Nhân Vật Phản Diện Biến Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 171

Trước Sau
Đỗ Yến yên bình trải qua khoảng thời gian này. Sau khi La Nhược Tình cầm một triệu đi, tạm thời không còn lý do gì để đến gây sự với cậu nữa.

Đám Đường Lượng bị Đỗ Yến dùng vũ lực trấn áp, kết hợp với sự kiện xảy ra tại sân thể dục nên mỗi lần họ nhìn thấy cậu đều hận không thể vòng sang đường khác.

Ngay cả Seus cũng bặt vô âm tín suốt hai ba ngày. Ứng dụng vẫn luôn hiển thị đang cập nhật.

Trong mộng cảnh, cho dù Đỗ Yến chưa khôi phục ký ức thì tính cách của cậu vẫn chẳng thay đổi.

So sánh với phiền phức kéo đến không ngừng lúc ban đầu, cậu càng thích những ngày tháng yên bình này hơn.

Đỗ Yến biết trong lòng mình rất khó chịu, âm thầm mắng bản thân thật lắm chuyện. Rõ ràng đã đoán được phản ứng của Seus từ trước, tất cả cũng đều là tác phẩm do một tay cậu làm ra, thế nhưng cậu vẫn cảm thấy ngũ vị tạp trần, thậm chí lo rằng liệu Seus có bỏ đi hay không.

Lý trí Đỗ Yến cho hay, người Sakoru cực kỳ coi trọng bạn đời, tình huống như vậy sẽ không bao giờ xảy ra.

Cậu bỗng nhớ tới nội dung bộ phim, hoàng tử Sakoru cũng đối xử với bạn gái địa cầu của y như vậy. Hai người từng tranh cãi đến long trời lở đất bởi khác biệt văn hóa tận mấy lần, cuối cùng lại hòa thuận như lúc ban đầu.

Đỗ Yến tỏ ra bản thân vì tiền nên mới đồng ý thân cận với Seus cũng chỉ để cho tình cảm trở nên bớt hoàn mỹ, sau khi thoát khỏi đây mùi vị mới không ngọt như trước nữa.

Nói cách khác, tuy tình cảm của Đỗ Yến tương đối nhạt nhòa nhưng cậu vẫn là người bình thường.

Người bình thường sẽ biết giận hờn. Lần này cậu bị cưỡng chế kéo vào mộng cảnh, ép phải ăn một miếng bánh ngọt khiến cậu cực kỳ không khỏe cho nên mới bày trò trả thù.

Kết quả xấu nhất là Seus sẽ bỏ đi, chủ nhân giấc mộng tỉnh dậy, Đỗ Yến tốn bao nhiêu công sức nhưng vẫn chẳng có gì để ăn thôi. Dù sao cậu cũng chẳng thích đồ ngọt cho lắm.

Đỗ Yến miễn cưỡng thuyết phục chính mình. Cậu thở dài, chuẩn bị trở về ký túc xá ngủ.

Mặc dù cậu có huyết mạch của thần thú Bá Kỳ nhưng vẫn còn những phần thuộc về loài người. Mộng cảnh này còn trùng khớp với quá khứ của cậu nữa.

Quãng thời gian quên mất mình là ai và ở chung với Seus khiến Đỗ Yến sinh ra hảo cảm với hắn. Khi mức độ đó chưa đủ để tiến triển thêm thì Đỗ Yến đã khôi phục kí ức. Thế nhưng Seus và Thiệu Lăng Hằng lại có quá nhiều điểm tương đồng trong tính cách.

Điều này dẫn đến chuyện Đỗ Yến khó có thể tỉnh táo suy nghĩ kĩ, thậm chí bởi vì phản ứng của Seus mà liên tưởng đến lúc nếu Thiệu Lăng Hằng phát hiện ra thân phận mình sẽ như thế nào.

Đúng lúc đó, điện thoại di động trong túi khẽ rung. Cậu lười nhìn, dù sao cũng chẳng có gì quan trọng.

Không ngờ điện thoại vẫn cứ rung liên tục. Cậu lập tức cảm thấy kỳ lạ, sao tin nhắn bình thường lại phát thông báo lâu như vậy.

Cậu cầm điện thoại lên, hóa ra ứng dụng người Sakoru vừa cập nhật xong.

Đỗ Yến mở APP, chỉ thấy Seus lên tiếng: “Ta muốn nói chuyện với em, hai ta gặp nhau hay thông qua điện thoại nhỉ?”

Bọn họ mặt đối mặt trong thế giới giả lập bằng cách kết nối sóng điện não của Đỗ Yến với quang não tinh hạm.

Hiện tại đã gần đến giờ tắt đèn, Đỗ Yến suy nghĩ chốc lát rồi lựa chọn phương án thứ nhất.

Sau khi rửa mặt xong xuôi, Đỗ Yến nằm trên giường thả lỏng đầu óc, để mặc cho Seus dẫn mình tới không gian giả lập.

Lần này cậu trực tiếp xuất hiện ở không gian thường mà không phải trong trò chơi.



Seus đứng cách cậu vài bước, khoảng gần một mét.

Đỗ Yến hoàn toàn tỉnh táo, cậu nhìn thẳng vào mắt Seus, chẳng còn vẻ xoắn xuýt như trước đây nữa.

Seus mở miệng nói: “Đầu tiên ta muốn xin lỗi em, lúc trước ta đã vô tình nghe thấy đoạn đối thoại giữa em và La Nhược Tình.”

Đỗ Yến không trực tiếp trả lời: “Anh định đứng đây thảo luận về việc này sao?”

Seus ngẩn người nhớ đến lễ tiết tại Trái Đất, xem ra hiện tại có vẻ hơi bất lịch sự.

Quang não kiểm soát tinh hạm là do sóng điện não của Seus cụ thể hóa mà thành. Hắn chỉ cần nghĩ là có thể giả lập không gian quán cafe an tĩnh, rất thích hợp để tán gẫu.

Đỗ Yến nhìn hắn, nở nụ cười: “Anh đúng là biết cách nhập gia tùy tục.”

Quán cafe trước mắt chính là nơi Đỗ Yến và La Nhược Tình đến. Chắc hẳn trong lòng Seus vẫn luôn suy nghĩ đến chuyện đó nên mới vô thức tạo ra cảnh tượng giống nhau.

Đỗ Yến dứt lời, chủ động ngồi xuống: “Nếu anh đã nghe thấy thì nhất định có rất nhiều thắc mắc, trực tiếp hỏi tôi là được.”

Khoảnh khắc quán cafe xuất hiện, Đỗ Yến đột nhiên thông suốt. Đối mặt với một người Sakoru không thể nói dối, cậu cần gì phải xoắn xuýt nữa, có chuyện gì cứ nói thẳng cho xong.

Seus lên tiếng: “Eddie bảo với ta rằng, à đúng rồi, Eddie là cháu ta.”

Đỗ Yến đương nhiên biết Eddie là ai. Y vốn là nam chính trong phim, chẳng biết nội dung bị chủ nhân giấc mơ bẻ lái thành dạng này thì hoàng tử Eddie có thể thuận lợi tìm thấy bạn đời hay không.

“Ừ?” Đỗ Yến gật đầu, nghiêng tai lắng nghe.

Seus tiếp tục: “Eddie nói người Trái Đất không thẳng thắn như người Sakoru. Có một số việc sẽ không biểu hiện ra ngoài, cần dùng trái tim để cảm nhận nên mấy ngày nay ta đã phân tích kĩ lưỡng những gì ta biết về em.”

Seus giải thích nguyên nhân hắn biến mất suốt mấy ngày qua. Không thể không thừa nhận, khi nghe thấy những lời này tâm trạng cậu đã khá hơn rất nhiều.

Đỗ Yến nhìn hắn, hỏi: “Kết quả thế nào?”

Seus đáp: “Em thông minh như vậy chắc hẳn đã phát hiện người chơi trong game đều là ta đúng không?”

Đỗ Yến gật đầu.

Seus: “Lúc đầu em rất chán ghét ta. Nhưng em biết thân phận người chơi là ta mà vẫn chẳng bài xích câu chuyện trong các route cũng không hẳn là vì tính chuyên nghiệp.”

Đỗ Yến nói: “Thật ra tôi không chán ghét anh. Tôi chỉ không có thời gian và tâm trạng để chấp nhận bạn đời của mình là người ngoài hành tinh thôi. Những gì anh nghe thấy hôm đó đều là sự thực, nếu tôi không cần tiền thì sẽ chẳng coi như không có chuyện gì xảy ra khi biết anh là người chơi mà cứ tiếp tục hoàn thành công việc như thế.”

Câu trả lời của Seus khiến Đỗ Yến vô cùng kinh ngạc: “Ta rất vui vì em không từ bỏ.”

Cậu rũ mắt, đột nhiên nở nụ cười: “Cứ ra vẻ thanh cao mãi thì sẽ vô cùng bất lợi. Đám người kia luôn được voi đòi tiên khi tôi nhượng bộ La Nhược Tình.”

“Chỉ có tiền và quyền mới khiến bọn họ cách xa tôi một chút. Đúng lúc đó anh lại xuất hiện trước mặt tôi, kỳ thực ngay từ đầu tôi đã biết anh lấy lý do test game để đưa tiền cho tôi, cũng hiểu rõ anh vẫn chưa từ bỏ việc tìm bạn đời phù hợp.”

Seus không đáp. Hoa văn màu xanh lam đậm tỏa sáng, dường như đang suy tư cái gì đó.



Đỗ Yến dựa về phía sau, nghiêng người trên tay vịn, khẽ rũ mắt, dáng vẻ trông vừa lạnh nhạt vừa vô tình.

Cậu lên tiếng: “La Nhược Tình nói không sai, tôi bán mình vì tiền. Có phải đã phá hỏng ảo tưởng tốt đẹp trong lòng anh không? Tôi chính là kẻ hám lợi như vậy đấy.”

Hoa văn trên mặt Seus biến mất. Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn, trong mắt không hề có bất kỳ sự tiêu cực nào.

“Cái đó ta đều nghĩ cả rồi. La Nhược Tình đòi em tiền nên em cần tìm cách trả là chuyện hết sức bình thường. Ta rất vui vì sau mọi chuyện em vẫn chịu kí hợp đồng.”

Đỗ Yến ngồi thẳng người, không thể tin nổi: “Anh nói gì cơ?”

Như để động viên Đỗ Yến, khuôn mặt xưa nay không có biểu cảm của hắn bỗng xuất hiện một nụ cười.

Hắn nhẹ nhàng trả lời: “Chứng tỏ trong mắt em ta là người đặc biệt nhất đúng không? Dù sao em chỉ nhận tiền của ta mà chẳng phải bất kì ai, ít nhất nó cho thấy đối với em, ta không giống bọn họ.”

Đỗ Yến đột nhiên nghĩ tới một người đã từng nói với cậu điều tương tự. Trong kí ức của cậu, đó là chuyện rất lâu trước đây, hiện tại lại trở nên vô cùng rõ ràng.

“Nói cách khác, cháu vẫn luôn là người quan trọng nhất trong lòng cậu. Dù sao trên thế giới này chỉ có mình cháu mới có thể lọt vào mắt cậu.”

Quả nhiên tất cả các nhân vật trong mộng cảnh đều là Thiệu Lăng Hằng. Về mặt nào đó, mãi mãi cũng không thay đổi.

Đỗ Yến im lặng. Lấy kinh nghiệm từ các mộng cảnh trước, xem ra Seus đã hoàn thành việc tự thuyết phục bản thân, chìm đắm trong thứ logic chẳng chê vào đâu được của hắn.

Đỗ Yến chưa bao giờ cảm thấy con đường làm nhân vật phản diện sẽ kết thúc nhanh đến thế, thật sự quá gian nan.

Seus nhìn Đỗ Yến dần thả lỏng, nghĩ mình đoán đúng, thế là bèn tiếp tục khuyên nhủ: “Thật ra nếu em muốn có địa vị thì chỉ cần trở thành hoàng hậu của hành tinh Sakoru là được.”

“Văn minh Sakoru đứng đầu trong vũ trụ, người Sakoru chiếm rất nhiều vị trí tại hội nghị ngân hà đồng thời đảm nhiệm chức vụ giám sát và chấp pháp. Đối với nền văn minh sơ cấp như địa cầu, muốn đứng vững gót chân ở hội nghị ngân hà thì phải cần sự nâng đỡ của văn minh cấp cao…”

Đỗ Yến im lặng nghe Seus phổ cập kiến thức về sự tích hào nhoáng của người Sakoru trong vũ trụ, đẩy mạnh tiêu thụ bản thân có thể đem lại cho Đỗ Yến lợi ích ra sao.

Cuối cùng Đỗ Yến thấy như vừa bị tẩy não, giá trị quan cũng bị tấn công.

Sau khi cậu rời khỏi không gian giả lập, trong đầu chỉ chứa đầy chuyện nếu cậu trở thành hoàng hậu Sakoru thì sẽ có thể đi lên đỉnh cao nhân sinh, ở cái tầm mà đám người coi thường cậu không thể với tới.

Đỗ Yến mang đầy bụng tâm sự, lại có chút dở khóc dở cười. Tiếp theo ôm tâm tình phức tạp ấy mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau cậu tỉnh dậy, vẻ mặt vừa hoang mang vừa khó tin.

Cậu nằm mơ linh tinh gì thế này? Sao Thiệu Lăng Hằng lại xuất hiện trong giấc mộng của cậu.

Hắn cứ nhìn cậu chằm chằm, nghiêm túc nói: “Trên đời này có nhiều người như vậy mà em lại tốn bao nhiêu công sức chỉ vì muốn ăn ác mộng của tôi, thậm chí còn trở thành trợ lý của tôi. Chứng tỏ đối với em, tôi là người đặc biệt nhất phải không?”

     “Em thích giấc mộng của tôi cũng đồng nghĩa với việc em thích tôi.”

Tất cả là tại Seus và cái logic quái quỷ của hắn!

Đỗ Yến day day mi tâm, bực bội xuống giường rửa mặt rồi đi học.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau