó sẽ liên tục đi qua đi lại, triệu hồi ra một đống nhện dùng tơ trói người chơi lại. Nếu lỡ như đệ tử bị trói cũng không cần lo, sư phụ sẽ an bài một người chuyên giải debuff cho đệ tử, đệ tử chỉ cần chuyên tâm lo cừu hận của mình là được." Lưu Xuyên vừa nói vừa đánh dấu thêm một cái vị trí ở bên ngoài hai gốc thụ "Đệ tử nhớ kỹ hai điểm này, tới lúc đó kéo boss qua lại giữa hai điểm này, kéo boss đối mặt với mình, khi di chuyển chú ý đi ngược từng bước một, phải cẩn thận tránh né mạng nhện dưới chân."
Lý Tưởng gật đầu "Đã hiểu!"
Giang Thiếu Khuynh nhìn bốn phía xung quanh một lát, lập tức ngộ ra, liền hỏi "Anh tính để toàn bộ đoàn dps đứng ở trên đỉnh thụ đánh xuống sao?"
Lưu Xuyên nói "Ừ, mới nãy Ngũ Độc có tính toán qua, khoảng cách từ đỉnh thụ đến hai điểm này là 23 ~ 24 mét, vừa đúng khoảng cách kỹ năng của các lưu phái viễn trình có thể đánh tới. Tôi sẽ tuyển ra một đoàn gồm những phái sát thương to có phạm vi kỹ năng ở tầm này đứng trên thụ đỉnh chờ boss. Bên phe chúng ta cũng sẽ mai phục sẵn ở đây, các công hội khác dù hay tin dẫn người đến đánh thì chúng ta cũng chiếm ưu thế địa hình."
Xung quanh cả vùng hoa hải rộng lớn, quả thực rất thích hợp để mai phục ẩn nấp.
Ở các server khác, mỗi lần trưởng lão Thiên Chu xuất hiện mới ở động nhền nhện, các công hội đều là ở tại chỗ tranh giành đến máu chảy đầu rơi, giành được rồi cũng đứng tại chỗ mà đánh boss.
Kéo boss vượt qua cả một quãng đường dài từ động nhền nhện đến nhân duyên thụ rồi mới đánh, trước giờ quả thực chưa từng có tiền lệ, nghe cũng chưa nghe qua nữa là...
Ý tưởng của người này vô cùng lớn mật... nhưng lại cũng cực kỳ chu đáo tỉ mỉ!
Mỗi một bước đều được tính toán sẵn, thậm chí suy xét đến cả những nhân tố ngoài ý muốn có thể xảy ra, như vậy cũng sẽ giảm thiểu tỷ lệ thất bại xuống mức thấp nhất!
Giang Thiếu Khuynh hỏi "Vậy tôi cần làm gì?"
Lưu Xuyên "Anh cùng với tôi sẽ bảo hộ Ngũ Độc, để cậu ấy không bị người khác ảnh hưởng. Đợi khi nào boss tiến nhập nhân duyên thụ, anh sẽ ở bên ngoài dẫn theo một đội Võ Đang khống chế những kẻ khác đến đây quấy rối, đến lúc đó tôi cũng sẽ dẫn đội đến rửa sạch bọn họ."
Giang Thiếu Khuynh gật đầu "Đã hiểu."
Lưu Xuyên nói "Còn cần tìm một buff thật cứng tay nữa, trong quá trình Ngũ Độc kéo boss đi chắc chắn sẽ bị dính debuff trúng độc liên tục, số tầng trúng độc càng cao máu tụt sẽ càng nhanh, nhất định phải vừa giải buff vừa kéo máu. Nếu không có buff đủ trình độ làm việc này, có lẽ Ngũ Độc đi nửa đường sẽ trúng độc mà chết."
Giang Thiếu Khuynh nói "Nếu đã hợp tác với công hội bên Thất tinh thảo, tới lúc đó bảo bọn họ cử ra một buff cứng là được rồi?"
Lưu Xuyên nói "Tôi cũng tính như vậy, trong thời gian ngắn rất khó tìm được người nào buff cứng tay, trình độ của buff bên Thất tinh thảo thế nào tôi không rõ lắm, có lẽ phải trao đổi với hội trưởng bên đó một chút."
Có câu, nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, đúng ngay lúc này ở góc trái đột nhiên xuất hiện khung tán gẫu nhấp nháy, cũng chính là hội trưởng Thất tinh thảo gửi tin tán gẫu sang.
[Đoạn trường thảo] nói với ngài "Bồ tèo, ám khí 35 cấp Đường Môn cần không?"
Sau lưng kèm theo thông số hình ảnh về ám khí 35 cấp.
Lưu Xuyên bấm xem thử một cái, nghi hoặc hỏi "Đường Môn bên anh không cần à?"
Đoạn trường thảo phát cái biểu tình tươi cười trả lời "Đường Môn đoàn tinh anh công hội bên tôi đều có hết rồi, chiều hôm nay lập đội đánh phụ bản, vài lần liên tục đều rớt vũ khí Đường Môn, nếu như cậu có dùng thì tôi gửi đính kèm sang cho."
Vị hội trưởng này từng năm lần bảy lượt mời chào Lưu Xuyên nhưng không thành công. Cơ mà Đoạn trường thảo cũng là một người thông minh, dù cho mời chào thất bại cũng vẫn duy trì quan hệ bạn bè với Lưu Xuyên, đối với loại cao thủ tự do này, tốt hơn là giữ thái độ hảo hữu hơn là đắc tội họ.
Lưu Xuyên nói "Vậy cảm ơn trước ha."
Đoạn trường thảo nói "Không cần khách sáo."
Lưu Xuyên lại hỏi "Buổi chiều bận việc không lên mạng được, phụ bản 35 các anh đều thông quan rồi?"
Đoạn trường thảo nói "Ừ, hôm nay mấy công hội lớn đều thông quan 35 hết, cơ mà chưa ai phá được kỷ lục thành tích của hệ thống. Cậu tính tiếp tục dạy cho mấy đoàn tinh anh phá kỷ lục của bọn họ hả?"
Lưu Xuyên nói "Bên tôi vẫn chưa đánh phụ bản 35, đánh như thế nào cũng chưa nghiên cứu nữa, cái đấy tính sau đi."
Đoạn trường thảo ngập ngừng một lát, nói "Cậu cũng đừng miễn phí dạy bọn họ như vậy, thu ít phí dạy học đi chứ! Công lược thông quan phá kỷ lục cao cấp như vậy, dù là bán giá trên trời cũng có khối người ra giá mua, dạy miễn phí cho tụi kia lỗ chết!"
Vì Thất tinh thảo không tham gia chuyện phá kỷ lục phụ bản, nên Đoạn trường thảo cũng tự giác đứng về phía Lưu Xuyên, vì Lưu Xuyên mà bất bình.
Lưu Xuyên cười nói "Cũng chả có gì."
Tính ra cũng đâu phải dạy miễn phí hoàn toàn, cả hai bên cùng được lợi mà thôi. Mấy vị hội trưởng học công lược cũng bất tri bất giác biến thành đoàn huấn luyện mà Lưu Xuyên ký kết miễn phí, làm "hàng mẫu" cao cấp để Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng quan sát, nghiên cứu, học hỏi... còn gì.
Đoạn trường thảo lại nói "À phải rồi, thứ tư tuần sau là mở boss thế giới rồi, đến lúc đó đại bộ phận đều lên 40 cấp, cậu có ý kiến hay cách gì để đoạt boss chưa?"
Lưu Xuyên nói "Đúng lúc tôi đang tính tìm anh bàn chuyện này, công hội bên anh tối đa điều được bao nhiêu đoàn 40 cấp?"
Đoạn trường thảo nói "Dựa vào tiến độ hiện tại, đến bữa đó có thể có khoảng 300 người, tính sơ cũng được 10 đoàn."
Tốc độ thăng cấp của công hội lớn quả nhiên là đủ khủng, những 10 đoàn 40 cấp... Nếu như phối hợp ăn ý, khả năng lần này đoạt được boss thế giới là rất cao.
Lưu Xuyên nói "Tôi có cách đoạt được boss này. Nhưng quan trọng là, hội trưởng anh có thể nhường vị trí tổng chỉ huy lại cho tôi không?"
Tổng chỉ huy?
Đoạn trường thảo nghe vậy, đột nhiên thấy khó xử.
Mỗi một công hội đều sẽ tự bồi dưỡng cho nhà mình một vị chỉ huy, bình thường đều là lấy từ cao thủ trung tâm của công hội. Rất ít công hội chấp nhận mời người ngoài về làm chỉ huy nhà mình. Một mặt là vì thể diện, công hội lớn lại đi mời người ngoài về chỉ huy, mặt mũi bỏ đi đâu? Còn mặt khác, hiện tại các công hội cạnh tranh nhau rất kịch liệt dữ dội, lẫn nhau nhét nội ứng hay spy qua nhà người khác là chuyện vô cùng thông thường. Tình hình vậy thì làm sao bảo người trong nhà hoàn toàn tin tưởng nghe theo một chỉ huy từ ngoài nhét vào chứ? Trước giờ không phải chưa xảy ra tình huống chỉ huy bên ngoài mời tới là gián điệp, cố ý để lộ tình huống boss, khiến cho cả công hội thất bại đến đau lòng.
Cao thủ trung tâm trong hội bài xích người đến từ bên ngoài, đó cũng là chuyện quá đỗi thường tình, hơn nữa tình huống bên Thất tinh thảo lần này lại càng phức tạp hơn.
Đoạn trường thảo phát qua cái biểu tình xấu hổ "Thật sự nói ra thì xấu hổ, là tôi thì chắc chắn tôi sẽ nhường cho cậu chỉ huy. Nhưng mà tiếc là chiều nay bên phía bộ quản lý Thất tinh thảo có cuộc họp kín, tổng hội trưởng quyết định thứ tư sẽ sang bên đây, tự mình chỉ huy lần đánh boss thế giới này."
Lưu Xuyên giật mình, có chút hứng thú hỏi "Ồ? Tổng hội trưởng Tam sắc phong cảnh thảo? Tam sắc tỷ nhà các anh muốn đích thân ra trận chỉ huy lần này sao?"
Đoạn trường thảo nói "Đúng vậy, server này có rất nhiều công hội, nên boss 40 cấp đầu tiên này ảnh hưởng rất lớn đến uy vọng công hội. Bởi vậy tổng hội trưởng quyết định tự mình mang đoàn sang đây chỉ huy. Tôi có nói chuyện của cậu với Tam sắc tỷ, cô ấy bảo là, nếu cao thủ đồng ý đến hỗ trợ thì tốt, có thể phân cho cậu một đoàn đi dánh boss, các phương diện còn lại cứ giao cho công hội chúng tôi xử lý, đến cuối cùng phần thưởng đánh boss thế giới sẽ chia cho bên cậu một phần."
Lưu Xuyên nghe vậy khẽ bật cười.
Nói chung, các công hội lớn như vậy lo lắng cái gì, Lưu Xuyên đều có thể hiểu được. Chung quy mời một người ngoài về làm tổng chỉ huy, nói thế nào cũng là mất mặt. Người ta tổng hội trưởng đã đích thân ra trận, lại cứ để một ngoại nhân như Lưu Xuyên đến làm chỉ huy, thực sự là không thích hợp.
Lưu Xuyên nghĩ một lúc, nói "Tam sắc phong cảnh thảo, tổng hội trưởng Thất tinh thảo đúng không, tôi biết trình độ của cô ấy cũng khá lợi hại. Nhưng mà tôi chắc chắn là cô ấy không có khả năng đoạt được boss. Anh trở về nói với cô ấy, tôi nắm chắc trên 80% có thể đoạt được boss Thiên Chu trưởng lão, hoặc là để tôi chỉ huy, hoặc các người tự đánh, tôi đi tìm công hội khác hợp tác cũng được, chẳng sao cả."
Đoạn trường thảo giật mình "Anh bảo có hơn 80% nắm chắc?"
Lưu Xuyên nói "Ừ, cách của tôi khác với cách đánh boss thông thường, đội viên chủ lực bên tôi sẽ phụ trách, bởi vì muốn thành công phải luyện đi luyện lại cách này nhiều lần mới được, lâm thời chọn người là không có khả năng thành công. Bên này tôi đang huấn luyện người, cho nên nhất định phải để tôi chỉ huy."
Đoạn trường thảo "..."
Đoạn trường thảo nghe lời này mà cảm thấy vô cùng khiếp sợ, không ngờ người này đã bắt đầu huấn luyện đánh boss thế giới từ sớm như vậy? Khoan đã, đánh boss thế giới phải huấn luyện, huấn luyện kiểu gì? Boss còn chưa xuất hiện nữa mà? Huấn luyện đánh với không khí sao?
Đoạn trường thảo vò đầu đến rối bù, thắc mắc mãi mà không hiểu được.
Lưu Xuyên cười nói "Ai chỉ huy cũng đâu có quan trọng, quan trọng nhất là đoạt được boss hay không, anh nói đúng không hội trưởng?"
Đoạn trường thảo đầy mặt đau khổ trầm tư, nhưng không cách nào phản bác lời này được.
Bất kể là ai chỉ huy cũng được, mục đích cuối cùng là quyền đánh boss. Boss thế giới đầu tiên kể từ khi mở server, nếu Thất tinh thảo là công hội đánh chết, sẽ được thông cáo toàn server, thứ hạng công hội cũng sẽ được đẩy lên hạng nhất, được thưởng cho vô số uy vọng công hội—— đây mới là điểm quan trọng nhất!
Đoạn trường thảo nhanh chóng nghĩ thông mọi chuyện "Ok, bây giờ tôi đi nói lại với tổng hội trưởng, cao thủ anh cứ ngồi chờ tin tốt của tôi!
Lưu Xuyên nói "Tốt nhất là cho tôi câu trả lời chắc chắn trước thứ hai, nếu không được tôi còn biết để mà đi tìm công hội khác hợp tác nữa."
Đoạn trường thảo vội nói "Ok, tôi sẽ nhanh chóng có câu trả lời xác định."
Cứ cách một đoạn thời gian, trưởng lão Thiên Chu sẽ xuất hiện ở động nhền nhện, sau đó sẽ rời khỏi động lang thang đi khắp khu vực Nam Cương, trên đường đi gặp gỡ ai cũng đều thả nhện ra cắn chết họ, có thể nói là bước tới đâu thì nơi đó liền biến thành biển máu...
Thân là boss thế giới đầu tiên của game, vị phản đồ Ngũ Độc Giáo tâm ngoan thủ lạt này quả thực rất tận tâm hoàn thành chức trách hành hạ giết hại người chơi của mình một cách vô cùng xuất sắc.
Kỹ năng nổi bật nhất của boss này chính là triệu hồi ra lũ nhện, không ngừng triệu hồi đám tiểu đệ nhện, dùng tơ nhện trói lại toàn bộ người chơi trong phạm vi 20 mét xung quanh, sau đó tạo ra trạng thái debuff trúng độc lên người chơi cũng chồng lên mười tầng, trạng thái trúng độc cũng sẽ nhanh chóng lan truyền sang người xung quanh, tốc độ truyền bá còn muốn nhanh hơn virus bệnh lây qua đường không khí, bất cứ những ai trúng độc đều sẽ bị mất máu mà chết một cách nhanh chóng.
Các server khác mỗi lần đánh boss này đều áp dụng chiến thuật biển người, dùng số lượng đám đông đánh từ từ tới khi boss chết, có điều ở server này muốn dùng biện pháp đó là rất khó. Bởi vì server này có rất nhiều công hội chiến đội, lúc ngươi đánh boss các công hội khác chắc chắn sẽ không chỉ đứng ngoài bàng quan. Cả đám xông vào tranh đoạt lẫn nhau, trong trận chiến rối tung rối mù ấy, quyền nắm boss cuối cùng thuộc về ai rất khó mà nói trước được.
***
Lưu Xuyên dẫn theo Ngô Trạch Văn đi một vòng xung quanh động nhền nhện, sau đó chỉ vào điểm tiếp đất nói "Nhớ kỹ những vị trí này, đến lúc đó kéo boss tới đây, cậu phải dùng tốc độ nhanh nhất men theo lộ tuyến này di chuyển về hướng bên đó..."
Lưu Xuyên vừa nói vừa làm mẫu, bật người nhảy lên trên cây.
Ngô Trạch Văn cũng nhảy lên theo sau.
Lưu Xuyên tiếp tục nhảy xuống một điểm đặt chân tiếp theo, vừa dùng khinh công nhảy vừa giải thích "Điểm đặc biệt nhất của boss này là ở chỗ, bởi vì nó là phản đồ Ngũ Độc Giáo, cho nên đệ tử Ngũ Độc tấn công sẽ gây ra cừu hận cao hơn đệ tử các phái khác. Tôi muốn nhờ cậy cậu giúp chính là dựa vào đặc điểm này, chỉ cần cậu đánh làm sao kéo cừu hận boss lên cao nhất, boss sẽ đuổi theo cậu, lúc đó cậu sẽ có cơ hội dẫn theo nó rời đi..."
Ngô Trạch Văn nghe vậy gật gật đầu.
Chơi game này cũng đã được một thời gian, đối với cừu hận cũng không xa lạ.
Trong game, cả quái lẫn boss đều có một giá trị cừu hận đối với người chơi, nếu người chơi tạo sát thương lên quái hay boss càng cao, giá trị cừu hận này sẽ theo đó mà tăng lên, quái/boss sẽ truy theo người có cừu hận cao nhất. Trong hầu hết các phụ bản, đấu pháp được dùng nhiều nhất chính là 1 tank da dày thịt béo + các siêu dps + buff. Tank chính nhất định phải giữ được cừu hận buộc boss chỉ nhìn mình, dps phải lưu ý đến cừu hận tránh OT, nhiệm vụ của buff là thêm máu cho tất cả đồng đội, đây là nguyên tắc cơ bản mà mỗi người chơi khi đánh phụ bản đều phải biết. Bởi vì dps chỉ số phòng ngự đều rất thấp, OT bị boss nhìn đuổi theo chắc chắn sẽ một đấm chết luôn.
Vậy mà trong kế sách của Lưu Xuyên, lại bắt một Ngũ Độc máu mỏng đi lôi boss chạy...
Nếu như đổi thành ai khác mà nghe thấy lời này, chắc chắn sẽ nghĩ Lưu Xuyên là một tên gà mờ không biết đến điểm cơ bản nhất của việc đánh boss.
Lưu Xuyên tiếp tục nói "Nếu đứng cách boss 20 mét tấn công, cậu sẽ bị nó cho vào phạm vi trói buộc của tơ nhện, không thể di động, cũng sẽ bị boss tiếp cận giết chết. Cho nên cậu nhất định phải chú ý giữ khoảng cách với boss, khống chế sao cho khoảng cách ấy dao động ở 21 ~ 25 mét."
Ngô Trạch Văn hỏi lại "Nói vậy tức là tôi phải giữ khoảng cách với boss ngoài 20 mét, bằng tốc độ nhanh nhất đánh ra sát thương lớn nhất, hơn nữa dùng khinh công bay đi, vừa đánh vừa kéo boss theo?"
Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, phương pháp này rất khó, cậu không những phải khinh công tiếp đất chuẩn xác, còn phải phối hợp với tốc độ nhanh nhất để xoay người đánh boss. Mà boss, sau khi dùng tơ nhện trói tất cả những người trong phạm vi 20 mét xung quanh, nó sẽ khiến người chơi mắc phải trạng thái trúng độc, debuff này cũng sẽ nhanh chóng lan truyền ra xung quanh, tới lúc đó tôi sẽ xếp một buff cứng tay chuyên môn phụ trách kéo máu cùng với giải độc cho cậu, cậu chỉ cần chuyên tâm đánh boss là được."
Từ động nhền nhện đến nhân duyên thụ, khoảng cách xa như vậy, vừa phải khinh công chạy đi, còn phải quay lại dồn sức đánh boss, suốt quá trình không thể để xảy ra bất cứ sai lầm nào, chỉ cần xuất hiện một thao tác dư thừa thôi, có lẽ sẽ bị boss giã chết ngay tức khắc...
Nhiệm vụ khó khăn đến tưởng chừng như bất khả thi này, liệu có thể yên tâm giao cho một tân thủ như Ngô Trạch Văn không?
Lưu Xuyên đương nhiên là có lý do riêng mới dám làm như vậy.
Mặc dù Ngô Trạch Văn vẫn còn là tân thủ, nhưng cậu ta có thể bảo đảm giữ bình tĩnh suốt quá trình thực hiện nhiệm vụ, sẽ không vì khẩn trương mà sợ hãi, mặc dù bị boss truy kích cũng có thể ung dung làm theo từng bước một của kế hoạch đặt sẵn mà không hoảng không loạn, hơn nữa năng lực học tập của cậu ta lại rất mạnh, tốc độ tay lại cực nhanh, Lưu Xuyên vô cùng tin tưởng Ngô Trạch Văn.
Bản thân Ngô Trạch Văn cũng biết, dựa vào trình độ của mình mà muốn hoàn thành được nhiệm vụ này sẽ cực kỳ vất vả, hết sức thật lòng đề nghị "Nhiệm vụ này rất khó, tôi không thể cam đoan sẽ không xảy ra sơ suất nào, hay là tôi đưa tài khoản này cho anh, anh tự thao tác?"
Lưu Xuyên nói "Tôi còn phải chỉ huy mọi người nữa, đến lúc đó kiểu gì cũng sẽ có một trận hỗn chiến với các công hội, tôi không có cách nào vừa kéo boss vừa chỉ huy, cho nên nhiệm vụ này giao cho cậu đấy, làm được chứ?"
Người này tin tưởng mình đến như vậy, khiến Ngô Trạch Văn cũng xấu hổ không dám cự tuyệt nữa, liền dứt khoát nói "Nếu anh tin tôi như vậy, tôi sẽ thử xem sao."
Lưu Xuyên nở nụ cười "Ok! Từ giờ tới thứ tư tuần sau vẫn còn thời gian, chúng ta có thể từ từ luyện tập. Cậu theo sau tôi đi, chúng ta nhớ kỹ lộ tuyến trước đã!"
***
Hai người kẻ trước người sau bật nhảy băng qua rừng rậm, từ dưới đất đứng nhìn theo, cứ ngỡ là có hai vị cao thủ đang dùng khinh công truy đuổi nhau vậy.
Có vài người chơi đi ngang qua nhìn thấy ngẩn người dừng bước, ngước lên nhìn hai bóng người một xanh một tím loé lên trên không trung, kinh ngạc nói "Đây là nhóm MV nào đang quay phim sao? Hai người này khinh công đỉnh thật!"
"Phải đó, một Đường Môn một Ngũ Độc thì phải, khinh công khủng vãi!"
Người khác thì đứng vây xem, trong cuộc Ngô Trạch Văn lúc này thì lại vô cùng chuyên tâm, chăm chú đuổi theo bóng ảnh phía trước của Đường Môn, đồng thời tính toán vị trí toạ độ mỗi điểm đáp đất của đối phương.
Tiêu chuẩn sử dụng khinh công của Lưu Xuyên không hổ là cao thủ đứng đầu, Ngô Trạch Văn muốn đuổi kịp cũng phải cố hết sức nhưng vẫn lực bất tòng tâm.
Lưu Xuyên dừng lại một chút, quan tâm hỏi "Theo kịp không?"
Ngô Trạch Văn nói "Miễn cưỡng."
Lưu Xuyên mỉm cười "Không cần gấp, lần đầu cậu đi lộ tuyến này, về sau luyện tập nhiều hơn nữa, tôi tin chắc cậu có thể theo kịp."
Ngô Trạch Văn gật đầu "Làm lại đi."
Hai người cứ như vậy một đường khinh công từ động nhền nhện đến nhân duyên thụ, qua lại cũng vài lượt.
Ở lần thứ năm thì, Ngô Trạch Văn rốt cuộc đuổi kịp bước chân của Đường Môn.
Lưu Xuyên nhịn không được cảm thán "Học cái gì cũng nhanh hết ta."
Ngô Trạch Văn nói "Tôi ghi nhớ lại tất cả các toạ độ đặt chân."
...Thảo nào chuẩn xác như vậy!
Lưu Xuyên nghĩ nghĩ, nói "Vậy kế tiếp chúng ta đổi cách khác để tập đi, cậu chạy ở phía trước, tôi sẽ ở sau lưng đuổi theo, cậu cứ xem tôi như là boss thế giới đang truy kích mình ấy, vừa tấn công tôi vừa chạy về phía trước."
Ngô Trạch Văn nói "Được."
—— Hiệp sĩ Đường Môn [ Lưu Danh Bách Thế ] mở cừu sát với ngài!
Màn hình đột nhiên đỏ lên, Đường Môn không có nửa lời khách khí lập tức phóng tới tấn công, Ngô Trạch Văn vội vàng dùng khinh công chạy tới phía trước, vừa chạy vừa quay đầu đánh trả.
Mới nãy chỉ cần chạy thẳng về phía trước, tìm đúng điểm đặt chân khinh công rất dễ dàng, nhưng hiện tại vừa phải quay lại đánh vừa phải liên tục khinh công chạy tới trước, còn phải khống chế giữ khoảng cách nhất định giữa hai người, nhất thời Ngô Trạch Văn cảm thấy áp lực vô cùng lớn, chưa tới 10 giây đã bị Đường Môn đuổi kịp, tung liên chiêu đánh cho choáng váng...
Lưu Xuyên đánh vài cái liền dừng tay, cười nói "Chậm quá, nếu tôi là boss cậu đã chết nãy giờ rồi."
Ngô Trạch Văn nghe vậy, lỗ tai hơi đỏ lên, xấu hổ giải thích "Một tâm phải phân ra làm ba dùng, chưa kịp thích ứng."
Lưu Xuyên nói "Vậy tôi giảm tốc độ lại, để cậu quen thuộc trạng thái, sau đó luyện tập vài lần?"
Ngô Trạch Văn gật đầu "Ừm."
Lưu Xuyên cười nói "Không cần lo, tốc độ boss chắc chắn không nhanh như tôi vậy đâu, còn có thể bị người chơi dùng kỹ năng giảm tốc nữa. Bởi vậy nếu như cậu có thể thuận lợi vượt qua tôi, tới lúc đó bảo đảm có thể kéo boss ngon lành."
Ngô Trạch Văn thật lòng nói "Tôi biết rồi, lại lần nữa đi."
Hai người bắt đầu luyện tập lại từ đầu.
Cùng một quãng đường mà phải liên tục bay tới bay lui như vậy, nếu là người bình thường có thể sẽ cảm thấy vô cùng buồn tẻ. Nhưng giờ phút này trong lòng Ngô Trạch Văn lại tràn đầy ý chí chiến đấu, tốc độ của Đường Môn quá nhanh làm cho cậu đuổi theo không kịp, nhưng chính vì chênh lệch của hai người xa như vậy, cậu lại càng muốn vượt qua, muốn chiến thắng khoảng cách ấy.
Thế là, nhóc học bá dồn hết toàn lực tập trung, một giờ huấn luyện bất tri bất giác trôi qua...
***
Một tiếng sau.
Lý Tưởng tò mò hỏi trên kênh đội "Hai người chưa làm xong nhiệm vụ vợ chồng nữa hả? Gần cả tiếng rồi."
Lưu Xuyên trả lời "Xong từ lâu rồi, đang ở bên này luyện khinh công. Phải rồi, hai người cũng qua đây một lát đi, qua bên nhân duyên thụ ở Nam Cương ấy."
Lý Tưởng với Giang Thiếu Khuynh nghe vậy lập tức đi qua.
Lưu Xuyên từ trên đỉnh nhảy xuống dưới, điều chỉnh một cái đánh dấu vị trí ở giữa hai gốc thụ nói "Tối thứ tư tuần sau chúng ta đi đánh boss thế giới, đợi Ngũ Độc kéo boss lại đây rồi, tới lượt đệ tử kéo boss."
Lý Tưởng nghe vậy sợ đến ngây người "Boss? Thế giới?? Đệ tử kéo???"
Lưu Xuyên cười "Sao hả, nghe rất oai đúng không?"
"..."
Sư phụ, ông xác định là đệ tử của ông sẽ không bị boss đánh hộc máu mà chết sao?
Lưu Xuyên nói "Thiếu Lâm là cận chiến, rất khó xông vào đám đông để lôi boss ra ngoài, nên nhiệm vụ kéo boss khó khăn này sư phụ đã giao cho Ngũ Độc rồi, đệ tử chờ sẵn dưới tàng cây, đợi khi nào cậu ấy kéo boss tới đây đệ tử lập tức đón cừu hận, bằng tốc độ nhanh nhất kéo cừu của mình lên số một biết không, sau đó làm tank chính luôn."
Lý Tưởng "..."
Thân là một cái bao cát, kinh nghiệm duy nhất trước giờ của lý Tưởng là kéo qua boss phụ bản 30 cấp. Còn boss thế giới? Nghe thôi đã đủ đáng sợ rồi!!
Lý Tưởng nói "Đệ tử chưa đánh boss thế giới bao giờ, lỡ đâu kéo không được thì sao?"
Lưu Xuyên nói "Nếu đệ tử kéo không được, sư phụ sẽ trục xuất đệ tử khỏi sư môn, sẵn tiện bảo Dạ Dạ cho đệ tử vào blacklist."
Lý Tưởng "..."
Bất cứ người chơi Thiếu Lâm nào, cũng đều có giấc mộng chung cực có thể kéo được cừu boss thế giới!
Một đại sư không kéo được boss thế giới, không phải là đại sư chân chính!
Lý Tưởng hưng phấn nói "Chơi luôn, kéo boss này có gì cần lưu ý không?"
Lưu Xuyên nói "Boss này sẽ không đứng cố định một chỗ, nó sẽ liên tục đi qua đi lại, triệu hồi ra một đống nhện dùng tơ trói người chơi lại. Nếu lỡ như đệ tử bị trói cũng không cần lo, sư phụ sẽ an bài một người chuyên giải debuff cho đệ tử, đệ tử chỉ cần chuyên tâm lo cừu hận của mình là được." Lưu Xuyên vừa nói vừa đánh dấu thêm một cái vị trí ở bên ngoài hai gốc thụ "Đệ tử nhớ kỹ hai điểm này, tới lúc đó kéo boss qua lại giữa hai điểm này, kéo boss đối mặt với mình, khi di chuyển chú ý đi ngược từng bước một, phải cẩn thận tránh né mạng nhện dưới chân."
Lý Tưởng gật đầu "Đã hiểu!"
Giang Thiếu Khuynh nhìn bốn phía xung quanh một lát, lập tức ngộ ra, liền hỏi "Anh tính để toàn bộ đoàn dps đứng ở trên đỉnh thụ đánh xuống sao?"
Lưu Xuyên nói "Ừ, mới nãy Ngũ Độc có tính toán qua, khoảng cách từ đỉnh thụ đến hai điểm này là 23 ~ 24 mét, vừa đúng khoảng cách kỹ năng của các lưu phái viễn trình có thể đánh tới. Tôi sẽ tuyển ra một đoàn gồm những phái sát thương to có phạm vi kỹ năng ở tầm này đứng trên thụ đỉnh chờ boss. Bên phe chúng ta cũng sẽ mai phục sẵn ở đây, các công hội khác dù hay tin dẫn người đến đánh thì chúng ta cũng chiếm ưu thế địa hình."
Xung quanh cả vùng hoa hải rộng lớn, quả thực rất thích hợp để mai phục ẩn nấp.
Ở các server khác, mỗi lần trưởng lão Thiên Chu xuất hiện mới ở động nhền nhện, các công hội đều là ở tại chỗ tranh giành đến máu chảy đầu rơi, giành được rồi cũng đứng tại chỗ mà đánh boss.
Kéo boss vượt qua cả một quãng đường dài từ động nhền nhện đến nhân duyên thụ rồi mới đánh, trước giờ quả thực chưa từng có tiền lệ, nghe cũng chưa nghe qua nữa là...
Ý tưởng của người này vô cùng lớn mật... nhưng lại cũng cực kỳ chu đáo tỉ mỉ!
Mỗi một bước đều được tính toán sẵn, thậm chí suy xét đến cả những nhân tố ngoài ý muốn có thể xảy ra, như vậy cũng sẽ giảm thiểu tỷ lệ thất bại xuống mức thấp nhất!
Giang Thiếu Khuynh hỏi "Vậy tôi cần làm gì?"
Lưu Xuyên "Anh cùng với tôi sẽ bảo hộ Ngũ Độc, để cậu ấy không bị người khác ảnh hưởng. Đợi khi nào boss tiến nhập nhân duyên thụ, anh sẽ ở bên ngoài dẫn theo một đội Võ Đang khống chế những kẻ khác đến đây quấy rối, đến lúc đó tôi cũng sẽ dẫn đội đến rửa sạch bọn họ."
Giang Thiếu Khuynh gật đầu "Đã hiểu."
Lưu Xuyên nói "Còn cần tìm một buff thật cứng tay nữa, trong quá trình Ngũ Độc kéo boss đi chắc chắn sẽ bị dính debuff trúng độc liên tục, số tầng trúng độc càng cao máu tụt sẽ càng nhanh, nhất định phải vừa giải buff vừa kéo máu. Nếu không có buff đủ trình độ làm việc này, có lẽ Ngũ Độc đi nửa đường sẽ trúng độc mà chết."
Giang Thiếu Khuynh nói "Nếu đã hợp tác với công hội bên Thất tinh thảo, tới lúc đó bảo bọn họ cử ra một buff cứng là được rồi?"
Lưu Xuyên nói "Tôi cũng tính như vậy, trong thời gian ngắn rất khó tìm được người nào buff cứng tay, trình độ của buff bên Thất tinh thảo thế nào tôi không rõ lắm, có lẽ phải trao đổi với hội trưởng bên đó một chút."
Có câu, nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, đúng ngay lúc này ở góc trái đột nhiên xuất hiện khung tán gẫu nhấp nháy, cũng chính là hội trưởng Thất tinh thảo gửi tin tán gẫu sang.
[Đoạn trường thảo] nói với ngài "Bồ tèo, ám khí 35 cấp Đường Môn cần không?"
Sau lưng kèm theo thông số hình ảnh về ám khí 35 cấp.
Lưu Xuyên bấm xem thử một cái, nghi hoặc hỏi "Đường Môn bên anh không cần à?"
Đoạn trường thảo phát cái biểu tình tươi cười trả lời "Đường Môn đoàn tinh anh công hội bên tôi đều có hết rồi, chiều hôm nay lập đội đánh phụ bản, vài lần liên tục đều rớt vũ khí Đường Môn, nếu như cậu có dùng thì tôi gửi đính kèm sang cho."
Vị hội trưởng này từng năm lần bảy lượt mời chào Lưu Xuyên nhưng không thành công. Cơ mà Đoạn trường thảo cũng là một người thông minh, dù cho mời chào thất bại cũng vẫn duy trì quan hệ bạn bè với Lưu Xuyên, đối với loại cao thủ tự do này, tốt hơn là giữ thái độ hảo hữu hơn là đắc tội họ.
Lưu Xuyên nói "Vậy cảm ơn trước ha."
Đoạn trường thảo nói "Không cần khách sáo."
Lưu Xuyên lại hỏi "Buổi chiều bận việc không lên mạng được, phụ bản 35 các anh đều thông quan rồi?"
Đoạn trường thảo nói "Ừ, hôm nay mấy công hội lớn đều thông quan 35 hết, cơ mà chưa ai phá được kỷ lục thành tích của hệ thống. Cậu tính tiếp tục dạy cho mấy đoàn tinh anh phá kỷ lục của bọn họ hả?"
Lưu Xuyên nói "Bên tôi vẫn chưa đánh phụ bản 35, đánh như thế nào cũng chưa nghiên cứu nữa, cái đấy tính sau đi."
Đoạn trường thảo ngập ngừng một lát, nói "Cậu cũng đừng miễn phí dạy bọn họ như vậy, thu ít phí dạy học đi chứ! Công lược thông quan phá kỷ lục cao cấp như vậy, dù là bán giá trên trời cũng có khối người ra giá mua, dạy miễn phí cho tụi kia lỗ chết!"
Vì Thất tinh thảo không tham gia chuyện phá kỷ lục phụ bản, nên Đoạn trường thảo cũng tự giác đứng về phía Lưu Xuyên, vì Lưu Xuyên mà bất bình.
Lưu Xuyên cười nói "Cũng chả có gì."
Tính ra cũng đâu phải dạy miễn phí hoàn toàn, cả hai bên cùng được lợi mà thôi. Mấy vị hội trưởng học công lược cũng bất tri bất giác biến thành đoàn huấn luyện mà Lưu Xuyên ký kết miễn phí, làm "hàng mẫu" cao cấp để Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng quan sát, nghiên cứu, học hỏi... còn gì.
Đoạn trường thảo lại nói "À phải rồi, thứ tư tuần sau là mở boss thế giới rồi, đến lúc đó đại bộ phận đều lên 40 cấp, cậu có ý kiến hay cách gì để đoạt boss chưa?"
Lưu Xuyên nói "Đúng lúc tôi đang tính tìm anh bàn chuyện này, công hội bên anh tối đa điều được bao nhiêu đoàn 40 cấp?"
Đoạn trường thảo nói "Dựa vào tiến độ hiện tại, đến bữa đó có thể có khoảng 300 người, tính sơ cũng được 10 đoàn."
Tốc độ thăng cấp của công hội lớn quả nhiên là đủ khủng, những 10 đoàn 40 cấp... Nếu như phối hợp ăn ý, khả năng lần này đoạt được boss thế giới là rất cao.
Lưu Xuyên nói "Tôi có cách đoạt được boss này. Nhưng quan trọng là, hội trưởng anh có thể nhường vị trí tổng chỉ huy lại cho tôi không?"
Tổng chỉ huy?
Đoạn trường thảo nghe vậy, đột nhiên thấy khó xử.
Mỗi một công hội đều sẽ tự bồi dưỡng cho nhà mình một vị chỉ huy, bình thường đều là lấy từ cao thủ trung tâm của công hội. Rất ít công hội chấp nhận mời người ngoài về làm chỉ huy nhà mình. Một mặt là vì thể diện, công hội lớn lại đi mời người ngoài về chỉ huy, mặt mũi bỏ đi đâu? Còn mặt khác, hiện tại các công hội cạnh tranh nhau rất kịch liệt dữ dội, lẫn nhau nhét nội ứng hay spy qua nhà người khác là chuyện vô cùng thông thường. Tình hình vậy thì làm sao bảo người trong nhà hoàn toàn tin tưởng nghe theo một chỉ huy từ ngoài nhét vào chứ? Trước giờ không phải chưa xảy ra tình huống chỉ huy bên ngoài mời tới là gián điệp, cố ý để lộ tình huống boss, khiến cho cả công hội thất bại đến đau lòng.
Cao thủ trung tâm trong hội bài xích người đến từ bên ngoài, đó cũng là chuyện quá đỗi thường tình, hơn nữa tình huống bên Thất tinh thảo lần này lại càng phức tạp hơn.
Đoạn trường thảo phát qua cái biểu tình xấu hổ "Thật sự nói ra thì xấu hổ, là tôi thì chắc chắn tôi sẽ nhường cho cậu chỉ huy. Nhưng mà tiếc là chiều nay bên phía bộ quản lý Thất tinh thảo có cuộc họp kín, tổng hội trưởng quyết định thứ tư sẽ sang bên đây, tự mình chỉ huy lần đánh boss thế giới này."
Lưu Xuyên giật mình, có chút hứng thú hỏi "Ồ? Tổng hội trưởng Tam sắc phong cảnh thảo? Tam sắc tỷ nhà các anh muốn đích thân ra trận chỉ huy lần này sao?"
Đoạn trường thảo nói "Đúng vậy, server này có rất nhiều công hội, nên boss 40 cấp đầu tiên này ảnh hưởng rất lớn đến uy vọng công hội. Bởi vậy tổng hội trưởng quyết định tự mình mang đoàn sang đây chỉ huy. Tôi có nói chuyện của cậu với Tam sắc tỷ, cô ấy bảo là, nếu cao thủ đồng ý đến hỗ trợ thì tốt, có thể phân cho cậu một đoàn đi dánh boss, các phương diện còn lại cứ giao cho công hội chúng tôi xử lý, đến cuối cùng phần thưởng đánh boss thế giới sẽ chia cho bên cậu một phần."
Lưu Xuyên nghe vậy khẽ bật cười.
Nói chung, các công hội lớn như vậy lo lắng cái gì, Lưu Xuyên đều có thể hiểu được. Chung quy mời một người ngoài về làm tổng chỉ huy, nói thế nào cũng là mất mặt. Người ta tổng hội trưởng đã đích thân ra trận, lại cứ để một ngoại nhân như Lưu Xuyên đến làm chỉ huy, thực sự là không thích hợp.
Lưu Xuyên nghĩ một lúc, nói "Tam sắc phong cảnh thảo, tổng hội trưởng Thất tinh thảo đúng không, tôi biết trình độ của cô ấy cũng khá lợi hại. Nhưng mà tôi chắc chắn là cô ấy không có khả năng đoạt được boss. Anh trở về nói với cô ấy, tôi nắm chắc trên 80% có thể đoạt được boss Thiên Chu trưởng lão, hoặc là để tôi chỉ huy, hoặc các người tự đánh, tôi đi tìm công hội khác hợp tác cũng được, chẳng sao cả."
Đoạn trường thảo giật mình "Anh bảo có hơn 80% nắm chắc?"
Lưu Xuyên nói "Ừ, cách của tôi khác với cách đánh boss thông thường, đội viên chủ lực bên tôi sẽ phụ trách, bởi vì muốn thành công phải luyện đi luyện lại cách này nhiều lần mới được, lâm thời chọn người là không có khả năng thành công. Bên này tôi đang huấn luyện người, cho nên nhất định phải để tôi chỉ huy."
Đoạn trường thảo "..."
Đoạn trường thảo nghe lời này mà cảm thấy vô cùng khiếp sợ, không ngờ người này đã bắt đầu huấn luyện đánh boss thế giới từ sớm như vậy? Khoan đã, đánh boss thế giới phải huấn luyện, huấn luyện kiểu gì? Boss còn chưa xuất hiện nữa mà? Huấn luyện đánh với không khí sao?
Đoạn trường thảo vò đầu đến rối bù, thắc mắc mãi mà không hiểu được.
Lưu Xuyên cười nói "Ai chỉ huy cũng đâu có quan trọng, quan trọng nhất là đoạt được boss hay không, anh nói đúng không hội trưởng?"
Đoạn trường thảo đầy mặt đau khổ trầm tư, nhưng không cách nào phản bác lời này được.
Bất kể là ai chỉ huy cũng được, mục đích cuối cùng là quyền đánh boss. Boss thế giới đầu tiên kể từ khi mở server, nếu Thất tinh thảo là công hội đánh chết, sẽ được thông cáo toàn server, thứ hạng công hội cũng sẽ được đẩy lên hạng nhất, được thưởng cho vô số uy vọng công hội—— đây mới là điểm quan trọng nhất!
Đoạn trường thảo nhanh chóng nghĩ thông mọi chuyện "Ok, bây giờ tôi đi nói lại với tổng hội trưởng, cao thủ anh cứ ngồi chờ tin tốt của tôi!
Lưu Xuyên nói "Tốt nhất là cho tôi câu trả lời chắc chắn trước thứ hai, nếu không được tôi còn biết để mà đi tìm công hội khác hợp tác nữa."
Đoạn trường thảo vội nói "Ok, tôi sẽ nhanh chóng có câu trả lời xác định."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất