Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần

Chương 30: Phương pháp tu luyện mới

Trước Sau
"Haha, ba mẹ thích là tốt rồi, sau này con có thể thường xuyên làm cho hai người ăn." Du Cẩn Lật cuối cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng bưng chén đũa lên bắt đầu dùng bữa.

Tuy mùi vị còn kém hơn kiếp trước một ít nhưng vì mấy ngày nay ăn đều là thịt nấu không có mùi vị nên bữa này Du Cẩn Lật ăn vẫn đặc biệt thỏa mãn.

Hai quả cầu ánh sáng khá lớn bay từ trong người Kiều Mục Lam và Giang Chấn Đào ra, sau đó lắc lư chui vào cơ thể của Du Cẩn Lật.

Lúc ba người ăn cơm ngồi đối diện nhau nên lần này Du Cẩn Lật nhìn thấy rõ ràng, đôi mắt không khỏi trợn to, lộ ra sự kinh ngạc.

"Tiểu Lật Tử sao vậy?" Kiều Mục Lam thấy thế không khỏi lo lắng hỏi.

"Không có gì không có gì đâu ạ, tại nãy xém nữa con bị mắc nghẹn nhưng giờ thì ổn rồi ạ." Du Cẩn Lật vội vàng tìm cớ nói không muốn để đối phương lo lắng, nhưng trong lòng đã kinh ngạc, chấn động và kinh hỉ cơ bản không ngừng được.

Cậu vốn tưởng để hấp thu linh lực, khôi phục tu vi của kiếp trước chỉ có thể dựa vào linh vật của thế giới này, dù sao ở đây không có linh khí, cậu cơ bản không thể nào dựa vào việc bế quan tu luyện để khôi phục được.

Nhưng mới vừa rồi, cậu lại phát hiện một phương pháp khác có thể gia tăng linh lực mà còn có thể nhanh chóng với hữu hiệu hơn so với ăn linh vật.

Nếu không phải không đúng lúc, Du Cẩn Lật hận không thể chống nạnh ngửa mặt lên trời mà cười to, thuận tiện ôm Giang Mặc Thịnh một cái thật to bự.

Cậu ôm đùi vàng vào đúng là khác nhau hoàn toàn với trước, nhanh như vậy đã mang đến may mắn cho cậu.

Đồng thời được công đức kim quang thêm vào người nên vận khí cũng siêu tốt, ngây ngốc một thời gian dài bên người như vậy thì vận khí của bản thân cũng gia tăng.

Hãy nhìn đi, hiện tại cậu không phải may mắn vì ở một thế giới không có linh khí mà còn có thể tiếp tục tu luyện sao, thật sự không thể nào may mắn hơn!

Cậu đã từng nghe sư phụ nói qua, từ thời xa xưa, lúc Tu Chân giới còn hưng thịnh, tu vi của các tu giả ngoài việc tu luyện có thể tăng lên thì còn có thể thông qua quá trình tích lũy lực tín ngưỡng mà tăng lên.



Mà thông qua lực tín ngưỡng để tăng tu vị lại càng củng cố sức mạnh, so với tu giả cùng thời còn muốn cường đại hơn.

Nhưng lực tín ngưỡng không phải dễ lấy được như vậy, cần phải có người thành tâm thành ý thích bạn, sùng bái bạn thì mới có thể sinh ra một chút lực tín ngưỡng.

Cho nên tu giả tu luyện phương pháp này lên cấp tương đối chậm, nhưng nếu luyện tới hậu kỳ thì mỗi người đều là đại năng, hơn nữa phi thăng càng dễ dàng hơn so với tu giả bình thường.

Nhưng sau này Tu Chân giới xuống dốc, loại phương pháp tu luyện này cũng dần dần biến mất.

Vốn tu giả ở nhân gian đã rất khó khăn, nếu tu luyện bằng lực tín ngưỡng thì thật sự khó càng thêm khó, muốn phi thăng chỉ có mơ mới được.

Tuy tuổi thọ của tu giả dài hơn so với người thường nhưng cũng không phải vô hạn, nếu trước thọ nguyên không thể đột phá thì chỉ đành tiếc nuối rời khỏi nơi đây.

Nên là người chọn tu luyện bằng lực tín ngưỡng đã ít càng thêm ít, chỉ có loại người phi thường như anh hùng được mọi người kính yêu mới có khả năng lựa chọn.

Nhưng tình huống bây giờ của Du Cẩn Lật không giống nhau, cậu đi tới một nơi không có linh khí, không cách nào sử dụng phương pháp tu luyện bình thường, biện pháp duy nhất là ăn linh vật để gia tăng linh lực.

Nhưng linh vật nào dễ tìm như vậy, hơn nữa linh lực ẩn chứa trong linh vật cũng không nhiều lắm, tu luyện cách này còn không bằng tính lũy lực tín ngưỡng đi thôi.

Thật ra trước đó Du Cẩn Lật không nghĩ tới phương pháp này vì nó rất ít người sử dụng, nên nhất thời cậu cũng quên mất, nếu không phải khi nãy tận mắt nhìn thấy lực tín ngưỡng từ Kiều Mục Lam và Giang Chấn Đào bay ra rồi bị bản thân mình hấp thu thì có khả năng cậu còn không nhớ nổi phương pháp tu luyện này.

Cái này thật sự là vì cậu bây giờ mà sinh ra sao!

[Tui muốn hỏi là có ai đã từng đọc tiên hiệp, tu chân chưa? Đặc biệt là tiên hiệp ngựa giống á? Nếu đọc rồi thì mấy từ như đại năng, thọ nguyên, tu giả, linh khí, linh lực thuộc nằm lòng rồi hen? Tại tui sợ mọi người không hiểu á, mà nếu dịch luôn thì nó kì kì vì tui đọc tiên hiệp, tu chân quen rồi, từ đó nó vốn là vậy. Nếu chỗ nào không hiểu thì tui sẽ cố giải thích sao cho hiểu nha. Thật sự thì mọi người đọc xong là đủ để đoán nghĩa của từ đó rồi á ^^]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau