Trọng Sinh Thành O Thê Của Tổng Tài Nhà Giàu
Chương 65
Tác giả: Hàn Môn Nha Đầu.
Editor: Cá.
*****
Dây đằng hiện tại đang ở trên cánh hoa của Tiên Ma Khoai lúc này, hẳn là chính là dây đằng trên đỉnh cây đại thụ, cho nên tối hôm qua Tiên Ma Khoai mới l luôn muốn tới đó.
Tiên Ma Khoai chia sẻ hình ảnh cho cậu, bên trong có dây đằng cùng với một cây cỏ, đại khái tất cả đều là một loại thực vật.
Tiêu Chiến suy đoán, dây đằng có một loại năng lực vô cùng lợi hại: Ngụy trang.
Diệp Lỗi trầm ngâm: "Nếu nói có chuyện gì đặc biệt, đó chính là tối hôm qua Tiên Ma Khoai muốn ra đi, sau lại đi đến khoảng sân trước toà nhà chính, cũng chính là phụ cận của cây đại thụ."
Nghĩ nghĩ, sau đó Diệp Lỗi biểu tình sửng sốt, lập tức nhìn về phía tiên ma khoai, chỉ vào dây đằng trên cánh hoa của nó: "Sáng nay, cánh hoa của nó đột nhiên xuất hiện cái này."
Chủ nhiệm Lý tiến lên hai bước, đánh giá dây đằng: " Trời ạ, chẳng lẽ dây đằng trên cây đại thụ đến ký sinh trên người tiên ma khoai sao?"
Diệp Lỗi đánh giá dây đằng: "Nhưng mà hình như không giống lắm."
"Ừm, nhìn không giống......" Chủ nhiệm Lý lẩm bẩm tự nói lặp lại một lần, đi qua đi lại rất nhiều lần, đột nhiên bước chân ngừng lại, biểu tình kích động mà nhìn dây đằng, "Nên sẽ không phải như ta nghĩ chứ!"
Nói xong, chủ nhiệm Lý nhanh chóng mở vòng tay ra, tra tìm tư liệu.
Tiêu Chiến nhún vai, cậu vốn nghĩ rằng dây đằng bị phát hiện thân phận là bởi vì có cameras theo, không nghĩ tới không xem cameras đã bị phát hiện không thích hợp rồi.
Bất quá cậu cũng không có ngoài ý muốn, rốt cuộc đây là hiệp hội đăng ký linh thực, người hiểu biết về linh thực nhất cơ hồ tất cả đều ở nơi này.
Cậu cũng có chút tò mò, còn nghĩ đợi chút sẽ tìm hiểu chủng loại của dây đằng, hiện tại xem ra không cần nữa.
"Long Ma Đằng!" Chủ nhiệm Lý tầm mắt từ màn hình thực tế ảo dời đi, đôi mắt loé sáng nhìn dây đằng, "Nó khẳng định là linh thực cấp S Long Ma Đằng! Có được ngụy trang cường đại cùng năng lực đồng hóa, là linh thực cấp S khó bị phát hiện nhất. Linh thực truyền thuyết, hình tượng của nó truyền lưu rất nhiều, không ai có thể xác định nó bản thân rốt cuộc là bộ dáng gì."
Tiên ma khoai nghe được tiểu đồng bọn được khen, căn đen thui lại lắc lư nhảy múa: "Thật lợi hại, ngươi biến mất lâu như vậy, nhân loại còn có truyền thuyết luôn kìa!"
Long Ma Đằng khinh bỉ trả lời: "Ngươi đang nói lời ngu xuẩn gì đó? Ta là từ lá cây của ngươi biến thành."
Tiên ma khoai quấn lấy phiến lá: "Ngươi đã bị phát hiện, lớn mật thừa nhận đi."
Long Ma Đằng giả chết, một chút phản ứng không có.
Tiêu Chiến nghĩ đến phiến lá mình đang cầm trong tay, nhìn về phía Long Ma Đằng, suy đoán hình tượng hiện tại của nó chính là bản thể vốn có, bất quá thu nhỏ rất nhiều.
Chủ nhiệm Lý phi thường hưng phấn: "Thật là quá tuyệt vời, Tiêu Chiến, nó cũng là ngươi sao?"
Tiêu Chiến lắc đầu: "Không phải, tôi không biết nó là Long Ma Đằng."
Chủ nhiệm Lý: "Không biết có thể thử cùng nó câu thông hay không, để chúng ta có thể nghiên cứu nghiên cứu nó."
Nói đoạn, chủ nhiệm Lý đảo mắt trên người của những người có mặt trong phòng, trực tiếp gỡ miếng dán ngăn cách xuống, trong phòng chỉ có duy nhất một Alpha vừa mới đánh dấu Omega, hoàn toàn không cần lo lắng xảy ra vấn đề gì.
Chủ nhiệm Lý phóng thích tin tức tố, ý đồ cùng Long Ma Đằng liên hệ.
Nhưng Long Ma Đằng giống như vật chết, một chút đáp lại cũng không có.
Mười phút, chủ nhiệm Lý rốt cuộc cũng từ bỏ, để Diệp Lỗi thử, Diệp Lỗi cũng như cũ thất bại.
Chủ nhiệm Lý nói với Tiêu Chiến: "Cậu thử xem." Sau đó bà lại nhìn về phía Vương Nhất Bác, "Vương tổng, muốn tránh mặt một chút không?"
Vương Nhất Bác lắc đầu: "Không cần."
Diệp Lỗi nói: " Hương thơm của Tiên Ma Khoai thực nồng đậm, hẳn là không thành vấn đề."
Chủ nhiệm Lý nhớ tới ngày hôm qua thu được công hiệu mùi hương của Tiên Ma Khoai, gật đầu: " Vậy thì tiến hành thử xem."
Bởi vì không tìm ra lý do cự tuyệt thích hợp, nghĩ thầm nếu Long Ma Đằng đã không để ý đến mấy người chủ nhiệm Lý, cũng không nhất định sẽ để ý đến mình.
Cậu gỡ miếng dán ngăn cách xuống, khống chế tin tức tố khuếch tán đến xung quanh dây đằng.
Rất nhanh, Tiêu Chiến liền cảm nhận được hoả cảm long ma đằng truyền cho cậu, như là một vị trưởng bối hiền từ, tiếp theo, trong đầu xuất hiện hình ảnh giữ bí mật quen thuộc giống như Tiên Ma Khoai hay làm.
Linh thực cấp S đều có phương thức biểu đạt giống nhau sao?
Tiêu Chiến có điểm bất đắc dĩ, loại này hành vi, hoàn toàn chính là lừa mình dối người a.
Cậu dán lên miếng dán lên, bỏ xuống do dự, lắc đầu.
Chủ nhiệm Lý chống cằm: "Vậy không có biện pháp, bất quá nó đi theo tiên ma khoai, tổng hội sẽ lộ ra một chút tập tính, chú ý quan sát đi."
Diệp Lỗi gật gật đầu.
Chủ nhiệm Lý lại nói tiếp: "Ta đi xử lý một chút chuyện liên quan đến việc dây đằng biến mất."
Chủ nhiệm Lý vừa đi không lâu, năm người tổ viên của Diệp Lỗi đã đến, năm người sắc mặt đều rất khó xem, có vẻ thực trầm trọng.
Diệp Lỗi thấy thế liền hỏi: "Ngoài sân còn chưa có bố trí tốt sao?"
Lão Đại trả lời: " Đã bố trí tốt rồi, đêm nay có thể trực tiếp sử dụng."
"Vậy các ngươi sao lại bày ra biểu tình khó coi thế?" Diệp Lỗi khó hiểu.
Lão Tam trầm giọng nói: "Vừa mới, bệnh viện quân sự của Đế Đô thông báo nguyên soái Hạ Đạt bệnh tình nguy kịch."
Đôi mắt của Diệp Lỗi trứng lớn, thần sắc trở nên bi thống, một hồi lâu anh mới ổn định cảm xúc: "Buổi tối 6 giờ di chuyển tiên ma khoai, hiện tại tiếp tục quan sát."
Sau đó anh nói với Tiêu Chiến: " Hai người có thể nghỉ ngơi một lát, có khả năng buổi tối sẽ ngủ tương đối trễ."
Khi trở lại phòng, Tiêu Chiến lập tức tra thử tình hình của nguyên soái Hạ Đạt.
Vương Nhất Bác quét mắt qua màn hình thực tế ảo của Tiêu Chiến, phổ cập kiến thức thêm cho cậu: " Trước kia Hạ Đạt là nguyên soái, bây giờ là ông nội của nguyên soái hiện tại, mười lăm năm trước ở tiền tuyến bị thương nặng, 5 năm trước bệnh tình nghiêm trọng xuất ngũ, chiến công trác tuyệt, ở Đế Đô danh vọng cực cao. Một vị quân nhân vô cùng xứng đáng được kính trọng."
Vậy mà vị nguyên soái thần tượng của toàn dân, lúc này đang nằm ở trên giường bệnh.
Bác sĩ Ni An đầu đầy mồ hôi được một đội cảnh vệ hộ tống đến phòng bệnh, trong phòng bệnh bác sĩ chủ trị nhìn thấy ông đến, hốc mắt ướt át: "Ông bạn già, rốt cuộc ông tới."
Ni An đem hộp đựng thuốc trong tay đưa cho đối phương: "Có thể trực tiếp sử dụng."
Sau khi hộp thuốc được tiếp nhận, thân thể bác sĩ Ni An lắc lư muốn ngã, được cảnh về phía sau đỡ lấy, đưa đi phòng nghỉ.
Ni An không có cự tuyệt, suốt đêm xử lý nguyên vật liệu của Tiên Ma Khoai, hao phí của ông quá nhiều tinh lực.
Chất lỏng màu đen của Tiên Ma Khoai có tính ăn mòn rất mạnh, không thể trực tiếp sử dụng, hơi có vô ý xảy ra tai nạn đối với người bệnh, chỉ có đem chất lỏng màu đỏ và chất lỏng màu đen xử lý đặc thù thì mới có thể sử dụng.
Công tác xử lý vô cùng tinh tế, vốn nên thực hiện vào ban ngày lúc tinh thần dư thừa. Nhưng tối hôm qua sau khi lấy được nguyên vật liệu, ông liền thu được tin tức Hạ Đạt nguyên soái bệnh tình chuyển biến xấu, chỉ có thể thức suốt đêm để xử lý.
Ông là người duy nhất nghiên cứu hoàn chỉnh chất lỏng màu đen của Tiên Ma Khoai, toàn bộ quá trình xử lý chỉ có thể dựa vào một mình ông mà thôi, sau khi mọi chuyện xong xuôi, ông nhẹ nhàng thở ra, ngay cả kính cũng nhấc không nổi.
Toàn bộ người ở Đế Đô khi biết được tin tức Hạ Đạt nguyên soái bệnh tình nguy kịch thì không khí trở nên trầm trọng, thẳng đến 4 giờ chiều, khi tin tức Hạ Đạt đã qua cơn nguy hiểm được chính phủ tuyên bố, dân chúng mới vui mừng.
Trong lúc không khí ở Đế Đô trở nên nhẹ nhàng hơn, không khí ở phòng khách nhà chính Vương lại thập phần đình trệ.
Vương phu nhân mặc một bộ sườn xám cách tân hoạ tiết ô vuông trắng đen xen kẽ, tóc quấn lên gọn gàng, thoạt nhìn vừa xinh đẹp vừa giỏi giang. Trên mặt bà mang theo nét ôn hòa tươi cười, chỉ là ý cười không có trong mắt, tầm mắt dừng trên người nam nhân diện mạo thanh tú ở phía đối diện, nói chuyện tốc độ không nhanh không chậm.
"Vương An, con không cần khẩn trương, con cũng biết bác gái bị bệnh rất nhiều năm, có một số việc không còn nhớ rõ ràng, kêu con tới, chỉ là muốn cho con kể lại một chút chuyện của bác trai con trước khi xảy ra sự tình đau lòng mà thôi."
Vương An và Vương Nhất Bác là anh em họ, so với Vương Nhất Bác nhỏ hai tuổi, nhưng mà bởi vì diện mạo tuấn thú, thoạt nhìn rất nhỏ, cứ nghĩ chỉ mới đôi mươi.
Bàn tay của Vương An đang đặt ở đầu gối khẽ dùng sức, đầu ngón tay trắng bệch, mặt mang theo nét xin lỗi mà cười cười: " Bác gái, con cẩn thận hồi tưởng một chút, thật sự nghĩ không ra, lúc bác trai xảy ra chuyện nói cho cùng con cũng chỉ mới 6 tuổi. Con chỉ nhớ rõ lúc cha biết được tin tức đã rất thương tâm."
Tầm mắt của Vương phu nhân từ trên mặt người đối diện dời đi, thương cảm mà thở dài: "Là ta không suy xét chu đáo, việc này nên tìm cha con hỏi, chỉ là biết gần nhất cha con đi công tác ở tinh cầu, nên mới chờ không được mà hỏi con."
Ánh mắt Vương An khẽ nhúc nhích: "Có lẽ Bác ca sẽ có ấn tượng."
Trong mắt Vương phu nhân lóe lệ quang:"Ta cũng hỏi qua A Bác, nhưng ta muốn biết càng nhiều tin tức có liên quan đến bác trai của con hơn."
Vương An ôn thanh khuyên giải an ủi: " Bác gái đừng thương tâm, bác trai ở trên trời có linh, khẳng định không muốn nhìn thấy người khó chịu."
Vương phu nhân xoa xoa khóe mắt: "Ngươi đứa nhỏ này, so A Bác tri kỷ hơn nhiều, buổi tối lưu lại ăn bữa cơm đi."
"Này có lẽ phải hẹn khi khác rồi, con còn có việc chưa xử lý xong. Bác gái, cáo từ." Từ chối xong xong Vương An đứng dậy muốn đi.
Vương phu nhân cũng không giữ người nữa, đứng dậy đưa tiễn: "Thật ngượng ngùng, chậm trễ con làm việc rồi."
Hết chap 65.
Editor: Cá.
*****
Dây đằng hiện tại đang ở trên cánh hoa của Tiên Ma Khoai lúc này, hẳn là chính là dây đằng trên đỉnh cây đại thụ, cho nên tối hôm qua Tiên Ma Khoai mới l luôn muốn tới đó.
Tiên Ma Khoai chia sẻ hình ảnh cho cậu, bên trong có dây đằng cùng với một cây cỏ, đại khái tất cả đều là một loại thực vật.
Tiêu Chiến suy đoán, dây đằng có một loại năng lực vô cùng lợi hại: Ngụy trang.
Diệp Lỗi trầm ngâm: "Nếu nói có chuyện gì đặc biệt, đó chính là tối hôm qua Tiên Ma Khoai muốn ra đi, sau lại đi đến khoảng sân trước toà nhà chính, cũng chính là phụ cận của cây đại thụ."
Nghĩ nghĩ, sau đó Diệp Lỗi biểu tình sửng sốt, lập tức nhìn về phía tiên ma khoai, chỉ vào dây đằng trên cánh hoa của nó: "Sáng nay, cánh hoa của nó đột nhiên xuất hiện cái này."
Chủ nhiệm Lý tiến lên hai bước, đánh giá dây đằng: " Trời ạ, chẳng lẽ dây đằng trên cây đại thụ đến ký sinh trên người tiên ma khoai sao?"
Diệp Lỗi đánh giá dây đằng: "Nhưng mà hình như không giống lắm."
"Ừm, nhìn không giống......" Chủ nhiệm Lý lẩm bẩm tự nói lặp lại một lần, đi qua đi lại rất nhiều lần, đột nhiên bước chân ngừng lại, biểu tình kích động mà nhìn dây đằng, "Nên sẽ không phải như ta nghĩ chứ!"
Nói xong, chủ nhiệm Lý nhanh chóng mở vòng tay ra, tra tìm tư liệu.
Tiêu Chiến nhún vai, cậu vốn nghĩ rằng dây đằng bị phát hiện thân phận là bởi vì có cameras theo, không nghĩ tới không xem cameras đã bị phát hiện không thích hợp rồi.
Bất quá cậu cũng không có ngoài ý muốn, rốt cuộc đây là hiệp hội đăng ký linh thực, người hiểu biết về linh thực nhất cơ hồ tất cả đều ở nơi này.
Cậu cũng có chút tò mò, còn nghĩ đợi chút sẽ tìm hiểu chủng loại của dây đằng, hiện tại xem ra không cần nữa.
"Long Ma Đằng!" Chủ nhiệm Lý tầm mắt từ màn hình thực tế ảo dời đi, đôi mắt loé sáng nhìn dây đằng, "Nó khẳng định là linh thực cấp S Long Ma Đằng! Có được ngụy trang cường đại cùng năng lực đồng hóa, là linh thực cấp S khó bị phát hiện nhất. Linh thực truyền thuyết, hình tượng của nó truyền lưu rất nhiều, không ai có thể xác định nó bản thân rốt cuộc là bộ dáng gì."
Tiên ma khoai nghe được tiểu đồng bọn được khen, căn đen thui lại lắc lư nhảy múa: "Thật lợi hại, ngươi biến mất lâu như vậy, nhân loại còn có truyền thuyết luôn kìa!"
Long Ma Đằng khinh bỉ trả lời: "Ngươi đang nói lời ngu xuẩn gì đó? Ta là từ lá cây của ngươi biến thành."
Tiên ma khoai quấn lấy phiến lá: "Ngươi đã bị phát hiện, lớn mật thừa nhận đi."
Long Ma Đằng giả chết, một chút phản ứng không có.
Tiêu Chiến nghĩ đến phiến lá mình đang cầm trong tay, nhìn về phía Long Ma Đằng, suy đoán hình tượng hiện tại của nó chính là bản thể vốn có, bất quá thu nhỏ rất nhiều.
Chủ nhiệm Lý phi thường hưng phấn: "Thật là quá tuyệt vời, Tiêu Chiến, nó cũng là ngươi sao?"
Tiêu Chiến lắc đầu: "Không phải, tôi không biết nó là Long Ma Đằng."
Chủ nhiệm Lý: "Không biết có thể thử cùng nó câu thông hay không, để chúng ta có thể nghiên cứu nghiên cứu nó."
Nói đoạn, chủ nhiệm Lý đảo mắt trên người của những người có mặt trong phòng, trực tiếp gỡ miếng dán ngăn cách xuống, trong phòng chỉ có duy nhất một Alpha vừa mới đánh dấu Omega, hoàn toàn không cần lo lắng xảy ra vấn đề gì.
Chủ nhiệm Lý phóng thích tin tức tố, ý đồ cùng Long Ma Đằng liên hệ.
Nhưng Long Ma Đằng giống như vật chết, một chút đáp lại cũng không có.
Mười phút, chủ nhiệm Lý rốt cuộc cũng từ bỏ, để Diệp Lỗi thử, Diệp Lỗi cũng như cũ thất bại.
Chủ nhiệm Lý nói với Tiêu Chiến: "Cậu thử xem." Sau đó bà lại nhìn về phía Vương Nhất Bác, "Vương tổng, muốn tránh mặt một chút không?"
Vương Nhất Bác lắc đầu: "Không cần."
Diệp Lỗi nói: " Hương thơm của Tiên Ma Khoai thực nồng đậm, hẳn là không thành vấn đề."
Chủ nhiệm Lý nhớ tới ngày hôm qua thu được công hiệu mùi hương của Tiên Ma Khoai, gật đầu: " Vậy thì tiến hành thử xem."
Bởi vì không tìm ra lý do cự tuyệt thích hợp, nghĩ thầm nếu Long Ma Đằng đã không để ý đến mấy người chủ nhiệm Lý, cũng không nhất định sẽ để ý đến mình.
Cậu gỡ miếng dán ngăn cách xuống, khống chế tin tức tố khuếch tán đến xung quanh dây đằng.
Rất nhanh, Tiêu Chiến liền cảm nhận được hoả cảm long ma đằng truyền cho cậu, như là một vị trưởng bối hiền từ, tiếp theo, trong đầu xuất hiện hình ảnh giữ bí mật quen thuộc giống như Tiên Ma Khoai hay làm.
Linh thực cấp S đều có phương thức biểu đạt giống nhau sao?
Tiêu Chiến có điểm bất đắc dĩ, loại này hành vi, hoàn toàn chính là lừa mình dối người a.
Cậu dán lên miếng dán lên, bỏ xuống do dự, lắc đầu.
Chủ nhiệm Lý chống cằm: "Vậy không có biện pháp, bất quá nó đi theo tiên ma khoai, tổng hội sẽ lộ ra một chút tập tính, chú ý quan sát đi."
Diệp Lỗi gật gật đầu.
Chủ nhiệm Lý lại nói tiếp: "Ta đi xử lý một chút chuyện liên quan đến việc dây đằng biến mất."
Chủ nhiệm Lý vừa đi không lâu, năm người tổ viên của Diệp Lỗi đã đến, năm người sắc mặt đều rất khó xem, có vẻ thực trầm trọng.
Diệp Lỗi thấy thế liền hỏi: "Ngoài sân còn chưa có bố trí tốt sao?"
Lão Đại trả lời: " Đã bố trí tốt rồi, đêm nay có thể trực tiếp sử dụng."
"Vậy các ngươi sao lại bày ra biểu tình khó coi thế?" Diệp Lỗi khó hiểu.
Lão Tam trầm giọng nói: "Vừa mới, bệnh viện quân sự của Đế Đô thông báo nguyên soái Hạ Đạt bệnh tình nguy kịch."
Đôi mắt của Diệp Lỗi trứng lớn, thần sắc trở nên bi thống, một hồi lâu anh mới ổn định cảm xúc: "Buổi tối 6 giờ di chuyển tiên ma khoai, hiện tại tiếp tục quan sát."
Sau đó anh nói với Tiêu Chiến: " Hai người có thể nghỉ ngơi một lát, có khả năng buổi tối sẽ ngủ tương đối trễ."
Khi trở lại phòng, Tiêu Chiến lập tức tra thử tình hình của nguyên soái Hạ Đạt.
Vương Nhất Bác quét mắt qua màn hình thực tế ảo của Tiêu Chiến, phổ cập kiến thức thêm cho cậu: " Trước kia Hạ Đạt là nguyên soái, bây giờ là ông nội của nguyên soái hiện tại, mười lăm năm trước ở tiền tuyến bị thương nặng, 5 năm trước bệnh tình nghiêm trọng xuất ngũ, chiến công trác tuyệt, ở Đế Đô danh vọng cực cao. Một vị quân nhân vô cùng xứng đáng được kính trọng."
Vậy mà vị nguyên soái thần tượng của toàn dân, lúc này đang nằm ở trên giường bệnh.
Bác sĩ Ni An đầu đầy mồ hôi được một đội cảnh vệ hộ tống đến phòng bệnh, trong phòng bệnh bác sĩ chủ trị nhìn thấy ông đến, hốc mắt ướt át: "Ông bạn già, rốt cuộc ông tới."
Ni An đem hộp đựng thuốc trong tay đưa cho đối phương: "Có thể trực tiếp sử dụng."
Sau khi hộp thuốc được tiếp nhận, thân thể bác sĩ Ni An lắc lư muốn ngã, được cảnh về phía sau đỡ lấy, đưa đi phòng nghỉ.
Ni An không có cự tuyệt, suốt đêm xử lý nguyên vật liệu của Tiên Ma Khoai, hao phí của ông quá nhiều tinh lực.
Chất lỏng màu đen của Tiên Ma Khoai có tính ăn mòn rất mạnh, không thể trực tiếp sử dụng, hơi có vô ý xảy ra tai nạn đối với người bệnh, chỉ có đem chất lỏng màu đỏ và chất lỏng màu đen xử lý đặc thù thì mới có thể sử dụng.
Công tác xử lý vô cùng tinh tế, vốn nên thực hiện vào ban ngày lúc tinh thần dư thừa. Nhưng tối hôm qua sau khi lấy được nguyên vật liệu, ông liền thu được tin tức Hạ Đạt nguyên soái bệnh tình chuyển biến xấu, chỉ có thể thức suốt đêm để xử lý.
Ông là người duy nhất nghiên cứu hoàn chỉnh chất lỏng màu đen của Tiên Ma Khoai, toàn bộ quá trình xử lý chỉ có thể dựa vào một mình ông mà thôi, sau khi mọi chuyện xong xuôi, ông nhẹ nhàng thở ra, ngay cả kính cũng nhấc không nổi.
Toàn bộ người ở Đế Đô khi biết được tin tức Hạ Đạt nguyên soái bệnh tình nguy kịch thì không khí trở nên trầm trọng, thẳng đến 4 giờ chiều, khi tin tức Hạ Đạt đã qua cơn nguy hiểm được chính phủ tuyên bố, dân chúng mới vui mừng.
Trong lúc không khí ở Đế Đô trở nên nhẹ nhàng hơn, không khí ở phòng khách nhà chính Vương lại thập phần đình trệ.
Vương phu nhân mặc một bộ sườn xám cách tân hoạ tiết ô vuông trắng đen xen kẽ, tóc quấn lên gọn gàng, thoạt nhìn vừa xinh đẹp vừa giỏi giang. Trên mặt bà mang theo nét ôn hòa tươi cười, chỉ là ý cười không có trong mắt, tầm mắt dừng trên người nam nhân diện mạo thanh tú ở phía đối diện, nói chuyện tốc độ không nhanh không chậm.
"Vương An, con không cần khẩn trương, con cũng biết bác gái bị bệnh rất nhiều năm, có một số việc không còn nhớ rõ ràng, kêu con tới, chỉ là muốn cho con kể lại một chút chuyện của bác trai con trước khi xảy ra sự tình đau lòng mà thôi."
Vương An và Vương Nhất Bác là anh em họ, so với Vương Nhất Bác nhỏ hai tuổi, nhưng mà bởi vì diện mạo tuấn thú, thoạt nhìn rất nhỏ, cứ nghĩ chỉ mới đôi mươi.
Bàn tay của Vương An đang đặt ở đầu gối khẽ dùng sức, đầu ngón tay trắng bệch, mặt mang theo nét xin lỗi mà cười cười: " Bác gái, con cẩn thận hồi tưởng một chút, thật sự nghĩ không ra, lúc bác trai xảy ra chuyện nói cho cùng con cũng chỉ mới 6 tuổi. Con chỉ nhớ rõ lúc cha biết được tin tức đã rất thương tâm."
Tầm mắt của Vương phu nhân từ trên mặt người đối diện dời đi, thương cảm mà thở dài: "Là ta không suy xét chu đáo, việc này nên tìm cha con hỏi, chỉ là biết gần nhất cha con đi công tác ở tinh cầu, nên mới chờ không được mà hỏi con."
Ánh mắt Vương An khẽ nhúc nhích: "Có lẽ Bác ca sẽ có ấn tượng."
Trong mắt Vương phu nhân lóe lệ quang:"Ta cũng hỏi qua A Bác, nhưng ta muốn biết càng nhiều tin tức có liên quan đến bác trai của con hơn."
Vương An ôn thanh khuyên giải an ủi: " Bác gái đừng thương tâm, bác trai ở trên trời có linh, khẳng định không muốn nhìn thấy người khó chịu."
Vương phu nhân xoa xoa khóe mắt: "Ngươi đứa nhỏ này, so A Bác tri kỷ hơn nhiều, buổi tối lưu lại ăn bữa cơm đi."
"Này có lẽ phải hẹn khi khác rồi, con còn có việc chưa xử lý xong. Bác gái, cáo từ." Từ chối xong xong Vương An đứng dậy muốn đi.
Vương phu nhân cũng không giữ người nữa, đứng dậy đưa tiễn: "Thật ngượng ngùng, chậm trễ con làm việc rồi."
Hết chap 65.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất